Bậc Thầy Chế Tạo Ma Thuật

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

276 7147

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

(Đang ra)

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

Kaname Aizuki

Một bộ romcom chứa đầy những mối liên kết bị bỏ lỡ giữa một cô gái thông minh, xinh đẹp không thể thổ lộ cảm xúc của mình và một chàng trai có khả năng đặc biệt nhưng mất niềm tin vào tình yêu!

14 109

I became the Necromancer of Academy

(Đang ra)

I became the Necromancer of Academy

_172

Sau đó, ta sẽ giải thoát cho các ngươi

14 142

Tôi có hôn thê, nhưng tại sao nhỏ lại là "Nữ phản diện" ở trường cơ chứ!?!

(Đang ra)

Tôi có hôn thê, nhưng tại sao nhỏ lại là "Nữ phản diện" ở trường cơ chứ!?!

Sodayou

Làm ơn, tôi chỉ muốn sống một cuộc sống yên ổn thôi mà!

25 228

Cậu bé được Ma Vương và Long Vương huấn luyện trở nên vô đối trong cuộc sống học đường! (WN)

(Đang ra)

Cậu bé được Ma Vương và Long Vương huấn luyện trở nên vô đối trong cuộc sống học đường! (WN)

Kumano Genkotsu

Được sinh ra với cơ thể yếu ớt cũng như không có tài năng trong cả ma thuật và sức khỏe, Ruisha Bardy thường xuyên bị cô bạn thời thơ ấu của mình bạo hành. Vào năm 15 tuổi, khi trốn ở trong rừng luyện

24 371

Tập 7 - Chương 50: Mái Ấm Của Jin

Người Dịch: Tsumimoto

Chỉnh Sửa: Hito, Ass2008

============================

Khi tiếng huyên náo do Jin trở về đã ổn định lại.

Trưởng làng Gheebeck đại diện để nói với Jin.

“Jin, mừng cậu về. Ngôi làng này đợi cậu mãi đấy”

“Trưởng làng-san.....”

“Dĩ nhiên, thật là mất mát to lớn cho thế giới này khi một Magi Craftman tài năng như cậu lại ở mãi trong làng chúng tôi. Tuy nhiên, khi cậu quá mỏi mệt, khi cậu quá đau buồn, khi cậu muốn trở lại thì ngôi làng này luôn giang rộng vòng tay chào đón cậu”

Ông ấy nói và nắm lấy tay Jin. Tay Jin cũng nắm chặt lấy tay ông.

“Cảm ơn bác rất nhiều”

Rồi trưởng làng về với mọi người và.

“Đi thôi nào, mọi người. Đủ rồi. Chắc chắn chúng ta sẽ có cơ hội nói chuyện với Jin sau mà. Giờ cứ để cậu ta nghỉ ngơi nhỉ?”

Ông ấy nói và ra hiệu cho mọi người giải tán.

“Jin, gặp lại sau nhé”

“Jin, chút nữa tôi có chuyện muốn nói với cậu đấy”

“Jin nii-chan, hãy cùng nhau chơi sau nhé~”

Mọi người đều gửi lời đến anh, người thì về nhà, người thì ra đồng.

Chỉ còn lại Jin, Reiko, Hannah, Elsa, Barbara, Martha, và Gheebeck. Rồi Gheebeck nói với Jin.

“Jin, có lẽ cậu chưa nhận ra nhưng cậu không còn bị truy nã hay gì nữa đâu. Sau vụ việc đó, Fahlheit-sama đã đến đây và kể là Bá Tước Walter đã hành động rất thô lỗ. Trái ngược hoàn toàn đấy, Bệ Hạ muốn thuê cậu”

Jin cảm thấy nhẹ nhõm sau khi nghe vậy. Ít nhất anh không còn lo mình sẽ gây rắc rối cho ngôi làng này nữa.

Rồi Gheebeck nói thêm.

“Giờ thì, Jin, cậu có thể đến chỗ Martha-san rồi. Barbara, vào nhà đi”

Gheebeck mở cửa và bước vào trong.

“Dạ, thưa bác. Elsa-san, hẹn gặp lại”

Barbara cũng vào trong.

“Được rồi, chúng ta nên về nhà thôi”

Martha nói và nắm tay Hannah. Họ bắt đầu chầm chậm bước đi nhưng rồi liền dừng chân, và quay lại chỗ Jin vẫn đang đứng như trời trồng.

“Này, Jin, cậu làm gì thế. Hãy về nhà thôi”

“Martha-san......”

“Em gái cậu và Reiko-chan nữa, đi thôi. Nếu đã quay lại đây rồi thì phải về nhà chứ”

Martha nói và rồi Jin bắt đầu dạo bước với Elsa và Reiko.

Sau khi đi một lúc ngắn, họ đã đến nhà Martha.

“Thôi nào, Jin. Cậu không tính cho em gái xem nhà mình sao?”

Được bảo vậy, Jin nhìn lại Elsa và chìa tay ra.

“Mm”

Elsa gật đầu nhẹ và nắm lấy tay Jin.

