Akuma Koujo ~ Yurui Akuma no Monogatari ~

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Shuu ni Ichido Classmate wo Kau Hanashi ~ Futari no Jikan, Iiwake no Gozen'nen ~

(Đang ra)

Shuu ni Ichido Classmate wo Kau Hanashi ~ Futari no Jikan, Iiwake no Gozen'nen ~

Usa Haneda

Miyagi gọi Sendai đến phòng và đưa ra một mệnh lệnh khác thường.

113 6255

Saijaku Hakugai Made Sareta Kedo, Chou Nankan Meikyuu de 10 Mannen Shuugyoushita Kekka, Tsuyoku nari Sugite teki ga inakunatta~Bocchi Seikatsu Nagai Tame, Saikyou Dearu Koto no Jikakunaku Musouitashimasu

(Đang ra)

Saijaku Hakugai Made Sareta Kedo, Chou Nankan Meikyuu de 10 Mannen Shuugyoushita Kekka, Tsuyoku nari Sugite teki ga inakunatta~Bocchi Seikatsu Nagai Tame, Saikyou Dearu Koto no Jikakunaku Musouitashimasu

Rikisui-力水

Đây chính là một câu chuyện kể về một kẻ cô độc, người mà đã bị biến dạng nhận thức sau khi anh ấy đã dành quá nhiều thời gian nói chuyện với chính thanh kiếm của mình đến mức độ mà ngay cả những tùy

80 5695

Tôi có hôn thê, nhưng tại sao nhỏ lại là "Nữ phản diện" ở trường cơ chứ!?!

(Đang ra)

Tôi có hôn thê, nhưng tại sao nhỏ lại là "Nữ phản diện" ở trường cơ chứ!?!

Sodayou

Làm ơn, tôi chỉ muốn sống một cuộc sống yên ổn thôi mà!

27 256

Tenchi muyo GXP

(Đang ra)

Tenchi muyo GXP

Kajishima Masaki

Tenchi Muyo GXP theo chân Yamada Seina, một cậu bé tuổi teen sống ở vùng nông thôn Okayama người vô tình gia nhập Cảnh sát Thiên hà do bản thân có thiên hướng xui xẻo và bị gia đình ép buộc. Chẳng bao

28 82

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

(Đang ra)

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

AloEN

Nhưng dù sao đi nữa, cô ấy vẫn cực kỳ xinh đẹp.

8 48

Phần 01 - Chương 4 - Devil Princess - 4-9 Tôi được mười một tuổi ③

[Yurushia-sama biến mất rồi]

 Sáng ngày hôm đó, Vio, người đi theo với vai trò thị nữ chăm sóc cho Yurushia, đã báo cho những người có liên quan tin tức như vậy đó.

“Công chúa đi đâu chứ!?”

“Còn mấy tùy tùng của Thánh Nữ-sama thì sao?”

“Cũng không thấy bóng dáng của họ ở đâu luôn”

 Những người có liên quan hoảng lên đi tìm cô gái “Thánh Nữ” kèm “công chúa” vừa mới đột nhiên biến mất mà không giấu được vẻ bất an.

 Hôm nay là sinh nhật lần thứ mười một của Yurushia, và lúc này thì những thị nữ sử dụng phòng bếp của nhà trọ để làm bánh cho cô đang có vẻ mặt rầu rĩ tràn đầy lo lắng.

 Cho dù nhìn có vẻ chững chạc nhưng cô ấy cũng mới có mười một tuổi. Trong chuyến hành trình này thì cô ấy là người trẻ nhất.

 Tuy vậy nhưng không có bất kì ai nghĩ rằng cô ấy đã bỏ trốn.

 Đầu tiên, việc đi tới đây là kì vọng của Yurushia, và ngay cả trong chuyến hành trình thì cô ấy cũng là người bình tĩnh nhất khi chiến đấu với ma vật.

 Trong chiều ngược lại, những kỵ sĩ và binh sĩ còn cảm thấy nơi cô gái là “Thánh Nữ” ấy một “sự tồn tại lớn lao” nữa có đúng không.

 Gần như tất cả các vết thương đều được chữa lành trong khoảnh khắc, và phần lớn các ma vật đều không thể đột phá được “gia hộ” của cô ấy, nên chỉ cần “Thánh Nữ-sama” biến mất cũng đã khiến cho họ cảm thấy như đang đứng trần truồng nơi chiến trường vậy đó.

