When I asked her why the girl sitting next to me was so venomous, she said, “Because I want to marry you in the future,” and school life became a lot more fun

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Hắc Kị Sĩ Thiên Tài Giới Hạn Thời Gian

(Đang ra)

Hắc Kị Sĩ Thiên Tài Giới Hạn Thời Gian

Jeong Melody

Từ nay về sau, Yoo Chan phải sống sót dưới cái tên Knox von Reinhafer, kẻ phản diện xấu xa nhất xuất hiện ở ải đầu của trò chơi. Liệu cậu ta có thể bình an vô sự đi đến hồi kết của câu chuyện?

7 0

B.A.D.

(Đang ra)

B.A.D.

Ayasato Keishi

Một câu chuyện kỳ ảo, bí ẩn, tàn khốc, đau đớn, xấu xí và đẹp đẽ chuẩn bị khai màn!

73 1294

Tôi Nhặt Được Trứng Rồng

(Đang ra)

Tôi Nhặt Được Trứng Rồng

다르팽이

Tôi muốn hoàn tiền.

4 1

Con trai út của Bá tước là một Warlock

(Đang ra)

Con trai út của Bá tước là một Warlock

황시우

Cậu con trai út nhà Bá tước Cronia quyết định trở thành một Warlock để có thể tiếp tục sống sót.

40 3316

Nàng cựu idol lớp tôi lại có hành động đáng ngờ nữa rồi

(Đang ra)

Nàng cựu idol lớp tôi lại có hành động đáng ngờ nữa rồi

Korinsan

Đây là một câu chuyện hài lãng mạn vô cùng bình thường của một người idol có hành động đáng ngờ

94 1915

Childhood Friend of the Zenith

(Đang ra)

Childhood Friend of the Zenith

Ubilam

Mang trong mình gánh nặng của những hối tiếc và ký ức về tội ác trong quá khứ, anh bắt đầu một hành trình mới.

182 9334

Web Novel - Chương 05: Có phải bạn gái tôi là một đứa biến thái không?

Hồi sáng tôi đã chứng kiến cảnh tượng hơi kì quái.

“Mmm-hmm.”

Tojo-chan đang ngồi cười bên cạnh tôi.

Điều đó tuyệt thật, nhưng mà…

“Kasuga-kun đã mua thứ này cho tớ.”

Cô ấy đang nhìn cục tẩy.

Đó chỉ là món quà mà tôi đã tình cờ mua cho cô nàng sau buổi hẹn hò ngày hôm qua.

“Chào buổi sáng, Sakurako-chan. Hửm? Chuyện gì thế? Tại sao cậu lại nhìn cục tẩy như vậy?”

“Ồ, không, không có gì đâu.”

“Hiểu rồi… Vậy, hẹn gặp lại cậu sau.”

“Ừm, hẹn gặp lại.”

Sau khi vẫy tay chào mấy bạn nữ kia. Tojo-chan cẩn thận đặt cục tẩy lên bàn và tiếp tục nhìn chằm chằm vào nó.

Bằng cách nào đó, tôi có cảm giác mình cũng đang bị nhìn chằm chằm, và điều đó làm tôi cảm thấy hơi buồn nôn.

“…Ừm, Tojo-chan.”

“Gì vậy trời? Đó là cách cư xử rất xấu khi nói chuyện với một người đánh giá cao nghệ thuật đấy.”

“Gee, nghệ thuật á? Đó chỉ là một… cục tẩy, đúng không?

“Không! Nó không chỉ là một cục tẩy đâu, nó là cục tẩy đặc biệt mà bạn trai đã tặng cho tớ đấy.”

“Nhưng… nó chỉ là một cục tẩy bình thường thôi mà…”

“Trời ạ. Chẳng phải cậu nói rằng món quá cậu tặng tớ chỉ vì ý định nhẹ dạ sao?

“Ừm, phải. Tớ có mua nó cho cậu nhưng tớ không thật sự nghĩ quá sâu sắc về nó đâu.” 

“Vậy ra, đó chỉ là ý định nhẹ dạ thôi à…….?”

