Yuusha Densetsu no Uragawa de Ore wa Eiyuu Densetsu wo Tsukurimasu

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3535

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 318

Tập 01 - Chương 18: Dường như tôi đã chọc giận người khác

Trở lại Hiệp hội, tôi báo cáo và nhận thưởng cho nhiệm vụ diệt chuột. Thêm vào đó là răng của đám Kobold để làm bằng chứng cho việc hạ gục và bộ lông của chúng để bán. Lông của kobold là một trong những vật liệu rẻ nhất, nhưng ít nhất nó vẫn khá hơn lông da của gia súc bình thường, phù hợp cho việc chế tạo áo giáp cho đám lính đánh thuê tân binh.

-Vâng, cảm ơn anh rất nhiều.

Nhận thưởng từ nhiệm vụ diệt chuột từ cô gái tiếp tân tại quầy. Thêm vào đó là phần thưởng cho việc tiêu diệt kobold.

-Những gì anh làm thực sự rất hữu ích đó. Hầu như chẳng ai muốn nhận những nhiệm vụ của chúng, trong khi số lượng nhiệm vụ thì cứ đầy dần lên…

-Tôi cũng rất vui vì có được thu nhập tốt từ chúng mà.

-…Theo thông tin nội bộ mà tôi biết được thì Yukina-san là người kiếm được nhiều tiền nhất trong số những người của cấp 5 và cấp 4 gần đây đó.

Cô tiếp tân thì thầm vào tai tôi. Cái này là để tránh việc bị nghe thấy bởi những lính đánh thuê khác và gặp phải mấy kẻ lèo nhèo đến gây rắc rối cho tôi.

-Đúng là tôi đã kiếm được rất nhiều tiền, nhưng vẫn có vài chuyện không được ổn lắm

Tôi nói lại chuyện nhiều lần bị tấn công bởi đám kobold với cô ấy, cả chuyện tất cả chúng đều gầy trơ xương nữa.

-Tôi hiểu rồi, ra là thế.

Cô tiếp tân chống cằm ra chiều suy nghĩ gì đó.

-Không biết cái này có ích gì hay không?

-Ah, không có chuyện đó đâu, bất kì thông tin nào từ các lính đánh thuê đều rất có giá trị với mạng lưới thông tin của hiệp hội. Hơn nữa, công việc mà Yukina-san đang làm tốt hơn rất nhiều so với những tân binh khác.

Tốt hơn rất nhiều ở đây ý nói đến tình trạng của những vật liệu thu hoạch được. Được giao càng sớm thì chất lượng của chúng càng tốt, đồng thời tôi cũng học được nhiều cách bảo quản để giữ cho chất lượng của vật phẩm mang về không thay đổi nhiều, từ đó nâng giá bán lên một chút.

-Những tân binh đều chỉ chăm chăm nhắm vào số lượng quái vật tiêu diệt được. Về chuyện đó, những kĩ năng của Yukina-san tuyệt vời đến mức khó ai tin được anh đang là cấp 5 đó.

-Thì bởi vì thứ tôi quan tâm không giống với họ mà.

Tôi chỉ đơn thuần là đã quen với nó, nhưng việc được khen cũng không tệ chút nào.

-Khá trùng hợp là không chỉ có anh, những lính đánh thuê khác cũng báo cáo rất nhiều về việc số lượng kobold đang tăng lên bất thường. Nhưng kobold là những con quái thuộc nhóm yếu nên chẳng ai quan tâm lắm. Vì vậy thành thực mà nói, thông tin của anh mang về có tính xác thực khá cao đó.

“Tôi sẽ báo nó với Hội trưởng”. Cô ấy nói thế, và sau vài câu tán dóc, tôi rời đi.

Vừa đi đến lối ra, tôi vừa trò chuyện với Gram, trong khi có rất nhiều tiếng xì xào, trầm trồ bên trong. Tuy nhiên nếu Gram không bảo là có gì nguy hiểm thì tôi cũng chẳng quan tâm đâu.

-Giờ thì, chúng ta làm gì nhỉ? Hay là tới chỗ Ngự….à nhầm, Kyune-chan nhỉ?

-Tôi nghĩ cách ông gọi cô ấy như thế có hơi thô lỗ quá đó.

Chắc chắn là điểm hấp dẫn nhất của Kyune chính là bộ ngực, nhưng nếu gọi giống như Gram, chắc tôi sẽ bị ăn tát lệch mặt mất…

-Cộng sự của ta, cậu còn trẻ con quá đó…

-Ông im đê…

Lão già này là loại nói trước rồi mới nghĩ sau. Tuy nhiên về khía cạnh cùng là đàn ông mà nói, việc đứng trước một bộ ngực mỗi ngày cũng không phải là chuyện gì đó có thể gây nhàm chán. Với lại chẳng phải tôi đang làm việc quần quật chỉ để được chạm vào nó sao?

