Chúng tôi đi dạo vòng quanh Blutgang giết thời gian trong lúc chờ Dina và Libra trở về. Nếu phải dùng một từ để miêu tả ấn tượng của tôi về nơi này nơi này, thì đó sẽ là “tráng lệ”.
Tuy chỉ là một thành đô nhân tạo được xây dựng trong lòng một con golem khổng lồ, nhưng nếu không để ý trần nhiều quá thì có khi người ta cũng quên luôn điều đó ấy chứ.
Thật sự mà nói, tôi thấy hơi rén rồi đấy.
Tôi không thể tưởng tượng nổi làm sao mà một đám vốn ăn lông ở lỗ trong hang động lại có thể phát triển đến như thế này.
Thành phố đem lại cảm giác hoài cổ khá rõ, nhưng việc xây dựng một thành phố quy mô trong không gian giới hạn như thế này khiến tôi không khỏi nhớ lại một bộ phim hoạt hình từng xem kể về một nền văn minh ngoài không gian.
Trong thế giới này, chủng tộc được cho là huyễn tưởng nhất, đồng thời tiệm cận với nền văn minh hiện đại nhất, có lẽ chính là những người Dwarf.
Thêm vài thế kỷ phát triển nữa thì có lẽ khung cảnh bên trong Blutgang đây cũng chẳng khác thế giới hiện đại là bao.
Hẳn đèn giao thông cùng xe hơi cũng sẽ xuất hiện sớm thôi.
À mà nếu là xe hơi, thì cũng đã có một cái rồi đấy – Tanaka do chính tay tôi chế tạo.
Trong lúc đang suy nghĩ vẩn vơ, tôi chợt nhận thấy những bước chân đang hướng về phía này.
Ước chừng khoảng … 300m. Dù không thể so với Libra, nhưng thính giác của tôi vẫn rất ưu việt.
So với Nhân Tộc thì sải chân ngắn hơn, và nghe khá nhẹ, kiểu như không mang giày. Gần như chắc chắn đây là một nhóm Dwarf rồi.
Như để củng cố cho điều đó, một nhóm năm Dwarf mặc đồng phục công nhân đang dần tiến về phía này từ ngã tư đường.
……Thay vì Dwarf thì dáng vẻ của họ nhìn giống dân công trường, hoặc thủ kho hơn.
Hình tượng những người Dwarf khoác trên mình bộ giáp rèn điển hình trong đầu tôi bỗng chốc sụp đổ hoàn toàn.
“Chà, cô ấy đây rồi!”
“Có chắc cô gái xinh đẹp này người ta cần tìm không?”
“Không sai vào đâu được! Không phải ngày nào ta cũng có cơ hội được gặp một mỹ nhân thế này đâu!”
Sự thay đổi thái độ đột ngột của họ khiến tôi đề cao cảnh giác.
Từ cuộc trò chuyện lúc này, thì có vẻ họ đang tìm tôi. Thậm chí họ còn nhấn mạnh việc không thể nhận nhầm ngoại hình của tôi nữa chứ.
…. Có vẻ… không ổn cho lắm.
Đôi cánh sau lưng, nhờ ma pháp ngụy trang của Megrez, giờ đang hoàn toàn được giấu kín. Tôi cũng đã đổi cả kiểu tóc và đeo thêm kính vào.
Nhưng cái thứ cực kỳ nổi bật là gương mặt của Ruphas vẫn lù lù ra đấy.
Tuổi thọ của Dwarf rất ngắn, thêm việc vốn không hề có công cụ ghi hình nào tồn tại ở thế giới này, nên tôi đã nghĩ sẽ không ai còn nhớ mặt tôi trông như thế nào… Nhưng có vẻ tôi tôi đã nhầm to. Trình độ công nghệ của họ hoàn toàn đủ khả năng tạo ra một cái máy ảnh, hay thứ gì đó đại loại thế.
Tôi chọn hóa trang kiểu này vốn là vì không ưa cái áo choàng toàn thân kia, nhưng có vẻ bất cẩn quá rồi.
