After Coincidentally Saving the New Transfer Student’s Little Sister, We Gradually Grew Closer

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

276 7113

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

(Đang ra)

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

Kaname Aizuki

Một bộ romcom chứa đầy những mối liên kết bị bỏ lỡ giữa một cô gái thông minh, xinh đẹp không thể thổ lộ cảm xúc của mình và một chàng trai có khả năng đặc biệt nhưng mất niềm tin vào tình yêu!

14 108

I became the Necromancer of Academy

(Đang ra)

I became the Necromancer of Academy

_172

Sau đó, ta sẽ giải thoát cho các ngươi

14 139

Tôi có hôn thê, nhưng tại sao nhỏ lại là "Nữ phản diện" ở trường cơ chứ!?!

(Đang ra)

Tôi có hôn thê, nhưng tại sao nhỏ lại là "Nữ phản diện" ở trường cơ chứ!?!

Sodayou

Làm ơn, tôi chỉ muốn sống một cuộc sống yên ổn thôi mà!

25 226

Cậu bé được Ma Vương và Long Vương huấn luyện trở nên vô đối trong cuộc sống học đường! (WN)

(Đang ra)

Cậu bé được Ma Vương và Long Vương huấn luyện trở nên vô đối trong cuộc sống học đường! (WN)

Kumano Genkotsu

Được sinh ra với cơ thể yếu ớt cũng như không có tài năng trong cả ma thuật và sức khỏe, Ruisha Bardy thường xuyên bị cô bạn thời thơ ấu của mình bạo hành. Vào năm 15 tuổi, khi trốn ở trong rừng luyện

24 370

Sự khởi đầu mối quan hệ bí mật của họ - Chương 20 - Chạm trán

“—Con mèo con đấy, em ấy luôn xuất hiện khi chúng em ở trường.”

Trong khi đang đi đến siêu thị để mua nguyên liệu, Aki đang vui vẻ kể về con mèo mà em ấy làm bạn được khi ở trường. Từ những gì tôi nghe được, Aki đã gọi giáo viên giúp đỡ cho con mèo bị kẹt trên cái cây. Có vẻ con mèo đấy nhớ mặt vị cứu tinh của mình, Aki và đã tiếp cận em ấy mỗi lần nhìn thấy nhìn thấy em ấy.

“Lũ con mèo đúng là sáng nắng chiều mưa nhỉ, nhưng bọn chúng vẫn dễ thương nhỉ.”

Aki thật sự thích mèo. Em ấy luôn nói là muốn nuôi một con, nhưng chưa bao giờ thật sự làm nó. Điều đó không có nghĩa là thành viên trong gia đình em ấy bị dị ứng với mèo hay là ba mẹ em ấy phản đối. Aki mới là người không thể nuôi mèo vì muốn bảo vệ cho chúng.

Bạn có muốn sống cùng với, ví dụ như thiên địch của mình không? Diễn đạt như thế có chút kỳ lạ, nhưng mèo —không, thiên địch của các loài động vật đang sống trong nhà của Aki.

Thiên địch đó được biết đến với cái tên Miyu Hanazawa.

Không có lời giải thích nào hơn cả, nhưng tất cả các loài động vật đứng trước Miyu-sensei đều sợ hãi và bỏ chạy mất. Không phải là Miyu-sensei cố ý bất ngờ hay khiêu khích chúng. Mỗi sự tồn tại của cô ấy thôi cũng đủ để dọa chết các loài vật. Vì thế, cái kết luận mà tôi và Aki đã rút ra là động vật sẽ chạy khỏi Miyu-sensei vì cô ấy là thiên địch của loài vật. Có thể bản năng động vật của chúng nói rằng cô ấy là một người không nên dính vào.

Nhân tiện, Miyu-sensei người có thể dọa chết ngay cả chó con cũng bị trầm cảm sau khi động vật chạy trốn khỏi cô. Tôi đoán là khá tự nhiên khi cô ấy bị sốc khi động vật chạy thục mạng cả khi cô ấy chả làm gì chúng cả.

“Em chỉ nên nuôi mèo khi em sống một mình.”

“Không, em không thể. Làm thế con mèo sẽ cảm thấy cô đơn khi em vắng nhà.”

Aki đáp lại với một nụ cười cay đắng trước lời tuyên bố của tôi.

Aki thật sự rất tốt bụng. Em ấy luôn nghĩ đến người khác trước bản thân. Tuy nhiên, sự dịu dàng này của em ấy khiến tôi lo lắng. Tôi không thể nào tự hỏi rằng em ấy có phải chịu đựng mọi thứ không, ngay cả khi em ấy không cần phải làm vậy.

“À thì—”

“Onii-chan!”

Khi tôi định đồng ý với lời nói của Aki, tôi nghe thấy một giọng nói quen thuộc gọi tôi từ đâu đó. Khi tôi quay lại về phía giọng nói đấy, tôi tìm thấy một đứa trẻ dễ thương chạy về phía cậu. Em ấy ôm lấy chân cậu ngay khi em ấy chạy đến chỗ chúng tôi. (Kuro: SInh vật gì đây!!!!)

