Unbreakable Machine-Doll

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tiểu Thư Phù Thủy Hôm Nay Cũng Phải Làm Hầu Gái Để Trả Nợ

(Đang ra)

Tiểu Thư Phù Thủy Hôm Nay Cũng Phải Làm Hầu Gái Để Trả Nợ

Huân Lân (醺麟)

Còn Hoàng đế Albert, chỉ lặng lẽ thở dài——bởi ngài thật sự… đang bắt đầu nhớ lại rồi.

186 899

魔術師クノンは見えている

(Đang ra)

魔術師クノンは見えている

南野海風

Trên đời này có thực sự tồn tại việc nhân sinh của 1 ai đó thay đổi hoàn toàn chỉ vì 1 câu nói.Kunon grion , kẻ mang trong mình lời nguyền khiến cậu bị cướp đi thị lực từ lúc được sinh ra với 1 cái tê

193 5646

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

(Đang ra)

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

Fuyuhara Patra

Ở thế giới này, mỗi người chỉ được Thần ban cho một "Gift" – năng lực đặc biệt duy nhất. Chỉ cần tận dụng tốt nó, mình nhất định sẽ tránh được diệt vong! …Khoan đã, "Gift" của mình là [Triệu Hồi Cửa H

72 776

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

(Đang ra)

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

무빵죽

Ít nhất là tôi đã từng như vậy cho đến lúc này.

291 6931

Tập 08 - Đối mặt "Lady Justice" - Chương 01 - Lời tuyên chiến của thiếu nữ

Hồi 1

Hinowa phủ mình trong một chiếc nệm nhồi lông vũ trong một căn phòng bên trong ký túc xá nữ Griffon. Cô trông cứ như một con rùa.

Cả Mutsura và Subaru đều nhìn cô với vẻ mặt lo lắng trên khuôn mặt họ.

『Chui ra khỏi đó đi lẹ đi, tiểu thư. Cô còn định khóc tới bao giờ nữa?』

『Uhh, uhhh, để tôi yên! Có chuyện gì xảy ra với tôi cũng không quan trọng nữa!』

『Đồ ngốc này! Sao cô lại do dự như vậy chứ!?』

『Subaru, bình tĩnh ~ đây là ký túc xá nữ.』

Subaru đã giật lấy tấm nệm trên người cô, đẩy Mutsura ra người cố gắng ngăn cậu lại.

Subaru thoáng chốc ngạc nhiên sau khi nhìn thấy khuôn mặt đẫm nước mắt và đáng thương của Hinowa, nhưng bắt đầu trách móc cô sau khi tỏ ra nghiêm khắc.

『Cô là con người một ngày nào đó sẽ mang gánh nặng của gia tộc Izanagi trên vai! Cấp dưới của cô sẽ không đi theo một trưởng tộc thiếu bản lĩnh đâu!』

『Nhưng... Tôi... Tôi chỉ không biết mình có thể làm gì...』

『Đồ ngốc! Dù là địa vị, uy tín hay một con người, chúng ta bức lấy những gì chúng ta muốn. Đó là phong cách Izanagi!』

Có vẻ như từ ngữ đó đã đánh vào tâm Hinowa. Cô ngẩng mặt lên sau khi lau nước mắt.

『Cậu... nói đúng. Tôi là một onmoyuji từ gia tộc Izanagi. Là một người mà thực hiện cả việc triệu hồi và bói toán, tôi sẽ cho mọi người thấy tôi có thể nhận ra một thứ đơn giản như tình yêu của mình!』

Hinowa siết chặt nắm tay mình, sau đó mỉm cười một cách đáng yêu.

『Cảm ơn Subaru. Tôi có thể cảm nhận được sức mạnh đã trở lại cơ thể mình nhờ có cậu.』

『T-Tôi không cần cô biết ơn, đồ ngốc. Với lại, hãy thành thật với những gì cô vừa nói!』

『Ahahaha. Subaru, cậu trông đỏ như tôm hùm ấy.』

『Cậu phiền quá Mutsura! Để tôi yên đi!』

Subaru đã mở cửa sau khi đẩy Mutsura ra. Trước mặt cậu ta, cố vấn ký túc xá đang đứng với vẻ mặt đáng sợ, sự tức giận sôi sục như dung nham khắp cơ thể cô.

『Không phải tôi đã nói ký túc xá nữ ... không cho phép con trai hả....!?』

Sàn nhà bắt đầu rung chuyển. Cả Subaru và Mutsura đều cúi đầu 90 độ.

『Chúng tôi xin lỗi!!』

Hai anh chàng chạy khỏi đó và đi đến ký túc xá nam Rafael.

Mutsura bắt đầu cười sau khi nhớ ra điều gì đó trên đường đi.

