Người Dịch: Tsumimoto
Chỉnh Sửa: Hito
BOOOOOOOOOOOOM
=============================
Tối ngày 22 tháng Tư.
Tại thành phố pháo đài Tetrada, đội kỵ binh đã tập hợp lại.
Đội kỵ binh thứ hai và thứ tư của Vương quốc Cline, ngoài ra còn có đội hiệp sĩ cứu trợ và đội Hiệp Sĩ Pháp Sư thứ hai.
Ai nấy cũng đều bị buộc phải ngừng chiến theo một cách khó hiểu, dù không cùng mức độ với đội kỵ binh thứ ba ở thành Tetrada.
Tại không có thành phố pháo đài nào gần đó nên họ phải tập hợp lại tại Tetrada.
“Dường như giờ đây, quân đội Vương quốc Frantz đã rút về biên giới”
Trính sát báo cáo rằng quân đội Vương quốc Frantz, dù vậy, hình dạng của nhóm trinh sát cũng chẳng người khác là bao, có vẻ vũ khí và áo giáp cũng đã bị lột sạch.
“Hm, thế à”
Thủ lĩnh của đội kỵ binh thứ hai, Tử Tước Bernard Nefra Foster gật đầu. Ông ta hiện đang chỉ huy đội quân hỗn hợp.
“Dù sao, không có vũ khí với áo giáp thì chúng ta không thể ra chiến trường được. Chúng ta đành phải chờ phản hồi từ thủ đô hoàng gia về việc nên rút lui hay là tiến lên”
“Ừm. Và từ việc tra hỏi những tên tù nhân đó, lần này, rõ ràng là do Thống Nhất Quân chủ mưu”
Người đáp lại là Nicholas Fahlheit.
“Mh-hm, tôi có nghe rồi. Đoàn hộ tống được gửi đến thủ đô hoàng gia, phải không?”
“Ừ”
“Mà, còn gì khẩn cấp hơn việc sửa lại tường thành chứ. Chúng ta sẽ làm việc suốt đêm đấy. Các binh lính có thể nghỉ ngơi theo lượt. Chắc cũng phải bao gồm cả những người chỉ huy như ông quá”
“Ừm, cám ơn ông. Fahlheit, lui đi”
“Làm tốt lắm”
Nicholas rời dinh thự của lãnh chúa được dùng làm phòng điều khiển tạm thời, và ông tự mình đi đến chỗ đội hiệp sĩ cứu trợ mà không cần phụ tá đi cùng.
Tại đó là nơi mà con gái ông Lithia Fahlheit đang ở.
“Ơ kìa, ngài bị thương sao, Nam Tước?”
Nicholas đến gần đồn thì một chàng cận vệ tiếp cận và hỏi ông. Bản thân thành viên đội hiệp sĩ cứu trợ không rành về việc chiến đấu, nên họ có cận vệ đi cùng.
“Không, chỉ là giờ tôi hết nhiệm vụ rồi. Tôi đến để thăm con gái mình. Lithia Fahlheit có ở quanh đây không vậy? Nếu mà con bé vẫn đang làm nhiệm vụ thì tôi rời đi đây”
Ông nói với chàng hiệp sĩ vẫn đang làm nhiệm vụ và anh mỉm cười, tiếp đến, anh thẳng người và đứng nghiêm.
“Ah, người cha của Lithia-dono đánh kính! Tên tôi là Pasco Rush. Tôi là con trai thứ ba của gia tộc Rush. Vào hôm kia, Lithia-dono đã chữa lành vết trọng thương của tôi nên tôi nợ cô ấy ạ!”
Anh nói và cúi đầu sâu.
“Tôi nghĩ, chắc lúc này đây, giờ nghỉ của Lithia-dono đã bắt đầu, nên cứ tự nhiên ạ. Lều thứ ba ở phía sau đấy”
“Tôi hiểu rồi, cảm ơn”
Nicholas cảm ơn anh và hướng thẳng đến cái lều mà con gái Lithia của ông đang ở.
********
Khi màn đêm đã buông xuống, bên trong lâu đài hoàng gia Asunto của Vương quốc Egelia, Nhà Vua và Đệ Tam Hoàng Tử cùng trò chuyện.
“Ernest, con nói Jin là người đã chế ra những con Golem đã đến cứu chúng ta sao?”
“Mh-hm. Tại cách chuyển động đặc biệt mà chúng có ấy, người thấy mà. Ý con là, không phải cách họ chuyển động cực giống Lotte luôn sao?”
