Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Maryoku Cheat na Majo ni Narimashita ~ Souzou Mahou de Kimama na Isekai Seikatsu ~

(Đang ra)

Maryoku Cheat na Majo ni Narimashita ~ Souzou Mahou de Kimama na Isekai Seikatsu ~

アロハ座長 (Aloha Raichou)

Chise - phù thủy sáng tạo bất tử, trở thành một mạo hiểm giả và đi du hành khắp thế giới cùng với Tet, nữ golem bất tử do cô tạo ra với căn cứ là một vùng đất bình yên mà tự tay cô gây dựng.

64 7681

Khi mà tôi đang tư vấn tình cảm cho cậu bạn thân, bỗng dưng cô gái nổi tiếng nhất trường trở nên thân thiết với tôi

(Đang ra)

Khi mà tôi đang tư vấn tình cảm cho cậu bạn thân, bỗng dưng cô gái nổi tiếng nhất trường trở nên thân thiết với tôi

Tetsubito Jusu

Một câu chuyện hài lãng mạn bắt đầu với hai người bạn giúp đỡ câu chuyện tình cảm của nhau!

57 751

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

(Đang ra)

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

쿠크루

Sử dụng những phước lành được ban tặng lúc đầu, họ phải len lỏi qua các căn phòng, đôi khi phải hy sinh bản thân để đổi lại khả năng thành công cao hơn.

187 2851

TS Medic's Battlefield Diary

(Đang ra)

TS Medic's Battlefield Diary

Masa Kitama

Một cựu game thủ FPS chuyên nghiệp (♂) tái sinh trong một thế giới kỳ ảo có chút phép thuật… Chỉ để biết rằng thứ chào đón anh không phải là một cuộc sống như mơ, mà là một chiến trường lầy lội đầy đạ

78 970

Tập 08: Pizza Nướng Lò Đá Và Tiên Dược Trường Sinh! - Chương 7-2

Sau khi ba linh thú đi ngủ, tôi ra phòng khách.

[Giờ thì, còn một việc nữa cần làm. Mình phải chuẩn bị lễ vật dâng lên ngài Demiurge...]

Tôi lấy chiếc hộp carton chứa lễ vật dành cho ngài Demiurge từ Hộp Vật Phẩm.

Hôm qua tôi đã gửi lễ vật cho Nữ thần Ninrir và những vị thần khác, nhưng cảm thấy không hợp lý nếu gộp chung ngài Demiurge với họ, nên tôi đã dời lại một ngày. Cũng như với các vị thần kia, tôi đặt lễ vật của ngài Demiurge vào hộp.

[Xin ngài Demiurge vĩ đại hãy nhận món quà này.]

[Ồ, cảm ơn vì đã thường xuyên làm việc này~. Hửm? Hôm nay nó được đặt trong một cái hộp à?]

[Vâng, tôi nghĩ sẽ thú vị hơn nếu phải mở nó ra.]

[Đúng là như vậy. Được rồi, để ta mở nó ngay bây giờ.]

Khi ngài Demiurge nói, chiếc hộp carton biến mất, và tôi nghe thấy âm thanh của nó đang được mở.

[Ồ! Trước đây ngươi từng tặng ta một chai như thế này.]

[Đúng vậy. Ba chai này đều từ cùng một nhà sản xuất, nhưng một chai là Junmai Daiginjo, một chai là Ginjo, và chai cuối cùng là Honjozo đặc biệt. Bộ quà này được thiết kế để thưởng thức sự khác biệt giữa các loại rượu sake từ cùng một nhà sản xuất.]

[Chúng có khác nhau sao? Nếu đều từ cùng một nơi, chẳng phải chúng sẽ khá giống nhau?]

[Uhm, sự khác biệt nằm ở phương pháp ủ rượu. Chúng khác nhau ở mức độ đánh bóng gạo, lượng men trong hỗn hợp, lượng rượu phụ thêm, nhiệt độ lên men và nhiều yếu tố khác. Dù thương hiệu giống nhau, nhưng hương vị lại hoàn toàn khác biệt. Bộ quà này được chọn để ngài có thể khám phá và tận hưởng những khác biệt đó.]

[Ta hiểu rồi. Hương vị của rượu sake đúng là một thế giới phong phú. Ta sẽ thử những chai này cùng bữa tối ngày mai.]

[Còn có những món ăn Kantsuma quen thuộc đi kèm, ngài cứ thoải mái thưởng thức chúng với rượu sake.]

[Thật tuyệt. Những món đó rất hợp với sake. Ta đang mong chờ đây. Ha! Ha! Ha!]

Tiếng cười trầm lặng của ngài Demiurge vang vọng trong đầu tôi.

