Việc một kẻ cô độc như tôi mà lại được bốn người tỏ tình cùng một lúc, chắc chắn là có âm mưu rồi!

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Trở thành phù thuỷ trong thế giới tràn ngập ma quái

(Đang ra)

Trở thành phù thuỷ trong thế giới tràn ngập ma quái

吃土的书语

Day 101: Giờ đây tôi không còn sợ hãi gì nữa! Mặc vào bộ váy dài của phù thủy, tôi đã trở thành một câu chuyện ma quái!

301 7416

Ánh Sáng Cuối Con Đường

(Đang ra)

Ánh Sáng Cuối Con Đường

TurtleMe

Reincarnated into a new world filled with magic and monsters, the king has a second chance to relive his life. Correcting the mistakes of his past will not be his only challenge, however.

526 5280

Cứ chơi tẹt ga đi! Nữ Thần đá bay trùm cuối trong Tutorial rồi, Giờ tao muốn làm gì thì làm

(Đang ra)

Cứ chơi tẹt ga đi! Nữ Thần đá bay trùm cuối trong Tutorial rồi, Giờ tao muốn làm gì thì làm

Supana Onikage

Giờ thì tôi là Karina rồi nhé - ít ra bây giờ là vậy! Trước kia tôi chỉ là một anh nhân viên văn phòng tầm thường ở Nhật Bản, cho đến khi bị vèo lên cõi thần linh gặp Nữ thần Thời Gian và Không Gian,

8 165

Akuyaku Tensei Dakedo Doushite Kou Natta.

(Đang ra)

Akuyaku Tensei Dakedo Doushite Kou Natta.

Sekimura Imuya

Eliza Cardia, được tái sinh thành một cô tiểu thư phản diện trong một otome game giả tưởng, có một tuổi thơ hoàn toàn khác xa với hình ảnh lãng mạng mà otome game nên có, cho dù cô là một nữ quý tộc.

3 12

Ông Chú, Bị Ba Cô Nàng Gyaru 'Dùng Chung'!?~Một nhân viên văn phòng bình thường được nàng Gyaru xinh đẹp và năng động bám riết, để rồi chuỗi ngày ngập trong Gyaru đã bắt đầu~

(Đang ra)

Ông Chú, Bị Ba Cô Nàng Gyaru 'Dùng Chung'!?~Một nhân viên văn phòng bình thường được nàng Gyaru xinh đẹp và năng động bám riết, để rồi chuỗi ngày ngập trong Gyaru đã bắt đầu~

兎のしっぽ?

Khoảng cách tuổi tác chẳng là gì sất!Mục tiêu chính là một cuộc sống hạnh phúc bên tất cả mọi người!Xin trân trọng giới thiệu một tác phẩm hài-lãng mạn siêu quậy thuộc thể loại "cùng nhau sẻ chia hạnh

109 274

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

(Đang ra)

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

Hán Đường Quy Lai - 漢唐歸來

Vinnie, người đầy tham vọng và đã thổ lộ tình yêu của mình với công chúa thời thơ ấu trong nhiều năm, đã bị từ chối trước công chúng. Bông hồng bị giẫm đạp một cách tàn nhẫn, và cô gái đã thờ ơ bỏ đi

293 6741

Chương 2: Cạn ly vì Giới hạn Roche - NO.8: "Xem ra câu trả lời là CÓ rồi."

"......Nào, sau khi đã suôn sẻ chia sẻ với nhau cái bản tính Ashura biến thái bạo lực,"

"Đừng có gọi là Ashura biến thái bạo lực."

"Này, có gì cứ nói đi anh bạn. Chuyện gì tớ trả lời được tớ sẽ trả lời hết, cần giúp tớ cũng sẽ giúp. Để tớ góp một tay vào cuộc sống học đường đầy kịch tính của cậu nào."

Kusu hướng về phía Ishibashi một nụ cười thân thiện nhất từ trước đến giờ. Trong khoảng thời gian ngắn ngủi này, Kusu Riruha đã thực sự trở thành người bạn duy nhất của Ishibashi Hanma.

