Watashi no Oshi wa Akuyaku Reijou.

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

276 7109

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

(Đang ra)

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

Kaname Aizuki

Một bộ romcom chứa đầy những mối liên kết bị bỏ lỡ giữa một cô gái thông minh, xinh đẹp không thể thổ lộ cảm xúc của mình và một chàng trai có khả năng đặc biệt nhưng mất niềm tin vào tình yêu!

14 92

I became the Necromancer of Academy

(Đang ra)

I became the Necromancer of Academy

_172

Sau đó, ta sẽ giải thoát cho các ngươi

14 124

Tôi có hôn thê, nhưng tại sao nhỏ lại là "Nữ phản diện" ở trường cơ chứ!?!

(Đang ra)

Tôi có hôn thê, nhưng tại sao nhỏ lại là "Nữ phản diện" ở trường cơ chứ!?!

Sodayou

Làm ơn, tôi chỉ muốn sống một cuộc sống yên ổn thôi mà!

25 218

Cậu bé được Ma Vương và Long Vương huấn luyện trở nên vô đối trong cuộc sống học đường! (WN)

(Đang ra)

Cậu bé được Ma Vương và Long Vương huấn luyện trở nên vô đối trong cuộc sống học đường! (WN)

Kumano Genkotsu

Được sinh ra với cơ thể yếu ớt cũng như không có tài năng trong cả ma thuật và sức khỏe, Ruisha Bardy thường xuyên bị cô bạn thời thơ ấu của mình bạo hành. Vào năm 15 tuổi, khi trốn ở trong rừng luyện

24 370

PHẦN 1 - Chương 58: Lý luận kiểu Quý Tộc

Cùng tiếng lạch cạch của chiếc xe ngựa, tầm nhìn của tôi lắc lên lắc xuống.

Đã gần nửa năm từ khi tôi đến thế giới này, nên giờ tôi đã khá quen với chuyện này, nhưng lúc mới đến đây, tôi đã rất nhớ cảm giác thoải mái của ghế ô tô.

Hiện giờ tôi đang ngồi trên một chiếc xe ngựa.

Chúng tôi đang trên đường tới Biệt Thự Nghỉ Dưỡng của nhà François, cùng với Claire-sama, Misha và Dor-sama, tôi cũng đang phải chịu rung lắc trong chiếc xe ba ngựa kéo này.

Thứ tự chỗ ngồi lần lượt là Claire-sama ngồi cùng tôi ở ghế đánh xe còn Dor-sama và Misha ngồi đằng sau.

Hồi nãy đã có một vụ tranh cãi về chuyện sắp xếp chỗ ngồi, Claire-sama đã ích kỷ đòi ngồi cùng tôi và Dor-sama cuối cùng cũng đành chiều theo ý cô con gái.

“Thế nên ta mới nói thế này. Điều ngươi nói chỉ là một giấc mơ viển vông. Vương Quốc sẽ không thể hoạt động nếu không có có quý tộc

Người vừa lên tiếng bằng vẻ cường điệu là cha Claire-sama, Bộ Trưởng Bộ Tài Chính, Dor-sama.

Nửa ngày đã trôi qua từ khi chúng tôi lên xe ngựa, nhưng bài thuyết giảng của Dor-sama vẫn chưa có dấu hiệu ngừng lại.

“Cha à, con đã nghe chuyện đó rồi. Cha đã kể cho con cả ngàn lần rồi”

“Hm? Vậy à? Thế ta sẽ kể một câu chuyện khác vậy. Đây là chuyện khi Claire vừa chào đời――”

Về Dor-sama, ngoại trừ là một thành viên Hoàng Tộc, ông còn là một quý tộc cấp cao nhất.

Nếu ông ấy muốn nói thì hầu như không có ai có thể ngăn được.

Người duy nhất có thể là Claire-sama, nhưng vì là một Quý Tộc chính thống, nên cô chủ không thể cắt lời cha mình.

Cùng lắm cô chủ chỉ có thể nêu lên ý kiến thật lòng của mình lúc cha mình nói xong giống như lúc nãy.

Nội dung câu chuyện của Dor-sama hầu hết là khoe khoang về thành tựu của mình.

Dor-sama giữ chức Bộ Trưởng Bộ Tài Chính, nói cách khác ông chính là con rồng giữ kho báu của Vương Quốc.

Tuy địa vị của những Bộ Trưởng khác cũng không thấp, nhưng quyền lực kiểm soát dòng tiền của ông là rất quan trọng, cả ở Nhật Bản ở kiếp trước và ở thế giới kiếp này.