『Cậu ngốc thật đấy, xúi giục cô ấy như vậy. Sẽ tốt hơn cho cậu nếu khuyên cô ấy bỏ cuộc mà.』

『… Đúng là tôi không thích Raishin. 』

『Đúng vậy—Subaru, cậu là con trai cả của nhánh Kamo của gia tộc Izanagi. Cậu có sức mạnh để tham gia vào Bữa tiệc đêm. Cậu là hàng đầu cả trong gia đình và kỹ năng.』

『Hảa? Cậu cũng đang tham gia và tình trạng gia đình hai ta tương tự mà.』

『Tôi không nói về tôi, mà là Raishin. Giờ đây khi mà gia tộc Akabane đã chết, công lao của việc đưa cậu ta vào gia tộc đã giảm đi một nửa. Chưa nói đến việc thực tế là có rất nhiều người phản đối chuyện đó trong gia tộc. Rằng không thể nào mà gia tộc cuồng chiến bẩn thỉu như Akabane và máu của Hoàng đế chảy trong nhà Domon là một sự phù hợp cả—』

『Nói thẳng ra đi! Cậu muốn nói gì!?』

『Cậu sẽ là chú rể tiếp theo của nhà Domon nếu tiểu thư từ bỏ Raishin-han.』

Subaru không nói nên lời. Cậu đã siết chặt nắm đấm trong khi nhìn xuống.

『… Chúng ta chưa biết được. Chưa kể, tôi không thích nó. Tôi không muốn nhìn thấy tiểu thư buồn. Trên hết—tôi không thể chịu đựng được những người thiếu quyết đoán!』

Mutsura bật cười.

『Cậu ngốc thực sự đấy! Nhưng điều đó cũng giống với cậu, Subaru. Mặc dù cậu yêu tiểu thư say đắm.』

『C-C-Cái này và cái đó là hai thứ khác nhau! Tôi sẽ đánh cậu nếu cậu cứ tiếp tục đấy!』

Subaru bắt đầu đi nhanh hơn về phía trước sau khi nổi điên lên để che giấu sự xấu hổ của mình. Mutsura cau mày.

『Nhưng tôi tự hỏi tiểu thư sẽ làm gì sau khi được thúc vậy—này, Subaru!』

Mutsura đã quay sang nhìn ký túc xá Griffon—biểu cảm trên khuôn mặt cậu căng thẳng.

『Chuyện gì vậy? Có chuyện gì xảy ra?』

Hàm của Subaru mở ra khi cậu quay lưng.

『… Người của chúng ta đang tuần tra khu vực này... Chuyện đó xảy ra lúc nào...?』

Trong một trong những bức tường trắng của ký túc xá Griffon thanh lịch được chiếu sáng bởi ánh mặt trời lặn—một thông điệp màu đỏ sống động như một nét vẽ nguệch ngoạc được sơn bằng máu có thể thấy.

"Dark Princess và những người còn lại trong gia tộc, rời khỏi Bữa tiệc đêm. Rút lui hoặc đối mặt với cái chết".

Hồi 2

Đêm đó, Komurasaki đã lén lút xâm nhập vào học viện.

Cô quay đầu kiểm tra xung quanh sau khi đáp xuống một nhánh cây.

Cô đã nhanh chóng tìm ra Raishin. Cậu đang ngồi bắt chéo chân với một biểu cảm sảng khoái sau khi ra khỏi bồn tắm.

Đó là một kiểu huấn luyện thống nhất hơi thở và tinh thần của cậu. Trông có vẻ như cậu đang cố gắng tăng cường ma lực của bản thân.

Komurasaki cố gắng tiếp cận cậu mà không tạo ra bất kỳ tiếng động nào để tránh phân tâm cậu, nhưng—

『Có chuyện gì vậy, Komurasaki?』

Có vẻ như Raishin đã nhận ra cô bé ngay từ đầu. Cậu nói mà không quay đầu lại.

Komurasaki nhảy xuống từ cành cây. Raishin bắt đầu lo lắng khi cậu nhìn thấy biểu cảm trên khuôn mặt cô bé.

『Gần đây trông em có vẻ buồn. Chuyện gì đã xảy ra dưới lòng đất với Loki sao?』

Cậu rất sắc sảo. Mặc dù vẫn còn nghi ngờ, Komurasaki bắt đầu nói những điều mình muốn cho cậu biết.

『Nhìn này, Raishin...... Thật ra, đừng bận tâm ạ!』

『Có vẻ như Loki đã đánh bại con automaton Phoenix đó.』

Cơ thể Komurasaki hơi nhảy dựng lên, khiến Raishin đoán được dòng suy nghĩ của cô bé.

『Anh có nghe rồi. Rằng nó là một automaton huyền thoại mà ngọn lửa sẽ không hiệu quả. Xem xét việc hắn ta đã chém qua nó bằng lưỡi kiếm của Cherubim, hắn ta hẳn đã sử dụng một kỹ thuật đáng gờm, phải không?』

Đúng là vậy. Komurasaki muốn nói về nó. Cô bé muốn, nhưng...

