【Ringo POV】
Vào buổi chiều sau khi hoàn thành công việc thu âm của idol.
Tôi bước vào nhà Tomori với tâm trạng đầy háo hức.
“Chào buổi tối, Tomorin! Kuzuha-kun có ở nhà không?”
“Mừng Ringo-senpai đã đến. Em đã chờ chị. Xin mời đi lối này.”
Tomorin ra đón và dẫn tôi vào nhà.
Nhân tiện, cha mẹ Tomorin—là giám đốc công ty quản lý—đều không có mặt.
Gia đình Tomorin cũng có nhiều chuyện riêng nên cô ấy gần như sống một mình trong căn nhà này.
Thế nên chúng tôi mới có thể làm đủ thứ ở đây.
Theo sự dẫn dắt của Tomorin, tôi đi vào phòng trong và thấy Kuzuha-kun—người tôi đang tìm kiếm—đang ngồi trên giường.
“Chào Kuzuha-kun. Lâu rồi không gặp nhỉ.”
“Hanamura Ringo... Ra cả cô cũng hùa với em ấy à.”
Ồ, tôi bị lườm rồi. Đáng sợ quá đi thôi.
“Cũng gần như vậy. Tomorin và tớ là senpai kouhai thân thiết mà. Vậy nhé Tomorin, chị xin phép mượn Kuzuha-kun... à không, mượn Kyoichi một lát nha.”
“Vâng, chị cứ tự nhiên. Đây là lời hứa rồi mà.”
Tôi hỏi Tomorin và cô ấy gật đầu đồng ý.
Tôi đã đề phòng chuyện cô ấy có thể trở mặt, nhưng may là không có chuyện đó.
Có lẽ là do đã thỏa mãn trước đó rồi chăng?
“Vậy thì chị không khách sáo nữa.”
“Cô định làm gì?”
À há, Kyoichi cảnh giác ghê!
Trong khi đằng nào cậu cũng không thể trốn thoát được.
“Ừm... Trước hết, mình đi hẹn hò nhé? Đi xem phim hoặc đi khu game chẳng hạn.”
“Nếu tôi từ chối thì sao?”
“Khi đó thì...”
Tôi giả vờ suy nghĩ để Kyoichi mất cảnh giác, rồi bất ngờ hôn cậu ấy.
“!?”
“Fuu, cảm giác thế nào khi nhận được nụ hôn đầu của một idol?”
Tôi tự mình dứt ra trước khi Kyoichi ngạc nhiên kịp đẩy tôi ra.
“Tệ hại nhất.”
Hừm, vẫn còn mạnh miệng à.
“Vậy à. Nè Tomorin. Em chụp được hết không?”
“Vâng, chị có muốn xem không?”
Thông qua RAIN, bức ảnh khoảnh khắc nụ hôn vừa rồi được gửi đến điện thoại của tôi.
Nhìn qua góc nhìn của người thứ ba như thế này, tôi lại càng thấy kích thích hơn nữa.
“Ừm, chụp đẹp lắm, cảm ơn em. ...Nào, Kyoichi.”
Tôi quay lại đối diện với Kyoichi đang rơm rớm nước mắt trên giường và đưa màn hình điện thoại cho cậu xem.
“Từ bây giờ, hãy nghe lời tớ nhé? Nếu không, tớ sẽ tung bức ảnh này lên mạng đấy.”
“...Nếu cô làm thế, cô cũng không yên đâu.”
Kyoichi lườm tôi, nhưng tôi phải làm gì đây. Hoàn toàn không thấy sợ chút nào.
“Ngược lại, Kyoichi cũng sẽ không yên đâu. Tớ không thể có được Kyoichi thì những thứ khác tớ không cần quan tâm nữa.”
“Guh...”
Kyoichi đang rơm rớm nước mắt và nghiến răng! Dễ thương quá!
“Hay là! Gửi cái này cho Ichigo để khoe thì sao nhỉ?”
