Tôi đã thêm một phần thuyết minh vào chương này.
Kyouji quỳ xuống, nắm lấy tay tôi rồi khẽ chạm môi lên đó.
Bên bị hôn là tôi thì tới giờ vẫn còn chưa quen được cái vụ “chụt lên tay” này nhưng Kyouji thì có vẻ thành thạo ghê ha.
[...(Yurushia)]
“...(Sao vậy?)”
[...(Không nhớ sao? Tên này là gã mà cô đã tống vô dị thứ nguyên đó)]
“......”
Tôi đang nghĩ không lẽ thỉnh thoảng anh ta cũng ghen sao thì giống như mọi khi, vì đối phương là con người nên Rinne không ghen gì hết cả. Mặc dù nói vì có liên quan tới tới tầng cao của thứ nguyên nghe cũng hay đó nhưng với tôi thì, cả khi anh ta biểu lộ tính độc chiếm theo kiểu level thấp như trước thì cũng tốt nữa mà ha?
Bỏ qua chuyện đó, nghe nói vậy làm rốt cuộc thì tôi cũng nhớ ra rồi.
Tên này là một trong số mấy kẻ liên quan tới vụ bắt cóc và bị tôi tống vô dị thứ nguyên, nơi không có không khí, nước uống lẫn ánh sáng, tuy tôi thả đi với cái kiểu, nếu có ai đó giúp thì tốt rồi ha, nhưng không ngờ là tới được dị giới thiệt luôn đó...
“Có chuyện gì sao thưa công chúa”
“Không có gì hết cả, Kyouji-sama. Tôi là Yurushia. ...Có lẽ ngài là “Dũng Giả-sama” của nước Sail có phải không?”
Lúc này tôi có thể cảm giác được một thứ sức mạnh vừa giống vừa không giống với thứ sức mạnh của Yuuki-kun phát ra từ Kyouji.
Thay vì thăm dò thì có thể nói đây là hỏi thẳng, nhưng đôi mắt đang mỉm cười của Kyouji lại hơi nheo lại một chút trước câu hỏi đó của tôi.
“Đôi mắt của công chúa Yurushia mới tinh tường làm sao. Được đôi tròng mắt màu vàng ấy chiếu rọi khiến tôi thấy như mình không có bí mật gì có thể giấu diếm người được cả. ...Sao người lại nghĩ tới điều đó vậy?”
Kyouji dùng những lời nói ngọt ngào để phủ lên một sự mập mờ trên câu trả lời cho câu hỏi của tôi, tôi cũng đáp trả lại.
“À thì, bởi vì tôi cảm thấy một thứ sức mạnh thanh khiết như nước tới từ Kyouji-sama đây thôi ạ”
Đúng là, theo như tư liệu của Yuuki-kun thì Dũng Giả của nước Sail hẳn phải là “Thủy Dũng Giả”. Khi dựa vào nó để cho ra một câu trả lời thích hợp thì tôi cảm thấy sự cảnh giác nơi Kyouji có hơi tăng thêm.
“Hô hô...có vẻ công chúa đây cũng mang theo thứ “sức mạnh” khá tốt nhỉ. Vậy, cứ để sau thì hãy...”
“Kyouji-sama!”
Giọng nói ấy đột nhiên cất lên và cắt ngang cuộc trò chuyện của chúng tôi.
Vianca đỏ bừng cả mặt và nhìn Kyouji với đôi mắt mọng nước rồi hướng một cái nhìn sắc lẻm về phía tôi. Ra là vậy...lông mày đúng là mỏng thiệt nha.
“Đã thất lễ, Vianca-sama. Tôi không có ý bỏ rơi người nhưng lúc nào cũng được người trợ giúp khiến tôi thấy như mình đang được người sủng hạnh vậy”
“Maa, chuyện đó...Kyouji-sama”
Vianca, người thất lễ nhất ở đây khi cắt ngang cuộc trò chuyện của người khác, đang vên mặt ra vẻ chiến thắng với tôi khi được Kyouji vuốt nhẹ lên đôi gò má nhuộm trong sắc hoa hồng đó.
