Bậc Thầy Chế Tạo Ma Thuật

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3535

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 318

Tập 5 - Chương 6: Ba Vòng

Trans: Hito

Edit: Ass2008

Đôi lời: HAPPY NEW YEAR :V

_______________________________

Bỗng nhiên Jin nảy ra ý tưởng và nói hãy dời chủ đề về nhà vệ sinh lại, rồi cả nhóm tiến vào dinh thự. Đầu tiên tất nhiên là tầng trệt rồi. Họ bước vào sảnh từ cửa phía nam. Bên trong có cầu thang đi xuống tầng hầm và lên tầng trên.

Bên trái là cầu thang đến nhà vệ sinh. Còn bên phải là phòng tắm.

“Đây là bồn nước nóng”

Jin nói vậy thì ai nấy cũng đều có vẻ mặt bối rối. Y như anh đoán, suối nước nóng ở thế giới này có vẻ không phổ biến gì mấy.

“Để xem, nếu đào xuống đất mà gặp may thì sẽ tìm được hồ chứa nước nóng dưới đó đấy”

“À, ra là vậy”

Có vẻ họ đã hiểu một chút từ lời giải thích đó.

Nếu đi sâu hơn về phía bên phải, mà nói đến bên phải của dinh thự này thì sẽ là nhà bếp và phòng ăn.

Đối diện sảnh vào là công xưởng và nhà kho.

“Tôi muốn xem công xưởng của anh quá, Jin”

Reinhardt nói, mà có vẻ Elsa và Beana cũng muốn xem nên Jin quyết định dẫn họ đến công xưởng trước.

Nơi đó rộng khoảng 20 tấm chiếu tatami. Bàn thợ (được tạo ra cho có thôi), dù nhìn kiểu gì cũng thấy đã được sử dụng nhiều năm, là thứ gây chú ý trước tiên.

Các công cụ (sắp xếp như thể để sử dụng) đã bị mòn do sử dụng nhiều lần. Nguyên liệu thô được xếp trên kệ.

“Hmm, thật lộng lẫy làm sao. Hay tôi nên nói là, siêu hoàn hảo”

“......”

Reinhardt bày tỏ sự ngưỡng mộ của mình còn Beana thì cạn lời luôn rồi.

Elsa không hiểu gì cả nhưng vẫn tò mò nhìn những thứ được trưng bày trước mắt.

Rồi Jin nói đến ý tưởng mà anh hiện đang có.

“Um, tôi tính dẫn mọi người tham quan trong và ngoài dinh thự vào buổi sáng, rồi dẫn mọi người đi xung quanh hòn đảo vào buổi chiều, nhưng.........”

“Hm, có gì không ổn sao?”

Reinhardt chẳng phản đối gì.

“Tôi đã tính để mọi người dùng những con ngựa mà mình đã chế thay vì phải đi bộ, nhưng các cô gái đang mặc váy, phải không?”

Elsa đang mặc trang phục bình thường, nhưng dù vậy nó vẫn là váy dài qua đầu gối.

Còn Beana mặc trang phục có chiếc váy dài vừa đến đầu gối.

“Nên nếu thích thì tôi sẽ chế quần cho việc cưỡi ngựa xem như món quà”

Ngay khi Jin vừa dứt lời thì Beana hỏi.

“Eh?! Jin, anh cũng biết cách may vá luôn sao?”

“Không, ừm, nếu tôi quyết định giữa biết hay không thì sẽ là biết, nhưng vì lần này tôi dùng Ma Thuật Chế Tạo để làm nên không chắc có thể được gọi là may không nữa”

Jin nói và đến chỗ kệ lấy ít da.

“Hm?! Có phải da đó lấy từ ma thú không?”

Qủa là Reinhardt, ngay lập tức đoán trúng phóc vật liệu.

“Ừm. Tôi nghĩ thứ này tốt nhất”

“Cái đó tốt nhất trên đời luôn ấy chứ, nhưng không phải đó là vật liệu hiếm sao? Quanh đây chẳng có con ma thú nào cả, phải không?”

“Dù gì thì đúng thật là vậy”-Jin nghĩ, nhưng chẳng biết nói sao nữa.

“Ừm, thật ra thì sư phụ tôi đã thu thập rất nhiều”

Với câu đó là anh ta đã có thể né được cái vấn đề này.

Và rồi Jin quyết định làm quần da trắng cho Elsa và quần da đỏ cho Beana.

“Ồ, Reiko, ta xin lỗi, nhưng con đo kích thước hai người đó dùm ta, được không?”

Đúng là Jin, anh ta không dám tự mình đo.

“Vâng, Otou-sama”

Sau khi nói vậy, có vẻ Reiko chuyển sang trạng thái vô cảm và nhìn chằm chằm vào hai cô gái đó, rồi.