Ishibashi quyết định thổ lộ vấn đề nan giải mà cậu định tự mình giải quyết cho người bạn đầu tiên của mình ở trường trung học. Lạ thay, hai vai cậu đã thả lỏng đi nhiều.

"......Ừm, tôi sẽ tin vào tín niệm của cậu, một con nghiện cảm giác mạnh mang trong mình chính nghĩa, và sẽ kể cho cậu nghe. Thật ra, vào thứ Sáu tuần trước, ngoài cậu ra, tôi đã nhận được thư tình và lời tỏ tình từ ba bạn nữ khác."

"Hú hù! Vận đào hoa tới rồi! Thảm cảnh tu la không thể tránh khỏi! ...Tính nói vậy, nhưng mà vụ này sặc mùi mờ ám. Cùng lúc ba người – không, tính cả người gửi mà tớ đã cản đường thì là bốn người tỏ tình với cậu... Rõ ràng không phải ngẫu nhiên rồi. Mà tiện thể, tớ hỏi là cậu nhận được từ ai được không?"

"Anzai-san, Kyan-san, và Koinishi-san."

Kusu vui vẻ rướn người về phía trước.

"Anzai-san ư!? Nói đến Anzai-san thì, đằng sau vẻ ngoài hiền lành là một bản năng của dã thú hung tợn, thực chất là một ma nữ trăm trận trăm thắng, có cả một bầy nô lệ như lợn có thể điều khiển chỉ bằng một đầu ngón tay, không kể trong hay ngoài trường—"

"Cậu nói thật đấy à?"

Kusu tỏ vẻ thất vọng, ngả người uể oải xuống ghế sofa.

"Không hề! Là do tớ tưởng tượng thôi. ...Anzai-san thực sự là một cô bạn lúc nào cũng mềm mại bình thường đến mức khiến người ta muốn tưởng tượng như vậy đấy. Tớ nghĩ nếu một cô gái như thế mà gánh vác một nghiệp chướng kinh khủng nào đó thì sẽ vui lắm, nên đã thử nói chuyện với cô ấy vài lần, nhưng có gạn hỏi thế nào cũng chẳng ra một hạt bụi. Chiếc áo cardigan cô ấy mặc cả mùa hè không phải để che vết tự hành hạ, mà chỉ đơn giản là để chống nắng và dị ứng thực vật. Hơn nữa, khí chất của cậu ấy cũng có gì đó giống Ishibashi-kun... Đây là thực tế. Tớ xin thay đổi ý kiến đột ngột, lời tỏ tình đó là thật lòng đúng không?"

"Thẳng thắn mà nói, tôi nghĩ nó khá mờ ám. Tôi không nắm giữ điểm yếu chí mạng nào của cô ấy, nhưng ai cũng có một hai bí mật, nên tôi nghĩ cẩn thận vẫn hơn. Hơn nữa... Anzai-san không có lý do gì để hạ bệ tôi, nhưng cũng chẳng có lý do gì để thích tôi cả..."

"Chuyện đó thì không biết được đâu? Có thể đã có một sự kiện đặc biệt nào đó thu hút cô ấy mà Ishibashi-kun không hề hay biết. ...Ừm, chuyện của Anzai-san cứ để sau đi. Cậu không có manh mối gì về hai người còn lại à?"

Hai người còn lại tức là Koinishi và Kyan. Ishibashi thở dài khi hình dung ra hai cô gái có ngoại hình hoàn toàn khác biệt.

"Về hai người này thì tôi đã chắc chắn rồi. Tôi đang nắm giữ bí mật của họ. Với Koinishi-san thì đã có một sự việc khiến cô ấy nghi ngờ tôi đã biết bí mật của mình..."

Vừa nói, cậu vừa nhớ lại màn hình thông báo tin nhắn trên điện thoại của Koinishi. Người gửi là "Shibainu". Cậu cũng có thể nhớ lại rõ ràng hình ảnh cô ấy khoác tay đi cùng một người đàn ông lớn tuổi. Ishibashi đã biết được việc Koinishi trao đổi tiền bạc với một người đàn ông lớn tuổi hơn, bán đi thời gian và cả trái tim của chính mình.

