Watashi no Oshi wa Akuyaku Reijou.

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đàn Bồ Câu

(Đang ra)

Đàn Bồ Câu

Nhất Điều Ngưu Nãi Ngư (Một Con Cá Măng Sữa)

Đây là câu chuyện kể về một sinh viên có một chút hardcore hệ vật lý hủy diệt cùng cứu thế, tất cả sự kiện đều xoay quanh các sự thật khoa học, có lẽ đọc lấy cũng không dễ dàng như vậy...

7 19

Tenchi muyo GXP

(Đang ra)

Tenchi muyo GXP

Kajishima Masaki

Tenchi Muyo GXP theo chân Yamada Seina, một cậu bé tuổi teen sống ở vùng nông thôn Okayama người vô tình gia nhập Cảnh sát Thiên hà do bản thân có thiên hướng xui xẻo và bị gia đình ép buộc. Chẳng bao

35 219

Ra mắt hay Ra đi

(Đang ra)

Ra mắt hay Ra đi

Baek Deoksoo

Câu chuyện về là cuốn nhật ký kể về quá trình thay đổi của nhân vật chính, người bất ngờ bị giao thử thách trở thành thần tượng dù bản thân chưa từng bước vào ngành này dưới lời đe dọa tử vong.

24 148

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

283 7442

Children of the Holy Emperor

(Đang ra)

Children of the Holy Emperor

카페인나무s

Tréo ngoe chồng chất éo le, câu chuyện của Thánh hoàng cùng đàn con thơ bất ổn của anh ấy là như vậy đó.

20 177

I became the Necromancer of Academy

(Đang ra)

I became the Necromancer of Academy

_172

Sau đó, ta sẽ giải thoát cho các ngươi

15 172

PHẦN 1 - Chương 63: Biển

“Được rồi, Claire-sama. Đầu tiên hãy thử úp mặt mình xuống nước nhé”

“Tuyệt đối không được thả tay ta ra!? Tuyệt đối đấy, nhớ chưa!?”

Tuy mang vẻ mặt can đảm là thế, nhưng lời cô chủ nói lại cực kỳ trẻ con.

Vâng vâng, tôi gật đầu giục Claire-sama.

Claire-sama và tôi đã đến bãi biển gần nhà.

Bãi cát trắng và mặt biển xanh ngọc bích trải dài tận chân trời, một cảnh tượng huyền ảo mà bạn không thể tìm thấy ở Nhật Bản hay nói đúng hơn là ở Trái Đất.

Tôi muốn ra biển bơi ngay lập tức, nhưng lại không thể cho đến khi Claire-sama học được cách bơi.

Vì thế tôi đành phải dạy bơi cho Claire-sama.

Tôi muốn xem Claire-sama bơi được đến mức nào và rồi biết được rằng cô ấy còn không thể úp mặt xuống nước.

Sau khi ngắm Claire-sama sợ nước đã đời, tôi bảo cô chủ thử úp mặt xuống nước.

Với vẻ mặt như đã sẵn sàng đối diện cái chết của một dân cảm tử sắp nhảy dù xuống Pochinki, cô chủ úp mặt xuống nước――.

“Haahh!”

Và ngửa mặt lên chỉ sau ba giây.

“Thế nào!? Ta làm tốt rồi đấy!”

“Vâng. Giờ hãy úp xuống mười giây nhé”

“Cái gì!? Cô bắt ta phải thực hiện tập khó đến vậy ngay từ đầu ư!?”

“Không, không khó đến mức đó đâu ạ”

Nếu cứ thế này thì đến cuối ngày cô chủ cũng không bơi được cùng mình mất, tôi nghĩ.

Tiện thể, dù đang ở khu nước nông, nhưng vì đã ra biển nên cả tôi và Claire-sama đều mặc áo tắm.

Claire-sama diện một bộ áo tắm đỏ thẫm cùng tấm pareo trắng quấn quanh hông.

Với dáng người hấp dẫn của mình, Claire-sama trông hệt như một siêu mẫu xứ Paris hoa lệ trong bộ áo tắm.

