Bậc Thầy Chế Tạo Ma Thuật

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3535

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 318

Tập 7 - Chương 70 Giấc Mộng Kết Thúc

Người Dịch: Tsumimoto

Chỉnh Sửa: Hito

BOOOOOOOOOOOOM

=============================

“Vậy thì, tôi cũng nên bắt đầu giải quyết hậu quả thôi nhỉ. Chúng ta bắt được hai tên làm tù nhân mà”

“Ừ, vậy tôi sẽ theo sau Otou-sama”

“Ừm, Reiko-san. Xin hãy bảo vệ Chúa Tể. Và, hãy nói cho ngài ấy biết là đêm hôm qua, chúng ta đã xua tan hiệu ứng thao túng tâm trí của những người kề cận bên Reinhardt-sama”

“Rõ rồi”

Reiko hướng đến Làng Kaina. Sau đó, Laojun bắt đầu làm công việc giấy tờ.

“Giờ thì, vì hậu quả, trước tiên là phải thẩm vấn.....”

Rồi Laojun ra lệnh để thẩm vấn những tên tù nhân đang bị giam trong Falcon vẫn còn đang ở Vương quốc Cline.

********

Reinhardt đang ở căn cứ tiếp tế.

Nơi đó nằm ở hướng bắc cách thành phố Astan 1km.

Những tảng đá nhô ra xung quanh và bằng cách cắt gọn những tảng đá ấy, dùng nó làm cột, và trên đỉnh được xây tháp canh, nhà kho, nhà nghỉ, và chuồng ngựa.

“Mình mệt quá”

Trong khi lẩm bẩm với chính mình, Reinhardt cùng Matheus đi dọc theo dãy nhà nghỉ. Điều này là do anh mới ăn sáng xong.

Hôm qua, suốt cả chặng đường đi đến đây, Matheus đã hỏi anh cả đống câu như 'Hai con Golem đen kia là sao', 'Schwarz Ritter mới kia là gì thế', 'Sao chúng lại đột nhiên biến mất', và Reinhardt giải quyết mọi câu hỏi bằng 'Tôi không biết rõ nữa', 'Tôi không biết', 'Dường như chúng là bạn, thế không đủ à', 'Tôi mệt và buồn ngủ lắm rồi'.

Có lẽ Matheus cảm thấy anh có nỗi khổ riêng nên anh ta đã từ bỏ, bởi sáng nay anh ta không hỏi thêm gì nữa.

Nhưng tại cái căn cứ tiếp tế này lại có một tên, cái người mà anh không muốn gặp tí nào.

“Ồ, không phải Reinhardt đây sao. Vậy là cậu cũng đến đây à”

Reinhardt nhíu mày trong lòng.

Người vừa xuất hiện là anh trai Elsa, Frtiz.

Bởi thời gian làm nhiệm vụ đã hết, hắn cũng đang trên đường về lại quốc gia mình.

Hàng đống cấp dưới với vẻ lo lắng trên mặt đang đi theo hắn.

“Tôi nghe tin cậu bị tấn công, có thật không? Tôi phải gửi lời khiếu nại đến Celuroa sau mới được. À mà, có lẽ ở đây không thoải mái như khi ở quán trọ, nhưng thay vào đó lại được an toàn đấy”

Fritz vui vẻ nói. Reinhardt lại cảm thấy hơi không thoải mái.

“Hm? Có gì sai sao? Tôi dính gì trên mặt à?”

Dường như Fritz thấy khó xử và hỏi Reinhardt đang nhìn chằm chằm vào mình.

“K-Không, trên mặt cậu không có gì cả, nhưng tôi nghĩ cậu đã khác hẳn đi, có lẽ vậy”

“Hm, thế à? Sáng nay, mọi người cũng nói vậy, nhưng tôi chắc mình vẫn là mình mà?”

Thấy nụ cười lúng túng của Fritz, đến cả Matheus cũng không thể giữ im lặng được nữa.

“Sếp à, thật sự không có gì xảy ra sao?”

Fritz hơi nhíu mày khi được hỏi.

“Không có gì đâu, thật đấy. Nếu phải nói, chắc là tôi gặp giấc mơ xấu kia”

“Giấc mơ xấu?”

“Ừ. Điều kỳ lạ nhất đã xảy ra, tôi có một giấc mơ, tôi vô tình bị đập đầu và mất ý thức”

“...”

“Nó là mơ thôi, hai người thấy đấy? Không đời nào có chuyện có thứ gì đó va vào đầu tôi đâu”

Fritz vỗ vào đầu. Thấy thế, Reinhardt vẫn không thể nói chuyện gì đã xảy ra và.

