Chapter 4: Băng trộm tấn công.
Part 1
…Tại điểm tập hợp nơi đã trở thành căn cứ bí mật của chúng tôi…
Chris đang xem bản danh sách những người xin gia nhập và nói,
“Chị thật không hiểu nổi.”
Tôi quay mặt về phía Chris đang ngơ ngác.
“Ý chị khi nói không hiểu là sao? Đây là bản danh sách những người muốn tham gia vào băng trộm.”
“Chị không hiểu tại sao lại có nhiều người đến như vậy! Chị không hiểu tại sao căn biệt thự sang trọng nhất Axel lại trở thành căn cứ của chúng ta, và làm thế nào mà lại có nhiều mạo hiểm giả nổi tiếng xin gia nhập đến như thế!”
Thuộc hạ này có ý gì nhỉ?
“Có gì ngạc nhiên đâu? Trở thành một tổ chức lớn là rất tốt phải không?”
“Chà, em nói không sai—không, không có gì tốt cả!? Nè, Kazuma-san đã biết đến chuyện này chưa?”
Tôi đáp lại tên thủ hạ đang hoảng hốt,
“Em đã nói với Kazuma về những thuộc hạ và căn cứ của chúng ta rồi.”
“T-Thật sao? Và anh ta hiểu à? …Eh? Chả nhẽ chị là người duy nhất cảm thấy chuyện này đã đi quá xa sao?”
Chris quả thực rất thiển cận, quá phù hợp với chức vụ ‘thuộc hạ’.
“Sợ hãi vì tham vọng quá lớn sao? Heh, đối với em chuyện này chỉ như đi dạo trong công viên thôi.”
“Haha…ha… e-em có thể làm tới mức này à.”
Chris liếc nhìn tôi với ánh mắt kinh hoàng và sốc.
Rồi đột nhiên—
“Megumin thực ra cậu ấy cũng sợ hãi vì quy mô lớn ấy…”
Yunyun, đang khéo léo dựng một ngọn tháp bằng các lá bài đột nhiên nói.
“Oi, nếu như cậu không muốn mình phá thành quả cả buổi sáng của cậu thì tốt nhất cậu nên im lặng đi.”
“M-Mình hiểu rồi. Nhìn nè… Mình đang cố gắng cải thiện kỉ lục xếp bài của mình đấy nhé, làm ơn cẩn thận đi…”
Trước khi tôi kịp nhận ra, kĩ năng chơi đơn của Yunyun đã tăng vọt lúc nào không hay. Mục đích của cậu ấy là gì nhỉ?
“Ờm…”
Chris lúng túng nhìn—
“Ai đang đứng theo dõi chị từ nãy giờ vậy?”
—Cecily, đang nhìn trộm từ sau chiếc ghế sofa.
Cecily vô cùng thích các bé gái, nhưng chị ấy đang tỏ ra thận trọng với Chris.
“Onee-san ở góc kia là linh mục Cecily… Onee-san, có chuyện gì vậy? Bình thường chị đã cư xử kì lạ rồi, nhưng hôm nay chị đạt tới một đẳng cấp mới rồi đấy.”
Nhưng chị ta vẫn tiếp tục nhìn chằm chằm vào Chris.
“Chị cũng không chắc nữa. Ra-đa dò loli của Onee-san lần đầu tiên trong lịch sử không hề phản ứng. Nè, ngươi có phải là chuyên gia cross-dresser không? Ý ta không phải là trap… nhưng, có gì đó không ổn.”
“Thỉnh thoảng tôi cũng bị gọi là con trai vì mặc quần short, nhưng mà tôi là con gái.”
Chris tỏ vẻ chán nản, chắc có lẽ là vì lịch sử bị nhầm giới tính của chị ấy. Dù sao thì, tóc chị ấy cũng ngắn và ăn mặc khá tùy tiện.
“Ah, Chris là người theo giáo phái Eris, phải chăng đó là lí do thù địch của chị?”
Nghe thấy từ ‘giáo phái Eris’, Cecily chồm dậy khỏi ghế sofa.
“Không thể chấp nhận được! Tên theo đạo Eris kia không thể được tha thứ vì đã đặt chân vào lãnh địa loli dễ thương linh thiêng của ta! Hehe, ngươi chắc hẳn rất ghen tị vì có quá nhiều các cô bé loli hàng ngày bên cạnh ta đúng không? Muốn đánh cắp harem của ta à? Không đời nào! Tên trộm ghê tởm!”
“‘Tên trộm ghê tởm’!? O-oi, bình tĩnh nào, Tôi nghĩ là có hiểu lầm ở đây rồi. Tôi bị kéo vào chuyện này, với lại—”
Cecily chẳng chịu để cho Chris yên. Chị ấy hẳn phải có một mối thù sâu sắc với giáo phái Eris.
“Mà, Yunyun, hôm nay Alice không tới à?”
“Mình đã đến điểm hẹn rồi, người hầu của em ấy nói rằng em ấy phải tham dự một buổi lễ… Nà-Này, đừng có thổi tháp bài của mình! Mà nói về Alice, Megumin, mình thực sự thắc mắc về danh tính của em ấy…”
Ra là như vậy. Vấn đề của hoàng gia.
Tôi đang định đưa ra một số ‘hoạt động tội phạm’ khi có đủ thành viên, nhưng bây giờ có lẽ là không thể rồi.
“Có lẽ em ấy không còn cách nào khác. Dù gì thì đó cũng là nghĩa vụ của hoàng tộc, kéo em ấy ra ngoại chắc sẽ gây ra hậu quả thảm khốc.”
“N-Này, Megumin, nói cho mình biết Alice thực sự là ai đi… sao cậu lại nhìn ra chỗ khác? Tại sao cả Chris-chan cũng quay mặt lại với em? Này, đừng lắc nữa! Tháp của mình đổ bây giờ!”
Tôi lắc vai Yunyun để cậu ấy im lặng.
“Giờ chúng ta đã có một đạo chích thứ thiệt, có lẽ giờ là lúc để bàn về cuộc tấn công đầu tiên. Chúng ta sẽ tấn công khi Alice rảnh rỗi! Nhưng trước đó chúng ta cần phải có mục tiêu phù hợp—” tôi đập mạnh bản kế hoạch lên bàn “—nhìn đây!”
“Waaaah, tháp của mình! Đừng mà! Ahhhhh!”
—Tối ngày hôm đó…
Sau khi ăn bữa tối tại nhà, tôi hỏi Kazuma.
“Bí quyết để quản lý một đội tốt là gì?”
“Câu hỏi kì quái gì thế này?”
Mặc dù chúng tôi chỉ tấn công quý tộc, nhưng các thành viên trong băng khá là ngớ ngẩn.
Vì vậy, tôi đã xin lời khuyên của người chuyên xử lý những người dở hơi, Kazuma—
Và chuyện xảy ra như sau..
“Chẳng có bí quyết nào cả, với lại anh không chắc là mình giỏi quản lý lắm. Kể cả triệu hồi sư cũng không chắc có thể chỉ huy được hết đám quái thú của mình. Anh chỉ có thể đưa ra những hướng dẫn chung, cho mọi người một vài gợi ý mà thôi.”
“Chỉ là hướng dẫn chung thôi sao, huh. Thật tuyệt khi anh đã là chỉ huy của nhóm chúng ta.”
“Trời, em còn chẳng thèm lắng nghe khi anh nói chi tiết. Một ranker như anh hoàn toàn có thể phân tích tình huống và xây dựng chiến thuật tại chỗ. Khi anh còn ở nhà, guild của anh còn gặp nhiều vấn đề tệ hơn.”
“‘Ranker’ nghĩa là… người có cấp cao à? Kazuma đã từng có đồng đội nhỉ? Anh còn nói là đã từng triệt phá và thảo phạt cùng họ, chẳng hạn như đánh boss vậy.”
Một trong những điều bí ẩn của Kazuma.
Anh ấy kể rằng mình đã từng đi thảo phạt quái vật và tiêu diệt boss cả ngày lẫn đêm cùng với những người bạn, và đã gặt hái được một vài tiếng tăm nhất định.
“Yeah, có thể nói anh chính là quản trị viên của bang hội. Anh chịu trách nhiệm giúp đỡ những thành viên mới và lên lịch đánh boss. Có lẽ anh sẽ chỉ cho em từ những kinh nghiệm đó.”
Kazuma tràn đầy tự tin.
Dù đã nghe biết bao nhiêu lần, tôi vẫn không thể nói được rằng anh ấy đang xạo.
