157: Maevis von Austin
++++++++++++++++++++++++++++
“Cô nghĩ sự khác biệt chủng tộc, khác biệt nam nữ và khác biệt những năm rèn luyện có thể san bằng được chỉ bằng thứ như là chất kích thích hay gì đó à?
Cô thực sự khá giỏi mặc dù là một thiếu nữ loài người đó. Nhưng kể cả khi cô dựa vào thuốc tăng lực, cô vẫn không có phần thắng đâu. Sau cùng, những gì con người làm được là có giới hạn…”
Ma nhân Reltbad thủ thanh kiếm trong khi nhìn Meavis và nói vậy.
“Chán chết đi được. Tới đây đi. Nhanh nhanh kết thúc trận này!”
Hắn khiêu khích còn Meavis thì…
“Chân Cực Thần Tốc Kiếm, 1,4 lần. Haaaaaaa!”
Hi~yun (SFX)
“Cái gì…!?”
Gaki~i! (SFX)
Gi~n (SFX)
Ki~in! (SFX)
Kin kin Ki~in! (SFX)
“Thế quái nào! Tốc độ cô nhanh hơn cả ta! Nhân loại, ngươi chỉ là một đứa con gái! Điều này làm sao có thể?!”
Reltbad mất bình tĩnh.
Đó là lẽ tự nhiên. Một ma tộc như hắn, người chọn con đường kiếm đạo chứ không phải ma đạo, mất nhiều năm trời tu luyện, có được sự tự tin và kiêu ngạo trong võ nghệ của mình. Vậy mà giờ đây tất cả những nỗ lực đó không thể chạm tới một cô gái loài người, kẻ mà nhìn còn chưa tới tuổi đôi mươi.
Hắn không thể tin được. Và hắn không thể tha thứ chuyện đó.
Tuy nhiên, mỗi lần kiếm của họ đụng nhau, hắn hiểu ra đây là hiện thực.
“Oooooo!
Nếu tài nghệ của hắn không so sánh được, hắn có thể áp đảo bằng sức lực đòn đánh.
Nếu hắn làm vậy, thế thủ của cô sẽ vỡ và hành động kế tiếp sẽ bị nhiễu loạn. Nghĩ đoạn, Reltbad dùng hết sức để làm một cú đánh toàn-lực.
“…Không thể nào!”
Vậy mà, người mất thế và thua về lực lượng lại là Reltbad khi hắn bị đẩy lùi.
“Tại sao! Tại sao ngươi có thể nhanh hơn ta, và tấn công mạnh hơn ta. Ngươi chỉ là một đứa con gái loài người yếu ớt mà còn chưa tới tuổi đôi mươi. Tại saooooo???”
Meavis lặng lẽ đáp lời Reltbad đang la hét. Đúng vậy, như thường lệ, câu thoại mà Mile đã bảo cô nói vào thời khắc quyết định.
“Tại sao hả? Tại vì con tim ta đang bùng cháy!”
“M* k***!”
Vào lúc đó, Reltbad cho rằng kiếm đạo của hắn là một sự sai lầm. Khi họ đã hai lần bại trận, nhất định họ phải thắng lần này. Trách nhiệm của một ma tộc nặng hơn là giữ lòng tự trọng của một kiếm sĩ. Bên cạnh đó, ba lần thất bại liên tiếp bởi những cô gái con người là một nỗi nhục to lớn.
Và Reltbad tuyệt vọng phóng ma thuật với niệm phép vắn tắt.
“Hỏa cầu!”
“Ku~!”
Đòn chém bên trái của Meavis bị đỡ bởi hỏa cầu và thế thủ của cô bị vỡ.
Meavis có thể né tránh phần nào nhưng bây giờ cô bị ép vào thế bất lợi.
“Tuy ta chọn con đường kiếm thuật nhưng thế không có nghĩa là ta không biết xài ma thuật.
Đúng vậy…thật sự ta không giỏi về mặt đó.
Nếu được, ta muốn chiến đấu bằng kiếm. Ta cũng cho rằng dùng phép thuật trong một trận đấu kiếm là sự hổ thẹn. Nhưng mà, có những lần ta phải giành chiến thắng dù điều đó buộc ta phải vứt đi tự trọng của mình.”
Sau khi nói thế, Reltbad vừa chém vừa bắn cầu lửa luân phiên.
Có thể nói, việc đồng thời tạo phép và đánh kiếm hoàn toàn là việc khó khăn. Song, Reltbad làm được.
Với nhiều đòn công kích lăn xả tới, không hề có khoảng hở nào để Meavis chống trả lại và cô rơi vào thế hạ phong. Nếu tiếp tục thế này, việc Meavis tất bại chỉ còn là vấn đề thời gian.
(Nghĩ đi, Meavis. Nghĩ đi, Maevis Von Austin!
Phải làm sao để mày có thể thắng? Mình có nên uống thêm Micros không?
Không được, dù cho tốc độ và uy lực của mình tăng thêm, mình vẫn khó phản đòn nổi nếu phải xử lý cả ma pháp và kiếm chiêu của đối phương.
Nếu mình dùng tận 2 Micros để cường hóa sức mạnh thể chất thì nó sẽ giống như trận đấu với Cổ Long, cơ thể mình sẽ không chịu nổi sức mạnh và tốc độ.
