Yowai 5000-nen no Soushoku Dragon, Iware Naki Jaryuu Nintei ~Yada kono Ikenie, Hito no Hanashi o Kiite Kurenai~

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

The Death Mage Who Doesn't Want a Fourth Time

(Đang ra)

The Death Mage Who Doesn't Want a Fourth Time

Densuke

Hiroto được tái sinh là một dhampir, chủng tộc mang hai dòng máu vampire và dark elf. Không muốn phải chết theo ý vị thần, câu quyết tâm sống sót ở kiếp này với ma pháp Tử vong và bể mana khổng lồ cậu

211 5396

Dokuzetsu Shoujo no Tame ni Kitaku-bu Yamemashita

(Đang ra)

Dokuzetsu Shoujo no Tame ni Kitaku-bu Yamemashita

aterui mizuno

Cuộc sống học đường đầy hỗn loạn của hai con người ấy bắt đầu, với đủ thứ trò đùa và cả những lời lăng mạ cay nghiệt. Thế nhưng, cậu vẫn chưa hề biết đến bí mật mà cô ấy đang che giấu…

14 91

Bạn thuở nhỏ của nhân vật phụ hạng C là nữ chính mạnh nhất thế giới

(Đang ra)

Bạn thuở nhỏ của nhân vật phụ hạng C là nữ chính mạnh nhất thế giới

Ramen Murderer

Vậy tại sao nữ chính lại thành bạn thuở nhỏ của tôi cơ chứ!??

85 970

The Jack-of-all-trades Kicked Out of the Hero’s Party ~ The Swordsman Who Became a Support Mage Due to Party Circumstances, Becomes All Powerful~

(Đang ra)

The Jack-of-all-trades Kicked Out of the Hero’s Party ~ The Swordsman Who Became a Support Mage Due to Party Circumstances, Becomes All Powerful~

Itsuki Togami

-Tuy nhiên, việc trở thành Phù phép gia chắc chắn không hề vô ích. Thời gian tham gia tổ đội Anh hùng, kiến thức, kinh nghiệm và sự phát triển của vô số phép thuật căn nguyên chắc chắn sẽ bồi đắp cho

55 674

Tôi Trở Thành Sư Phụ Tạm Thời Của Trùm Cuối

(Đang ra)

Tôi Trở Thành Sư Phụ Tạm Thời Của Trùm Cuối

Han Saeng Han Sa | 한생한사

Với quãng thời gian ít ỏi còn lại,Tôi phải dẫn dắt những đứa trẻ mà mình từng bỏ rơi đi đúng con đường.

10 74

Tập 01 - 11. Giao đoạn: Bài luyện tập của Raiotto ~ Hôm nay tôi vẫn (bị bắt phải) ổn

Chuyển Ngữ Viên: Em Mờ.

Biên Tập Viên: Lam Sói.

-----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

“Cho tới khi nhóc dọn hết đống gạch vụn quanh thị trấn thì nhóc phải lôi cái xe này đi bằng hết sức mình. Ta không để nhóc nghỉ cho tới khi trên tường không còn lấy một mẩu gạch nào.”

Sau khi Bà Chủ Ariante ban lệnh, thời gian nghỉ ngơi của Raiotto hoàn toàn biến mất. Hơn nữa, người chịu trách nhiệm, sau khi ban cái lệnh ngớ ngẩn đó, đã nhanh nhảu đi tới võ đường trong lúc trả lời ‘ta còn phải đi huấn luyện cho những mạo hiểm giả khác’. Giáo trình huấn luyện mở thật.

Và giờ, người đang ném mấy lời động viên từ phía sau chiếc xe xích lô –

“Raiot-to ới ơi, sắp tới giờ uống thuốc của nhóc rồi đóa <3 Thật ra, đây là một sản phẩm đặc biệt đó nha! Uống một tí thôi là nhóc khỏi ngủ 3 ngày 3 đêm luôn!”

Đó là giả kim sư. Bà ta mặc một chiếc áo choàng tím, với những chiếc lắc và dây chuyền trông khá là bất chính đang khua khoắng loẻng xoẻng. Khi trở thành người quen của Ariante, có nhiều người đã liên tục thay ca và để ý tới thằng bé.

Ngẫu nhiên sao, vào ngày hôm qua đó là một bạch pháp sư, người cứ ném mấy tia sáng bí ẩn từ trên ghế ngồi. Mỗi khi có tia sáng đánh trúng người nó, bao nhiêu mệt mỏi liền tan biến và nó tràn ngập sức sống. Nhưng khi điều đó biến mất thằng nhỏ liền phải chịu sự mệt mỏi gấp đôi, và bà ta không ném thêm tia sáng nữa. Khi nó quay lại nhìn, nó sẽ thấy bà ta mỉm cười. Hẳn đó là một cách quấy rối của bả.

Ngay khi thằng bé dừng chiếc xe đẩy hàng để nhặt gạch vụn lên, vị giả kim sư nhanh chóng ghìm nó lại và đưa một chiếc bình chứa đầy thứ chất lỏng màu lục tới gần miệng. Mặc dù nhiệt độ xung quanh đáng ra phải bình thường, thứ chất lỏng nhớt nhợt này trông như dung nham đang sôi sục bên trong cái bình đó.