“Nếu như em cương quyết muốn biết chiến lược đến như vậy, thì đó chính là không được vứt bỏ họ trong lúc khó khăn, mà hãy đặt mình vào hoàn cảnh của họ.”
“…Oi, Kazuma, sao anh nhìn em chằm chằm như thế?”
Ra là vậy. Hiểu rồi.
“Cảm ơn anh. Em sẽ nói chuyện tiếp với anh vào ngày mai.”
“Yeah, không cần biết họ vô dụng tới đâu, họ vẫn có những điểm mạnh riêng. Em sẽ thấy họ hữu ích khi em tìm thấy tia sáng trong họ. Kể cả khi phải bỏ lại một thành viên bất cẩn trong hầm ngục —sau khi quan sát, em sẽ thấy được mặt tốt của họ.”
“Oi, em nói rồi nhé, sao anh vẫn nhìn chằm chằm vào em vậy…”
Mặt tốt của họ à.
Thành thực mà nói, tôi vẫn chưa hiểu rõ đám người bọn họ.
“Là một con át chủ bài như anh, thì mấy chuyện này chỉ như là một điều kiện bất lợi mà thôi. Khi cuộc sống đã dễ dàng rồi, anh cũng không hề tức giận khi bị bỏ lại phía sau đâu.”
Nghe thấy những lời tràn đầy tự tin của Kazuma, Darkness với vẻ mặt say sưa—đang vuốt ve Chomusuke—phản ứng.
“Oi, Kazuma, đừng có chứa chấp những suy nghĩ suy đồi như thế.”
“Cái điều kiện bất lợi tôi nói tới không giống như trò bạo dâm của cô đâu—đừng có đổ lỗi cho nạn nhân như thế.”
Nhưng, để có thể trở thành một phần của guild ở tuổi này đã là đáng kể rồi; có lẽ anh ấy thực sự phi thường.
Trong lúc tôi đang thầm ngưỡng mộ Kazuma, Aqua—đang cho Zell Đại Đế ăn—nói,
“Khi anh nói về những mối nguy tức là đã trừ tôi ra phải không? Anh chắc chắn là đang ám chỉ hai người đó nhỉ?”
“Cô nói cái gì vậy… Cô là mối nguy hiểm đáng kể nhất đấy.”
Cùng với Chomusuke đang cắn ngón tay, với vẻ mặt hài lòng Darkness nói,
“Oi, Kazuma, tôi không phải là vấn đề phải không? Rõ ràng tôi là người bình thường nhất trong bộ ba rồi…”
…Từ từ đã.
“Cô lấy đâu ra sự tự tin đó thế? Với tôi, trí thông minh của cô chỉ cao hơn goblin thôi nhé.”
“Anh, đi ra ngoài với tôi một lúc. Anh dám gọi một người thông minh, xinh đẹp như tôi là goblin à!?”
“Ahh, tên này càng ngày càng trở nên khó chịu. Gọi những cô gái đáng yêu là goblin là điều không thể chấp nhận được; Anh chỉ mới tiêu diệt một vài tướng của Quỷ Vương thôi đấy nhé.”
Họ ngay lập tức tập trung tấn công Kazuma, về cơ bản là giống loài goblin thật.
“Hai chị chắc chắn là vấn đề. Trong ba người, người hiểu biết nhất và điềm tĩnh nhất là em. Xét cho cùng, điềm tĩnh chính là đặc tính của một Đại Pháp Sư… mà, chuyện này đi quá xa rồi. Em đang lên kế hoạch thành lập một nhóm bất chính, và giờ em thấy rằng bọn họ quá ngoan cố; nên em không tin tưởng rằng mình có thể cảm hóa được họ…”
“E-em, là người dễ phát nổ nhất mà không cần mồi lửa nào, dám tự tin rằng nói mình điềm tĩnh cơ á!?”
“Megumin, chị tin rằng mình bình tĩnh hơn em nhiều trong trận chiến đấy.”
“Chị không hài lòng với việc điều này được nói ra bởi người thiếu kiến nhẫn nhất đâu đấy, Megumin!”
Ba người này nói cái gì vậy. Tôi khoanh tay trước ngực vờ như không nghe thấy gì.
Part 2
“Em có một câu hỏi cho onee-san: ước muốn lớn nhất của chị là gì?”
“Cưới Megumin, chắc kèo luôn.”
Sáng hôm sau.
Cecily trả lời ngay lập tức. Và chị ấy đang nhảy một điệu kì quái gì đó vào buổi bình minh.
“…Um, về chuyện đó. Em là con gái mà, nên em sẽ không cưới onee-san đâu.”
Điệu nhảy kì quặc này có lẽ là một kiểu cầu nguyện tới Aqua, chị ấy nói rằng “Aqua-sama, xin người hãy ban cho tôi một ngày tốt lành”.
“Không giống như lũ giáo phái Eris mục nát, những tín đồ thuộc giáo phái Axis bọn chị đều không có thành kiến chống lại xu hướng tình dục hay chủng tộc, chỉ cần không phải là ác quỷ hoặc undead đều có thể kết hôn.”
“Er, em đánh giá cao ý tốt của chị, nhưng em muốn là một cô dâu, vì thế em sẽ không cưới onee-san đâu.”
“Chắc không còn cách nào khác nhỉ. Chị sẽ tiến xa hơn nữa và trở thành chú rể!”
“Đấy không phải ý của em! Ý em là… cưới một người đàn ông! Đ-Đừng tỏ ra chán nản như thế, em chẳng còn cách nào khác ngoài thương hại chị nếu như chị cứ nhìn em như vậy!”
Làm bộ mặt như một chú cún con bị bỏ rơi, Cecily khiến tôi bối rối. Chị ấy bỗng nhiên cười khúc khích.
“Thương hại chị? Thật là….. Megumin của chị lúc nào cũng đáng yêu! Không còn cách nào khác rồi; Chị nghe nói rằng có một công cụ thần thánh có thể chuyển đổi giới tính. Vì Megumin, chị sẽ tìm nó bằng mọi giá!”
“Kể cả onee-san có biến thành onii-san thì chưa chắc là em đã cưới chị đâu nhé… làm ơn đừng thế này nữa! Chị không nghĩ được điều gì tốt hơn à? Một onee-san hay mơ mộng chắc hẳn còn mục tiêu khác phải không?”
Tôi đẩy mạnh Cecily đang ôm và cọ má vào tôi.
“Ý em là sao hả Megumin…? Dù gì thì chị cũng là linh mục của giáo phái Axis mà!”
“…? Và? Em biết điều đó mà.”
Tôi không hiểu.
“Người theo đạo Axis sẽ làm điều họ muốn ngay lập tức. Để không phá hỏng hình tượng của nữ thần Aqua, bọn chị sống vô tư mỗi ngày, làm bất cứ điều gì nghĩ tới. Giống như bây giờ nè!”
Cecily ôm tôi và cười khúc khích.
“Mặc dù hành động của chị không thực sự tốt, nhưng lối sống của chị đáng được tôn trọng. Đầy tự do, đầy tinh thần Axis.”
“Cảm ơn em nhiều! Chị nghĩ rằng lối sống bùng nổ như pháo hoa của Megumin cũng không xấu đâu!”
Oi làm ơn đừng tả theo kiểu đó.
Cecily vừa nói vừa vỗ đầu tôi,
“Mà nhân đây, em có thể tâm sự với onee-san bất kì điều gì nếu em cảm thấy lo lắng đấy nhé? Chị luôn ở bên để trò chuyện với em!”
Chị ấy chẳng thay đổi gì cả, ý thức vẫn như mọi khi.
Mà cũng đúng, vấn đề thực sự đang làm phiền tôi là—
“Megumin đã thích ai đó…. nhỉ? Lần trước chúng ta đã không giải quyết được chuyện này.”
Làm sao tôi có thể lãnh đạo cái nhóm suy đồi này đến thành công bây giờ?
“K-k-không phải! Em đang suy nghĩ về cách để hoàn thành nhiệm vụ hiện tại. Và em chưa bao giờ nghĩ tới điều đó cả!”
Sự nhạy cảm của Cecily khiến tôi đỏ mặt.
Cecily cười dịu dàng, phảng phất đâu đó hình ảnh của một vị linh mục nghiêm chỉnh.
Chính vị sự dịu dàng hiếm thấy đó của chị ấy mà tôi không thể nào ghét bỏ chị ấy được, dù cho chị ấy có cố chấp.