[Nhân tiện, họ sao rồi?]

À, ý ngài là các vị thần khác?

[Nếu ngài hỏi về họ, họ đã liên lạc với tôi hôm kia,] tôi báo cáo.

[Vậy ra đó là lý do khiến họ vui đến thế.]

[Có lộ rõ vậy sao?]

[Rất rõ. Ninrir còn vừa hát vừa nhảy tung tăng nữa kìa.]

Nữ thần Ninrir. Tôi biết là cuối cùng cô cũng được ăn đồ ngọt sau cả tháng trời, nhưng có cần phải vui đến mức đó không?

[Tuy nhiên, từ những gì ngươi nói, có vẻ họ đã thực lòng hối cải.]

[Đúng vậy. Có vẻ hình phạt của ngài rất hiệu quả. Tất cả đều xin lỗi, thậm chí Nữ thần Ninrir còn khóc.]

Cô ấy khóc rất to. Những vị thần khác cũng nghe giọng có vẻ mệt mỏi. Nhưng sau khi nhận được thứ họ mong muốn, họ như bay trên mây dù trước đó rất dè dặt.

[Ta hiểu, ta hiểu. Có vẻ họ đã trưởng thành ít nhiều.]

Giọng ngài Demiurge nghe có vẻ nhẹ nhõm hơn. Có lẽ với ngài, điều đó chứng tỏ những vị thần kia, vốn đã quá kiêu ngạo, cuối cùng cũng học được bài học của mình.

[Ta không thể tùy tiện xin lỗi bất kỳ ai. Dẫu sao, ta cũng là một vị thần. Nhưng dù là ai đi nữa, nếu gây rắc rối, họ phải chuộc lỗi.]

Ừm, dù chuyện này không gây phiền hà lớn, tôi cũng không thể phủ nhận rằng họ đã khá ích kỷ.

[Vì họ đã hối lỗi, ta mong ngươi có thể tiếp tục chiều ý họ thêm một thời gian nữa.]

[Được thôi. Tôi đã thỏa thuận với họ rằng lễ vật sẽ chỉ có mỗi tháng một lần, nên cũng không sao.]

Chỉ một tháng một lần và họ không nhúng tay vào mọi chuyện, nên sẽ thoải mái hơn trước đây nhiều.

[Nếu họ lại quá ích kỷ, báo ngay cho ta.]

[Haha! Nếu chuyện đó xảy ra, tôi sẽ không nương tay đâu.]

[Tốt lắm. Vậy thì, hẹn gặp lại.]

[Vâng, hẹn gặp lại.]

Kết nối với ngài Demiurge kết thúc trong nháy mắt.

Thật là yên tâm khi có ngài Thần Sáng Thế ở bên mình.

Có vẻ những vị thần kia cũng đã biết lỗi, nên chắc sẽ không có rắc rối gì lớn trong tương lai.

[Vậy là xong việc với ngài Demiurge – đi ngủ thôi.]

Tôi bước vào phòng ngủ chính cùng các linh thú của mình.

..........

Sáng hôm sau, tôi ra ngoài đồng sau bữa sáng.

[Chào buổi sáng, mọi người.]

Trên cánh đồng, các gia đình Tony và Alban cùng đội bảo vệ đang tất bật thu hoạch những quả dưa mật, dưa hấu, dưa leo và nhiều loại quả chín khác.

"Chào buổi sáng, ngài Mukohda."

"Chào buổi sáng."

Tony và Alban, hai người đứng đầu gia đình, chào tôi trước, sau đó mọi người cùng đồng thanh: "Chào buổi sáng."

"Chào buổi sáng, anh Mukohda! Nhìn này, nhìn này! Chúng to chưa kìa!" Lotte hào hứng giơ lên một quả cà chua to, tròn.

[Ồ, chúng to thật.]

"Đúng không? Mấy quả khác cũng rất to! Anh nhìn này!" Lotte kéo tay tôi dẫn vào ruộng.

"Xin lỗi vì đã tự ý thu hoạch, ngài Mukohda. Chúng lớn nhanh quá, nếu để lâu thêm nữa có khi sẽ bắt đầu hỏng mất."

Alban, đang thu hoạch cà tím, quay lại nhìn tôi và nói lời xin lỗi.

[Không sao đâu, tôi nghĩ ông quyết định đúng đấy. Để những sản phẩm tuyệt vời này hỏng thì phí lắm, nhất là khi chúng ta đã dày công chăm sóc.]