-Cộng sự này, ta nghĩ cậu nên để ý về đằng trước đi.

-Uwa…otto…

Đang nói chuyện, Gram đột nhiên nhắc nhở tôi như thế. Xoay đầu theo hướng ông ta bảo, tôi phải vội vàng né tránh người đang tiến lại ở phía đối diện.

-To thế…

Đang nói chuyện về bộ ngực của Kyune, tôi bỗng để ý đến kích thước của bộ ngực cô gái mà tôi vừa tránh.

-Đó, lần này là cậu nói đó nhé…

Có cơ hội là Gram cà khịa tôi ngay.

Nhưng tôi chẳng thèm quan tâm đến nó nữa, ánh mắt tôi đang bị thu hút vào diện mạo của cô gái mà mình vừa tránh.

Trên đỉnh đầu cô ấy là một đôi tai nhìn như tai cáo, thứ mà không con người nào có. Nó cho thấy cô ấy thuộc một chủng tộc cực hiếm ở Arks này, được gọi là Thú nhân tộc. Đằng sau lưng ở gần mông còn có một chiếc đuôi hơi xù, cùng màu trắng muốt như đôi tai đang ve vẩy.

Trang phục cô ấy đang mặc cũng rất đặc biệt nếu so với con người trên lục địa này. Nó gần giống với những chiếc áo choàng được mặc bởi các tu sĩ trong Nhà thờ. Một bộ đồ được thiết kế để nhấn mạnh từng đường nét trên cơ thể kia, đặc biệt là bộ ngực đầy đặn như muốn xé toang cái áo mà chui ra kia.

Và điều nổi bật thứ hai bên cạnh bộ ngực là thanh kiếm đang đeo trên thắt lưng kia, nhưng tôi chẳng có thêm thời gian để quan sát ngoại hình của cô ấy nữa.

Bởi ánh mắt của cô gái kia đang nhìn tôi cho thấy rõ sự bất mãn mà chưa rõ nguyên nhân gì.

-Anh muốn nói gì với tôi sao?

Nhìn vào ánh mắt sắc lạnh kia, tôi có chút kinh hãi. Dù vẻ ngoài rất xinh đẹp nhưng ánh mắt của cô ấy tỏa ra sát khí lạnh người.

-T….tôi xin lỗi nếu đã làm phiền cô…Thành thực xin lỗi…

Rõ ràng là ánh mắt thả dê của tôi đã bị cô ấy tóm được, nên tôi đành phải cúi đầu xin lỗi.

Nhưng ánh mắt của cô gái kia lại chẳng thèm quan tâm đến tôi mà lại tập trung vào cây thương trên lưng tôi.

-Một thương thủ….anh có phải là người gần đây được gọi là [Kẻ diệt chuột] không?

Câu hỏi cho thấy rõ sự ghê tởm và coi thường tôi.

Thái độ đó khiến tôi cảm thấy thực sự khó chịu.

-Dừng lại đi, cộng sự….

Hm?

Người vừa nói câu đó chính là Gram, câu nói không chút đùa cợt.

-Cô gái cáo đó, cậu không đủ mạnh để đánh bại cô ta ngay lúc này đâu. Hơn nữa thứ đang đeo trên thắt lưng của cô ta không đùa được đâu.

Không giống như những thanh kiếm thông dụng trên thế giới này với hai lưỡi, hình dạng thon dài và thẳng, thanh kiếm kì lạ này chỉ có một lưỡi rất mỏng. Chiều dài cũng hơn hẳn.

-Dù sao thì, đừng có đánh nhau, ít nhất là ở đây…

Trước lời khuyên của Gram, tôi hơi ngẩng đầu lên nhìn cô ta lần nữa, rồi để tránh thêm những rắc rối có thể xuất hiện, tôi lại lên tiếng…

-Nếu không còn gì nữa…tạm biệt….

-Khoan đã…

Tuy nhiên, cô ta đột nhiên nắm cổ áo tôi kéo lại.

-Không ngờ kẻ đã săn được một lượng lớn chuột khổng lồ hóa ra chỉ là một tên hèn nhát…..

Nói xong, cô ta buông cổ áo tôi ra rồi quay mông bỏ đi.

…tôi tự hỏi mình đã vô tình làm gì đó chọc giận cô ta hay sao?