...Ây da, cô ta làm cái vẻ mặt đó khiến tôi cũng không biết phản ứng ra sao nữa.
Trước tiên thì phải chỉnh sửa lại kế hoạch với Kyouji thôi. Từ phản ứng đó thì có thể nói Kyouji đúng là Dũng Giả nhưng Kyouji cũng đã nghĩ tôi không phải là một cô gái bình thường nữa rồi.
Vì Kyouji cũng nghĩ tới việc phải chỉnh sửa lại hay sao đó nên anh ta cũng bắt đầu ra chỉ thị gì đó với mấy kỵ sĩ ở gần mình.
“Việc yết kiến với Bệ Hạ đã được chuẩn bị sẵn sàng. Vậy, xin mời công chúa Yurushia với những tùy tùng đi theo hướng này”
Kyouji nói vậy rồi làm ra một lễ nghi đẹp đẽ như thể anh ta đã là một quý tộc từ lúc mới được sinh ra vậy.
Coi bộ không khinh thường được nha...Tuy vẫn chưa xác định được Kyouji là loại người gì nhưng trực giác của tôi đã lên tiếng.
Tên này là một trong những “Dũng Giả dị giới” đã giết Yuuki-kun.
Nhưng nếu vậy thì tuyến thời gian không khớp được...Chuyện đó thì để điều tra sau vậy.
Kyouji nắm lấy tay Vianca để làm cô ấy vui trở lại rồi đi trước dẫn đường, tôi thì được một kỵ sĩ đẹp đẽ có vẻ như là bộ hạ của anh ta hộ tống.
[.... (hyoi)]
Khi Onza-kun hiện ra như cản lấy kỵ sĩ định tới một cách vô ý thì người đó giật mình hoảng hốt và tránh khỏi Onza-kun.
Đó, làm người ta sợ rồi ha. Mặc dù cả cái đống máu đó cũng góp phần vô nữa.
“...[Ánh sáng, hiện lên]...”
Tôi sử dụng Thần Thánh ma pháp loại nhẹ “Tịnh Hóa” để xóa bỏ đi vết máu đang dính trên mình Onza-kun.
Cho dù nguyên là con người nhưng cũng không có “Thánh kháng tính” được như tôi hay sao đó mà nó khiến Onza-kun khẽ run ra chiều chán ghét.
“.......... ”
Tôi cảm thấy có ánh mắt liếc qua. Kyouji đang quan sát thứ “ma pháp” tôi sử dụng.
Lúc tôi hướng ánh mắt về Kyouji đang đi trước tôi và mỉm cười thì có vẻ như anh ta cũng biết là mình bị nhận ra hay sao đó, nhưng anh ta không tỏ ra khó chịu mà chỉ dừng chân và lên tiếng một lần nữa.
“Công chúa Yurushia...thứ vừa nãy là “Thánh ma pháp” phải không ạ?”
“Thế giới này gọi là như vậy phải chăng. Cả Kyouji-sama cũng sử dụng được nhỉ?”
“Nếu so sánh với công chúa đây thì tôi chỉ là trò trẻ con thôi”
Cả hai đều ngầm hiểu ý mà tránh né câu trả lời.
Từ phía Kyouji thì anh ta muốn xác định xem tôi “có thể sử dụng” được hay không, nhưng vì chưa biết tôi có là đồng minh hay không nên anh ra muốn giấu giếm năng lực của mình hết sức có thể.
Nhưng về phía tôi thì nó giống với “so sánh đáp án” hơn.
Tôi đã biết được năng lực của Yuuki-kun, từ tin tức mà cậu ra trao cho tôi thì Dũng Giả không thể sử dụng được trị liệu ma pháp mà chỉ sử dụng được “hồi phục ma pháp”, thứ nâng cao năng lực trị liệu lên mà thôi.
