Trans: Hito
Edit: Ass2008
Đôi lời: Chữ 'Drugbase' nên dịch là gì vậy? :|
_____________________________________
Ann khuyên những bộ trang phục trong mới toanh thường rất dễ bị để mắt tới, nên việc dùng đồ cũ đã được quyết định.
Deneb-1 thuộc Quinta đã mặc trang phục được Elsa và Mine mua cho, và gửi số đồ còn lại cho những người khác.
Cô ấy cũng được gửi đến Blue Land để mua thêm đồ, cứ lặp đi lặp lại quá trình đó thì nội trong ngày, tất cả mọi người đều đã có đồ để mặc và họ có thể được gửi đến những thị trấn khác mà không bị ai nghi ngờ.
“Vậy thì, ta trông cậy vào ngươi” (Jin)
“Đã rõ, thưa Sếp” (Deneb)
Bắt đầu từ Blue Land, Port Rock, rồi đến những tàn tích pháo đài nằm rải rác khắp nơi với Cổng Dịch Chuyển.
Tất cả đều đã dự kiến rằng sẽ thường báo cáo cho Laozi vào buổi sáng và buổi tối.
“Thế này thì nhiệm vụ đầu tiên đã xong cả rồi nhỉ” (Jin)
Khi Jin đã chắc mọi người đều dịch chuyển thì anh hít một hơi thật sâu.
“Giờ thì, ta tự hỏi mình nên làm gì tiếp theo đây?” (Jin)
Tất nhiên, Ann là người trả lời.
“Thưa Chủ Nhân, thần muốn biết về dược phẩm mà bữa trước ngài đã nghiên cứu. Làm sao bảo quản được loại máu đó vậy ạ?” (Ann)
“Hm? Chỉ cần đặt trong kho đông lạnh thôi” (Jin)
“Và, máu đơn giản được giữ ở trạng thái ban đầu à?” (Ann)
“Ừ, đúng vậy” (Jin)
Rồi Ann rõ ràng trở nên bối rối và.
“Không tốt đâu! Bảo quản máu là nhiệm vụ phức tạp hơn đấy ạ!” (Ann)
Cô ấy nói vậy, nên Jin đành phải hỏi Laozi.
“Laozi, Ann nói thế, nhưng mà......?” (Jin)
Anh nhận được câu trả lời.
“Vâng, có ấy nói rất chí lí ạ. Đêm qua, trong khi đang sắp xếp thông tin của Ann thì thần đã phát hiện điều đó, và liền hành động. Thần xin lỗi vì đã báo cáo cho người trễ đến vậy, thưa Chúa Tể” (Laozi)
Jin thở phào nhẹ nhõm.
“Là vậy sao? Mà, cũng được thôi. Loại máu đó là nguyên liệu hiếm nên nếu nó mà bị hỏng thì rất chi là lãng phí..... Vậy, nếu không dùng kho đông lạnh được thì nên cất ở đâu đây?” (Jin)
Ann trả lời.
“Thứ quan trọng không phải phần màu đỏ đâu ạ, mà là phần chất lỏng ấy. Sau khi tách ra, loại máu đó có thể cất trong Máy Nạp Hạt Năng Lượng(Ether Stocker, Stocker= Máy nạp nhiên liệu), làm vậy thì chất lượng gần như không giảm tí nào” (Ann)
“Máy Nạp Hạt Năng Lượng?” (Jin)
Từ đó Jin không biết.
“Máy Nạp Hạt Năng Lượng là kho lưu trữ có lượng Hạt Năng Lượng ít nhất là tăng lên 20% trong không khí. Thứ đó có thể lưu trữ bán vĩnh viễn Ma Năng trong vật liệu mà không bị hư hỏng” (Ann)
Ann giải thích. Tin tốt đấy chứ.
“Đêm qua, nhà kho dạng đó đã được xây xong và máu đã chuyển vào đó” (Laozi)
Laozi báo cáo. Làm rồi mới báo á, nhưng Jin không định đổ lỗi cho ông về vấn đề như vầy. Thay vào đó, anh còn khen Laozi bằng cách nói ông đã làm rất tốt.
“Thế à, thật là nhẹ nhõm làm sao. Và, Laozi, ngươi đã nghiên cứu công thức thích hợp cho dược phẩm hồi phục xong chưa vậy?” (Jin)
“Rồi ạ. Những phần chưa rõ nay đã hoàn thiện, và quy trình đã được biết đến” (Laozi)
Và thế là Jin liền đi sản xuất dược phẩm. Bởi hiệu quả đã được cơ thể Mine xác minh nên giờ nhu cầu thứ đó đã tăng lên đáng kể, anh kết luận.
