Vũ trụ thiên ma 3077

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Chiến tuyến sự tượng đường chân trời Aditya

(Đang ra)

Chiến tuyến sự tượng đường chân trời Aditya

Masada Takashi

Đó là một thời đại mà “Thần toạ” còn chưa ra đời.Nhân loại nhờ khoa học kỹ thuật phát triển đến cực hạn mà văn minh tiến bộ vượt bậc, có thể đem bản đồ mở rộng đến toàn bộ vũ trụ.

27 173

Tôi rời tổ đội hạng A, cùng các học trò cũ tiến vào tầng sâu mê cung

(Đang ra)

Tôi rời tổ đội hạng A, cùng các học trò cũ tiến vào tầng sâu mê cung

右薙 光介

Một câu chuyện fantasy "livestream mạo hiểm" nơi nam chính rời đội chứ không bị trục xuất, và hướng tới một cái kết hạnh phúc—bắt đầu từ đây!

37 247

Dragon Raja-Long Tộc

(Đang ra)

Dragon Raja-Long Tộc

江南

Tại đây, Lộ Minh Phi phát hiện ra mình mang trong mình dòng máu rồng và sở hữu những khả năng đặc biệt. Trong hành trình trưởng thành, cậu phải đối mặt với các trận chiến khốc liệt, khám phá quá khứ c

64 488

Chrome Shelled Regios

(Đang ra)

Chrome Shelled Regios

Shūsuke Amagi

Một lần nữa, Layfon bị buộc phải quay trở lại thế giới Quái vật bẩn thỉu và bảo vệ thành phố nơi anh sống. Nhưng những bí mật của thế giới này vẫn chưa được hé lộ.

126 3378

Into Creation (Yu hee app life, a simulation and hunter )

(Đang ra)

Into Creation (Yu hee app life, a simulation and hunter )

Sung Yujin-21 tuổi là một sinh viên khoa thợ săn chưa thức tỉnh, anh luôn muốn có được một năng lực để trở thành một thợ săn thực thụ. Nhưng rồi một ngày, điện thoại của anh tự động tải ứng dụng tên l

62 528

Elf nuôi dạy trẻ

(Đang ra)

Elf nuôi dạy trẻ

O동글군O

*Tác phẩm nuôi dạy trẻ em đầu tiên trên Novelpia dành cho người lớn.

37 693

Tập 01 - Chương 20: Tây Thiên Kiếm Hậu - Western Sword Queen (3) – Chỉ cần không có nhân chứng

“······.”

Không một ai trong số các thành viên Lục Lâm ngồi trên con tàu vũ trụ quan sát trận quyết đấu dám cất lời. Bởi lẽ, theo lẽ thường mà họ biết, những gì diễn ra trước mắt là hoàn toàn phi lý, không thể chấp nhận được.

Việc võ đài bị hư hại không phải chuyện hiếm trong những trận chiến giữa cao thủ. Dù có bọc thép giáp hợp kim tối tân đến đâu, nó vẫn không thể tránh khỏi bị tổn hại bởi cương khí. Nếu là một Kiếm Hoàn chân chính ra tay, thì lớp giáp kia chẳng khác nào đậu hũ, bị xuyên thủng dễ dàng.

Huống hồ, con tàu này cũng chỉ là một chiến hạm cỡ trung dài năm trăm mét, không có thông số kỹ thuật quá nổi bật. Ngay cả vũ công của chủ trại bọn họ—Bộ Nguyệt Hắc Báo Kim Seong-beom—cũng khó tránh khỏi những vết xước trên áo giáp.

Thế nhưng, những gì đang hiển hiện trước mắt họ lại nằm ngoài mọi lẽ thường.

