Sau con dốc là thử thách kiểu Tarzan leo dây, leo tường núi, và một bức tường cần vượt qua sau khi duy trì tư thế nhất định. Nhưng Leona đã nhẹ nhàng qua tất cả với tinh thần cao độ.
Nên giờ, trước mặt Leona và đồng bọn là thử thách không giống những lần trước.
“Hyaah! N-nó di chuyển!? E-em thật sự phải thọc tay vào à!? Đ-đây có phải sinh vật sống!?”
“Luật là không được nói đáp án. Cố lên nhé, Michiru!”
“Không gợi ý sao? Uuu, bực ghê!”
Michiru lo lắng thọc tay vào chiếc hộp không rõ bên trong là gì. Chỉ một mặt hộp trong suốt, cho phép Leona và Suira ngồi trước thấy bên trong. Một trò phổ biến trong các game ‘đoán vật bên trong’.
Tiện nói, tôi đặt một quả quýt hồng bên trong. Nó di chuyển hay chỉ lăn tròn? Suy đoán này rất bình thường.
“Ếch, là con ếch!”
[Tiếc rằng, cô đã sai~! Câu trả lời chính xác là ‘quýt hồng’!]
“Eeeh, không thể nào là quýt! Nó di chuyển này!”
[Tiếp theo đến trò chơi trừng phạt. Tới đi~]
Cứ thế, một Golem vào phòng. Không hiểu sao nó mặc quần bó màu đen và cầm quạt giấy trong tay.
“E-eh, khoan—thứ đó là ai!? … Ow!”
Tiếng bộp lớn tạo ra khi đập vào đầu Michiru.
Âm thanh nghe rất to, nhưng không đau với em ấy.
Sau khi Michiru bị đánh, Golem rút lui.
[Được rồi, đây an ủi cho cô. Kẻ thách thức tiếp theo, bước lên~]
“Yaaay, kẹo~! Om nom.”
“À, em sẽ lên kế tiếp, Leona-sama.”
Tôi thay đổi thứ trong hộp khi Suira sẵn sàng. Lần này là quả lê.
Suira cảm nhận nó. Sau khi xem biểu cảm của Michiru lúc trước, cô ấy nghĩ do dự không phải đáp án đúng. Làm theo cách này tốt hơn là cứ rụt rè, một cách hợp lý để tiến lên.
“Ra rồi. Là quả lê.”
[Tuyệt vời, chính xác! Boom boom bang bang~! Quả lê này là phần thưởng.]
“Chẳng phải chỉ là thứ bên trong?”
Cứ thế, Suira đưa ra đáp án đúng mà không có nhiều niềm vui. Và cuối cùng đến lượt Leona.
Lẽ tự nhiên, tôi chuẩn bị vật phẩm đặc biệt cho Leona.
“Cuối cùng đến lượt ta! … Liệu sẽ là gì bên trong?”
Leona nhanh đưa tay vào lỗ ở một bên hộp. Nhân lúc đó, tôi khiến cái hộp có thể nhìn rõ bên trong với hai người kia.
“Khoan đã, ổn không vậy?”
“W-wow… ể, chúng em không thể đưa ra gợi ý. Nhưng cố lên, Leona-samaaa~!”
“Ấy chết! Mô tuýp người thứ ba sẽ gặp thứ kì lạ à? Gaah, đây là gì!? Con rắn? Con ếch? Hay có lẽ đầu người!?”
[Buh-boo! Saiiii~. Đến lúc cho trò chơi trừng phạt~]
Golem cầm quạt giấy lại xuất hiện.
“Ể chờ đã, vừa nãy không phải câu trả lời! Không được thử lại sao?”
[Cô đã trả lời với bàn tay trong hộp, đó là câu trả lời.]
“Chẳng hiểu gì! Ít nhất để ta trả lời hẳn hoi!”
[… Thôi được, tôi sẽ cho thêm một lần thử do cô bức xúc. Vậy, đáp án là~?]
“Ừm! Hmm, gì đây nhỉ…”
Golem cầm quạt giấy miễn cưỡng lùi xuống. Leona lại mò tay vào hộp lần nữa.
Cô sờ bằng tay. Cảm giác mềm, lúc lắc… ngón tay cô sẽ ấn sâu vào bên trong nếu dùng lực… nó là một cục bánh bao lớn chăng?
“Ể khoan, là thức ăn? À không phải đáp án của ta!”
[Ai biết đâu? Có gợi ý này~. Nếu buộc phải nói, tôi sẽ không ăn… nhưng dù sao tôi là Golem!]
“Ahaha, vật mà Golem sẽ không ăn à~…. Hmm, cảm giác này…”
Cảm giác biến dạng theo nắm tay và thoải mái khi chạm vào.
Leona cảm thấy nó run rẩy. Không nghi ngờ, nó còn sống. Một sinh vật sống.
“… Có phải Slime?”
[Đó là… câu trả lời cuối cùng của cô?]
“Đúng!”
Cuộn trống bỗng phát ra tiếng từ đâu đó.
[… …]
“… …”
Khoảng hơn chục giây trôi qua khi họ nhìn chằm chằm nhau. Ngay khi họ cảm giác chờ đợi quá lâu, âm thanh ‘Ta-daaa!’ từ cuộn trống chấm dứt.