Cách tạo lực ly tâm vẫn như cũ. Tuy nhiên, cần gì phải làm ở tốc độ gần với âm thanh chứ, bởi kết quả là nó rút ngắn quá trình lọc sẽ là bước tiếp theo mà họ quyết định thực hiện.
“Vậy là bình thường muốn tách huyết thanh là phải lọc hả?” (Jin)
“Vâng. Lọc ba lần. Tuy nhiên, nhờ vào Reiko-san mà chúng ta có thể hoàn thành chỉ với một lần lọc” (Laozi)
Với việc để Reiko làm với tốc độ âm thanh, hai lần lọc kia đã hoàn toàn bị bỏ qua.
Lần này, họ xử lý khoảng 10 lít.
Huyết thanh nguyên chất thu được là 3 lít. Số dư còn lại rất hữu ích cho những loại dược phẩm khác hoặc là cả độc dược, nên chúng được cất trong Máy Nạp Hạt Năng Lượng.
“Thứ này gần như có thể gọi là Hạt Năng Lượng lỏng, huh” (Jin)
Ann gật đầu trước lời nhận xét của Jin.
“Vâng. Nếu Tinh Thể Ma Thuật là kết tinh của Hạt Năng Lượng thì thứ này chắc chắn có thể gọi là Hạt Năng Lượng lỏng” (Ann)
Độ nguyên chất là khoảng 70%. Theo Ann, 30% còn lại có thể dùng được trong thực tế, và Jin thấy mong đợi nó lắm.
“Khi có Hạt Năng Lượng, tạp chất lắng xuống và độ nguyên chất tăng lên. Vậy chắc là nên gọi là được phẩm cơ sở” (Ann)
Dường như huyết thân thật sự có chứa các thành phần tham gia hoặc kết hợp với Hạt Năng Lượng. Đối với quỷ thú, loài sở hữu cả đống Ma Năng thì có vẻ là thành phần này nhiều hơn.
“Nếu vậy thì con tự hỏi nếu dùng máu của Otou-sama thì sẽ thế nào đây ạ?” (Reiko)
Reiko im lặng từ nãy đến giờ đã chen vào cuộc trò chuyện.
“Con đoán máu của Otou-sama có khả năng là chứa nhiều Ma Năng hơn Hải Long đấy” (Reiko)
“Con đang...... Hmm” (Jin)
Jin suy ngẫm. Đúng thật vậy, giả thuyết của Jin, là anh đã lấy Hạt Năng Lượng đi qua phổi và hòa tan vào máu. Nếu đó là trường hợp, thì chắc chắn rằng máu anh lấy rất nhiều Hạt Năng Lượng, nếu cân nhắc đến lượng ma năng khổng lồ mà anh sở hữu.
Cái này tựa như mối quan hệ giữa oxy với hồng cầu ấy. Nếu có quá nhiều hồng cầu, người đó sẽ có khả năng hấp thụ nhiều oxy hơn.
“Được rồi, ngày nào đó hãy thử kiểm tra máu của ta xem sao nhé?” (Jin)
Jin nói, dù rằng anh chẳng quan tâm lắm đến ý tưởng này.
Quay về quảng trường, Jin vội chế Hộp Hạt Năng Lượng(Ether Box). Khả năng thứ này gấp bốn lần Máy Nạp Hạt Năng Lượng đấy.
“Hmm, tốt nhất là nên đặt nó ở đây” (Jin)
Jin nói trong khi đặt cơ sở dược phẩm vào Hộp Hạt Năng Lượng có kích thước ngang với tủ lạnh.
“Ừm, một ngày chắc là đủ rồi. Tạp chất còn sót lại cũng sẽ lắng xuống thôi, nên có thể coi đây là một mũi tên trúng hai con nhạn”
Cùng ngày, họ xử lý thêm 20 lít máu nữa, thế là tổng cổng đã có 10 lít cơ sở dược phẩm.
********
Bữa trưa hôm nay, bánh mì tươi nướng chất lượng cao của Mine, mứt Citran chất lượng cũng tương tự vậy, nước ép Pelshka và rau xào.
Sau bữa ăn, Jin kể cho Elsa tin mới nhất anh nhận từ Reinhardt.
“Anh ta hiện đang ở Sông Azul. Anh ta phàn nàn về việc lại phải chờ nữa” (Jin)
“Mm. Hồi đến Port Rock, bọn em phải tốn cả một tuần chỉ để qua được hai dòng sông” (Elsa)
“Thật đấy, cái quốc gia nghĩ gì thế nhỉ. Đến cả Reinhardt-sama cũng cần phải rất cẩn thận không thì sẽ gặp nguy hiểm” (Mine)
Jin cũng hơi lo, nhưng đời nào có chuyện ban ngày ban mặt chúng lại đi tấn công nhà ngoại giao ngoại quốc chứ, và thế là anh về Đảo Hourai.