…Mà thôi chẳng sao hết. Đây chỉ là lỗi nhỏ, và tôi hoàn toàn có thể khắc phục nó bằng sức mạnh của mình.
Một cách kín đáo, tôi kích hoạt [Thấu thị] để kiểm tra cấp độ của nhóm Dwarf kia.
Đâu đó khoảng tầm từ level 20 đến 40. Chẳng đủ để trụ quá một khắc nếu đấu với tôi.
Thông qua việc giải phóng tâm thức để vào trạng thái chiến đấu, tôi có thể bóp méo cảm quan thời gian của chính mình, biến mọi chuyển động của nhóm người Dwarf thành những thước phim quay chậm.
Và thông qua việc tập trung cao độ hơn nữa, tôi có thể phản ứng, phòng vệ, và đánh trả với khoảng trễ tối thiểu, gần như “ngay tức thì”… Tôi đã nhận ra những điều này lúc đấu với Quỷ Vương.
Kiểu gì tôi cũng thừa sức hạ cả nhóm trước cả khi họ kịp nhận thấy cái gì đang diễn ra. Sức mạnh hai bên quá chênh lệch.
Nếu họ có ác ý, dù là nhỏ nhất – Tôi sẽ xử lý không thương tiếc.
“Khoan, xin hãy chờ đã, thưa Ruphas bệ hạ! Bọn họ không hề có ác ý đâu ạ!”
Virgo đã ngăn lại trước khi tôi quyết định động thủ.
Những lời của con bé nói nhanh chóng làm tôi bình tĩnh lại. Cảm quan về thời gian xung quanh tôi cũng trở lại bình thường.
Ngay sau đó, nhóm người Dwarf kia liền bước về phía này, trên môi họ nở nụ cười thân thiện, không hề có chút thù địch nào.
“Xin chào, tôi đang tìm cô đây. Cô là chủ nhân của con golem dạng hộp bọc thép phải không? Còn nhớ chứ, tôi chính là người đã thông quan cho cô ở cổng chính đây.”
“….Hở? À thì…. thứ lỗi nhé, có vẻ ta không nhớ mặt ông rồi.”
Người Dwarf bắt chuyện với tôi trạc tuổi trung niên. Ông chỉ tay vào mặt mình, nhưng nói thật tôi chả phân biệt được ai với ai đâu.
Tất nhiên nếu nhìn kỹ, thì tôi vẫn có thể nhận ra điểm khác biệt giữa người này với người kia.
Nhưng năm quý ông đây, hay nói đúng hơn là tất cả mọi nam nhân tộc Dwarf đều nhìn như thế này à? Cứ như là được đúc từ một khuôn ra ấy.
Cặp lông mày rậm, mũi to và râu quai nón xồm xoàm. Thêm cả đường nét gương mặt cứng như đá.
Làm như tôi biết được ai là ai ấy. Tệ hơn nữa là đến cả trang phục của họ cũng y hệt nhau.
Ít ra cũng phải có tí màu sắc chứ. Thế này khác gì Ma_o và Lu_gi mặc đồ đôi cơ chứ.
“Chậc, đúng là dân ngoại đạo có khác…! Nhìn kỹ này cô gái! Đây mới chính là người đẹp trai nhất bọn!”
“Sủa ít thôi thằng này!? Mày nhìn như ông cố nội của tụi tao ấy!”
“Phải là bên này chứ, đúng rồi! Tôi đây mới là người đẹp trai nhất!”
…. Vẫn chả phân biệt nổi…….
Chả hiểu sao họ nhận ra được nhau, nhưng dưới góc nhìn của tôi, thì cảnh này giống kiểu một gã phân thân ra làm năm rồi tự cãi nhau với bản thân vậy.
Nếu chịu cạo râu thì ít ra tôi cũng có thể nhìn rõ mặt họ có cái hình thù gì.
