Cơn bão tình yêu đột nhiên thổi đến.
“Xin, xin cho phép chúng tôi được trở thành hộ vệ trong chuyến hành trình của cô”
Tuy Fanny tính làm một chuyến điều tra tới các tiểu quốc nằm gần trung ương của đại lục nhưng khoảng cách tới đó ước chừng khoảng 1700km.
Trên địa cầu hiện đại thì đó chỉ là khoảng cách của một ngày đường nhưng lại là cả tháng đi xe ngựa với cái khoảng cách bằng từ Nhật Bản tới Châu Âu đó. Dù sử dụng xe ngựa thuộc loại nhanh của quân đội thì thời gian đi một chiều không thôi cũng đã phải hơn hai tuần rồi.
Vì không thể để một thiếu nữ maid đơn độc tới một nơi xa xôi như vậy nên nước Sail mới nhân vào đó mà cho kỵ sĩ đi theo để giám thị.
Dù gì thì cô thiếu nữ này cũng là tùy tùng của “Thánh Nữ” đã có thể chặn được công kích của Dũng Giả ngay khi vừa mới được triệu hoán tới mà. Tuy họ cũng muốn xác nhận xem cô ta có mang trong mình ma đạo đặc thù nào hay không nhưng thứ quan trọng hơn là họ không muốn “Thánh Nữ” lấy việc cô ta gặp nguy hiểm ra làm cái cớ để rời khỏi đất nước này.
Chính vì vậy nên chuyến hành trình của Fanny mới có tới năm binh sĩ, ba kỵ sĩ, hai chiếc xe ngựa và ba con quân mã kèm theo thành một nhóm lớn, nhưng vì chủ nhân Yurushia của cô dù chỉ đi tới trường học cũng có tới mười lăm hộ vệ kỵ sĩ cưỡi ngựa, bốn tùy tùng, và còn dùng cả xe tứ mã nên Fanny cũng không có cảm giác gì.
Bỏ qua chuyện đó, mấy kỵ sĩ này cũng chỉ là những công tử quý tộc trẻ tuổi khoảng mười lăm mười bảy tuổi được chọn làm hộ vệ để có thêm danh tiếng mà thôi.
Nếu có chuyện gì xảy ra thì ba gián điệp thượng thặng trà trộn trong mấy binh sĩ mới là người hành động nhưng vấn đề là mấy kỵ sĩ thiếu niên, sếp của họ trên hình thức, lại mê như điếu đổ trước vẻ đáng yêu của Fanny.
“Ưm, hân hạnh~”
Mái tóc ngân sắc mềm mại dài tới ngang vai khẽ trôi theo.
Làn da trắng mịn màng. Đôi môi anh đào ươn ướt. Đôi mắt xanh tựa như bảo thạch phát sáng dưới hàng mi tưởng chừng như có thể nhìn xuyên thấu...
Thứ trú ngụ trong đó vẻ đẹp của Ác Ma đã loại bỏ hết phần xấu xí của con người.
Khi chủ nhân Yurushia của cô hoàn hảo quá mức khiến phần đông mọi người không dám tới gần vì sợ hãi thì Fanny, người bên cạnh và lúc nào cũng nở một nụ cười dễ thương trên môi ấy lại trở thành chủ đề được bàn tán giữa mấy kỵ sĩ trẻ không biết chuyện.
Tuy Fanny mới có mười hai tuổi nhưng vì để bảo toàn danh dự của họ nên phải nói trước, việc họ nhìn cô bằng ánh mắt đó cũng chả lạ lùng tới mức đó đâu.
Trong thế giới này, nam nữ quý tộc bắt đầu xuất hiện trong giới xã giao từ khi mười ba tuổi và cũng được nhận định là một đối tượng để kết hôn từ thời điểm đó. Với đàn ông thì độ tuổi phù hợp để kết hôn là thoải mái nhưng phụ nữ quý tộc được trông đợi là sẽ kết hôn từ khoảng mười lăm tuổi tới hai mươi tuổi nên dù có kết hôn khi dưới mười ba tuổi thì cũng là có thể.
Đặc biệt, trong trường hợp của mấy Ác Ma như Fanny thì vì vẻ ngoài chỉnh chu nên nhìn họ như học sinh sơ trung rồi vậy thành ra, cô hoàn toàn nằm trong cái “phạm vi” của các chàng kia.
Họ xuất phát khỏi nước Sail trong tình trạng như vậy nhưng vấn đề lại xuất hiện.
