Bậc Thầy Chế Tạo Ma Thuật

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3535

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 311

Tập 8 - Chương 11: Rốt Cuộc Thì Vẫn Lộn Xộn

Dịch Giả: Tsumimoto

Chỉnh Sửa: Hito, Ass2008

BOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOM

=======================================

Ngay sau đó là đã đến giờ ăn trưa.

“Được rồi, để tôi lo cho bữa trưa nhé”

Gloria Ohlstat nói và mời nhóm Jin đi ăn. Cô cũng mời Duston, nhưng ông lại từ chối, nói rằng ông đã có hộp cơm trưa do vợ mình làm rồi.

“Khi còn nhỏ, tôi thường đến chỗ làm của Duston chơi và xem bác ấy tạo ra dao kéo”

Rõ ràng là lúc đó cô đã là người đẹp đáng thương rồi.

Họ tạt qua nhà Gloria để cất thanh kiếm và rồi hướng đến đường chính. Đồng hồ mặt trời cho thấy là đã khoảng 11 giờ 45. Tiếng bước chân huyên náo tăng lên so với lúc sáng.

“Tôi có thích một nhà hàng”

Gloria nói và dẫn nhóm Jin đi.

“Đây này”

Nhà hàng nằm trên đường chính cách không xa cánh cổng nơi Jin và mọi người đi vào.

Biển hiệu có ghi 'Nhà Hàng Pha Lê', và bên ngoài thì có vẻ chật chội, bầu không khí bên trong lại tốt.

Bởi chút nữa là đã đến 12 giờ, nên không có nhiều khách lắm.

“Chào mừng, Ohlstat-sama”

Như với khách quen, nàng hầu bàn chào cô với giọng điệu thân thiện.

“Chào, Feo. Tôi đi cùng nhóm hôm nay. Cô gợi ý thứ gì cho bốn người cũng được hết, cứ mang ra đi”

“Như ý ngài”

Nàng hầu bàn được gọi là Feo cúi đầu và đi vào bếp để truyền đơn gọi món.

“Bữa trưa tại nơi đây có tiếng lắm. Binh sĩ và hiệp sĩ hết nhiệm vụ cũng thường đến đây ăn”

Gloria giải thích.

“Đến tận hôm kia, có một cuộc chiến tiếp diễn quanh thành Tetrada, nhưng có vẻ là đã ngừng rồi. Mới hôm qua, ngựa chuyển tin đã đến. Hình như cuộc chiến giữa Vương quốc Egelia và Vương quốc Celuroa cũng đã đến hồi kết. Tin đó được bồ câu đưa đến vào hôm kia”

“Có ổn không khi nói chuyện như vậy cho chúng tôi?”

“Eh, được mà. Cậu hẳn là cũng đang lo về tình hình quốc gia của mình nhỉ? Tôi nghĩ nói cho cậu biết là một phần của của lời cảm ơn cho thanh kiếm mà cậu đã làm”

“Thế à, cảm ơn cô”

Toàn là tin anh đã biết, nhưng bởi cô đã có lòng nói cho anh, Jin phải cảm ơn cô.

“Xin lỗi vì đã để mọi người đợi lâu”

Thức ăn được mang đến khá nhanh.

“Họ đạt được ý tưởng là giảm loại thức ăn xuống, thay vào đó là cẩn thận lựa chọn hương vị và giảm thời gian nấu nướng”

Gloria giải thích. Nói đơn giản thì bữa ăn thay đổi theo từng ngày, nhưng chạm đến ý tưởng đó trong thế giới này thì nên được đánh giá cao. Và đúng như cô giải thích, mùi vị khá ngon.

Thức ăn là bánh mì tươi nướng, súp rau củ, cá khô hầm, và thịt dê nướng. Ngoài ra, còn có Appleles.

Chẳng phải là món ăn cao cấp gì, nhưng hương vị thân quen và giá thành rẻ mạc chính là thực đơn cho cả thường dân lẫn quý tộc hạ cấp có thể thưởng thức.

Ngẫu nhiên thay, Jin thích bánh mì. Tuy không trắng tinh, nhưng cả ổ không có lẫn bã lúa. Nói thẳng ra, hệt như loại bánh mì mà anh đã ăn ở Làng Kaina.

“Bánh mì này...”

Jin bắt đầu nói, rồi Gloria đáp trước với vẻ thấu hiểu trên mặt.

