Zettai ni Hatarakitakunai Dungeon Master ga Damin wo Musaboru made

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3513

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1322

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 311

Tập 8: Những ngày yên ả? - Chương 80: Thợ rèn đến

“Ooh, Gozoh! Cảm ơn đã gọi. Roppu đang làm tốt chứ?”

“Kantra! Cậu về rồi à! Aye, tràn trề năng lượng như mọi khi.”

Trong chi nhánh nhỏ của hội, có hai ông chú người lùn râu ria.

Gozoh là mạo hiểm giả hạng C đánh golem để lấy sắt.

Còn người mới này, Kantra có lẽ là thợ rèn.

Để làm ra ma kiếm ma, sau khi thấy hầm ngục sản sinh ra golem sắt chất lượng tốt, Gozoh đã gọi thợ rèn quen biết tới.

Ngoài ra sau khi đánh con golem đó, ông đã đánh thêm hai con nữa.

Ông ấy xác định được hầm ngục này tạo ra golem sắt theo khoảng thời gian cố định.

Nên ông tự tin gọi thợ rèn mình quen biết tới.

“Thế đó, Kehma. Đây là Kantra. Quan tâm cậu ta nhé.”

“Ah—vâng… Cháu mong được làm việc với bác?”

“Rất hân hạnh, Kehma-dono.”

Tại sao tôi lại ở đây trong cuộc hội ngộ của hai người này? Ông ấy bắt được tôi rời khỏi hầm ngục cùng Thịt khi tôi mặc trang bị để cho giống mạo hiểm giả, mang chúng tôi tới hội.

“… Vậy tại sao cháu phải ở đây?”

“Kehma là thư kí của chủ quán [Lầu Búp Bê Nhảy Múa], về cơ bản là số hai đấy?”

“Ta được nghe từ Gozoh cậu là người chinh phục hàng đầu của hầm ngục [Hang Tham Vọng].”

Nói đơn giản, giới hạn trong hầm ngục này, tôi là người có ảnh hưởng? Chà, mặc dù thực ra tôi là Chủ Hầm Ngục. Trở thành con cá lớn trong ao làng có chút…

“Đó là lý do ta muốn làm lò rèn xa chút. Ta không biết có thể làm ra khi nào, nhưng nếu là mấy chuyện bảo dưỡng vũ khí ta có thể làm ngay, Kehma-dono. À phải. Như lời tri ân cho người quen, ta có thể bảo dưỡng cho thanh kiếm đeo ở thắt lưng của cậu không? Tất nhiên là miễn phí.”

“Miễn phí hử? Vâng đây ạ.”

Tôi đưa cho ông ấy ma kiếm golem gươm trong vỏ.

“… N…? Đây là ma kiếm à?”

“Sao bác biết?”

“Bởi ta là thợ rèn. Ước mơ của ta là ngày nào đó tự tay chế tạo ra ma kiếm. Ta được nghe có ma kiếm trong hầm ngục này, nhưng đây là dấu hiệu tốt khi được cầm trong tay sớm như vậy.”

“Ừm. Theo phỏng đoán của ta, ma kiếm đó được nhận từ hầm ngục này. Ông bạn sẽ cho xem cách bảo dưỡng ma kiếm chứ?”

“Nguyên tắc cơ bản với ma kiếm không khác kiếm thông thường. Về việc phần lưỡi có được luyện bằng nước và lửa hay không, ta dám nói là bằng cách khác hoàn toàn… hmm, thanh kiếm này không cần phải sửa chữa. Ý ta là, đến mức có thể nói nó chưa từng được sử dụng?”

… Geh, toang rồi. Quả là thợ rèn. Ông bác này có thể làm diễn văn về kiếm luôn… ừm, mặc dù là golem.

“Cháu là pháp sư. Kiếm cơ bản không cần thiết.”

“Thật xấu hổ. Nhưng đành chịu thôi, ta sẽ trả lại… Vậy còn cô bé này?”

“Là tiên phong của cháu. À, thay vào đó bác có thể bảo dưỡng kiếm em ấy?”

“Aye, cứ để ta.”

Khi tôi nói vậy, Thịt chờ bên cạnh nãy giờ đưa ra golem dao em ấy thích.

“… Hể, cái này cũng là ma kiếm? Hơn nữa, có vẻ được sử dụng tốt. Nó ít nhiều cũng được chăm sóc, có vẻ cháu là một chủ sở hữu tốt.”

Kantra cười lớn với Thịt, người đang mỉn cười.

Ông già râu ria này cảm giác khá tốt bụng… ừm, mặc dù tôi không biết tuổi thật bao nhiêu. Nhìn theo cách khác, có khả năng ông ấy chỉ là một cậu thanh niên dễ tính.

Nhưng Thịt học được cách bảo dưỡng ở đâu? Có lẽ Ichika dạy em ấy.

“Chà vậy ta sẽ bảo dưỡng ở đây luôn. Ta chỉ có thể làm sương sương thôi vì không có đồ nghề nào ở đây cả.”

Thế là ông ấy lấy ra đá mài ngay tại đó và bắt đầu đánh bóng thanh kiếm. Di chuyển mau lẹ, ông ấy giơ lưỡi lên và nhìn từ bên cạnh trước khi đưa trở lại đá mài để đánh bóng một lần nữa.... Lặp đi lặp lại nhiều lần.

Cuối cùng, Kantra gật đầu tán thành trong khi nhìn vào thanh kiếm.