Nhưng đó là thông tin từ hơn hai chục năm về trước.
Có điều giờ Kyouji cũng khoảng trên dưới ba chục mà thôi...Tuy nói trực giác của tôi bảo rằng anh ta là kẻ giết chết Yuuki-kun nhưng lúc Yuuki-kun bị giết thì Kyouji hãy vẫn còn ở địa cầu đó.
Chỉ là sai sót thôi sao? Hay là tuyến thời gian thật sự bị đảo lộn rồi...?
Nếu cả chuyện này mà cũng không điều tra đàng hoàng thì không thể nào xác định được chính xác thực lực của Kyouji được ha...
“Làm sao mà có chuyện đó được chứ! Kyouji-sama đã được triệu hoán tới đây như một Dũng Giả được mười bốn năm rồi. Không có bất kì Dũng Giả nào có thể so sánh được với “Thủy Dũng Giả” về sức mạnh trị liệu được hết cả”
““......””
Nụ cười của Kyouji trở nên lạnh lẽo còn nụ cười của tôi thì thâm thúy hơn trước câu nói mang theo vẻ đắc ý đó của Vianca.
Có được không vậy Kyouji? Không phải giờ tới lúc “phải làm gì đó thật nhanh” sao?
À không, cứ nói thêm nhiều thứ mà tôi đang muốn đi, Vianca-chan.
Dũng Giả có thể sử dụng sức mạnh trị liệu của nước sao...Nói mới nhớ, hình như có ai từng nói với tôi Ma tộc ở Atora cũng sử dụng sức mạnh đó thì phải.
Và còn, mười bốn năm trước? Vầy thì tuyến thời gian xác thực là đã kì lạ hết cả rồi. Cho dù là băng qua thứ nguyên đi chăng nữa, nếu chỉ có “linh hồn” như Geass thì không nói, với cơ thể sống thì việc tới nhanh hay chậm là cả một vấn đề và hẳn không có chuyện nghịch đảo thời gian nữa.
Không được nha, hãy còn thiếu thông tin quá.
Tuy đã có chuyện Geass trở thành ông tôi nhưng đó là đồng minh nên cũng không sao nhưng việc không có thông tin về một đối tượng mình biết là sẽ trở thành kẻ địch lại khiến tôi lo lắng.
Kyouji có vẻ cũng không có hứng thú với việc để tôi có được thêm nhiều thông tin hơn nữa nên anh ta nhanh chân hộ tống lấy Vianca đi tiếp.
Tôi thì được người kỵ sĩ đẹp đẽ lúc nãy hộ tống.
“Không cần”
Tôi từ chối rồi cứ vậy mà đi tới. Nếu không làm như vậy thì mấy người hồi nãy định bắt chuyện sẽ không thể tới nói chuyện được ha.
Một người trong số đó là tay kỵ sĩ vừa bị Onza-kun đánh bầm dập lúc nãy, hắn ta cứ liếc tôi mãi nhưng khi tôi nhìn trả lại thì hắn lại hoảng hốt mà tránh né đi. ...Chắc là có chuyện gì muốn nói đây? Và còn có một tổ nữa.
“Nè, nè, cô...”
Tôi cứ nghĩ cậu con trai đeo kiếng sẽ là người bắt chuyện nhưng đó lại là cô gái có vẻ ngoài mạnh mẽ. Với họ, những người từ địa cầu bị bắt cóc tới đây, thì tuy không thể tin tưởng được bên nào cả nhưng tôi nghĩ họ vẫn muốn nói chuyện với bên tôi hơn là với thủ phạm.
“À ra, có chuyện gì sao?”
Tôi vừa đi vừa trả lời với giọng mà chỉ cô ấy mới thể nghe được, khi tôi quay qua thì dù có hơi sợ hãi đi chăng nữa, cô ấy vẫn quyết định nói ra.
“Cô, cô không phải là người đã...triệu hoán? chúng tôi đúng không...?”
