Ansatsusha de Aru Ore no Status ga Yuusha yori mo Akiraka ni Tsuyoi no daga

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3546

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1326

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 327

Web novel - Chương 56 - Con tin

CHƯƠNG 56

Có thể trong bọn chúng cũng có người có Quỷ Nhãn như Đội Trưởng Saran nên tôi bước trong bóng của những tán cây và cẩn thận đến gần bọn chúng.

Tuy nhiên, bọn chúng vẫn không nhận ra được sự hiện diện của tôi.

“Heh heh heh, Aniki, bọn nó sẽ giao công chúa cho chúng ta thôi.”

Một giọng nói thô bỉ vang lên.

Cái giọng đó làm tôi sôi máu lên.

Làm như ta sẽ giao báu vật của mình cho lũ người như các ngươi vậy.

“Maa, dù cho bọn chúng có coi trọng công chúa như báu vật thì cô ta vẫn không thể so được với người thân của bọn chúng thôi.”

Một giọng nói điềm tĩnh, hình như là tên cầm đầu của bọn này.

Tôi bước lại gần với ám khí sẵn trong tay.

Sau khi dùng [Nhận thức] xác định vị trí của bọn chúng, có khoảng 50 tên đang ở xung quanh bọn tôi.

Và bên cạnh chúng, có ba người nữa trong tình trạng rất yếu hình như không phải là người của chúng.

Chúng có con tin?

“Gần đến lúc rồi.”

“Vâng. Hình như Gram-sama không đợi được đến lúc có được công chúa Amelia rồi.”

Đang nghe lén thì một cái tên xa lạ vang lên.

Tôi nên ghi nhớ nó lại.

Hình như bọn chúng sắp hành động rồi, vậy sao mình không hành động luôn nhỉ.

“!!!”

Trong một khắc, ánh mặt trời bị mây che phủ và chỉ hơi tối lại một chút thôi, nhưng tôi đã canh thời gian chính xác khi xung quanh tôi tối lại và tiến về phía trước.

“Gugaaa!?”

“Doheeee!”

“Oi, Cái quá... guuu!”

Trong một giây mười tên đã bị tôi vô hiệu hóa, tôi tiếp tục tiến lên và tìm kiếm con mồi kế tiếp.

Bọn bắt cóc đang rất hỗn loạn, và từng người bọn chúng lại gục xuống mà chưa kịp rút vũ khí ra.

“Oi! Chuyện gì đang xảy ra vậy!!”

“Aniki! Chúng ta bị tấn công!!”

“Cái gì?”

Tên cầm đầu chẳng thể ngờ là bọn chúng lại bị tấn công khi mà chúng còn đang giữ con tin.

Thực tế, bọn chúng nên rút lui khi nhận ra mình bị tấn công mới phải.

Tuy nhiên,

“Kuu! Tao chẳng biết chuyện gì đang xảy ra nhưng giờ phải tiêu diệt hết bọn chúng.”

“”” Oooooh!!!!”””

Bọn bắt cóc, vẫn chưa hiểu gì đang xảy ra, hô to và chạy về hướng bọn chúng đang bao vây như thể chạy không chạy là chết vậy.

“... còn hơn mười tên à. Mình sẽ để bọn chúng lại cho Amelia và William, còn mình nên đến chỗ tên cầm đầu và con tin vậy.”

Với sức mạnh của Amelia và những người khác, thì dù chẳng có ai đi tiên phong, bọn họ cũng dễ dàng tiêu diệt được mười tên đó thôi.

Hơn nữa, Amelia còn có Kỹ năng [Chiến lược gia].

Không thể nào mà thua được.

“Yoru, nếu cần thiết nhớ bảo vệ Amelia đó.”

[“Đã hiểu, Master-dono.”]

Khi tôi nói với Yoru bằng thần giao cách cảm, một giọng nói dứt khoát đáp lại.

Hình như nó đang rất vui vì có thể được quẩy sau một thời gian dài.

Thật là, vì nó là quái vật nên bản tính của nó hăng máu hơn loài khác.

“...Khỉ thật, chuyện gì vậy. Oi! Tỉnh dậy!!”

Tên cầm đầu, tay cần con dao găm kề trên cổ một Elf nữ khuôn mặt hốc hác, trong khi hắn đá tên đồng bọn đang nằm bất tỉnh gần đó.

Hắn cố lay nhưng tên đó không hề động đậy.

Hành động bạo lực với cả đồng bọn của mình là cho cô gái trẻ rung sợ.

Và những con tin khác đang ngất gần đó, vì thế tôi không thể thấy rõ được nhưng có lẽ cũng là một Elf nữ khác.

Cô ấy hình như ngất đi vì sợ hãi.