“Để cậu có thể về bất cứ lúc nào, tôi vẫn giữ nguyên phòng cậu đấy, Jin ạ”

Martha nói.

Nó quá sạch, đến cả một vết bẩn còn không có nữa là.

Nhìn vào trạng thái căn phòng ấy, những giọt lệ tụ lại đôi mắt Jin.

“Chào mừng trở về, Jin”

Martha nói lại và cuối cùng những giọt lệ ấy của Jin cũng trào ra.

Reiko lặng lẽ đưa anh chiếc khăn tay.

Thấy Jin như vậy, Elsa chỉ đơn giản là im lặng mà nắm chặt lấy tay anh.

********

Martha pha trà và Jin uống. Hannah với Elsa cũng ngồi quanh cái bàn tròn. Reiko thì đứng sau Jin.

“Ahh, lâu lắm rồi cháu mới nếm lại cái thứ này”

Dù gì thì nơi cây trà được thu hoạch cũng ảnh hưởng đến hương vị mà. Không đề cập đến việc dạo gần đây Jin chỉ uống mỗi Teee đặc biệt của Vương quốc Egelia, nên anh đã lỡ quên đi hương vị trà xanh của Làng Kaina.

“Haizz.......”

Jin thở dài một tiếng. Trước mặt anh là Martha và Hannah.

“Xin lỗi......”

Jin sắp nói gì đó, nhưng Martha đã nói trước như thể đang muốn chen ngang.

“Jin, tôi nói điều này trước nhé. Tôi không có định hỏi cậu chi tiết về chuyện gì cả đâu. Câu này cũng như là của mọi người trong làng thôi. Chúng tôi đều biết cậu không phải người bình thường. Chúng tôi cũng biết cậu có thể làm ra những thứ mà người thường không thể. Nên trừ khi cậu muốn, còn không thì khỏi nói về cách cậu đến đây cũng được. Nhớ đấy”

Martha nói, rồi Jin cạn lời.

Bởi anh lo về việc không biết nên giải thích sao.

“Cảm ơn bác nhiều. Nếu mà cháu nói thẳng thì chỉ tổ khiến ngôi làng này gặp rắc rối thôi, nên bác nói vậy khiến cháu thấy thoải mái hơn”

Nếu chỉ nói cho dân làng thì ổn thôi, nhưng đâu phải ai cũng kín miệng, bắt đầu với lãnh chúa, rồi đến quan chức của vương quốc có lẽ cũng sẽ biết. Jin muốn tránh những rắc rối không cần thiết.

Vào lúc đó, Hannah nói, cứ như bé ấy không thể chịu được nữa.

“Nè nè, Onii-chan, hãy cùng đi thu thập thảo mộc trên núi nhé!”

Nghe vậy, Jin nhớ lại chuyện năm ngoái, cái hồi anh cùng Hannah đi hái thảo mộc.

“Hmm, được thôi. Chúng ta có nên tiễn Elsa xong rồi mới đi không?”

Nghĩ đến chuyện Mine vẫn lo cho cô ấy, Jin trả lời như vậy nhưng anh lại nhận câu trả lời đáng bất ngờ.

“Eeh? Đi cùng với Elsa Onee-chan luôn ạ”

“Jin-nii, em muốn đi mà”

Jin cười khổ và gật đầu.

“Được rồi, hãy cùng đi nào....... Chúng ta không đi bộ đâu nhỉ?”

Hannah nhanh chóng gật đầu và.

“Dạ! Em cưỡi Mint ạ!”

Bé ấy trả lời. Nghe vậy, Jin nghĩ.

“Hmm, không biết mấy con ngựa Golem khác có đang rảnh không nữa?”

Hiện tại đã bắt đầu mùa canh tác. Những con ngựa Golem chắc chắn sẽ được dùng cho việc dọn dẹp và canh tác đất, vận chuyển nguyên vật liệu và vân vân.

“Ah, phải rồi nhỉ. Tất cả ngựa có lẽ đã được lấy đi rồi nhỉ?”

Martha đoán dựa trên tình hình hiện tại.

“Eeh, chúng ta đi khỏi cần chúng cũng được mà?”

Sau khi thấy vẻ thất vọng trên mặt Hannah, Jin nhanh chóng rời khỏi ghế.

Sau đó, ra khỏi phòng, anh lấy ManaCom từ trong túi ra và liên lạc với Đảo Hourai để lấy thứ gì đó. Rồi anh vào phòng, quay sang Hannah và nói.

“Hmm, không sao đâu. Quan trọng hơn, em chuẩn bị hộp cơm trưa(bento) chưa vậy?”

Nghe vậy khiến Hannah rất vui.

“Thật sao? Chúng ta sẽ đi à? Ya-y! Bà ơi, cháu sẽ giúp bà làm hộp cơm trưa nhé?”

“Rồi rồi, chờ chút đi”

Martha đứng dậy trong khi mỉm cười và dẫn Hannah vào bếp cùng bà.

“Jin-nii?”