“Ah, nó ngon lắm, phải không? Dạo gần đây thì nó mới nổi. Làm từ bột của loại lúa mì mọc nhanh được gọi là Ragian Firm đang bày bán quanh đây”

Tôi nghĩ thế, Jin nghĩ. Anh cảm thấy thật hạnh phúc bởi nó đã được dùng trong xã hội này.

Hannah muốn nói gì đó, nhưng lại đang mãi ăn món cá khô hầm.

“Cô thông minh quá nhỉ”

Jin nói, nghĩ rằng cô thu thập tin tức tốt đến mức bất ngờ dù rằng bản thân là hiệp sĩ.

“Hả, chỉ là vợ của chủ cửa hàng là bạn thuở nhỏ của tôi thôi”

Gloria đáp. Tôi hiểu rồi, Jin nghĩ sau khi nghe vậy.

********

Sau bữa trưa, trà được mang đến.

“Vậy, về thù lao cho thanh kiếm ấy”

Trước khi uống trà, Gloria nói.

“Cậu muốn tôi trả bao nhiêu? Nhiêu cũng được, đó là những lời tôi muốn nói nhưng mà chỉ giới hạn lại đến mức tôi có thể chi trả thôi nhé...”

Jin quay sang Gloria và đáp.

“Bởi vật liệu miễn phí, sẽ ổn nếu cô nghĩ thanh kiếm ấy đáng giá bao nhiêu thì trả bấy nhiêu”

Thật ra Jin không biết giá chợ trời của mấy thanh kiếm ấy.

Nhưng Gloria lẩm bẩm như thể đó là vấn đề rắc rối nhất, và cô bắt đầu suy ngẫm. Sau một lúc lâu, cô ngẩng đầu như thể đã đạt đến kết luận và lấy túi da nhỏ từ cái ví treo ở hông và đặt trước Jin.

“Tôi mang theo nhiêu đây thôi”

“Eh?”

Hơi bối rối, Jin kiểm tra thứ bên trong, và ở trổng là 7 xu vàng với 15 xu bạc. 71.500 Torr. Tức là khoảng 715.000 Yên.

“Nhiều quá rồi”

Jin nói, nhưng Gloria đáp mà chẳng hề do dự rằng 100.000 Torr sẽ không đủ cho thanh kiếm này và mặc cả là sẽ thật là báng bổ.

Jin cảm thấy khó chịu một chút, nhưng đã có ý tốt để thuyết phục.

“Đối với nghệ nhân, miễn là thứ họ làm ra được đáng giá cao và giữ gìn cẩn thận thì có thể cho không luôn ấy chứ. Nên tôi chỉ lấy nhiêu đây thôi và thế là mọi chuyện đã xong”

Jin nói và lấy 2 xu vàng khỏi cái túi ấy, rồi trả phần còn lại cho Gloria.

“Chăm lo cho nó cẩn thận vào nhé, hay tôi nên nói là thật vui vì đã có thể giúp”

Sau đó, Gloria xoay qua Jin vừa mới nói xong, đáp lại với câu 'tôi thề', và cúi đầu xuống.

Khi họ uống trà thì nó đã hơi nguội, bên ngoài thì ồn ào.

“Hm? Chuyện gì thế?”

Trước khi Gloria có thể nói xong, tiếng của thứ gì đó bị vỡ và tiếng hét phát ra.

Đây không phải là vấn đề thường nữa, Gloria nói và xông ra ngoài. Gần khu vực đó cũng có hiệp sĩ. Thật tình cờ, có vẻ họ đã để tiền trả cho hóa đơn trên bàn rồi.

Nhóm Jin chạy theo sau ra ngoài xem. Rồi.

“...Golem?”

“Tôi nhận ra chúng. Đó là Golem kiểu cũ của Thống Nhất Quân”

Có 3 con Golem kiểu cũ đã biến thành nền tảng cho Gon và Gen, chúng đang làm loạn trên đường chính.

“Chuyện gì thế?!”

Gloria hỏi vị hiệp sĩ cạnh mình.

“Ah, Gloria-sama. B-Bản thân tôi cũng không rõ nữa, nhưng tôi có thể nói vào lúc 12 giờ, ba con đó nhảy ra từ toa xe và bắt đầu tàn phá”

Công nhận, con đường phía trước có toa xe đã bị phá hủy một nửa với ba cái giá đỡ rơi ra ngoài.

