Unbreakable Machine-Doll

Truyện tương tự

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

(Đang ra)

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

쿠크루

Sử dụng những phước lành được ban tặng lúc đầu, họ phải len lỏi qua các căn phòng, đôi khi phải hy sinh bản thân để đổi lại khả năng thành công cao hơn.

152 1504

Tuy chỉ là một linh mục vô danh, nhưng sau khi nhận ra thế giới này là một con game otome, tôi sẽ nuôi dưỡng nhân vật chính.

(Đang ra)

Tuy chỉ là một linh mục vô danh, nhưng sau khi nhận ra thế giới này là một con game otome, tôi sẽ nuôi dưỡng nhân vật chính.

レオナールD

Tuy có thể hoàn thành vai trò của mình như một nhân vật nền, thoát khỏi tuyến truyện nhưng nếu làm vậy, cô bé sẽ phải đối mặt với vô vàn khó khăn thử thách. Để cứu lấy nhân vật chính dễ thương, tốt bụ

9 74

Lord of Mysteries

(Đang ra)

Lord of Mysteries

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc

Truyền thuyết về "Kẻ Khờ" bắt đầu từ đây.

65 9419

Trở thành tên phản diện NTR nữ chính

(Đang ra)

Trở thành tên phản diện NTR nữ chính

Bạn nghĩ đây sẽ là một câu chuyện về phản diện hoàn lương? Không, anh chàng của chúng ta bị đưa vào tình thế không thể cứu vãn: Khi nhân vật phản diện đã cướp nữ chính khỏi tay nhân vật chính.

20 562

Tập 08 - Đối mặt "Lady Justice" - Mở đầu - Tự nhận thức lỗi lầm #1

『Hôm nay thực sự là ngày mà kiên nhẫn của Yaya đã hết.』

Yaya thì thầm như một lời nguyền, với đôi mắt đen như ngục tối.

『Anh cứ liên tục đổi bạn chơi mặc dù đã có một người vợ như Yaya...!』

『Đừng làm cho nó nghe kì lạ như thế! Tôi chỉ đang tập luyện thôi!』

Raishin vội vàng phủ nhận lời nói của Yaya. Rung động từ tiếng hét của cậu đã làm cho những con búp bê gỗ của cậu đổ xuống.

Họ đang ở bên trong Học viện Hoàng gia Walpurgis—trong sân tập.

Vài con búp bê gỗ đơn giản nằm rải rác xung quanh Raishin.

『Dù có nhìn nó như thế nào thì anh vẫn đang đổi vòng vòng tụi em!』

『Cô lộn rồi! Tôi chỉ đang vứt mấy con búp bê hỏng bằng mấy con mới thôi!』

『Vứt bỏ bọn em là hành động của một kẻ vũ phu! Mặc dù Yaya lẽ ra phải là búp bê duy nhất và số một của Raishin!』

『Cô thực sự quá ngốc. Nếu cô đã nói vậy, sau khi sử dụng Komurasaki và Irori—』

Không, cậu đã sai lầm!

Raishin rụt rè quay đầu lại để kiểm tra khuôn mặt của Yaya. Tuy nhiên, cô không nổi giận,

『Nee-sama và Komurasaki thì ổn. Em đã chuẩn bị ngay từ đầu. Việc chơi cả ba chị em em vẫn nằm trong dự đoán...』

『… Cô có nhận thức rõ rằng hành vi của cô vượt quá mong đợi của tôi không vậy?』

『Yaya chỉ không tha thứ cho bất kỳ con hồ ly vô danh nào khác...!』*càu nhàu*

『Bọn búp bê gỗ này không có giới tính!』

『Kiềm chế bản thân đi! Đám đơn bào!』

Một lượng lớn bụi bẩn phủ rộng xung quanh cùng với một tiếng như tiếng sấm.

Cả Raishin và Yaya đều bị thổi bay với đống đất. Sau khi quay lại như những con mèo trên không trung và rơi xuống đất, họ có thể nhìn thấy một người phụ nữ ở phía trước họ.