『Em không cần phải nói cho anh biết nếu điều đó khó cho em.』

『… Mặc dù anh có thể dễ dàng đánh bại anh ấy nếu em nói cho anh biết?』

『Anh muốn có một trận đấu công bằng với hắn. Anh sẽ đánh bại hắn sau khi chiến đấu công bằng.』

Raishin nhẹ nhàng nói, đọc được suy nghĩ của Komurasaki.

『Em đang phiền muộn chuyện đó, phải không?』

Cô bé đã suy nghĩ liệu có ổn không khi nói cho cậu biết. Rằng có phải điều đúng đắn không. Cô sẽ không phải căng thẳng về nó như vậy nếu Loki là kẻ thù của họ. Tuy nhiên, Loki là một đồng đội đã đặt mạng sống của mình lên tiền tuyến với Raishin, và thậm chí đã chiến đấu cùng với Komurasaki. Có ổn không khi đứng về phía Raishin?—là suy nghĩ mắc kẹt trong đầu Komurasaki.

Komurasaki mỉm cười duyên dáng.

『Có vẻ như Raishin bây giờ đã bắt đầu trở nên chu đáo hơn rồi ha ~ hoặc là có lẽ anh quan tâm tới em rất nhiều?』

『Haha, em đang nói gì vậy?』

『.......Thôi nào ~ sẽ không vui chút nào nếu anh không cảm thấy khó xử! Nhưng thôi, em đoán là em nên mong đợi điều đó ~ Raishin dù sao cũng được bao quanh bởi rất nhiều cô gái dễ thương mà ~』

『E-Em đang nói gì vậy!?』

『Aha! Em làm anh khó xử rồi!』

Komurasaki mỉm cười tinh nghịch trong khi nhìn Raishin với một cái nhìn quyến rũ.

『Anh sẽ không thể bắt được ai nếu anh cứ liên tục đổi qua người khác đó ~』

『… Em đang nói cái gì vậy?』

『Hay là anh sẽ biến mọi người thành của anh?』

『Đừng đùa nữa! Anh đang bị bao quanh bởi nhiều thú dữ lắm đó!』

Raishin đã bắt đầu lo lắng chú ý đến xung quanh sau khi dùng tay che miệng Komurasaki.

Và đúng lúc đó một cơn ớn lạnh dữ dội đã lan ra khắp nơi này.

『Raishin... Anh đang làm gì khi tấn công Komurasaki như vậy vậy hả?』

『Cổ nói đúng đó! Ngươi đang ôm chặt cô gái nhỏ bé đó quá đó... Đồ biến thái!』

1e9fb69d-a1a5-4e85-8e1c-3ad3058a18ec.jpg

Cậu có thể nói gì bây giờ? Đúng như cậu nghĩ, Yaya và Charl đang lao đến chỗ cậu.

Komurasaki nở một nụ cười ngây thơ với Charl, trong khi tuyên bố với không một sự sợ hãi nào với thế giới này.

『Em không bé. Của em lớn hơn của onee-san đó ♡』

『Em đang nhìn đi đâu trong khi nói vậy hả!?』

『Đ-Đừng thua, Charlotte-san! Đó chỉ là một đòn công kích nhỏ từ Komurasaki thôi!』

Đòn công kích nhỏ? Đó là một đòn đánh vào toàn bộ cơ thể. Charl đang đau khổ trong tức giận và đau đớn.

Có vẻ như Raishin không còn là người đáng trách nữa. Cậu đã quyết định hỏi họ một câu để thoát khỏi sự căng thẳng trong không khí.

『Vậy, hai người cần gì?』

『Ah...... Charlotte-san nói là cổ muốn tham khảo ý kiến gì đó với Raishin.』

Có vẻ như những từ đó là đủ để Raishin nhận ra điều gì đang xảy ra. Cậu nhanh chóng tránh ánh mắt mình đi trong khi lẩm bẩm.

『Hinowa... Chuyện gì đã xảy ra với cô ấy?』

Charl đã thể hiện một biểu hiện còn đau đớn hơn cả khi cô nhận sát thương từ Komurasaki.

『Ta không biết. Có vẻ như những người hộ tống của cổ đang nói chuyện gì đó.... Không có phản hồi khi ta gõ cửa phòng cô ấy. …… Đó là lỗi của ta, phải không? Bởi vì ta đã muốn hai người gặp nhau...』

『Charl, cô đang nghĩ quá lên rồi.』

Sigmund bắt đầu an ủi Charl, không còn có thể kìm nén được nữa.

『Dù cho cô có thể đã làm tổn thương cô ấy khi để bản thân bị cuốn theo hưng phấn, tôi chắc chắn rằng cô ấy sẽ tha thứ cho cô nếu cô ấy biết cô bị ghét trong học viện và khao khát tình bạn hơn bất kỳ ai khác.』

『Cảm ơn ông... nhưng ông chỉ đang kết liễu tôi thôi.』

Charl bắt đầu nói một lần nữa, cuộn tròn và với một giọng yếu ớt.