“Ừ, xin lỗi nha. Tôi chỉ muốn giỡn chút thôi”
Tôi đè nén khí tức xuống rồi nở một nụ cười hiền lành hết sức có thể, trông như cô gái đó có nhẹ nhõm đi được chút.
“Nhưng, sao cô lại làm chuyện đó?”
“Ưm, nè, cô cũng bị triệu hoán tới phải không ha?”
Có vẻ do bầu không khí quanh tôi đã hoãn hòa đi hay sao đó mà cô bé nhỏ con cũng bắt chuyện.
“Tôi là “Yurushia” đó. Còn các bạn?”
“A, xin lỗi, tôi là Mizuki”
“Còn tôi là Touka”
Đúng là cái tên này ha. Có nghe thấy qua nhưng tôi lỡ quên luôn.
“Tôi, tôi là Daichi”
“...Fuuta”
Có lẽ đã giảm bớt sự cảnh giác nên họ nói chuyện liên tiếp. ...Nếu lại quên thì để Rinne nhắc vậy.
“Rồi vậy...tại sao cô làm vậy?”
Fuuta vừa nhìn tôi với ánh mắt nghi ngờ giống với Touka rồi hỏi vậy.
“Thì tại...nhìn các bạn có hơi thiếu tinh thần cảnh giác đó mà”
“......”
Có vẻ trúng tim đen hay sao đó mà khuôn mặt Fuuta có hơi lộ ra vẻ khó chịu.
“Và, đây là câu hỏi của Mizuki, nhưng tôi không được triệu hoán tới. Trên đường quay về thế giới của mình thì tôi đi nhờ đợt triệu hoán của các bạn luôn”
“Chuyện đó...”
“...Là để cảnh cáo chúng tôi sao”
Mizuki và Touka tròn xoe mắt nhìn tôi. Tôi không trả lời câu hỏi đó mà chỉ đáp lại bằng một nụ cười lấp lửng.
...Xin lỗi, chuyện đang vui nên không nói được.
“Nè, cô, rốt cuộc thì cô là ai chứ?”
“Mấy chuyện rắc rối thì để sau đi”
Để họ xâm nhập sâu thêm thì lòi ra hết nên tôi cắt đứt cuộc trò chuyện.
“Cũng sắp bái kiến Quốc Vương của đất nước này rồi. Nói chuyện thì cứ để cho tôi nhưng nhớ đừng có lơ đễnh đó. Nếu nghĩ là có nguy hiểm thì cứ nhờ mấy tùy tùng của tôi giúp đỡ”
Khi tôi nói vậy, bốn người họ nhìn tôi và mấy tùy tùng rồi nuốt nước miếng ực một cái.
Chuẩn bị một chút đi. Từ giờ là bắt đầu tới sự kiện chính của ngày hôm nay rồi.
Nếu hai bên quyết liệt thì...có khi bữa nay là ngày cuối cùng của đất nước này không chừng?
Sau khi đi qua một lối đi màu trắng dài dằng dặc thì chúng tôi cũng tới được nơi yết kiến. Có hơi mệt chút đó.
Khi mấy kỵ sĩ mở toang cánh cửa thì tôi có thể thấy được hình dáng vị vua đang ngồi trên vương tọa nằm sâu trong một căn phòng to lớn.
“Ồ, các ngươi là những Dũng Giả lần này sao”
Vị vua Sail có hình thể chắc nịch ngồi đó nhìn qua chúng tôi rồi lớn tiếng nói vậy.
Về thành trì thì nó có quy mô chắc ngang cỡ Thánh Vương Quốc đây? Thành trì thì cũng vậy nhưng bề ngoài của mấy người nhìn giống đại thần đang quây quanh vua thì nhìn cũng khá mắc tiền.
“Ngươi, dám không quỳ xuống trước mặt vua ta sao”
Ông chú mặc trên mình bộ giáp hào nhoáng nhất đứng gần vua hét lên, trong khoảnh khắc bốn người kia định quỳ xuống, tôi đưa tay dừng họ lại.