Tôi nảy ra một ý hay và đe dọa Kyoichi thêm nữa.
“Nn? Ichigo là ai vậy?”
Tomorin nghe thấy và hỏi.
“Em không biết à? Yorifuji Ichigo, bạn thuở nhỏ của Kyoichi, và có lẽ là bạn gái của cậu ấy.”
“Ể, bạn gái của Kyo-sama không phải là Kakyoin Aria-san sao?”
“Ể?”
Tomorin ngạc nhiên hỏi lại, nhưng người ngạc nhiên là tôi đây này.
Chuyện đã bốn tháng trước rồi, nhưng chẳng phải vào ngày mùng Một Tết, Kyoichi và Ichigo đã ở bên nhau sao?
“Chắc Kyoichi nói dối Tomorin đấy.”
“Không đâu. Em đã xem lịch sử RAIN trên điện thoại của anh ấy, có vẻ họ thật sự đang hẹn hò.”
“Vậy à...”
Khó mà tin được Kyoichi đã chia tay Ichigo trong vòng bốn tháng đó.
“Vậy, lẽ nào... Bắt cá hai tay?”
Dù chỉ là một từ "lẽ nào" nhưng khi nói ra, tôi lại thấy thuyết phục hơn.
Kyoichi im lặng với một vẻ mặt khó tả.
“Thì ra là vậy. Vậy là tớ có thêm điểm yếu của cậu rồi à? Cậu nghĩ sao nếu tớ gửi cái video này cho Ichigo và Kakyoin-san, hoặc tung chuyện bắt cá hai tay... à không, là bắt bốn tay nếu tính cả tớ và Tomorin, thì sẽ ra sao?”
Chuyện Ichigo thì không nói, nhưng Kakyoin-san là cháu gái của Hiệu trưởng trường Cao trung Yuusho tư thục mà chúng tôi đang học, nên có khi vì bị phản bội mà cô ấy sẽ đuổi học mất.
“...Cứ làm theo ý mình đi.”
“Ara, mạnh miệng vậy sao? Cậu nghĩ tớ không thể làm được à?”
Hơi bực mình, tôi bắt Kyoichi mở khóa điện thoại, dùng nó để tìm ID RAIN của Ichigo, rồi dùng RAIN trên điện thoại của mình để gửi video vừa rồi đến ID RAIN của Ichigo.
Kèm theo tin nhắn: “Xin lỗi Ichigo. Bạn trai cậu, tớ đã chiếm rồi. Cảm giác tuyệt lắm nhé ♥”
“Xin lỗi nha. Tớ lỡ tay gửi ảnh cho Ichigo rồi.”
Tôi cố ý đập vào đầu mình và le lưỡi một cách giả tạo.
“Thế là chấm dứt với Ichigo rồi nhé. Chia buồn. Nếu không muốn bị gửi cho cả Kakyoin-san, từ nay về sau hãy cẩn thận đó.”
“.........”
Kyoichi nhìn lên trần nhà như thể tuyệt vọng hoàn toàn, và khi nhìn thấy cảnh đó, lòng tôi thấy nhẹ nhõm một chút.
✦✧✦✧
Sau đó, tôi đưa Kyoichi đi hẹn hò vui vẻ.
Tất nhiên, tôi đã cải trang.
Tôi tết tóc giả và đeo kính để trông hơi giống Ichigo, khiến Kyoichi có vẻ mặt rất khó chịu.
Nội dung buổi hẹn hò là đi dạo quanh phố, mua quần áo, phụ kiện, v.v., bất cứ thứ gì tôi thích.
Tôi là người chủ động rủ rê và kéo cậu đi khắp nơi, nên tôi hơi bất mãn vì Kyoichi không có hành động gì cả, nhưng thôi, ban đầu thế này cũng được.
“Nè Kyoichi. A~n.”
“.........”
Chúng tôi vào một quán cà phê để nghỉ ngơi, gọi một ly parfait dành cho các cặp đôi và cố gắng đút cho nhau ăn, nhưng phản ứng của Kyoichi không được tốt cho lắm.