Chỉ với một cú đạp chân đơn giản, toàn bộ võ đài dài hàng trăm mét đã bị nghiền nát thành từng mảnh. Cảnh tượng hệt như một tấm kính mỏng bị búa đập vỡ vụn. Hệ thống trọng lực bị phá hủy, khiến các mảnh vỡ lơ lửng trong trạng thái không trọng lực. Không khí rò rỉ ra ngoài từ những khe nứt, còn phần đuôi của chiến hạm thì đã bị xé toạc, gần như gãy đôi.

Nếu ai đó không biết chuyện, họ chắc chắn sẽ nghĩ rằng con tàu vừa trúng một đòn bắn trực diện từ vũ khí siêu cấp của chiến hạm không gian. Mức độ tàn phá này vượt xa những gì họ từng tưởng tượng, để lại một cú sốc mạnh mẽ giáng thẳng vào tâm trí tất cả.

Điều này… thật sự có thể do sức mạnh con người tạo ra sao?

Nếu suy nghĩ lý trí, có lẽ đây không phải điều không thể. Dù sao thì, những cao thủ tuyệt đỉnh cấp S+ cũng có khả năng làm được điều này. Chính mẫu thân của chủ trại, Tây Thiên Kiếm Hậu, cũng được đánh giá là sở hữu sức mạnh sánh ngang cả một quân đội.

Tuy nhiên, đây là lần đầu tiên họ tận mắt chứng kiến thần uy của một tuyệt đỉnh cao thủ bộc phát giữa vũ trụ. Thông thường, những cao thủ đạt đến cảnh giới đó sẽ không tỷ thí trên một chiến hạm như thế này, mà trực tiếp đặt chân xuống một hành tinh hoang vu để giao đấu.

“Nếu trúng phải đòn đó thì…”

Đừng nói là mạng sống, ngay cả thi thể còn nguyên vẹn cũng đã là may mắn lắm rồi. Một thành viên Lục Lâm thì thào, khiến những người khác không khỏi rùng mình.

Và ngay giữa cảnh tượng chẳng khác gì cái chết ngoài vũ trụ—trong những mảnh vỡ tàn tạ của chiến hạm—một thứ gì đó bắt đầu cử động.

“Điên thật… Điên rồi…!”

Lao vùn vụt qua đống mảnh vụn trên một chiếc drone, Se-ryeong nghiến răng đầy tức giận. Cái này cũng quá đáng quá rồi! Ai mà ngờ được rằng võ đài lại bị phá hủy hoàn toàn như thế chứ?

Hóa ra đó là lý do vì sao lúc trước Mok-jin hỏi về quy tắc nếu võ đài bị hư hỏng trước khi trận đấu bắt đầu sao? Không, chuyện đó không thể nào. Ít nhất, trước khi Elena khiêu khích Mok-jin, bầu không khí vẫn còn khá ôn hòa. Xét cho cùng, nguyên nhân chính dẫn đến tình huống này vẫn là vì cô ta đã lỡ miệng nhắc đến chuyện sinh tử.

Thực lòng mà nói, Se-ryeong không thể hiểu nổi vì sao Mok-jin lại tức giận đến vậy. Dù có thể lời nói của Elena nghe hơi ngạo mạn một chút, nhưng không đến mức phải đập nát cả sàn đấu như thế này. Nếu suy luận từ những gì Mok-jin nói, thì có vẻ như lòng kiêu hãnh nào đó mà Se-ryeong khó lòng hiểu được đã bị chạm đến.

Dù vậy, Se-ryeong vẫn tôn trọng Mok-jin. Lý do đầu tiên là vì thực lực của hắn quá sức mạnh mẽ, vượt xa những gì cô có thể đối phó. Thứ hai, dù sở hữu sức mạnh như vậy, hắn vẫn luôn xem trọng cô với tư cách là thủ lĩnh của nhóm. Khi đối phương đã tôn trọng mình, thì cũng không có lý do gì để không đáp lại điều đó cả.

