"Và đó là lý do mình đã nhờ chị Lene làm giáo viên cho chúng ta."
"Tôi là Lene. Xin mọi người hãy chiếu cố."
Khi tôi giới thiệu chị ấy với mọi người, chị ấy mỉm cười và cúi đầu.
Tuy thành viên của Hội còn hơi bối rối, nhưng họ vẫn vỗ tay đón chào chị ấy.
Tôi lén đưa mắt nhìn một người.
"Này thường dân. Cô nghĩ mình đang làm gì thế hả, sao lại tự ý sử dụng hầu cận của người khác vậy."
Claire-sama bật dậy rồi đi về phía này.
"Không, ta là người đã nhờ chị ấy."
"Rod-sama…"
Nghe thấy lời của anh ta, Claire-sama nhỏ giọng lại.
Để chuẩn bị cho quán cà phê đảo giới, Rod-sama đã nói rằng mình muốn được giới thiệu với một người quen với việc phục vụ và nấu ăn.
Thế nên tôi đã chọn chị Lene.
Chị ấy đã phục vụ cho một người khó tính như Claire-sama trong nhiều năm, tôi nghĩ chị ấy thừa sức làm giáo viên cho bọn tôi.
"Nếu vậy thì… chịu rồi nhỉ."
Claire-sama miễn cưỡng ngồi xuống ghế.
"Rồi, xin hãy bắt đầu đi ạ, chị Lene."
"Ừ."
Chị Lene mỉm cười vui vẻ rồi đưa mắt đánh giá xung quanh.
"Trước khi dạy cách phục vụ khách hàng và nấu ăn, tôi có một yêu cầu."
"Ồ? Là gì vậy?"
Yuu-sama thoải mái hỏi.
"Không như mọi người ở đây, tôi là một bình dân. Có vẻ như trong Hội Học Viện cũng có một số bình dân, nhưng họ đều là những người tài giỏi vượt qua được bài kiểm tra đầu vào. Chắc hẳn sẽ có một số người phản đối chuyện nhờ một người như tôi giúp đỡ."
Có lẽ đúng là vậy.
Những thành viên giới quý tộc hầu như không có cơ hội được dạy bởi thường dân. Và với những thường dân đủ giỏi để tham gia Hội Học Viện, sẽ gặp vấn đề vì cái tôi của mình.
Tôi không thể nói gì cả.
"... Chuyện đó thì sao?"
Sein-sama nhắc chị Lene.
"Tôi biết mình đang bất kính, vì những người tôi đang dạy là Hoàng Tộc và Quý Tộc, nên tôi muốn tránh xa chuyện phân biệt đối xử với bình dân. Nếu cứ để tâm chuyện đó thì sao mà phục vụ khách hàng được."
"Hmm, không sao đâu. Không có vấn đề gì hết đúng không?"
Một khi Rod-sama đã đồng ý thì chẳng có quý tộc nào dám phản đối cả.
Khỏi cần nói cũng biết nhóm bình dân cũng y hệt.
"Cảm ơn. Vậy từ giờ đến khi lễ hội bắt đầu, xin hãy gọi tôi là cô giáo."
Nghe thấy lời chị Lene, văn phòng Hội ồn ào hẳn lên.
Có cần phải đi xa cỡ đó không, là phản ứng của họ bây giờ.
"Chị Lene, đừng làm quá n-"
"Là cô Lene."
Chị Lene bình tĩnh ngắt lời cô chủ, dù giọng chị ấy nghe thật nhẹ nhàng nhưng lại có cảm giác như khiến người nghe không thể từ chối.
"Ơ, ơ…"
"Claire-sama, xin hãy gọi tôi như vậy. Sẵn sàng, được chưa ạ?"
"Gu…"
"Fuhaha! Bà chị thú vị ghê. Claire, cứ nói luôn đi."
Không hiểu sao chị ấy lại chọc trúng cái tính xấu của Rod-sama, trông anh ta vui chưa kìa.
"Kh… cô… Lene."
"Giọng em còn nhỏ quá."
"Cái đó…!"
"Fufu… gọi không nổi hả Claire?"
Claire-sama nuốt lại những gì định nói.
Mà, tôi chắc cô ấy sẽ nói cái đó sau, nhưng kiểu gì chị Lene cũng có đối sách.
"Thế, cô Lene, bọn em cần phải ghi nhớ điều gì ạ?"
Misha thắc mắc.
Nhờ khả năng thích ứng cao, hay có thể nói vì cậu ấy không quan tâm đến địa vị xã hội, nên Misha không hề phản đối chuyện gọi chị Lene là cô giáo.
"Đầu tiên là cách suy nghĩ. Các em nghĩ đâu là tinh hoa trong 'đạo của nữ hầu'?"
"Đ-đạo của nữ hầu?"
Không hiểu sao cô chủ lại kêu lên ngay khi chị Lene bắt đầu giảng.
"Đúng thế. Tất cả những gì chị sẽ dạy cho các em đều là về đạo của nữ hầu."
Chị Lene vẫn mỉm cười nhẹ nhàng, nhưng bầu không khí xung quanh chị ấy có gì đó hơi khác với bình thường.
Nói thật là nó đáng sợ vãi nồi.