Đệ Tam Hoàng Tử Ernest đầy tự tin đáp lại. Nhưng Nhà Vua không thể nói về khác biệt trong chuyển động của con Golem này với con Golem kia được.
“Hmm, ta không biết nữa nhưng nếu con đã nói vậy thì có lẽ là thế”
Trong khi tỏ vẻ nghiêm túc trên mặt, Nhà Vua chấp nhận quan điểm của Ernest.
“Nhưng nếu là vậy, Jin là người thế nào? Chế ra những con Golem có thể dễ dàng đánh bại lũ Golem mà chúng ta không thể hạ nỗi dù chỉ một con.... Ta có thể chấp nhận cái con Automata Reiko kia là một thứ như Tạo Tác, nhưng lần này...”
“Nghĩ cũng vô ích thôi. Jin là bạn ta mà, và còn là Magi Craftman Danh Dự của quốc gia này nữa. Thế không đủ sao?”
“Hmm, có thể là vậy, nhưng có khả năng là Thủ Tướng không chấp nhận đâu”
Những lời Nhà Vua nói cực kỳ đúng, nhưng muốn đọc mọi thứ như thể nó có động cơ ẩn là thói quen xấu của những chính trị gia.
“À mà. Ta sẽ nói chuyện với Thủ Tướng sau vậy. Con đến chỗ Catherine đi”
“Mh-hm, có lẽ Phụ Mẫu cũng đang chán nản”
Ernest đồng ý và rời phòng. Thay cho nhóc ấy, Thủ Tướng, Hầu Tước Boyd North Galueri bước vào.
“Điện Hạ Ernest đâu rồi ạ?”
“Trẫm để thằng bé đến chỗ Catherine rồi. Sau vụ náo động đó, cô ấy cứ ở mãi trên giường”
Thủ Tướng gật đầu và trông có vẻ cảm thông.
“Aha, Hoàng Hậu Catherine hình như rất thích Điện Hạ”
“Mhm. Catherine yêu quý thằng bé lắm, dù nó là con của tình nhân. Nó khiến trẫm cảm thấy yên bình với tư cách là một người cha cũng như một người chồng”
“Chuyện đó, đúng vậy. …. Thế thì Bệ Hạ, hãy bắt đầu vào việc thôi nào”
Thủ Tướng trải tài liệu mà ông mang theo lên trên bàn.
“Trẫm biết. Nói về những người được cho là con rối của Thống Nhất Quân, phải không?”
“Vâng. Thật không may, thông tin này lại là sự thật”
********
“Có vẻ cuộc chiến đã chấm dứt”
Laojun xác nhận quang cảnh từ hình ảnh được gửi đến từ Raptor và nói với Ann cũng đang xem những hình ảnh đó.
“Ừm, Laojun. Kế hoạch của Chủ Nhân đã thành công rồi nhỉ?”
“Quả thực. Theo báo cáo mà Quinta gửi đến từ chiến trường, lần này, thương vong là 119. Tất cả đều là trước khi chúng ta can thiệp vào”
“Dù là vậy, có thể chủ nhân sẽ thấy băn khoăn về nó”
“Ừ, tôi nghĩ có khả năng là vậy. Do đó, phải giữ kín chuyện này đến khi người hỏi”
“Rõ”
Chủ đề tiếp đến là Thống Nhất Quân.
“Theo báo cáo từ Quinta, chúng ta đã phát hiện một nơi dường như là tổng hành dinh của Thống Nhất Quân”
“Có thể là đâu chứ?”
“Trong tàn tích cổ đại phía trên mỏ Kashamnoor, nằm ở phía tây Hồ Azul của Vương quốc Celuroa. Chúng ta thu được thông tin từ một tên pháp sư địch bị bắt nên không thể nhầm được”
Laojun để thiết bị đầu cuối 'Laozi' trải tấm bản đồ xung quanh khu vực đó ra.
“Để xem, ah, tôi hiểu rồi. Nếu ở quanh đây thì cũng chẳng lạ gì khi đó là căn cứ cũ của Vương quốc Dinar. Có lẽ chúng đã khéo léo sửa sang lại, ông nghĩ sao?”
Ann có ký ức về những ngày đầu cuộc Đại Chiến Ma Thuật. Laojun cũng có dữ liệu tương tự, nhưng do kết nối tinh thần, Ann dường như có thể sử dụng thông tin tương tự ấy tốt hơn.
