Ansatsusha de Aru Ore no Status ga Yuusha yori mo Akiraka ni Tsuyoi no daga

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

282 7355

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

(Đang ra)

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

Kaname Aizuki

Một bộ romcom chứa đầy những mối liên kết bị bỏ lỡ giữa một cô gái thông minh, xinh đẹp không thể thổ lộ cảm xúc của mình và một chàng trai có khả năng đặc biệt nhưng mất niềm tin vào tình yêu!

17 136

Danjo no yuujou ha seiritsu suru? (Iya, shinai!!)

(Đang ra)

Danjo no yuujou ha seiritsu suru? (Iya, shinai!!)

七菜なな

Tại một trường sơ trung ở miền nông thôn nào đó, hai con người đã thề sẽ làm bạn với nhau đến cuối đời.Cùng nhau tiến tới ước mơ chung của cả hai, nhưng mối quan hệ đấy vẫn không phát triển sau hai nă

100 2478

Tenchi muyo GXP

(Đang ra)

Tenchi muyo GXP

Kajishima Masaki

Tenchi Muyo GXP theo chân Yamada Seina, một cậu bé tuổi teen sống ở vùng nông thôn Okayama người vô tình gia nhập Cảnh sát Thiên hà do bản thân có thiên hướng xui xẻo và bị gia đình ép buộc. Chẳng bao

29 194

Web novel - Chương 59 - Lên tàu

CHƯƠNG 59

Sau đó, tôi thả tên cầm đầu đi.

Vì tên đó chẳng nói gì ngay cả khi được các Elf hỏi cung.

Không, tên đó hình như chẳng biết gì cả.

Hắn trông thì có vẻ giống một tên cầm đầu nhưng thực sự thì kiếm kỹ chẳng ra làm sao và trên hết bọn chúng còn chẳng có một kế hoạch ra hồn.

Sau cùng, mọi người quyết định chia làm hai, một nữa thì dẫn đường và hộ tống con tin trở về.

Nữa còn lại dẫn đường cho chúng tôi.

Có lẽ do chuyện xảy ra trước đó nên những hiệp sĩ Elf không hề lơ là cảnh giác, dù thực sự là gần tới nơi rồi.

Trên đường đi, vì Amelia mệt nên Yoru đã biến lớn và để cô ấy cưỡi trên lưng nó.

“Akira, thực sự ổn chứ? Nếu bọn chúng thực sự là bọn bắt cóc được Guild treo thưởng, chúng ta có thể kiếm được chút ít.”

Tôi vỗ đầu Amelia đang bực bội.

Hình như cô ấy muốn dùng số tiền đó để mua đồ ăn ngon.

“Cứu được những người bị bắt cóc là tốt rồi. Hơn nữa có một câu tục ngữ là nguời đuổi theo hai con thỏ sẽ chẳng bắt được con nào .”

“Đuổi theo hai con thỏ?”

Tôi giải thích ý nghĩa cho Amelia và Yoru vẫn còn chưa hiểu.

[“Hiểu rồi, người dân ở thế giới của Master-dono có cách nói thật thú vị.”]

Yoru và Amelia điều khoanh tay lại và gập đầu thán phục

Biểu cảm y như một ông lão làm tôi bật cười.

“Saa, chúng ta đến rồi!”

William, đang đi ở phía trước thông báo với chúng tôi và cả đoàn dừng lại.

Bị những cái cây che mất nên tôi không thể thấy rõ lắm nhưng vẫn nhận ra được một chiếc thuyền hiếm khi được dùng đang thả neo ở bến tàu.

Amelia và Yoru thì đang thích thú mà ngắm nhìn biển xanh.

“Akira-dono, con thuyền, “Orchid”, đi qua lại giữa lục địa Elf và lục địa Thú Nhân theo định kỳ và ngài sẽ đi đến lục địa Thú Nhân bằng nó.”

William nói và trao cho tôi một bức thư với biểu tượng Hoàng Gia Elf.

Cậu ta nói là nhà vua đưa nó cho tôi để qua cửa ở thành phố Thú Nhân, Ul.

Tốt bụng quá nhỉ.

Ông già đó chắc hẳn sẽ nghĩ thế khi đáp ứng yêu cầu của tôi với thứ này, nhưng tệ thật.

Tôi còn cứu mấy người bị bắt cóc nữa kìa.

Ông già đó chắc vui lắm khi thấy người của mình được cứu về, nhưng mà tôi tiếc là không thấy được khuôn mặt tuyệt vọng của ông ta khi lại mắc nợ tôi nữa.

“Chúng tôi chỉ có thể tiễn mọi người tới đây thôi. Akira-dono, Yoru-dono, phải nói điều này với hai người ngay cả khi hai người còn không phải là tộc Elf, chúng tôi thực sự là một sự thất bại của Vương Quốc này. Nhưng mà, William tôi muốn nhờ ngài một việc.”

William đang cố để không khóc.

“Vợ và con gái yêu quý của tôi! Xin ngài hay cứu họ!!”

“T,Tôi nữa!”

“Làm ơn!”

Mọi người đều cúi người.

Nếu mà ai đó nghiên cứu về nhân sinh của tộc Elf mà thấy được cảnh này sẽ phát điên mất.