Một kiếm sĩ xinh đẹp khoác lên mình một lượng ma lực khổng lồ, mặc một chiếc váy rất đặc biệt.

Wiseman Griselda. Hiện là một giáo sư của học viện và là sư phụ của Raishin.

Biểu cảm của cô có vẻ méo mó khi cô chĩa thanh kiếm bạc của mình ra trước mặt Raishin.

『Cả hai cô cậu thực sự cũng có gan lắm đấy... nói ba cái lời khiếm nhã đó ngay giữa lớp của tôi...!』

『Có cái nào trong đó là khiếm nhã đâu! Với cả tôi là học sinh duy nhất ở đây!』

Raishin nhìn xung quanh. Chỉ có cậu, Yaya và Griselda.

『Tôi thực sự không thể tin rằng có tới 50 người tham gia ở đây cho đến ngày hôm qua...』

『Thực sự, bọn học sinh thời nay toàn là một đám hèn nhát. Tất cả bọn chúng đều có thể sẽ chết trên chiến trường vào ngày mai!』

『Đừng gửi học sinh ra chiến trường! Phương pháp Spartan đó của cô là nguyên nhân gây ra tất cả những điều này đó!』

Griselda đã chỉ thị cho Raishin tiến hành một trận chiến mô phỏng giữa những con búp bê gỗ.

Bọn búp bê gỗ không được trang bị Trái Tim của Eve. Do đó, chúng không có ý chí. Di chuyển một con búp bê gỗ không phải là điều dễ dàng, ngay cả đối với học viên của học viện này—điều khiển chúng để chiến đấu với Griselda về cơ bản là điều không thể hợp lí hơn.

Đó là lý do tại sao chỉ sau hai ngày, số người tham dự đã giảm xuống chỉ còn đúng Raishin.

『Tôi có nghe một vài thần đồng nói rồi. Rằng không thể nào họ có thể kiếm được tín chỉ nếu cứ như thế này.』

『Tất cả đều chỉ là hiểu lầm. Tôi đã dự định để tất cả những người tham gia đạt điểm A, và đang lên kế hoạch chăm sóc chúng để đạt được kết quả đó.』

『… Cô nghiêm túc hả?』

『Tôi sẽ tiếp tục hướng dẫn những học viên không thể qua được bài cho đến khi chúng qua được thì thôi. Tất nhiên là không để chúng có thời gian ngủ!』

『Dừng việc đó lại! Đó là lý do tại sao những người tham gia đều trốn đó!』

『Câm miệng! Đừng lãng phí thời gian ngồi không nữa!』

Một đòn kiếm mới đã khiến mặt đất tung lên một lần nữa, ném Raishin và đám búp bê gỗ lên không trung.

Raishin đã lấy lại tư thế của mình giữa không trung và gửi ma lực của mình vào một trong những con búp bê.

Griselda cũng đã đáp trả tử tế, sử dụng ma lực của mình để chặn lại đòn tấn công của con búp bê bằng búp bê của chính cô ấy.

Hai con búp bê gỗ va chạm với nhau. Tuy nhiên, mặc dù sử dụng cùng một con búp bê gỗ, sức mạnh của chúng ở một cấp độ hoàn toàn khác.

Con búp bê gỗ của Raishin bị thổi bay sang một bên, vỡ toang.

『Chết tiệt! … Một lần nữa!』

『Tất nhiên. Đến đi!』

Trận chiến mô phỏng bất tận tiếp tục giữa Griselda và Raishin, trong khi Yaya quan sát tất cả từ xa trong tâm trạng tồi tệ.

Mặc dù kiệt sức, Raishin vẫn tiếp tục tập luyện, bỏ qua cả bữa trưa.

Trong khi Raishin chịu đựng bài huấn luyện gian khổ của Griselda—

『Tên đó bị làm sao vậy chứ!? Thật không thể tin được! Quá ích kỷ mà!』

Với mái tóc vàng lấp lánh, cô nàng Charl xinh đẹp bước vào nhà ăn chính.

