CHƯƠNG 19
Đăng trễ, triệu hồi cú đêm
--------------
Bầu trời đêm không trăng không sao...
Ở Nhật Bản, bây giờ phố thị đã lên đèn rồi nhỉ, tiếc thay tòa thành này dù có hoa lệ đến đâu cũng không thể so sánh được, và khi mặt trăng ẩn mình thì toàn bộ nơi này đều phủ trong màn đêm.
Bóng đêm là thế giới của tôi.
Thời tiết như thế này thật thích hợp để ám sát.
“...anh hùng-sama, những hành động, cử chỉ và lời nói phải phù hợp với tư cách của một anh hùng. Hình phạt từ thần linh sẽ giáng xuống bất cứ ai cản đường.”
“Ra vậy, đây là cách cô đặt lời nguyền lên anh hùng.”
Tay cô ta đang giữ viên thủy tinh màu đen. Công chúa rung rẩy dữ dội khi nhìn sang phía này.
Tôi đặt chân lên khung cửa sổ và bước vào phòng ngủ của Công chúa.
“... cậu, cũng là một thành viên trong nhóm của anh hùng-sama, đúng chứ? Vào phòng một quý cô mà chưa được cho phép, cậu thật bất lịch sự. Ngoài ra, cậu cũng không hề giấu mặt, cậu khá tự tin nhỉ.”
“Quý cô, huh. Sẽ tốt hơn nếu cô để người cô thích nhìn thấy cái cách cô cầu nguyện cho anh ta, tôi không muốn gọi một yandere-san đi nguyền rủa người khác là một quý cô đâu. Bên cạnh đó, tôi cố ý không giấu mặt. Cô không hề nhận ra khuôn mặt của tôi khi ở trong lâu đài vậy có nghĩa là [Ẩn thân] của tôi vậy hoạt động hoàn hảo... nhìn kỹ chưa? Đây là khuôn mặt của người sẽ phá hoại kế hoạch của cô. Tôi có thể cắt cổ cô bất cứ lúc nào.”
Tôi cười ngạo và chộp lấy viên pha lê đầy hắc khí.
Như tôi nghĩ, mặc dù tôi chỉ chạm vào nó, tôi đã cảm thấy lạnh xương sống.
Bị nguyền rủa suốt khoảng thời gian vừa qua, tôi có nên khen ngợi anh hùng vì vẫn chưa bị điên không nhỉ, hay tôi nên ngạc nhiên rằng cậu ta vẫn chưa nhận ra nhỉ.
Mọi việc điều như suy đoán của Đội trưởng Saran.
Khi nhìn công chúa, tôi nhớ lại sự việc diễn ra hôm nay.
****************
“Công chúa đã đặt lời nguyền lên anh hùng?”
Sau cái hôm chúng tôi trở về từ ngục tối, sống sót sau khi ở cận kề cái chết, tôi đã nghe từ Đội trưởng Saran về lời nguyền có thể bắt nguồn từ đâu.
Cũng tại nơi mà tôi nhận được thanh katana, dưới bóng một đài phun nước nhỏ trong hoa viên, hai người đang đứng cạnh nhau, sửng sốt nhìn vào những bông hoa trong bồn hoa và những thứ giống côn trùng đang lấy mật.
“Ừ... không, chính xác hơn là có thể là ai ngoài người đó?”
“Công chúa, không phải cô ta yêu anh hùng sao? Tại sao cô ta lại làm những thứ như là nguyền rủa này với cậu ta.”
Dù nhìn kiểu nào đi nữa, chắc chắc cô công chúa váy đen đó yêu điên cuồng gã anh hùng.
Đặc biệt là cô ta không hề chịu thua những những cô bạn trong lớp là fan của anh hùng.
“Tôi không thực thể hiểu được phụ nữ nghĩ gì, nhưng có lẽ nó cũng là một kiểu của tình yêu chăng?”(trans: all hail yandere J)))). )
“Kiểu này thì quá là lạ đi. Bên cạnh đó, lời nguyền này, nếu cô ta không cẩn thận, nó sẽ là vấn đề sống chết.”
Nhìn có vẻ như anh hùng luôn vị những cơn đau đầu dữ dội, như thể có hai người đang đánh nhau kịch kiệt trong đầu cậu ta vậy.
Ueno-san, đến bây giờ vẫn tiếp tục niệm phép [Giải chú].
Nó không có hiệu quả mấy, nhưng đây là tất cả những gì chúng tôi có thể làm.
Dường như có vài người trong lớp tin rằng anh hùng bị như vậy là do phép [Giải chú] niệm lên anh ta, nhưng sớm hay muộn, chuyện này cũng sẽ xảy ra thôi.
Lời nguyện này, rất là mạnh.
“Công chúa, Maria Rose Retice-sama, từ nhỏ đã được nuôi dạy mà không biêt tình yêu là gì. Nữ hoàng đã qua đời sau khi sinh công chúa, và Đức vua yêu nữ hoàng sâu đậm, từ sâu thẩm trong trái tim đã không thể chấp nhận được sự thật là sự tồn tại của Công chúa là nguyên nhân gián tiếp dẫn đến cái chết của Nữ hoàng, và đã sử dụng cô ấy như một quân cờ với nhiệm vụ bảo vệ hoàng thất.”
