Chúng tôi đã tới khu rừng phía tây để thực hiện yêu cầu tiêu diệt lũ cây quỷ.Theo lời của Jöran, cứ khoảng một thập kỷ thì khu rừng này lại xảy ra một đợt bộc phát lớn các cây quỷ, mà lý do thì chẳng ai rõ ràng. Mà xem chừng, đợt năm nay có vẻ nghiêm trọng hơn hẳn, đúng không? Nếu số lượng thật sự nhiều đến thế, có lẽ chia thành hai nhóm sẽ hiệu quả hơn.
[Fel, bọn cây quỷ tiến hoá đang tập trung ở đâu vậy?]
[Chúng rải rác khắp nơi, nhưng xuất hiện dày đặc hơn ở sâu trong rừng.]
Sâu trong rừng à… Nếu là vậy thì—"Có vẻ lần này đông thật đấy. Chúng ta chia ra nhé. Fel và Dora-chan, hai người lo phần sâu bên trong rừng được không?"
[Được thôi.]
[Hiểu rồi~!]
Nếu khu vực sâu trong rừng có nhiều cây đã tiến hoá hơn, thì để Fel và Dora-chan đi là hợp lý. Dù sao hai người họ cũng mạnh đến mức vô lý…
[Sui, nhóc đi cùng ta nha.]
[Sao cơ~! Nhưng Sui còn muốn bắn pew-pew-pew rồi đánh thật nhiều cây nữa mà~!]
Sui có kỹ năng Acid Bullet khá mạnh, nhưng chỉ số tổng thể vẫn là thấp nhất nhóm. Tôi quyết định để nhóc ấy đi cùng mình, lo phần rìa ngoài của khu rừng. Dù không bằng Fel hay Dora-chan, nhưng Sui vẫn mạnh hơn tôi nhiều. Thú thật, tôi chỉ mong Sui làm vệ sĩ cho tôi thôi…
[Nhóc muốn bắn pew-pew bao nhiêu cũng được, nhưng ta cần nhóc ở cạnh ta. Ta là kẻ yếu nhất ở đây mà, nên cần Sui bảo vệ. Trông cậy vào nhóc đấy.]
[Hiểu rồi! Sui sẽ bảo vệ chủ nhân~!]
Lần này, tôi muốn thử nghiệm một vài thứ nên tính tham chiến. Tôi có kỹ năng Phòng Thủ Toàn Diện, chắc là không chết nổi đâu… chắc vậy. Nhưng đánh nhau thì tôi đâu có quen. Có Sui bên cạnh thì tôi an tâm hơn nhiều.
[Fel, tôi giao túi ma pháp cho ông đây.] Tôi treo túi ma pháp lên cổ Fel.
Theo lời hội trưởng Jöran, lũ cây quỷ sẽ bắt đầu héo rũ sau khi bị tiêu diệt. Những cây hạng C thì không để lại gì, nhưng mấy cây khổng lồ đã tiến hoá hạng B thì thỉnh thoảng rơi ra đá ma thuật.
[Fel, Dora-chan, nghe nói có khá nhiều cây khổng lồ đã tiến hoá đấy. Nếu có viên đá ma thuật nào rơi ra thì nhớ nhặt và bỏ vào túi nhé. Hội trưởng bảo sẽ trả tiền cho mấy thứ đó.]
[Ta biết rồi. Đi thôi, Dora.]
[Ừa, đi nào~!]
Fel và Dora-chan tiếp tục tiến sâu hơn vào khu rừng. Còn tôi thì...
[Heheheh, sẽ thật tuyệt nếu cái này có tác dụng...] Tôi lấy ra một vũ khí đặc biệt chống lại cây quỷ từ trong ItemBox; vũ khí đó chính là [thuốc diệt cỏ.]