Chú rồng nhỏ trên vai cô bắt đầu nói với giọng trầm ấm của mình.

『Bình tĩnh nào, Charl. Mặc dù tôi có thể hiểu cô cảm thấy thất vọng vì không thể ăn trưa cùng Raishin.』

『Ô-Ông sai rồi! Tôi không có thất vọng... Nó không giống như tôi với hắn ta suốt thời gian này hay ở cùng nhau hay tôi đang chờ hắn ta hay gì cả. Chúng tôi chỉ tình cờ luôn luôn ở đây thôi.』

『Vậy tại sao cô lại tức giận với cậu ấy?』

『T-Tôi chỉ... à thì, tôi chỉ muốn hắn ta hiểu bữa ăn quan trọng như thế nào thôi. Hắn ta nên luôn luôn giữ cơ thể mình ở tình trạng tốt nhất nếu hắn ta muốn trả thù một ngày nào đó.』

『—Chà, nó đúng là hơi kỳ lạ.』

Charl chuẩn bị ăn trưa một mình sau một khoảng thời gian, bởi vì không thấy Raishin đâu. Cô cảm thấy bồn chồn khi phải ăn một mình trong cái nhà ăn khổng lồ này.

Mặc dù nó luôn như vậy trước khi cô gặp Raishin.

Charl đã tìm một chỗ ngồi khi đặt một đĩa mì ống và gà vào khay của mình.

Sau khi thở dài với không chút cảm giác thèm ăn nào, cô nghe thấy một tiếng gọi kỳ lạ.

『Th... Thứ lỗi cho tôi!』

Charl đã chú ý thấy một cô gái châu Á trước mặt cô, sau khi ngẩng đầu mình lên.

Trong một chốc, Charl tưởng đó là Yaya. Họ có cùng chiều cao và màu tóc đen. Cô ấy cũng mặc một chiếc kimono như Yaya, nhưng cô gái này có một bộ đồ nhiều màu sắc quyến rũ bên cạnh chiếc hakama màu tím của cô.

Cô gái co rúm mình lại như một con thú nhỏ, sau đó cô bắt đầu chậm chạp chỉ vào Charl.

『G-Ghế này còn trống không?』

『Còn, cứ lấy đi.』

Có vẻ như cô gái đang lo lắng nhìn xung quanh, không tìm được chỗ để ngồi. Cô ấy có vẻ hơi vụng về.

『Cô là một trong những Rounds, <Dark Princess> Hinowa, phải không?』

『Ô, thật vinh dự khi bạn biết về mình. Uhm, nếu trí nhớ của mình không sai, bạn có phải là T-Rext—Ah! Mình xin lỗi!』

『T-Rex là được rồi. Tên tôi là Charlotte Belew.』

『Mình rất biết ơn lòng tốt của bạn. Mình đã được nghe rất nhiều về bạn.』

『Tôi chắc rằng tất cả đều là những lời đồn tệ, phải không?』

『À k-không... Không phải đâu...』

Cô gái trẻ trước mặt Charl không nói nên lời sau khi bị đoán trúng phóc những gì đang nghĩ. Phản ứng ngây thơ của cô ấy rất dễ thương.

『Mình rất vui được làm quen với bạn, Charlotte-sama.』

Cô gái đã di chuyển ghế của mình để đứng và cúi chào Charl. Đó là một cái cúi chào rất sâu, lịch sự.

Cách hành xử tốt của cô gái đã mang lại một ấn tượng tốt với Charl.

『Từ những gì tôi thấy, đây có phải lần đầu tiên cô sử dụng nhà ăn không?』

『Đúng vậy... Mình thường sử dụng một hình thức khác trong suốt thời gian này...』

Cô gái nhìn xuống đất, ngượng ngùng. Bằng "hình thức", ý cô ấy là nơi cư trú thứ cấp của trường được sử dụng bởi hiệu trưởng của học viện, nơi mà ở đó một số tòa nhà đã tồn tại và được sử dụng bởi những người rất có ảnh hưởng thay thế cho ký túc xá. Đó là một môi trường rất tinh tế mà thậm chí có cả đầu bếp riêng.