Dưa mật, dưa hấu, rau diếp, dưa leo, cà chua, cà tím, bắp ngô, bí ngô... tất cả những giống cây mà chúng tôi trồng đều phát triển rất tốt. Thực tế, chúng phát triển đến mức lớn hơn bình thường khoảng 50%. Lo lắng rằng kích thước lớn có thể ảnh hưởng đến hương vị, tôi hái thử một bắp ngô gần đó.

[Đúng là to thật. Râu ngô cũng dài và rậm rạp nữa. Cầm lên thấy khá nặng tay.]

Tôi bóc vỏ bắp ngô và thấy những hạt ngô trắng mẩy, căng mọng.

[Ngô càng trắng thì càng ngọt, đúng không nhỉ?]

Ngô có thể ăn sống được, nên tôi cắn thử một hạt.

[Ngọt quá! Sao mà ngọt đến mức này được chứ!]

Từng hạt ngô giòn rụm, mọng nước, và ngọt đến kinh ngạc.

[Hả? Ngô bình thường có ngọt thế này sao? Khác hẳn với loại ngô tôi từng ăn.]

Nghi ngờ điều gì đó, tôi dùng [Thẩm Định].

[Ngô]: *Ngô, một loại rau từ thế giới khác. Do được cung cấp nhiều dưỡng chất và chịu ảnh hưởng của ma pháp trong thế giới này, nó đã phát triển thành loại ngô chất lượng cao nhất. Mỗi cây chỉ cho bắp một lần.*

Thì ra là do phân bón và môi trường có ma pháp ảnh hưởng đến sự phát triển. Ở Trái Đất làm gì có ma pháp... Đợi đã, vậy các cây khác thì sao?

Tôi thử dùng [Thẩm Định] với những cây khác. Tất cả đều giống như ngô – đều là loại chất lượng cao nhất.

Dù sao thì, việc chúng ngon và chất lượng không gây vấn đề gì, nên không cần lo lắng. Tuy nhiên, dòng ghi chú “chỉ cho quả một lần” khiến tôi hiểu rằng nếu muốn trồng lại, sẽ cần gieo hạt giống mới. Tiếc thật, nhưng tôi có thể mua thêm hạt từ Siêu Thị Online bất cứ lúc nào, nên cũng không thành vấn đề.

"Ngài Mukohda, chúng tôi xong rồi."

Alban cầm một chiếc túi tôi đã mua để sử dụng hằng ngày. Bên trong là những quả dưa leo tươi mới, mọng nước, có màu xanh hấp dẫn. Những người khác cũng mang theo các túi đầy rau củ và trái cây.

[Nhiều hơn tôi nghĩ đấy.]

"Đúng vậy. Chúng đã phát triển đến kích thước mà tôi chưa từng thấy trong đời."

Những cây trồng ở cánh đồng này phát triển tốt đến mức ngay cả Alban, một nông dân trước đây, cũng phải ngạc nhiên.

[Được rồi, thử nếm chúng ngay thôi.]

"Yeah! Lotte muốn ăn loại ngọt mà chúng ta đã thử trước đó!"

[Là dưa mật và dưa hấu đúng không?]

Có lẽ họ đều đã ăn sáng, nên tôi quyết định làm món tráng miệng với dưa mật và dưa hấu theo ý của Lotte.

[Được rồi. Tôi sẽ gọi Fel và hai linh thú, mọi người đợi ở đây nhé.]

Tôi bảo mọi người chờ rồi quay về nhà chính gọi các linh thú của mình. Tôi không thể nhờ ai khác được, vì họ đều đông cứng trước Fel (một con sói khổng lồ) và Dora-chan (một con rồng nhỏ) nếu không có tôi ở đó. Ngay cả Lotte, người tự do và táo bạo, cũng không dám lại gần Fel và hai linh thú một cách tùy tiện, chắc hẳn đã bị bố mẹ dặn dò kỹ càng. Dù vậy, cô bé vẫn có vẻ tò mò.

Sau khi dẫn Fel và hai linh thú quay lại, tôi nhờ Aija và Thereza giúp cắt dưa mật và dưa hấu.

Như mọi khi, tôi gọt bỏ vỏ cho Fel và hai linh thú rồi cắt thành khối vuông, cho vào đĩa.

[Được rồi mọi người, thử đi nào.]

Vừa bỏ miếng dưa vào miệng, ai cũng đồng loạt reo lên, "Ngọt quá!"

Lotte ăn rất nhiệt tình, hai bên miệng dính đầy nước trái cây.

Sui, vốn thích đồ ngọt, cũng tỏ ra rất vui: [Cái này còn ngọt hơn loại trước. Ngon lắm.]

Có vẻ Fel và Dora-chan cũng thích. Họ im lặng ăn ngấu nghiến.

