Yuusha Party wo Tsuihou sareta Beast Tamer, Saikyoushu no Nekomimi Shoujo to Deau

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tiểu Thư Phù Thủy Hôm Nay Cũng Phải Làm Hầu Gái Để Trả Nợ

(Đang ra)

Tiểu Thư Phù Thủy Hôm Nay Cũng Phải Làm Hầu Gái Để Trả Nợ

Huân Lân (醺麟)

Còn Hoàng đế Albert, chỉ lặng lẽ thở dài——bởi ngài thật sự… đang bắt đầu nhớ lại rồi.

129 232

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

(Đang ra)

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

Ren Eguchi

Mukouda Tsuyomi, một chàng trai Nhật Bản hiện đại được triệu hồi sang thế giới của kiếm và ma thuật... Cứ tưởng sẽ có những chuyến phiêu lưu vĩ đại đang chờ đợi mình nhưng thực ra Makouda chỉ là một t

206 1631

The Academy’s Time Stop Player

(Đang ra)

The Academy’s Time Stop Player

애모르

Với 1 kỹ năng gian lận phá vỡ sự cân bằng

91 1293

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

(Đang ra)

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

Fuyuhara Patra

Ở thế giới này, mỗi người chỉ được Thần ban cho một "Gift" – năng lực đặc biệt duy nhất. Chỉ cần tận dụng tốt nó, mình nhất định sẽ tránh được diệt vong! …Khoan đã, "Gift" của mình là [Triệu Hồi Cửa H

63 517

Web Novel - Chapter 17: Cách mà Thuần Dưỡng sư chiến đấu

Tôi đã lập khế ước với Kanade, một sinh vật thuộc Mão Linh tộc.

Nhờ đó, tôi đã có được sức mạnh thể chất của một trong những Chủng Tộc Tối Thượng, là những sinh vật mạnh nhất trên toàn thế giới. Nhưng…

Có lẽ, chỉ là có lẽ thôi, tôi đã hơi để chuyện đó làm mình tự tin quá mức.

Bởi vì cho dù có mạnh đến đâu, một trận chiến đấu tay đôi với một con Rồng thực thụ thì vẫn là điều hết sức nực cười.

Suy cho cùng, tôi là một Thuần Dưỡng sư.

Điều đó có nghĩa là khi chiến đấu, tôi cần phải chiến đấu đúng với một Thuần Dưỡng sư thật sự.

“Kanade, cậu có thể cầm chân cô ta cho tớ năm phút… Không, ba phút thôi? Chỉ cần chừng đó là đủ.”

“Ừm, được chứ♪!”

Câu trả lời nhanh gọn và dứt khoát.

Tôi thích điều đó. Thật sự vô cùng đáng khích lệ.

“Hãy làm mọi cách để câu giờ cho tớ nhé! Sau đó, tớ sẽ lo phần còn lại!”

“Được rồi~! Vậy thì chúng mình chơi hết sức luôn nhé♪!?”

“Tôi trông cậy vào cậu đấy!”

“Cuộc họp chiến lược nho nhỏ của các ngươi cuối cùng cũng xong rồi sao?”

Có vẻ như Tania đã kiên nhẫn chờ cho chúng tôi bàn bạc xong kế hoạch một cách đàng hoàng.

Có lẽ cô ta đang đánh giá thấp tôi vì tôi là con người.

Nếu đúng như vậy, đây chính là cơ hội mà tôi mong muốn. Và tôi phải tận dụng nó triệt để.

“Xem đây!”

“Hử?”

Kanade bất ngờ lao tới.

Cô áp sát Tania với tốc độ nhanh đến mức để lại cả dư ảnh, rồi tung ra một loạt cú đấm với tốc độ xé gió.

Nhìn cảnh đó chẳng khác gì một cơn bão đang quét ngang cây cầu.

“Chưa hết đâu nhé!?”

Kanade xoay tròn như một cái bánh xe nghiền.

Và tận dụng đà đó, cô còn bồi thêm cả những cú đá vào chuỗi tấn công liên hoàn.

Một loạt đòn tấn công tàn bạo, kết hợp cả quyền lẫn cước.