“Giờ thì ta sẽ để Quinta tìm bộ giáp nào đó phù hợp để ta nghiên cứu trang phục Golen, ta tự hỏi liệu đến chiều có thể làm được không” (Jin)
Jin nghĩ về những gì anh có thể làm ngay bây giờ.
“Chúng ta không có nhiều phương tiện di chuyển trên đất liền, phải không ạ? Hôm trước, thần thấy một thứ, xe hơi nhỉ? Thần nghĩ công nghệ vận tải như thế nên được phát triển để sử dụng cho nền quân sự ạ” (Ann)
Jin đồng ý với lời khuyên của Ann. Xe tăng, xe bọc thép, xe tải quân sự, ...v.v xuất hiện trong tâm trí anh.
“À phải rồi, ta cũng phải chế thiết trị treo cho xe ngựa nữa nhỉ. Thật tốt biết bao nếu tay Golem có thể dùng được” (Jin)
Anh nhanh chóng bắt tay thực hiện kế hoạch.
Xe tăng thì rắc rối lắm và lượng bánh xe tăng lên thành 8. Cao su thì lại không đủ bền nên chắc là anh nên thay bằng da Hải Long.
Tám bánh đều có hệ thống treo độc lập, động cơ tám xi-lanh, hay nói đúng hơn là tám động cơ Golem. Mỗi cái một bánh. Khung xe và lớp bọc làm bằng Adamantite.
Để nhìn ra ngoài vào những trường hợp khẩn cấp, anh dùng cửa sổ có thể đóng và mở, nhưng bình thường thì sẽ có Màn Hình Ma Thuật bao phủ 360 độ bên trong để trông như không có bức tường nào cả. Tuy thứ đó là vật phẩm đặc biệt chỉ nhìn được từ khoảng cách xa thôi. Tất nhiên, nó cũng có chức năng nhìn đêm.
Vũ khí là một khẩu pháo laser, một khẩu railgun(dạng pháo) và một khẩu phản lực nước.
Phi hành đoàn sẽ có bốn người. Một ManaCom và cài đặt thêm tính năng triển khai lá chắn.
Còn lỡ kẹt trong bùn thì sẽ có dây thường nối với tay xoay để kéo lên.
Hơn nữa, bốn Động Cơ Phản Lực Magi hỗ trợ sẽ được chuẩn bị để làm trọng lượng nhẹ hơn 1/5 lần.
Bên trong được trang bị đầy đủ, máy điều hòa và hai giường gấp, dù hơi chật nhưng phi hành đoàn vẫn có thể thay phiên nhau ngủ.
Càng ngày càng có nhiều loại thiết bị lướt qua đầu Jin. Thứ nào cũng có thông số kỹ thuật bá đạo.
“Được rồi, thứ như vầy thì sao nhỉ” (Jin)
“Thưa Chủ Nhân, chỗ cất lương thực, nước, và thuốc cũng cần lắm ạ. Thêm cả đèn pha nữa” (Ann)
Ann chỉ ra những thứ còn thiếu. Anh quyết định chế đèn pha phát ra tia hồng ngoại và tia cực tím ngoài tia khả kiến ra.
Bằng cách để Laozi nghiên cứu thiết kế cơ bản, lượng công việc của anh đã giảm nhẹ phần nào, anh chỉ làm những phần quan trọng mà không ai làm được.
Cứ như thế, màn đêm đã bao trùm ngày thứ ba.
********
Đêm hôm đó, lại có cuộc trò chuyện với Reinhardt.
“Tôi ở Dali rồi. Chỗ này đông như Tellurs vậy. Mà, dường như có vài tên đáng ngờ cứ lảng vảng quanh đây hoài” (Reinhardt)
“Liệu anh sẽ ổn chứ?” (Jin)
“Ừ, thị trấn này cũng có lính được phái đến từ Đế quốc Shouro mà, nên tôi đã nhờ họ làm việc với tư cách là lính canh tại đó, anh không cần lo quá đâu” (Reinhardt)
“Được thôi, vậy là ổn rồi” (Jin)
“À, phải rồi. Tôi gặp một người không ngờ đến đấy” (Reinhardt)
“Ai thế?” (Jin)
“Anh biết người đó đấy, Jin ạ” (Reinhardt)
“Người ở Vương quốc Celuroa mà tôi biết à...... Stearina-san à?” (Jin)
“Chính xác. Anh thấy đấy, sau khi báo cáo với cung điện hoàng gia xong thì cô ấy cũng về nhà luôn” (Reinhardt)