Zettai ni Hatarakitakunai Dungeon Master ga Damin wo Musaboru made

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3513

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1322

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 311

Tập 9: Phát triển hầm ngục - Phụ chương: Nỗi lòng (Góc nhìn của Rei)

"... Hôm nay cũng không có việc."

Tôi là vampire Rei—một quái vật.

Được hầm ngục triệu hồi, nhiệm vụ của quái vật là đẩy lùi kẻ xâm nhập…

Đáng ra là thế, nhưng công việc của tôi là chào đón những kẻ xâm nhập.

Vào ngày nọ, tôi được ban tên 'Rei' và trở thành quái vật có tên. Danh hiệu quái có tên là thứ đáng ngưỡng mộ mà chỉ phù hợp cho quái boss. Mặc dù vậy, công việc của tôi là làm nhân viên tiếp tân của nhà trọ. Hơn nữa là hỗ trợ.

Nhận được tên thông qua một buổi lễ đặt tên, tôi cũng muốn đóng góp cho hầm ngục bằng mọi giá, nhưng thực sự có chút thất vọng.

Ý tôi là hạ gục kẻ xâm nhập và đánh chúng ra bã, tôi muốn nâng DP của hầm ngục như thế.

Nhưng chủ hầm ngục này là Kehma-sama, một con người. Hay nói cách khác, anh ấy chọn con đường chung sống lâu dài với con người cùng chung chủng tộc… Không, không nghi ngờ chủ nhân cũng có nanh vuốt sắc bén. Ngay cả khi luôn ngủ, cảm giác tối cao từ anh ấy trong buổi lễ đặt tên thật khó tin.

Vàng và bạc ở đó thật lộng lẫy, và bộ giáp anh ấy mặc cũng không kém cạnh. Chỉ cần nhớ tới thanh kiếm sáng ngời và lưỡi kiếm trong suốt trên tay chủ nhân đủ khiến tôi thề trung thành lần nữa.

...Tuy nhiên, công việc tôi được giao là làm tiếp tân của nhà trọ.

“Haah…”

Tôi mở cửa phòng được giao cho và nhìn về bầu trời… Mặt trời chói lòa, thời tiết thật khó chịu.

Nói lại là tôi có thể tắm nắng được. Dù là vampire tôi không có vấn đề với ánh sáng mặt trời.

Vampire nguyên bản có nhiều điểm yếu.

Nhưng không có điểm yếu nào nếu trở thành vampire chân tổ. Họ có thể luyện tập đến tột đỉnh trong cả sức mạnh vật lý lẫn ma thuật, bá chủ không chỉ trong màn đêm mà cả dưới ánh nắng ban ngày. Đó là chân tổ. Khởi nguồn từ vampire, là tồn tại mạnh mẽ nhất.

Cũng có những tồn tại là vampire bình thường, những kẻ đó có khả năng kháng trước một điểm yếu, giống như atavism.

Trong số vampire, nghe nói có con được biết đến là atavism chân tổ.

Tôi là một trong số atavism chân tổ, sở hữu khả năng kháng như thế.

Có lẽ đủ để gọi tôi là chân tổ rồi?

… Nhưng đấy là nếu không kể tới lời nguyền: sức tấn công bằng 0.

Hay đúng hơn, tôi không thể sử dụng khả năng nào của vampire. Như thế tôi giống hệt người bình thường, không, yếu hơn cả con người. Tôi còn yếu hơn goblin.

Tôi lại thở dài.

Đầu tiên, tôi nghĩ về những gì quái vật không khả năng chiến đấu có thể làm. Khi nghe rằng làm việc ở nhà trọ, tôi đã nghĩ sẽ làm việc như succubus.

Tuy nhiên tôi được phân cho vị trí tiếp tân, chuyển chi phí cho khách thỉnh thoảng đến, nhận tiền, và trả lại. Đó là tất cả. [Bàn Tính] nói tôi biết tốn bao nhiêu và chịu trách nhiệm tính toán. Sẽ ổn nếu tôi không mắc sai lầm khi đếm tiền… có ý nghĩa nào cho sự tồn tại của tôi? Công việc thật dễ dàng.

Thế đấy tôi làm việc mà ai cũng làm được và nhận bữa ăn và chỗ ở. Những thứ tôi được nhận rất tốt. Dường như tôi ăn cùng đồ ăn của chủ nhân và Rokuko-sama… Tôi không có khả năng mua được bữa ăn. Vả lại, khi nghĩ tới Ichika-senpai và Thịt-senpai thuê hai phòng ở nhà trọ, có thể nói rằng chúng tôi được ở phòng riêng và đối xử tốt.

… Tôi chỉ không hiểu chủ nhân nghĩ cái quỷ gì. Không phải tôi chỉ như một con pet bình thường? Không, đến pet còn làm vui lòng chủ, tôi không bằng con pet?

Thật... tệ. Với phẩm giá của vampire, tình huống này rất nghiêm trọng.