Ngồi trên tấm điệm mềm mại của loại xe ngựa dành cho quý tộc, cả việc chuẩn bị nhà trọ trên đường lẫn việc ăn uống đều được người khác làm cho nên nhìn như nó cũng khá thoải mái nhưng,
(Rảnh quá đi~)
Do không có việc làm nên Fanny đang cực kì rảnh rỗi.
Rốt cuộc thì với Fanny, nếu cô đi một mình thì đây là khoảng cách mà cô có thể hoàn thành chỉ trong nửa ngày mà thôi.
Tuy cô cũng muốn bắt nạt lũ sơn tặc xuất hiện giữa chừng để giải sầu nhưng mấy kỵ sĩ lại quá nhiệt tình nên còn chả có chỗ cho cô ló mặt ra. Dù gì thì chủ nhân cũng đã nói là cô phải ẩn giấu năng lực Ác Ma hết sức như hồi còn ở Atora.
Và rồi...
“Fanny-san, tôi mới vừa hái được bông hoa này. Cho phép tôi được tặng cô...”
“Cám ơn~”
Friedel, cậu thiếu niên kỵ sĩ nhỏ tuổi nhất có mái tóc vàng và là con trai của một Tử Tước, đưa cho Fanny bông hoa với nụ cười bẽn lẽn, tuy nghĩ trong đầu rảnh vậy thì lo mà đi cho lẹ đi nhưng Fanny vẫn đón nhận nó với một nụ cười.
Vì Friedel không hiểu sao mà cứ kè kè lấy nên bị giới hạn hành động thành ra Fanny lại càng stress thêm.
“...Nếu là sự cố thì cũng hết cách ha”
“Fanny-san, cô mới nói gì sao?”
“Ư, không”
Ngày thứ năm, khi Fanny bắt đầu có những suy nghĩ nguy hiểm vì stress quá độ. Và cũng là lúc họ tình cờ nhìn thấy một lũ zombie tại sơn đạo của tiểu quốc.
Tuy nói là một lũ nhưng cũng chỉ cũng có bốn con, có điều, với một nơi không có mê cung cũng không có nghĩa địa như sơn đạo thì cũng hiếm khi chúng xuất hiện với số lượng này. Mặc dù thế giới này có “mạo hiểm giả”, thứ mà Atora không có, nên nhìn có vẻ đây là phần còn lại của một party nào đó nhưng trang phục và tuổi tác của họ lại lộn xộn và không có tính nhất quán gì hết.
“Fanny-san, xin cô hãy lui xuống”
“Mọi người, đừng chần chừ”
“Rút kiếm!”
Mấy kỵ sĩ cầm lấy thuẫn và rút kiếm, binh sĩ thì hướng thương của mình về phía mấy zombie.
Trên phim ảnh, zombie có thể chạy hết tốc lực và còn có sức mạnh hơn cả con người nhưng đây chỉ là những tử thi bị hạ cấp linh ám lấy rồi động đậy, cơ bắp chúng bị thối rữa nên cử động của chúng khá chậm thành ra cũng không thành uy hiếp lớn được.
Đây là thứ zombie mà mạo hiểm giả mới vô nghề cũng đánh bại được nên nó khó là địch thủ với những kỵ sĩ và binh sĩ đã được huấn luyện để chiến đấu, nhưng mấy kỵ sĩ lại có hơi tăng động để hấp dẫn được ánh mắt của Fanny.
“Tôi cũng tham gia nữa~”
Vì Fanny cũng sắp tới giới hạn rồi và đây còn là công việc do chủ nhân ra lệnh nên cô không định nhường nó cho ai hết.
Nhìn thấy cái vẻ nhàn nhã tựa như đi mua sắm trong cửa tiệm đó khiến chuyển động của mấy kỵ sĩ chậm lại trong khoảnh khắc.
“Ể!? Fanny-san, nguy hiểm đó”
Vì năng lực Ác Ma của Fanny là khiến người khác nhìn thấy “ác mộng” nên nó gần như không có hiệu quả gì với tử thi hết cả, nhưng với “Đại Ác Ma” thì đây không phải vấn đề lớn.
“Ơi”
Khi Fanny đánh vô trán của zombie bằng một cành cây cô mới lụm thì nó đổ gục xuống như một con rối bị đứt dây.
Việc Fanny làm chỉ đơn thuần là đổ “chướng khí” của Ác Ma vô trong đó mà thôi.
Tuy bản thân lũ zombie lấy một lượng nhỏ chướng khí làm nguồn năng lượng để cử động nhưng giống với việc tưới quá nhiều nước có thể làm thối rễ, lượng chướng khí nồng đậm của Ác Ma khiến cơ bắp của zombie thối rữa tới mức không thể hoạt động được nữa trong khoảnh khắc.
