After Coincidentally Saving the New Transfer Student’s Little Sister, We Gradually Grew Closer

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3437

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1281

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 296

Sự khởi đầu mối quan hệ bí mật của họ - Chương 21 - Thân thiết với nhau trong khi mua sắm

Chúng tôi bước vào siêu thị với sự kết hợp kỳ lạ giữa Aki, Emma, Charlotte và tôi. Emma, người đang được tôi bế, con bé đang chà má của mình vào tôi như thường lệ, nhưng có chút khó xử khi bị kẹt giữa Aki và Charlotte. Aki đang nhìn tôi như là em ấy muốn phàn nàn về chuyện gì đó vậy, còn Charlotte thì lại có một nụ cười phức tạp trên khuôn mặt của cô ấy. Làm sao tôi có thể trả lời trong khi cả hai đang nhìn tôi như thế?

“Onii-chan, Emma muốn ăn tối cùng với anh.” 

Emma-chan hỏi tôi thế với một nụ cười dễ thương trong khi tôi đang gặp rắc rối bởi ánh nhìn của hai người đấy. Tôi mừng là Emma muốn ăn tối với tôi, nhưng tôi có chút do dự đồng ý yêu cầu của con bé. Nếu tôi không có kế hoạch gì, thì tôi đã đồng ý rồi, nhưng hôm nay tôi đã quyết định ăn tối cùng với Aki.

Hơn nữa, Aki là người sẽ nấu bữa tối. Tôi không thể thức hứa vào phút chót được, và tôi không phải là người nấu, vì thế tôi không có quyền quyết định ở đây. Nên tôi đang ở tình trạng khó xử ở đây.

“Không được, Emma, Aoyagi-kun đã có kế hoạch riêng rồi.”(In English)

Cô ấy có thể đã đoán được từ biểu hiện rắc rối khi Charlotte vội vã dừng Emma lại. Tuy nhiên, Aki lên tiếng trước Emma có cơ hội để cãi lại.

“Không sao đâu. Miễn là hai người thật sự muốn tới nhà tôi, tôi không ngại nấu cho mọi người.” (In English)

Ngay khi tôi tự hỏi nên làm gì, Aki đột nhiên nói bằng tiếng Anh và đề nghị cô ấy sẽ nấu cho Emma và chị gái của con bé. Dù không phải là xuất sắc, nhưng Aki có thể nói tiếng anh ở mức độ nào đó. Tôi đoán là em ấy nói tiếng anh là vì bé Emma. Aki là một người rất nhút nhát, tôi chưa bao giờ nghĩa cô ấy sẽ mời người lạ đến nhà mình. Điều gì đã làm em ấy thay đổi vậy?

“Chị không thể làm thế được. Chị không muốn làm phiền em.”(In English)

“Em ổn với điều đó mà? Còn nữa, từ ánh nhìn của em gái chị…”(In English)

Aki nhìn qua Emma đang ở trên tay tôi. Charlotte và tôi cũng nhìn theo ánh mắt của Aki và hướng mắt của chúng tôi vào cùng một phía. Ở đó có một Emma đang bám vào áo tôi trong khi phồng đôi má lên.

Emma đang dỗi, không chỉ vì tôi không trả lời lại mà còn vì Charlotte từ chối lời mời. Con bé bám vào áo tôi vì con bé không muốn rời xa tôi sao? Aki có lẽ muốn nói rằng Emma chắc chắn sẽ không nghe lời những gì chúng tôi nói.

“Emma, hãy ăn tối chỉ với chị với em nhé?”

Charlotte cố gắng hết sức để thuyết phục Emma. Tuy nhiên, Emma không nói gì hết và nhìn sang Charlotte với đôi mắt đẫm ướt. Tôi tin là trận đấu đã nghiêng về một phía vào thời điểm này. Đúng như dự đoán, Charlotte, người đang nhìn chằm chằm vào đôi mắt đẫm ướt của Emma, cũng phải dao động.

“Onee-chan.”(In English)

Emma gọi Charlotte với một giọng nhõng nhẽo, như một đòn chí mạng. Sau đó, Charlotte thu mình lại.

"...Hanazawa-san. Lời đề nghị hồi nãy cho phép chị đính chính lại được không?”

“Vâng, tất nhiên là được.”

Charlotte, người chịu thua trước ánh mắt của Emma đang cúi đầu xin lỗi. Aki nhẹ nhàng gật đầu và chấp nhận lời nói của Charlotte với một nụ cười gượng gạo. Aki có lẽ cũng đoán trước điều này, giống như tôi.

Vậy, chúng tôi bắt đầu như kế hoạch ban đầu là đi mua sắm dưới sự lãnh đạo của Aki. Mặc dù tôi nói thế, điều duy nhất tôi làm là trò chuyện với Emma. Aki. người nấu bữa tối, sẽ là người quyết định bữa tối hôm nay, và tôi không thể phân biệt ngon hay dở nếu để cho tôi chọn nguyên liệu. Và vì Emma liên tục bắt chuyện với tôi, vì thế tôi luôn trò chuyện với Emma suốt thời gian đó.

“Senpai, anh muốn ăn gì tối nay?”

“Aoyagi-kun, cậu muốn ăn gì?’

Khi tôi đang đối phó với một Emma đang nhõng nhẽo trên tay tôi, hai quý cô đang bận rộn chọn nguyên liệu đột ngột quay lại hỏi tôi. Có vẻ quả bóng mang câu hỏi ‘bữa tối hôm nay’ được quăng thẳng vào mặt tôi.

lý do tại sao Charlotte lại hỏi tôi câu hỏi tương tự là vì trước khi tôi biết chuyện, không chỉ Aki, mà cả Charlotte cũng nấu ăn cho chúng tôi nữa. Cô ấy đã đề nghị với Aki là để cô ấy giúp một tay. Theo như cô ấy nói, ngồi đó mà không làm gì khiến cô ấy không được thoải mái.

“Tớ ăn gì cũng được. Còn Emma-chan muốn ăn cái gì không?”(In English)

Tất cả món ăn do Aki nấu đều rất ngon nên tôi không thật sự có món yêu thích. Vì thế, mà tôi để lại quyền quyết định cho bé Emma.

“Hmm? Emma muốn ăn Hamburger!”(In English)

Khi được hỏi muốn ăn gì, Emma nghiêng cái đầu nhỏ nhắn của mình và trả lời món con bé thích. Vì con bé trả lời rất tốt, tôi đã khen con bé và xoa đầu của Emma. Emma kêu “Ehee~” khi con bé cười một cách thích thú.

“Có vẻ như chúng ta sẽ ăn hamburger nhỉ.”

“Có vẻ là vậy rồi.”

“Hiểu rồi.”

Tôi truyền tải lại yêu cầu của Emma cho Charlotte và Aki, cả hai gật đầu với một nụ cười.