“Nếu như chị cứ trêu đùa mãi thì em sẽ ghét chị mất!; nên là, chị sẽ tin tưởng em! —Em nói đúng. Trước tiên chúng ta cần xác nhận mục tiêu tấn công và kế hoạch để hành động. Và đó phải là hạng người luôn làm những chuyện mờ ám, để khi chúng ta hành động, chúng cũng không thể làm ầm ĩ lên được. Nói cách khác, chúng ta cần tìm một tên quý tộc nổi tiếng, giàu có và đã làm những điều dơ bẩn!”
Ra thế. Mặc dù tôi ghét cái kiểu quấy rối của chị ấy, nhưng tư duy logic vẫn hoàn hảo một cách kì lạ.
“Chính vì thế, chị đã có một mục tiêu sau khi nghe kế hoạch của Megumin!”
“Hôm nay chị làm sao vậy, onee-san? Chị tỏ ra đáng tin cậy một cách kì lạ.”
Đầu chị ấy hôm nay đập vào đâu à?
Cãi tên Zesta kìa cũng là một tên biến thái, nhưng có vẻ như tín đồ của giáo phái Axis đôi lúc có chút tin cậy.
Tôi nhìn chị ấy với đầy hi vọng, tên của quý tộc đó là…
“Em có biết gia tộc ‘Dustiness’ không?”
“… …”
Chẳng còn lời gì để nói. Cecily, vẫn phấn khích.
“Một đối thủ mạnh sẽ tốt hơn bao giờ hết; Chọn nhà Dustiness là phù hợp nhất. Về sự giàu sang thì—họ chắc chắn giàu nhất nhì vương quốc, mục tiêu hoàn toàn khả thi.”
Không thể nói là họ nghèo được, nhưng cũng không quá giàu có trong cả vương quốc.
“Quan trọng hơn, đó là gia tộc sùng báo giáo phái Eris! Tràn đầy những tín đồ giáo phái Eris độc ác, chắc chắn chúng đã làm những việc xấu xa sau lưng chúng ta!”
“Xin lỗi, nhưng đừng làm phiền họ. Em xin chị.”
Tôi còn quá non nớt vì đã nghĩ rằng Cecily đáng tin cậy.
“Vì Megumin không đồng ý, nên chị không cố chấp nữa… nhưng chị cũng có lựa chọn thứ hai, sao chúng ta không bắt đầu từ đó?”
Part 3
“Nhà Behaim sao?…Uh, chẳng phải rất khó đối với người mới vào nghề à? Không có quá nhiều thông tin về họ, lớp phòng thủ cũng quá chặt chẽ. Chị không đề xuất họ đâu.”
Tôi đã gặp Chris đang lang thang trong guild vào buổi chiều nay, vì thế tôi đã hỏi chị ấy về các quý tộc.
“Chị nói là ‘quá khó đối với người mới vào nghề à’; điều đấy nghe như thể chị đã xâm nhập vào các biệt thự quý tộc cao quý nhiều lần rồi nhỉ!”
“Pffft!” Chris phun rượu ra ngoài. “Đấy là…! Uh, chị là đạo chích chuyên nghiệp, vì thế cho dù không ăn cắp thứ gì thì vẫn đi do thám khu vực trước phải không?”
She vội vàng giải thích.
Ra vậy. Là một pháp sư bộc phá, tôi, cũng hay tìm kiếm những vật thể lớn và cứng cáp, đáng để bị nổ tung. Có lẽ tôi không phải là người duy nhất có điều đó trong tiềm thức.
Chris lấy khăn tay ra lau miệng.
“Chị sẽ cần thận điều tra nhà Behaim; Nhưng dù vậy, em vẫn nên chọn một gia đình quý tộc nhỏ hơn được chứ? Nếu như em tấn công một gia tộc nhỏ và là kẻ thù công khai vì nhiều hành động tội ác, họ vẫn sẽ không tố cáo kể cả khi em có thành công. Nếu vậy, em sẽ không bị nhận tội.”
“Để em hỏi điều này trước. Tất cả đều chỉ là giả thuyết phải không? Chị chưa bao giờ thực sự đánh cắp thứ gì của quý tộc…”
“C-c-c-chưa bao giờ! Gee Megumin, sao chị có thể làm một việc nguy hiểm thế được?”
Chris vừa nói vừa quay mặt đi. Có vẻ như chị ấy nói dối rất tệ.
Chị ấy cứ gấp rồi lại mở cái khăn tay của mình, rõ ràng là không bình tĩnh chút nào.
“…chị là tín đồ của giáo phái Eris phải không, Chris? Chị có thể thề trước nữ thần Eris rằng mình chưa từng làm những việc nguy hiểm như là ‘xâm nhập vào dinh thự của quý tộc’ không’?”
“Er… Đ-Được chứ! Chị thề… Er, cảm giác không biết phải trả lời thế nào quả thực rất thú vị…”
Tôi ngạc nhiên vì lời thề thẳng thắn của Chris.
Chị ấy là một tín đồ của giáo phái Eris, vì thế chị ấy không nên nói dối.
Có vẻ như tôi lo lắng chuyện không đâu rồi.
“Được rồi, em có một câu hỏi khác. Chị ao ước điều gì nhất? Nguyện vọng lớn nhất của chị là gì?”
“Chị á? Nguyện ước của chị? …Eh, Megumin, em thực sự không biết chị là ai nhỉ? Thay vì có một ước mơ và cố biến nó thành sự thật, chị là kiểu người biến ước mơ của người khác thành sự thật ấy… em hiểu ý chị không?”
Chris lại nói điều gì đó rất kì lạ.
Tôi cứ nghĩ rằng chị ấy là người bình thường nhất trong cả nhóm. Nhưng có vẻ như điều đó không đúng nữa rồi.
“Em đã tìm kiếm sự giúp đỡ của Kazuma. Anh ấy nói rằng bí quyết để tổ chức một đội là phải hiểu rõ từng người. Nói đơn giản là em muốn hiểu rõ về chị hơn.”
Chris hoài nghi nhìn tôi.
“Trời, một lời nói sâu sắc từ Kazuma. Về mong ước của chị… nguyện vọng của chị…Chị đang làm những việc mình yêu thích rồi, vì thế chị không mong ước điều gì khác cả.”
“Làm những gì chị thích huh… Cecily cũng nói điều tương tự. Có vẻ như giáo phái Axis và Eris không khác nhau là mấy.”
“Từ từ đã, để chị nói lại! Chị sẽ nói nghiêm túc ngay bây giờ!”
Có lẽ vì không muốn bị so sánh với giáo phái Axis, Chris tỏ vẻ bất đồng.
Suy nghĩ một hồi, Chris rụt rè nói,
“Việc chị muốn làm… là đi mua sắm với vài cô bạn, mua thật nhiều quần áo, đi ăn ở những cửa hàng nổi tiếng và những bữa tiệc buffet… Chính là nó, một hương vị của cuộc sống.”
Chị ấy đưa ra những hoạt động nữ tính hơn là một tomboy.
“Chị có thể làm điều đó bất cứ lúc nào, không giống như Yunyun cô đơn và Alice quý tộc. Theo quan điểm của một mạo hiểm giả, nữ đạo chích lúc nào cũng thích tiệc tùng và rượu chè.”
“Hơi thái quá rồi đấy! C-Chị còn chưa hẹn hò bao giờ!”
Ban đầu tôi nghĩ rằng Chris, đối tác của Kazuma trong trò thoát y ngay lần đầu gặp mặt, sẽ hiểu biết hơn trong chuyện trai gái, ai ngờ chị ấy vẫn còn ngây thơ.
Ra là vậy. Kazuma quả thực rất đúng.
Cecily hay là Chris, họ đều có một mặt ít ai biết đến.
Nói về hẹn hò…
Tôi cũng chưa từng trải qua cuộc hèn hò giữa hai người bao giờ.
……
“Em mới có một thắc mắc khác.”
“Gì vậy? Chị là một người bạn lâu năm của Darkness và cũng đã gặp một số sự cố với Aqua. Kazuma là người mà chị đã chia sẻ một bí mật—Chị nhận ra rằng trong tổ đội đó, em là người mà chị ít trò chuyện nhất. Nếu em có điều gì thắc mắc thì cứ hỏi đi!”
Đung đưa cốc bia trong tay, chị ấy nhẹ nhàng nói.
“Mối quan hệ thực sự giữa chị và Kazuma của bọn em là gì?”
“…Là bạn bè… Chị đoán vậy.”
Tôi tiến lại gần Chris hơn đang cố lảng tránh ánh mắt của tôi.