Khi cả bốn con bị đánh bại trong chốc lát, mấy kỵ sĩ đang bàng hoàng bỗng thốt lên.
“...Ồ, đây là “Thánh” lực của người phục vụ cho Thánh Nữ-sama sao”
Tuy khác hoàn toàn nhưng nhìn từ góc độ nào đó thì cũng không phải là không thể coi như vậy được.
“Vậy, xin nhờ mọi người giải thể chúng vậy”
“...Ể”
Đôi mắt đang nhìn cô với sự tôn kính của mấy kỵ sĩ trầm xuống khi nhìn mấy tử thi.
Tuy ai cũng không muốn giải thể mấy tử thi đang thối rữa này nhưng họ càng không thể để một cô gái như Fanny làm điều đó nên mấy kỵ sĩ và binh sĩ bắt đầu hiệp sức vô làm.
Nhân tiện, dù có phải giải thể mấy tử thi đó bằng tay không thì Fanny cũng không để ý nhưng giống với việc đánh chúng bằng cây, chỉ là cô ghét bị dơ thôi.
“...A, Fanny-san, có thứ gì đó nè”
“Cho tôi coi với~”
Khi Fanny nhìn thử vô theo giọng nói đó thì có thứ gì đó nhìn giống như một viên bảo thạch te tua gần tim chúng.
“Thứ này khác với ma thạch nhỉ...”
“Cũng đúng ha”
Ma thạch là thứ hình thành trong cơ thể “ma vật” biến chất do tắm trong ma lực, vì nó hóa thạch bởi ma lực làm ngưng cố huyết dịch từa tựa như sỏi thận nên phần lớn chúng có màu sắc giống như màu đen của than đá vậy.
Tất nhiên là có cả những loại ma vật không có huyết dịch như golem hoặc xương khô, nhưng ma thạch của chúng cũng được hình thành bằng việc ngưng cố lấy khoáng thạch hoặc bột xương nên màu sắc cũng không khác biệt nhiều cho lắm.
Vì ma vật gần như không xuất hiện tại Atora nên bản thân ma thạch cũng không phổ biến tại đó nhưng tại thế giới này, chúng được sử dụng như pin lúc dùng “ma đạo cụ” và dường như còn làm bằng chứng cho việc mạo hiểm giả đã xử lý xong ma vật nữa.
Nhưng khi họ bỏ viên bảo thạch vừa lấy ra khỏi tử thi đó trên đất thì trước khi họ kịp ra tay, nó đã đột nhiên băng hoại thành cát tựa như bị phong hóa vậy.
“.......... ”
Fanny nhón lấy nó bằng đầu ngón tay rồi thu thập một ít vô cái khăn tay đang trải ra.
“Cô, cô có biết nó là gì không?”
“Nó có ma lực đó~”
Fanny trả lời câu hỏi của Friedel bằng sự thật đơn thuần.
Nếu suy nghĩ thì khó mà nghĩ rằng mấy zombie này được sinh ra một cách tự nhiên. Từ ma lực đặc thù cảm nhận được từ nó, có thể thấy loại ma thạch này không phải là thứ được chôn vào mà nó được hình thành trong cơ thể giống như ma thạch bởi thứ ma lực đó.
“Vậy...nó là sao? Rốt cuộc thì nó đúng là một loại ma thạch thôi sao?”
“Phải điều tra nó rồi cho Yurushia-sama xem qua nữa”
Không biết rằng vì thứ bảo thạch này mà mới thành zombie hay nó chỉ là sản phẩm phụ mà thôi. Cho dù là sản phẩm phụ thì với việc mới vừa tiếp xúc với không khí mà nó đã băng hoại như vậy thì không thể sử dụng được nó như bảo thạch hay ma thạch được.
Nhưng loại bảo thạch này lại kích thích sự tò mò của Fanny.
Dù là đã thành cát thì Noa cũng có thể phân tích được thứ bảo thạch này, nhưng nếu có thể tìm thấy loại bảo thạch có thể bảo trì được hình dạng thì nó có thể thành quà lưu niệm và có khi còn được Yurushia khen ngợi nữa.
“Đánh bại một số thì chắc sẽ xuất hiện ha?”
“...Có chuyện gì sao?”
Tuy chỉ nói một mình nhưng Friedel lại bắt chuyện nên Fanny tươi cười quay lại.
“Tôi, đi trước đây”
“......Ể?”
Nói xong, Fanny nhẹ nhàng bước đi như thể đi dạo trên đường phố vậy.
“...Ê, ê”
“Đuổi theo!”