Tuy thế giới này mang hơi hướng Châu Âu thời trung cổ, nhưng áo tắm ở đây lại theo phong cách hiện đại, có lẽ đó là vì nhà phát triển game đều là người Nhật hiện đại.

Nếu họ dám dùng mấy bộ đồ bơi trung cổ không hợp thời trang thì kiểu gì cũng có người phàn nàn.

Tuy nhiên vì đây là một game otome game, nên đồ bơi nam trông còn hot hơn cả đồ bơi nữ.

Nhưng do ở đây chẳng có một mống đực rựa nào nên chuyện đó cũng chẳng quan trọng.

“Mục tiêu tiếp theo là mười giây nhé”

“Kh… Tốt lắm. Với một Quý Cô Hoàn Hảo như ta thì không gì là không thể”

Nói rồi, Claire-sama lại lấy can đảm và úp mặt xuống nước.

Mà sao cũng được, đây mới chỉ là bài tập úp mặt xuống nước thôi mà?

“Haahh! Được mấy giây!?”

“Năm giây ạ”

“Kh… Khó thật… Sao mà có người lại làm được chuyện này chứ…”

“Không, hầu như ai cũng làm được hết á!?”

Độ tương thích với nước của Claire-sama phải nói là cực thấp.

Không biết nó có liên quan đến độ tương thích với hệ lửa của cô chủ không.

Chắc là không rồi.

“Ta muốn nghỉ một tí”

“Gì vậy!? Ngài mới úp mặt xuống nước được có hai lần thôi mà!?”

“Thế không đủ sao. Nếu có thể ở dưới nước được năm giây thì ta sẽ sớm bơi được thôi”

“Không có đâu ạ!?”

Phản đối vô hiệu, chúng tôi tôi đành nghĩ học bơi một lát.

“Rei-chan, Claire-sama. Mẹ mang cơm trưa này”

Nhìn về hướng phát ra âm thanh, tôi thấy mẹ yêu đang cầm giỏ vẫy tay về phía này.

Trong khi mặc đồ bơi.

Một bộ đồ bơi một mảnh màu đen.

Với hai dải viền trắng bên cạnh.

Nhìn thôi cũng đủ biết đó là một bộ đồ bơi trường học.

(Trans: Kiểu này này, mà đây là hình kiếm trên mạng chứ không phải minh họa đâu)

Ai lại đi mặc đồ bơi trường học ở cái tuổi ba mươi chứ.

Có hợp thuần phong mỹ tục không thì không nói, người thường sẽ cho là không, nhưng như tôi đã nói, mẹ tôi trông rất trẻ.

Vì bề ngoài trông mẹ chẳng khác gì một học sinh trung học bình thường nên chắc vẫn trong phạm vi chấp nhận được.

“Vừa đúng lúc. Thật tình cờ, con đang tình nghỉ trưa đấy”

Claire-sama lau người bằng chiếc khăn tôi đưa và nói.

“Vậy ư. Thế con bơi được bao nhiêu mét rồi? Với Claire-sama, một trăm mét chắc không vấn đề gì đâu nhỉ?”

Mẹ mỉm cười hỏi cô chủ với không chút ý xấu.

Không hề có chút ý xấu.

Hoàn toàn không chút ý xấu.

“D-dạ thì… cũng cỡ đó ạ”

Chém gió.

“Fufu, quả như kỳ vọng. À, bữa trưa của hai con đây. Hôm nay là sandwich nhé”

Mẹ giở tấm vải che giỏ ra, bên trong là một hộp thực phẩm chứa bánh sandwich.

“Cảm ơn ạ”

Claire-sama cảm ơn mẹ với vẻ mặt cứng đờ.

Chắc cô chủ lại sợ món mẹ làm không hợp khẩu vị nữa đây mà.

“Không sao đâu Claire-sama”

“?”

Tôi thì thầm vào tai Claire-sama.

“Hôm nay em đã dặn mẹ làm sandwich với sốt mayonnaise và mù tạt”

“! Làm tốt lắm!”

Ưu điểm của mayonnaise là dù công thức nghe kỳ công là vậy, nhưng nguyên liệu thì đến bình dân cũng mua được.

Tuy hương vị sẽ trở nên đơn điệu, nhưng miễn trong bánh có mayonnaise thì không đến mức không ăn nổi.