“Chẳng phải hai người thân thiết hơn là bạn bè à? Ngoài ra, chị còn nói rằng chị chưa biết nhiều về em phải không? Làm thế nào mà chị có thể tương tác được với Kazuma?”
“Eh… về chuyện đó… Nghe nè, chị là người đã dạy cậu ấy kĩ năng của đạo chích, và một đống chuyện đã xảy ra! Cậu ta chị là bạn thôi! Chị không có cảm xúc đặc biệt gì với cậu ta cả!”
Phản ứng đánh trống lảng của chị ấy càng làm tôi chú ý tới cái bí mật của họ.
“Là người con gái duy nhất mà anh ấy gặp ngoài ba bọn em ra, mặc dù anh ấy cũng đã khá nổi tiếng rồi. Bỏ qua những người mà anh ấy đã biết từ đầu, em không thể để một đạo chích mọc từ đâu ra cướp anh ấy khỏi em được.”
Chris đỏ mặt và trả lời.
“Heh, Chị cũng nghe rằng Megumin và Kazuma rất thân thiết. Này, em thích cậu ấy phải không? Tình cảm của em dành cho cậu ấy như thế nào? Hãy nói về nó đi!”
“Em thích Kazuma. Nếu chị hỏi em nghiêm túc như thế nào, thì em sẽ trả lời là cực kỳ nghiêm túc.”
Chris đỏ mặt và không biết phải làm gì.
“Lúc đầu, em cứ nghĩ rằng anh ấy là một kẻ lập dị, nhưng sau đó em thấy rằng anh ấy rất đáng tin cậy và chu đáo. Và dường như càng ngày em càng thích Kazuma. Đối với em, Kazuma đã trở nên quan trọng như phép Bộc Liệt Ma Pháp.”
“L… L-Là vậy sao? Megumin thực sự quyết đoán. Chị cứ nghĩ là em phải rụt rè lắm cơ… câu trả lời của em quá thẳng thắn, chị không biết đáp lại thế nào cho phải…”
Vì lí do nào đó, ánh nhín của chị ấy đầy tôn trọng.
“Thế nên, em sẽ tiêu diệt tất cả những tình cảm dành cho Kazuma khi nó còn chớm nở. Có thực chị và Kazuma chỉ là bạn không?”
“Chắc chắn là bạn rồi! Em thôi ghen tị đi! Er, chị sẽ đi do thám nhà Behaim ngay bây giờ!”
Chris vội vã run rẩy rời khỏi guild.
Tôi cũng rời guild để đi tới điểm tiếp theo.
Yunyun có lẽ đã mang con bé đó đến.
Part 4
“Đ-Đáng yêu quá! Kìa, cả đằng kia nữa!”
“Đúng thật, em chưa bao giờ đến cửa hàng kiểu này bao giờ, nên em hơi phấn khích…Nè, Yunyun-chan, chúng ta nên về căn cứ thôi nhỉ?”
Tại một cửa hàng ven đường thu hút những cô gái…
Có hai dáng hình đang vẩn vơ.
“Không sao đâu, chắc mọi người chỉ đang ăn vặt và nghỉ ngơi thôi. Cecily-san sẽ chọc giận Megumin, Chris-san thì cười cay đắng… Có lẽ, họ đang có một khoảng thời gian tuyệt vời.”
“Chúng ta đến đó thôi nhỉ? Đi mua sắm cũng rất là vui, nhưng nếu Big Boss phát hiện thì chúng ta sẽ bị mắng đó.”
(Big Boss ở đây là Megumin)
Yunyun bắt đầu lo ngại.
“E-Em nói phải. M-Mặc dù chị không sợ Megumin, nhưng sẽ không tốt nếu như chúng ta chậm trễ, nên là…”
“Oi, đưa một loli đi mua sắm cùng để thỏa mãn mục đích của mình, quả là một hành động táo bạo đấy.”
Yunyun đứng người trước giọng nói của tôi, cậu ấy lo lắng và từ từ quay lại—
“—Oh, nhìn cậu xem. Dù cậu có cô đơn như thế nào thì cũng không nên đưa Alice ngây thơ đến chỗ này, mình đã giao nhiệm vụ cho cậu để tiết kiệm Bộc Liệt Ma Pháp mà cậu lại làm điều này ngay ngày đầu tiên à!?”
“…Tha lỗi cho mình!”
Trên đường trở về căn cứ của chúng tôi.
Yunyun lấy tay che đi khuôn mặt đang đỏ ửng của cậu ấy.
“Mình biết là cậu khao khát được đi mua sắm cùng những cô gái khác, nhưng nhiệm vụ của cậu là đem Alice quay trở lại đây. Lần sau, nếu như cậu muốn đi mua sắm, mình sẽ đi cùng với cậu; nên là ngừng làm những chuyện ngu ngốc như thế này đi!”
Nghe thấy những lời của tôi, đôi mắt Yunyun sáng lên như hi vọng và bất ngờ,
“T-Thật sao? Megumin muốn đi mua sắm cùng mình? Danh sách những địa điểm mà mình muốn tới đã dài ba quyển sổ rồi đấy!”
“Chẳng phải hơi lố rồi à!? Chúng ta chỉ có thể đến vài nơi thôi! Mà nhân tiện đây, mình muốn hỏi cậu vài điều.”
Và sau đó tôi hỏi cậu ấy giống như lúc trước.
“Mong ước lớn nhất của mình á? Er, Megumin… tại sao cậu lại hỏi điều đấy lúc này? Mình có thể trả lời, nhưng có lẽ sẽ mất cả ngày…”
“Dài dòng thế! Chắc chắn phải có thứ gì đó cậu mong muốn nhất phải không?”
Chẳng hiểu vì lí do gì, cậu ấy bắt đầu liếc nhìn tôi.
“Điều mình mong muốn nhất là có thể đấu với Megumin.”
Một giọng nói nhỏ phát ra.
“Chẳng phải chúng ta đã giải quyết chuyện đó rồi sao? Cả về trình độ cũng như là người phụ nữ trưởng thành.”
“Cậu, từ từ đã! Đúng là trình độ của cậu cao và cậu đã tiêu diệt được vài quỷ tướng, nhưng mình không đồng ý về khoản trưởng thành!”
Đôi mắt của Yunyun đỏ rực. Cô ấy khoanh tay trước ngược, như thể phô trương kích thước vòng ngực của mình.
Tên hỗn này.
“Mình chưa từng nói về phát triển thể chất. Sở hữu thân hình gợi tình như ở cái tuổi này, nhưng mà cậu vẫn chưa có bạn trai sao? Thế thì còn lý do gì để chúng ta phải cạnh tranh nữa?”
“Cậu thân với Kazuma-san không có nghĩa là cậu được tự mãn đâu nhé! Làm như mình muốn… muốn… làm thế, mình…!”
Giọng Yunyun nhỏ dần. Tôi ưỡn ngực ra đáp lại.
“Thấy chưa, cậu không thể kiếm nổi bạn trai phải không? Ah, cái tên tội phạm tóc vàng mấy ngày hôm trước đâu rồi? Chẳng phải cậu rất hợp với hắn à? Chúc cho hai người hạnh phúc nhé!”
“Mình sẽ không tha thứ chuyện này cho dù nó chỉ là trò đùa đâu nhé! Ở cạnh anh ta là điều cấm kị! Được rồi, mình sẽ dạy cho cậu một bài học về những điều không nên nói ra! Chiến đấu đến chết đi!”
Đôi mắt đỏ thẫm của Yunyun sáng lên, cậu ấy đứng thẳng lên và rút ma trượng ra.
“S-Sao, muốn chiến hả? Nhào vô đi! Trước đây mình cũng đã không thoải mái vì cậu nói muốn đứa con của Kazuma rồi! Giờ mình cũng sẽ cho cho cậu một bài học đây—Mình sẽ dạy cậu không nên can thiệp tới bạn trai của người khác!”
“Đ-Đừng kể chuyện đó nữa! Đó chỉ là tai nạn và hiểu lầm thôi, quên nó đi!”
Bỏ cây trượng qua một bên, Yunyun xấu hổ và hét to. Tôi thi lưu lại trông tâm trí—”Mình lại thắng nữa rồi!”.
“Có bao nhiêu cô gái có quan hệ với Kazuma vậy? Cướp quần lót của Chris tại nơi công cộng, làm những chuyện không nên nói ra với Lalatina, và sau đó là chuyện sinh con với Yunyun.”