“Mọi người, bình tĩnh lại”

 Luderick... “vương thái tôn” kèm theo “Thánh Chiến Sĩ” lên tiếng khiển trách mấy kỵ sĩ với một giọng nói bình tĩnh.

“Nơi mà Yurushia hướng tới...ta sợ rằng là nơi ở của Ma Vương”

 Những lời nói đó làm cho chúng thị nữ và kỵ sĩ thốt lên tiếng nói đau thương.

 Họ đã hiểu được rằng, một cô thiếu nữ chỉ mới vừa tròn mười một tuổi mà lại vì nguyện vọng có được một thế giới hòa bình, vì để ngăn lại những giọt nước mắt đau buồn của chúng dân, cô thiếu nữ đó đã chọn cho mình con đường đối đầu trực diện mới Ma Vương trong cô độc như một Thánh Nữ.

“Ta và Noel cũng sẽ hướng về phía Ma Vương Lĩnh. Ta không nói các ngươi phải đi theo. Cho dù các ngươi không đi theo thì ta cũng sẽ không trách phạt gì, nên hãy cứ an tâm. Đi thôi, Noel!”

“Dạ thưa Điện Hạ”

 Khi cậu ta đưa mắt qua nhìn Noel thì cả hai cùng gật đầu thật mạnh.

 Cả Noel và Rick đều biết được là Yurushia luôn để tâm đến chuyện của “Ma Thú”.

 Có một con “Ma Thú” đáng sợ đang nhắm vào bản thân cô....

 Hai người nghĩ rằng, cô ấy chọn ra đi một mình vì không biết chừng việc ở bên cạnh sẽ làm bị thương những người thân thiết của chính bản thân cô.

 Thêm nữa...còn có chuyện khó hiểu tối hôm qua. Có vẻ như cái “con mèo” đó đã tới để báo cho họ biết rằng, trái tim trong trắng của cô có thể rời xa họ.

 Ngày hôm sau, sau khi đã chuẩn bị xong, Rick và Noel lên đường hướng về Ma Vương Lĩnh.

 Hầu như toàn bộ các kỵ sĩ và binh sĩ đều tự mình tham gia, giữa chừng, họ còn hợp quân với vài trăm dong binh của “Ưng Nhãn Dong binh đoàn” dẫn tới quy mô lên tới hơn năm trăm người.

***

“Ưn~...”

 Vừa tản bộ trong thành thị của ma tộc, tôi vừa cảm thấy thỏa mãn khi lâu lắm rồi mới được ở một mình.

 Đã bao lâu rồi tôi mới được đi bộ một mình ở bên ngoài thế này nhỉ? ...Ê tô, ủa?

 Cho dù có lần lại những kí ức từ khi trở thành Yurushia đi nữa thì cũng không có bất cứ kí ức nào về việc tôi ở một mình bên ngoài dinh thự....

“...Chỉ có trước khi gặp “anh ta”, từ đó nữa thì”

 Ối trời, tôi được chiều chuộng tới mức nào lận vậy.

 Khi đi vào trong thành thị của Ma Vương Lĩnh thì vì không muốn quá nổi bật nên tôi mới đi bộ nhưng mà ở đây chả có cái gì vui hết.

 Phần lớn các cửa tiệm đều không mở cửa. Cho dù có mở thì cũng toàn là mấy cửa tiệm đã bị cướp đoạt mà thôi.

 Thành phố gì đâu mà không có sức sống gì hết nha.... Tôi đã ức chế khí tức lại rồi phát ra cái không khí như thể mình dễ bị tấn công tới mức này vậy mà, từ đầu tới giờ mới có vài người tấn công thôi đó.

 Nhìn mọi người ốm yếu gầy gò quá nên tôi mới vô ý mà đãi cho họ ăn bạch tuộc khô, nhưng mà họ có vui vẻ nhận lấy không ta.

 Nghĩ tới cân bằng dinh dưỡng nên tôi còn cho họ ăn chung với wakame nữa đó nha.

 ...Cái đầm này dường như có thể phun ra vô hạn đồ khô từ túi hay sao á.

 Tôi nghĩ, nếu nói về trang bị bị hải sản nguyền rủa thì chắc cả thế giới chỉ có cái này thôi quá...

 Trong lúc nghĩ về mấy thứ đó thì rốt cuộc, tôi cũng đã tới được Ma Vương Thành.