“Chà-, vậy thì rốt cuộc là chuyện gì? Ít nhất thì ta cũng sẽ nghe mấy người nói cái đã.”
“Ồ, đúng rồi nhỉ, tí nữa thì quên. Chúng tôi đang bàn về con golem mà cô lái, nó quá tuyệt vời luôn! Loại golem di động cỡ nhỏ dùng làm phương tiện di chuyển ở Blutgang không thiếu, nhưng đây là lần đầu bọn tôi thấy một con hoàn thiện đến mức này. Nội thất bên trong cũng đã được cải tiến rất tiện nghi, cực kỳ thuận lợi cho những chuyến đi xa. Nói là một sự đột phá cũng không ngoa. Liệu chúng tôi có hân hạnh được biết ai là người đã chế tạo nó, và gặp người đó được chứ?”
Có vẻ những người này chưa biết gì về danh tính của tôi, và cũng không có ác ý gì cả.
Chỉ đơn thuần là những người thợ thủ công chân chính với tâm hồn nhiệt huyết, và họ thấy hứng thú với chiếc xe của tôi.
Chà, ngượng quá đi mất. Tự dưng tôi muốn đập đầu vào tường khi nhớ bản thân lúc nãy quá.
‘Nếu họ có ác ý, dù là nhỏ nhất – Tôi sẽ xử lý không thương tiếc.’
May là không nói ra mồm, không thì cũng chả biết nên chui vào cái lỗ nẻ nào cho bớt nhục nữa.
Thật may là Virgo đã kịp ngăn tôi lại vào lúc đó.
…Mà rốt cuộc là sao thể nhở? Tôi thấy kích động mà chả thèm suy nghĩ gì sất.
Không hiểu vì sao mà những suy nghĩ gần đây của tôi đều có xu hướng nguy hiểm quá.
“À, cái đó sao, là ta tạo ra đấy. Nhưng cũng đâu có gì đáng ngạc nhiên. Chẳng phải ta cũng đang đứng trên một con golem chuyên chở ở đẳng cấp cao nhất đây rồi sao?”
“Blutgang quả đúng là đỉnh cao của kỹ thuật giả kim. Chẳng có thứ gì sánh ngang được với nó. Nhưng Blutgang là tạo vật tối thượng, được chính tay Đoàn Vương rèn nên. Nó đâu phải thứ mà bọn tôi có thể bắt chước được, nên mọi sự so sánh là vô nghĩa. Tạo vật của cô thì lại khác, nếu chúng tôi có thể nghiên cứu và hiểu được cơ chế của nó, thì hoàn toàn có thể đưa vào sản xuất đại trà. Một sự đột phá, đúng như tôi đã nói lúc nãy.”
Ông chú người Dwarf tự hào trả lời.
Đúng, Blutgang là con golem chuyên chở số một trên đời này là việc quá hiển nhiên rồi.
Tận 300m chiều cao, chiều dài 1100m, nó là một khối kiến trúc phi thường thức độc nhất vô nhị. Nó có thể mang được hàng vạn người, thậm chí là hàng chục vạn người nếu cố.
Một con golem vô tiền khoáng hậu không gì sánh được. Đây chính là phát minh vĩ đại nhất thế gian này.
Nhưng đây hoàn toàn không phải là thứ có thể sản xuất đại trà được.
Cấu trúc phức tạp của nó chỉ có mình Mizar kham nổi. Chưa nói đến những người lùn thuộc thế hệ này, ngay cả tôi cũng không thể tái tạo một thứ như thế.
Nếu là Tanaka thì khác. Miễn là có bộ khuôn hoàn chỉnh, thì việc tái tạo lại cũng chả có gì khó khăn, ít nhất là với những giả kim thuật sư tài năng đây.
Những con golem chuyên chở thì đầy rẫy trên thế giới này, Tanaka của tôi đại khái cũng gần kiểu như thế. Nhưng vì được thiết kế dựa theo xe hơi hiện đại, nên mức độ tiện nghi của nó ở đẳng cấp khác hoàn toàn.
