Dù danh tiếng của Hội Học Viện cực kỳ cao, nhưng thực tế họ cũng chịu trách nhiệm xử lý những chuyện vặt.
Nó cũng tương tự như Hội Học Sinh ở Nhật vậy.
Chúng tôi phải im lặng lần lượt xử lý những lời phàn nàn từ những học sinh trong học viện.
“Gần đây, một con ma đã xuất hiện vào buổi tối”
Trong những lá đơn được đệ trình, đây là vụ mà Claire-sama và tôi được giao.
Mà, một con ma xuất hiện trong ký túc xá nữ vào buổi tối á… chắc chỉ là bóng của một kẻ đáng nghi nào đó ngẫu nhiên bị phát hiện thôi.
Claire-sama càu nhàu vì phải chung nhóm với tôi, tuy nhiên do tôi là nữ hầu của Claire-sama nên tất cả mọi người đều không có ý kiến gì.
Còn Claire-sama thì cật lực phản đối.
Tiện thể, hiện giờ chúng tôi đang lần lượt lắng nghe chuyện những nhân chứng kể lại.
Vì theo tôi nhớ trong game không hề có vụ này nên tính tò mò của tôi nổi lên.
“Rồi, Ra thế. Hee… Hmph…”
Hình như Claire-sama đang run, nhưng cứ kệ đi.
Tôi hỏi lại cô gái đó một cách kỹ lưỡng.
“Cậu đã thấy nó ở đâu vậy?”
“Một người bạn của mình đã nhìn thấy nó ở cầu thang nối giữa tầng hai và tầng ba, còn mình thì thấy nó trong bếp.”
“Vậy là nó xuất hiện ở nhiều nơi khác nhau sao. Cậu có nhớ hình dạng của nó không?”
Tôi tiếp tục điều tra và ghi chú lại.
“Để xem nào… lúc đầu mình không nhận ra nó là một con ma. Nghĩ lại cũng lạ, mình đã bị tạt nước khi đến gần nó”
“N-nước đúng không?”
“Vâng. Có lẽ đó là hồn ma của cô gái đã chết đuối dưới con sông gần học viện”
“Hii”
Claire-sama ré lên.
“Sao thế ạ, Claire-sama?”
“K-không có gì hết.”
Chỉ nhìn thôi cũng đủ biết cô ấy không ổn rồi, nhưng tôi sẽ không nói ra đâu.
“Cảm ơn vì đã kể cho mình”
“Vâng, xin cậu hãy xử lý nó”
“… Gokigen’you”
Chúng tôi cảm ơn cô bé nhân chứng rồi rời đi.
“Tiếp theo chúng ta cần phải đến hiện trường”
“… Cô có thể đi đến đó một mình được không?”
“Cô chủ nói gì vậy. Thay vì tìm đầu mối một mình, thì chẳng phải hai người cùng tìm sẽ hiệu quả hơn sao.”
“C-cô nói đúng…”
Tôi cùng đi xuống bếp với Claire-sama , dù cô ấy hơi miễn cưỡng.
Dẫu chuyện đó gần như đã rõ như ban ngày, nhưng Claire-sama không giỏi đối phó với ma quỷ.
Trong sự kiện mùa hè hàng năm tên là Săn Xác Sống, tôi đã bị hấp dẫn bởi vẻ sợ hãi lúc đó của Claire-sama.
Chắc chỉ có mình tôi mới bị vậy.
Vì thế, lời đề nghị ngẫu nhiên đến kỳ lạ yêu cầu tôi phải đến nhiều nơi khác nhau cùng Claire-sama khi cô ấy run rẩy vì sợ hãi không khác gì miếng bánh từ trên trời rơi xuống.
“Ở đây.”
“Khóa rồi ư? Thế thì chịu vậy. Đành phải hoãn――”
“Ah, em có mượn chìa khóa này”
“… Thế à”
Tôi tra chìa khóa vào cái ổ khóa hình trụ kiểu cổ.
Những món dụng cụ nấu ăn được sắp xếp một cách gọn gàn trong bếp, căn phòng này trông cũng sạch sẽ.
Một mùi hương ngọt ngào thoang thoảng trong căn phòng.
Có lẽ ai đó đã dùng căn phòng này để nướng bánh.
Chức năng chủ yếu của bếp ký túc xá là để phục vụ cho sở thích của học sinh và chuẩn bị trà.
Vì chúng tôi đều dùng bữa ở sảnh ăn nên căn bếp này không được sử dụng nhiều.
Quý Tộc thì đã có người hầu nấu ăn giùm, còn bình dân thì phải tự làm lấy mà ăn.
Mà nếu có được dùng thì chắc cũng chỉ để nấu mấy món đồ ngọt ăn cùng với trà hay mấy món ăn nhẹ thôi.
“Claire-sama, xin hãy kiểm tra khu vực gần cửa. Em sẽ thử điều tra bên trong”
“Đừng có ra lệnh cho ta!”