“Làm ơn đừng! Đây chỉ là hiểu lầm thôi. Mình không có cảm xúc nào dành cho Kazuma-san cả! M-Mà, sao không hỏi Alice về mong ước của em ấy nhỉ? Megumin chắc sẽ thích thú phải không?”
Yunyun cố gắng lảng sang chuyện khác. Alice cũng bắt đầu đỏ mặt—
“E-Em thì… Em…”
…Có chuyện gì với mấy người này vậy…
“C-Cùng với onii-sama, em… em…”
“Đủ rồi! Có gì thu hút mấy người đến vậy!? Tại sao mọi người lại lạc lối đến thế? Chả nhẽ đây là chuẩn mực của các cô gái hiện nay à!?”
Part 5
Đưa hai thuộc hạ quay trở về căn cứ, một cảnh tượng kì lạ đã xảy ra trước mắt tôi
“Cô rất tinh ý mặc dù là tín đồ Eris đó. Đúng vậy, Aqua-sama rất đáng ngưỡng mộ và dễ thương.”
“Er… eh, ít nhất thì cô ấy không phải là người xấu. Chắc vậy.”
Chris ôm gối ngồi trên thảm và nghe Cecily giảng giải .
Có vẻ như họ đang nói về nữ thần Aqua.
“Chào mừng em trở về, Megumin. Chị đang thuyết phục Chris-san tham gia vào giáo phái Axis!”
“Eh!? Từ từ đã, tôi đã nói chuyện đó bao giờ đâu!?”
Chris bác bỏ dữ dội, và không hề muốn thay đổi đức tin sau khi nghe truyền giáo.
“Cô đang nói gì vậy? Thế để tôi hỏi, cô cảm thấy thế nào về quỷ dữ và undead?”
“Giết không tha.”
Phản ứng tức thì của Chris khiến cho Cecily nở nụ cười.
“Trả lời hay lắm Chris-san, cô thực sự sẽ trở thành một tín đồ chất lượng của giáo phái Axis! Đúng vậy, nữ thần Aqua nói rằng, quỷ dữ phải bị diệt trừ, quỷ vương phải bị tra tấn và lũ undead phải quay trở về nơi chúng thuộc về! Đến đây, và trở thành một phần của giáo phái Axis-“
“Giáo phái Eris cũng lên án lũ quỷ dữ và undead nhé! Không thể tin được là cô muốn dụ tôi vào giáo phái Axis… Tại sao mình lại luôn gặp phải những tình huống bất thường như thế này…”
Tôi cứ nghĩ rằng giáo phái Axis và Eris phải như nước với dầu… nhưng hai người họ có vẻ rất hòa hợp với nhau.
Để quyết định thảo luận kế hoạch, tôi đã tập hợp hai người họ lại.
Tôi đặt tay lên bàn và nghiêng người về phía trước.
“Được rồi…Lời đầu tiên, phải cảm ơn mọi người vì đã góp mặt tới đây. Băng trộm của chúng ta đã có được một căn cứ, hậu phương vững chắc và kinh tế ổn định. Chúng ta không cần phải lo lắng về số lượng nữa. Tình hình hiện tại đã là rất tốt rồi.”
“Đồng ý, nhân số và tỉ lệ tham gia đang cùng tăng, mình nghĩ là chúng ta đã đi đúng hướng.”
Yunyun gật đầu đồng tình.
“Đúng vậy, mọi thứ đã đi đúng như kế hoạch. Với quy mô này của chúng ta, mình quyết định bắt đầu nhiệm vụ đầu tiên của chúng ta.”
Iris tỏ vẻ bối rối,
“‘Nhiệm vụ’ sao? Ngày hôm nay chúng ta định làm gì vậy? Lần trước chúng ta đã đi hái thảo mộc trên núi, sau đó thì ra sông câu cá. Em không có chuẩn bị đồ ăn trưa hôm nay, nên là hãy hoãn nhiệm vụ để khi khác…”
“Ai nói là chúng ta sẽ đi ra ngoại thành chơi hả!? Quả thực là, hoạt động gần đây của chúng ta hơi mơ hồ, nhưng làm ơn đừng có quên mục đích chính của băng trộm. Hãy nhắc lại, chúng ta ở đây là để làm gì!?”
Tất cả bọn họ cùng trả lời.
“Để kết bạn…”
“Để đi thám hiểm…”
“Onee-san muốn có một harem toàn những loli dễ thương, chính vì thế chị đã bị thu hút bởi nhóm này…”
“Gì-!? Đấy không phải điều chị nói trước đây!”
Nhìn thấy những linh hồn lạc lối này, tôi đập bàn.
“Điều đó không đúng! Mọi người đã mất đi mục đích chính của mình rồi. Chúng ta đã theo gót của Băng trộm Tóc Bạc để thành lập băng nhóm này! Chúng ta là những đạo chích! Chúng ta ở đây để cướp của quý tộc rồi chia cho người nghèo! Bây giờ, Chris sẽ trình bày về những gì mình đã tìm hiểu được!”
“Dựa theo kết quả này—họ vô tội, họ dường như không thực hiện một hành động đáng ngờ nào, vì thế hãy thay đổi mục tiêu. Mà, tại sao từ đầu chúng ta lại chọn họ vậy?”
Cecily trả lời,
“Vì khi tôi đến đó để giảng đạo, họ nói là ‘chúng tôi không muốn làm gì liên quan tới tôn giáo’, và kiểu như là ‘giáo phái Eris và Axis, làm ơn để chúng tôi yên’…”
Nhưng tự dưng Chris lại kích động.
“Ra là thế! Phải mang quả báo tới trừng trị những kẻ dám nói xấu tôn giáo của chúng ta!”
“Đúng vậy! Chris-san quả là quý cô của công lý! Đúng là một ứng cử viên tuyệt vời của giáo phái Axis! Megumin, chúng ta nên tấn công mục tiêu đó phải không?”
Tôi nói với hai kẻ đã lạc đề,
“Hoàn toàn từ chối. Chúng ta không tấn công họ mà không có tiền sử xấu. Đổi mục tiêu thôi, cả Eris-sama và Aqua-sama đều không hài lòng vì chuyện này đâu.”
“Chị đồng ý tấn công! Chị…Nữ thần Eris chắc chắn sẽ đồng ý!”
“Aqua-sama chắc chắn cũng vậy! Chị có thể nghe thấy Aqua-sama đang thì thầm bên tai mình ‘hãy hành động ngay bây giờ’!”
Tôi phải làm gì với họ đây..
Tuy nhiên, tôi rất ngạc nhiên vì phản ứng chủ động của Chris.
Giờ tôi đã thực sự hiểu được tầm quan trọng của ‘thấu hiểu’ mà Kazuma nói tới.
“Ra là như vậy, em hiểu rồi. Em nghĩ rằng cuối cùng chúng ta cũng đã trở thành hội chị em công lý! Thực ra, hoàng tộc luôn có một danh sách đen những quý tộc xấu, vì thế chúng ta sẽ tấn công họ đầu tiên. Và nếu như vô tình tấn công một gia đình vô tội, thì hãy cứ để cha xin lỗi…”
“Đừng bất cẩn như thế! Và đừng có lôi cha em vào chuyện này!”
Ngay lúc tôi đang trách mắng Iris bất cẩn, Yunyun bắt đầu kéo áo tôi.
“Tại sao chúng ta không chỉ làm một nhóm bạn đơn giản thôi? Nhìn nè, đồ ăn vặt mà người hầu của Alice-chan chuẩn bị rất ngon; nếm thử đi, Megumin…Ahhhh!”
Tôi ăn hết thức ăn mà Yunyun đưa cho chỉ trong một ngoạm.
“Chẳng còn cách nào khác. Chúng ta chưa có mục tiêu, nên chúng ta sẽ hoãn lại.”
Rốt cuộc thì, tôi cũng đã khôn ngoan hơn hồi còn solo.
Lần này, tôi còn mang trách nhiệm của một thủ lĩnh trên vai nữa.
“Mình có cho cậu phần của mình đâu-!”
Tôi thầm lo lắng và Yunyun vẫn lắc vai tôi nãy giờ.
Part 6
“—Em về rồi đây!”
“Chào mừng em trở về nhà, em trong mệt mỏi quá.”
Sau đó, thời gian và chủ đề không có sự tiến triển nào đã kết thúc nhanh chóng.
Bởi vì Chris tự tin rằng mình sẽ tìm được một mục tiêu phù hợp, nên chúng tôi đã giải tán sớm.