『Và ngay khi bọn ta cuối cùng đã trở thành bạn bè... Ta sẽ làm gì... nếu cô ấy bắt đầu oán giận ta...?』

『Sẽ ổn thôi. Như cô có thể tự mình thấy, Hinowa có khía cạnh vụng về của cô ấy và cũng là một cô công chúa được bao bọc quá mức nhưng—cô ấy không phải là người sẽ giữ hận trong lòng. Tôi chắc chắn rằng bây giờ cô ấy đã tỉnh táo trở lại và bắt đầu hối hận vì đã chà đạp lên ý tốt của cô như vậy. Đó là lý do tại sao, cô nên quay trở lại ký tú—』

Khuôn mặt của Raishin cứng lại khi cậu chỉ cố gắng nở một nụ cười dịu dàng với Charl.

Không còn nước mắt trong mắt Charl. Ngược lại, một ánh sáng rất lạnh lẽo tỏa sáng sâu bên trong chúng.

『… Làm thế nào ngươi biết rõ cô ấy như vậy?』

『Ể? À, không, đó là...』

『Trước đó tại sân tập, ngươi đã nói với cả bọn rằng cô ấy chỉ là vị hôn thê do gia đình ngươi quyết định, đúng chứ? Làm thế nào mà từ việc đó lại dẫn đến việc ngươi biết rõ con người cô ấy như thế?』

『… Tôi xin lỗi. Tôi chỉ đang nói bừa vài từ tào lao thôi. Tôi không biết tôi đang nói gì nữa.』

『Anh đừng có xạo.』

Yaya ngắt lời, không hẳn là trong thời điểm tuyệt nhất. Đôi mắt của cô ấy cũng một màu đen tuyền.

『Raishin vừa làm ra một biểu hiện rất nhẹ nhàng chỉ vừa rồi.』

『Cùng nghe hết chi tiết nào.』

『Chúng ta cũng có thể hỏi trực tiếp cơ thể anh ấy.』

『Dừng lại! Sao tất cả mấy người lại hội đồng tôi vậy!? Cứu anh, Komurasaki!』

『Ahaha! Bái bai, Raishin ~!』

Komurasaki nhảy nhanh lên ngọn cây. Cô bé đã bắt đầu cười sau khi cho Raishin một ánh mắt ra hiệu.

"Em nói anh rồi ~ đây là những gì anh nhận được vì sự thuyết quyết đoán của mình!”

Hồi 3

Raishin cũng tham dự lớp học của Griselda vào ngày hôm sau.

Lịch học của lớp giờ đây loạn tùng phèo hết cả lên, và họ đang thuận tiện độc quyền các sân tập. Nó đã trở thành một bài học riêng đặc biệt về chiến đấu với búp bê gỗ.

Sau khi tham gia các bài học liên tục cho đến tối, Raishin đi bộ về phía sàn đấu của Bữa tiệc đêm sau khi tắm.

Cậu có thể nhìn thấy Charl và Hinowa đi cùng nhau trên con đường kéo dài đến đấu trường. Có vẻ như họ đã hòa giải với nhau không vấn đề gì. Charl cũng đang nở một nụ cười rất rạng rỡ.

『Em rất vui cho Charlotte-san. Cô ấy dường như đang vui.』

Yaya mỉm cười. Raishin đồng ý với ý kiến đó từ tận đáy lòng.

Frey đã ở bên trong đấu trường. Cô ấy đang ở cùng Rabi của đàn Garm. Loki thì không thấy đâu vì cậu ta vẫn đang hồi phục sau những vết thương nhận phải vào ngày hôm ấy.

Khán giả bắt đầu hô hào ngay khi Raishin chuẩn bị chào Frey.

『Raishin! Nhìn kìa!』

Yaya đã chỉ đến bên ngoài sân đấu. Ai đó đang đi bộ qua cổng vào.

Một cô gái với mái tóc vàng tông màu mật ong, mặc chiếc áo khoác trắng của ban điều hành—Olga.

『Không phải... Alice ngụy trang đâu, đúng không?』

『Đúng vậy. Alice đã rời khỏi học viện rồi.』

Sau bữa tiệc trà hôm trước, Alice và Shin đã biến mất hoàn toàn mà không nói lời tạm biệt hay để lại bất kỳ kiểu ghi chú nào. Đó là một sự ra đi khá đột ngột, nhưng ngược lại, đã an ủi Raishin.

Rời đi mà không nói bất kỳ lời tạm biệt nào cũng có nghĩa cô ấy không cần phải nói—điều đó có nghĩa là cô ấy dự định sẽ sớm trở lại.

Nếu đó không phải Alice, cô gái đó là Olga thực sự.

Olga nói bằng một giọng rõ ràng ngay khi cô bước đến sân.

『Tôi thông báo cho mọi thành viên của ban điều hành, cũng như đến mọi quý ông và quý bà đang có mặt tại đây. Ngay bây giờ, tôi—Olga Saladin, khiêm tốn muốn vứt bỏ cấp bậc thứ Ba của mình để rơi xuống bậc Ba mươi.』

Sau một khoảng im lặng—một sự náo động dâng trào.