Cho dù Tania là một con Rồng, khi phải đối mặt với đợt công kích mãnh liệt như vậy, cô ta cũng chỉ còn cách dồn toàn bộ sự chú ý vào việc phòng thủ.

“Ngươi có thôi đi không!? Tự dưng đánh điên cuồng thế này, liệu thể lực của ngươi có chịu nổi không hả!?”

“Rein nói là anh ấy sẽ lo hết phần còn lại, nên ta chẳng cần phải lo chuyện đó đâu~!”

Này này, Kanade!

Sẽ tốt hơn nhiều nếu cậu không lỡ miệng tiết lộ chiến lược của chúng ta cho đối thủ một cách tự nhiên như vậy chứ!

Mà thôi, giờ tôi cũng chẳng rảnh để đứng đó tán gẫu những chuyện không đâu.

Tận dụng sức mạnh nhận được từ khế ước với Kanade, tôi nhảy lên lan can cây cầu.

“……………”

Tôi tập trung toàn bộ giác quan, bắt đầu dò xét xung quanh.

Mục tiêu của tôi lúc này là tìm một "con chim" chính xác.

Có lẽ là nhờ sức mạnh của Mão Linh tộc, tôi chưa bao giờ tập trung đến thế ngay lúc này.

Tôi có thể cảm nhận sự sống của các sinh vật xung quanh mình, ít nhất là trong phạm vi vài cây số!

Và rồi…

Đây rồi! Tôi thấy nó rồi!

Tôi bắt được hình ảnh lờ mờ của một con chim đang bay ngang bầu trời.

Tôi hướng sự chú ý về phía nó, đồng thời truyền sức mạnh của một Thuần Thú sư tới.

“Đi với ta!”

Có một hiểu lầm khá phổ biến, là Thuần Thú sư có thể điều khiển sinh vật ở một mức độ nhất định mà không cần lập khế ước.

Tôi có thể ra những mệnh lệnh đơn giản cho động vật hoặc thú như "Đợi", "Lại đây!" hay "Di chuyển đi!".

Chỉ cần là những câu lệnh đơn giản, tôi hoàn toàn có thể khiến chúng làm tuân theo.

Tất nhiên, điều này chỉ áp dụng với những loài động vật nhỏ bé, đơn giản; chứ hoàn toàn không thể bắt một thành viên của Chủng Tộc Tối Thượng như Tania phải nghe lệnh.

Nhưng với tôi lúc này, thế là quá đủ rồi.

“Chíp!”

Nghe theo lời tôi, con chim vỗ cánh bay tới chỗ tôi.

Và không chỉ có một, phải tầm mười con.

Đó là loài chim gọi là Pitohui, với bộ lông có hai màu tương phản rõ rệt: đen và cam.

Trong lúc chiến đấu với Tania, tôi đã vô tình nhìn thấy một con bay ở phía xa…

May mắn là phán đoán của tôi đã đúng.

“Ngoan lắm, ngoan lắm.”

Thế là tôi lập được khế ước tạm thời với cả mười con pitohui.

Giờ thì tôi có thể ra những mệnh lệnh phức tạp hơn cho chúng.

Mất khoảng ba phút để tôi làm xong việc này.

Hoàn hảo. Đúng thời điểm.

Tôi nhảy xuống khỏi lan can cùng bầy pitohui rồi hét lên với Kanade:

“Kanade, cậu vất vả rồi! Phần còn lại để tớ lo!”

“Ừ, giao cho cậu đấy!”

Tania nở nụ cười nhạt khi tôi thay Kanade đối mặt với cô ấy.

“Ồ, lần này cậu sẽ là đối thủ của ta sao? Ta phải khen ngợi cậu vì đã thuần phục được một người của Mão Linh tộc dù chỉ là con người. Nhưng ta tự hỏi… liệu cậu có thể sánh được với sức mạnh thực sự của ta như cô ấy không?”

“Ồ, tôi không định làm đối thủ của cô đâu! Đối thủ của cô là bọn này cơ! Lên nào!”

Ngay lập tức, tôi ra lệnh cho bầy pitohui.

Chúng đồng loạt vỗ cánh, lao về phía Tania.