“M-Mà, sao cũng được. Tôi về phòng đây”

Nên anh quyết định rời khỏi chỗ này ngay.

“Được thôi, hiểu rồi. Khi nào xong việc, tôi sẽ đến thăm. …. Matheus, cậu đi theo tôi. Hãy kể cho tôi chi tiết về vụ việc hôm qua”

Reinhardt về phòng mình, và trên bàn đã đặt sẵn một thứ Ma Cụ thân thuộc. Nó là ManaCom.

“Từ khi nào mà.... Ah, quả là Jin”

Với một cái gật đầu, Reinhardt nhét nó vào túi áo ngực.

********

“Thế nào rồi?”

Thông qua ManaCom, Laojun hỏi Deneb-30 thuộc Quinta, người đã được bí mặt phái tới chỗ Reinhardt từ căn cứ chìm.

“Dùng chiêu <<Sốc>>, việc điều trị diễn ra suôn sẻ lắm. Không ai chú ý cả”

“Ừm. Mới khi nãy, Đội Cảnh Sát Bí Mật dành riêng cho Reinhardt-san, Cosmos, đã gửi báo cáo. Theo nó thì chiêu <<Cám Dỗ>> mà Sếp Fritz đang bị ảnh hưởng đã mất đi”

********

Ở thủ đô Asunto của Vương quốc Egelia.

Bộ Trưởng Bộ Tài Chính Blaoroot cảm thấy rất loạn. Bởi cuộc tấn công lần này mà gánh nặng đối với quốc khố lại tăng lên.

Và Bộ Trưởng Bộ Quốc Phòng Judol với Thủ Tướng Hầu Tước Boyd North Galueri cũng thấy rất loạn.

“Bằng bất cứ giá nào, nếu danh sách này là thật thì sẽ là vấn đề lớn đấy”

Trải ra trước mắt Bộ Trưởng Bộ Quốc Phòng Judol là một cuộn giấy da. Hàng tá cái tên được liệt vào đó. Toàn là người giữ vị trí quan trọng trong bộ hoặc là những quý tộc lớn cầm quyền thành phố nào đó.

Tiêu đề của danh sách là 'Những con rối của Thống Nhất Quân'.

“Dù sao, chúng ta không còn lựa chọn nào khác ngoài việc phải kiểm tra từng người một”

“Mh-hm. Sau cùng, nó có ghi 'Chiêu <<Sốc>> có thể dùng để xua tan <<Cám Dỗ>>', có thật không nhỉ?”

“Không biết nữa.... Tôi chưa bao giờ nghe đến cái loại thần chú <<Cám Dỗ>> đó cả. Ông cũng vậy à?”

“Ừ. Tôi, Judol, thiếu kiến thức mà”

********

Còn ở thành phố Tetrada nằm ở phía tây Vương quốc Cline, đến tận buổi chiều, trật tự mới được khôi phục.

“Phó thủ lĩnh, mọi người đã xếp thành hàng ạ!”

“Mh-hm, làm tốt lắm”

Đội kỵ binh thứ ba của Vương quốc Cline đứng thành hàng dọc, nhưng, chẳng thấy thứ gì như giáp, mũ, kiếm, hay thương trong nhóm đó cả.

“Ngay cả lúc này đây, tình hình vẫn chưa rõ, nhưng, quân đội Vương quốc Frantz đã rút lui. Đội trinh sát thứ nhất và thứ hai đã xác nhận. Không có gì nhầm lẫn cả”

Có hơi nháo nhào. Nhưng cũng sớm biến mất.

“Con Golem khổng lồ kia, chắc chắn, nếu nó muốn thì có thể tiêu diệt chúng ta. Không, thậm chí là kẻ thù. Bởi tất cả mọi người đều bất tỉnh cùng lúc. Để khiến vấn đề trầm trọng thêm, toàn bộ vũ khí và áo giáp đều mất sạch”

Một người trợ lý tạm thời đứng cạnh bên nói với phó thủ lĩnh Nicholas.

“Quả thực là vậy. Tôi tự hỏi là nó đến từ phương nào?”

“Dù có nghĩ thì cũng chẳng tìm được câu trả lời đâu. Thay vào đó, anh hãy suy nghĩ về những việc cần làm từ bây giờ. Thương vong lần này là bao nhiêu?”

“C-Chuyện đó thì....”

“Hm? Sao thế?”