Mình vừa lỡ miệng đúng không?

“Ugh. Tớ tin chắc rằng cậu là loại người trăng hoa sẽ ngoại tình người khác bởi vì cậu ‘không hề quan tâm tường tận về mọi thứ’.”

“Hả?! Không. Tại sao tớ lại phải làm như vậy chứ?”

“Phải ha. Tớ thích một người vô tư hơn là nham hiểm đó.”

“Không ai nói điều đó cả.”

“Im đi. Đừng nói chuyện với tớ nữa.”

“Ừm, được rồi…?”

Tôi bối rối vô cùng.

…………..

Sau khi cãi lộn với Tojo-chan. Tôi đã nghĩ rằng hôm nay là lần đầu tiên sau một khoảng thời gian dài được ăn một mình nhưng…

“…..”

Cô ấy đang ngồi bên cạnh tôi ăn bữa trưa như bình thường.

Trông tôi vẫn ủy mị như ngày nào.

“Này, Tojo-chan.”

“Đã bảo là cậu không được nói chuyện với tớ nữa rồi, đúng chứ? Có phải não của cậu bé như hạt đậu phộng không vậy, Kasuga-kun?”

 “Không, tớ biết, nhưng… Vậy tại sao cậu muốn ngồi đây cùng tớ?”

“Việc bạn gái ở bên bạn trai của mình là điều hiển nhiên, phải không?”

Tôi không nói nên lời.

Tojo bĩu môi rồi quay đi.

“…Này, Tojo-chan.”

Tôi gọi lần nữa, nhưng cô ấy phớt lờ tôi và tiếp tục cầm đôi đũa của mình.

“Nếu chúng ta ở bên nhau, thì ta có thể làm gì khác ngoài việc nói chuyện không?”

Trong thoáng chốc, cô ấy dừng đũa.

“…Chính xác thì, cậu có nghĩ gì không thế?”

“Hớ? Ồ, ừm thì, tớ không biết nữa… Cậu có muốn nắm tay không?”

“Hiện giờ, tay tớ đang cầm đôi đũa và hộp cơm mất rồi.”

“Cậu có thể đặt nó xuống một lúc chứ?”

Tôi nói với Tojo-chan như vậy, thật ngạc nhiên là cô ấy đã lắng nghe tôi đấy.

“Nếu cậu định giữ nó thì, làm lẹ lên nhé.”

“Được thôi.”

Khi tôi chạm vào tay của cô ấy, Tojo-chan giật mình.

“…Tay của Tojo-chan lạnh thật đó.”

“…Tập trung vào việc của mình giùm cái.”

“…Có khi nào cậu lại đang lo lắng không?”

 “…Cậu đang xem thường tớ đấy à.”

“... Cậu biết đấy, nếu cứ cố chấp như thế thì cậu sẽ mất trắng đó”

“…Tớ chỉ… hơi lo lắng… tớ rất lo lắng.”

“…Trông cậu đáng yêu quá trời.”

Tôi nói vậy và rồi Tojo-chan đảo mắt nhìn tôi.

“Có chuyện gì vậy?”

“…Tớ muốn đâm chết cậu quá đi.”

“Ư... Tớ đôi khi cũng không hiểu cậu nữa”

“Bởi vì tớ yêu cậu rất nhiều nên nó có lẽ sẽ đau …cứ giết tớ đi.”

 “Vậy thì tớ sẽ mãi nắm tay cậu để chắc chắn rằng cậu sẽ không làm điều đó nữa. “

Tôi nói vậy, mắt của Tojo-chan càng mở to hơn.

“…Ôi trời ơi. Tại sao cậu có thể nói được điều ngọt ngào như vậy cơ chứ?"

“Hả, không. Đó chỉ là tự vệ mà thôi.”

“Tớ chảy máu mũi mất tiêu, tớ nghĩ là mình sắp chết rồi."

“Hớ?! Bình tĩnh nào, được chứ…”

Từ lúc đó đến hết giờ nghỉ trưa, Tojo-chan vẫn ở cạnh tôi.