Nhưng lần này, sự việc đã vượt xa giới hạn của một sự tôn trọng đơn thuần. Nếu đây là một trận đấu ngang tài ngang sức, thì không có gì để nói. Nhưng dùng một sức mạnh áp đảo đến mức có thể phá hủy một võ đài dài hàng trăm mét chỉ bằng một cú đạp, rồi lại còn muốn ra tay giết chết Elena—người mới chỉ chạm đến ngưỡng cửa của cảnh giới Siêu Tuyệt Đỉnh—thì chẳng đem lại lợi ích gì cho Mok-jin cả.

Trong một trận đấu công bằng, việc một cao thủ dùng sức mạnh áp đảo để giết chết đối thủ không có khả năng chống cự là điều cấm kỵ trong võ lâm.

‘Miễn là còn thoi thóp cũng được, chỉ cần đừng chết.’

Chỉ cần không chết là được. Chỉ cần không chết... Se-ryeong vội vàng tìm kiếm Mok-jin và Elena giữa đống tàn tích.

“Ta ở đây.”

“Lão già!”

Nhìn thấy Mok-jin đang lơ lửng giữa những mảnh vỡ, Se-ryeong không biết nên thở phào nhẹ nhõm hay nên tức giận nữa. Dường như hắn chẳng quan tâm gì đến thảm cảnh mà mình vừa tạo ra, cũng chẳng bận tâm đến chuyện sống chết của Elena. Thay vào đó, hắn có vẻ đang thích thú với trạng thái không trọng lực này, điều khiến Se-ryeong cảm thấy vô cùng bực bội.

“Lão già, sao lại làm lớn chuyện như vậy? Tại sao lại...”

“Chẳng phải cô ta tự nói rằng muốn chết sao? Ta chỉ đơn thuần làm theo mong muốn của cô ta mà thôi. Sống hay chết, đó là số phận của mỗi người.”

“Cũng phải nghĩ đến chuyện hậu quả chứ! Nếu cứ như thế này, chúng ta sẽ tiêu đời mất!”

“Hô... Ngươi lo cho ta sao? Tấm lòng của ngươi thật đáng khen.”

Nghe lời Se-ryeong nói, Mok-jin mỉm cười hài lòng. Ít nhất thì dường như cô ấy vẫn xem hắn là đồng đội và có ý định lo liệu hậu quả thay cho hắn.

Tất nhiên, từ góc nhìn của Se-ryeong, phản ứng điềm nhiên này chỉ khiến cô phát điên mà thôi.

“Chuyện này không đơn giản vậy đâu! Nếu Elena chết, chắc chắn Tây Thiên Kiếm Hậu sẽ lật cả thiên địa lên mà tìm chúng ta!”

“Nếu để lại hậu họa, thì cứ dọn sạch hết là xong.”

Ánh mắt Mok-jin chợt ánh lên một tia sát khí lạnh lẽo. "Lão già này bị làm sao thế này?" Se-ryeong vò đầu đầy bực bội.

“Trời ạ, điên mất thôi! Sao đầu óc lão lại y như Ma Nhân vậy?! Ngay cả Ma Giáo cũng phải chịu thua với lão mất! Bỏ qua Tây Thiên Kiếm Hậu đi, nhưng cứ giết hết bất kỳ ai đến gần thì rồi sao nữa? Lão định trở thành công địch của cả võ lâm à?”

“Chuyện đó sẽ không xảy ra. Ta sẽ xử lý mọi thứ trước khi tin tức kịp lan truyền.”

Nếu có nguy cơ trở thành vấn đề, thì chỉ cần loại bỏ tận gốc trước khi lọt vào mắt người khác là được. Mok-jin tự tin vào điều đó.

Dẫu sao, hắn cũng không hề muốn trở thành cái tên bị cả võ lâm truy sát. Hắn còn phải trở thành kẻ mạnh nhất thiên hạ—không, mạnh nhất vũ trụ—để chứng minh rằng võ lâm không nên phụ thuộc vào những thứ như nội công điều hướng (Internal Energy Drive). Để tránh phiền phức trên con đường đó, hắn sẵn sàng loại bỏ mọi mầm mống rắc rối ngay từ đầu.