Bọn họ đều bị trói lại và bịt miệng nên họ đều không thể chạy đi được.

Lúc này, tôi sẽ cố cứu con tin, bước lại gần tên cầm đầu trong trạng thái ẩn thân.

Tên cầm đầu lúc này đang điên cuồng đánh thức đồng bọn của mình nên không hề phát hiện ra sự hiện diện của tôi kể cả tôi không có dùng ẩn thân đi nữa.

Giờ thì, nên mang cô gái đang bất tỉnh ra lên một cái cây, khuất khỏi tầm nhìn của tên cầm đầu.

Tôi cắt dây trói và cởi bịt miệng cho cô ấy.

Sau đó, tôi bước lại gần cô gái còn lại.

Sẽ rắc rối nếu cô ta phản kháng nên tôi đánh ngất cô ấy và mang đi.

Nếu mà Amelia thấy cảnh này, cô ấy chắc sẽ nổi điên mất, nhưng mà may là cô ấy không thấy.

Hơn nữa, sẽ rất phiền nếu cô ta thấy tôi và hét lên vì hiểu nhầm tôi là, con người, kẻ thù của cô ấy.

Cuối cùng tôi cứu người phụ nữ bị tên cầm đầu giữ.

Giờ thì nên làm gì nhỉ.

“Oi, nếu không muốn đầu ngươi lìa khỏi cổ thì buông tay ra khỏi người cô ta.”

“Waaaaaaaa!?”

Tôi nói thế và kề ám khí vào cổ hắn, tên cầm đầu vừa nghe thấy tôi nói, sợ hoảng hồn và buông tay ra khỏi người cô gái mà chẳng nghĩ ngợi gì.

Được rồi, không ngờ tên này lại là một thằng ngu.

Không để lỡ một giây, tôi kéo cô ta ra phía sau lưng tôi.

Cô ta cũng không hề nhận ra sự hiện diện của tôi, nhìn tôi với một ánh mắt kinh ngạc.

Tôi cắt dây trói và chỉ về hướng cái cây mà tôi để cô gái kia.

Có lẽ cô ta hiểu ý tôi là gì, cô ta leo lên cái cây đó trong khi lén nhìn tôi.

Tôi thầm nhủ là cô ta ắt hẳn sẽ lo được cho người bạn của mình ở trên đó, nhiêu đó là đủ giúp tôi rồi, trong khi tôi không rời mắt khỏi tên cầm đầu.

“Tên khốnnnnn!!! Ngươi dám cướp người trong tay Gram-sama!!!”

“Ai quan tâm chứ. Mà tên khốn tên Gram đó là ai vậy?”

“Làm như ta sẽ nói cho ngươi biết ấy!”

Cứng đầu nhỉ.

Hình như những Elf bị bắt cóc này là do mệnh lệnh của tên Gram-sama gì gì đó, hắn còn có ý định bắt Amelia nữa chứ.

Tên cầm đầu đang giận giữ vì bị cướp người, nhìn tôi với ánh mắt như muốn xé xác tôi ra vậy.

“Giờ thì, có vài thứ ta muốn hỏi ngươi. Ta sẽ bắt ngươi lại, còn bọn kia nữa, gom luôn bọn phế vật của ngươi lại luôn một thể.”

“Ngươi có biết ta là chủ Guild tội phạm bậc Lam [Cá mập] không mà lại ăn nói kiểu đó?”

Hắn là điển hình cho điếc không sợ súng nhỉ.

Xin lỗi, dù cho ngươi có khoe khoang gì về Bậc Lam hay Cá mập gì gì đó, tôi cũng chả biết đâu, điều duy nhất nghĩ tới chỉ là màu xanh và cá mập thôi.

Bậc Lam là cao cỡ nào nhỉ ?

“Ta chưa từng nghe tới, xin lỗi nhé.”

Có nói thêm với hắn thì cũng chả ích lợi gì, tôi xoay ám khí lại và đánh vào bụng hắn.

Đơn giả nhẹ nhàng, tên cầm đầu gục xuống mà chưa kịp kêu lên.

“Phía bên Amelia chắc cũng xong rồi nhỉ.”

Tôi trói hắn bằng dây leo mọc gần đấy và vác hắn trên vai.

Dù chỉ là suy nghĩ, tôi cũng không cho phép bất cứ tên nào có quyền cướp Amelia từ tay tôi.

Khi tôi nhìn lên, hình như cô gái kia đã tỉnh dậy rồi.

Người mẹ đang ôm con gái của mình khóc nấc lên.

Vụ này kết thúc rồi.

Từ xa tôi nhìn cảnh đoàn tụ đầy nước mắt này, thở dài.

Tuy nhiên tôi không thể ngờ.

Tất cả chỉ mới là khởi đầu thôi.