“Nào, con ăn thử đi”

Nói rồi mẹ đưa một chiếc bánh cho Claire-sama.

Claire-sama lo lắng cắn thử một miếng.

“! Ngon ghê!”

“Ara ara. Vậy thì tốt”

Chiến thuật dùng mayonnaise đã thành công mỹ mãn, hương vị thế này là đủ để Claire-sama chịu ăn rồi.

“Thứ sốt tên mayonnaise này đúng là ngon thật. Rei-chan, món này nổi tiếng ở Đế Đô lắm phải không?”

“Vâng. Đây là món sốt được phát triển bới nhà hàng Blume. Nó rất được tầng lớp Quý Tộc ưa chuộng”

“Thế ư. Không ngờ loại sốt này lại được dùng cho những món cao cấp đấy, Rei-chan được Claire-sama dẫn đến chỗ sang trọng ha”

“Vâng”

“…? Không biết có phải vậy không?”

Đương nhiên tôi sẽ không tự khai ra mình mới là người mang sốt mayonnaise đến thế giới này.

“Mà nhân tiện, Claire-sama đáng yêu ghê. Chắc bộ đồ bơi đó đang là mốt ở Đế Đô nhỉ”

“Đây là mẫu cao cấp nhất đấy ạ. Tấm vải quấn quanh hông được gọi là pareo, chúng đang được xem là mốt thời trang của năm nay đấy”

“Haa… Tuyệt vời ghê”

“Mẹ bình tĩnh lại đi. Nếu tật xấu của mẹ lộ ra lúc này thì tội Claire-sama lắm”

“!”

Claire-sama lấy tay ôm mình rồi chạy ra xa.

“Mẹ hiểu rồi… Rei-chan ác ghê. Mà Rei-chan này, đồ bơi của con… Hầyy…”

“Nè, mẹ ngưng thở dài hộ con được không?”

Nãy giờ tôi im lặng vì không muốn nhắc đến chuyện này, nhưng đồ bơi của tôi cũng y hệt mẹ.

Có vẻ như đây chính là đồ bơi dành cho Bình Dân ở thế giới này.

“Dù hai người đều mặc một kiểu đồ bơi, nhưng ngực mẹ trông thật đầy đặn, còn của Rei thì…”

“Làm ơn đừng nói ra. Em xin cô chủ đấy”

Vóc người tôi chỉ thuộc dạng trung bình, đây là nỗi đau chung của tất cả nữ chính trong game otome.

Không, thật ra nó cũng không tệ đến vậy

Bạn có thể nói tôi có thân hình cân đối cũng được.

Tuy nhiên, trên đời này có hai loại “thân hình lý tưởng”.

Với nữ giới đó là thân hình cân đối như người mẫu thời trang, còn với nam giới thì đó là thân hình bốc lửa như người mẫu áo tắm.

Vì là nữ chính game otome, nên thân hình tôi thiên về mẫu lý tưởng của phụ nữ hơn.

Thế nên tôi khá mảnh mai, so với thân hình quyến rũ của Claire-sama hay thân hình gợi cảm của mẹ, tôi trông quá thảm hại.

Bản thân tôi cũng không ghét cơ thể mảnh mai này.

“Em đang trong tuổi lớn mà, rồi nó sẽ lớn lên thôi”

“Cố lên nha”

“Đừng dùng ánh mắt thương hại đó nhìn em!?”

Trong khi chúng tôi đùa giỡn――.

“Ơ?”

Đột nhiên mặt trời bị mây đen che kín, một luồng khí lạnh tràn về phía chúng tôi.

Trước khi nhận ra chúng tôi đã bị bao quanh bởi một lớp sương.

Làn sương này… được tạo từ Ma Thuật…?

“!? Rei, nhìn kìa!”

Claire-sama nói bằng giọng sắc lẻm.

Nhìn về phía cô chủ chỉ, đằng sau màn sương, một con tàu với những lá buồm rách rưới đang dần tiến về phía bờ biển.

“Một… con tàu… ma…?”

Giọng sửng sốt của mẹ đã nói lên cảnh tượng trước mắt tôi.