Chúng quây lấy cô ấy, tấn công bằng mỏ nhọn và móng vuốt sắc lẹm.

“H-Hả!? Cái… Cái gì thế này!?”

“Tôi vừa thuần phục bọn chúng đấy. Giờ thì chúng sẽ làm bất cứ điều gì tôi bảo.”

“Cậu đã thuần phục hết đám chim này… Không thể nào!? Chuyện đó là bất khả thi!”

Kanade cũng kinh ngạc.

Chuyện thuần phục nhiều sinh vật cùng lúc thật sự hiếm đến vậy sao?

“Nhưng mà… thế này thì làm được gì? Tôi sẽ thừa nhận là cậu có thể thuần phục nhiều con cùng lúc, nhưng một loài chim thế này thì làm được gì? Đừng nói là cậu chỉ định làm rối tầm nhìn của ta nhé?”

“Kể cả tôi có định làm vậy, thì cô Tania đây cũng có thể quét sạch chúng một lượt thôi, đúng không?”

“Đúng thế, tất nhiên là được. Vậy nên vô ích thôi. Thực ra khó chịu quá, ta nên làm ngay bây giờ thì hơn, cậu không nghĩ vậy sao?”

“Xin lỗi nhé, nhưng chuyện đó sẽ không xảy ra đâu. Nếu định làm thì cô nên làm ngay từ đầu mới phải.”

“Hả?”

Tania thoáng nhìn tôi với vẻ khó hiểu…

Rồi ngay giây sau, biểu cảm của cô ấy trở nên méo mó vô cùng kỳ lạ.

“C-Cái gì thế này… Cơ thể ta… đang… kiệt lực…”

Lảo đảo, Tania khụy gối xuống.

“Ngươi… Đã… làm gì ta…?”

“Cô tưởng đó chỉ là vài con chim thường nên đã mất cảnh giác. Nhưng cô không nên làm vậy. Vì thực ra… đây là loài chim rất đặc biệt, và chúng… có chất độc vô cùng mạnh.”

“Đ-Độc…?”

“Cô thấy lông chúng sáng màu không? Đó là màu cảnh báo, để báo cho kẻ săn mồi biết rằng chúng có độc. Pitohui là loài chim như vậy.”

“Chỉ là… vài con chim… mà ta đã…”

“Vô ích thôi. Độc của pitohui mạnh tới mức có thể giết chết con người trong một số trường hợp ít xảy ra. Và cô vừa dính lượng độc của mười con như vậy. Dù là rồng, cô cũng gần như không thể không chịu ảnh hưởng. Có thể cô sẽ không chết, nhưng chắc chắn những cử động sẽ bị tê liệt trong một khoảng thời gian. Nếu may mắn thì là như vậy. Cho nên… trận đấu này kết thúc tại đây thôi.”

Tôi ra hiệu và giải trừ những con Pitohuis khỏi khế ước.

Ngay lúc đó, cả mười con Pitohuis lại một lần nữa tung cánh bay lên trời……

Có vẻ như Tania, người bị bỏ lại tại chỗ, thậm chí còn khó khăn để đứng vững, rồi ngã quỵ xuống đất với cơ thể rũ rượi.

“U-Ư…… T-Tôi đã mất cảnh giác…… B-Bị thua trong một trận đấu tay đôi thì còn chấp nhận được, nhưng bị đánh bại theo cách nhục nhã thế này thì……”

“Đừng cố làm mọi thứ một mình, hãy hợp tác với người khác…… Đây chính là cách mà một Thuần Thú sư chiến đấu. Cách này tốt hơn đấy, đúng không? Nó giúp mọi việc trở nên đơn giản hơn hẳn?”

“…… Ừ, có lẽ cậu nói đúng.”

“Vậy…… Cô muốn làm gì tiếp? Vẫn muốn tiếp tục à?”

“…… Tôi bỏ cuộc, cảm ơn. Dù sao thì tôi cũng chẳng thể cử động nổi trong một lúc nữa …… Haa…… giờ tôi còn cảm thấy mệt lạ thường nữa.”

“Vậy thì, nghĩa là lần này Kanade và tôi thắng rồi, đúng chứ?”

