“Oh~ Câu đã hoàn thành nó rồi sao, không tệ chút nào.”
Khi Akira đưa đống bài tập cho cô ấy, Miyu-sensei, nhận nó với một biểu cảm ấn tượng. Cả hai đã cố gắng hoàn thành công việc trước khi Miyu-sensei tới, nhưng tay phải của tôi đang đau bome đây này. Thì đó là điều đương nhiên mà cánh tay phải tôi đau bome vì tôi dùng hết sức mình để sao chép hết lại.
Tuy nhiên, dựa vào phản ứng của Miyu-sensei, tôi không nghĩ nó là cần thiết cho Akira làm hết cả đống bài tập đấy. Ờm, nếu tôi nghĩ một cách bình thường thì, chả ai có thể hoàn thành hết công việc gấp 6 lần được. Người đưa ra tất cả bài tập về nhà là, Miyu-sensei, cô ấy rất đáng sợ, vì vậy bạn không thể không làm theo được.
Sẽ không còn vấn đề gì nữa trừ khi Akira nói những điều không cần thiết.
...Hmm? Trong khi tôi đang quan sát Miyu-sensei và Akira, tôi cảm thấy một ánh nhìn phía sau lưng. Khi tôi quay lại, Charlotte đang nhìn tôi vì lý do nào đó.
"!"
Khi ánh mắt cả hai gặp nhau, Charlotte cười hạnh phúc và vẫy tay sao cho những học sinh khác không để ý. Mình nên làm gì đây? Cô ấy thật dễ thương khi hạnh phúc vẫy tay trước tôi khi ánh nhìn cả hai gặp nhau.
Mém chút nữa tôi đã vẫy tay lại nhưng tôi đã kiềm lại được trong chốc lát. Tôi đã quyết định là sẽ không liên lụy gì đến cô ấy khi ở trường. Tôi không biết có ai để ý không, và tôi thật sự không thể giải quyết được nếu chuyện đấy xảy ra.
Ừ, Charlotte sẽ gặp nguy hiểm nếu như cả hai bị phát hiện. Tuy nhiên, có vẻ cô ấy không để ý đến chuyện đó.Mặc dù, cô ấy đã vẫy tay theo cách mà không ai để ý được, tôi muốn cô ấy dừng việc đấy vì cô ấy rất nổi tiếng và có quá nhiều sự chú ý.
… Nhưng tôi vẫn hạnh phúc khi thấy Charlotte vẫy tay với mình.
"—Tao làm được rồi, Akito! Khá là hiếm khi Miyu-sensei khen tao!"
Akira thích thú nói với tôi trong khi tôi đang nghĩ về Charlotte. Tôi nghĩ là cậu ta vui vì được khen chỉ là thường ngày cậu ta luôn bị mắng bởi Miyu-sensei.
"Chúc mừng mày"
"Ah, mà cũng nhờ có mày hết. Mày có ổn với việc tao nhận hết công lao không vậy?"
"Tất nhiên. Miyu-sensei sẽ rất giận nếu như cô ấy biết sự thật."
Nó sẽ không có vấn đề gì chỉ cần tôi nói cho cậu ta biết câu trả lời. Tuy nhiên, tôi đã viết câu trả lời lên trên tài liệu của cậu ta.
Dù tôi đã cố gắng làm cách viết của mình giống nhất có thể với của Akira, tôi cảm thấy như mình sẽ lộ tẩy nếu như Miyu-sensei là người kiểm tra bài tập. Nếu như bạn coi thường bản năng hoang dã của cô ấy, bạn chắc chắn sẽ hối hận.
"Giờ thì, tiết tiếp theo sắp bắt đầu rồi, nhưng….Aoyagi, đi với tôi một chút."
"Eh…?"
Vì lý do nào đó, Miyu-sensei đã gọi tôi đi. Có chuyện gì sao?
"Nhanh cái chân lên nào. Chắc rằng mấy em phải im lặng cho đến khi giáo viên tiếp theo đến đấy."
Miyu-sensei đi ra khỏi lớp học sau khi nói những lời đấy. Tôi không biết chuyện gì đã xảy ra, nhưng tôi nhanh chóng đi theo. Nếu tôi ngó lơ lời cô ấy, điều xảy ra với tôi sẽ rất đáng sợ.
Trong khi tôi đang định đi ra khỏi lớp học, tôi bắt gặp ánh nhìn của Charlotte, ánh mắt đấy khiến tôi lo lắng. Charlotte thật sự là một người tốt vì đã lo lắng cho tôi. Tuy nhiên, đây là Miyu-sensei mà chúng ta nói đến. Cô ấy sẽ kêu tôi dọn dẹp hay gì đó thôi.
"Có chuyện gì sao?"