“Ai đó, xe ngựa...à không, ngựa trước”
Mấy kỵ sĩ hoảng hốt chạy tới chỗ ngựa để đuổi theo nhưng mặc cho cái kiểu đi hẳn phải không nhanh đó, dù cố cách mấy thì họ vẫn không đuổi kịp được Fanny, trước khi họ kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra thì bóng dáng nhỏ bé của cô maid đó đã biến mất khỏi tầm mắt của mấy kỵ sĩ, và như vậy, nhiệm vụ đầu tiên của mấy kỵ sĩ trẻ đã kết thúc trong thất bại.
“Fanny-san...tôi vẫn chưa bỏ cuộc đâu”
*
Váy đen dài cùng tạp dề trắng, cô thiếu nữ maid vừa vặn vẹo không gian vừa thực hiện cuộc hành trình dài cả ngàn cây số trong vài giờ.
Tuy Fanny chuyên về dịch chuyển không gian nhưng việc việc dịch chuyển khoảng cách xa tới một nơi không biết là nguy hiểm nên cô chỉ có cách tự chạy bằng chân tới những nơi mà mình không biết mà thôi.
“Ê tô...chắc là quanh chỗ này ha”
Theo tin tức điều tra được thì “lượng lớn zombie xuất hiện” tại Genbull đã từ từ nam hạ nên cô nghĩ nếu mình đi theo hướng bắc của Kirishal, một tiểu quốc nằm ở hướng tây của nước Sail, thì sẽ có thể gặp được chúng thôi.
Từ những cột mốc mà cô thấy được bên đường thì Fanny đã tới Kirishal rồi.
Trước đây thì đất nước này cũng là một Đại Quốc không thua kém gì bốn Đại Quốc kia nhưng vì Dũng Giả không xuất hiện nên nó bị phân liệt thành nhiều quốc gia nhỏ khác.
Cái tên Kirishal cũng chỉ là thứ còn sót lại, nước Sail có tên đó từ việc đọc trại cái tên “Thanh Long” của Dũng Giả từ quá khứ còn Kirishal thì có vẻ lấy tên từ cái tên “Kì Lân” thì phải. (TN: Thanh Long = seiryuu – Sail = seiru, Kì Lân = kirin – Kirishal = kirishiaaru)
“Cái đó là lâu đài phải không ta?”
Tuy màn đêm đã phủ bóng trên mặt đất nhưng đôi mắt của Fanny vẫn nhìn thấy được hình dáng giống như một tòa lâu đài ở phía trước vài cây số.
Fanny nghĩ nếu là vậy thì hẳn chỗ này là đã trung tâm của Kirishal, rồi như bất chấp tất cả định luật vật lý, cô chuyển hướng theo một hướng vuông góc tới phía bắc mặc cho việc đang di chuyển với tốc độ vài trăm cây số giờ.
Với tốc độ này thì tới trưa mai là cô sẽ tới được Genbull.
Nếu không cần đi tới đó mà đã có thể gặp được lũ zombie giữa đường thì chỉ cần tới sáng mai là cô đã có thể quay về với Yurushia rồi.
“...Hể?”
Thay đổi hướng đi chưa được vài giây thì cô đã nhìn thấy vài con zombie.
Fanny không giảm tốc độ mà cứ vậy vừa chạy ngang qua vừa móc lấy tim zombie.
“...Không được rồi”
Khi lần này cô không để ý tới việc dơ tay mà cứ vậy giải thể lấy trái tim vừa được móc ra thì đúng là có bảo thạch ở trong đó nhưng vừa tiếp xúc với không khí thì nó đã băng hoại đi luôn mất rồi.
Có thể thấy được là quanh khu này cũng đã phát sinh “bảo thạch zombie (giả)” tới mức nào đó nhưng vẫn chưa tới được chỗ “đại lượng phát sinh”.
“Ư~m...”
Đã dừng chân lại một lần mà giờ lại chạy thêm lần nữa thì phiền phức lắm. Dù vậy thì Fanny vẫn muốn đem quà lưu niệm về cho Yurushia nên,
“...Hay mình tạo ra luôn có được không ta”
Cô ấy đi tới cái kiểu suy nghĩ lộn đầu lộn đuôi đó.
Cô nhớ đại khái về tần số ma lực của zombie lúc nãy. Giờ thì chỉ cần điều chỉnh tần số từng chút một rồi “thực nghiệm” để sinh ra zombie bằng lượng ma lực khổng lồ của Ác Ma là được rồi.
Và Fanny đột nhiên phát hiện ra một cái nghĩa địa lớn ở gần đó.
Kết quả là...
“...Thành công phải không ta?”