“Anh có thể ngăn chúng chứ?”

“K-Không ạ. Kiếm chúng tôi không thể làm chúng sứt mẻ được. Chúng tôi đã yêu cầu đội hiệp sĩ ma thuật, nhưng mà...”

“Đây không phải lúc nói về chuyện đó!”

Gloria hướng về phía ba con Golem. Chúng đã bắt đầu phá cửa hàng dọc theo con phố. Người người đang cố chạy thoát thân.

Đám đông xông ra từ những cửa hàng bị phá hủy ấy. Cũng có người quay lưng lại khi họ thấy lũ Golem.

Trong số đó, có một đứa bé hình như là bị tách khỏi cha mẹ. Đứa bé ấy ngã ngay trước con Golem.

“Tệ rồi!”

Không hề do dự, con Golem có vẻ sắp giẫm lên đứa bé.

“Reiko! Cứu đứa bé kia đi!”

“Dạ”

Jin ra lệnh. Reiko đáp và liền di chuyển.

Lệnh của Jin là 'cứu' thôi. Để cứu đứa bé ấy thì chỉ cần dùng tay bế và chạy khỏi đó là được, nhưng lần này sẽ khó hơn.

Nếu Reiko nhanh chóng nắm lấy đứa bé ấy và di chuyển, cơ thể mỏng manh của trẻ con có lẽ không thể chịu được gia tốc. Sau khi đạt đến kết luận đó, Reiko hành động như tấm khiên cho đứa bé ấy.

Reiko dùng tay, đầu gối để bao bọc đứa bé. Rồi chân con Golem giẫm lên em ấy.

Không có lấy thời gian để hoài nghi, Reiko hành động ngay, người dân có mặt tại đó khi thấy chân con Golem giẫm lên Reiko đang bao bọc đứa bé thì.

Vài bà cô nhắm tịt mắt lại bởi họ không thể xem cảnh Reiko và đứa bé kia bị nghiền nát.

Nhưng với con Golem cỡ đó thì làm gì có thể khiến cơ thể Reiko bị thương.

“Ooh?!”

Đôi mắt của Gloria không hề nhắm nay đã mở to.

Reiko đã dùng lưng để đón lấy chân con Golem.

“<<Cuồng Phong>>”

Sau đó, phong ma thuật được Elsa bắn ra. Bởi con Golem đang trụ bằng một chân nên nó dễ dàng bị thổi bay đi.

Reiko nhân cơ hội đó để dùng tay bế đứa bé ấy và từ từ đứng lên. Rồi em ấy chạy về phía sau nhóm Jin.

“Otou-sama, đứa bé an toàn rồi ạ”

Jin xoa đầu Reiko mới mang đứa bé đang khóc về lại đây và khen em ấy.

“Làm tốt lắm, Reiko. Con đưa ra quyết định đúng đắn lắm”

“Reiko Onee-chan, ngầu quá điiii!”

Đến cả Hannah cũng khen, và Reiko mỉm cười vui vẻ. Bởi gối đứa bé ấy đã trầy. Elsa dùng ma thuật trị liệu.

“<<Hồi Phục>>”

Máu ngừng chảy, và đứa trẻ cuối cùng cũng nín.

“Được rồi, giờ thì em ổn rồi. Em còn đau chỗ nào nữa không?”

“...Không ạ”

Tốt quá, Elsa nói và lại tập trung vào con Golem.

“<<Đào>>”

Jin dùng thổ ma thuật <<Đào>> để khiến con Golem rơi vào hố và niêm phong chuyển động của nó.

Nếu Reiko dùng sức thì chuyện này có thể giải quyết nhanh chóng, nhưng bởi anh muốn tránh làm quá nên anh để Reiko di chuyển bảo vệ người xung quanh thôi.

“<<Ngưng Lại>>”

Sau đó, Jin tắt con Golem đã bị niêm phong chuyển động. Thật ra, đội Cảnh Sát Bí Mật đang dùng <<Tàng Hình>> đã bí mật hỗ trợ.

Jin vừa đi vừa được <<Lá Chắn>> bảo vệ.

Cả hai con Golem đều đã ngừng hoạt động, và còn lại một con thôi. Vào lúc đó.

“<<Viêm Thương>>”

Hỏa ma thuật bùng phát và con Golem còn lại bị thổi bay.