Trans: Hito
Edit: Ass2008
_________________________________________
Hồ Azul tọa lạc tại phía tây Thủ đô Esaia của Vương quốc Celuroa, và nơi đây cũng là thượng nguồn của dòng chảy sông Azul.
Cũng như sông Torres ở phía đông, Esaia có một lượng con hào tự nhiên.
Tất nhiên, cầu không có thì phải dùng thuyền qua sông thôi.
Bởi vậy, giống sông Tellurs, người ta cần phải đặt thuyền và đợi khoảng 3, 4 ngày.
Reinhardt -người đã chia tay với Jin và Elsa- vào ngày 10 tháng Tư đã phải dừng ở trạm kiểm tra, rồi vào ngày 11 tháng Tư, anh đã đến được Dali và cuối cùng cũng phải đợi thuyền.
Và, ngày hôm sau, Reinhardt làm một chuyến dạo quanh Dali.
“Ôi trời, Reinhardt-sama”
Tiếng nói gọi Reinhardt, anh xoay lại thì thấy Magi Craftman đại diện cho Vương quốc Celuroa, người có mái tóc vàng óng ả và đôi mắt màu nâu đỏ quyến rũ, Stearina Gamma.
“Ừm, ra là ngài. Stearina-dono” (Reinhardt)
Reinhardt chào cô còn Stearina thì lườm anh với đôi mắt hếch lên.
“Chà chà, nghe ngôn ngữ trang trọng như vậy làm tôi thấy hơi cô đơn đấy” (Stearina)
Dù mọi cử chỉ của cô đều toát lên vẻ quyến rũ, nhưng Reinhardt vẫn chẳng hề bối rối.
“Ồ, xin thứ lỗi, Stearina-san” (Reinhardt)
“Hmm, tôi tha lỗi cho ngài đấy” (Stearina)
Stearina nói, rồi không ngừng nhìn xung quanh, và lại hỏi Reinhardt.
“Hôm nay chỉ có mỗi ngài thôi sao? Không đi với Jin-kun à?” (Stearina)
“Ừ, Jin tạm thời tách nhóm rồi” (Reinhardt)
Câu trả lời của Reinhardt có hơi khó hiểu. Nghe vậy, mặt Stearina ủ rủ và cô nói.
“Là thế à? Hơi đáng tiếc. Tôi rất muốn được nói chuyện với cậu ta” (Stearina)
Với nụ cười mỉa mai, Reinhardt nói.
“Xin lỗi, nhưng ngài không muốn nói chuyện với tôi sao?” (Reinhardt)
Rồi Stearina bật cười và cúi đầu hướng vào Reinhardt.
“Tôi đùa thôi, Reinhardt-sama ạ. Hôm nay ngài rảnh mà nhỉ? Nếu có thời gian, liệu ngài có muốn đi cùng tôi chứ?” (Stearina)
Reinhardt cũng chẳng có bất kỳ kế hoạch cụ thể nào nên anh đồng ý.
“Chắc chắn rồi. Ngài biết nơi nào thú vị không?” (Reinhardt)
“Ehehe, ngài chờ mà xem” (Stearina)
Stearina nói và nhẹ nhàng quàng tay trái mình với tay phải Reinhardt, và họ bắt đầu đi như vậy.
“Vào đi nào” (Stearina)
Nơi mà Stearina dẫn Reinhardt đến là một ngôi nhà bình thường.
Ngôi nhà hai tầng bằng đá, bạn có thể gọi đây là nhà tiêu chuẩn của Vương quốc Celuroa đấy. Cửa sổ lớn, một phần được lắp kính.
Đằng sau ngôi nhà là một con đường thủy, có vẻ như nó nối với sông Azul.
“Đây là ngôi nhà thứ hai của tôi” (Stearina)
Nhà chính của Stearina nằm ở phía bên kia sông Azul, nhưng cô đã mượn ngôi nhà ở đây bởi mỗi lần trở về thủ đô đều phải mất 3 đến 4 ngày để đợi.
