Ansatsusha de Aru Ore no Status ga Yuusha yori mo Akiraka ni Tsuyoi no daga

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Masho no Otoko wo Mezashimasu

(Đang ra)

Masho no Otoko wo Mezashimasu

立花

Dù cho Kohaku chỉ hành động thật bình thường, những người xung quanh vẫn bị anh quyến rũ!? Một câu chuyện hài học đường sẽ được kể bởi một kẻ chuyển sinh!

89 6017

Amagi Brilliant Park

(Đang ra)

Amagi Brilliant Park

Gatou Shouji

Cô gái đó nói với cậu rằng: "Em muốn anh trở thành người quản lý của Amagi Brilliant Park này."

4 48

Kẻ theo đuổi hình tượng phản diện như tôi được chuyển sinh thành nhân vật mình thích

(Đang ra)

Kẻ theo đuổi hình tượng phản diện như tôi được chuyển sinh thành nhân vật mình thích

Takano Kei

Câu chuyện fantasy về hành trình chuyển sinh để giải cứu nhân vật yêu thích bắt đầu.

4 104

Khát Vọng Trỗi Dậy

(Đang ra)

Khát Vọng Trỗi Dậy

Ro Yu Jin (로유진)

Kết quả là chết một cách thảm bại - nhưng một vị nữ thần đã gửi đi hình ảnh của tương lai khủng khiếp này cho chính anh trong quá khứ, có được kiến thức rằng mình sẽ trở nên như nào, liệu cậu ta có th

9 362

Web novel - Chương 16 - Quân bài tẩy

CHƯƠNG 16

“Tất cả mọi thứ, để sống sót trở về.”

Khi tôi nói thế, Đội Trưởng Saran thở dài.

Thêm nữa, nó thực sự là tiếng lòng của anh ta.

Khi tôi sẵn sàng nghe anh ta phàn nàn thì anh ta đột nhiên ngẩn đầu lên.

“Hiểu rồi. Tôi sẽ cố hết sức có thể, để chúng ta sống... Tuy nhiên, nếu vẫn không đủ để đánh bại con Minotaur này, hãy cho tôi mượn sức mạnh của cậu.”

“Hiển nhiên rồi. Vẫn còn rất nhiều thứ mà tôi muốn anh kể cho tôi nghe.”

“Chắc rồi... tôi cũng vậy, tôi vẫn muốn nghe chi tiết thêm về những thứ giống như điện thoại thông minh và máy bay nữa.”

“Tôi sẽ kể cho anh nghe bất cứ thứ gì anh muốn. Sau khi chúng ta xong việc.”

default.png

Sau khi nói xong tôi bắt đầu ẩn thân.

Trừ Đội trưởng Saran có Quỷ nhãn ra không ai có thể nhìn thấy tôi kể cả con Minotaur.

Nói thế chứ, con Minotaur đang bị đội hiệp sĩ quấy nhiễu hoàn toàn không có thời gian để nhìn sang chỗ này, nhưng chỉ trong chốc lát thôi.

“Nếu chúng ta thất bại sẽ rất khó để tất cả mọi người rời khỏi đây an toàn. Nên cẩn thận.”

“Tôi biết rồi.”

Tôi dùng hết sức mạnh mà một Sát thủ có, nhảy qua người con Minotaur, và tiếp đất sau lưng nó.

Những hiệp sĩ đang ngăn con Minotaur đã nhận ra tôi đã ẩn thân và Đội Trưởng Saran đang tích tụ MP nên họ nhanh chóng rời khỏi chỗ đó nhanh nhất có thể.

Khả năng phán đoán của bọn họ rất tốt.

Khi tôi tập luyện đòn tấn công phối hợp này với Đội trưởng Saran, tôi đã không thể kiểm soát được nó, và suýt nữa thì nó đã xóa sổ cả một mảnh rừng.

Mặc dù tôi ở phía sau con Minotaur, tôi không quan tâm phía trước đang làm gì và nhắm mắt lại.

“Hỡi Chúa,hãy ban cho con sức mạnh, sức mạnh để tiêu diệt kẻ địch cản bước chúng con... [Sấm Chớp].”

Một tia chớp đánh xuống người con Minotaur, đốt cháy lớp lông của nó và làm nó không thể nhìn thấy.

“Guaaaaaa!!!”

Đòn đầu tiên đã đánh trúng con Minotaur.

Cả lớp tôi vui mừng.

“...tsk! Ngay lúc này!”

Ngay khi nghe được hiệu lệnh của Đội trưởng Saran, tôi mở mắt ra.

Tôi đưa tay về phía trước.

“... [Ma thuật bóng tối].”

Bóng tối, bùng nổ.

Tất nhiên nó không nổ theo nghĩa đen.

Bóng tối bao trùm khắp mọi nơi, ngục tối vừa được chiếu sáng bởi [Sấm chớp] giờ đã nhuộm màu đen.

Nếu ánh sáng càng mạnh, thì bóng tối lại càng tối hơn.

Tuy nhiên, mặc dù đã bị bóng tối bao phủ, tôi hơi tò mò nhìn xung quanh.

Con Minotaur hành động có chút khác thường, và nó bắt đầu tấn công Đội trưởng Saran đang đứng trước mặt nó.

“Kéo nó vào.”

Tuy nhiên, Con Minotaur đột nhiên dừng lại khi tôi nói.

Nó dừng lại đúng lúc nếu bạn nhìn từ xa thì như thể tôi đang điều khiển nó vậy.

“Guu!?....Guoooooo!!!!!?”

Sau đó, như tôi nói, con Minotaur bị kéo vào bóng tối.

Sau tất cả chỉ còn lại cái đầu.

“...”

Bóng tối hoàn toàn nuốt chửng con Minotaur, và sau khi hoàn thành nhiệm vụ, nó bắt đầu co lại cho tới khi bằng kích thước của một người bình thường, nói chính xác hơn là nó co là thành cái bóng của tôi.

Chẳng nghe được tiếng reo hò vui mừng nào của lớp tôi nữa, bọn họ chết lặng nhìn vào chỗ con Minotaur vừa biến mất.

Đòn tấn công đã thành công, các hiệp sĩ và Đội trưởng Saran thở phào nhẹ nhõm.

“...haa, tôi muốn về nhààà.”

Tôi khẽ càu nhàu, và trở về trạng thái ẩn thân lần nữa.

Tôi không muốn bị cả lớp làm phiền đâu.

Hơn nữa, tôi không muốn bị người khác nhìn bằng ánh mắt kì lạ đâu.

Nhận ra được điều này, Đội trưởng Saran chỉ biết cười trừ, và vỗ tay hai lần.

Tiếng vỗ tay khiến cả lớp tôi đang đơ người ra trở về thực tại.

“Mặc dù chúng ta đã vượt qua được mối nguy lớn nhất, nhưng đây vẫn là ngục tối. Tôi không biết còn gì nguy hiểm không. Hôm nay chúng ta tới đây thôi và trở về, đừng vì thế mà mất tập trung trên đường trở về đấy.”

Tôi ở phía sau, đi theo mọi người trong khi suy nghĩ nên làm gì tiếp theo đây.

Tôi không thể giấu năng lực của mình nữa.

Vấn đề bây giờ là nhà vua sẽ biết được bao nhiêu, và bao nhiêu sức mạnh của tôi bị tiết lộ.

...sau khi giải lời nguyền cho anh hùng, có lẽ tôi nên trốn đi một thời gian.