Chung quy lại thì golem tự động vận hành của thế giới này cũng gần giống xe ngựa, chỉ khác là không cần ngựa thôi.
“Chuyện là vậy đấy thưa cô, liệu cô có thể cho chúng tôi kiểm tra thứ đó được không? Tất nhiên thù lao sẽ rất hậu hĩnh, và cô có thể được vinh danh như người phát minh khi thứ đó bắt đầu được bán đại trà. Ở Blutgang này, chúng tôi có cấp một thứ gọi là “bằng sáng chế”. Không như những quốc gia khác, những nhà phát minh sẽ nhận được rất nhiều lợi nhuận cũng như danh tiếng với sản phẩm làm ra. Chúng tôi sẽ xin giấy phép để tái sản xuất nó, và khi đó người phát minh cũng sẽ có lợi nhuận tương xứng. Một thỏa thuận có lợi cho đôi bên, đúng không?”
“Ừmmmmmmmmmmmmm………”
Tôi cân nhắc đề nghị của người Dwarf kia.
Trong Tanaka cũng chả có thứ gì có khả năng gây rắc rối cho tôi nếu tuồn ra ngoài cả.
Đây không phải là xe thật, nên nó cũng không hề có động cơ hay dùng nhiên liệu chất đốt. Tanaka chỉ đơn thuần là một con golem mang vẻ ngoài của xe hơi.
Dù nó vẫn có những bộ phận phức tạp như lốp cao su hay hệ truyền động, nhưng với những Dwarf đây thì có lẽ cũng chả có gì to tát lắm.
Chả có bộ phận nào của nó mà tôi ngại khám xét cả. Kể cả trường hợp tệ nhất là họ tháo rời từng mảnh ra thì tôi vẫn có thể ráp lại ngon ơ.
Nếu nhờ việc này mà trình độ giả kim của tộc Dwarf được nâng cao, thì Nhân loại cũng sẽ hưởng lợi không ít.
“Xét ra thì… cũng được.”
“Được, ta không phiền đâu. Cứ kiểm tra thoải mái. Nhưng cũng không vấn đề gì nếu ta ở đó xem các ông làm chứ?”
“Tất nhiên rồi, sao mà phiền được? Không có vinh hạnh nào lớn hơn việc chính bản thân nhà phát minh của nó nó đồng hành cùng chúng tôi đâu.”
Tôi đề nghị đến đó xem xét khi họ tiến hành kiểm tra.
Mặc dù tôi nói là có thể phục hồi lại nguyên trạng, nhưng vẫn có khả năng chiếc xe yêu dấu của tôi sẽ bị nghiền ra cám và không thể ráp lại được nữa.
Tôi nên có mặt tại xưởng để ngăn những chuyện như thế xảy ra.
Hơn nữa, tôi cũng muốn kiểm tra trình độ kĩ thuật của họ.
“Quyết thế nhé, ta đi thôi nào.”
Năm người bọn họ dẫn tôi đi ngược lại con đường lúc nãy, trở lại cổng vào của Blutgang.
Aries và đám kia lặng lẽ nối gót tôi, tạo thành một hàng chín người trông khá lạ mắt. Nhưng có vẻ không ai để ý đến điều đó.
Sau khi qua cổng, chúng tôi đi tới bãi đậu tàu.
“À, phải rồi. Bọn này vẫn chưa giới thiệu bản thân. Tên tôi là Howell.”
“Tôi là Kurta.”
“Tôi là Geversite.”
“Kullerudite. Rất vinh hạnh.”
“Cứ gọi tôi là Gersdorff.”
Rõ ràng là mấy người này không định để tôi nhớ bất cứ cái tên nào đây mà.
Làm như tôi nhớ được với năm cái mặt giống nhau này ấy.
Dù sao thì cũng chỉ cần nhớ tên Howell là đủ. Ông ta là người đầu tiên mà tôi gặp.
Những người còn lại thì chắc cứ gọi nhanh là Dwarf B -> E.