[Rất tiếc! Đáp án chính xác là ‘Jelly’!]
“Gần đúng!! Nhưng chờ đã, Slime đủ sát nghĩa rồi mà!? Nó siêu gần gũi với Jelly!”
[Thế nên tôi bảo cô thử lại. Cô sẽ thắng nếu thử cả hai trong hai lần. Nhưng trời ạ, cô hiểu sai. Cô thua 50% sau khi bỏ lỡ 100% cơ hội, một cuộc thi vô cùng công bằng~. Được rồi, đến lúc cho trò chơi trừng phạt.]
Golem cầm quạt giấy xuất hiện lần thứ ba. Đứng trước Leona, nó vung quạt giấy bằng toàn bộ sức lực.
“Kyaah~♪ Xin nhẹ nhàng với t—kyaah… hauu♪”
Quạt giấy đập trúng đầu Leona với tiếng động lớn.
… Golem và Leona dừng di chuyển một lúc như đang tận hưởng khoảnh khắc, nhưng cả hai bắt đầu di chuyển ngay khi nghe giọng của người chủ trì, Euma.
[Tốt lắm, Golem-san. Leona, đây là kẹo thưởng tham gia. Hãy di chuyển qua cánh cửa nằm bên phải mọi người.]
“Ừ~. Đi thôi Suira, Michiru!”
“” Okay, Leona-sama! “”
Leona và đồng bọn tới phòng tiếp theo với tinh thần cao độ.
Thử thách phòng tiếp theo là lẩu oden nóng hổi.
☆
Sau khi Leona và những người khác rời đi, Golem cầm quạt giấy đưa tay lên đầu và chậm rãi tháo ra.
… Nói chính xác thì thứ Setsuna cởi là mũ trụ Golem làm từ giấy.
“Puah! Aah, đầu Golem nóng nực quá…”
“Làm tốt lắm, Setsuna-san~”
Để tạo cơ hội Setsuna được đánh Leona, tôi đã chuẩn bị luật Golem sẽ [Đánh vào đầu họ bằng quạt giấy nếu thua ở một trò chơi trừng phạt].
Leona liên tục tránh trò chơi trừng phạt, nhưng cuối cùng đã dính một lần. Suira cũng không đánh trượt. Kể cả Michiru, đây là lần đầu em ấy tham gia trò chơi trừng phạt.
Và bất ngờ là họ vượt qua đủ loại trò chơi thể chất nhờ Leona hỗ trợ… Sau khi thử qua nhiều trò linh tinh để khiến cô ta phải chịu trò chơi trừng phạt, tôi chuẩn bị một thử thách bắt buộc thua.
Bởi vậy nên Setsuna ở bên trong Golem. Rồi, cô ấy đánh đầu Leona bằng quạt giấy… Tóm lại mục tiêu Setsuna muốn đánh Leona đã xong xuôi.
Giả dụ ước nguyện của cô ấy đã xong xuôi theo một chiều như này, tôi không cần làm gì như hạ nhiệt Leona sau khi đánh cô ta. Ngược lại, tôi sẽ cho Setsuna đi ra từ trong Golem.
… Tôi hy vọng cô ấy sẽ mãn nguyện với chuyện này.
“Cô vừa đánh Leona bằng quạt giấy rồi~… đã đủ chưa~?”
“Mmm, tôi nghĩ chẳng có gì tốt nếu không đánh Bà Ngoại trực diện, nhưng cảm giác lời nguyền đã bị phá vỡ. Tôi muốn kiểm tra, giúp tôi cởi cái này với.”
“Ờ ờ, tới ngay đây~”
Setsuna thoát khỏi Golem với giúp đỡ của Nerune. Quần áo và da của Setsuna đẫm mồ hôi do mặc bộ đồ giấy suốt một thời gian trong lúc chờ Leona phải nhận trò chơi trừng phạt.
“Hmm… mm. Hmmm…”
Setsuna sờ mó khắp cơ thể.
Thoạt nhìn không có gì thay đổi, nhưng—
“… Un, lời nguyền đã gỡ bỏ.”
Setsuna rất đăm chiêu. Lời nguyền gỡ bỏ nhưng còn gì khác nữa?
“Đó là chuyện quan trọng nhất~”
“Cảm ơn, Nerune-san.”
“Ờ~, giờ đến thưởng cho bọn tôi nhỉ~? Cô cứ trả bằng cơ thể nếu muốn~”
“Un, tôi hứa sẽ làm mọi chuyện trong khả năng. Thậm chí nghe theo sai bảo một tháng nếu cô muốn.”
“Hmmm~. Tôi sẽ hỏi cấp trên~… Tiện hỏi Leona đã làm gì với cô~?”
“… U-umm… C-cơ thể tôi có một bí mật…”
Setsuna vặn vẹo như đang xấu hổ.
Tôi cũng muốn hỏi. Leona đã làm gì?
“Tôi bị nguyền rủa tin rằng mình chỉ là một cô gái bình thường…! Bà còn khiến Nayuta nghĩ thế!”
… Ể, cô như vậy ngay từ đầu?
Heeeh…