“Nè, Kyoichi. Đây là buổi hẹn hò đấy.”
“Thì sao?”
“Nếu cứ lạnh lùng mãi, tớ sẽ tức giận đấy.”
Tôi lấy điện thoại ra và lắc lắc nó.
Lúc này, Kyoichi có vẻ hiểu ý tôi nên ngoan ngoãn ăn miếng parfait bằng chiếc muỗng của tôi.
“...Chậc.”
Dù cậu chậc lưỡi một cách lộ liễu.
“Kyoichi. Tớ thích cậu từ hồi tiểu học cơ.”
“Tôi biết rồi. Không thì đã không làm mấy chuyện đó.”
“Chuyện bắt nạt Ichigo ấy hả? Tớ hối hận rồi mà. Chuyện đã qua rồi, cứ coi đó là sự ghen tị của con nít mà bỏ qua đi.”
Tôi chắp hai tay lại làm điệu bộ nịnh nọt, nhưng ánh mắt của Kyoichi vẫn lạnh lùng.
“Xin lỗi tôi thì được gì?”
“Tớ cũng đã xin lỗi Ichigo rồi. Hơn nữa... Việc cậu bắt cá hai tay với Ichigo và Kakyoin-san rốt cuộc cũng chỉ vì vẻ ngoài tốt thôi đúng không?”
Ánh mắt của Kyoichi trở nên gay gắt hơn lúc nãy.
Tôi mặc kệ và nói tiếp.
“Còn tớ. Từ sau chuyện đó, tớ đã cố gắng trở thành idol chỉ để cậu để mắt tới. Rồi cậu cũng làm người mẫu, đi live này nọ mà. Nên tớ nghĩ đây là cơ hội để hai người xứng đôi vừa lứa như chúng ta ở bên nhau.”
Tôi nhẹ nhàng nắm lấy tay Kyoichi.
“Cậu đã chấm dứt với Ichigo, vậy thì hãy chia tay cả Kakyoin-san và chỉ hẹn hò với tớ thôi. Mấy cái ảnh Tomorin đang giữ tớ sẽ tìm cách giải quyết. Một mỹ nhân idol là bạn thuở nhỏ, cậu sẽ có được những điểm tốt nhất của cả hai cô gái kia đấy.”
Tuy idol và tiểu thư có thể không hoàn toàn ngang hàng, nhưng...
“Từ chối. Tôi không hẹn hò chỉ vì ngoại hình hay danh phận.”
Nhưng Kyoichi hất tay tôi ra.
“Vậy thì tại sao chứ?”
“Không liên quan đến cô.”
“Vậy à. Nhưng nếu sau này cậu đổi ý, cứ nói với tớ nhé. ...Đến lượt tớ nè. A~n.”
“...Chậc.”
Khi tôi mở miệng và ra hiệu, Kyoichi chậc lưỡi rồi dùng muỗng đút parfait cho tôi.
Dù sao đi nữa, việc có thể hẹn hò với Kyoichi đã gần như đúng như kế hoạch.
Không, tôi không ngờ cái tên Nagaoka khỉ già dâm đãng đó lại không hữu dụng như tôi dự đoán, và thay vì Kyoichi quyến rũ và cướp chúng tôi, lại thành ra Tomorin đe dọa Kyoichi.
Thôi, kết quả tốt là được!
Lời hứa hợp tác với Tomorin chỉ đến đây thôi, từ giờ trở đi sẽ là cuộc đấu đá giữa tôi và Tomorin.
Tôi phải làm cách nào đó để vô hiệu hóa điểm yếu của Kyoichi mà Tomorin đang nắm giữ...
Đúng rồi, lại dùng con khỉ đó.
Nếu tôi nói dối rằng Tomorin đang bị Kyoichi nắm điểm yếu, ngược lại với sự thật, chắc chắn hắn ta sẽ sập bẫy ngay thôi.