 ...Chỗ này là Ma Vương Thành đúng không ta? Cái cảm giác cổ xưa cùng với cái bầu không khí âm u kỳ quái thì đúng đó nhưng mà, tôi không cảm thấy có có uy áp gì hết cả.

 Chắc Ma Vương-san không có ở nhà ha...?

 Tới cả người gác cửa còn không có nữa thì đúng là thiếu cảnh giác quá đó nha. Rủi có một vị Dũng Giả-sama tự xưng từ đâu đó tới rồi tự tiện mở hộp kho báu thì sao hả?

 ...A, có ai đó nè.

 Trước cửa Ma Vương Thành có một nhân vật khổng lồ đang đứng đó.

 Bự ghê nha...Cao cũng phải ba mét đó nha. Còn có cơ bắp cuồn cuộn nữa.

“Ù hoo, ù hố ù hồ (Tới rồi sao, tốt lắm, hỡi con người ngu ngốc kia, có ta ở đây thì ngươi đừng hòng mở được cánh cổng này)”

 ............................ Hả?

 Tiêu thiệt nha.... , chức năng tự động phiên dịch của thần linh ngữ bị gì rồi thì phải....

“Ừ hố hồ, ụ hổ!(Tại sao ngươi im lặng? Nhìn kĩ lại thì, là một cô bé loài người ốm yếu sao...ngươi mà cũng dám làm lơ ta, Flans, Thiết Cơ (công chúa thép) của Dwarf sao)”

“Dwarf!?”

 Tự nhiên nhảy ra vậy...

 Thêm nữa còn là người mà mọi người chờ từ lâu, “Công chúa” nữa đó chứ! (TN: ý của Yuru là Ma Vương thường hay bắt công chúa về nhốt trong lâu đài)

“Ố hổ, ồ hô, hồ hố hô hư hả hừ (Đây là lần đầu tiên ngươi nhìn thấy Dwarf sao? Nhưng mà, có thể hiểu được tiếng Dwarf như vầy, ta có lời khen ngợi với con người như ngươi đó)”

 Tuyệt ghê đó mochi purun. Mặc dù Shiodaifuku thì nhìn cũng bình thường ha...

“Ú hồ hồ, ủ hô hố hồ ho (Để rõ ràng hơn, cho phép ta tự giới thiệu thêm lần nữa. Ta là Thiết Cơ Flans. Là người con gái sẽ trở thành vợ của Ma Vương Hebrard)”

“Ồ, ồ...”

 Vị Ma Vương-san mà tôi hãy còn chưa gặp...phải nói là có khẩu vị nặng ghê đó nha.

“Xin, xin lỗi, tôi không nghĩ là có Dwarf sống tại Ma Vương Lĩnh nên...”

 Nghe tôi nói vậy, Flans cụp mắt xuống như cô độc với gương mặt nhìn như đá tảng của mình.

“Ừ hô...ú hồ, ự hố (Đúng vậy...hồi bảy năm trước lúc ta bốn tuổi. Mấy chị em của ta đã trục xuất ta tới vùng đất này vì ghen tị với sắc đẹp của ta)”

“Bằng tuổi mà...”

 Đứa trẻ này, mới có mười một tuổi sao...?

“Ú hổ? Ừ hố hồ, ụ hổ- (Maa, thật vậy sao? Cô đúng là phát triển tệ quá nha? Không có da có thịt thêm tí nữa thì không hút trai được đâu, hô hô hô)”

 Tuy rằng tôi có nghe được là Dwarf bình thường thì cũng đã cao tới hai mét rồi nhưng mà....

“Chào hỏi có hơi chậm trễ rồi ha, tôi tên là “Yurushia” đó...Ê tô, ứng cử vương phi Flans đây, sao cô ở nơi này vậy?”

“Ú hồ-ú hồ hổ hô (Hebrard-sama đã rời đi nhằm hủy diệt con người. Người đã giao cho tôi trông giữ Ma Vương Thành đó.... Chắc tại người lo lắng tôi sẽ bị thương...”)

“...Vậy sao”

 Không phải là sợ bị phiền...ừ, không có chuyện đó đâu ha.

 Cô ấy là một cô gái có trái tim cực kì đẹp đẽ mà! Chắc hẳn Ma Vương-san cũng hiểu mà.

 Tôi nhẹ nhàng chạm lấy bàn tay, bự cỡ một trái bóng rổ, của Flans.

