「Thật là vinh dự cho cháu quá ạ. Cháu còn tự hỏi liệu đây có phải là hiện thực không nữa」
Trước hết là phải thể hiện rằng bản thân thực sự sung sướng với chuyện này. Cô lẩm bẩm với biểu cảm trên khuôn mặt hệt như một cô gái.
「......Dẫu vậy, cháu không hiểu gì về thế giới, cháu cũng chưa từng dự tiệc trà với bất kỳ vị tiểu thư nào, bản thân cháu tới nay vẫn còn rất non nớt. Sợ rằng mình có thể sẽ khiến thanh danh của ngài Tử tước Haars trở nên hoen ố, trong lồng ngực cháu run lên vì sợ……
Sau đó là màn để lộ ra phức cảm trong lòng với đôi hàng mi run lên lẩy bẩy, cô run rẩy như thể đang thực sự sợ hãi. Sophie kiếp này đã không phải là đàn ông nữa, vậy nên điều quan trọng giờ đây là phải thể hiện tính nữ trong mình.
Khi thấy một thiếu nữ xinh đẹp lại tỏ ra run rẩy tới vậy, Tử tước phu nhân Haars đưa tay che miệng với cử chỉ đầy lo lắng. Dẫu vậy, với sự lãnh cảm đặc trưng thường thấy ở nam giới của Tử tước Haars, ông chỉ cho rằng cô đang tỏ ra khiêm tốn mà thôi.
「Ta lại không nghĩ vậy. Kể từ cái ngày đầu tiên mà cháu đến đây để đề xuất với ta vấn đề về đất canh tác, ta đã luôn ấn tượng trước sự thông tuệ, con mắt tinh tường và nghị lực của cháu rồi. Mặc dù nói điều này nghe có phần bất công với cháu, nhưng thật tiếc rằng cháu lại chỉ là một cô gái. Nếu không thì có lẽ ta đã nhận nuôi cháu làm con trai ta rồi」
Khi cái từ “nhận nuôi” thốt ra, hai bên má cha cô thoáng chốc trở nên cứng đờ. Vợ con đối với ông thậm chí còn quan trọng hơn cả tính mạng mình, dù chỉ là một câu nói đùa thì có lẽ ông cũng khó có thể coi như vậy được. Nhưng quả nhiên, ngoài một thoáng chốc đó thì ông không để lộ ra bất cứ biểu cảm nào khác.
(Mặc dù những hành động đó có lẽ sẽ không phù hợp với hình tượng một quý cô, nhưng cũng ổn thôi mà?)
Quả thực là một bình thường thì một quý cô không nên thể hiện năng lực bản thân và nhất là trong kinh doanh như vậy. Tại sao cả Bart lẫn Creto đều gọi Sophie là tiểu thư dị giáo, chính bản thân cô cũng thừa hiểu.
Chỉ vì Tử tước Haars là người quen nên mới đối tốt với cô như vậy, nhưng phần còn lại của giới quý tộc lại không nghĩ giống thế.
Mặc dù Sophie luôn cố để sống cuộc đời như một quý cô kể từ sau khi lấy lại ký ức, nhưng với kết quả trật hướng hiện tại là không thể phủ nhận. Và với bản thân mình như vậy, cô thực sự không muốn nhảy vào khu vườn của những quý cô đích thực, cảm giác như cô không thể làm được chuyện đó
「Ngài Tử tước Haars…」
Giờ chính là lúc để phát động một cuộc tấn công tổng lực! Và khi Sophie hăm hở chuẩn bị cất lời, cô chợt nghe thấy tiếng của dụng cụ ăn uống vang lên.
Hướng mắt về nơi âm thanh phát ra, Sophie trông thấy mẹ mình làm rơi dao nĩa xuống đĩa thức ăn trong vẻ chết lặng. Đối với một người hoàn hảo như mẹ cô, việc mắc phải một lỗi xã giao như vậy là gần như không thể.
「Okaa-sama?」
Khi cô vô thức gọi mẹ mình, bà choàng tỉnh và đưa tay lên che môi tỏ vẻ vui sướng.
「Sophie lại có thể ghi danh vào “Bông hồng của Nữ hoàng”. Một điều tuyệt vời như vậy……」
「O, okaa-sama?」
Đôi mắt bà híp lại đầy vẻ mơ màng hệt như một thiếu nữ.
「Việc được ghi danh vào “Bông hồng của Nữ hoàng”, điều đó chính là mong ước của mọi tiểu thư trên khắp Vương quốc Orlando đấy! Khó mà tin rằng, sẽ có ngày Sophie được ghi danh vào cùng một ngôi trường giống với Miria-oneesama!」
Miria ở đây chính là tên của Tử tước phu nhân Haars.
「Và cả chị cũng vậy. Thực sự chị cũng muốn em được theo học cùng trường với chị lắm đấy, mặc dù điều kiện thì đủ rồi nhưng tiếc rằng sức khỏe của em khi đó lại không cho phép nhỉ…… Chứ bản thân chị luôn luôn mong muốn em được vào đó hết đấy」
Khi thấy Tử tước phu nhân Haars nói vậy, mẹ cô đáp lại 『Ma~......』 và nhìn về phía Tử tước phu nhân với ánh mắt buồn vui lẫn lộn.
(Ế?...... Ế?)