“Haiz, em không nghĩ rằng thấu hiểu người khác lại khó khăn đến như vậy. Bị một linh mục quấy rối, một đạo chích tưởng chừng như bình thường ai ngờ lại nguy hiểm ngầm, tranh cãi với một kẻ tự nhận là kình địch, tan nát con tim vì tình cảm của một cô gái nhỏ dành cho tên mạo hiểm giả khốn nạn nào đó…Em mệt chết mất.”
Bình thường là một kẻ gây rắc rối, nay phải trông trừng những kẻ gây rắc rối khác thực sự là một khó khăn bất ngờ.
“Nghe vất vả quá, mặc dù anh chẳng biết em đang nói tới điều gì. Em chắc là đã cảm thấy mệt mỏi khi trải nghiệm qua vai trò của anh nhỉ.”
Tôi ngồi phịch lên chiếc ghế sofa cạnh Kazuma, ngơ ngác nhìn anh ấy.
“Oi, có chuyện gì vậy? Tại sao em lại nhìn thằng vào mặt người mà được rất nhiều nữ mạo hiểm giả yêu thích vậy? Em đã nhận ra sự thu hút của anh giống như họ rồi à?”
Sao Iris lại mê tên này đến như vậy nhỉ? —tuy rằng tôi không có tư cách để hỏi điều đó.
Anh ấy đang tỏ vẻ tự mãn, nhưng cái lông mày rướn lên và cái mũi hếch về phía trước cũng…
“Anh thực sự là được nhiều cô gái trong guild thích đó. Anh là con lợn đựng tiền của họ, bởi vì chỉ cần quyến rũ một tí là anh sẽ trả tiền hộ cho…”
“Nhớ mặt những con khốn đó cho anh, lần sau anh sẽ dùng ‘steal’ lên chúng!”
Kazuma nghiến răng và thốt ra vài lời quấy rối phụ nữ.
Tại sao tôi lại thích tên này nhỉ.
Tôi nhớ lại những lời mà mình nói vào buổi trưa.
Tôi nói Iris và Yunyun đã lạc lối, nhưng chẳng phải tôi, người luôn trách mắng những người say đắm Kazuma, cũng lạc lối hay sao?
Là một tên lười biếng gầy còm, miệng thì dễ dãi nhưng lại quỷ quyệt, chẳng biết xấu hổ mà suốt ngày khoe khoang chiến tích ở guild.
Vẻ ngoài thì cũng bình thường. Từ những điều trên, anh không phải là người quá tốt cũng không phải là người xấu xa.
“…Nè, giờ là gì nữa hả? Anh hơi xấu hổ nếu như em cứ nhìn anh như thế đấy? Em muốn nói điều gì? Em thích anh à?”
Xấu hổ à? Chẳng giống một tên biến thái tí nào.
Thực ra thì, bất kỳ hành động thân mật nào cũng đủ để…
“Tất nhiên. Em chỉ đang tự hỏi tại sao lại thế.”
“Eh!?”
…có kết quả này.
“E-Em…! Đã bao nhiêu lần anh nói với em rồi, đừng sử dụng những từ nhẹ nhàng đó, anh đã chuẩn bị kĩ lưỡng rồi. Nếu như em muốn nói về chuyện này, thì hãy lên lịch trước và chuẩn bị một lá thư, chính xác đến từng giờ, từng phút,…. từng giây!”
“Yêu cầu vụng về của anh chả mang ý nghĩa gì cả. Em chỉ nói những điều em cho là cần thiết thôi. Chẳng phải Kazuma nói về ‘sự thấu hiểu’ ngày hôm qua à? Giờ em đang tự hỏi làm thế nào để em hiểu Kazuma hơn.”
Tiếp tục nhìn thẳng vào anh ấy, Kazuma dường như hoảng loạn và làm đủ mọi hành động khó hiểu.
Tôi khúc khích cười—
“Vì sự hiểu biết của anh về em nên Kazuma đã chỉ huy trận chiến rất tốt phải không? Thế thì, anh có biết em đang nghĩ gì không? Chỉ có chúng ta ở đây thôi, anh có biết em muốn làm gì tiếp theo không?”
“…Làm tì-“
Này.
“… Từ từ, cái đó không tính!”
“Tại sao anh có thể thốt ra những gì mình nghĩ một cách rõ ràng trước mặt một cô gái trẻ trong hoàn cảnh này thế hả!?”
Nhìn thấy sắc đỏ trong mắt tôi, Kazuma cố rút lại lời mình nói, khiến những gì mà tôi đã suy nghĩ trước đây hoàn toàn vô nghĩa.
Phải rồi, lên kế hoạch trước khi tấn công không phải là phong cách của tôi
Chỉ huy, quản lý cả đội và lo lắng về việc thất bại—chẳng giống mình chút nào..
Tôi lúc nào cũng trong trạng thái tốt nhất.
Tôi đã lo lắng cái gì thế này.
“Không, câu hỏi của em quá bất ngờ. Được rồi, nếu như cho anh đoán ba lần, chắc chắn anh sẽ đoán trúng! Hãy cho anh một cơ hội nữa!”
Tôi sẽ quay trở lại sau khi đã giải quyết một vài tình huống mà mình có thể tự đối phó; tôi cảm thấy hơi tội lỗi nếu như cứ đòi hỏi một câu trả lời.
I nói với Kazuma vẫn đang chết lặng,
“Ạnh dừng được rồi. Em không để tâm đâu.”
Tôi nở một nụ cười dịu dàng để cho anh ấy thấy tôi không còn giận nữa.
…Nhưng mà,
“Từ từ đã, anh biết anh sai rồi anh xin lỗi! Hãy cho anh một cơ hội khác để suy nghĩ cẩn thận! …Thành thực mà nói thì, anh đã bắt đầu với phần khó và bỏ qua quá nhiều thứ, vì thế chúng ta nên bắt đầu với việc hôn nhau…!”
“Em nói rồi, em không để tâm đâu! Mà anh nói to quá đấy! Aqua và Darkness chỉ ở trong bếp ngay cạnh chúng ta thôi, nếu như họ nghe thấy—!”
Quá muộn rồi.
Kazuma đang không nhìn vào tôi, một cảnh tượng đáng quan ngại đã xảy ra.
“AHH-WAAAHHHHH…!”
Trước mặt Kazuma là Aqua, tay cầm một miếng giẻ, đang núp ở một góc hành làng. Có lẽ chị ấy đang dọn bàn.
Aqua loạng choạng lùi về phía sau.
“Này, Darkness! Chuyện lớn rồi! Kazuma và Megumin đang âu yếm nhau, mặt đỏ bừng và đang bàn chuyện hôn hít nè!”
Tôi đuổi theo Aqua để ngăn chị ấy la lớn.
Part 7
Ngày hôm sau.
Tại căn cứ bí mật, tôi đứng trước mặt mọi người và vén áo choàng lên.
“Ngày hôm nay thật tuyệt vời! Thời tiết thật là đẹp, quá thích hợp cho một buổi đột kích!”
Tôi tạo một dáng đứng siêu ngầu trước các thủ hạ yêu quý của mình.
“Oi, mình muốn chỉ muốn làm rõ; chúng ta chỉ lén lút đánh cắp kho báu thôi phải không? ‘Đột kích’ là sao chứ? Tại sao nghe có vẻ ghê rợn vậy…?”
Yunyun lo lắng hỏi.
“Đột kích là đột kích. Kazuma đã dạy mình điều đó. Chúng ta phải sử dụng những từ ngữ chuyên nghiệp khi lên chiến lược. Trước tiên chúng ta sẽ trinh sát dinh thự, sau đó là xâm nhập qua lớp phòng thủ, và cuối cùng là kết thúc trận chiến một cách dễ dàng.”
“Nè, chẳng phải chúng ta chỉ là một băng trộm thôi à? Cậu có chắc chúng ta không phải là khủng bố không?”
Tôi lờ Yunyun đang lắc tôi nãy giờ và hỏi Chris,
“Thế, chị đã quyết định gia đình quý tộc nào chúng ta sẽ đột kích chưa?”
“Er, aye, chị đoán vậy. Chị không có lo lắng như Yunyun, nhưng chị chỉ muốn xác nhận thôi; chúng ta chỉ đi trộm thôi phải không? Chứ không phải là xông vào rồi gây thảm họa nhỉ?”
Mặc dù Chris tỏ vẻ nghi ngờ, nhưng chị ấy vẫn rút ra một chiếc bản đồ và đưa cho mọi người xem.
Đó là bản đồ vùng ngoại ô Axel.