[Tôi cũng thử xem sao. Bắt đầu với dưa mật vậy.]

Bị hấp dẫn bởi mùi thơm ngọt ngào, tôi bỏ một miếng dưa vào miệng. Quả dưa chín mọng, nhiều nước và tất nhiên rất ngọt. Từng miếng như tan chảy trong miệng.

[Ngọt điên đảo thật. Thậm chí còn ngon hơn những quả trước.]

Sui nói đúng, dưa lần này ngọt hơn hẳn những gì tôi có thể mua từ Siêu Thị Online. Tôi thử dưa hấu, và đúng như dưa mật, nó mọng nước và ngọt lịm. Tất cả chúng tôi đều thưởng thức dưa hấu và dưa mật ngọt ngào đến no nê.

Nhưng mà, nếu những loại này đã tuyệt đến thế, tôi lại muốn thử những thứ khác...

Hmmm... đã đến lúc...

[Được rồi. Mọi người, hôm nay nghỉ một ngày nhé. Chúng ta sẽ làm tiệc nướng!]

[Mm? Tiệc nướng là kiểu nấu thịt bằng than củi đúng không? Cái đó ngon lắm. Nấu thật nhiều thịt vào.]

[Thịt nướng bằng than hả? Thứ đó thơm tuyệt, mà ăn còn ngon hơn nữa!]

[Thịt thơm ngon! Sui muốn ăn nhiều thật nhiều!]

Nghe đến từ "tiệc nướng," Fel và hai linh thú phấn khích hẳn.

Này, lần này không chỉ có thịt đâu. Mục đích của bữa tiệc nướng này là để ăn rau củ vừa thu hoạch nữa.

[Ư-ưm, nghỉ một ngày sao...?]

Tony có vẻ bối rối, những người khác cũng trông giống vậy.

[Là nhờ công lao của tất cả mọi người mà khu đất này đã trở nên sạch sẽ, gọn gàng, và nhà chính cũng vậy. Một ngày nghỉ cũng không sao cả.]

Nghe tôi nói, vẻ mặt của gia đình Tony và Alban sáng lên đôi chút.

[Cả đội an ninh cũng thế. Ban ngày chẳng ai ngu ngốc đến mức tấn công đâu.]

"Đúng vậy, nhờ ngài Mukohda mà lũ phiền phức đã biến mất," Tabatha trả lời.

"Chỉ có kẻ ngu nhất mới dám tấn công nhà của một nhà thám hiểm hạng S. Mà ngay cả lũ ngu đó cũng không đời nào chọn lúc không biết chủ nhà có ở hay không để tấn công. Kẻ nào làm vậy thì đáng chết." Barthel nói. Những thành viên đội an ninh còn lại gật gù đồng tình.

[Vậy nên, không vấn đề gì nếu nghỉ ngơi một ngày đúng không? Thereza, Aija, cả Selja nữa, tôi cần các cô giúp chuẩn bị tiệc nướng.]

Vì phải chuẩn bị đủ đồ ăn cho tất cả mọi người, bao gồm cả các bạn đồng hành của tôi, nên khối lượng công việc sẽ khá nhiều, ngay cả khi chỉ là cắt thịt và rau củ.

"Ưm, tôi muốn… chăm sóc ruộng một chút..."

Alban tỏ ra lưỡng lự, có vẻ không muốn bỏ dở công việc.

[Vậy ông giúp nhổ bớt cây con nhé?]

"Vâng!"

Tony và đội an ninh cũng tình nguyện giúp Alban. Công việc được hoàn thành nhanh chóng, để lại cánh đồng trống không.

"Ngài Mukohda, tôi có thể trồng khoai tây được không?"

Alban giải thích rằng một số củ khoai tây mua về đã mọc mầm, không còn ăn được nữa.

[Tất nhiên rồi. Cánh đồng này ông phụ trách mà, cứ sử dụng như anh muốn. À, với lại, tôi có cái này cho ông.]

Tôi đưa cho Alban một số hạt giống rau, bao gồm xà lách và dưa leo, cùng với phân bón.

"Ngài chắc chứ?"

[Ừ. Nhưng có vẻ như những cây này chỉ ra quả một lần thôi, nên ông cẩn thận nhé. À, về phân bón này...]

Tôi nhắc ông ấy không được dùng quá nhiều, chỉ cần ít hơn một nửa nắp là đủ cho bình tưới nước mà tôi đã đưa.

[Được rồi, tôi đi chuẩn bị tiệc nướng đây. Aija, Thereza, Selja, đi nào.]

Tôi dẫn ba người họ về nhà chính, với Fel và hai linh thú theo sau.

...........