“Tôi dùng nơi này hơn 50 ngày 1 năm, nên giá của nó rẻ hơn quán trọ nhiều” (Stearina)
Cô nói và mở cửa, cho Reinhardt vào.
“Chào mừng trở về, Ojou-sama”
Một con Automata trông như quản gia tuổi trung niên đến đón họ.
“Ta về rồi đây. Zafio, chúng ta có khách đấy nên hãy chăm sóc mọi thứ cẩn thận vào. Ngoài ra, đừng gọi ta là Ojou-sama nữa” (Stearina)
“Như ý người, Ojou-sama”
Con Automata nói và dường như có việc cần làm nên đã ra ngoài, mất tăm ở phía sau ngôi nhà.
“Mời vào!” (Stearina)
Chắc chắn rằng con Automata quản gia đó được gọi là Zafio.
“Buồn thật đấy. Dù nói bao lần rồi thì ông ấy vẫn gọi tôi là Ojou-sama, dù rằng giờ tôi đã 30 rồi, xứng với danh hiệu 'dì', phải không?” (Stearina)
Tuy nhiên, Reinhardt lắc đầu và.
“Không, không đâu, Stearina-san vẫn còn trẻ lắm, chắc luôn đấy” (Reinhardt)
Anh nói.
Lý do Zafio liên tục gọi Ojou-sama là bởi thông số kỹ thuật của ông. Stearina đã lập trình vậy thì ông ta không thể làm khác được. Đó là cách mà Reinhardt nhìn thấy qua tình hình.
Anh nhìn như vậy, mà trên hết, anh lỡ nói một câu tán tỉnh Stearina rồi.
“Ôi trời, ôi trời, ngài nịnh tôi đấy à. Tôi tự hỏi liệu Reinhardt-sama đã có kinh nghiệm với phụ nữ hay chưa, không như Jin-kun?” (Stearina)
“Ừm, tôi tự hỏi đấy” (Reinhardt)
Reinhardt trao đổi rất trơn tru. Stearine lườm nhẹ vào anh.
“Chà, thật đáng ghét” (Stearina)
Họ nói chuyện như thế đến khi Zafio về.
“Chuẩn bị đã hoàn tất rồi ạ, Ojou-sama. Vị khách kính mến, mời đi lối này” (Zafio)
Zafio nói, rồi Stearina với Reinhardt theo sau ông ta.
Ở cuối hành lang là một căn phòng, Zafio mở cửa và.
“Mời vào trong ạ” (Zafio)
Ông ta mời hai người họ vào.
Trước mắt họ là một căn phòng rộng rãi, có cửa sổ lớn, và nhìn qua đó có thể thấy khu vườn được chăm sóc cẩn thận. Cái cửa sổ ấy chắc chắn hướng về hướng nam bởi có rất nhiều ánh dương đang chiếu vào.
Ở giữa căn phòng có một cái bàn tròn đơn giản nhưng lại đẹp mắt, ở trên là hai cốc Teee đang bốc khói nghi ngút.
“Tôi có nhiều chuyện muốn nói với ngài lắm. Những chủ đề bí mật mà chúng ta đã nói hồi ở Vương quốc Egelia rất là hạn chế, phải không nào?” (Stearina)
Reinhardt khó có thể hiểu được ý nghĩa đằng sau những lời đó, nên anh quyết định né câu trả lời.
“Chà, dù chúng ta nói chuyện khá thẳng thắn với nhau, nhưng tôi nhớ mối quan hệ của chúng ta có gần gũi lắm đâu nhỉ” (Reinhardt)
Stearina mỉm cười tinh nghịch và nói.
“Ôi trời, ngài đang cảnh giác tôi à?” (Stearina)
Cô nói tiếp.
“Chúng ta chẳng nói gì tốt khi chạm đến [Thống Nhất Quân], phải không?” (Reinhardt)
Đến cả Reinhardt còn thấy ngạc nhiên khi cô nói.