“Được rồi! Cháu chưa có mệt tí nào! Cháu chưa cần cái thuốc này đâu!”

“Nhóc đừng có cố quá~ Đây, đừng có sợ mà uống thuốc đi.”

“Ư... Ughhh! Guaa!”

Vị của nó không thể diễn tả bằng lời được. Nó không đắng, ngọt, chua hay cay. Nếu có thể diễn tả thì nó mang một hương vị ‘thô ráp và tàn độc’. Hơn nữa, người ta cũng không thể nôn cái thứ thuốc này ra vì cái độ dính của nó. Vào lúc Raiotto vùng thoát và bò bằng cả tứ chi với bản mặt xanh lè, vị giả kim sư đang ghi chép lại điều gì đó trên tấm giấy da. Có vẻ như thằng bé tội nghiệp đang bị sử dụng như một vật thí nghiệm.

Thêm vào đó, một bàn tay đặt lên vai nó, không cho nó lấy thời gian xả hơi.

“Chàng trai à, cuối cùng cậu cũng tới. Canh thời gian chuẩn lắm. Ta đang tính bắt đầu dỡ mấy ngôi nhà bị phá hủy đây. Có khá nhiều gạch vụn để cho cậu mang tới tường thành đấy.”

Đó là một nam võ sĩ với hai cánh tay quấn băng. Ở phần thân trên gã không mặc gì ngoại trừ băng gạc. Raiotto đánh giá gã như một kẻ thích thể hiện chỉ muốn cho người ta xem cơ bắp của mình.

“Ôi. Chí ít cũng để cháu làm công việc tháo dỡ đi... Cháu chạy không nổi nữa rồi.”

“Không đời nào. Công việc này rất nguy hiểm đối với một thằng bé như cậu. Thôi nào, nó cũng gần con đường này mà.”

Khi gã ta kéo chiếc xe của gã một quãng ngắn, thằng nhỏ thấy một vết cháy xém ở phía bên hông căn nhà. Ngay khi nở một nụ cười nửa môi, gã nghiêm túc ném mình vào đống đổ nát, tay chân khua khoắng loạn xạ ngầu. Đống đổ nát bỗng chống biến thành một đống gạch vụn ngay trước mắt nó. Gã ta đã từng nói, chỉ có chạy mới mang lại những giọt mồ hôi rực rỡ.

“Aaaa! Cái cảm giác hủy diệt thuần khiết được truyền đạt từ đôi tay và đôi chân này! Đây chính xác là tinh hoa của võ thuật!”

Đó là một sự xúc phạm đến võ thuật thì có. Dù không có học võ nhưng nó vẫn chắc cú về điều này.

“Và giờ thì, Raiotto ~ Đừng có thẫn cái mặt ra và bắt đầu đi lượm gạch đi. Hay là nhóc mệt rồi? Nhóc có muốn chị cả cho nhóc thêm liều thuốc nữa không nào ~?”

“Uwwaa! Cháu ổn, cháu tràn đầy năng lượng! Cháu lượm lên đây, ngay bây giờ!”

Thực sự thì cơ thể của thằng bé chuyển động rất nhanh. Mặc dù tay chân vẫn liên tục nhặt nhạnh, cơ thể của nó di chuyển với vận tốc nhanh gấp đôi bình thường. Điều đáng sợ là, vị giả kim sư vẫn ghi ghi chép chép rất mực chi tiết về tình trạng của thằng nhỏ. Không còn nghi ngờ gì nữa, hẳn đó là tác dụng của cái thứ thuốc kia. Tác dụng phụ của thứ thuốc đó từ giờ trở đi có thể làm người ta run sợ.

Gã võ sư (thực chất là một tên biến thái), người vừa phá hủy căn nhà trong chớp mắt, lên tiếng trong lúc chùi mồ hôi.

“Chàng trai trẻ này, cậu may mắn lắm đấy, được Ar cho tập những khóa đào tạo không giới hạn. Những người hoàn thành khóa huấn luyện này, không cần biết có kém cỏi cỡ nào, cũng trở thành những chiến binh hạng nhất. Ta đang mong chờ xem tương lai của cậu thế nào đây. Khi lĩnh hội được những món kỹ thuật đỉnh cao thì nhớ về đấu với ta nhé.”

“... Bỏ qua chuyện đấu đá đi, ông đang nói thật đấy à? Cháu có thể trở nên mạnh hơn qua mấy bài tập cẩu thả này?”

“Theo như lý thuyết, nếu người ta cứ đẩy bản thân tới giới hạn rồi hồi phục, cơ thể đó sẽ liên tục được cường hóa. Tất nhiên, trải qua những khóa huấn luyện khắc nghiệt đó cũng gây chết người, nhưng đó là lý do tại sao bà ấy ở đây.”

Vị giả kim sư ngay lập tức giơ ngón cái lên. Thằng bé vẫn chưa chết chẳng qua là do thuốc và pháp thuật sao? Từ giờ nên bỏ ngỏ câu hỏi đó.

“Chà, đôi lúc nó trở nên quá khắc nghiệt làm tim ngừng đập, nhưng – “

Đáp lại cho những câu chữ tuôn ra không ngừng nghe như bản án tử là khuôn mặt của Raiotto dần trơ ra như đá.