Jin giải thích cho Elsa trông đang khó hiểu những gì anh đã làm.

“Anh ra lệnh gửi ngựa Golem từ Đảo Hourai đến đây ấy mà”

Và sau khi gọi nữa, anh đưa ManaCom cho Elsa.

“Mine lo lắm đấy. Xin lỗi bà ấy cho đàng hoàng vào nhé”

Anh nói. Elsa nhận ManaCom.

“Umm...... Mẹ à?....... Mmh, con xin lỗi ạ. Um, giờ này, con đang ở cùng Jin-nii. Và, con muốn, đi dạo quanh đây chút nữa và về sau ạ...... Mh, con hiểu rồi. Cảm ơn mẹ”

Nói chuyện với Mine xong, cô ấy trả ManaCom lại cho Jin.

“Jin-nii, cảm ơn ạ. Mẹ nói 'thế à' sau khi em bảo mình đang ở cùng Jin-nii, và bà ấy cho phép ạ”

“Anh hiểu rồi, tốt thật đấy”

Sau đó, Jin đối mặt với Reiko và nói.

“Reiko, giao thứ đó cho Elsa đi”

“Dạ, Otou-sama”

Reiko lấy vòng tay ra khỏi túi. Đó là vòng tay bảo vệ khỏi chứng Rối Loạn Ma Năng Dư Thừa.

Ngay từ đầu, anh đã gọi Reiko về để bàn giao thứ này xong chuyện đó mới xảy ra.

Mặc dù có lẽ nên gọi đó là sai lầm may mắn bởi nhờ vậy mà Jin mới về Làng Kaina.

“Đây là vòng tay bảo vệ em khỏi chứng Rối Loạn Ma Năng Dư Thừa, Elsa ạ. Nó cũng trữ ma năng dư lại nữa. Khi sử dụng ma thuật, nếu em sử dụng với ý thức đẩy Ma Năng qua vòng tay thì nó sẽ ưu tiên sử dụng Ma Năng được lưu trữ bên trong vòng tay trước”

“Thật á, giờ sao ạ?”

Elsa nhìn chằm chằm vào cái vòng tay ấy. Cô không biết có loại Ma Cụ như vậy tồn tại trên đời. Thực tế thì có lẽ sẽ không chế được nếu đó không phải là Jin, Elsa nghĩ vậy theo trực giác.

“Ừm. Bằng cách đeo thứ này càng nhiều thì em sẽ không còn lo về chứng Rối Loạn Ma Năng Dư Thừa nữa đâu”

“Cảm ơn, anh ạ.......”

Khiếm khuyết của cô ấy mang tên Rối Loạn Ma Năng Dư có thể được giữ ở mức cho phép với cái vòng tay này. Cô ấy không cần phải bận tâm đến căn bệnh mà mình hằng lo nữa. Elsa nghĩ nó tựa như một giấc mơ vậy.

Vào lúc đó, Reiko nhìn ra ngoài như thể nhận thấy gì đó.

“Otou-sama, có lẽ ngựa đến rồi ạ”

“Huh, nhanh thật đấy”

Jin đứng dậy và bước ra ngoài. Elsa dụi mắt rồi đi theo anh.

Jin, Hannah, Elsa với Reiko đi ra ngoài và thấy con ngựa Golem Jin thích, và những con ngựa Golem được tạo ra cho khoảng thời gian Elsa và Reinhardt được mời đến Đảo Kunlun.

Rất có thể là đội Cảnh Sát Bí Mật mang chúng theo, nhưng chẳng thấy người làm vậy đâu cả.

“Ah, ngựa-san của Onii-chan kìa~”

Dường như Hannah còn nhớ Koma.

Elsa cũng nhận ra con ngựa Golem mà mình từng cưỡi và nhanh chóng cưỡi lên..... Vẫn đang mặc váy.

Chà, lần này cô ấy không có mặc váy cần giữ để đi về trước nên dường như là có thể xoay xở được.

“Hộp cơm trưa xong rồi ạ. Ơ kìa, không phải Koma đây sao, và con kia là? Jin gọi mày đến đấy à? Tuyệt vời ông mặt trời nhỉ”

Martha từ nhà bước ra trong khi cầm theo giỏ chứa hộp cơm trưa và nói. Khi bà ấy kết thúc với câu 'Tuyệt vời ông mặt trời' thì có lẽ bạn có thể nói là bà ấy đã quá quen rồi.

“Cảm ơn bác nhiều. Vậy thì, đi thôi nào”

Reiko cầm cái giỏ và cái bình.

Sau đó, ba con ngựa Golem với Automata hướng về phía ngọn núi.

********

“Ah, lâu rồi mới thấy lại cảnh này đấy”

“Cảnh đẹp thật”

Jin chăm chú nhìn vào khung cảnh làng Kaina mà đã lâu anh chưa nhìn, và đây là lần đầu Elsa thấy cảnh ấy.

Sau đó, đi hái thảo mộc chỉ là nói cho có thôi và bốn người đó đi dã ngoại.