Vài ngày sau.
“Ooh, Gozoh! Cảm ơn đã gọi. Roppu đang làm tốt chứ?”
“Kantra! Cậu về rồi à! Aye, tràn trề năng lượng như mọi khi.”
Đoàn tụ với người bạn lâu không gặp, ta ôm lấy cậu ấy.
Chết, tí quên. Ta phải giới thiệu cậu với Kehma, người ta bắt gặp vừa ra khỏi hầm ngục một lúc trước.
Kehma ở ngay gần hầm ngục này, [Hang Tham Vọng], và không bao giờ rời đi.
Dù sao cậu ta là thư kí của [Lầu Búp Bê Nhảy Múa], cũng như là người hàng đầu chinh phục [Hang Tham Vọng].
Có hai nhóm đi tới tầng 4, nhưng một trong số đó là Kehma.
Những người cùng nhóm của cậu ta là nô lệ. Đó trường hợp thường gặp, nhưng hai nô lệ trong nhóm rất vui vẻ và đầy sức sống, nên tôi thấy có chút bất cẩn nếu gọi như mọi khi.
Không bình thường tí nào.
Ừm, cậu ta để nô lệ làm việc ở nhà trọ, nhưng cũng dễ hiểu nếu họ là người khá giả.
“Thế đó, Kehma. Đây là Kantra. Quan tâm cậu ta nhé.”
“Ah—vâng…”
Như thế cuộc gặp giữa Kehma và Kantra kết thúc.
Hoặc đúng hơn, cậu ta là pháp sư hử? Tôi đã nghĩ cậu ta là kiếm kĩ dựa vào thanh ma kiếm đeo ở hông.
Heh. Sau đó là cuộc hội ngộ trên bàn rượu, nhưng Kehma quay về mà không nhập tiệc với bọn ta. Thật là một chàng trai lạnh lùng. Thứ duy nhất cậu ta để lại là cái vỏ trứng tặng cho Kantra. Có vẻ như sẽ là vật liệu cho lò nung.
“Vậy ra đây là vỏ trứng thuộc tính lửa, loại trứng của con gì thế?”
“À quá phấn khích nên tôi quên hỏi… Nhìn gần như này tôi cũng không biết.”
“Hmmm, nhưng chỉ một quả eh…”
“Oi oi. Trứng quái vật là nguyên liệu quý hiếm tuyệt vời. Kehma-dono hẳn phải nỗ lực rất nhiều để có được thứ này!”
“Là vậy sao?”
Với rất nhiều quái vật quanh đây, tôi không nghĩ có gì kỳ lạ khi tình cờ nhặt được trứng của quái vật thuộc tính lửa…
“Vậy tại sao tôi chưa từng thấy nhiệm vụ thu thập vỏ trứng?”
“Thì bởi đây là vật liệu hiếm đến mức bất khả thi cho người hạng B được cầm ủy thác. Gozoh, cậu hạng C nhỉ aye?”
“Thật á? Woah…”
Sao lại khó thế? Dù chỉ là một vỏ trứng.
“Gozoh. Cậu đã bao giờ thấy quái con trong hầm ngục?”
“Eh? Cậu nói gì… oh, tôi chưa. Đúng vậy.”
Nghĩ lại ta toàn thấy quái lớn trong hầm ngục.
Còn lũ quái con… ta đã thấy, nhưng là bên ngoài hầm ngục.
“Không biết tại sao, nhưng quái con rất hiếm. Mặc dù loài sâu bọ và một vài loài khác là ngoại lệ, sự thật là cậu sẽ không thấy quái con không có sức chiến đấu trong hầm ngục. Ừm, không nói tới việc bố mẹ chúng là những nguyên liệu ưu việt, nhưng… trứng của chúng là ngoại lệ. Hơn nữa, quái được sinh bởi trứng sẽ ăn vỏ trứng ngay sau khi sinh.”
“Eeh, woah. Chuyện là vậy? Tôi không biết đấy.”
“Cha mẹ chúng truyền đầy sức mạnh vào vỏ trứng vì những đứa con. Nói cách khác vỏ trứng được gọi là kết tinh năng lượng. Quái vật nhận được thánh hộ đầu tiên nhờ ăn thứ này… là vậy đó.”
“Vậy có được thứ như thế… hmm?”
Huh? Cậu ta làm sao có được vỏ trứng?
Nếu chúng nhai rau ráu ngay khi vừa sinh, sẽ chả còn lại gì.
“Nói cách khác, cần tìm trứng quái vật ở đâu đó. Sau đó đối phó với quái vật cha mẹ. Cha mẹ chúng sẽ đấu tranh đến chết để bảo vệ con cái.”
“Thật sự khó khăn.”