Khi lướt qua siêu thị online của mình, tôi thấy có một mục dành riêng cho dụng cụ làm vườn, nên tiện tay tìm thử. Và sáng nay, khi kiểm tra lại, quả nhiên là có hàng. Không chỉ vậy, còn đủ loại khác nhau, cả dạng dung dịch cô đặc lẫn dạng xịt. Tôi chọn loại xịt trong số đó. Trông nó nhẹ nhàng, dễ sử dụng, và được mô tả là "thân thiện với môi trường" vì được chế tạo từ các hợp chất có nguồn gốc thực phẩm. Ngoài ra, thuốc chỉ tác động đến khu vực được xịt, giúp loại bỏ chính xác mấy thứ cỏ dại người dùng nhắm đến, nên có vẻ khá lý tưởng cho cây quỷ lần này. Tôi đã thử thẩm định nó, và đây là thông tin:
[Thuốc diệt cỏ]: *Một loại thuốc diệt cỏ dạng xịt từ thế giới khác. Thân thiện với môi trường.*
Điều tôi muốn thử nghiệm là: liệu loại thuốc diệt cỏ này có hiệu quả với cây quỷ hay không. Dù sao thì, đây cũng là quái vật hệ thực vật, khả năng thành công chắc không tệ. Nếu được, thứ này sẽ trở thành một vũ khí lợi hại cho bất kỳ quái vật nào thuộc loại thực vật về sau.
[Tốt rồi - Sui, đi thôi.]
[Dạ, đi nào!]
Sui và tôi tiến vào rừng.
…
[Chủ nhân ơi, có một cái kỳ lạ xuất hiện~!]
Đó là một cây quỷ, đúng như Jöran đã miêu tả: trông như một cây nắp ấm khổng lồ chuyên ăn côn trùng, hình dáng như vỏ sò, viền mép có răng cưa nhọn hoắt. Nó cao gần hai mét, có dây leo mọc ra từ thân và chuyển động linh hoạt, thậm chí cả rễ cây cũng lúc nhúc, cho phép nó di chuyển tự do dù bản chất là quái vật thực vật.
[Sui, đó là cây quỷ đấy. Chúng ta sẽ tiêu diệt nó.]
[Rõ rồi. Để Sui lo nhé~]
*Pew* *Pew* *Pew*
Những đòn Acid Bullet của Sui bắn trúng mục tiêu hoàn hảo, khiến cây quỷ héo rũ ngay tức khắc.
[Giỏi lắm, Sui.]
[Heheh~... A, kia kìa! Chủ nhân, có rất nhiều thứ nhúc nhích giống cái lúc nãy đang tới~!]
Nhìn theo hướng Sui chỉ, tôi thấy có khoảng mười cây quỷ nữa đang lù lù tiến về phía chúng tôi.
Ồ, trời ạ, đúng là không đùa… Nhiều thật.
[A, đúng là nhiều thật. Sui, đi thôi.]
[Yeah! Sui sẽ bắn pew-pew thật nhiều và đánh bại mấy thứ cỏ kỳ lạ đang ngọ nguậy kia!] Sui, trong tinh thần phấn khởi, bắt đầu bắn Acid Bullet vào lũ cây quỷ.
Tuyệt, tôi cũng cần tham gia, với vũ khí diệt cây quỷ của mình: thuốc diệt cỏ "Made in Japan!" Nào, nếm thử chiêu này!
*Ssshhhh* *Ssshhh* *Ssshhh*
Tôi xịt thuốc diệt cỏ vào những dây leo của cây quỷ đang cố vươn tới để quấn lấy tôi. Hiệu quả của thuốc diệt cỏ thật nhanh chóng và rõ rệt. Những dây leo bị xịt lập tức héo rũ, và hiệu ứng lan dần đến cả thân cây; cuối cùng, toàn bộ cây quỷ khô héo. Có thể là nhờ các hợp chất từ thực phẩm trong thế giới của tôi phát huy ma lực, hoặc đơn giản là thế giới này chưa từng có gì tương tự thuốc diệt cỏ. Dù lý do là gì đi nữa, hiệu quả của nó thì không thể bàn cãi.
[Yeah! Thành công rồi!!]
[Chủ nhân, tuyệt quá! Nhưng Sui cũng không chịu thua đâu! Sui sẽ đánh bại thật nhiều!]