Liếc mắt ra ngoài cửa sổ, cậu thấy vòi nước bên cạnh võ đường. Cậu nhận ra một bóng lưng với mái tóc đen quen thuộc. Là Kyan.

Hình ảnh mỹ thiếu nữ xinh đẹp ấy, không biết vì lẽ gì, lại vùi mặt vào quần áo của ai đó trong một lớp học không người, tai đỏ bừng vì một lý do không phải là ngạt thở, vẫn còn in đậm trong tâm trí cậu. Ishibashi cũng biết rằng Kyan đang ôm ấp một tình yêu đầy ám ảnh dành cho một người nào đó.

"......Vì vậy, tôi nghĩ lời tỏ tình của hai người này là giả dối, và có lẽ chỉ là bước khởi đầu. Ví dụ như để tôi mất cảnh giác rồi ra đòn quyết định. Để trừng phạt trả thù trong lúc hẹn hò, hoặc là để bịt miệng tôi chẳng hạn."

"Koinishi-san nổi tiếng mà, chắc cũng trải qua nhiều trận tu la rồi, scandal chắc cũng nhiều lắm. Biết đâu còn từng làm enkou nữa!"

Cậu bất giác chết lặng. Tại sao cái đầu vui tính của cô gái này lại sắc bén đến thế nhỉ.

"..................Kusu-san."

"Ơ, à, vâng. Khoảng lặng vừa rồi là sao? Chẳng lẽ nói trúng tim đen—"

"Khi nắm giữ điểm yếu của người khác, tôi luôn tuân thủ ba nguyên tắc. Một, không tìm hiểu từ những đối tượng không cần thiết. Hai, không tiết lộ cho những đối tượng không cần thiết. Ba, không để người khác biết rằng mình biết. Nói cách khác—"

"Nói cách khác, việc Koinishi-san làm enkou là sự thật, nhưng chính sách của cậu không cho phép cậu tiết lộ điều đó cho tớ, đúng không?"

Ishibashi không nói gì. Chính xác thì cậu muốn phủ nhận rằng đó là Papakatsu chứ không phải enkou, nhưng cậu đã im lặng để không phải quát vào mặt người tự xưng là bạn thân hay nói những lời thẳng tuột này rằng "Đồ vô duyên".

Nhưng sự vô duyên của Kusu vẫn chưa dừng lại.

"Ishibashi-kun thực ra giấu giếm mọi chuyện dở tệ nhỉ. Phải nói sao nhỉ, lời nói dối của cậu thật cẩu thả. Chẳng phải vì thế mà cậu mới vướng vào rắc rối này sao?"

"Ồn ào quá, chúng ta là bạn bè mà đúng không!? Đừng có nói xấu bạn bè như thế chứ, khó nghe thật đấy!"

Cậu không thể không quát lên. Cô nàng bốn mắt lập dị cuối cùng cũng bật cười.

"Đừng có giận quá hóa rồ thế chứ, hài lắm... Thôi được rồi. Vậy tiếp theo, để tớ đơn phương nói những gì tớ biết nhé. —Kyan-san cực kỳ ghét đàn ông, căm thù hơn bất cứ thứ gì trên đời. Và cô ấy yêu phụ nữ, coi họ là thần thánh. Cậu chuốc lấy oán hận của cô ấy cũng là vì chuyện đó, đúng không? Ishibashi-kun đã biết được bí mật mà cô ấy hằng trân trọng. Tớ nói sai à?"

"A, phải, đúng thế, đúng y như cậu nói. Bị một kẻ mang nhiễm sắc thể XY đáng ghê tởm nắm được bí mật, chắc cô ấy đang nổi điên lắm." Ishibashi gục đầu, áp má lên mặt bàn. "...Này, tôi giấu giếm mọi chuyện dở tệ thật à?"

"Ừ, khá tệ. Cậu đóng vai một con sói đơn độc ít nói là hoàn toàn chính xác đấy. Một quyết định sáng suốt. Cứ cái đà này thì sớm lộ tẩy thôi."

"Nghe câu đó thấy nản thật sự đấy..."