Người trợ lý tạm thời đang ấp úng. Phát hiện vậy, Nicholas nhíu mày đầy nghi ngờ.

“Có lẽ nào, nhiều lắm sao?”

Sau đó, người trợ lý tạm thời bối rối bác bỏ.

“K-Không, ngược lại mới đúng! Không có thương vong!”

“Gì cơ?”

“Đáng ra là trận hôm qua với trận hôm nay sẽ có rất nhiều người bị thương, Đặc biệt là trận hôm qua, có rất nhiều người vì vết thương mà sắp chết. Thế vậy mà, khi nãy, chúng tôi xác nhận là mọi người đều đã được phục hồi”

“Cái....gì.....”

Đó là câu chuyện khó hiểu. Họ chẳng làm gì cả nhưng những vết thương vẫn được phục hồi. Không, có lẽ là...., Nicholas phỏng đoán.

“Con Golem khổng lồ đó, có khi là do nó làm”

Sau đó, ông nhớ lại những gì con Golem đã nói.

“'Sức mạnh không phải dùng để quay ngược về quá khứ, mà là dựng lên một tương lai thịnh vượng. Sống không phải vì mục đích hủy diệt mà là vì mục đích sáng tạo thêm' nhỉ. Có lẽ, xã hội kiểu đó không phải là giấc mơ viễn vông”

********

“Chúng ta đã mất liên lạc với những quả khí cầu được gửi đến Vương quốc Cline và Vương quốc Egelia rồi”

“Hả?! Chúng có người có thể khiến những thứ đó rơi xuống sao? Rơi một hay hai quả thì còn đỡ, chứ rơi hết luôn sao?”

“Báo cáo nói rằng quân đội Frantz đang rút về biên giới quốc gia”

“Golem! Chuyện gì đã xảy ra với lũ Golem! Những con Golem chiến đấu mà chúng ta lén thả vào lâu đài Asunto ấy!”

“Bồ câu đưa thư gửi báo cáo là chúng cũng đã bị phá hủy”

“Aaargh..... Cái chuyện quái quỉ gì đang diễn ra vậy trời!”

“Chúa Tể”

Một giọng nói rõ ràng và xinh đẹp chen ngang.

“O-Oh, Elena à. Giờ ngươi đang ở đâu?”

“Ừm, giờ thần đang cùng Donald về đó ạ”

“Hm, ít nhất là ta có thể thấy mặt ngươi. Ta không thể đợi nữa. Mà, chuyện gì đã xảy ra với Reinhardt vậy?”

“Thần sắp xóa sổ hắn thì lại bị những con Golem phiền phức xen ngang”

“Gì cơ? Nếu Elena nhìn nhận chúng như vậy thì...”

“Vâng, dường như chúng là những con Golem bắt nguồn từ tên kẻ thù cay đắng của thần mà thần đã nói với ngài từ trước”

“Hmm, không lẽ nào...”

“Ngài biết gì về chúng không?”

“Có, cách đây một thời gian, có một kẻ tên Jin đã sử dụng Golem để phá hủy phân khu tám”

“Xin hãy kể chi tiết ạ”

“Hm, tên đó, hắn...”

Elena im lặng lắng nghe lời giải thích, nhưng khi nghe xong, giọng ả trở nên hơi cứng.

“Chúa Tể ơi, đáng ra ngài phải kể cho thần sớm hơn chút chứ”

“X-Xin lỗi. Ta nghĩ mấy con Golem đó không thể cạnh tranh lại chúng ta”

Dường như Elena đã tự ngắt cuộc gọi bởi không còn nghe được ả nữa.

********

Quảng trường Làng Kaina ngập trong những làn khói.

“*Ho*, khói quá đi. Sara, ta giao phần còn lại cho ngươi”

“Vâng, thưa chủ nhân”

Hiện tại, họ đang đốt những mảnh của cây Kherry để tạo khói hun thịt nai núi mà Rock và những người khác đã bắt được.

Thay vì đốt, mục đích của chúng là phun khói thôi nên nói là khói mới đúng. Đó cũng là lúc Sara đảm nhận. Golem hầu nữ Sara không cần hít thở, âm thầm làm việc và chẳng mấy chốc, việc chuẩn bị khói để hun thịt đã xong.

Chỉ còn lại một chuyện thôi, đó là giữ khói để hun thịt cho đến khi hơi ấm bốc lên.

“Không thể đợi được nữa, rượu đêm nay chắc sẽ ngon lắm đây”

“Đừng có mà uống nhiều theo lời em nói đấy nhé, anh yêu!”

Làng Kaina thật yên bình.