Thành thật mà nói, không thể tưởng tượng quái vật cha mẹ sẽ thể hiện sức mạnh như nào để bảo vệ con mình. Cả con người và quái vật. Họ có thể tăng lên một hai cấp bậc để làm vậy.
“Hơn nữa, Kehma-dono vẫn ở thứ hạng thấp nhỉ? Cũng tùy vào loại quái, nhưng may mắn đây là vật liệu khá hiếm. Để sẵn sàng trao đổi, tôi có thể đưa cho cậu ta ma kiếm khi có thể làm ra. Anh chàng đó rất quan trọng. Kukku.”
Kantra cười lớn.
☆
Và ngày hôm sau.
“Holy shit. Kehma-dono… holy shit. Cậu ta vượt quá từ quan trọng có thể miêu tả.”
“C-chuyện gì thế!? Oi, Kantra!”
Khi tôi thức dậy, khuôn mặt Kantra nhợt nhạt và run rẩy.
Sau cuộc nhậu hôm qua dưới trời sao, chúng tôi dự định xây lò nung hôm nay và tôi ngủ thiếp đi ngay tại đó. Ah, tôi đã mang theo khá nhiều [Khoai Tây Aburaage] đặt mua từ Kehma. Nó giòn tan và vị mặn hợp với rượu cực kì. Một món ngon.
Nhưng sao Kantra thức dậy mà như rất sợ Kehma…? Ah—!
“Aburaage không ổn chỗ nào à!?”
“Sao cậu lại đi nói về thứ đó!? Ừ thì rất ngon!”
Mu, vậy không phải hả? Tôi nghĩ làm đồ ăn vặt được đấy dù không có rượu.
“Thế có chuyện gì?”
“… Nhớ vỏ trứng chứ?”
“Huh? Chuyện gì với nó?”
“Vỏ trứng đó là từ một con phượng hoàng…”
Phượng hoàng… Tôi nghe nói đó là nhiệm vụ chinh phạt hạng B. Oi, thật không vậy.
“… Chuyện đó… có đúng không? Một vật liệu hiếm đến vô lý? Tôi nói đúng chứ?”
“Ừ, không nghi ngờ gì nữa vì đã kiểm tra bằng ma cụ tìm ra tên vật liệu. Nói thật cái vỏ này là vật phẩm hiếm cấp huyền thoại… Kehma-dono, cậu đã kiếm ở chỗ quái nào…”
Cấp huyền thoại, không thể tin nổi… Xem ra nó sẽ thành lò nung bậc cao nhất nếu trộn thành gạch. Một vật liệu mà bất cứ thợ rèn nào đều thèm nhỏ rãi, thậm chí 100 đồng vàng vẫn còn chưa được sờ. Thật đấy, oi. Liệu đây có đủ làm bữa nhậu chết đi sống lại không?
“Vậy cậu sẽ làm gì với vỏ trứng đó? Trả lại à?”
“… Tôi sẽ dùng. Tôi đã hứa nhận rồi. Chỉ là không hiểu tại sao Kehma-dono đưa thứ này để lấy ma kiếm. Hay đúng hơn, để xây lò nung với nguyên liệu hiếm như vậy… Tôi chưa bao giờ mơ tới… đây là lần đầu tiên.”
Để làm ra ma kiếm, đề tài được xem như thứ gì đó bất khả thi. Hiện nay, những gì tôi nghe từ các nhà nghiên cứu hàng đầu ở Đế Đô chỉ ở mức: “Bằng cách nào đó là ma kiếm… Tôi nghĩ thế?” … Với một thợ rèn như Kantra tự làm ra ư? Chắc chắn là điều không thể. Đó là ban đầu.
“… Nghe như mấy gã say rượu bốc phét? Để một thợ rèn tự làm ra ma kiếm…”
“Ừ… Không cần do dự bắt tay vào làm thôi. Có lẽ với vỏ trứng này, tôi có thể làm ra ma kiếm.”
Cậu ta đã bình tĩnh sau khi nghe? Kantra là thợ rèn lão làng thật rồi.
“Nhìn theo hướng khác, đây là cơ hội để nhận ra ước mơ của tôi. Không phải có ma kiếm trong hầm ngục này sao? Chúng là hàng mẫu tốt để bắt đầu. Gozoh, về việc thu thập vật liệu, cậu có thể giúp tôi chứ?”
“Aye, trong thời gian này tôi có thể kiếm được golem sắt ở đây.”
Nhìn vào đôi mắt thẳng thắn của Kantra, ta muốn giúp cậu ấy.
… Ta nên lý giải như nào, không thể nhìn thấu chàng trai Kehma đó… Cậu ta không phải người bình thường…