Chris chỉ vào khu rừng cạnh thị trấn.
“Er, có một dinh thự của quý tộc tại đây. Có một vài điều đáng ngờ đã xảy ra ở đó.”
Theo lời của Chris, có rất nhiều quái vật mạnh mẽ lạ không có ở nơi nào trong Axel đã xuất hiện ở đó.
“Chẳng phải đây là việc của guild mạo hiểm giả à? Em nghe nói rằng các mạo hiểm giả đã trở nên lười biếng sau khi tiêu diệt boss thành công. Có lẽ vì thế mà, các loài quái vật mạnh mẽ có thể đi ra ngoài để ăn thịt loài yếu hơn không?”
Chris tỏ vẻ nghi hoặc và gật đầu
“Có thể là như vậy, có thể là không. Nhưng có một khả năng, gia đình đó đã sử dụng thần khí…”
Một loại thần khí, có thể triệu hồi và điều khiển lũ quái vật.
Rất xứng đáng với cái danh hiệu đó, nhưng…
“Nếu như vũ khí này mạnh như vậy, tại sao một quý tộc không tên tuổi lại có thể sở hữu được nó? Nó có thể rất đắt…”
“Thức tế, để ngăn chặn vấn đề này, các thần khí ban đầu được niêm phong tại một cái hồ, được bảo vệ bởi các quái thú khổng lồ đáng sợ.”
Quái thú khổng lồ à…
…Tôi nhớ ra rằng gần đây có một sự kiện liên quan tới một quái thú đáng sợ trong hồ tại Axel.
“Đúng vậy, đó chính là Kowloon Hydra. Khu vực đó đã bị con Hydra hút hết ma lực và gây ra ô nhiễm. Vì thế, để không ai có thể lấy được thần khí, chúng đã được phong ấn ở đó. Tuy nhiên… môi trường sống quanh hồ đã được phục hồi với tốc độ kinh ngạc, thu hút rất nhiều cư dân. Vì thế, người niêm phong thần khí đã tới đây để chuyển chúng đi, nhưng…”
“—thần khí đã biến mất. Vì thế đã xảy ra chuyện này.”
Và sau đó các báo cáo về các quái vật mạnh mẽ.
Suy nghĩ sâu xa hơn, động cơ để sinh sống cạnh một hồ nước thay vì trong thị trấn quả thực đáng ngờ.
Dù sao thì đó cũng là thần khí triệu hồi quái vật ngẫu nhiên, thế nên những con không mong muốn có thể bị bỏ lại trong rừng.
“Và, thần khí này… có vẻ như đã được truyền qua rất nhiều quý tộc khác nhau. Chủ sở hữu ban đầu của nó tên là Alderp.”
Lão già cực kì khao khát có được Darkness, cũng là kẻ đã biến mất vào hư vô.
“Là một hoàng tộc, em không thể bỏ mặc những thần khí bị thất lạc ở ngoài được. Big boss, hãy đi tìm chủ sở hữu của chúng!”
“Này Alice, em vừa nhắc tới ‘hoàng tộc’ à?”
“Không.”
Bị Yunyun nhìn chằm chằm, Iris giả ngây rút lại lời.
Đột nhiên, em ấy lặng lẽ nhâm nhi tách trà mà Cecily đã pha,
“Chúng ta sẽ hành động…thần khí đó năng lực quá lớn. Sử dụng nó để có thể triệu hồi quái vật, và ngay khi chúng đang gây rắc rối, giáo phái Axis đột nhiên xuất hiện và cứu rối nhân loại một cách ngoạn mục—bằng cách này, số lượng những người sùng đạo sẽ tăng lên theo cấp số nhân!”
Hiểu rồi, nó có thể được sử dụng vào mục đích bất chính.
Điều đó càng làm cho việc thu hồi nó trở nên quan trọng hơn.
Mà chẳng phải tình hình đang rất nghiêm trọng hay sao?
Chưa biết được nhiệm vụ này có quá khó hay không, nhưng tôi có một cảm thấy không ổn chút nào.
Và một lần nữa…
“Mình nhớ rằng việc thu thập thần khí chính là mục tiêu của Băng trộm Tóc bạc, vì thế chúng ta sẽ hành động ngay bây giờ!”
—Đó là một ngôi nhà xinh xắn nhỏ nhắn và sạch sẽ, trông vẫn còn mới.
Ngôi nhà được bao bọc bởi lớp hàng rào kim loại chắc chắn và bẫy. Có lẽ là để chống quái vật.
Eh, không tồi.
Không có vấn đề gì về ngôi nhà này…
“Chúng nhiều chưa kìa!”
“Này, đừng nói nữa! Đi cứu họ đi!”
Quý tộc mà chúng tôi đang định tấn công lại đang bị tấn công bởi một lượng lớn quái vật.
“Ah, lẽ nào thần khí đã triệu hồi những quái vật không thể kiểm soát? Mà ngay cả như vậy, họ không thể bị tập kích bởi đám quái vật…. phải không?”
Chris vẫn đang quan sát rất tỉ mỉ, trong lúc đó Alice rút kiếm ra.
“Không cần biết chuyện gì đã xảy ra, chúng ta vẫn phải cứu họ, Đám lính gác kia không thể trụ được đâu…”
Em ấy yêu cầu tôi đưa ra chỉ thị.
Có một vài tên lính gác đang chiến đấu phía bên trong hàng rào bằng giáo và cung tên.
Nhưng…
“Đừng, onee-san có ý này. Cứ để họ như vậy đi đã.”
Cecily đột nhiên nói.
“Không sai, là đạo chích, bình tĩnh quan sát là hành động đúng đắn nhất. Nếu như họ có thần khí trong tay thì họ đã dùng nó để điều khiển quái vật rồi.”
Cả Chris cũng đồng tình.
“Không thể tin được rằng mình có thể hòa thuận với giáo phái Eris! Đúng vậy, chúng ta nên chờ đợi đến giây phút cuối cùng, khi mà họ gặp nguy hiểm nghiêm trọng, chúng ta sẽ trở thành người hùng và giải cứu họ! Sau đó, số lượng quái vật đã bị giảm đi, công việc của chúng ta sẽ dễ dàng hơn.”
“Sai rồi! Đấy không phải là ý của tôi! Tôi đã nói rồi, là một băng trộm, chúng ta đầu tiên nên chắc chắn họ có sở hữu thần khí không đã…!”
Cecily gật đầu trước lời giải thích của Chris.
“Sau đó, chúng ta có thể yêu cầu lấy thần khí đó làm phần thưởng. Quả là một tín đồ của giáo phái Eris, âm mưu của cô quá ác độc! Đấy không phải ý của tôi đâu đấy nhé!”
“Đ-Đ-Điều đấy không đúng! Tôi thậm chí còn không nói là chúng ta nên đợi tới giây phút cuối cùng nhé!”
Tôi hiểu những gì Chris đang suy nghĩ.
Thật vậy, nếu như họ sở hữu thần khí thì họ đã kích hoạt nó khi đối mặt với tình cảnh nghiêm trọng.
Không cần phải mạo hiểm tìm kiếm nó ở bên trong dinh thự nữa rồi.
“Em không nghĩ rằng Chris lại máu lạnh đến như vậy, nhưng ý tưởng đó không hẳn là xấu.”
“Cả em nữa sao, Megumin!? Mấy người không hiểu ý tôi rồi, nghe tôi giải thích này!!”
Nhưng—
“Đó là lí do ta đã nói chúng ta không nên ở nơi này!”
“Nói giờ này còn có ích gì chứ!? Phu nhân của chúng ta luôn luôn ngạo mạn như thế mà!”
Nghe thấy những tiếng oán trách bên trong hàng rào, Yunyun và Iris lo lắng nhìn tôi.
“Phu nhân đâu rồi!? Chúng ta cần chắc chán rằng cô ấy sẽ chạy thoát…”
“Không nhìn thấy cô ấy ở đâu cả, chúng ta chưa thể bỏ nơi này được!”
Và, chúng tôi còn nghe được cuộc hội thoại đó.
“Nhiều quái vật như vậy, ngay cả khi chúng ta giúp đỡ cũng khó có thể tiêu diệt được…”
“Megumin…”
Yunyun lẩm bẩm.
Tôi không trả lời, thay vào đó, tôi tập trung quan sát những quý tộc đang bị tấn công. Sau đó tôi bình tĩnh đáp lại,
“Dù gì đi nữa, với tư cách là thủ lĩnh của băng trộm, mình không thể để các thành viên của mình bị thương. Nếu như cậu là một Hồng Ma nhân thông minh như mình, cậu nên hiểu rằng ‘bỏ mặc họ’ là điều hợp lý nhất.”