『Này, đại diện học sinh, cô đang chơi cái trò gì vậy?』

『Các bạn rất sai nếu các bạn nghĩ rằng các bạn có thể phản đối điều này. Ý muốn của tôi vượt xa của các bạn.』

Frey bắt đầu thì thầm điều gì đó với Raishin khi cô giữ một trong những ống tay áo của cậu.

『Uuh, mình nghĩ cô ấy có ý định ngăn chúng ta lại.』

—Raishin hiểu. Vẫn còn thời gian trước khi ai đó có thể dừng Raishin, Loki và Frey xuất hiện trong giai đoạn này, đó là lý do tại sao Olga có ý định tự mình ngăn chặn họ.

『… Tôi đã nghe nói rằng Bữa tiệc đêm là một trò cờ bạc quốc tế thứ đặt lợi ích của nhiều quốc gia khác nhau vào cuộc chơi. Tôi cho rằng ban điều hành đang bị áp lực từ nhiều phía.』

Mặc dù cảm thấy có chút thông cảm cho Olga, Raishin quyết định cho cô một cảnh báo.

『Điều đó nghe có vẻ là một nỗ lực đáng khen đấy, nhưng tất cả sẽ kết thúc nếu chúng tôi đánh bại cô.』

『Cậu hoàn toàn đúng. Nếu các cậu có thể làm được, nhé.』

Olga đang mỉm cười ngọt ngào. Đó không phải là một sự đe dọa hay lừa bịp, mà chỉ là một nụ cười thêm vào.

Sau khi quay lưng lại với Raishin, Olga một lần nữa quay sang phía ban điều hành.

『Giờ thì, nếu không có phản đối gì nữa, tôi muốn xin phép bị giáng bậc—』

『Chờ chút đã! Xin hãy giao phó nhiệm vụ đó cho tôi!』

Đột nhiên, một giọng nói rõ ràng được nghe thấy trong sân.

Nguồn gốc của giọng nói—Hinowa—đã đi vào khuôn viên khi chiếc hakama của cô ấy phấp phới sau lưng cô.

Có vẻ như cô ấy đã nhảy thẳng từ khán đài. Một số thứ màu đen như đôi cánh mọc ra từ đôi ủng của cô ấy đang khiến cô ấy lơ lửng trong không trung.

Đó là một ánh sáng bay vút, giống như tuyết rơi. Những đôi cánh đen biến mất ngay khi cô chạm đất. Sau khi đi bộ đến Olga, Hinowa trước tiên cúi đầu lịch sự. Sau đó, cô bắt đầu thể hiện một cách hoành tráng.

『Tôi xếp hạng thứ Tám—Tôi không thể lật đổ ý chí của đại diện học sinh. Tuy nhiên, nếu cô không thể giao phó vai trò của cô cho tôi, tôi sẽ đoạt lấy nó bằng vũ lực.』

Hinowa tuyên bố chắc chắn trước đại diện học sinh đó. Lòng dũng cảm của cô ấy đã khiến Yaya, Frey và Raishin hoàn toàn bị quyến rũ bởi cô.

Olga bắt đầu nhìn Hinowa, như đang cố gắng đánh giá cô ấy.

『Cô có phản đối tôi không, Công chúa?』

『Tôi không nói vậy. Tôi chỉ chấp nhận thỏa thuận của ngày hôm trước. Tôi muốn được cho phép giáng cấp ngay bây giờ.』

『Cô có tự tin rằng cô có thể sống sót sau khi đối đầu với tất cả bọn họ không?』

『Tôi có.』

Hinowa trả lời rất rõ ràng. Đó cũng là một tuyên bố rất hấp dẫn.

Sau khi quay lưng lại với Olga, Hinowa bắt đầu đi về phía Raishin và những người khác.

Yaya cảnh giác cao độ, khi cô nắm lấy một cánh tay của Raishin. Hinowa dường như tức giận với hành động đó trong giây lát, nhưng nhanh chóng phớt lờ Yaya để nhìn lên Raishin.

『Đêm nay, Hinowa sẽ khiêu chiến Raishin-sama!』

『Đ-Được rồi....』

『Nếu H-Hinowa thắng, xin hãy chấm dứt hôn ước giữa anh với đại diện học sinh!』

Một sự im lặng lớn bao trùm khán đài.

Sẽ không ai lên tiếng. Vì vậy, chính Raishin đã phải nói gì đó.

『Nếu em đang nói về cái đó thì, nó đã bị hủy bỏ một thời gian rồi.』

『Ể...... Ể!?』

Hinowa đã rất ngạc nhiên. Cô ấy trông giống như một bé thỏ đang hoảng loạn.

『E-Em không thể tin rằng mình đã vội vã đi đến kết luận đó như vậy... T-Thật xấu hổ làm sao.』

Cô gái ngừng cử động sau khi dùng cả hai tay che khuôn mặt đang đỏ bừng của mình.