Ngay sau khi rời khỏi lớp học, tôi đã hỏi Miyu-sensei, người đang đợi cậu. Sau đó, Miyu-sensei thở dài trong khi đang cầm lấy tập tài liệu mà Akira vừa mới nộp.
"Ngay cả khi cậu muốn bao che cho Akira, việc này có hơi quá rồi đấy?"
"Ý cô là gì?"
"Đừng có giả ngu nữa, tôi biết cậu đã nhúng tay vào tập tài liệu này mà."
Miyu-sensei nhìn chằm chằm vào mặt tôi. Thật sao, tôi bị lộ tẩy như thế này sao….?
“Trời ạ….Việc cậu giả cách viết của Akira khá tốt đấy chứ….Tôi không thể nhận ra khi nhìn vào. Tuy nhiên, có dấu vết của việc sửa lại và sao chép đến tập tài liệu thứ hai. Trong khi tờ thứ ba thì không có gì hết. Không phải rất lạ sao?”
Miyu-sensei nhìn vào mặt tôi sau thở dài một tiếng. Có người sẽ nói là việc sao chép là điều bình thường, nhưng cái mà Miyu-sensei nhắc đến có chút khác biệt.
Tập tài liệu thứ hai có thể gấp đôi số lượng bài tập mà Akira đã làm. Phần đã được sửa đổi mà cô ấy nhắc đến là chỗ mà câu trả lời của Akira không chính xác và tôi đã chỉ cậu ta sửa lại chúng.
Nếu nó chỉ riêng tập tài liệu thứ nhất, sẽ hợp lý hơn nếu bạn tìm kiếm câu trả lời và sao chép lại. Tuy nhiên, chắc chắn không có sự sao chép nào ở tập tài liệu tiếp theo vì làm thế nó chỉ sao chép lại tập tài liệu thứ nhất. Nếu có sai, thì cũng không có sai sót quá nhiều. Mặc thế, tập tài liệu thứ hai lại sao chép y chang tập tài liệu thứ nhất. Cả hai đã bị lộ vì điều đó..
Nếu tất cả sáu tập tài liệu đều giống nhau thì đã không bị phát hiện. Tôi đã nhận thấy cái lỗi này nhưng mà tôi đã ngó lơ nó vì không còn thời gian nữa. Tôi cầu nguyện rằng Miyu-sensei sẽ bỏ qua điều đó, nhưng có vẻ điều tiện lợi như thế sẽ không xảy ra.
“Xin lỗi…”
Vì tôi đã lộ tẩy, tôi phải ngoan ngoãn xin lỗi thôi. Tốt hơn là xin lỗi người phụ nữ này hơn là lấy cớ. Cô ấy là người rất dễ dàng nhận ra lời nói dối.
“Này, Aoyagi. Tôi hoàn toàn hiểu tại sao cậu lại dễ dãi với Saionji. Tuy nhiên, đây là quá nhiều. Nếu cậu cứ chiều hư cậu ta nhiều quá, cậu ta sẽ sớm trở thành một người vô dụng mất.”
Miyu-sensei nhẹ nhàng giải thích, như đang dỗ một đứa trẻ. Có vẻ như cô ấy không có giận mà chỉ muốn tôi cẩn thận hơn thôi.
“Vâng, Em xin lỗi…”
“Tôi biết cậu có lỗi mà. Tôi sẽ bỏ qua điều này vào lúc này, nhưng sẽ không có lần sau đâu nhé?”
‘Vâng, Em hiểu rồi.”
Khi tôi gật đầu, Miyu-sensei cười dịu dàng với tôi. Lý do tại sao cô ấy không nhắc chuyện này trong lớp có thể là vì cân nhắc đến trương hợp của tôi. Như mọi khi, cô ấy là một giáo viên tốt. Tôi biết ơn vì đã được học trong lớp của Miyu-sensei.
“—À. Còn một điều nữa.”
“Gì nữa?”
Ngay khi tôi rời đi để về lớp, Miyu-sensei dừng tôi lại. Khi tôi nhìn lại khó hiểu, thứ tôi thấy là Miyu-sensei đứng đó với một nụ cười hoàn hảo trên khuôn mặt.Tôi thật sự nghĩ người phụ nữ này rất xinh đẹp nếu cô ấy không mở miệng.
Tôi đã nghĩ một điều thô lỗ như thế, nhưng tôi vẫn tập trung duy trì một khuôn mặt không cảm xúc để không bị phát hiện bởi một Miyu-sensei nhạy bén. Tuy nhiên, biểu hiện đó của tôi ngay lập tức bị phá hủy.
Lý do chính là—
“Tôi bỏ qua vụ bài tập….Nhưng bị bỏ rơi vào ngày hôm qua thì đó chuyện khác nhé.”
—Vì có một đường gân màu xanh hình thành trên trán của Miyu-sensei.