Yunyun hiểu rõ điều đó, cậu ấy chán nản im lặng.
Alice vẫn đang trong thế cầm kiếm, cứ quay đi quay lại nhìn tôi và đám quý tộc.
Tôi đối mặt với họ và bước về phía trước.
“Tuy nhiên, là một thủ lĩnh băng trộm, nhưng mình cũng là một mạo hiểm giả. Ta, người một ngày nào đó sẽ tiêu diệt quỷ vương, không thể thấy chết mà không cứu!”
Nói xong, tôi giơ cao ma trượng. Một vài tiếng cười khúc khích phát ra phía sau lưng tôi.
“Thật sao. Megumin thực sự là một mạo hiểm giả tốt hơn là một đạo chích đấy!”
Nghe thấy những lời không phải tán dương cũng không phải xúc phạm của Chris, tôi bắt đầu niệm chú.
Mặc dù rất muốn được giống như hai thần tượng của mình. Nhưng có vẻ không còn cách nào khác.
Tôi không thể lẩn trốn trước quái vật được.
“Megumin, mình sẽ chăm sóc những tên còn sống sót.”
Phía bên phải tôi, Yunyun cũng giơ ma trượng lên.
Cậu ta dám ý kiến về sự tiêu diệt của Bộc Liệt Ma Pháp à…dũng cảm đấy.
“Những con quái vật chắc chắn sẽ phát hiện ra chúng ta sau vụ nổ. Em sẽ chăm sóc những con đi về hướng này! Ngày hôm nay em sẽ là lá chắn của Big Boss!”
Mặc dù tôi cảm thấy rằng em ấy mới là mục tiêu cần phải bảo vệ, em ấy vẫn kiên quyết hướng thanh kiếm của mình về phía 7 giờ.
“Onee-san sẽ đứng cổ vũ ở đây! Đừng ngần ngại tới đây hồi phục khi bị thương, nói dối là xấu lắm đó nha!”
Cecily vẫn như mọi ngày đã khiến cho mọi người mỉm cười.
Chris đằng sau tôi cũng rút dao găm ra.
“Thế thì chị cũng chơi lớn luôn. Để chị cho em thấy đạo chích mạnh như thế nào. Megumin, tới đi!”
Có lẽ để trở thành một băng trộm thực thụ phải cần một thời gian dài nữa.
Có lẽ là sau sự sụp đổ của quỷ vương, khi hòa bình được thiết lập.
“Mình sẽ để đòn đầu tiên cho cậu, cho bọn mình thấy Bis Boss của chúng ta mạnh như thế nào đi!”
Tôi vui vẻ chấp nhận lời thách thức của Yunyun.
“E X P L O S I O N —!”
Tôi giải phóng toàn bộ sức mạnh-!
Part 8
Sau khi ma lực đã được hồi phục, tôi uể oải bước về nhà.
“Chào mừng em trở về! Megumin, nghe nè, chúng ta có cua đỏ tối nay đó! Thật là hoài niệm những ngày đầu tiên chúng ta tới đây!”
Aqua cười lớn chào tôi trong lúc loay hoay cắt cua.
“Quả là sang trọng, tôi cứ nghĩ rằng mình chỉ có một cơ hội nếm cua đỏ trong đời.”
Tôi lết cái cơ thể cạn kiệt ma lực và uể oải này về chiếc ghế sofa.
“Em trông có vẻ mệt mỏi hơn mọi ngày nhỉ. Anh đã nghe thấy tiếng vụ nổ từ ở đây, và cả bầu không khí cũng thay đổi nữa. Anh có thể cho nó 95 điểm.”
Kazuma đang ngồi đợi ở bàn nói.
“Mà này, Megumin, trông em có vẻ vui hơn nhiều so với bình thường. Có chuyện gì tuyệt vời sao?”
Darkness nhẹ nhàng hỏi và đặt chiếc nồi hấp lên bàn.
“Hôm nay em đã hình dung ra được ước muốn của mình. Nên có lẽ là do vậy.”
“Em có mong ước nào đó khác ngoài Bộc Liệt Ma Pháp á?”
Cảm giác vui vẻ hiếm có của tôi đã bị tước đi bởi cái gã Kazuma này.
Đã đến lúc anh ta coi trọng tôi hơn là một cô gái bùng nổ điên cuồng rồi.
Ngày hôm nay, tôi chỉ đơn thuần là dẫn cả đội đến nhà quý tộc nào đó và đã cứu họ bằng Bộc Liệt Ma Pháp—
“…Eh? Anh nghĩ rằng em chỉ bắn Bộc Liệt Ma Pháp mà không làm gì từ trước tới nay à?”
“Em nói cái gì vậy? Không, tại sao em lại nói thế? Chẳng phải em chỉ giỏi Bộc Liệt Ma Pháp thôi à? Nếu như không có nó, em chỉ là một loli bình thường mà phải không?”
Kazuma rót rượu và nói ra những điều thiếu tôn trọng. Cái tên này, lại vừa dùng từ ‘loli’.
“Thế cái tên liên tục quấy rối tình dục em liêu có phải là loli….con không? Em phải thông báo điều này cho guild mạo hiểm giả biết mới được.”
“Đ-Đừng có dìm cả hai chúng ta xuống được không? Em rõ ràng là một loli chính thống đấy nhé!”
Aqua bắt đầu nấu cua một mình.
“Thật sự là bây giờ, tất cả những gì mà mấy người đang nghĩ đều không nên tranh luận trước những con cua này! Mấy người có thể thoải mái sống như tôi không?”
“Cô vừa nãy còn rất hào hứng vì đã nhận được của từ cha của Darkness, trước khi khóc lóc vì bị đập chân vào ghế sofa đó.”
Tôi đi rửa tay và Darkness đi tới và nói,
“Em trông có vẻ rất vui, sao không chia sẻ những gì mình đã làm với bọn chị trong bữa tối đi? Thực ra, vài ngày qua em đều như vậy!”
Chị ấy cười vui vẻ.
—Hãy kể chi tiết hơn. Đám quý tộc mà chúng tôi đã cứu? Toàn một lũ khốn nạn.
Sau khi chúng tôi tiêu diệt đám quái vật, một cô gái trạc tuổi chúng tôi xuất hiện. Cô ấy dường như đã tự mình tốn thoát.
Trước khi chúng tôi yêu cầu thanh toán, cô ta đã nói những điều thô lỗ rằng “Chúng tôi không cần các cô giúp”.
Còn một chút ma lực trong người, tôi tát con khốn đó với tất cả sức bình sinh.
Tại sao ngôi nhà đó lại bị bao vây bởi quái vật.
Tại sao họ lại ở một nơi như thế.
Vì chúng tôi có nhiều câu hỏi như vậy, Darkness hứa rằng sẽ bắt họ trả lời sau.
Từ những gì tôi nghe được, có vẻ Băng trộm Mặt nạ cũng nhắm vào dinh thự đó.
Tôi tò mò về việc tại sao Chris lại biết điều này, có lẽ là đạo chích có mạng lưới thông tin ngầm của riêng họ.
“Darkness làm tốt lắm, tôi cũng bị cuốn bởi những gì Megumin đã làm gần đây. Có gì kì lạ không?”
Kazuma đang chăm chú nhìn những con cua đang kêu lách tách trong nồi và hỏi.
“Tôi biết nè. Tôi nghe tất cả từ Cecily rồi. Cô ấy nói rằng mình đã phát minh ra cách kiếm tiền bằng cách sử dụng những cô gái nhỏ dễ thương!”
Kazuma và Darkness nhìn chằm chằm về phía tôi, như thể tôi đã là gì đó mờ ám vậy.
“Được rồi, em sẽ báo cáo tất cả những gì mà em đã làm. Nó không có gì đáng nói đâu…t-thật đấy! Nên là tốt nhất đừng có nhìn em theo kiểu đó đi!”
Tôi giải thích cho họ trong khi hồi tưởng lại những chuyện đã xảy ra.
Mặc dù mọi thứ có thể diễn ra tốt hơn, nhưng nếu như hai thần tượng của tôi có thể khắc phục được nó, tôi vẫn cảm thấy vui lòng.
Tôi ước rằng—
“Vào cái đêm pháo hoa.Trên đường về nhà sau khi được thả khỏi đồn cảnh sát—”
Tôi ước một ngày nào đó, tôi có thể gặp hai người họ một lần nữa—