Hành động của cô ấy thực sự rất đáng yêu. Raishin suýt nữa đã bị cô ấy hút hồn—

Nhưng lấy lại sự tỉnh táo một giây sau đó sau khi cảm nhận được sự lạnh lẽo trên lưng mình. Yaya đang nhìn cậu với đôi mắt giống như ánh mắt của một tinh vân đen tối.

『Sao anh lại bị cô ấy mê hoặc vậy, Raishin...?』

『Tôi không có! Đừng nắm lấy tôi như thế! Cánh tay tôi gãy mất!』

Olga quyết định bắt đầu nói tiếp, sau khi nhận ra sẽ không có gì tiếp diễn nếu nó cứ như thế này.

『Trong trường hợp đó, tôi đoán sẽ ổn nếu tôi là người bị giáng bậc nhỉ?』

『K-Không! V-V-Vậy thì, nếu Hinowa thắng—』

Hinowa hét lên bằng tất cả sức lực của mình, trút bỏ cảm xúc trong mình bằng cả trái tim.

『Raishin-sama phải lấy Hinowa làm vợ!』

Đấu trường lại im lặng một lần nữa.

Sau một lúc, âm thanh mặt đất nứt nẻ bên dưới Yaya có thể được nghe thấy qua sự im lặng đó.

73df1cb4-3c3f-4ac8-b136-a0aecbd50a1d.jpg

Hồi 4

Đấu trường được thắp sáng bởi ánh sáng ma thuật. Ở phần trên của hàng ghế khán giả, tại <Hàng Ghế Đặc Biệt> được đặt trên mái, người đứng đầu ủy ban điều hành, Cedric Grandville đang tận hưởng.

『Học viên ngày nay thực sự thiếu hoài bão.』

Cậu ta bắt đầu nói khi cậu nhếch cái miệng tinh tế của mình lên với một lời phàn nàn.

Các đặc điểm trên khuôn mặt của cậu giống như của một cậu bé ngoan đến từ một gia đình đáng kính, nhưng cách cậu ta ngồi lại thô tục như một tên côn đồ tại một huyện nghèo.

Cậu ngả lưng, với hai chân trên bàn.

『Nếu ta là học viên, ta sẽ không kêu gọi liên minh. Ta sẽ chỉ đơn giản nói một câu. "Trở thành con tốt của ta."』

『Xin hãy kiềm chế những lời bất cẩn đó, thưa điện hạ.』

Chàng trai trẻ đẹp trai bên cạnh cậu đã cảnh báo cậu bằng một khuôn mặt rắc rối.

Đó là cậu em út của anh em nhà Zekaros. Cậu ta làm việc với tư cách cánh tay phải của Olga.

Cedric nở một nụ cười gượng gạo khi nghe những lời của cậu em út Zekaros.

『Ta phải nói câu đó mới đúng. Ngoài ra, đúng hơn là ngươi phải gọi ta là bệ hạ.』

『Tôi thực sự xin lỗi, tôi đã lỡ lời. Tương lai của chúng tôi, Nhà vua.』

Em trai Zekaros đã lè lưỡi ra một lúc. Nó có mục đích. Tuy nhiên, không trách móc gì, Cedric tiếp tục nói.

『Họ thiếu tham vọng—Tuy nhiên, Olga rất tuyệt vời. Cô ấy nổi tiếng và trên tất cả, cô ấy là một người phụ nữ tốt.』

『Chúng tôi cũng đồng ý như vậy. Đúng vậy không, nii-san?』

Cậu út nhà Zekaros đã quay sang hướng ngược lại. Người anh trai đang ngồi trên chiếc ghế bên cạnh họ.

『....Tôi không biết. Tuy nhiên, Olga rất mạnh. Hơn so với những gì bệ hạ nghĩ.』

『Ta sẽ rất vui khi thấy điều đó. Này, cậu em, Olga đã gom được bao nhiêu người?』

『Để coi... Chính Olga là người đề xuất <Cuộc Chiến Bàn Tròn> nhưng, cô ấy không chủ động trong việc tập hợp các thành viên cho nó. Hiện tại những thành viên tham gia là chúng tôi, cô gái trẻ đó và bệ hạ—Ngài Cedric, chủ tịch.』

『Ta hiểu rồi. Cô ấy chắc chắn là một người phụ nữ xảo quyệt.』

『… Ý ngài là gì?』

『Sự tiếp nhận của công chúng sẽ không tốt nếu người đề xuất ý tưởng chủ động tuyển thêm thành viên. Xảo quyệt là điều bắt buộc với một pháp sư nhưng, ở một mức độ nào đó lòng chân thành cũng là điều cần có với học viên. Thậm chí còn hơn thế nữa đối với những Gauntlet đang chiến đấu vì danh hiệu Wiseman—sẽ khó để nắm quyền lãnh đạo hơn khi càng có nhiều người tham gia.』

『Vì có nguy cơ bị phản bội...?』

『Cô ấy sẽ cần phải chú ý nhiều hơn. Cô ấy có thể theo dõi những người ở phe mình với các thành viên hiện tại, và cô ấy có lẽ cũng tự tin rằng mình có thể tự mình kìm hãm họ lại nếu có chuyện gì đó xảy ra.』

『Trong trường hợp đó, tôi nghi ngờ việc cô ấy sẽ cần thêm thành viên.』

Cậu em út Zerakos nhìn xuống sàn đấu. Chỉ là khi Olga yêu cầu ủy quyền để bị giáng bậc.