『Tuy nhiên, mình sẽ chuyển đến ký túc xá nữ bắt đầu từ giai đoạn này... Và mình đang phải vật lộn với cách mọi thứ hoạt động.』

『Bất tiện nhỉ. Cô sẽ ở trong ký túc xá nữ Griffon, phải không? Nếu cô thấy ổn, cứ nói cho tôi biết nếu cô cần điều gì.』

『Ôi! Thật là một người tốt bụng!』

Nước mắt bắt đầu chảy trên mắt cô gái trẻ, như thể cô vừa nhìn thấy một nữ thần dưới địa ngục. Phản ứng của cô ấy có hơi quá.

『Uhm! Trong trường hợp đó... Nếu bạn không phiền... bạn làm bạn với mình được chứ?』

Cô gái trẻ nhìn Charl với một ánh nhìn ngước lên. Trái tim của Charl bị xuyên thủng ngay lập tức.

(Cô gái này là gì vậy chứ? Dễ thương quá! Người Nhật cũng có những cô gái như vậy hả?)

Nó hoàn toàn trái ngược với thái độ xấc xược của Yaya.—Mặc dù đó là vì Yaya coi Charl là tình địch.

Sau khi mỉm cười rạng rỡ, Charl nắm lấy tay của cô nàng yamato nadeshiko.

『Tất nhiên! Làm bạn nhé!』

Mặt trời đã bắt đầu lặn về phía tây, phía sau những bức tường của học viện.

『… Khốn kiếp! Tôi không thể làm gì cả!』

Raishin nằm trên mặt đất, mồ hôi nhỏ giọt.

『Tôi vẫn... tệ như thế hả!?』

『Đừng quá bi quan. Buổi huấn luyện hôm nay có một mục đích tốt.』

Griselda lau mồ hôi trong khi nằm trên thanh kiếm chôn dưới mặt đất của mình. Chiếc áo sơ mi ướt đẫm mồ hôi của cô dính vào hai quả dưa mềm mại của cô, cho phép nhìn thấy những gì đằng sau.

Raishin vội vã rời mắt đi, chỉ để tìm thấy Yaya trong một cái hào quang nham hiểm, khiến cậu quay mắt đi một lần nữa.

『Mục đích gì? Trên thực tế, việc huấn luyện này thì có ích gì?』

『Cậu sẽ sớm biết thôi. Với lại, hãy tự tin hơn vào bản thân. Cậu có thể xuất ra nhiều ma lực hơn tôi trong tích tắc.』

『… Cô nghiêm túc hả? Mặc dù tôi liên tục thua về khoảng sức mạnh khi búp bê gỗ của chúng ta đụng độ?』

『Nhưng cậu cũng không hề sử dụng bí thuật—Kouyokujin của cậu, không phải sao?』

『Tôi không thể sử dụng nó liên tục như vậy. Tôi sẽ cạn kiệt ma lực trong thoáng chốc.』

『Tôi cũng biết vậy. Lượng ma lực của chúng ta khác nhau. Ma lực bên trong một cơ thể có thể phát triển khi một người tiếp tục rèn luyện. Những năm tháng học tập của cậu quyết định mọi thứ. Đã bao lâu kể từ khi cậu bắt đầu học ma thuật?』

『Tôi bắt đầu nghiêm túc với nó khoảng ba năm trước.』

『Tôi đã vậy được mười sáu năm nay rồi. Tất nhiên cậu sẽ không thể bắt kịp tôi nhanh như vậy. Gia đình Weston của tôi cũng là một gia đình pháp sư trong nhiều thế hệ. Tôi cũng không bị tụt lại phía sau gia tộc của cậu khi nói đến tài năng bẩm sinh.』

Raishin bắt đầu nói như đang thì thầm với chính mình sau khi siết chặt nắm đấm.

