Thông thường, khi thức dậy, thói quen sinh hoạt hằng ngày của tôi chỉ là rửa mặt là xong.
Tuy vậy, hôm nay hơi khác tí. Tôi quyết định dùng máy sấy để làm tóc nhìn sắc sảo hơn một chút.
Sau khi sấy tóc xong, tôi ăn bữa sáng đủ bổ dưỡng rồi sau đó đánh răng và mặc đồng phục lên.
Tôi quấn cà vạt quanh cổ, đứng thẳng người và nhìn chằm chằm vào gương.
“…Yup. Tốt đấy.”
Sau đó tôi đi lên trường.
Hôm nay tôi cảm thấy tự tin một chút.
Kể từ khi trở thành bạn của Tojo-chan, tôi đã thực sự lắng nghe lời nói cay độc của cô ấy, hay đúng hơn là lời khuyên, với vòng tay rộng mở.
Kết quả là, tôi nghĩ nhờ đó mà tôi đã trở thành một người mạnh mẽ hơn.
Bây giờ, Tojo-chan không còn cằng nhằng tôi nữa…
“…Uh?”
Tôi liếc về phía Tojo-chan và thấy cô đang nhìn chằm chằm vào tôi… Tuy vậy, có điều gì kì lạ về cách cô ấy nhìn tôi.
Cô nàng không hề sử dụng lời lẽ cay độc mà cô thường hay dùng, hoặc ít nhất không phải bây giờ, nhưng cách cô ấy đang nhìn chằm chằm vào tôi giống như cô đang không hài lòng về một việc gì đó?
Sau đó, Tojo-chan nhanh chóng hướng ánh mắt về phía bàn của cô và lướt cây bút của mình qua một vài tờ giấy rồi nhanh chóng đưa nó cho tôi.
[Tại sao cậu lại hoàn hảo hơn thế?]
Khi tôi nhìn lên khuôn mặt của cô ấy một lần nữa, má của Tojo-chan phồng lên.
Cô ấy rất đáng yêu, nhưng…
Nói như vậy không phải quá vô lý sao?
“Hey, hey, Sakurako-chan ơi. Cậu có thể giúp tớ chứ? Tớ không hiểu khúc này cho lắm.
Một cô gái trong lớp bước đến chỗ Tojo-chan.
“Yeah, chắc chắn rồi. Cậu đang gặp rắc rối với bài nào thế?
“Chính là cái này nè…”
“Oh, là đây sao. Tớ khá chắn rằng cậu sẽ làm đúng nếu sử dụng công thức này.”
“Ồ, điều đó làm bài đơn giản hơn rồi! Đúng là Sakurako-chan có khác. ”
“Không có gì đâu mà”
Như thường lệ, cô nàng nở nụ cười hoàn hảo với các bạn cùng lớp.
Bây giờ là giờ nghỉ trưa.
Hôm nay tôi đã đợi cô ấy với con tim nặng trĩu.
Tôi quay đầu lại khi tiếng bước chân ngày càng gần..
“…Này, Tojo-chan.”
Tôi chào cô ấy, nhưng gương Tojo-chan có vẻ ủ rủ.
Cô nàng ngồi xuống ngay cạnh tôi với bàn tay nắm chặt.
“Tại sao cậu lại hành động hoàn hảo hơn bình thường chứ?”
“Chà, Tớ chỉ ý thức hơn về bản thân từ khi cậu nói với tớ.”
Tojo-chan phồng đôi má lên.
“Nếu như vậy, có lẽ mình sẽ chẳng còn lý do gì để ở đây cả, phải không nhỉ?
Tojo-chan phồng má hơn nữa.
“Không đúng. Tớ vẫn vui mừng với ý nghĩ có thể ăn những bữa trưa tự làm bổ dưỡng như thế này của Tojo-chan.”
“Có thật không?”
“Vâng thật đấy.”
Tojo-san nhìn tôi với đôi mắt đen tuyệt đẹp như thể cô ấy đang tìm kiếm thứ gì đó.
Phụ nữ xinh đẹp thường rất dịu dàng, nhưng trong trường hợp này, họ hơi đáng sợ.
“…Tớ sẽ tha cho cậu.”
Tojo-chan mỉm cười một chút.
“Tớ e rằng cậu có một chút……yandere.”
“Tốt hơn hết là có nghĩ tới thì cũng đừng nói ra, okay!?”
Tôi kinh hoàng khi cô ấy cười và chĩa đầu đũa về phía mình.
“Cậu thấy tớ phiền lắm à?”
Vâng, thành thật mà nói, khá một chút.
Nhưng tôi sẽ không nói ra.
Tôi chắc rằng mình sẽ bị giết nếu nói ra.
“Mmm-hmm.”
Tôi sợ nụ cười đó.
“Nah… Thôi nào, chúng ta ăn trưa nhé?”
“Oh, yeah.”
Một lần nữa, hôm nay những bông hoa anh đào tuyệt đẹp nở rộ trên sân trường.
“Này, Tojo-chan.”
“Hm, có chuyện gì vậy?”
“Mối quan hệ của chúng ta là gì?”
“Chà, bọn mình đã hứa về một tương lai ở bên nhau.”
“Có mỗi cậu hứa điều đó thôi.”
“Hả…?”
“Không…, cậu thấy đấy, một mối quan hệ ngay ở đây và ngay bây giờ, nhỉ?
“Đó là gì…?”
“Là gì à…? Cậu biết đấy, mỗi quan hệ bạn trai và bạn gái…”
“À, ừm, tớ đã quá bận rộn với suy nghĩ làm vợ của cậu mà chưa bao giờ nghĩ đến việc làm bạn gái của cậu.”
“Là vậy sao?”
“Nhưng cậu đã đúng. Điều quan trọng là phải làm mọi thứ theo từng giai đoạn.
Tojo-chan đặt đũa xuống và hắng giọng.
“Kasuga-kun, hãy làm tớ trở thành bạn gái cậu.”
“Cậu đang nói điều đó với tớ ư.”
“Hả, cậu có ý kiến gì về việc đó à?”
“Không, không phải… Chỉ là Tojo-chan quá tốt so với tớ.”
“Tớ quá tốt đối với Kasuga-kun ư…Kasuga-kun baka!”
Đột nhiên, Tojo-chan dùng đũa đâm vào đùi tôi.
“Ow, dừng lại!”
“Oh, tớ xin lỗi, tớ xin lỗi cậu nhé. Chỉ là tớ quá hạnh phúc khi được người mình thích khen nên tớ mới làm vậy.”
“Oh, vậy ư…?”
Cô ấy chắc không có máu Yandere đâu nhỉ?