"Đừng nản nữa, nói chuyện tiếp nào Amigo. Vẫn còn chuyện quan trọng về lá thư còn lại mà. Chuyện về kẻ mà tớ đang chuốc oán vào người ấy. Chuyện về thằng khốn đã định gài bẫy cậu."

"À... đó là Kawai. Kawai Kariya. Trông mặt là biết loại người hay làm mấy trò đó rồi. Chắc chắn là hắn ta. —Tôi vốn tự tin vào vẻ ngoài của mình, nhưng thôi rồi, mất hết động lực rồi. ............Hôm nay mình đã nhận phần thưởng đăng nhập chưa nhỉ..."

"Nghiêm túc đi!"

Hoàn toàn mất hết hứng thú, cậu lấy điện thoại ra thì bị giật mạnh từ phía bên kia bàn.

"Cậu vừa nói nhẹ như không, nhưng — Kawai là lớp trưởng lớp mình đúng không? Đúng là có mùi của một tên DQN (dạng trẻ trâu nổi loạn, tạm hiểu là giống HKT cũng được) khốn nạn chuyên bóc lột người khác thật. Nhưng cộng sự của hắn, nửa còn lại của chức lớp trưởng, là Koinishi Ikoi. Chuyện này có lẽ không chỉ đơn giản là một trò gây khó chịu, mà có thể hắn thích Koinishi-san, và muốn xử lý cậu, kẻ có vẻ có ân oán với cô ấy chăng—"

"Chuyện đó không có đâu, đâu phải tiểu thuyết bạo lực của cậu." Ishibashi giật lại điện thoại từ tay Kusu rồi nói tiếp. "Kawai chắc không có hứng thú với mấy kiểu gyaru như thế đâu. Chắc không phải gu của hắn. Mặt hắn viết rõ thế kia mà. Hắn thuộc tuýp người bị thu hút bởi những người giản dị, mộc mạc, kiểu người mà nếu nhìn kỹ một chút thì lại thấy khá xinh đẹp. —Ừm, nếu nói trong lớp mình thì vừa hay, chính là Kusu R—"

"Dừng lại! Thế thì Anzai-san cũng hợp tiêu chí đó mà!? Sao lại lôi tên tớ vào!"

"Vì cậu giật điện thoại của tôi."

"Tớ trả lại rồi còn gì! ...Thôi được rồi, tóm lại là tớ đã gây thù chuốc oán với một thằng khốn nạn xấu tính. Vậy tại sao cậu lại trở thành mục tiêu của hắn?"

Cậu tắt màn hình chiếc điện thoại vừa lấy lại và đút vào túi. Bên trong đó là lời thú tội của Wada, điều mà cậu ta không muốn ai biết nhất.

"Lần trước khi tôi từ chối lời nhờ vả của Wada-kun, tôi nghe nói cậu ấy bị Kawai xúi giục thế này: 'Ishibashi vừa ngố vừa u ám, trông dễ hạ gục lắm nên có thể biến nó thành nô lệ đấy'. Chà, với một tên khốn đẹp trai như Kawai Kariya, nếu không có lấy một tên nô lệ thì chắc cuộc sống học đường bận rộn không xuể đâu nhỉ."

"Thế à? Theo tớ thì có một mối ân oán sâu đậm hay tư thù nào đó thì sẽ thú vị... à không, đáng tin hơn đấy."

"Ngoài giải trí ra thì không có gì đáng tin à? Chà, trường hợp của Kawai, nếu cần, cứ việc lấy chuyện hắn độn silicon ở mũi và cắt khóe mắt ra làm con bài thương lượng là được..."

"Này, cậu vừa thản nhiên tiết lộ chuyện phẫu thuật thẩm mỹ của hắn cho tớ đấy!? Chính sách của cậu đâu rồi!"

"Kệ Kawai đi. Tôi không muốn dính dáng đến loại người như thế. Không muốn nghĩ đến. Chỉ nghĩ thôi là vi khuẩn đã lây sang não rồi. —Hơn nữa, tôi muốn hỏi cái này, Kusu-san."

"Hơn nữa là sao chứ."