『Tôi thực sự hy vọng ít nhất chúng ta có thể loại bỏ Second Last hôm nay. Cậu ta không gì hơn một trở ngại khi chúng ta chiến đấu với Asura-san và Magnus-san.』

『Nó sẽ không diễn ra vậy đâu. Raishin của ta sẽ ở lại cho đến cuối cùng. Cả hai ngươi cũng đều đang gặp nguy hiểm đấy.』

『… Giờ nhắc mới nhờ thì, chúng tôi vẫn chưa cho ngài thấy sức mạnh thực sự của chúng tôi nhỉ. Nó có thể ảnh hưởng đến các nhiệm vụ trong tương lai của chúng tôi, nên hay là chúng tôi cho ngài thấy những gì chúng tôi hiện có thể làm nhé?』

『Không, không cần đâu. Ta không nghi ngờ sức mạnh của các ngươi.』

Cedric trả lời không mấy quan tâm. Anh em nhà Zekaros đang nhìn nhau bối rối.

『Cả hai ngươi đều là những người được háo hức giới thiệu bởi đám già. Ta khá chắc hai ngươi sẽ không gặp vấn đề gì trong việc chế ngự ta.—Sao vậy? Cả hai ngươi không ngờ ta sẽ nói vậy sao?』

『Không... Tôi có nghe nói rằng bệ hạ là một người có hơi chút kiêu ngạo.』

『Ồ đúng là ta kiêu ngạo. Tuy nhiên, ta nhắm đến chiếc ghế chủ quyền. Ta không lo lắng gì dù chỉ một chút nếu có bị tụt hậu về mặt tài năng ma thuật.』

Anh em nhà Zekaros—người anh cả đã vào một tư thế đặc biệt thận trọng hơn, căng cứng cả cơ thể.

Con người đang đứng trước mặt họ người khăng khăng muốn được gọi là bệ hạ trông thì không hơn gì một tên oắt tự phụ ngay từ cái nhìn đầu tiên. Ấy vậy, có lẽ hắn ta hơn nhiều so với đánh giá ban đầu của họ về hắn.

『Vậy thì, khi nào mấy mụ già đó sẽ muốn giết công chúa Izanagi?』

Giết. Từ ngữ tàn bạo đó khiến biểu cảm biến mất khỏi anh em Zekaros.

『The Roses chỉ nói là càng sớm càng tốt. Họ nói rằng bao gồm cả phương pháp, họ sẽ để nó lại cho bệ hạ.』

『Họ chắc chắn làm cho nó nghe có vẻ dễ dàng, trong khi nó không hề, đúng không?』

『Không phải sẽ tốt hơn khi chúng ta thực hiện vụ ám sát bên ngoài học viện sao? Tôi nghe nói cô ấy chỉ mang theo hai người hộ tống.』

『Phong cách Izanagi làm chủ nghệ thuật một người lính bằng một nghìn người. Hai người nhưng mang cùng trọng lượng của hai trung đội. Chưa tính đến Công chúa, người mà ta nghe nói là một pháp sư độc đáo. Chúng ta có lẽ sẽ gặp nguy hiểm nếu chúng ta đối mặt trực tiếp với cô ta.』

『Đó lại càng thêm lý do để chúng ta không thể làm điều đó trong học viện. Chúng ta sẽ nằm dưới sự giám sát của đội tuần tra học viện và hiệu trưởng.』

『Thực sự là một ý kiến đầy đủ.』

Cậu nhóc mỉm cười. Đôi mắt Cedric tập trung vào một điểm duy nhất trong số những chỗ ngồi của khán giả.

Có hai nam sinh ở đó. Cả hai đều là người Nhật. Cả hai đều đang nhìn chằm chằm vào cô gái trên sân—vô cùng lo lắng cho Hinowa.

『Bệ hạ? Hai người đó có chuyện gì vậy?』

『Các ngươi biết không? Hận thù không phải thứ có thể hủy hoại một người.』

『....Hả? Xin lỗi... vậy, nó là gì?』

『Tình yêu.』

Nói xong, Cedric—Không, hoàng tử phản bội Edmund—

『Nói với mấy mụ già đó thế này. Công chúa sẽ chết trong những ngày tiếp theo bên trong sân khấu của Bữa tiệc đêm.』

Tuyên bố những lời đó, mỉm cười và đứng dậy khỏi chỗ ngồi của mình.

Hồi 5

『Raishin-sama phải lấy Hinowa làm vợ!』

Làm sao mà Raishin có thể đáp lại lời tuyên chiến tàn khốc mà Hinowa đề nghị được?