“Thế thì em xin phiền Claire-sama vào trong nhé?”
“… Vậy thì chịu rồi. Ta sẽ để cô làm.”
Mặc dù bị kẹt trong tình huống này nhưng Claire-sama vẫn có thể giữ được cái tính tsun kia một cách hoàn hảo.
Chúng tôi đã tách nhau ra được một lúc――.
“Hii!? Thường dân! Cô đâu rồi! Rei!”
Tôi chợt nghe thấy tiếng hét của Claire-sama.
“Sao vậy ạ?”
“Ah… ở kia…! … Này, sao cô lại cười mỉm thế kia?”
“Ah, em xin lỗi. Claire-sama dễ thương quá nên em lỡ.”
“Đừng có đùa cợt lúc này. Mà quan trọng hơn, nhìn bên kia kìa!”
Nhìn về phía Claire-sama chỉ, tôi thấy một chất gì đó sền sệt dính ở đó.
“Gì thế này… có vẻ không phải là vết bẩn bình thường.”
Tôi đưa tay ra để thu thập mẫu vật.
“Đừng chạm vào nó! Nhỡ có chuyện gì xảy ra thì sao!”
“Ơơơ? Cô chủ đang lo cho em ạ?”
“Chỉ là ta không muốn bị dính dáng thôi!”
Chậc, vẫn nhất quyết dấu mặt dere đi à.
“Thế thì thôi vậy. Để em gửi nó cho bên bộ phận giám định.”
Học viện là một cơ sở học thuật, nhưng đồng thời nó cũng là cơ sở nghiên cứu hàng đầu cả nước.
Về mặt này thì nó cũng tương tự như những trường đại học tại Nhật Bản.
Bộ phận giám định cũng là một phần của Học Viện, còn nó có tác dụng gì thì nghe cái tên cũng đủ biết.
Dường như trong quá khứ nó tập trung vào môn lịch sử tự nhiên, nhưng sau khi Đá Ma Thuật được phát hiện thì nó đã chuyển sang mảng Giám Định Ma Thuật.
Ngoài ra một số nghiên cứu gia cũng nghiên cứu về Ma Vật.
“Dù vậy nhưng có vẻ chúng ta không thể tìm thêm được gì rồi.”
“Hãy nhanh chóng rời khỏi đây thôi”
“Cô chủ nói đúng. Để đến tối rồi quay lại vậy.”
“… Cô nói gì cơ?”
Claire-sama làm vẻ mặt cứ như vừa nghe thấy chuyện động trời vậy.
“Chẳng phải chúng ta sẽ có thêm cơ hội khám phá ra sự thật nếu quay lại đây vào buổi tối sao”
“N-nhưng. Nếu con ma đó thật sự xuất hiện thì phải làm sao?”
“Chúng ta sẽ bắt giam nó hoặc tiêu diệt nó.”
Tôi đang đùa giỡn với Claire-sama đang sợ hãi.
“Đ-đó chẳng phải là việc của quân đội sao?”
“Nếu nó là một xác sống thì mọi chuyện đã khác, nhưng chỉ mỗi một con ma thì Hội Học Viện là dư sức xử lý. Mà ngay từ đầu thì trên đời này làm gì có ma đúng không.”
“Đ-đúng thế, nhưng còn cái chất dính dính vừa nãy thì sao…”
“Ổn thôi mà. Em sẽ bảo vệ cô chủ.”
“Cô có thể ngừng đem ta ra làm trò cười được không!? Ta cũng biết tự vệ đấy!”
Ồ, vẻ năng động của cô chủ trở lại rồi kìa.
“Được rồi, sự kiện chính sẽ bắt bầu vào tối nay”
“Haa… sao trông cô vui vậy…”
◆◇◆◇◆
Và thế là vào nửa đêm, Claire-sama và tôi quay trở lại nhà bếp.
Chúng tôi mở cửa rồi bước vào trong.
“… Ở đây không có gì đâu đúng không?”
“Dường như là vậy ạ”
“Thấy chưa, không có gì lạ hết á. Đúng thế, chắc hẳn bọn họ đã nhìn nhầm rồi”
“Đêm nay chúng ta sẽ ở lại đây quan sát để phòng hờ”
“Ở đây á!?”
Claire-sama làm vẻ mặt như không thể tin nổi.
“Không sao đâu ạ. Em đã nhờ chị Lene chuẩn bị chỗ ngủ cho hai ta rồi.”
Hai bộ nêm ngủ đã được chuẩn bị ở góc phòng.
“Đây mới là ý định thật sự của cô đúng không”
“Vâng”
Đây là một cuộc hẹn hò qua đêm trá hình với Claire-sama.
“Em sẽ xếp đệm ra.”
“Chờ chút! Cô thực sự muốn ở đây cả đêm ư!?”
“Vâng ạ?”