“Xong rồi ạ, Elsa-san cao 1m6, kích thước từ trên xuống là 79, 54, 80. Beana-san cao 1m57, kích thước từ trên xuống là 78, 55, 79”

“Eh....”

Nghe chiều cao của mình, Beana đột nhiên cất tiếng trong khi vẫn chưa chắc về điều đó.

Elsa thì đưa ra cái ấn tượng “Là vậy sao?” trong khi nhìn lại cơ thể mình.

“Này Reiko, con đừng có nói những con số đó công khai vậy chứ”

Sau khi nghe vậy, Jin cũng bối rối về cách anh ta nên phản ứng.

Rồi Reinhardt hỏi.

“Tôi hiểu về phần chiều cao nhưng những con số phía sau nghĩa là gì vậy?”

Anh ta muốn làm rõ.

“Đúng vậy. Em cũng muốn biết nữa”

Có vẻ Elsa cũng không thực sự hiểu lắm.

“Nói thật thì tôi cũng vậy. Phần chiều cao thì tôi có thể hiểu nhưng những con số phía sau nghĩa là gì vậy?”

Khi cả ba đều hỏi vậy thì Jin có hơi xấu hổ.

“Theo thứ tự là vòng ngực, eo và hông, nhưng tôi không biết nói vậy có ổn không nữa.......”

Anh ta nói, nhưng ngay khi nghe câu trả lời ấy, mặt của Elsa lẫn Beana đều nhuộm đỏ.

“Cái, Cái-Cái-Cái-Cái...... Jin, anh hư hỏng quá!”

“Jin-kun, biến thái”

Nghe hai người họ nói vậy, Jin theo phản xạ mà hét lên.

“Sao tôi lại là người bị trách cơ chứ!”

Cơ bản thì chuyện này xảy ra là do Reiko được lệnh đo cơ thể của họ, hoặc có vẻ là vậy.

“Hmm, dường như họ không hài lòng với lời giải thích đó rồi”

Trong khi nói như vậy, Jin cắt da. Vì lý do nào đó mà Reinhardt đang ngưỡng mộ nhìn vào tấm khuôn mẫu được làm từ tấm ván mỏng.

“Tôi hiểu rồi, nếu anh dùng khuôn như thế thì có thể tạo nhiều bản sao chỉ có khác biệt nhỏ thôi!”

Đánh giá từ phản ứng của Reinhardt, trong thế giới này, giấy rất giá trị, khái niệm về giấy nền không tồn tại, hay ít nhất là không được biết đến nhiều.

Trong thực tế cũng vậy, bảng mẫu và máy móc, công cụ được sử dụng kết hợp để tạo ra các sản phẩm khác nhau. Mặc dù ngày nay, chúng đã trở nên lỗi thời vì máy tính điều khiển đã thành xu hướng.

Trở lại vấn đề nào.

Sau khi cắt tấm da đó, Jin dùng Ma Thuật Chế Tạo <<Kết Nối>> để định hình. Rồi làm thắt lưng cùng màu, cuối cùng thì anh ta cũng đã xong.

“Xong rồi”

Cả ba người đều ấn tượng khi chứng kiến kỹ năng làm hai cái quần trong vòng 30 phút.

“Rồi, hoàn thành rồi và..... Sang phòng khác để thay đồ chắc là tốt hơn đấy”

Và thế là Jin dẫn Elsa và Beana đến phòng thay đồ ở phòng tắm, đưa họ hai cái quần rồi ra phòng để chờ.

“Món quà từ Jin. Heheh”

Khi chỉ còn lại hai người, Beana hào hứng cởi váy và mặc quần.

Elsa lặng lẽ thay đồ.

“Jin, thấy thế nào?”

Beana thay xong nhanh hơn Elsa đã bước ra và khoe cho Jin thấy.

Do chất liệu có phần dẻo nên cái quần ấy bám chặt vào cơ thể mà không gây cảm giác phấn khích, thay vào đó nó mang lại khoái cảm mạnh.

“Jin-kun, em mặc xong rồi này”

Elsa cũng đã bước ra, rồi đứng tại chỗ và xoay một vòng.

“Rất dễ di chuyển ạ. Cảm ơn anh nhé”

Cô ấy nói. Beana thiếu kiên nhẫn thành ra lại quên việc phải cảm ơn Jin.

“Ah, J-Jin, cảm ơn! Tôi sẽ quý trọng món quà này!”

“Nghe hay đấy. Chúng rất hợp với hai người”

Cả ba trở về công xưởng mà Reinhardt đang chờ.

Về phần Reinhardt thì anh ta đang dạo quanh công xưởng, ngắm và chạm vào mọi thứ, nên anh ta chẳng thấy chán tí nào.

“Ồ, nhanh quá đấy. Sẽ tốt hơn nếu mọi người cứ từ từ”

Anh ta nói vậy đấy.

“Việc đó chẳng bao giờ tốn nhiều thời gian cả”

Elsa nói lại như thể đó là điều tự nhiên.