Những dự luật và chính sách được lập ra bởi các chính trị gia và quan chức sẽ không được thông qua nếu không được Dor-sama chấp thuận.

Kết quả Dor-sama, người đã thông qua rất nhiều dự luật và chính sách, đã coi chúng là thành tựu của mình.

“Claire. Con vẫn còn trẻ… Hơn nữa còn là một cô gái, nên có lẽ con sẽ không hiểu, nhưng chính trị không hoạt động bằng lý tưởng đâu”

“Haa…”

Khi Dor-sama chuyển sự chú ý của mình sang cô chủ, Claire-sama trông có vẻ đã ngán đến tận cổ và chỉ trả lời cho có lệ nhằm cho cha mình biết rằng mình vẫn đang nghe.

Cô chủ đang nhìn tôi cầu cứu.

“Dor-sama, hồi nhỏ Claire-sama là một cô bé như thế nào?”

“Con bé là một thiên thần! Trên thế giới này không có tồn tại nào đẹp đẽ và đáng yêu hơn Claire!”

Dor-sama dễ dàng đớp ngay miếng mồi tôi thả.

Ông ấy vui vẻ kể cho chúng tôi về chuyện của Claire-sama hồi bé.

Đột nhiên ai đó chọt chọt tôi từ bên cạnh.

Ra là Misha.

“Mình ấn tượng vì cậu có thể nói chuyện trực tiếp với Dor-sama đấy…”

“Tại sao? Ông ấy là bố vợ mình mà?”

“Không ngờ cậu lại dám đùa kiểu đó trước mặt Dor-sama…”

Misha thở dài bực tức, hình như cậu ấy đang mệt.

Không như tôi, Misha nguyên là một Quý Tộc, có vẻ như cậu ấy không thể cảm thấy thoải mái khi Dor-sama đang ở đây.

Chỉ việc ngồi gần ông ấy cũng đủ khiến Misha tội nghiệp sợ hãi rồi chứ đừng nói đến nói chuyện.

“Mà, nguyên nhân ta để cô bé thường dân này nói chuyện với ta là vì mong muốn của Claire. Nếu không thì chúng ta còn chẳng ngồi cùng xe nữa là”

“Tôi rất biết ơn sự rộng lượng của ngài và Claire-sama”

“Umu”

Khi tôi hạ mình cảm ơn, Dor-sama gật đầu thỏa mãn.

“Tuy nhiên, Claire này. Hình như con khá thân mật với cô hầu thường dân của mình nhỉ. Chuyện gì đã khiến con thích cô bé dù lúc đầu con lại ghét cô ta vậy?”

“… Tới giờ con cũng không hề muốn thân thiết với cô ta đâu ạ”

“Vậy ư? Claire này, con quá lương thiện để làm Quý Tộc. Con cần phải cẩn thận chọn xem ai mới là người đáng để con đồng cảm”

Dor-sama giải thích.

Claire-sama dù trông ngán ngẩm nhưng vẫn gật đầu.

“Nếu không, con rồi sẽ phạm phải sai sai lầm giống… như đứa con gái phản quốc nhà Orso”

Dor-sama nói.

“Cha!”

“Dù đi theo chúng ta nhiều năm nhưng hóa ra nó lại là một con khốn vô ơn. Dám thông đồng với Đế Quốc và lũ phiến quân chống lại Vương Quốc, thế mà hình phạt lại quá nhân từ”

Bệ Hạ đã quá mềm lòng, Dor-sama cay đắng nói.

Claire-sama trông như sắp phát nổ nhưng vẫn cố gắng hết sức để kìm lại.

Tệ rồi.

Tôi cố gắng thay đổi chủ đề.

Tuy nhiên――.

“Hơn nữa nó còn gian díu với chính anh trai ruột của mình. Chỉ nghĩ về việc kẻ vô ơn đó ở cạnh Claire――”

“Dừng lại!”

Claire-sama kêu lên cắt lời Dor-sama.

Tôi đã không kịp.

“Claire… ta biết con rất lương thiện, nhưng bào chữa cho kẻ đó――”

“Cha im đi. Nếu cha còn tiếp tục xúc phạm Lene, thì dù người là cha con, con cũng sẽ không tha thứ cho cha đâu?”

Với vẻ giận dữ đáng sợ, Claire-sama dọa Dor-sama khi ông ấy cố tiếp tục phê phán Lene.

Cứ như bị cô chủ áp đảo, Dor-sama giữ im lặng.