*Pew* *Pew* *Pew*
*Sshhh* *Sshhh* *Sshhhh*
Sui và tôi tiếp tục tiêu diệt lũ cây quỷ liên tục kéo đến, cố gắng nuốt chửng chúng tôi.
[Phù~ cuối cùng cũng xong rồi...] Nhưng ngay khi tôi nghĩ vậy...
[Chủ nhân - có thêm nữa kìa. Lần này còn có một con khổng lồ!]
Lần này, không chỉ có cây quỷ mà còn xuất hiện cả một cây quỷ khổng lồ.
[To... to quá...]
Mọi phần của nó đều lớn gấp đôi so với cây quỷ bình thường; nó cao khoảng bốn mét. Tuy nhiên, thuốc diệt cỏ có hiệu quả với cây quỷ, vậy chắc cũng sẽ hiệu quả với cây quỷ khổng lồ này. Và khi những dây leo to lớn, đang ngọ nguậy của nó vươn tới để quấn lấy tôi...
[Nếm thử chiêu này!!]
*Ssshh* *Ssshh* *Ssshh* *Ssshh* *Ssshh* *Ssshhh*
Tôi xịt một lượng lớn thuốc diệt cỏ vào nó.
*Thud* *Thud* *Thud*
Cây quỷ khổng lồ trông như đang đau đớn khi nó đập mạnh rễ to xuống mặt đất.
[Woah!] Tôi nhảy sang bên để né vào phút cuối. [Chết tiệt! Nhanh chết đi chứ!!]
*Ssshh* *Ssshh* *Ssshh* *Ssshh* *Ssshh* *Ssshhh*
Tôi cũng xịt một lượng lớn vào phần rễ của nó. Sau đó, nó bắt đầu héo nhanh hơn so với khi tôi nhắm vào thân cây. Vậy rễ là điểm yếu của nó, hử?
Tôi quay lại để nói cho Sui điều đó, nhưng... Có vẻ Acid Bullet của Sui chẳng hề quan tâm đến mấy chi tiết đó. Dù là thân hay rễ, tất cả đều bị tan chảy.
[Được rồi, vậy ta chỉ cần tập trung xử lý phần của mình thôi. May mà đã cẩn thận mua rất nhiều thuốc diệt cỏ từ trước.] Lấy thêm một bình xịt thuốc diệt cỏ khác từ Item Box, tôi tiếp tục chiến đấu, lần này sử dụng hai tay để cầm hai bình xịt.
*Sshhhhhhh*
Đây chính là phong cách song kiếm hợp bích, nhưng thay vào đó là song xịt thuốc diệt cỏ.
[Haha! Ta bất khả chiến bại với thuốc diệt cỏ!!] Với sự tự tin dâng cao nhờ hiệu quả vượt trội của thuốc diệt cỏ, tôi lao thẳng vào đàn cây quỷ.
*Sshh* *Sshh* *Sshhhh*
Tôi xịt thuốc diệt cỏ liên tục vào lũ cây quỷ, quét sạch chúng trái phải.
**Ba giờ sau...**
[Phù~ mệt quá...] Tôi ngồi phịch xuống đất, gần như rơi tự do.
[Chủ nhân - ngài ổn không-?]
[Ừ, ta ổn, chỉ hơi mệt thôi. Nhưng thật sự tuyệt vời khi Sui vẫn khỏe mạnh sau khi đánh bại nhiều như vậy.]
Mặc dù Sui chắc chắn đã chiến đấu và tiêu diệt nhiều cây quỷ hơn tôi, nhưng Sui vẫn tràn đầy năng lượng, tiếp tục nhảy nhót khắp nơi.
[Heheh~, Sui vẫn còn nhiều năng lượng lắm. Sui có thể đánh bại nhiều, nhiều hơn nữa mấy đám cỏ ngọ nguậy kỳ lạ kia~.]
Sui và tôi tiếp tục tiêu diệt từng cây quỷ đang ào ạt kéo đến. Cây quỷ thường có xu hướng tập trung lại, nhưng số lượng lần này quả thực không có hồi kết. Một mình tôi cũng đã xử lý được hơn một trăm cây quỷ.