“À ra, thế thì sao?”
“Ngươi!”
Gì vậy chứ...có mùi giống tên kỵ sĩ đã tan nát lúc nãy quá. Khi tôi nghĩ vậy và nhìn tay kỵ sĩ đó thì mặt ông ta xanh chàm đi và nhìn như đang nhức đầu vì không biết là nên cản lại hay tới trợ uy thêm. ...A, nhìn kỹ thì hai mạng này giống nhau nha.
“Tốt tốt, ta đã nghe được là có một vị khách khác với những người thường tới từ “Tera”, một công chúa tới từ thế giới khác có đúng không. Ra là vậy, hãy còn trẻ mà đã đẹp thế này...”
Vua Sail chặn ông chú kỵ sĩ lại rồi nhìn tôi mà cười mỉm.
A, ra là vậy sao. Chuyện thỉnh thoảng xảy ra ở quý tộc ha. Mấy tên mà chỉ cần khuôn mặt đúng kiểu chúng thích thì sẽ ăn hết bất chấp cả tuổi tác lẫn giới tính.
“Lần đầu diện kiến người, thưa vua Sail. Tôi là Yurushia la von Verusenia. Tuy là cháu gái của Quốc Vương nhưng vì là con gái của một Công Tước Gia nên được gọi là “công chúa” khiến tôi thấy có hơi ngượng ngùng chút chút”
“Ta được nghe thấy là cô cũng có được quyền thừa kế vương vị. Tuy chúng ta triệu hoán mọi người để cứu giúp lấy thế giới này nhưng ta cũng muốn được nghe chuyện về thế giới của cô. Cô sẽ được chào đón như khách quý nơi lâu đài này của ta”
“Tôi...sao?”
“Hử? Cả những người thân cận của ngươi cũng đồng dạng như vậy chứ”
“Vậy, còn họ?”
Khi tôi quay lưng lại, tất cả mọi người ở nơi đó đều đổ dồn ánh mắt về phía mấy nhân vật chính nguyên lai của lần triệu hoán này, bị nhiều người chú mục như vậy khiến bốn người họ có hơi run lên.
“...Vậy sao, đúng là còn cả những người được triệu hoán từ Tera tới nữa. Họ thì, nếu họ có được tố chất “Dũng Giả” thì ta cũng sẽ hoan nghênh họ”
Vua Sail nói bằng giọng trịch thượng, khi ông ta vẫy tay tỏ vẻ mọi chuyện thế là xong thì một người có vẻ là một quan văn lại gần bốn người họ.
“Geass, Onza-kun”
[Gao]
[...*Gật đầu*]
Lần này thì tôi đã bảo với mấy tùy tùng là hãy bàng quan hết sức có thể. Được tôi kêu gọi, hai con thú bông nhảy ra ngay lập tức và cản đường quan văn kia.
“Công chúa Yurushia...cô tính làm gì sao?”
Nụ cười vụt tắt trên khuôn mặt của vua Sail. Tôi tính làm gì sao.
“Chuyện hãy còn chưa kết thúc mà phải không? Nếu họ không có tố chất thì ngài sẽ làm gì họ?”
“Đó không phải là chuyện mà công chúa đây nên quan tâm tới. Được rồi, dẫn họ đi đi”
Một quan văn nắm chặt lấy tay Touka theo lời vua Sail.
“Khoan, đau, ”
“Ôi, làm gì đó hả”
“Đừng có chống cự”
Họ biết đây chỉ là những “người dị giới” vừa mới tới thế giới này và gần như không có sức mạnh gì phải không. Khi mấy cậu con trai tính đứng ra cản trở việc họ cố tình dẫn mấy người con gái đi thì mấy binh sĩ chĩa vũ khí về phía họ để uy hiếp.