“Đúng là chuyện chị Lene làm là không thể tha thứ. Giống như cha nói. Tuy nhiên, chị cũng có nỗi khổ và đau buồn riêng…”

Giọng nói của Claire-sama nghe thật đau đớn.

“Lene đã chịu phạt. Xin cha hãy ngừng lại đi. Dù gì thì con vẫn xem chị ấy là một người quan trọng với mình”

Dù đã bị phản bội, Claire-sama vẫn tỏ ra thông cảm với cô hầu của mình.

Claire-sama không phải là người dễ dàng mở lòng với người khác, nhưng một khi người đó được công nhận thì cô chủ sẽ luôn đứng về phía người đó.

Tôi rất yêu tính cách đó của cô chủ.

Tuy nhiên――.

“Claire, đó không phải là cách nghĩ của Quý Tộc. Đổi ngay cho ta”

Dor-sama lạnh lùng nói.

“Quý Tộc là những người lãnh đạo. Cảm thông cũng chỉ là một công cụ phục vụ cho mục đích đó, con sẽ không nhận được gì nếu tỏ ra đa cảm đâu”

“Con đa cảm ư――!”

“Vậy, con nhận được gì khi tỏ ra đồng cảm với kẻ đã phản bội mình hả? Con nghĩ chuyện gì sẽ xảy ra nếu Quý Tộc khác nghe thấy điều con vừa nói hả?”

“C-chuyện đó――!”

Claire-sama không nói nên lời.

Tôi đã nhận ra.

Nguyên tắc nói chuyện của Claire-sama và Dor-sama hoàn toàn khác biệt.

Claire-sama thuộc kiểu cố chấp thiên về cảm xúc.

Một phần trong trái tim cô chủ không chỉ thỏa mãn với chỉ lý luận suông, mà thiên về tình người để sống như một con người.

Ngược lại, Dor-sama lại thiên về lý trí hơn.

Một thế giới chỉ có lợi nhuận và thua lỗ, khác xa so với bản tính con người.

Và ông ta nói đó chính là bản chất của Quý Tộc.

“Claire. Ta mong con sẽ không làm ta thất vọng”

“…”

“Câu trả lời của con là gì”

“…”

“Claire”

“… Vâng”

Giọng Claire-sama nhỏ đến nỗi như sắp biến mất.

Tôi thử gọi tên Claire – Không, hay thôi vậy.

Tôi biết Claire-sama hiện đang tổn thương.

Nhưng, dù tôi có nói gì thì vết thương của Claire-sama cũng không nhẹ đến mức tôi có thể chữa lành.

Bởi vì Claire-sama không bị tổn thương bởi lời của Dor-sama, mà là hậu quả của việc tự nhận ra mình – chỉ là một Quý Tộc vô vọng.

Claire-sama rất thông minh.

Nếu muốn, cô chủ có thể bác bỏ lời của Dor-sama bất kỳ lúc nào.

Nhưng, rồi sao nữa?

Là một Quý Tộc cả đời, chưa bao giờ nếm trải cuộc sống của giai cấp khác, cô chủ làm gì có tư cách để chối bỏ lý luận của Quý Tộc.

Thà ngồi im nhìn cô chủ vượt qua nỗi đau còn có ý nghĩa hơn là nói ra.

Thế nên tôi lựa chọn im lặng.

Tuy nhiên, đó chỉ là tạm thời.

Ngày nào đó tôi sẽ cho Claire-sama thấy rằng con đường cô chủ chọn là hoàn toàn đúng đắn.

Không phải bằng lời nói tốt đẹp giả dối và sáo rỗng, mà là thực tế trước mắt.

Chính vì thế, lúc này tôi chọn im lặng.

Điều đó là cần thiết vì Dor-sama và Misha vẫn ở đây.

Nhưng ít nhất thì.

“…!”

Claire-sama liếc nhìn về phía tôi.

Ngoài tầm mắt của Dor-sama, tôi nắm lấy tay Claire-sama.

Khi tôi nhẹ nhàng nắm tay cô chủ thì Claire-sama nắm chặt lấy tay tôi hơn.

Tôi có thể cảm nhận được hơi ấm của Claire-sama.

Làm ơn, xin hãy để hơi ấm của tôi chạm tới được Claire-sama.

Tôi không thể làm được điều đó bằng lời nói.

Nhưng, tôi muốn tin rằng tôi sẽ có thể truyền đến một thông điệp gì đó cho cô chủ dù không thể nói ra.