CHƯƠNG 17
Chúng tôi để bọn quái vật xuất hiện trên đường về cho các hiệp sĩ và nhanh chóng trở lên mặt đất.
Mặt trời đã lặn, và dòng người lúc chúng tôi mới vào ngục tối không còn nữa, chỉ có vài người vẫn còn ở đây.
Dường như không ai vào ngục tối trong khoảng thời gian này.
“Chúng ta sẽ trở lại khu rừng. Cố đừng để lạc khỏi nhóm nhé.”
Giọng của Đội trưởng Saran vẫn rất rõ ràng.
Có lẽ cả lớp tôi đã kiệt sức, nhưng vẫn có thể nghe thấy những tiếng trò chuyện rất nhỏ trên đường về.
Tôi cũng hoàn toàn kiệt sức.
Chúng tôi đã phải dọn dẹp cục diện khi cả lớp vui vẻ trở lên tầng trên.
Sau khi cái bẫy được khởi động, tôi đã phải tiệu diệt lũ quái vật đã tấn công một người trong lớp bằng ám khí, và dùng toàn bộ sức mạnh mà tôi có lúc đó vào ma thuật bóng tối trong trận chiến với Minotaur.
So với Đội trưởng Saran, toàn bộ MP của tôi đã hoàn toàn cạn kiệt, thuốc MP chỉ hồi phục được một ít.
Không có thiệt hại gì quá nghiêm trọng, cũng bởi vì chúng tôi có khá nhiều người nên cũng không ai bị thương.
Tệ chút là một về đâm ở bên sườn tôi đang nhói thôi.
Cái này do một con quái vật giống khỉ đã đâm tôi bằng thanh kiếm cầm bằng cả hai tay của nó.
Tự hỏi nó sống như thế nào với đôi tay như thế, có cả tấn thứ khiến tôi muốn trở thành một Tsukkomi , nhưng mà giờ, đau quá.
Giờ thì, tôi đổ thuốc HP lên vết thương và nó nhanh chóng khép lại.
Vết thương không hoàn toàn hồi phục và vì tôi bị mất kha khá máu nên tôi bắt đầu cảm thấy choáng váng.
Đội hiệp sĩ hộ tống chúng tôi khá an toàn nên hầu như chúng tôi chả cần phải làm gì.
Nghĩ lại thì không biết chỉ số của mình có tăng lên không nhỉ?
Ít nhiều gì thì tôi cũng là người ra đòn kết liễu con Minotaur mà, chắc chắn rằng tôi đã tăng cấp.
Thông thường thì sẽ có thông báo khi tăng cấp, nhưng ở đây thì chẳng thấy gì cả.
“Status.”
Khi xác nhận không ai chú ý đến mình, tôi mở bảng trạng thái.
Kể từ lần đầu đến thế giới này tôi chưa mở bảng trạng thái thêm lần nào.
-------------------------------------
* Akira Oda
* Chủng tộc / Con Người
* Chức nghiệp / Sát Thủ LV.15
* HP 25/5400
* Tấn công 3600
* Phòng thủ 2400
* MP 12/2100
------------------------------------------
Kỹ năng
* Số học LV.5
* Đàm phán LV.5
* Ám khí LV.5
* Ám sát LV.4
* Khúc đao LV.1
* Dao găm LV.5
* Ẩn thân LV.MAX
* Nhận thức LV.4
* Cảnh giác LV.3
* Đe dọa LV.1
* Gầm thét LV.1
-------------------------------------------------
Kỹ năng đặc biệt
* Lí giải ngôn ngữ
* Con mắt của thế giới LV.1
* Ma thuật bóng tối LV.3
---------------------------------------------------
“...ooh.”
“Nn?? Akira, sao thế?”
“À, không có gì đâu.”
Vô tình, tạo ra tiếng động.
Không lạ lắm khi tôi tăng đến LV.15
Tôi đã đánh bại một con Minotaur mạnh hơn rất nhiều lần,
Nếu tôi không tăng ít nhất 10 cấp thì phiền lắm đấy.
Bỏ qua chuyện đó, khi tôi nhận ra thì tất cả kỹ năng của tôi điều tăng cấp, và tôi nhận được thêm hai kỹ năng mới là [Đe dọa] và [Gầm thét].
Chắc chắn tôi học được hai kỹ năng này khi liên tục chịu [Đe dọa] và [Gầm thét] của con Minotaur.
Đội trưởng Saran đã từng nói rằng, xác xuất khá cao sẽ học được kỹ năng mới khi có kỹ năng được dùng lên người.
Vậy thì chắc chắn anh hùng cũng nhận được những kỹ năng này.
Cậu ta cũng đã chiến đấu để bảo vệ mọi người và đứng trước mặt con Minotaur.
Chỉ số của tôi đã tăng gấp ba lần so với ban đầu.
Gấp ba lần khi mới LV.15?
Tôi không chắc là nó tăng theo mỗi cấp hay là tăng lên một lần khi đạt được một cấp độ nhất định, nhưng mà tăng trưởng kiểu này thật đáng kinh ngạc.
Nếu những người khác trong lớp tôi cũng lên cấp kiểu này thì sẽ có một đống siêu anh hùng được sinh ra.
Nếu tôi nhớ không lầm thì lời của ông lão giống quản gia ngày đầu tiên có nói, chỉ số tấn công cao nhất của thế giới này là 500, và giờ tôi đã có chỉ số gấp 7.2 lần.
Ngay cả tôi cũng không thể vật lộn để chiến đấu với con Minotaur, nhưng mà liệu con người ở thế giới này có đánh bại được con Minotaur này không?
...đúng hơn là, lũ quái vật này có mạnh quá không???
Đòn tấn công của ‘Pháo đài cuối cùng’ Đội trưởng Saran, [Sấm chớp] còn không thực sự có tác dụng.
Con dao găm mà tôi ‘mượn’ từ trong kho vũ khí cũng vậy, nó hoàn toàn không thể để lại một vết xước thậm chí còn vỡ tan.
Tôi còn có cảm giác rằng cho dù có là con Minotaur đó thì nó cũng dễ dàng bốc hơi chỉ cần đến gần Quỷ vương.
“Được rồi, chúng ta đã đến nơi an toàn, Sau khi chúng ta điểm danh, mọi người giải tán.”
Tôi muốn thử những kỹ năng mà tôi chưa sử dụng, vì thế tôi quyết định đi ngủ sớm và ngày mai sẽ hỏi thăm Đội trưởng Saran vài thứ.
Tôi muốn mượn vũ khí mới.
Dù sao thì hôm nay tôi mệt quá rồi.
Tôi muốn mau chóng được ngủ trên chiếc giường mềm mại.
“Ah, Akira-kun, cậu ở lại gặp tôi một lát.”
“...”
Lầu đầu tiên, tôi cảm thấy ‘yêu’ đến nỗi muốn giết luôn Đội trưởng Saran.