“Hồi trước tôi có nói rằng mình nhận được lời mời gia nhập [Thống Nhất Quân] mà nhỉ?” (Stearina)
“Ừ, nhưng đó có phải là chuyện đáng ra ngài không nên nói với người ở Vương quốc Egelia đâu?” (Reinhardt)
“Tôi cho là vậy. Nhưng tôi nghĩ tốt hơn là mình nên nói cho Reinhardt-sama và Jin-kun biết. Hiện tại, Vương quốc Celuroa, và bản thân tôi không cần phải lo về Vương quốc Egelia nữa” (Stearina)
Stearina nói và cuối cùng Reinhardt cũng có hứng để nghe rồi.
“Nửa năm trước, [Thống Nhất Quân] đã liên lạc với tôi. Tôi nhớ chúng có nói là 'hãy cho chúng tôi mượn sức mạnh của ngài để thay đổi thế giới'” (Stearina)
Stearina nhấp một ngụm Teee và tiếp tục nói sau khi thở một hơi.
“Hãy nghĩ đi, chúng nói rồi tạm thời rời đi, nhưng 5 ngày sau, chúng lại đến và ngày nào cũng đến” (Stearina)
Nếu Jin ở đây mà nghe chuyện này thì có lẽ anh nghĩ rằng nghe như một cái tôn giáo lang băm gì thế này.
“Mỗi lần đến, chúng lại dùng cách khác để thuyết phục tôi. 'Tiền Bạc', 'Quyền Lực Chính Trị', và sau đó.... À, phải rồi, chúng còn ám chỉ đến việc cho tôi 'Đàn Ông' nữa. Ngài có nghĩ tôi thích nhận phần thưởng là một tên đàn ông không?” (Stearina)
Stearina nói và bật cười.
“Suốt năm lần, tôi đều từ chối. Rồi chúng cũng dừng lại, nhưng vào lần cuối chúng rời đi, chúng đã nói là 'ngươi sẽ hối hận về chuyện này'.......” (Stearina)
“Nói thế nào đây nhỉ, thật là cái kiểu đe dọa rập khuôn” (Reinhardt)
Reinhardt cũng uống một ngụm Teee. Mùi hương khá dễ chịu.
“Sau đó, tôi bị bắt cóc luôn” (Stearina)
“Eh?” (Reinhardt)
“Mấy cái chi tiết xấu hổ thì tôi xin bỏ qua nhé. Lần đó, tôi được hiệp sĩ vương quốc cứu nên giờ mới lành lặn mà ở đây đấy” (Stearina)
“Ra là vậy.......” (Reinhardt)
Reinhardt nghĩ đến những gì đã xảy đến với Elsa không phải là tình cờ.
“Hôm nay ấy, tôi được hai hiệp sĩ vương quốc bí mật bảo vệ” (Stearina)
“Tôi không chú ý luôn đấy” (Reinhardt)
Reinhardt có phải sĩ quan quân sự đâu nên nghe vậy cũng thấy hơi bất ngờ.
“Và Reinhardt-sama này, ngài cũng ở vị trí tương tự như tôi thôi, nên hãy cố mà nhận thức rõ hơn chút nhé” (Stearina)
“Tôi cho là vậy......” (Reinhardt)
Rồi hai người họ nói mấy cái chuyện ngoài ra. Xoay quanh tất cả chủ đề, và rõ ràng là Stearina muốn gặp lại Jin để nói về tất cả mọi chuyện.
********
“Và là vậy đấy” (Reinhardt)
Câu chuyện dài lê thê của Reinhardt đã kết thúc.
“Cẩn thận đấy, được chứ?” (Jin)
“Ừ, tôi chắc chắn không một mình đi dạo đâu” (Reinhardt)
“Mh-hm, làm vậy đi” (Jin)
Nói câu đó xong, Reinhardt ngắt liên lạc.