Khi Claire-sama hoảng loạn liếc tôi, tôi đã xếp đệm xong.
“Nào, hãy nằm xuống thôi”
“Đừng chỉ trải có một cái! Có đến hai bộ mà, xếp đàng hoàng cho ta”
“Eh? Nhưng thế thì sao em ngủ cùng với Claire-sama được”
“Không nhưng nhị gì hết!”
“Cô chủ ích kỷ ghê cơ”
“Ta á!? Ta là người có lỗi á!?”
Không còn cách nào khác, tôi đành phải trải cả hai tấm đệm ra.
“Claire-sama, xin hãy nằm xuống trước đi ạ”
“Cô định làm gì”
“Em chỉ định đi ăn đêm một chút thôi ạ”
Tôi đã được cấp phép dùng nhà bếp.
Tôi lấy nguyên liệu ra rồi bắt đầu tính toán.
“… Vậy ra cô có thể nấu ăn à.”
“Với bình dân thì đây là chuyện thường thôi ạ.”
“… Thế à”
“Nhưng gần đây em đã thử vài công thức mới. Chúng cũng khá thú vị.”
“Thế à. Có lẽ đó là một sở thích bình thường với một thường dân.”
Vì không có chuyện gì xảy ra, Claire-sama đã bình thường trở lại và nói ra câu đó.
“… Khoan, lúc nào cô cũng ở cạnh ta mà. Cô lấy đâu ra thời gian nấu ăn thế?”
“Em đã bí mật làm vào nửa đêm đấy ạ”
“Ah, ra… vậy…?”
Biểu cảm trên mặt của Claire-sama bỗng đơ ra.
“Vào nửa đêm… trong phòng bếp?”
“Vâng”
“Không thể nào… con ma trong bếp chính là…?”
“Vâng, là em đấy ạ!”
“Ta về đây!”
Claire-sama đứng dậy khỏi tấm đệm rồi định về phòng.
Nhưng một vật gì đó xanh xanh chợt nhảy ra chặn đường cô ấy.
“Hii! N-nó xuất hiện thật kìa!”
“Xin hãy nhìn kỹ lại đi ạ, Claire-sama. Đó là Relaire”
“Eh…?”
Relaire dường như đang run rẩy.
Vì tôi không thể giữ Relaire bên cạnh khi nấu ăn, nên tôi thả nó ra khỏi túi.
“Thế bản chất của chất nhờn kia là?”
“Vâng, em nghĩ đó là Relaire đấy ạ.”
“… Thật là, cả chủ và thú nuôi đều phiền phức như nhau.”
Claire-sama lầm bầm với vẻ chán nản.
“Xin lỗi vì đã giấu cô chủ. Xin hãy nhận lấy nó thay cho lời xin lỗi của em.”
Tôi đưa món tôi vừa làm ra cho cô ấy.
“Cái này là?”
“Là món mới ạ. Em hy vọng nó hợp với khẩu vị của Claire-sama.”
“Cô nói nhảm gì vậy. Phải ngon cỡ Blume thì ta mới có nhã hứng ăn nhá, còn không thì――”
Vừa nói Claire-sama vừa ăn thử.
Mà, ít nhất thì cô ấy ăn rồi mới đánh giá.
“!? Ngon ghê!? Cái gì đây. Nó trông giống như bánh nhân sirô…”
“Tên của món này là fondant au chocolat. Nó là một loại bánh sôcola với nhân sôcôla lỏng bên trong.”
“Sôcôla là sản phẩm mới nhất vừa xuất hiên ở Blume cách đây không lâu mà. Dùng nó để nấu ăn… cô thật ra là ai?”
Claire-sama lại một lần nữa nhìn tôi với ánh mắt nghi ngờ.
Đôi mắt hạnh nhân của cô ấy thật quyến rũ làm sao.
“Là ai ư, chẳng phải là nô lệ tình yêu của Claire-sama sao?”
“Cô định lừa ta bằng cái trò đùa ngốc nghếch đó hả!”
“Nào nào. Món này để lạnh ăn không ngon đâu, xin hãy ăn nhanh đi ạ. Em sẽ chuẩn bị trà ngay đây”
“Được lắm… Mà món này ngon thật. Ta đành khen ngươi lần này vậy”
“Cảm ơn cô chủ”
Vừa thưởng thức hương thơm ngọt ngào tôi vừa dùng trà với Claire-sama.
Sau nó chúng tôi tán nhảm với nhau, cuối cùng cô ấy đã thiếp đi trong bếp.
“Làm được rồi, buổi hẹn hò qua đêm với Claire-sama đã thành công mỹ mãn.”
Vừa nhìn Claire-sama ngủ, tôi vừa bày tư thế chiến thắng.
“… Ồn ào quá… Munyamunya”
Gương mặt đang ngủ đẹp của Claire-sama trông đẹp tựa một thiên thần.
P/s: Dạo này bận quá đến bữa nay mới đăng được, sr anh em.