Aki sốc trước cái tình huống đột nhiên xảy ra. Bản thân tôi cũng có chút bất ngờ. Tôi không nghĩ là cả hai sẽ gặp nhau ở nơi như thế này.

“Ehehe~Em đã gặp được Onii-chan của em rồi!” 

Cô gái nhỏ người ôm tôi và hạnh phúc nhìn lên tôi.

Đúng là một nụ cười dễ thương! Em ấy có thể là sinh vật dễ thương nhất thế giới này!

Đó là suy nghĩ của tôi khi nhìn vào khuôn mặt tươi cười của Emma.

“Um… Chào buổi tối, Emma-chan.” (Kuro: Vì Emma ko biết tiếng nhật nên chỗ này nói tiếng anh hết nha :))

“Chào buổi tối!”

Lúc này tôi nên chào em ấy với một nụ cười trước và Emma đáp lại lời chào với một nụ cười dễ thương.

“S-s-senpai!? Đ-Đứa trẻ này, E-Em ấy là ai vậy?”

Aki, người đã sốc vì sự xuất hiện của Emma và hỏi tôi với giọng nói run rẩy. Cho dù sự xuất hiện của Emma có đột ngột như thế nào, như vậy có hơi quá kích động sao?

“Em kích động vì điều gì vậy?”

“Không không không! Tại sao Senpai lại bình tĩnh như vậy!? ‘Onii-chan của em’ có nghĩa gì vậy?”

“Anh bình tĩnh là vì em ấy là người quen. Em ấy là em gái của bạn trong lớp của anh.”

Trong khi giải thích cho Aki biết về Emma, Tôi quay mắt đi về phía mà Emma chạy tới. Nếu Emma đang ở đây thì điều đó có thể là cô ấy cũng đang ở đây.

――Khalachackeo, cô ấy cũng đang ở hướng mà Emma chạy tới. Charlotte Bennett, người mới chuyển trường vào lớp tôi vào hôm qua.

Khi ánh mắt cả hai gặp nhau, Charlotte lịch sử cúi đầu. Tôi cũng cúi đầu và chào cô ấy. Sau đó, cô ấy đi đến chỗ chúng tôi, mặc dù cô ấy nhìn có vẻ khó xử.

“Chào buổi tối, Aoyagi-kun. Và ờm…”

“Ồ, đây là Aki Hanazawa. Em ấy là em gái của Miyu-sensei.”

“Em gái của Hanazawa-sensei. Rất vui được gặp em, Chị tên là Charlotte Bennett. Hanazawa-sensei đã luôn chăm sóc cho chị.”

“C-Cảm ơn chị vì lời lẽ lịch sử như vậy. Em tên là Aki Hanazawa, em gái của Miyu Hanazawa. Cảm ơn chị đã chăm sóc chị của em.”

Mặc dù em ấy đang lo lắng, Aki vẫn đáp lại một cách lịch sự, giống như Charlotte. Tuy nhiên, em ấy ngay lập tức kéo lấy áo tôi. Có lẽ em ấy thật sự đang xấu hổ. Aki thật sự ngại gặp người mới.

Mà bỏ qua điều đó, Tôi đã bị nhìn thấy ở một mình với Aki…. Tôi mong là không có hiểu lầm gì xảy ra.

Mặc dù tôi chỉ là người đi theo Aki, tôi có một cảm giác rất tệ nếu Charlotte thấy tôi ở một mình với một cô gái. Tuy nhiên, điều đó sẽ rất kỳ lạ một cách không cần thiết để hoảng hốt ở đây. Charlotte còn không xem tôi như là người khác giới. Tôi nghĩ tốt hơn là bình tĩnh lại và giải quyết hiểu lầm có thể không bao giờ xảy ra.

Tuy nhiên, có một điều mà tôi cần phải lo lắng. Nụ cười của Aki rất cứng, có thể là do em ấy lo lắng, nhưng vì lý do nào đấy, nụ cười của Charlotte cũng cứng theo.

Cô là một người nhút nhát sao? Nó không giống như vậy từ những gì tôi đã quan sát được ở trường…

“Onii-chan. Bế em.” (Kuro: như đã nói, English)

Trong khi đang quan sát Aki và Charlotte nhìn nụ cười của nhau, Emma kéo áo tôi và đòi bế. Thấy vậy nên em ấy lập tức yêu cầu tôi bế. Nếu tôi từ chối bây giờ, em ấy sẽ làm một bộ mặt đau khổ mất, nên tôi cong người cúi xuống bế em ấy lên.

“Ồ~ Anh thật sự bế con bé sao…”

“-!? A-Aki? Có chuyện gì sao? Tại sao em lại nhìn anh với con mắt đáng sợ như vậy?”

“Không, không có gì cả.”

Khi tôi thấy bầu không khí xung quanh Aki có chút đáng sợ, em ấy nhìn qua tôi với một nụ cười. Tôi tự hỏi có phải là vì….Khi tôi nhìn qua Charlotte cầu cứu, cô ấy ngại ngùng tránh ánh mắt đi.

P-Phản ứng gì thế này?

Tôi không biết tại sao Charlotte lại tránh ánh nhìn của tôi, tôi nghiêng đầu trong sự khó hiểu.