「Bản thân chị cũng nghĩ rằng đây là một chuyện rất tuyệt vời khi được nghe danna-sama kể lại đấy. Con gái của em, ngôi trường của chị, hãy để con bé có thể trải qua những ngày tháng tại “Bông hồng của Nữ hoàng” mà em đã hằng mong ước nhé. Mới chỉ nghĩ tới đó thôi mà đã khiến chị có cảm giác như những năm tháng tươi đẹp ấy đang sống lại vậy」
Tử tước phu nhân Haars và mẹ cô hàn huyên một cách đầy trân trọng về những năm tháng đã qua, một cuộc trò chuyện với vẻ mặt đôi bên như thể đã thực sự quay về thời thiếu nữ.
Ngồi ngay phía trước Tử tước Haars đang nở nụ cười lịch thiệp trên môi, Tử tước phu nhân Haars vẫn đang tiếp tục sống lại những ký ức của thuở thiếu nữ. Còn phía bên cạnh Phu nhân chính là mẹ và cha cô, một người thì sung sướng như thể giấc mơ của mình đã trở thành hiện thực khi thấy con gái được ghi danh vào học viện, và người còn lại thì đang rưng rưng nước mắt.
(A, hỏng bét rồi…… Thế này thì sao mà mình dám từ chối nữa)
◆◇◆◇◆
Vào giữa đêm muộn, Bart hiện đang ở trong một căn phòng tại nhà Linières.
Bart, Creto và Erik, mỗi người vốn đều được cấp cho một phòng riêng trong ký túc xá. Dẫu vậy, họ vẫn được cấp cho một căn phòng tại dinh thự chính nhà Linières.
Do bữa tiệc tối nay phải trở về muộn, họ quyết định đều nán lại dinh thự chính.
Dinh thự chính có quy mô rộng lớn và đồng thời cũng rất sang trọng. Điều này hoàn toàn không phải là thứ gì bất ngờ nếu xét đến gia sản nhà Linières. Mặc dù vậy, gia trưởng nhà Linières thì luôn tất bật với công việc, còn vị phu nhân thì lại không thích hào nhoáng thái quá, chẳng mấy khi mà những bữa tiệc được tổ chức tại đây. Dẫu vậy nhưng vẫn có những quý tộc luôn ghé qua đây mỗi tối.
Căn phòng mà Bart đang sử dụng hiện tại là phòng danh riêng cho nhân viên, chỉ cho phép những người có chức vụ trong Thương đoàn Linières hoặc quản gia lui tới.
Dưới sàn trải thảm nâu nhạt, bên trong căn phòng là bộ bàn gỗ và ghế sofa tuyệt đẹp qua bàn tay chạm khắc của nghệ nhân, và ở đó thậm chí còn có cả một quầy bar và một tủ sách. Một căn phòng với đủ độ rộng rãi lẫn mức tiện nghi đến mức có thể coi như là phòng tiếp khách với một số quý tộc. Thậm chí căn phòng còn được lắp đặt cả lò sưởi để đảm bảo giữ ấm căn phòng trong lúc vắng người.
Không ngồi lên bộ ghế sofa lót nhung màu nâu sẫm, Bart đứng ngay trước lò sưởi và thẳng tay ném những tấm thiệp nằm trong túi áo khoác vào đó.
「Sao thế, tôi gọi sao không đáp lại?」
「Anh……」
Và người gọi Bart từ phía sau chính là Creto. Creto cũng tiến tới trước lò sưởi và cũng lấy những tấm thiệp ra ném vào đống lửa.
Những tấm thiệp này là thứ mà họ nhận được từ gia nhân nhà Tử tước khi họ mới ghé qua đó tối nay. Bên trên tấm thiệp có ghi tên, địa chỉ, và trên hết là những lời đường mật.
Đơn giản là vì vị trí hiện tại của cả hai bên trong Thương đoàn Linières, họ đều được xem như là đối tượng lý tưởng nhất để kết hôn. Không chỉ vậy, cả hai cũng đều sở hữu ngoại hình điển trai. Thường thì việc tiếp cận một người đàn ông có cả năng lực lẫn ngoại hình sẽ là rất khó, vậy nên việc những người hầu gái đó cố gắng tìm kiếm cơ hội trong tuyệt vọng là không thể tránh khỏi.
「Bọn họ cố tiếp cận tôi đều là chỉ nhờ cái danh Thương đoàn Linières mà thôi, thế nhưng nếu biết được rằng tôi chỉ từng là một thằng nhóc mồ côi đầu đường xó chợ, chẳng biết lúc đó họ sẽ trưng ra vẻ mặt nào nhỉ」
「Miễn là hiện tại anh có điều kiện tốt, tôi không nghĩ là sẽ có mấy phụ nữ lại đi quan tâm tới quá khứ của anh là gì đâu」
Ngược lại, thậm chí có những phụ nữ sẽ cảm thán trước câu chuyện hệt như cổ tích khi đi lên từ quá khứ đau thương cho tới thành công rực rỡ hiện tại.
Còn dưới góc nhìn của Creto, nếu như không được Sophie nhặt về thì thực sự anh đã bỏ mạng lại rồi. Một câu chuyện chẳng có gì là đáng cười. Thực sự thì anh không muốn phải nhớ lại về những ngày tháng trước khi được nhặt về nữa.
Khi mình nhìn vào những tấm thiệp đang cháy bên trong đống lửa, haa~… trong lòng anh bật cười một tiếng đầy trống rỗng.
tướng công