Chuyện xảy ra vào một đêm hội pháo hoa. Lễ hội mà tôi đã hẹn đi cùng người đó.
Sau khi không thể thực hiện lời hứa với người đó——Tình cờ tôi bước tới căn biệt thự của một quý tộc tham nhũng tên Undine.
Phía bên ngoài biệt thự đó, có hai bóng người lạ đang ở đó.
Khi nhìn thấy chiếc mặt nạ trên khuôn mặt của một người trong hai người họ, trái tim tôi như đập nhanh hơn vậy.
Là gì vậy? Phải chăng mình là kiểu con gái đơn giản vậy sao?
Mình không nên là người dễ dàng đổ chỉ vì vẻ bề ngoài, nhưng…
Lấy hết dũng khí trong người, tôi tiến về phía hai người họ.
“—U-, Um… Có lẽ nào? Có phải hai người là cặp đôi của Băng trộm Tóc bạc không?”
Hai người họ giật bắn mình khi nghe thấy giọng nói đằng sau.
Tôi tự giới thiệu bản thân với cái giọng chói tai cùng với tất cả nỗi niềm đam mê và phấn khích.
Tôi tiếp tục hỏi hai người họ- hai người đang cười gượng gạo, hỏi về những điều mà tôi đã tò mò bấy lâu nay.
“Có phải hai người đã xâm nhập vào lâu đài hoàng gia để bảo vệ công chúa-sama khỏi thánh vật nguy hiểm đó phải không!?”
Đáp lại câu hỏi của tôi——
“Ah-, Đúng vậy. Chúng tôi được gọi là những tên trộm hào hiệp, và chúng tôi là đồng minh của nhân dân. Ngay cả đó có là công chúa, chúng tôi không thể ngoảnh mặt làm ngơ một cô bé đang gặp nguy hiểm. Nếu có biến cố vẫy gọi, thì dù có là biệt thự quý tộc hay lâu đài hoàng gia, chúng tôi đều sẽ có mặt. Đó chính là nhiệm vụ của Băng trộm Mặt nạ.”
Có gì đó khác khác, nhưng người này vẫn tự tin tuyên bố tôn chỉ của mình.
“Megumin phải không? Thực ra thì, bọn tôi đang định đánh cắp một vật ở trong biệt thự này khi họ đang ngủ. Việc đó vô cùng quan trọng cho tương lai của nhân loại. Mặc dù trộm cắp không phải là một hành động đáng khen ngợi, nhưng với bọn tôi, đây là việc cần thiết phải làm, cho dù cái đầu này có bị treo thưởng đi chăng nữa.”
Tôi cảm nhận được tinh thần của anh ấy trong những lời đó.
Nhưng chẳng hiểu sao, tôi như bị dejavu khi nhìn vào đôi mắt của anh ta.
Tôi đảo mắt đi chỗ khác và tiếp tục nghe họ nói.
“Từ chỗ này, chúng tôi sẽ xâm nhập vào dinh thự và đánh cắp vật thứ được coi là con át chủ bài để đánh bại quỷ vương. Chúng tôi không thể ngăn cô lan truyền thông tin này…, nhưng mong cô tin tưởng rằng, điều này là vì lợi ích của cả nhân loại.”
Về cơ bản thì, hai người họ – bất chấp số tiền thưởng được treo trên đầu họ – vẫn tiếp tục hành động chăm chỉ vì lợi ích của thế giới. Để tiêu diệt quỷ vương, họ phải coi nhân loại như kẻ thù và một lòng tận tụy với công việc của mình.
Không màng đến những gì họ đã làm; Không quan tâm tới những gì họ sắp làm—
Như thể đây là đôi bạn thân từ lâu năm nhất, cùng nhau chia sẻ bầu không khí vui tươi này.
Nhìn thấy tâm trạng của họ như vậy, lồng ngực tôi cứ thế nhói lên.
Sau đó, tôi nói lời chào tạm biệt tới hai người họ.
Như bỏ lại trái tim mình phía sau, tôi giả vờ rời đi và ngoảnh đầu lại nhìn họ không biết bao nhiêu lần.
Chính là ngày đó—
Là nhân chứng duy nhất cho sự nỗ lực của họ, tôi quyết định rằng sẽ giúp đỡ họ trong bóng tối——