Muốn họ cúi mình hả, không bao giờ xảy ra, trừ khi bị điều khiển thôi.

Dù Akira có mạnh cỡ này thì họ cũng không bao giờ cúi mình trước một chủng tộc thấp kém chẳng có gì ngoài đông người như con người.

Cũng thấy được họ thành tâm tới mức nào.

“...xin lỗi, nhưng tôi còn một bà mẹ già ốm yếu và một đứa em nhỏ ở quê nhà nữa. Tôi phải đi rồi.”

“A,Akira-dono!!”

“Nhưng mà, nếu tôi gặp những người thân của mọi người, tôi có thể giúp họ một chút.”

Những lời như thế, tôi chắc chắn sẽ không bao giờ nói ra kể từ khi tôi rời khỏi nơi đó.

Tôi cứ nghĩ là Amelia đã thay đổi rất nhiều từ khi tôi gặp cô ấy, nhưng hình như tôi cũng thế.

“Akira-dono, tôi thực sự biết ơn ngài!”

“Amelia-sama cũng thế, hãy bảo trọng!”

“Hai người nhớ giữ gìn sức khỏe!!”

Khi chúng tôi lên tàu, mọi người hét lên.

Tôi chạy ra giữa boong tàu để không phải nhìn thấy họ và giao việc còn lại cho Amelia.

“Mọi người cũng vậy, nhớ giữ gìn sức khỏe nha.”

“Vâng!!”

Cứ thế, tàu nhổ neo.

Yoru đang ở trên vai tôi và thích thú tận hưởng gió biển.

[“Tuyệt thật đấy, Master-dono.”]

“Aah.”

Nhưng mà gió lớn quá nên tôi thực sự không thích lắm.

Hôm nay, cần phải tắm rửa thật kỹ cho Yoru rồi.

“Akira, em có chuyện muốn nói với anh.”

“...Amelia.”

Amelia đang đứng trước mặt tôi với một khuôn mặt vô cảm.

Tôi biết Amelia muốn nói gì.

“Akira, em muốn... không có chuyện gì cần em giúp sao?”

“Chưa có. Vẫn chưa tới lúc.”

“...Hiểu rồi.”

Amelia cúi đầu.

Nếu là trước đây, tôi sẽ xoa đầu Amelia, nhưng tôi không làm thế.

“Amelia, nếu mục đích của chúng ta không giống nhau thì anh nghĩ chúng ta nên đường ai nấy đi. Em có thể về lại tộc Elf”

“T, Tại sao...”

Tôi thực sự không muốn nói thế.

Tôi cũng rất đau lòng khi nhìn Amelia như thế.

“Amelia, anh không biết nhiều về tộc Elf. Nhưng anh vẫn thấy vui khi nhìn những người xung quanh mình hạnh phúc.”

“Em thì sao, những người đó không có em sao?”

“Không, em tất nhiên trong số đó.”

Bởi vì chính là em, dù anh không biết chúng định làm gì, nhưng anh sẽ không bao giờ tha thứ cho cái Vương quốc Uruk khốn kiếp nào đó có ý định bắt em đi.

Tuy nhiên nếu lúc này đi đến Vương quốc Uruk, thì đường đến Lâu đài Quỷ vương sẽ lại càng dài hơn.

Tôi muốn trở về Nhật Bản càng sớm càng tốt nhưng trong lòng lại muốn bảo vệ Amelia cứ thế con tim và lý trí của tôi cứ đấu đá lẫn nhau.

Chẳng biết cô ấy có nhận ra cảm xúc của tôi không, Amelia nhón chân lên và xoa đầu tôi.

“Chỉ cần Akira thích. Thì em sẽ làm thôi.”

“... vậy à.”

Tôi cố nặng ra một nụ cười với Amelia.

Cô gái này luôn dịu dàng với tôi.

Nếu mà nói sự thật thì người luôn dịu dàng là Akira, nhưng mà nói ra thì cậu ấy sẽ tự tsukkomi mình mất nên thôi.

[“...Master-dono, tôi thì không sao, nhưng mà có những chuyện ngài không nên làm ở nơi công cộng... ví dụ như là đang trên boong tàu này vậy.”]

Nghe Yoru nói thế, mọi người việc cần làm thì làm, cố không nhìn bọn tôi nữa, chúng tôi hơi bối rối.

Nhắc mới nhớ, những người làm công trên thế giới này hầu hết là con người.

Từ thủy thủ trên tàu đến những tên đã tấn công bọn tôi cũng là con người.

Con người và Thú nhân không giúp được gì nhiều, nhưng do dân số quá đông, nên có không ít người đi sang các lục địa khác để làm công.

Những người chúng tôi gặp tới giờ chỉ là một phần nhỏ thôi.

Cũng có những người không hài lòng nhưng mà rõ ràng con người được đối xử khác với các chủng tộc khác.

-----------------------------------

Chúc các bạn nữ luôn xinh đẹp và có những niềm vui bên gia đình và người thân của mình nhaaaaa ( ͡ᵔ ͜ʖ ͡ᵔ )( ͡ᵔ ͜ʖ ͡ᵔ )( ͡ᵔ ͜ʖ ͡ᵔ )