Tại một cái nghĩa địa nằm gần Vương Đô của nước Kirishal, hơn một trăm zombie đã được sinh ra. Chỉ trong chốc lát, vì phạm vi bành trướng ra quá lớn nên còn có thể cảm giác được khí tức của mấy con ma vật trong rừng cũng muốn trở thành zombie.
Cả Fanny cũng không nghĩ tới việc chỉ một phát là đã thông thuận thế này.
Vốn ban đầu thì cô định sử dụng những tử thi còn khá mới trong nghĩa địa rồi thử nhiều cách với từng cái một nhưng không chỉ tự nhiên thành công, vì sai lầm trong phạm vi ma lực mà số lượng lớn zombie đã được sinh ra.
Nếu đã vậy thì chỉ cần báo cáo lại mẫu ma lực này là nhiệm vụ điều tra lúc đầu đã được hoàn thành đúng không. Chuyện sau đó thì để cho chủ nhân suy nghĩ chứ tự mình quyết định thì cũng không hay.
Và khi Fanny đang định xử lý hết lũ zombie rồi ra về thì cô cảm giác được khí tức của ai đó đang chiến đấu với zombie từ chỗ xa xa.
Là mạo hiểm giả của đất nước này sao, tuy không biết có phải đơn giản chỉ là bị cuốn vào hay không nhưng cô e rằng nếu cứ để họ chiến đấu mãi và thành thạo thì họ sẽ điều tra được về zombie mất.
“Có vẻ tệ đây...”
Nếu như có con người nào đó có kỹ thuật phân tích ngang hàng với Fanny hay Noa thì không biết chừng việc Fanny là thủ phạm của việc phát sinh zombie ở đây sẽ lộ ra mất.
Nếu vậy thì sẽ bị Yurushia giận đó. Giận lên là đáng sợ lắm.
“.......... ”
Khuôn mặt mộc của Fanny cứng lại như sứ và biến thành một cái mặt nạ hề.
Một lượng ma lực khổng lồ tràn ra rồi biến đổi thành chướng khí, những zombie gần đó biến thành bụi trong chớp mắt.
Và lần đầu tiên, sự uy hiếp của một “Đại Ác Ma” đã có được vật đại diện quét ngang qua dị giới “Tesu”.
*
“Fanny nhanh ghê ha, giỏi quá~”
“Ê hê hê”
Yurushia vừa xoa đầu vừa khen ngợi Fanny khi cô đã điều tra ra được nguyên nhân ma lực của việc sinh ra zombie.
Chuyện diễn ra sau đó là Fanny xử lý hết lũ zombie rồi thu thập lấy bảo thạch còn sót lại và quay về chỗ Yurushia.
Tuy không biết tại sao nhưng mấy viên bảo thạch lấy được từ lũ zombie do Fanny tạo ra lại có thể giữ nguyên hình dạng cho dù có tiếp xúc với không khí nên nó thành món quà lưu niệm khá tốt.
Và rồi...”sự kiện lượng lớn zombie phát sinh” tại Kirishal kết thúc chỉ trong một ngày, tuy việc chúng do Fanny tạo ra được giữ kín trong bí mật nhưng lúc đó, người ta biết được từ miệng những mạo hiểm giả còn sống sót rằng không hiểu sao nhưng tùy tùng của “Thánh Nữ” đã xuất hiện một cách đầy thong dong khi đất nước của họ lâm nguy và khu trục hết lũ zombie, việc chỉ có chuyện đó lan rộng khiến danh tiếng của Yurushia lại được nâng lên thêm lần nữa.
Chưa tới chỗ chuyện của bên Rinne rồi...
Kì tới, chuyện của bên Rinne.
ngubathong: nghỉ cũng hai tuần nên khuyến mãi thêm chút phúc lợi cho anh em :v
dưới đây là mấy video nhạc mình đào được trên youtube, khuyến khích coi chỗ vắng người và đeo tai nghe ko bị hiểu lầm rắng chịu =))
ME!ME!ME! -TeddyLoyd feat. daoko (ẩn ý: nghe đồn nói về việc coi sẽ nhiều quá bị cuồng dâm sinh hoang tưởng)
ME!ME!ME! -TeddyLoyd feat. daoko - Sub Español English
GIRL (DAOKO) (ẩn ý: nghe đồn nói về chuyện hẹn hò kiểu ăn bánh trả tiền của nữ sinh)
DAOKO「さみしいかみさま」medium ver.
[Vietsub+Kara]R16 Tokisaki Kurumi - Ifudoudou (uy phong đường đường), bài này thì chắc nhiều người quen lắm rồi :v
Vietsub Kara R16 Tokisaki Kurumi - Ifudoudou