“Flans...bởi vì cô là một người tuyệt vời nên chắc hẳn Ma Vương-sama cũng không muốn cô làm bị thương người khác đó...”

“Ù hô...(Yurushia...)”

 Soạt...

 Cô ta quỳ xuống bằng cái thân hình nặng ba trăm kí của mình, lúc này thì mắt của tôi và cô ấy ngang hàng nhau.

“Ù hô, ú hồ hồ, ú hộ...(cám ơn..., à nè...làm bạn với mình có được không...? Cũng tại...mình không có bạn nào cùng tuổi hết)”

“Ưm, mình cũng muốn điều đó mà. Hân hạnh, Flan”

“Ù hô-, ú hồ, ù hố (Hân hạnh, Yuru.... À mà nè...cái đầm của Yuru đẹp thiệt đó nha...)”

 Nhìn thấy chiếc đầm của tôi, Flans uốn éo mình rồi đùa giỡn với mái tóc của cô ấy.

 ...Cái đó, là tóc quăn đó ha. Nãy giờ tôi cứ tưởng là loại mũ giáp làm bằng sắt không đó chứ.

“Bạn thích cái này hả...?”

“Ù hố, ù hô ú hồ, u hô hô (Ưm,...nhưng mà không được đâu ha. Mình mà làm mạnh tí là nó hư nát liền hà...)”

“Cái này là đo tùy tùng của mình làm cho đó. Nó cũng chắc lắm nên có gì để mình nhờ họ làm thêm một cái thử ha”

“Ừ hố- u hồ hô hô, ụ hổ!(Thiệt hả!? Xin, xin lỗi nha, mình vô lễ quá. Có điều, mình vui lắm đó. Nếu là Yuru thì cho dù có vô trong Ma Vương Thành thì cũng không sao ha. Tại, là bạn bè mà, nên coi như đặc biệt đi ha!)”

“Wa, cám ơn nha, Flan”

 Và như vậy, không tốn bao nhiêu thời gian mà tôi đã vào được Ma Vương Thành.

 Vì cô ấy nói trong thành không còn bao nhiêu thức ăn nên tôi đưa cho Flans một đống đồ khô, rồi để đưa đồ ăn cho con voi mà cô ấy nuôi trong sân thành nên cô ấy lật đật chạy đi ngay sau đó.

 ...Như vầy thì cô ấy sẽ không gặp nguy hiểm gì rồi.

 Và rồi...tôi một mình bước vào tòa Ma Vương Thành vắng bóng người.

 Tôi cảm nhận được nó...hơi ấm của anh.

 Tôi đã cảm nhận được nó thì chắc chắn rằng “anh ta” cũng đã nhận ra.

 Một thứ vị ngọt thoang thoảng tràn vào khoang mũi, cái vị say say đầy hoài niệm này...

 Theo từng bước chân chậm rãi bước xuống cầu thang dẫn xuống lòng đất thì “mùi hương” càng mạnh mẽ hơn.

 Bên phía bên kia...của cánh cửa này.

“...Rốt cuộc thì,”

 Một cuộc gặp chỉ có chúng tôi.

_________________________________________ 

Tôi thấy được tội của mình rồi. Ít nhiều cũng đang hối hận.

Khoảng giữa tuần sau sẽ có chương tiếp theo.

Những thuyết minh cũng không cần thiết lắm.

Một bộ phận những câu chuyện có mô-típ bình thường mà tôi có nhắc tới lần trước.

“Ojou-sama phản diện - vì bị em gái đoạt hết mọi thứ nên tôi phải trỗi dậy thôi!”

“Tôi phải phục thù thế giới này -cải cách kí của Ma Vương nghèo khó-”

“Thần linh quên đưa cho tôi cheat!Tôi sẽ đoạt lấy thiên hạ bằng rau củ của mình. Tiện thể thì tạo harem luôn”

“-Đào thoát- không biết người vợ yêu quý có chờ đợi tôi không? Giới hạn 000 ngày”

 Một vài flag đã bị bẻ gãy.

“Câu chuyện về Ma Thuật Học Viện Một người bình dân như tôi đã yêu một Vương tử ore-sama”

“MA pháp ấu nữ mochi burun thiết quyền của tình yêu, hô!”(TN: từ MA trong tựa được viết bằng katakana thay gì kanji, tác giả pha giữa từ mahou (ma thuật) với maccho (cơ bắp))