“Hiện tại, tôi đã huy động 10 Quinta đến đó”
Khi họ đã biết nơi đây là căn cứ của Thống Nhất Quân, có lẽ họ sẽ chấm dứt sự đối lập giữa các tiểu quốc trong một lần.
“Ừm, thay vì cứ tấn công đơn lẻ vào tay với chân, thì cách tốt nhất là nhanh chóng phang thẳng vào đầu, phải không?”
“Chính xác. Và cuối cùng, Reinhardt-sama hình như đã vô tình dành thời gian trong căn cứ tiếp tế”
“Thế à? Nếu vậy thì tôi có đề nghị”
Laojun thấy hứng thú khi nghe Ann đề nghị.
“Là gì vậy?”
“Ừm, tôi nghĩ không phải đây là cơ hội tốt để chúng ta thu được mô hình chiến đấu của binh lính hay của hiệp sĩ cấp cao thông qua Reinhardt-san sao?”
Laojun cân nhắc đề nghị đó.
“Ý hay. Chúng ta gần như chẳng có tí gì về chuyển động của kiếm thuật hay võ thuật cả. Nếu tôi nhớ chính xác, Reinhardt-sama có thể dùng <<Chuyển Thông Tin>> cấp 2 nhỉ”
Sau đó, Laojun gọi cho Quinta đang rảnh và để họ hướng đến chỗ Reinhardt đang ở. Nếu suôn sẻ, tiềm năng chiến tranh của Đảo Hourai sẽ tăng lên.
Và rồi, Reinhardt bằng lòng đồng ý.
********
Sau khi Donald cùng số 457 và Elena rời đi, phải tốn đến một ngày nhưng cuối cùng chúng cũng đến được căn cứ bí mật gần nhất, rồi lên quả khí cầu giấu sẵn, và giờ đang hướng thẳng đến tổng hành dinh.
Bằng cách dùng <<Che Giấu>>, nên hiếm khi có người thấy chúng. Đặc biệt là vào buổi tối.
Elena liên lạc đến tổng hành dinh Thống Nhất Quân thông qua thiết bị nội bộ tương tự như ManaCom.
Sau đó ả im lặng.
“Elena, chuyện quái gì đang diễn ra vậy?”
Donald tò mò khi thấy Elena hành động bất thường.
“Cô đang nghĩ về Reinhardt à? Đúng là hắn hữu dụng thật, nhưng không thể nào hợp với tôi được. Và còn...”
“Ngươi phiền phức quá, im lặng tí coi”
“H-Hiểu rồi”
Elena đang nghĩ về Sage và Cosmos của Đội Cảnh Sát Bí Mật.
Ả gọi họ là rác rưởi, nhưng thực tế thì ả nhận định họ là những đối thủ đáng gờm.
Và giờ ả nghe về người dùng Golem tên Jin gì gì đó.
Có quá nhiều chuyện cần nghĩ đến.
“Số lượng, huh”
Elena nhớ đến cái lần mình bị ép phải rút lui trước sức mạnh của số lượng.
“Donald, khi trở lại, chúng ta phải huy động toàn bộ quân đoàn Golem”
“Rõ rồi, Elena”
Tốc độ quả khí cầu là 15km/h. Sẽ tốn vài giờ trước khi chúng về lại tổng hành dinh.
********
“Ohh, ăn cùng với nhau đúng là khiến thức ăn ngon hơn!”
Có một bữa tiệc ở quảng trường trước nhà trưởng làng của Làng Kaina. Mọi người đang ăn thịt hun khói từ những con nai núi bị bắt và uống rượu mát lạnh với đồ nhắm.
Khi đã bắt được nhiều, thông lệ Làng Kaina là phải chia sẻ với mọi người.
“Ngon quá đi!”
“Tôi biết mà? Elsa-chan, Mine-san, cũng thử ăn đi”
Bởi thịt tươi được hun khói vẫn còn khói và thiếu gia vị nên họ phải xử lý thịt trước khi đem đi hun khói.
“Vị ngon thật. Khói mang lại mùi thơm kích thích sự thèm ăn”
Elsa và Mine cũng chung vui.
Giữa khung cảnh ấy, Reiko khẽ thì thầm vào tai Jin.
“Otou-sama, hình như Laojun có chuyện cần báo cáo ạ”
“Là vậy sao. Ta tự hỏi có phải là nên làm gì tiếp theo không?”
Jin lẻn ra khỏi quảng trường. Anh lấy ra ManaCom trong túi ra và gọi cho Laojun.
“Laojun, báo cáo đi”