"Các em đã hiểu chưa? Đạo của nữ hầu là một chủ đề rất uyên thâm. Bình thường, chuyện thông thạo nó chỉ trong một tuần là bất khả thi."
"Không, bọn em đâu có ý định thông thạo đạo của nữ hầu--"
"Tuy nhiên!"
Chị Lene lớn giọng cắt lời Claire-sama.
Đúng như tôi nghĩ, chị ấy thật đáng sợ.
"Chị muốn khắc sâu vẻ tráng lệ của sự cống hiến và tận tụy vào đầu tất cả các em, bất kể là quý tộc hay bình dân. Mục đích của chị chỉ có một."
Tôi có cảm giác như có một ngọn lửa đang bùng cháy dữ dội sau lưng chị Lene.
Tệ rồi đây, chắc chắn cái công tắc kỳ lạ nào nó đã được kích hoạt bên trong chị ấy.
"Rõ chưa, cống hiến và tận tụy… đây chính là tinh hoa trong đạo của nữ hầu. Chị nghĩ mọi người đều cảm thấy xa lạ với nó, nhưng đây chính là lý tưởng quan trọng đến nỗi có thể liên quan đến hòa bình thế giới."
Chị ấy hăng thật.
Bài giảng nảy lửa của chị ấy tiếp tục trong khoảng một giờ.
________________________
"--- Rồi, chị tin rằng các em sẽ sớm hiểu được nền tảng trong đạo của nữ hầu thôi."
"Vâng, thưa cô Lene."
"Đáp lại tốt lắm, Claire-sama. Vậy, hãy nhắc lại nào. Đâu là tinh hoa trong đạo của nữ hầu?"
"Là cống hiến và tận tụy ạ, thưa cô Lene."
"Đúng rồi. Giỏi lắm."
"Em cảm ơn ạ, thưa cô Lene."
Từ vài phút trước, dáng vẻ của Claire-sama có gì đó là lạ. Giọng của cô ấy cứng đơ và đơn điệu như bị ám. Ánh sáng trong mắt cô chủ cũng đã biến đâu mất.
Và không chỉ riêng Claire-sama----
"Rồi, Rod-sama. Phần đầu tiên trong đạo của nữ hầu là gì nào?"
"Là chào hỏi, thưa cô Lene."
"Tốt. Nào mọi người, hãy cùng nói đi nào."
"""""""Mừng về nhà, thưa chủ nhân'''''''''''''''
"Còn nhỏ quá!"
"""""""Mừng về nhà, thưa chủ nhân!!!""""""""
"Đúng rồi. Các em đã bắt đầu hiểu từng chút một rồi đấy. Cô mừng quá."
Nói rồi, chị Lene mỉm cười vui sướng.
Lạ thật.
Chị ấy tẩy não cả hội từ lúc nào vậy.
Cái này trông y hệt mấy buổi huấn luyện cho lính mới trong mấy tôn giáo hắc ám hay trong những công ty đen.
"Ờờờ, chị Lene ơi?"
"Là cô Lene."
"Thưa cô Lene, chẳng phải chúng ta hơi lệch đường rồi sao?"
"Sai rồi. Cô chỉ muốn các em hiểu được vẻ tráng lệ trong đạo của nữ hầu thôi."
"E-em hiểu rồi ạ…"
"Nào, cả Rei-chan nữa, nói to lên nào. Mừng về nhà, thưa chủ nhân?"
"Mừ… mừng về nhà, thưa chủ nhân."
Không ổn.
Hiện giờ nơi này đã hoàn toàn nằm trong sự kiểm soát của chị Lene rồi.
Mà thôi, một khi về nhà thì lý trí của họ sẽ trở lại thôi… chắc nó sẽ trở lại mà, đúng không?
"Nền tảng trong đạo của nữ hầu là gì?"
"""""""""Cống hiến và tận tụy"""""""""""
"Cách chào hỏi đúng quy tắc là?"
"""""""""Mừng về nhà, thưa chủ nhân!!!""""""""""
Ai đó, làm ơn cứu bé với.
________________________________
"... Thật kinh khủng."
Sau buổi huấn luyện kiểu tẩy não về đạo của nữ hầu, Claire-sama trở về phòng với vẻ bơ phờ.
"Chị xin lỗi. Trong lúc vô ý, chị đã làm quá lên rồi."
Claire-sama từ từ nâng khoảng cách, dù chị Lene đang mỉm cười dịu dàng với cô ấy.
Cô chủ ở gần tôi hơn chị Lene, chuyện này chưa từng xảy ra trước đây.
"Em hết sức để nổi giận rồi… chị Lene, ra là chị cũng có mặt đó à."
"Bình thường thì chị không có cơ hội thể hiện nó ra."
"Nếu có thể thì em không muốn nhìn thấy nó lần nào nữa."
Nói rồi Claire-sama vùi mặt xuống giường.
"Không được đâu, Claire-sama. Em cần phải đi tắm và thay đồ trước đã."
"... Em mệt rồi."
"Không được. Em phải đứng dậy."
"Muu…"
"Đứng dậy."
"Vâng! Thưa cô Lene!... Ah"
Lỡ trả lời theo phản xạ, Claire-sama run lên vì xấu hổ.
"... Tác dụng phụ không ngờ nhỉ"
"Khoan, chẳng phải cái này được gọi là di chứng sao!?"