“Các ngươi, đi qua bên này nhanh. Mệnh lệnh của Bệ Hạ...sặc”
Viên quan văn đang tính nói gì đó thì bị Onza-kun đánh bay đi. Ây da, thì đúng là tôi từng nói là nếu có gì xảy ra thì hãy cản nó lại bằng thực lực mà.
“...Gì”
Ai đó lẩm bẩm vậy và khung cảnh im lặng nơi này bắt đầu xao động lên.
“Các ngươi làm gì đó hả!”
“Kỵ sĩ, trói chúng lại!”
“Ngoan ngoãn nghe lời, đứng chống cự!”
Theo hơn phân nửa dự đoán của tôi thì mọi chuyện sẽ thành ra thế này nhưng tôi cứ nghĩ cái đất nước này sẽ không thế này được đó chứ.
Nhưng đã bắt đầu rồi nên cũng hết cách. Cả lũ này lẫn vua Sail đều không là vấn đề gì, nếu phải nói có ai đó trong số này có thể làm gì được chúng tôi thì chỉ có duy nhất một người là “Dũng Giả” Kyouji mà thôi.
“Acid Cloud”
Không có dấu hiệu báo trước, trong khoảnh khắc, một đám khói dày bao phủ lấy tôi...à không phải, tập kích lấy bốn người được triệu hoán tới.
Cái tên Kyouji này, tự nhiên sử dụng cái thứ chú văn dơ bẩn với một cách dơ bẩn thế này.
“[Ánh sáng, hiện lên]!”
Tôi cũng ngay lập tức triển khai Thần Thánh ma pháp “Thượng cấp gia hộ” để bảo vệ lấy bốn người mới chiến đấu lần đầu và đang sợ hãi mà cứng đơ ở kia.
“Gyaaaaaaaaaaaaaaaa!?”
“Gư Ồ Ồ Ồ Ồ Ồ Ồ Ồ Ồ “
“Gư hô”
“Hiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii!?”
Mấy tay kỵ sĩ lại gần chúng tôi kêu rên khi những vết thương như bị phỏng hiện ra trên da họ.
Cái ma pháp đó...đúng là “mưa acid” sao. Tuy có thể ăn mòn cả kim loại nhưng với sinh vật sống thì nó chỉ là một thượng cấp công kích ma pháp phát huy được thứ uy lực nửa vời thôi. Nhưng cuốn cả đồng đội vào rồi còn nhắm vào kẻ yếu thế này, tuy tôi không có gì để phàn nàn nhưng giờ thì tính nói gì với vua Sail đây?
“...[Thủy chi trị thủ]”
Nhưng thứ Kyouji sử dụng tiếp sau là một thượng cấp phục hồi ma pháp.
Làn da của các kỵ sĩ đang đau khổ đó được chữa lành từng chút một. Maa, nếu đã vậy thì chắc là sẽ không chết được đâu ha.
“Mọi người, đã bình tĩnh lại chưa?”
Kyouji giải trừ tình trạng chiến đấu một cách nhẹ nhàng rồi vô sỉ nói vậy như chưa có chuyện gì xảy ra hết cả.
“Kyouji! Ngươi làm gì đó hả”
Đúng là vua Sail cũng giận ha. Và khi tôi đang nghĩ không biết giờ thì anh ra sẽ cho tôi cái lý do thế nào đây thì.
“Thưa vua Sail, cứ để chiến đấu diễn ra ở đây cũng không phải là thượng sách. Xin lỗi vì tôi đã phải phân xử một cách thô bạo như vậy”
“...Ừ, ư mừ”
Trước một Kyouji thành thật cúi đầu thì nét mặt vị vua cũng trở nên dịu xuống.
Nhưng mà, phân xử sao...tuy tôi nghĩ là nếu mình không bảo vệ thì mấy nhóc đó đã chết cả rồi, nhưng có vẻ với Kyouji, việc tôi chọn “bên nào” quan trọng hơn tính mạng của mấy nhóc đó thì phải.