『Hắn ta cũng đến từ gia tộc của tôi... và đã học được mười bảy năm.』

Có lẽ để cân nhắc đến Raishin đang chán nản, Griselda đã bắt đầu nói nhẹ nhàng hơn.

『Tại sao cậu không sử dụng kiếm?』

『… Cô đang nói gì vậy?』

『Đừng giả ngốc nữa. Cậu không qua mắt được tôi đâu. … Cậu không nhớ sao? Những gì đã xảy ra vào mùa hè này? Cậu đã dễ dàng đẩy lùi được con dao của Epsilon với cây lau nhà.』

Mặc dù với một vẻ mặt đau đớn, Griselda vẫn tiếp tục nói một cách bình tĩnh.

『Khi cậu tránh kiếm của tôi, cậu đảm bảo nhìn chính xác vào kiếm thuật của tôi và đọc trước nước đi tiếp theo của tôi. Đó không phải những gì một người mới sẽ làm. Tôi chắc chắn rằng cậu có kinh nghiệm với kiếm. Và không phải kinh nghiệm với những thanh kiếm lớn như thanh kiếm rộng hay claymore, nó có thể là một thanh saber cho đấu kiếm hoặc estoc.』

『… Tôi biết cách xử lý katana.』

『Một thanh katana—thanh kiếm độc đáo đến từ Viễn Đông đó sao. Tôi nghe nói mặc dù là một thanh kiếm có thể sử dụng bằng một tay, nhưng nó không bị tụt hậu về khoảng sức mạnh so với một thanh kiếm hai tay và độ bén của nó đủ để cắt xuyên qua áo giáp.』

Raishin đã ẩn náu trong một võ đường kiếm khi cậu chạy trốn khỏi gia tộc.

Cậu cũng được huấn luyện kiếm thuật từ người hướng dẫn của mình. Kỹ thuật chiến đấu tay đôi của cậu cũng không hơn gì một sản phẩm phụ được dạy để phòng thủ trong những trường hợp sống còn khi cậu đánh mất thanh katana của mình.

『Vậy nên tôi chắc rằng cậu có thể sử dụng một cái khá tốt. Tại sao cậu lại không xài?』

『… Tôi không còn là một kiếm sĩ nữa. Tôi là một puppeteer.』

『Nhưng hai thứ đó có thể cùng tồn tại. Đặc biệt là trong các trận chiến thực thụ.』

Một ví dụ điển hình đang ở trước mặt cậu. Griselda cũng là người đứng đầu khi nói về một kiếm sĩ.

Tuy nhiên, Raishin từ chối trả lời một cách ngoan cố. Yaya đang nhìn Raishin với một biểu cảm đau đớn trên khuôn mặt của cô.

Griselda dường như có suy nghĩ của riêng mình về vấn đề này, nhưng sẽ không tò mò hơn nữa.

『… Dù sao thì, hôm nay chúng ta tới đây thôi. Hãy chuẩn bị cho Bữa tiệc đêm đi.』

Griselda rời sân tập sau khi nói điều đó. Thay vào đó, một trợ lý từ khoa khoa học đã bước vào để thu hồi những con búp bê gỗ. Đứng trên đôi chân của mình, Raishin bắt đầu nói chuyện với Yaya một cách vui vẻ nhất có thể.

『Tôi thực sự quá mệt rồi. Chúng ta cũng tạm rời đi thôi.』

『Vâng. Raishin luôn thúc ép bản thân quá sức.』

『Không, tôi thực sự cần phải làm việc chăm chỉ hơn nữa.』

『Ồ? Ngươi vẫn còn đó? Sự nhiệt tình ~ Ta ngưỡng mộ đấy!』

Raishin đột nhiên nghe thấy một giọng nói đẹp đẽ quen thuộc.

Charl đang đứng ở lối vào gần rừng. Cô ấy mang một nụ cười tươi rói trên khuôn mặt.

Cô ấy đang có một tâm trạng tuyệt vời. Đáng lo ngại như vậy...