“Đây, bây giờ nó khá sắc. Sau đó, để kết thúc, [Phục Hồi]… Ah, tốt. Tới thôi.”

“Hm? Vừa nãy, là ma thuật đời thường [Phục Hồi] ư? Mà không phải là thổ ma thuật [Sắc Bén]?”

Ichika đã dạy tôi trước đây, nhưng [Phục Hồi] là ma thuật đời thường giúp cải thiện nhỏ năng suất bằng cách làm cho đất tràn đầy sức sống.

[Sắc Bén] là ma thuật cấp thấp hệ đất cải thiện độ sắc bén ở những lần đầu sử dụng.

Đó là lý do tôi nghĩ ông ấy dùng [Sắc Bén] trong lần chạm cuối cùng.

“Aye. [Phục Hồi] tiếp thêm sinh lực cho đất… vậy không phải nó sẽ tiếp thêm sinh lực cho kiếm sao? Chúng cũng đến từ đất.”

… Tôi không nghĩ tới. Chắc chắn rồi khoáng sản ở trong đất, tức là dưới đất. Nói cách khác, nó là một loại đất.

Không thể nào… để mà bị bỏ rơi phía sau trong khái niệm về ma thuật…

"Còn nữa, thợ rèn dùng [Sắc Bén] là loại hạng hai, ma thuật là mánh gian lận với người không có kĩ năng bảo dưỡng. Ta có thể dùng nếu được yêu cầu vì cũng là thợ rèn, nhưng ta không thích dùng nhiều. Tuy rằng dùng ma thuật để làm nóng tại chỗ thì được."

"[Phục Hồi] của Kantra giống như bùa may mắn ấy. Ta không thấy bất cứ thợ rèn nào dùng cả."

"Thô lỗ đấy, Gozoh. Dù sao đây là phương pháp truyền đời qua nhiều thế hệ. Kiếm của ta thực sự bền và sắc hơn các thợ rèn khác à?"

"Hahaha, đó là nhờ kĩ năng của cậu! Ngay cả khi câu chú có tác dụng thì cũng rất nhỏ. Hơn nữa, những thanh kiếm sẽ không tốt hơn ngay cả khi được tiếp thêm sinh lực. Giống như bản thân chúng không thể tự đi và cắt mọi thứ."

"Thôi nào, kiếm là vật sống! Nếu Gozoh cũng là người lùn, cậu cũng phải có tí yêu quý trang bị của mình chứ… "

Để mà nghĩ, ảnh hưởng của ma thuật thay đổi do tưởng tượng. Vậy nên có lẽ tốt hơn nếu nghĩ nó thực sự được truyền sinh lực bằng [Phục Hồi] khi muốn truyền sinh lực cho một thanh kiếm.

Có lẽ nó sẽ biến thành ma thuật kiểu như hồi phục khi dùng lên golem? Thử nghiệm vào lần tới vậy.

"À chúng ta lạc đề rồi, xin lỗi. Với những lý do đó, xin hãy để ta dựng lò rèn ở đây. Chắc sẽ rất nhiều đơn hàng áo giáp cho mạo hiểm giả, nhưng ta cũng làm đinh, dao nĩa, và những vật dụng thiết yếu hàng ngày khác."

Vậy sao? Khác hình ảnh thợ rèn trong game, ông ấy không chỉ chế tạo trang bị mà cũng làm cả vật dụng khác.

"Đã hiểu, cháu sẽ yêu cầu nếu cần gì."

"Cứ giao cho ta… là những gì ta muốn nói. Đầu tiên ta cần lò rèn, thợ rèn không có lò nung thì khỏi nói chuyện khác. Ta lên kế hoạch làm một cái đơn giản, nhưng mất khoảng hai đến ba tuần."

Fumu. Khá tốn thời gian.

"Bác cần những gì để làm lò nung?"

"Hmm? Gạch làm từ vật liệu kháng lửa. Ta giữ lượng lớn vảy và xương thằn lằn giá rẻ không lâu trước, nên ta nghĩ sẽ dùng chúng."

Yếu tố giả tưởng len lỏi trở lại. Phải rồi cần làm từ vật liệu kháng lửa.

Để mà nghĩ, tôi còn khá nhiều vỏ trứng phượng hoàng. Thứ đó khá tốt với lửa, chúng kháng được lửa từ rồng cơ mà?

Tôi lấy một vỏ trứng và đưa cho Kantra.

"Vậy thì như khoản ứng trước, xin hãy nhận cái này. Bác có thể dùng nếu cần thứ có thể chịu nhiệt."

"Đây là vỏ trứng đúng không? Từ vẻ ngoài… ừ, thuộc tính lửa. Trứng của quái thuộc tính lửa có thể xem là vật liệu tốt. Thứ này sẽ hợp cho lò nung. Ta rất vui nhận lấy."

"Vâng, vậy đổi lại cháu sẽ đặt hàng… à đúng, khi Kantra làm được ma kiếm, đưa cháu một thanh."

"Oi oi Kehma, không phải ma kiếm vượt quá giá trị của vỏ trứng sao?"

"Hahaha, tôi không để bụng. Tôi sẽ mắc nợ Kehma-dono sau chuyện này, nên tôi sẽ tặng cậu ấy một thanh khi chế tạo được nghe ổn không?"

Kantra. Một người khá thực tế.

Tôi không biết một vỏ trứng có thể làm những gì, nhưng tôi muốn giúp ông ấy đạt mục tiêu tự tay làm ra ma kiếm.