“Dù có muốn bảo vệ họ thì xin công chúa Yurushia cũng hãy hiểu cho. Tôi cũng biết việc đau khổ khi bị triệu hoán tới thế giới khác là như thế nào”
Khi Kyouji khiến khuôn mặt mình lộ ra một ít vẻ cô đơn thì không khí xung quanh cũng bắt đầu biến đổi, và câu chuyện của Kyouji nghe cũng có vẻ là nó đương nhiên là như thế vậy.
“Nếu vậy thì thế này có được không. Nếu công chúa Yurushia đã để tâm đến bốn người họ, tôi sẽ thử để việc giáo dục họ cho người để xem có được không? Với việc công chúa đây mang theo một sức mạnh tuyệt vời như vậy thì hẳn người cũng tinh thông cả kiến thức nơi dị giới. Kiến thức đó sẽ trở thành trợ lực cho đất nước này nhỉ”
“.......... ”
Tên này định lợi dụng bốn người họ làm thành “gánh nặng” trói buộc tôi sao.
Đúng là cũng chưa trở thành xiềng xích nhưng tôi nghĩ là tùy việc tôi có bảo vệ họ hay không thì hắn sẽ thay đổi cách đối phó với tôi. Nếu tôi không bảo vệ họ thì sẽ trở thành trạng thái đối địch, hắn ta có lòng tự tin là sẽ đánh bại được tôi trước cả khi lấy được kiến thức để xuống tay. Và nếu tôi bảo vệ họ thì hắn sẽ sử dụng nó để hạn chế hành động của tôi là được.
Tôi bị nhìn thấy cái “chất” con người trong tôi sao. Thêm nữa, việc tôi không phải bị triệu hoán một cách ngẫu nhiên và còn mang theo kiến thức từ dị giới tới đây cũng đã bị lộ ra rồi thì phải.
...Maa, việc tôi cứ bình tĩnh mà không hỏi dò gì họ cả vì đã biết được sự tình thì lại là lỗi của tôi.
“Vậy sao...Đó cũng đúng là một phương án tốt. Đúng là Kyouji”
Tuy nhà vua nói chuyện như thể đang cắn lấy thứ gì đó bằng răng hàm mình nhưng ông ra cũng vẫn ủng hộ điều Kyouji nói ra. Là vì là Dũng Giả nên được tín nhiệm hay là vì sợ hãi đây ta.
Chắc cũng có phần vì có “Dũng Giả” nên mới giữ được mặt mũi của một nước lớn nữa chăng.
Bầu không khí sát phạt bỗng biến mất và dòng chảy hướng về phía Kyouji.
Mấy đại thần và các quan văn cũng phục tùng và khen ngợi Kyouji. ...Cũng tại họ không có sao mà ha.
“...[Ánh sáng trị liệu, hiện lên]...”
Theo lời ngâm xướng của tôi, một thứ ánh sáng hoàng kim mềm mại tỏa rộng ra.
“!?”
“Gì vậy, “
“........., ”
Có người cảnh giác. Có người ngạc nhiên. Ở giữa những con người đang câm lặng đó, tôi giang rộng “Huy Thánh Dực”, thứ nhìn như một cặp cánh của thiên sứ, những kỵ sĩ và binh sĩ hãy còn ngồi xổm ở đó nãy giờ mà chưa đứng dậy được chữa lành hoàn toàn ngay lập tức.
“...Thiên sứ...”
“.... Thánh Nữ...sama...”
Mấy kỵ sĩ khẽ thì thầm, ánh mắt của mọi người thì chuyển từ Kyouji sang phía tôi.
Thứ ánh sáng hoàng kim ấy tản mát ra, hóa thành những chiếc lông vũ ánh sáng và khiêu vũ trong không khí tựa như tuyết vậy, trong khung cảnh đó, tôi lặng lẽ mỉm cười.
Kì tới, biết được chuyện của thế giới này thì Yuru sẽ làm gì đây.