Trong số đó, còn có mười cây quỷ khổng lồ. Dù chỉ cần xịt thuốc diệt cỏ là xong, nhưng tôi vẫn mệt mỏi vô cùng. Đến giữa trận chiến, khi hết sạch số thuốc diệt cỏ chuẩn bị sẵn, tôi đã hoảng hốt không ít. May thay, tôi nhanh chóng mua thêm và tiếp tục chiến đấu.
Nhưng thực sự...Nhìn xung quanh, mặt đất rải rác những xác cây quỷ héo rũ. Xem xét số lượng xác cây, có vẻ như Sui đã đánh bại gấp đôi số lượng mà tôi xử lý. Nhìn qua Sui vẫn đang nhảy nhót vui vẻ, tôi thực sự cảm thấy ngạc nhiên. Nhìn không giống vậy chút nào, nhưng sức chiến đấu của Sui quả thật kinh ngạc...
[Hả? Gì vậy, chủ nhân~?]
[Không có gì, chỉ là ta nghĩ Sui thật tuyệt khi đánh bại được nhiều đến vậy.]
[Eheheh~, Sui thật tuyệt sao?]
[Ừ, Sui rất tuyệt.]
[Heheh, Sui vui quá~...] Sui hạnh phúc nhảy múa xung quanh tôi.
[À, đúng rồi, Sui. Có thể tìm mấy viên đá ma thuật rồi mang về đây không?]
Cây quỷ khổng lồ là loại quái vật cấp B, nên chắc chắn sẽ có viên đá ma thuật nào đó trong số chúng. Jöran có nói rằng Hội Thám Hiểm sẽ mua lại các viên ma thạch mà tôi thu thập được...
[Đá ma thuật? Ý ngài là mấy viên đá trơn trơn đó đúng không?]
[Đúng rồi, mấy viên đá trơn mà khi đánh bại quái vật thì nó sẽ rơi ra.]
Các cây quỷ sẽ héo rũ khi chúng chết, vì vậy những viên đá ma thuật sẽ nằm trên mặt đất nơi chúng ngã xuống.
[Hiểu rồi!]
[Ta nhờ cậy vào nhóc đó, Sui.] Tôi để Sui thu thập đá ma thuật trong khi bản thân nghỉ ngơi một chút, vì tất nhiên là tôi mệt mỏi sau những sự kiện hôm nay.
[Thực ra tôi đã gần như giao toàn bộ việc chiến đấu cho mọi người.]
Khi chiến đấu với quái vật, không thể mất tập trung dù chỉ một chút. Hơn nữa, hôm nay số lượng quái vật nhiều vô kể, mà Fel thần hộ mệnh của tôi lại không có mặt. Điều đó thực sự ảnh hưởng đến tinh thần của tôi.
Vahagn đã nói: [Mạng sống của ngươi sẽ bị đe dọa nếu kỹ năng của ngươi trở nên cùn mòn khi nguy cấp,] và thật sự, ngài ấy nói đúng. Có lẽ từ giờ tôi sẽ thử tham gia vào các trận chiến, dù chỉ một chút. Dĩ nhiên, tôi chỉ tham gia mà thôi. Nếu tôi chỉ làm cản trở, tôi sẽ đứng yên bên ngoài.
[Chủ nhân – Sui đã nhặt hết rồi!]
[Ồ, cảm ơn.] Tôi nhận lấy mười sáu viên đá ma thuật mà Sui đưa cho.
Nếu có đến mười sáu viên trong khi không phải lúc nào cũng có bảo đảm là sẽ có đá ma thuật, thì có lẽ số lượng cây quỷ khổng lồ thực sự rất nhiều. Chúng thật sự xuất hiện với số lượng khổng lồ như cỏ dại.
Trong khi đó, Fel và Dora-chan quay lại.
[Thế nào rồi?]
[Ừm, có rất nhiều.]