『… Có chuyện gì vậy, Charl? Trông cô có vẻ vui.』

『Fufu ♡ Ta đã nghĩ đến việc giới thiệu ngươi với bạn của ta, vậy nên ta đã đến tận nơi đây đấy.』

『Bạn?』

『Đúng vậy! Frey cũng đã gọi ta là bạn của cổ, và ta cũng có thể làm bạn với một người khác nhé. Ta sẽ không cho phép ngươi gọi ta là kẻ cô độc nữa!』

『Có ai nói vậy đâu. Mà bỏ qua đi, cô không bị lừa đảo hay gì đâu đúng không?』

『Sao lại thành ra vậy vậy!? Đó là lý do tại sao ta nói ngươi đang xem ta là đồ ngốc!』

Charlotte tức giận trong giây lát, nhưng nhanh chóng lấy lại nụ cười của mình.

『Cô ấy dễ thương lắm đó. Ngươi nghĩ cô ấy là ai?』

『Là ai nhỉ...? Ngay cả trong số các học viên, tôi cũng chỉ biết những người đứng đầu.』

『Ta sẽ cho ngươi một gợi ý vậy. Cô ấy là một người đến từ cùng quốc gia với ngươi.』

『Cùng quốc gia với tôi?』

Có lẽ vì cô ấy quá vui, má của Charl đều đỏ bừng. Ngược lại, mặt khác, Raishin bắt đầu tái nhợt. Nó không thể là...

『Ah~ ngươi thật quá thiếu quyết đoán mà. Được rồi, chỉ cần nhìn và ngạc nhiên đi!』

Charl quay lại để ra hiệu cho ai đó với tay cô.

『Tada! Cô ấy là Hinowa!』

Cùng nhịp với tiếng gọi của Charl, một cô gái xuất hiện từ trong bóng cây. Biểu cảm rụt rè và ngại ngùng trên khuôn mặt cô đã đóng băng ngay khi cô nhìn thấy Raishin.

Và điều đó cũng tương tự đối với cậu. Hai người họ bắt đầu nhìn chằm chằm vào nhau trong im lặng, chẳng thể đưa mắt nhìn đi đâu khác.

『…… Eh? Bầu không khí này là sao chứ?』

Charl quay sang nhìn Yaya. Yaya lắc đầu "Tôi không biết" đáp lại.

—Đúng vậy, hai người này không biết.

Raishin biết một ngày như thế này sẽ đến khi cậu đăng ký làm học viên. Tuy nhiên, cậu đã nghe nói rằng cô đã trở về Nhật Bản. Ai ngờ được rằng họ sẽ gặp lại nhau như thế này...

『Ch... Chào, Hinowa. Đã một thời gi—』

Cô gái bỏ chạy ngay khi nghe thấy giọng nói của Raishin, như thể bị đẩy lùi bởi một lực lượng vô hình nào đó.

『Ah, này chờ đã! Hinowa! Tôi bảo cậu chờ đã!』

Raishin dồn hết sức lực vào cơ thể mệt mỏi của mình đuổi theo cô ấy. Tuy nhiên, một cánh tay to lớn đã xuất hiện từ những tán cây, đánh vào mặt Raishin và ném cậu ta xuống đất.

Ngay cả Raishin, người có phản xạ như động vật, cũng không thể tránh được cú đánh.

『… Đau đấy, chết tiệt. Ai vậy hả!? Ngươi làm cái gì vậy!?』

Bất chấp sự phản đối của cậu, giọng nói của cậu đã im lặng vào thời điểm đó. Không có từ nào sau đó rời khỏi được miệng cậu.

Có hai nam sinh đứng trước mặt cậu.

Một trong số họ có một thân hình cân đối, tạo ấn tượng của một tượng người khổng lồ.

Anh chàng kia, mảnh mai như một cô gái, đang mỉm cười như đang gặp rắc rối vì điều gì đó.

『Subaru... Mutsura!』

『Đã lâu lắm rồi, Raishin-han.』

Anh chàng mảnh mai—Mutsura đã vẫy tay chào Raishin.