Thế nhưng, hắn không nhận ra rằng cách làm này chỉ hiệu quả trong thời đại của hắn.

“Lão già, bây giờ chỉ cần có chuyện gì xảy ra trong võ lâm, nó sẽ bị đăng lên KanghoNet, và trong vòng một tiếng là cả giang hồ đều biết hết! Không biết lão đang nghĩ gì, nhưng ở thời đại này, không có chuyện che giấu được đâu!”

Ở thế kỷ 31, mạng lưới thông tin trực tuyến đã lan rộng khắp vũ trụ như một điều hiển nhiên. Dù có cố gắng che giấu thế nào đi chăng nữa, chỉ cần có ai đó quyết tâm rò rỉ thông tin thì việc truy ra toàn bộ sự thật cũng không phải chuyện khó.

"Bát Xích Đấu Quỷ lẫn Tây Thiên Kiếm Hậu đều bị hạ gục? Một sự kiện tầm cỡ như vậy, dù có cố tình gieo rắc tin giả và gây nhiễu loạn hệ thống thông tin đi nữa, sự thật rồi cũng sẽ bị phanh phui."

“Hừm... Ngươi nói thật chứ?”

“Đúng vậy. Thời đại này, nếu không có danh nghĩa chính đáng, ngay lập tức sẽ bị xem là hắc đạo.”

“Danh nghĩa chính đáng sao.”

Đám chính đạo đúng là thích bấu víu vào thứ này. Mok-jin nhăn mặt, nuốt ngược lại những lời đã trào lên tận cổ họng.

Ngay cả khi còn cai quản Thiên Ma Thần Giáo, dĩ nhiên danh nghĩa cũng có phần quan trọng, nhưng đó chỉ là trong mối quan hệ giữa các thế lực với nhau. Mà thực tế, ngay cả trong Thiên Ma Thần Giáo, danh nghĩa cũng chỉ là thứ trang trí cho có mà thôi.

‘Có mục tiêu để hướng đến, thì rốt cuộc cũng phải tuân theo quy tắc của thời đại này rồi.’

Haa… Mok-jin thở dài sâu. Nếu chuyện này xảy ra trước khi trận tỉ thí bắt đầu, hắn chắc chắn sẽ không ngần ngại chọn cách trực tiếp đối đầu. Nhưng giờ đây, hắn đã ôm trong lòng đại nghiệp bình định võ lâm và truyền bá đạo lý chính thống. Vì thế, không thể cứ hành động thiếu suy nghĩ mà không màng hậu quả được.

“Nếu ngươi đã nói vậy, thì ta cũng đành chịu. Được rồi.”

Mok-jin tin vào lời của Se-ryeong. Hắn không phải kẻ tiểu nhân hẹp hòi đến mức vùi mình trong sự nghi kỵ và xuyên tạc ý tốt của người khác. Mok-jin tiếp tục lên tiếng:

"Vậy ta phải làm gì?"

"Trước hết, hãy tìm Elena. Nếu cô ấy còn sống, chúng ta vẫn có cách giải quyết."

"Chậc, ta chẳng thiết tha gì chuyện giữ mạng cho con bé đó."

Mok-jin lầm bầm khó chịu nhưng vẫn vươn tay về một hướng nào đó. Trong phạm vi này, hắn không cần phải tìm kiếm bằng mắt thường; chỉ cần cảm nhận khí tức là có thể biết rõ ai đang ở đâu.