[Ừ, bọn chúng không mạnh lắm, nhưng số lượng... Hơn nữa, cây quỷ luôn tập trung về phía bất cứ thứ gì di chuyển. Chúng cứ liên tục kéo đến, thật sự áp đảo về số lượng. Tuy nhiên, tất cả đã bị bọn ta xử lý hết!]
Có vẻ như Fel và Dora-chan cũng gặp phải rất nhiều cây quỷ.
[Dora và ta đã tiêu diệt hết rồi, nên không cần lo nữa.]
[Vậy là không còn cây quỷ nào sao?]
[Đúng vậy.]
Quả thật là như tôi nghĩ. Theo lời Jöran, với số lượng như thế này, không thể mong chờ một sự tiêu diệt hoàn toàn... Vì trong những thời điểm bình thường, cây quỷ vẫn luôn tồn tại, nên chỉ cần giảm bớt số lượng bất thường của chúng là đã đủ rồi.
[Sui và tôi đã đánh bại hết mọi thứ ở khu vực này; còn cây quỷ nào không?]
[Chờ một chút... không, có vẻ là không còn. Hừm, trong khu rừng này không còn cây quỷ nào nữa.]
[Tốt, vậy là xong nhiệm vụ rồi.]
Tôi cảm thấy hơi nhẹ nhõm khi mọi chuyện kết thúc an toàn.
[Chờ, xong rồi sao? Sui muốn tiếp tục xịt thuốc diệt cỏ và đánh thêm nữa mà~!]
A... có vẻ như Sui vẫn còn tràn đầy năng lượng...
[À, Sui, vẫn còn một yêu cầu tiêu diệt quái vật nữa, nên lần tới Sui sẽ được xịt xịt thoải mái luôn nhé.]
[Hiểu rồi~! Sui sẽ cố gắng hết sức~!]
Cyclops à… xin lỗi, nhưng có vẻ ngươi sẽ trở thành mục tiêu tiếp theo của những viên Acid Bullet.
[À, Fel, Dora-chan, các cậu đã thu thập đá ma thuật chưa?]
[Ừ.]
[Đương nhiên rồi~.]
Tôi tháo chiếc túi ma pháp khỏi cổ Fel và kiểm tra bên trong, thì thấy có đến năm mươi viên đá ma thuật...
…Không biết Fel và Dora-chan đã tiêu diệt bao nhiêu con quái vật vậy trời?
[Vậy thì, chúng ta đã hoàn thành nhiệm vụ rồi, giờ ra khỏi khu rừng này và đi ăn thôi.]
[Đúng vậy, ta cũng đói rồi.]
[Đồ ăn! Đồ ăn~]
[Sui đói quá rồi~!]
Tôi cất những viên đá ma thuật cùng chiếc túi ma pháp vào ItemBox, rồi cùng mọi người rời khỏi khu rừng.
............
Sau khi ăn xong, chúng tôi đều nghỉ ngơi một chút. Bữa ăn của chúng tôi là những món tôi đã chuẩn bị khi rời Dolan. Tôi đã dùng phần lớn trong suốt chuyến đi, nhưng vẫn còn một ít món thừa, thế là tôi đem hết ra. Chúng tôi có các món như karaage, thịt bò bít tết Hamburg, và gyoza. Một bữa ăn phong phú đầy đủ các món. Cả ba người đều vui mừng vì có nhiều món để chọn.
Dù tất cả đều là đồ ăn thừa tôi đã chuẩn bị và cất lại... Trong đó, tôi còn có thịt xay, đậu hũ và cơm. Hương vị đã thấm vào trong, ăn cũng ngon. Ah, đúng rồi. Để thưởng cho mọi người đã làm việc vất vả, chúng ta hãy ăn chút tráng miệng. Tôi cũng muốn ăn cái gì ngọt ngọt vì thật sự đã mệt mỏi rồi. Mọi người đã làm tốt, vậy thì chúng ta sẽ thưởng thức chút gì đó.
Tôi mở menu của Fumiya trong Siêu thị Online.