Mặt khác, anh chàng to lớn—Subaru đang nhìn chằm chằm vào Raishin như một người đang nhìn vào kẻ đã sát hại cha mẹ họ vậy.

『Subaru! Cậu! Sao cậu đột nhiên đánh tôi? Cậu đang nghĩ cái gì vậy!?』

『Đó là lời của ta mới đúng, tên đại ngốc! Ngươi thực sự không hiểu lý do tại sao ta đánh ngươi hả?』

Raishin lùi lại sau khi bị hét ngược lại.

『Đặt một tay lên ngực và suy nghĩ thậtttttt cẩn thận về những gì ngươi đã làm với cô chủ của bọn ta đi!』

Subaru đã quay về hướng mà Hinowa chạy đến sau khi nhổ nước bọt xuống đất.

『Đi thôi, Mutsura! Nhìn vào tên ngốc này khiến tôi phát ốm!』

Anh chàng to lớn bắt đầu rời đi với những bước dài. Mutsura tiếp cận Raishin và thì thầm với cậu điều gì đó.

『Thứ lỗi cho chúng tôi, Raishin—han. Chỉ là vài sự ghen tị từ Subaru thôi.』

『Cậu đang làm gì vậy, Mutsura!?』

『Vâng Vângg~ chúng ta hãy gặp lại sau nhé, Raishin-han. Tạm biệt!』

Cả Yaya và Charl đều nhìn hai người họ chết lặng.

『… Ý nghĩa của điều này là gì? Họ là ai?』

『Hai người đó là những người hộ tống của Hinowa.』

『Hộ tống sao? Vậy thì lý do tại sao một trong số họ lại đánh ngươi—đừng nói là ngươi đã động chạm vào Hinowa của ta rồi nhé!?』

『Cô nhầm rồi! Tại sao cô lại đi đến kết luận đó!?』

『Ngươi không cần phải bào chữa cho bản thân. Ta tin rằng ta hiểu ngươi rất rõ. Ta khá chắc rằng ngươi đã buông lời đường mật với cô ấy, chơi đùa với cô ấy và sau đó vứt bỏ cô ấy như một đống rác, có đúng không hả!?』

『Cô thực sự không hiểu tôi chút nào hết! Tôi đã làm vậy với ai bao giờ hả!?』

『Anh ấy đã làm điều đó với Yaya! Uwaaah!』

『Tôi không có! Đừng có bịa ra một quá khứ không có thật!』

『Đúng vậy! Ta chắc chắn rằng ngươi đã bỏ rơi cô gái đó sau khi xé cô ấy thành tửng mảnh! Nếu không phải vậy... Cô gái đó sẽ không làm một khuôn mặt buồn bã như thế...』

Raishin đột nhiên không biết phải nói gì khi đưa lòng bàn tay lên bờ má vừa bị đánh của mình.

Chắc chắn, Hinowa đã khóc. Giống như những gì Charl nói, trái tim cô ấy có lẽ đã bị xé nát—việc Raishin đã cố gắng thoát khỏi Hinowa là sự thật.

Biểu cảm trên khuôn mặt của Charl biến mất sau khi nhận được sự im lặng của Raishin như một lời khẳng định cho các câu hỏi của cô.

『Ta sẽ không tha thứ cho ngươi... kẻ thù của phụ nữ... Chuẩn bị sẵn sàng, Sigmund...!』

『C-Chờ đã... Sigmund, xin hãy dừng lại.』

『Charlotte-san, đừng làm điều gì kỳ lạ với Raishin.』

Những lời nói sắc bén của Yaya—tất nhiên không phải cứu cánh cho Raishin.

『Yaya sẽ đảm bảo thiêu sống anh ấy ♡』

Raishin bắt đầu đau buồn trong nội tâm.

Ngay khi cậu nghĩ rằng cuộc Xung Đột Đính Hôn Với Olga cuối cùng đã kết thú—

Ai có thể nghĩ rằng cuộc <Xung Đột Đính Hôn> thực sự của cậu đang chờ đợi cậu phía trước.