Se-ryeong còn chưa kịp thắc mắc về hành động của Mok-jin thì ngay khoảnh khắc tiếp theo, một bóng người đã bị kéo về phía họ. Nhìn thấy Elena bay vút qua khoảng cách hàng trăm mét chỉ nhờ vào một động tác của Mok-jin, Se-ryeong tròn mắt kinh ngạc. Một kỹ thuật cách không nhiếp vật (隔空攝物) có thể vượt qua cả khoảng cách trăm trượng ư? Đến mức này, nàng cũng chẳng còn sức để kinh ngạc nữa. Những điều Mok-jin có thể làm cứ liên tục vượt xa sức tưởng tượng của nàng.

Thấy Elena toàn thân rách rưới, bất tỉnh nhân sự, Se-ryeong lo lắng quay sang hỏi Mok-jin:

"Tình trạng của Elena thế nào...?"

"Hừm, có vẻ như vẫn chưa chết. Cũng may là vẫn đủ may mắn để giữ được mạng, chí ít là đủ để tiếp tục buông mấy lời ngông cuồng sau này."

Mok-jin hậm hực lẩm bẩm. Con bé ngông cuồng kia chẳng phải kiểu người hắn có thiện cảm, nhưng với tư cách một tiền bối trong võ lâm, hắn vẫn đủ bao dung để chấp nhận sự trưởng thành của hậu bối.

"Thật là may quá...!"

Se-ryeong thở phào nhẹ nhõm. Cô thật lòng cảm thấy biết ơn vì Elena vẫn còn sống. Nếu cô ấy chết ngay tại đây, chắc chắn Tây Thiên Kiếm Hậu sẽ hóa điên vì mất con, rồi quyết tử với họ bằng mọi giá. Dẫu đây là kết quả của một trận tỷ võ công bằng, nhưng từ xưa đến nay, thù oán trong võ lâm nào có chuyện nào dễ dàng dứt bỏ đâu?

Dù trông chẳng có vẻ ổn chút nào, nhưng chỉ cần còn sống là được. Chỉ cần đưa vào buồng trị liệu rồi đưa đến cơ sở y tế, mọi chuyện sẽ có cách giải quyết. Dù cho có xui xẻo đến mức bị tàn phế, thì so với cái chết, điều đó vẫn là một vấn đề nhỏ hơn rất nhiều.

Se-ryeong giữ chặt lấy Elena, rồi cùng Mok-jin leo lên chiếc drone. Họ vừa chuẩn bị quay lại phi thuyền, thì—

– Đại tỷ! Phát hiện tín hiệu dịch chuyển! Vị trí: phía trên khu vực tỷ võ, bán kính một kilomet! Còn 15 giây nữa cổng dịch chuyển sẽ mở!

Giọng của Sun-ja bất ngờ vang lên qua thiết bị liên lạc. Nghe thấy tin tức không ai lường trước được, Se-ryeong lập tức phản hồi qua bộ đàm:

"Cái gì? Dịch chuyển?! Ai cơ?!"

– Đã hoàn tất phân tích mã dịch chuyển. Mã tên: Western Sword Queen!

"Khoan đã, cái mã đó là...?!"

Se-ryeong còn chưa kịp thốt ra câu hoàn chỉnh, thì ngay khoảnh khắc tiếp theo, không gian trên cao bỗng xé toạc. Một thứ khổng lồ như một ngọn núi trồi ra khỏi khoảng không. Theo phản xạ, Se-ryeong và Mok-jin đồng loạt ngước nhìn lên. Và thứ hiện ra trong tầm mắt hai người—

"Tàu Western Sword Queen... Không lẽ... thật sự là nó sao?"

Một con tàu vũ trụ khổng lồ dài cả một kilomet hiện ra giữa không trung. Đi cùng với nó là bảy tàu hộ tống bay theo đội hình bảo vệ. Nhìn dòng chữ "Western Sword Queen" khắc ngay trước mũi tàu chính, miệng Se-ryeong bất giác há hốc.

Trong võ lâm, chỉ có duy nhất một người sở hữu con tàu vũ trụ đó. Và trong toàn bộ vũ trụ võ lâm, không ai là không biết đến bà ta.