Thứ gì đó, có cái gì không…?)
Rồi Meavis nhớ lại vụ thảo luận xưa cũ với Mile.
Phải, một ý tưởng kì quặc, tương đương, là Mile.
Hiện bây giờ, nhận thức của [Xích Thệ] là nếu họ ở miết với Mile, họ phải vứt quách đi thường thức của họ.
Giống như lời trăn trối lúc lâm chung, cuộc nói chuyện xa xưa với Mile xẹt qua đầu Meavis với tốc độ xám hồn.
{Bồ chỉ cần quen với tốc độ. Cơ nhục được cường hóa bằng sức mạnh tâm trí. Đau đớn chỉ là một tín hiệu nguy hiểm. Nên, nếu bồ hiểu được nó, bồ có thể bơ phứt nó đi.
Hãy dựng rạp trong tim…
Chờ đã, đâu phải vậy…
Tốc độ là sức mạnh.
Mô men lực là cái gì?
Có một con mèo thật là hay.
Không, không phải thế luôn…
Bồ có biết về nội Qi (Ki=Khí công) và ngoại Qi không? Nói về long tức, cái đó là ma thuật hay một dạng khí công nhỉ?
Đúng là nó rồi!
Mình không thể dùng ma thuật, nhưng mình có thể thao túng sức mạnh tâm trí tới một hạn độ.}
Vậy đi! Rồi Meavis nhảy lui lại và tạm thời ngưng tấn công.
Thấy thế, Reltbad cũng ngừng tấn công.
“Sao vậy? Cô muốn bỏ cuộc và đầu hàng rồi à?”
“Người ta chỉ nói mớ ngủ khi nằm ngủ thôi, ông không thấy đầu hàng vẫn còn hơi sớm à?”
Nở nụ cười, Meavis nói đáp trả Reltbad. Cô lấy ra hai lọ thuốc từ túi và mở nắp.
“Cầu xin ngươi, Micros!”
Nói đoạn cô dốc uống hết hai lọ thuốc.
Khi Mile thấy điều đó, nhỏ định lên tiếng nhưng chỉ trong một khắc, nhỏ trở lại làm người đứng xem như trước.
Lần cuối nhỏ đã chỉ trích suốt 3 tiếng và Meavis khóc hết nước mắt. Nên giờ, Mile quyết định tin vào Meavis.
“Đó cũng là chất kích thích sao? Cái ngữ ấy không thể cải thiện kết quả dù cho cô có uống thêm đi nữa. Vả lại dùng quá liều sẽ phá hủy cân bằng giữa cơ thể và tâm trí, chỉ tổ khiến cho cô tự hủy mình mà thôi.”
Meavis không nghe thấy lời Reltbad nói.
Ở trong đầu mình, Meavis chỉ thấy đầy khí công pháo.
(Mình có thể bắn Khí pháo.
Hỏa. Diễm. Viêm. Mình là người lửa. Mình có thể thao túng hỏa diễm!)
Meavis cảm thấy cơ thể mình tỏa nhiệt.
『Xuất hiện tình huống khẩn cấp!
Tôi nhắc lại. Xuất hiện tình hình khẩn cấp!
Phát hiện nguồn nhiệt cao nơi phần bụng. Năng lượng gia tốc tăng lên.
Tình trạng này là tự sát.
Tất cả cá nhân thực hiện việc tạo nhiệt mau lập tức di chuyển khỏi trung tâm bụng!
Những cá nhân khác làm thành một chiếc khiên dọc vách thành bụng và cơ thể để bảo vệ!』
Những nanomachine được chọn lựa với một bổn phận đặc biệt nhằm được sử dụng vào những thời điểm quan trọng. Nhưng khi hành động của chính họ sẽ gây hại cho người thi hành ma thuật, và giết họ, tức là điều ấy sẽ chống lại sứ mệnh của nanomachine. Họ phải bảo vệ chủ thể bằng mọi giá.
(Mình là lửa, lửa là mình.
Hỏa diễm là mình, mình là hỏa diễm.
Hỡi ngọn lửa bừng cháy, hãy theo ý chí của ta!)
Meavis dường như đổi cách xưng hô từ [Tôi=watashi] thành [Ta=wa] bởi vì đó là [ngôn từ mạnh mẽ].
Nhưng lại nói, thế không phải tốt hơn là nên chọn từ mạnh nhất? Tý dụ như, Bản cung bản đế?
『Từ phần thực quản cho tới phần vòm miệng, vùng hồi phục được triển khai! Trác phản xạ lên miệng và mặt!』
(Ta là, ta là, ta…)
Khi nanomachine rốt cuộc hoàn thành những biện pháp bảo vệ, Meavis phun ra một khối lửa từ miệng cùng tiếng hét.
“Ta là hóa thân của lửa!”
Cả hai bên [Xích Thệ] lẫn ma tộc đều há hốc mồm sửng sốt.
Suốt chiều dài lịch sử nhân loại và ma tộc, chưa từng thấy có ai mà có thể phun lửa ra từ mồm.
Reltbad luýnh quýnh né tránh quả cầu lửa, cũng hoàn toàn choáng váng.
Còn Mile nhìn chằm chằm không thể tin được.
“Một người có thể thở ra lửa…Eh? Breath of Fire?” (dịch: game của capcom. Tò mò thì gg)