Dường như đang sốt ruột trước giọng điệu buông xuôi của Ishibashi, lần này đến lượt Ishibashi rướn người qua bàn về phía Kusu, một cô gái nhiệt tình đến bất ngờ. —Cậu cố gắng ngồi thẳng người lên, sao cho dễ nhìn thấy từ ngoài cửa sổ nhất có thể.

Trước Kusu đang tròn mắt vì bị dí sát mặt bất ngờ, Ishibashi lại càng tiến lại gần hơn.

"Về chuyện của Kyan-san—"

Ngay khoảnh khắc cậu đạt đến khoảng cách có thể nghe thấy cả tiếng chớp mắt của đối phương — cửa sổ kính vỡ tan với một tiếng động lớn.

—Khi nghe tiếng *CHOANG!*, Ishibashi đã cảm thấy nóng rát trên má. Có vẻ như mảnh kính đã bay tới. Máu đã chảy.

"Ui!? Gì vậy!"

Kusu ôm đầu, hạ thấp người và hét lên. Dù ngạc nhiên nhưng cách xử lý của cô rất bình tĩnh. Kỹ năng tự bảo vệ mình khỏi nguy hiểm đã trở thành bản năng.

—Là một cú ném đá. Ishibashi nhìn thấy hòn đá bay tới đã làm vỡ cửa sổ, va vào góc chiếc kệ gần cửa ra vào rồi rơi xuống.

"A, đỡ mất công hỏi. Tôi định hỏi liệu cô ấy có sát ý không. Xem ra câu trả lời là CÓ rồi."

Ishibashi đứng dậy đi nhặt hòn đá. Đó là một viên sỏi vừa vặn trong lòng bàn tay. Cậu quay lại, gió từ ô cửa sổ vỡ thổi vào làm rèm cửa bay phấp phới. Vừa đi vừa dùng dép đi trong nhà đá gom những mảnh kính vỡ trên sàn, cậu đứng bên cửa sổ và nhìn xuống võ đường. Nơi mà thành viên câu lạc bộ Cung đạo xinh đẹp vừa đứng lúc nãy, giờ đã không còn một bóng người.

"Là đá. Lại còn với tốc độ kinh khủng. Chỉ ném thôi thì không được thế này. Có lẽ đã dùng súng cao su? Độ chính xác đáng nể. Hướng bay tới có lẽ là từ phía võ đường. Giờ vấn đề không phải là hung thủ, mà là động cơ."

Đặt hòn đá lên bệ cửa sổ, Ishibashi dùng ngón tay quệt vệt máu trên má. Máu tươi đỏ thẫm. May mắn là vết thương không sâu.

"Ngẫu nhiên thấy bóng tôi nên tức giận rồi bắn tỉa? Khó mà tưởng tượng được khả năng tôi sẽ đến đây, và làm sao có thể tình cờ vũ trang đúng lúc đó được? Mà liệu cô ta có nghĩ đến khả năng có người khác ở đây ngoài tôi không? Tại sao lại chăm chú quan sát căn phòng này—?"

"Khoan... chờ đã, cậu đang nói gì vậy Ishibashi-kun—"

Quay lưng lại với cửa sổ, cậu thấy Kusu, vẫn đang ôm đầu trên ghế sofa, nhìn mình chằm chằm với khuôn mặt tái mét. Vẻ mặt xanh xao này chẳng lẽ là đang phấn khích ư? Với sự kịch tính và khoái cảm, như lời cô nói, từ một vụ tấn công bất ngờ.

Một cô gái kỳ lạ thế này, xem ra cũng có người cần đến.

Ishibashi không thể nhịn được cười.

"Này Kusu-san. Cậu biết bí mật của Kyan Teresa từ khi nào? Lúc đó cậu có giúp đỡ cô ấy, hay ban cho cô ấy ân huệ gì không? Tóm lại, nói thẳng ra là — tôi đang nghĩ, chẳng phải đã có một sự kiện lãng mạn nào đó, đủ để khiến cô ấy phải lòng cậu sao?"

enkou là chơi và trả tiền, còn Papakatsu là hẹn hò với sugar daddy