Tôi chắc chắn phải chọn cái này cho Fel. Tôi chọn món yêu thích của Fel, bánh bông lan dâu tây; lần này tôi chọn một chiếc bánh to nguyên cả chiếc. Fel chắc chắn sẽ vui với kích cỡ này. Và tất nhiên, Dora-chan thì phải là pudding. Tôi chọn một bộ pudding làm quà. Gồm có pudding custard, pudding caramel và pudding xoài, mỗi loại bốn cái, tổng cộng là mười hai cái. Dora-chan sẽ rất hài lòng với món này vì cậu ấy rất thích pudding. Nghĩ đến Sui, nó rất thích đồ ngọt có vị sô cô la, đúng không? Vậy nên tôi chọn một chiếc bánh sô cô la. Cũng có vẻ như Sui thích dâu tây, nên tôi đã chọn một chiếc bánh có dâu tây trên mặt. Tôi làm bánh này cùng cỡ với Fel, một chiếc bánh lớn nguyên chiếc. Sui chắc chắn sẽ rất vui với chiếc bánh này.
Mình phải chọn cái gì đây... Tôi lướt qua các món bánh. Ồ, món này nhìn thật tươi mát. Tốt, quyết định chọn món này. Tôi đã chọn một loại thạch anmitsu với kem shiratama có giới hạn theo mùa.
Sau khi kiểm tra giỏ hàng, hộp bìa cứng quen thuộc xuất hiện. Lấy các món bánh ra... tốt rồi.
[Này mọi người, lại đây!] Cả ba người đều tụ lại khi tôi gọi.
[Hôm nay mọi người đã làm việc rất tốt, nên đây là phần thưởng cho mọi người.]
[Mm, cái này to quá. Thật sự có thể ăn hết không?]
[Ôi! Đây là pudding à? Nhiều quá!]
[Wahh! Bánh to quá!] Sui nhảy nhót quanh tôi, vọt qua lại với tốc độ rất nhanh.
[Hôm nay, mọi người đã làm việc rất chăm chỉ và tiêu diệt một lượng lớn cây quỷ. Vậy nên đây là phần thưởng đặc biệt. Các cậu có thể ăn.]
Vừa dứt lời, Fel và Sui đã bắt đầu ăn bánh của mình. Ah, miệng của Fel đầy kem dính. Sui cũng vui vẻ nhai chiếc bánh sô cô la.
[Ah, Dora-chan, cậu muốn ăn loại nào? Có ba hương vị. Cái này là pudding custard, cái này là pudding caramel, và cái này là pudding xoài.]
[Cả ba đều ăn được.]
[Cậu sẽ ăn cả ba loại à?]
[Tất nhiên rồi.]
Được thôi, tôi mở cả ba loại pudding ra, đặt chúng lên đĩa và phục vụ cho Dora-chan.
[Ngon quá! Mọi thứ đều ngon, nhưng cái màu cam này là tuyệt nhất!!]
Có vẻ như cậu ấy thích pudding xoài nhỉ? Tôi quyết định giữ lại phần pudding còn lại, để phục vụ sau bữa tối. Tốt rồi, mọi người đang ăn ngon lành. Vậy thì, tôi thử món shiratama cream anmitsu mà mình chọn.
[Lâu rồi không ăn, nhưng món này thật sự ngon.] Nó không quá ngọt, nên tôi có thể ăn mãi mà không thấy chán. Trái cây nhiều màu sắc và kem trắng, cùng với bánh dango shiratama dai dai và thạch agar ngọt ngào, kết hợp với đậu đỏ, đường đen và mật ong... tôi tự hỏi sao món này lại ngon đến thế.
[Whoohh, thật ngon.]
Fel và Dora-chan chắc hẳn đã hài lòng, vì cả hai đều liếm miệng. Sui cũng có vẻ mãn nguyện, và đã ngủ say trong túi như thường lệ.
[Vậy thì, chúng ta về thị trấn thôi.]
[Ừm.]
[Ừm]
Chúng tôi, những người đã hoàn thành việc tiêu diệt các cây quỷ, đã quay trở lại thị trấn như vậy.
…