Mà khoan, thế ai là B và ai là C?
“À mà, Howell,… phải không nhỉ? Nếu được thì ta có thể mua những nguyên vật liệu ở đây không?”
“Tôi là Gersdorff. Howell đứng phía bên kia kìa.”
“………..”
Khỉ thật. Chắc phải đi nhuộm mấy bộ râu kia mất…
Râu ai cũng đen. Nếu có màu thì việc nó sẽ dễ hơn rất nhiều.
Mẹ thiên nhiên thật bủn xỉn làm sao khi mà cứ tái sử dụng một khuôn mẫu cho nhiều người đến vậy. - Tôi thực sự muốn nói vậy lắm.
Đến cả mấy gã thiết kế dân làng quần chúng còn sáng tạo hơn thế này.
“Chà-, Howell này, dù sao thì…”
“Tôi là Geversite. Howell là gã đứng kế tôi cơ.”
“Bên này này.”
“Không quan trọng! Ai đó trả lời câu hỏi lúc nãy hộ cái.”
Như trước đây tôi đã giải thích, bản chất của giả kim chính là biến đổi nguyên vật liệu.
Ví dụ như biến đá thành thép, rồi chế tạo golem với thứ thép biến đổi đó.
Trong game, các tổ hợp biến đổi là hữu hạn. Hơn nữa thì số lượng và loại chất liệu cũng được xác định từ trước.
Nhưng giờ thì khác. Tôi cảm thấy giờ bản thân có thể tạo ra bất cứ hợp kim nào tồn tại trên đời.
Và chỗ tôi đang đứng lại là cái chốn có trình độ giả kim cao nhất thế giới này. Khả năng cao là họ đã sản xuất được ra những nguyên vật liệu mà tôi chưa bao giờ thấy ra trước đây.
Rất có thể tôi sẽ có cơ hội được chiêm ngưỡng những thứ vật chất siêu việt không tồn tại ở thế giới cũ.
Hy vọng là vậy.
“Những nguyên vật liệu đặc biệt của xứ này ấy hả… được. Chút nữa tôi sẽ mang tới cho cô.”
“Cảm ơn.”
Sự chấp thuận dễ dàng của Howell (…là tên của ông ta, phải không nhỉ?) làm khóe môi tôi cong lên đôi chút.
Tanaka vốn chỉ được chế tạo thành từ nguyên vật liệu rẻ tiền, nên đây là cơ hội tốt để tôi lên đời cho nó.
Những nguyên vật liệu thô ở đây cũng rất khó kiếm ở các vùng khác Midgard.
Từ món hàng cấp sử thi như orichalcum, hợp kim bất hoại adamantine, Dasmacus, ngân kim mithril và huyết thạch crimsonite.
Tất cả đều là những vật liệu vô cùng chất lượng, nhưng tôi rất ngại sử dụng do độ hiếm có khó tìm của chúng.
Chả biết được trong tương lai tôi sẽ phải đối mặt cái gì, ít nhất giờ cũng đã có với Quỷ Vương và Nữ thần rồi. Lúc đó tôi sẽ cần những con golem mạnh hơn.
Đó là lí do hiện giờ tôi không thể dồn hết tài nguyên cho một con golem vận chuyển vớ vẩn như Tanaka được, không thì đến lúc nguy cấp nó sẽ thành tấu hài mất.
Vật liệu tối ưu hiện tại có thể dùng để nâng cấp bộ phản lực của Tanaka là thép Damascus .
Thứ kim loại mạnh mẽ này có độ hiếm không quá cao, và giá thành cũng rẻ so với mốc level tối đa của nó. Quá hoàn hảo cho golem sản xuất đại trà.
Chắc là tôi cũng phải giám sát hội Dwarf kia một chút.
Nhìn họ có vẻ hơi nhiệt tình cho những màn đập phá sắp tới rồi đấy, tôi mà không đi cùng thì chả hiểu chuyện gì sẽ xảy ra nữa.