“Đúng vậy…… Ta, Tania – thuộc Hồng Long tộc…… thừa nhận thất bại tủi hổ này.”

Bằng một cách bất ngờ, Tania chịu thua một cách thẳng thắn.

Dù chính cô ấy là người đã thách đấu, nhưng lại ngoan ngoãn thừa nhận thất bại như thế, quả là một người có tính cách kỳ lạ, nhỉ?

Nhưng, tôi đoán là…… cô ấy cũng không hẳn là người xấu.

Không hiểu sao, ý nghĩ đó chợt xuất hiện trong đầu tôi.

“Rein!”

“Owah!?”

Kanade chạy đến và ôm lấy người tôi thật chặt.

“Tuyệt quá! Tuyệt quá! Tuyệt quá! Không thể tin được là chúng ta đã thắng được một con rồng như Tania…… mà còn dùng những con chim có độc để thắng nữa chứ! Không chỉ là kỹ năng thuần phục hoàn hảo của một Thuần Thú sư, mà còn phải có kiến thức và sự am hiểu sâu sắc mới làm được chuyện này! Em biết mà! Rein thật sự rất tuyệt vời♪!”

“C-Cảm ơn.”

“Nyafuuh♪! Rein thắng rồi! Rein thắng rồi!”

“B-Bình tĩnh nào, Kanade! Tớ biết là cậu vui, nhưng có chuyện tớ cần làm trước.”

“Chuyện cần làm? Ưm…… chẳng lẽ là đánh đòn Tania này sao?”

Tôi có thể cảm nhận được Tania đổ mồ hôi lạnh, dù đang nằm bẹp dưới đất.

“Bình tĩnh đi, sẽ không có chuyện ai đánh đòn cô hay làm gì kỳ quặc đâu. Tôi chỉ muốn nói chuyện với cô thôi. Vì tôi muốn mọi chuyện được giải quyết êm đẹp nhất có thể. Để làm vậy, tôi cần nói chuyện với cô, Tania, và ít nhất là để cô hứa sẽ không làm mấy chuyện như vậy nữa.”

“Nếu tôi nói là mình không thể hứa thì sao……?”

“Nếu đến mức đó…… Ừm, chúng ta sẽ làm gì đây nhỉ? Chắc sẽ rắc rối to mất. Thật ra thì nãy giờ xảy ra nhiều chuyện quá nên tôi cũng chưa nghĩ xa đến vậy…… Mà thật ra, tôi còn hy vọng là cô sẽ gật đầu đồng ý ngay, không gây thêm phiền phức cơ…… Hmm……”

“…… Pfft, haha!”

“Các người…… Đã đánh thắng ta một cách đường đường chính chính…… Vậy sao lại cảm thấy rắc rối chứ…… Mấy người thật kỳ lạ…… Kỳ lạ nhưng vui thật đấy……”

“Nhưng mà, nếu cô từ chối, thì chúng tôi sẽ thật sự gặp rắc rối lớn đấy. Cô không nghĩ vậy sao?”

“Dù cậu là con người, cậu thật kỳ lạ…… Nhưng thôi được, tôi sẽ theo ý cậu. Và dù tôi không thể hứa hẹn về chuyện tương lai, nhưng ít nhất là tạm thời tôi sẽ dừng lại.”

“Cảm ơn. Như vậy thì tốt quá.”

“Tuy nhiên……”

“Tuy nhiên?”

“Nếu cậu tử tế thì…… cho tôi chút thời gian để lấy lại sức được chứ? Vì chất độc…… cơ thể tôi vẫn còn tê liệt…… nên không thể cử động…… tốt cho lắm……”

“Hoo? Cô vẫn còn bị tê à? Vậy thế này thì sao? Còn thế này? Thế này nữa? Rồi thế này, thế này, và thế này!?”

“N-Này! D-Dừng lại! Đừng! Đừng chọc ta như thế! Cái này…… Ahh, KHÔNGGG!!!!!!”

Mọi chuyện kết thúc theo cách không hẳn như tôi đã nghĩ, nhưng……

Ít nhất thì, trận chiến của chúng tôi với Tania đã chấm dứt.