Tôi không thể giữ lại phẩm giá nếu không giúp chủ nhân việc này việc kia. Dù đã nhận tên, chuyện là vậy.

Có tiếng gõ cửa phòng tôi.

Ai đây? Rõ ràng là Kinue, silky.

Như bước đầu để chủ nhân dạy ma thuật, Nerune, phù thủy tập sự đang học công việc và ma thuật từ Thịt-senpai. Không phải giờ ăn, nên chắc cô ấy đang học ma thuật.

Chủ nhân và Rokuko-sama dùng chức năng kết nối của hầm ngục nếu có chuyện cần nói với tôi. Ichika-senpai sẽ không bắt chước mấy việc tao nhã như chỉ gõ cửa mà gọi tôi trong khi gõ.

Nhà trọ thành lập khu [Kí túc xá nhân viên] giới hạn người ngoài, chỉ còn lại một người là Kinue.

"Rei-san, tớ muốn dọn dẹp."

"... Kinue. Bằng cách dùng [Tẩy Sạch], cậu không cần mang theo dụng cụ dọn dẹp."

"Nếu [Tẩy Sạch] là xong việc dọn dẹp, sẽ không có dụng cụ dọn dẹp nào được sinh ra."

"N-ngay cả vậy... "

Silky dường như thích dọn dẹp mà không dùng [Tẩy Sạch] vì vài lý do. Tôi biết đó là đặc điểm chủng tộc silky là bởi thông tin gây ấn tượng cho tôi khi chủ nhân triệu hồi. Làm việc tốt thì nên khen, cô ấy chỉ muốn dọn dẹp sớm hơn một chút.

Ừm, tôi để lại phòng cho cô ấy vì sống trong căn phòng sạch sẽ vẫn thoải mái hơn.

"Tớ sẽ dọn dẹp, cứ rời trước đi."

Thế là tôi bị đuổi ra.

… Không có việc gì làm. Hmm.

Nghĩ kỹ thì cùng với việc dọn dẹp nhà trọ, Kinue học cả nấu ăn. Còn Nerune đang luyện tập ma thuật… nếu tôi cũng dùng được ma thuật, tôi sẽ hữu dụng cho nhà trọ.

… Tôi chỉ là đứa vô dụng… không thích đâu. Tôi sẽ không chỉ được dùng cho dịch vụ về đêm đúng không…

"È hè hé, vampire chuyên sống về đêm đúng không nào?"

"C-chuyện đó—xin hãy trả lại quần áo cho em!"

"Ăn và sống nhàn rỗi với em thật lãng phí, em không có lựa chọn nào khác ngoài việc này."

… kiểu tình huống đó.

… Uu, mặt tôi đỏ ửng bởi nghĩ linh tinh.

Mặc dù tôi sẽ không do dự nếu người đó là chủ nhân, dù sao thì tôi phải hữu dụng theo cách nào đó.

Tự hỏi tôi nên làm gì bây giờ khi đứng trước phòng, tôi rời khỏi nhà trọ đi dạo.

Thời tiết đáng ghét với mặt trời chói lòa chả làm gì được tôi hiện tại.

Đi bộ một đoạn, có một cánh đồng. Golem mà chủ nhân thiết lập làm việc đang thu hoạch nông sản.

Mặc dù có nhiều loại rau củ, nhìn như nó đang thu hoạch củ cải đường để làm ra đường… Tôi nên giúp thu hoạch không?

“…”

… Chả có chỗ nào cần giúp. Golem làm hết các công việc đơn giản. Hơn nữa tôi không có quyền ra lệnh cho những con golem này, tôi chỉ là vật cản nếu cố giúp. Vì golem không biết mệt, nên cũng không có lý do cần tôi giúp.

Ugugugu. Vậy là tôi cũng vô dụng ở đây?

Tôi tiếp tục đi bộ.

Tôi tới tận [Đường hầm lớn núi Tsuia]... Hmm.

Hầm thu tiền để đi qua, nên cũng không có lý do để tôi vào trong.

...Ah, một thương nhân đang đi qua.

Gánh giá gỗ trên lưng, thương nhân kiểu này gọi là mạo hiểm giả bán hàng rong.

Đa số thương nhân qua đây vận chuyển muối từ Pavuera tới Sia để bán. Tại đây, họ vận chuyển rau củ khô và đồ gỗ từ Sia tới bán ở Pavuera.

Oh, tôi cũng có thể kiếm tiền như thế… Không được, trước tiên tôi còn chưa biết tính toán. Không thể không có [Bàn Tính]-san hỗ trợ…

Ui, tôi cần tiếp tục học [Bảng cửu chương]. Ồ, nhưng trước đó cần hiểu cộng và trừ...

Tôi học toán không giỏi… Tôi làm được gì đây….

… Lần tới tham khảo ý kiến chủ nhân nếu vẫn không thể làm gì.

Ahh mou, tôi chán ngấy việc không thể làm gì.

Tôi cuối cùng đã nhận được tên, tôi không muốn vô dụng!