Chủ nhân của Tập đoàn Tây Thiên (Seocheon Group), một trong những nhân vật sở hữu danh tiếng và sức mạnh hàng đầu trong võ lâm vũ trụ.

Tây Thiên Kiếm Hậu (西天劍后) - Kim Yeon-hwa.

Điều mà Se-ryeong lo ngại nhất, cuối cùng đã trở thành hiện thực.

– Xin hãy dừng lại một chút.

Giọng nói của một nữ nhân vang lên qua hệ thống loa của đài tỷ võ bị phá hủy, kèm theo những tạp âm nhiễu sóng.

Một giọng nói trưởng thành, quyến rũ, nhưng vẫn mang theo sự bình tĩnh và thanh cao, đủ để người nghe bất giác bị cuốn hút.

– Với tư cách là mẫu thân của đứa trẻ đó, ta thành tâm thỉnh cầu người đã khuất. Nếu có thể, liệu người có thể giao lại con bé cho ta hay không?

Không hiểu sao, trong chất giọng ấy, dường như ẩn chứa một cơn giận dữ.

.

.

(Thông tin)

-Đài tỷ võ bị phá hủy lần này không phải loại cao cấp nhất, mà được xây dựng bằng giáp tàu chiến đời cũ có độ bền tốt với chi phí hợp lý. Dù vậy, kể cả có là loại cao cấp nhất, thì kết cục vẫn chẳng thay đổi.

-Đài tỷ võ vốn dĩ không bị mất áp suất ngay cả khi bị hư hại, nhờ vào kết giới khoa học thần bí.

-Những tuyệt đại cao thủ khi tỷ võ sẽ không sử dụng đài tỷ võ, mà sẽ di chuyển đến tiểu hành tinh hoặc hành tinh gần đó để chiến đấu. Bởi vì nếu đã đạt đến cấp Hóa Cảnh (化境) trở lên, đài tỷ võ không thể chịu nổi áp lực.

-Tây Thiên Kiếm Hậu sở hữu một lực lượng chiến đấu tương đương một trung đoàn quân đội chính quy. Tất nhiên, nếu xét về hạm đội vũ trụ, bà ta không thể đọ lại các thế lực chuyên về chiến tranh quy mô lớn.

-Giết hạ thủ trong tỷ võ mà không có lý do đặc biệt sẽ bị coi là hèn hạ và nhục nhã. Tuy nhiên, trong trường hợp của Mok-jin, đây lại là một ngoại lệ.

-Sau khi phá hủy đài tỷ võ, Mok-jin đã dành thời gian thư giãn trong trạng thái phi trọng lực, chờ Se-ryeong đến.

-Se-ryeong là kiểu người đanh đá, miệng độc, nhưng nếu tiếp xúc lâu lại dễ sinh tình cảm.

-Elena chưa chết. Không phải vì Mok-jin cố ý nương tay, mà vì hắn ta có thái độ kiểu: “Sống hay chết thì kệ ngươi, tự lo mà giữ mạng đi.”

-Trong thời đại này, việc giết người bịt miệng là chuyện không ít. Những võ giả thường xuyên đối mặt với nguy hiểm đều chịu chi tiền cho hệ thống hộp đen cao cấp, và không phải vô cớ mà họ sẵn sàng bỏ ra một khoản lớn như vậy.

-Mok-jin quyết định quản lý hình ảnh của bản thân để thuận lợi hoàn thành đại nghiệp.

-Tây Thiên Kiếm Hậu - Kim Yeon-hwa, cực kỳ xấu hổ vì biệt danh tiếng Anh "Western Sword Queen".

-Tập đoàn Tây Thiên là một tập đoàn kinh tế quy mô lớn, đủ sức lấn át hầu hết các thế gia võ lâm. Vì vậy, Tây Thiên Kiếm Hậu là một người rất giàu có.