Ông ta sử dụng công chúa như một quân cờ, huh.
Chắc vậy, lúc tôi lẻn vào thư phòng, thật sự có cảm giác đó.
“Hay nhỉ? Tình yêu lợi dụng và bị lợi dụng. Công chúa được nuôi lớn như thế chỉ có thể bày tỏ tình cảm của mình bằng cách “lợi dụng”, và quyết định đặt lời nguyền lên cậu ta và biến cậu ta thành một anh hùng “hữu dụng” như mong muốn của cô ta. Cũng có nghĩa những gì cô ta làm là theo mệnh lệnh của Đức vua... đúng chứ?”
“Đó chắc chắn là những gì đang diễn ra.”
“Hiểu rồi. Và nguyên nhân gián tiếp dẫn đến cái chết... huh. Tôi cũng hiểu được tại sao các hiệp sĩ lại rất quan tâm công chúa. Bình thường, khi họ bỏ cuộc, họ có thể làm bất cứ những gì họ muốn. Nhưng ở đất nước này, vẫn còn Đức vua và Công chúa.”
Nếu họ làm những việc họ muốn, thì chắc chắn sẽ có vài sự bất mãn.
Nó cũng không lạ khi có một cuộc đảo chính.
Tuy nhiên, lý do mà nó vẫn chưa xảy ra, có lẽ là bằng chứng của những việc làm sai trái đã được che đậy bởi những thứ giống như ma thuật của công chúa, các hiệp sĩ biết toàn bộ sự việc những đã không hề lên tiếng.
Các hiệp sĩ cảm thấy có lỗi với Đức vua và Công chúa.
Đây là giả thuyết của tôi, tôi không hề muốn hỏi về những việc đã diễn ra, nhưng có lẽ cái chết của Nữ hoàng có liên quan đến các hiệp sĩ.
Nếu đúng như thế, thì đó là lý do mà các hiệp sĩ đã không lên tiếng.
Các hiệp sĩ, cảm thấy có lỗi với Đức vua và Công chúa.
“...có lẽ, đúng như cậu nghĩ. Chúng tôi mắc nợ Đức vua và Công chúa.”
“Đất nước này ở rất xa ‘Volcano’ nơi Quỷ tộc sinh sống. Thật là lạ khi các anh hùng được triệu hồi từ nơi này. Bởi lẽ, với khoảng cách này Quỷ tộc không đáng ngại.”
Nói là thế, nhưng chúng tôi vẫn ở đây, Retice này.
Nói cách khác, chỉ có một ý duy nhất, từ đầu mục đích của họ là biến chúng tôi thành quân đội của họ.
Chắc chắn, sự tồn tại của Quỷ vương, và có thể họ đã tấn công con người, nhưng không có lý do gì khiến cho Retice xa xôi lạ triệu hồi chúng tôi.
Tôi không biết tại sao họ có thể nói dối trắng trợn như vậy, nhưng tôi nghĩ rằng có thể họ đã làm gì đó thực sự ngu ngốc.
“Cách nghĩ của họ cũng đơn giản thôi. Tốt nhất vẫn nến tiêu diệt tên đứng đầu. Bởi nếu có lộ ra thì vẫn có cách để tiếp tục nói dối.”
“Hiểu rồi... Tôi giải quyết chuyện này trong tối nay.”
“Dựa theo tình trạng của Tsukasa-kun, cậu nên làm càng sớm càng tốt. Có thể công chúa đã sử dụng một viên thủy tinh hoặc một viên đá ma thuật làm vật dẫn. Nếu cậu phá nó, lời nguyền sẽ được giải.”
“Được rồi. Hôm nay tôi sẽ lẻn vào phòng ngủ của Công chúa và phá bỏ lời nguyền. Nếu thành công, tôi giao lại cho anh.”
“...được rồi. Tôi sẽ suy nghĩ về nó.”
**************
Tôi cắt viên thủy tinh bằng thanh ‘Yatonokami’ tôi vừa nhận được.
“Như vậy, lời nguyền đã bị phá bỏ. Xin lỗi đã làm phiền.”
Tôi cố tình lộ mặt để làm công chúa hoang mang, nhưng nếu để người khác nhìn thấy thì sẽ rất là tệ.
Tôi nên nhanh chóng rời khỏi đây.
“Hiểu rồi, ta nghĩ rằng nếu của anh hùng đã bị hủy, vậy những cái còn lại cũng vậy, nhưng có lẽ ta đã sai. Vậy với những người khác thì không sao nhỉ?”
Khi tôi nhìn sang, có những viên thủy tinh khác, nhỏ hơn viên của anh hùng với những cái tên trên đó.
“Khá là rắc rối nếu cô gọi người hầu ở bên ngoài vào khi tôi cố phá chúng. Tôi sẽ đi,... không, còn vài thứ tôi muốn biết. Cô, cô đang nghĩ gì, những gì cô làm điều theo ý Đức vua sao?”
“Tất cả vì lợi ích của Đức vua.”
“...thật sao.”
Công chúa lẩm bẩm điều này với khuôn mặt như một con rối, càng ngày càng vô cảm.
Tôi rùng mình, và ngay lập tức rời khỏi căn phòng đó.
Aah, tôi ghét mấy người phụ nữ bị điên.