Tên khai sinh của cu Toét là Tèo, vậy thì chúng ta cứ tạm gọi hắn là Tèo vậy.
Số là mới cưa được một cô em xinh xắn nên Tèo ta vô cùng hớn hở. Ở độ tuổi này mà cưa cẩm được một cô gái trẻ trung, da sáng dáng xinh, căng tràn sức sống thì chứng tỏ “mình còn phong độ chán!” – Tèo ta tự nhủ.
Thật vậy. Ở cái tuổi bốn mươi, làm việc cho một công ty lớn nên gia đình Tèo cũng có tí của ăn của để. Làm chồng của một bà vợ chưa già nhưng đã có tuổi, lại bị bệnh béo phì nên đôi lúc Tèo cũng ước mơ một em gái nho nhỏ xinh xinh. Hình như bây giờ còn có trào lưu mỗi anh già đi đâu cũng phải có một em nhí bên cạnh cho… âm dương cường thịnh. Bởi thế, Tèo thường bị đám dân chơi trong cơ quan khinh thường ra mặt. Hắn sợ vợ đến nỗi phải trốn trong… gầm chạn thì còn gái gú nỗi gì? Cái biệt danh Tèo Chạn bắt đầu từ đó.
Nhưng lần này Tèo không phải chui gầm chạn nữa, mà được ngồi… mâm son hẳn hoi. Mâm son này toàn là nem công chả phượng, cao lương mĩ vị, các món gia vị như chanh ớt, rau thơm càng không thiếu. Cô gái mà Tèo đang chở đi dạo phố đây cũng có đầy đủ sắc màu hội ngộ như cái mâm son ấy: sang trọng và quý phái.
Sau vài lần gặp cô gái trong bàn nhậu qua giới thiệu của một người bạn trong cơ quan, cả hai đều đã đá lông nheo riêng với nhau. Chiều nay là chiều đầu tiên hò hẹn đi ăn riêng giữa hai người. Để tỏ ra là người sành điệu, Tèo Chạn đã hẹn người đẹp ở trước bệnh viện phụ sản để hắn đến đón đi ăn nhà hàng.
Phăm phăm chở em đi một chiều cuối năm gió lành lạnh, tâm hồn Tèo Chạn như đang phơi phới mơ về một nơi xa lắm. Nhưng chính từ phía không-xa-lắm ấy, trên một con đường không-rộng-lắm, xuất hiện một bóng người mà hắn không bao giờ mong đợi.
Cảnh sát giao thông ư?
Thưa quý vị độc giả đáng kính, nhất là giới độc giả đàn ông chúng ta, chúng ta có sợ cảnh sát giao thông không? Quá sợ, nếu như ta phạm luật Giao thông! Nhưng nhân vật này, với Tèo Chạn mà nói, còn đáng sợ hơn cảnh sát giao thông. Nhất là khi hắn vi phạm luật Hôn nhân. Vậy thì chỉ có thể là…
- Vợ!
Đúng vậy! Khi nhận ra nhân vật này, Tèo Chạn kinh hãi, tay chân bủn rủn, mồ hôi con mồ hôi mẹ đuổi nhau chạy vòng quanh khắp mặt. Toàn thân hắn ta run lên như người ốt rét khi thấy bóng da ngcuar người bạn đầu gối tay ấp với mình xuất hiện từ phía đường ngược chiều. Và rõ ràng là Tèo Chạn đã bị vợ phát hiện, không thể chối cãi được!
Nhưng hắn không bỏ chạy. Tèo Chạn dừng xe lại. Không những thế, hắn còn giơ tay lên cao vẫy bà vợ, gọi to:
- Em ơi! Em ơi!
Vợ Tèo Chạn liền dừng xe, mặt hầm hầm:
- Gì đấy? Anh đang chở ai kia?
Tèo Chạn rối rít:
- Gặp em ở đây mừng quá. Em đi về nhà liền đi. Anh cũng về luôn đây. Về nhà rồi anh kể cho nghe.
Tèo Chạn chủ động quay xe chở cô gái về nhà mình. Xe của bà vợ lót tót theo sau. Vừa đi, Tèo Chạn vừa nói nhỏ với cô bồ:
- Em cứ bình tĩnh nhé. Để mặc anh xoay sở. Coi như em không biết anh là ai.
Về đến nhà, Tèo Chạn mời cô gái vào ngồi ở phòng khách và ngoắc vợ ra phía sau nhà. Vợ Tèo vừa đi vừa lườm nguýt cô gái trong khi cô bồ - nghe lời Tèo Chạn tuyệt đối – cứ tỉnh bơ khuôn mặt, xem như chẳng biết Tèo Chạn là ai.
Vừa vào trong buồng, Tèo nói liền:
- Em còn tiền không? Cho anh vay vài trăm ngàn.
Vợ Tèo sửng cồ:
- Tiền gì? Tiền để anh đi bao…
Tèo Chạn vội bịt miệng vợ, nói nhỏ:
- Em đừng lớn tiếng! Cô ấy nghe thấy bây giờ. Trời ơi, em nhầm rồi! Là… Là của sếp anh đó.
- Sếp nào? – Đến phiên vợ Tèo thầm thì.
- Thì của sếp anh chứ sếp nào. Chiều nay ổng hẹn cô bồ của ổng đi ăn ở nhà hàng, nhưng lại vay tiền anh. Lão ấy không dám tự đưa bồ đi vì sợ vợ bắt gặp nên nhờ anh đưa cô ta đến chỗ hẹn. Anh cũng không mang tiền, định về nhà tìm em. May mà lại gặp ở đây, chứ không thì lại tốn thêm một đống thời gian… Thông cảm cho anh đi, lâu lâu sếp nhờ một lần mà không lo được thì mất hết cả uy tín của anh.
Nghe nói thế, vợ Tèo sợ quá, bèn lật đật móc hầu bao:
- Bao nhiêu? Năm trăm được không?
- Ờ… cũng được. Trong túi anh cũng còn một ít, chắc là đủ. Nhớ đừng hé miệng cho ai biết nhé, nhất là sếp của anh. Lão mà biết thì anh bị cắt lương đấy. Phải bí mật, tuyệt đối bí mật.
Đoạn Tèo Chạn nhanh nhảu đưa cô bồ rời khỏi nhà trong tư thế của một vị cứu tinh. Vợ hắn tin rằng hắn đang thực hiện một sứ mạng cao cả để cứu giúp gia đình mình khỏi chết đói tháng này. Thế là Tèo Chạn thoát nạn trong gang tấc.
Còn bạn, gặp trường hợp này, bạn sẽ xử trí ra sao?