Khi Frey và Olga, ngay cả khán giả cũng chú ý, một tiếng trả lời có thể được nghe thấy trong sân.

『Tôi khiêm tốn từ chối!』

『Này Yaya! Sao cô lại là người từ chối chứ!?』

『Em có mọi quyền để làm thế! Dưới tư cách là vợ anh!』

『V-Vợ...!?』

Hinowa bắt đầu lắc lư. Yaya hét lên như tung ra đòn kết liễu.

『Đúng vậy! Vợ của Raishin là Yaya!』

『Dừng lại đi Yaya! Đừng làm cho mọi thứ phức tạp hơn nữa!』

Tiếng cười vang lên để đáp lại sự bối rối của Raishin từ khán giả.

『Raishin-sama! C-Cô gái đó có thật vợ của anh không!?』

『Không, là xạo. Cổ là cộng sự của anh, chứ không phải vợ anh.』

『Đúng, tôi là cộng sự của anh ấy! Chúng tôi yêu nhau thông qua cây gậy thịt của anh ấy! Một cây gậy tình yêu liên kết cả hai trên chiếc giường của chúng tôi!』

Một tuyên bố quá mạnh. Khán giả bùng nổ trong hỗn loạn.

『Không, tất cả đều là nói dối! Đừng tin cổ, Hinowa!』

『Thắng rồi ♡』

Yaya ngã ra sau. Ở phía bên kia, Hinowa đã bình tĩnh lại.

『Em cảm thấy nhẹ nhõm khi biết Raishin-sama không liên quan gì đến cô gái đó.』

『Đợ... Đợi đã! Sao cô có thể tin anh ấy dễ dàng như vậy chứ!?』

『Tôi là người phụ nữ sẽ trở thành vợ của Raishin-sama. Nó hoàn toàn bình thường khi một người vợ tin tưởng chồng mình. Nếu Raishin-sama đang phủ nhận điều đó rất rõ ràng như vậy, Hinowa sẽ tin.』

Yaya giật lại một bước.

Có vẻ như cổ đã nhận ra Hinowa là một đối thù đáng gờm.

Đúng vậy. Chính sự trực tiếp này—theo một cách nào đó, tính tự phát này phù hợp với một trong những đặc điểm tính cách mạnh nhất của Hinowa.

『Tùy cô thôi nếu cô không muốn tin chuyện đó, nhưng Yaya thậm chí đã ngủ trong cùng futon với Raishin đó!』

『Đó là xạo.』

『T-Tôi kỳ lưng anh ấy mỗi tối!』

『Đó cũng xạo.』

『T-Tôi không nói dối ~』

『Ồ—tôi hiểu, tôi hiểu rồi.』

『V-Vậy cuối cùng cô đã hiểu!』

『Tôi đã hiểu rằng cô có một tình yêu đơn phương!』

『Y-Yêu đơn phương~~~~!?』

Sau khi đỏ mặt, Hinowa nhìn Raishin ngập ngừng.

Đó chỉ là một chốc do dự. Hinowa nắm lấy cánh tay của Raishin sau đó.

Raishin rất ngạc nhiên. Cậu không thể tin Hinowa đã làm vậy trước mặt biết bao người. Có lẽ do bị Yaya thúc đẩy, Hinowa bắt đầu hét lên sau khi nắm chặt cánh tay của Raishin.

『Hinowa đã luôn hết lòng với Raishin-sama kể từ khi còn là một bé gái! Xin đừng cố gắng lấy Raishin-sama đi sau ngần ấy thời gian, đồ tiểu tam!』

Yaya tê liệt sau khi nhận được một phát đâm mà có thể được nghe bởi tất cả mọi người.

Cô đã bị gọi chính xác như những gì cô thường gọi những cô gái khác.

(… Chuyện này đã vượt khỏi tầm kiểm soát rồi.)

Cái gì có thể xảy ra nữa bây giờ?

Raishin bắt đầu nhìn xung quanh, tìm kiếm sự giúp đỡ. Frey đang nhìn họ một cách lo lắng. Cô ấy lớn tuổi hơn Raishin nhưng không phải ai đó mà Raishin có thể dựa vào trong vấn đề này. Olga có vẻ bối rối nhưng dường như cũng không có ý định làm bất cứ điều gì.

Nếu có ai khác để dựa vào—Raishin ngạc nhiên sau khi nhìn vào hàng ghế khán giả.

Một cái gì đó giống như một đám mây đen đang treo ở đó. Bên dưới đám mây, Charl và Griselda đang nhìn chằm chằm vào cậu một cách sâu sắc.

『…… Hahaha.』

Raishin cười. Cậu chẳng biết phải làm gì khác.

『Fufu...... Ufufu... Ra là vậy... nó đơn giản như vậy ngay từ đầu... ♡』

Yaya đột nhiên bắt đầu nói.

Cô đã ngẩng đầu một cách chậm rãi và vụng về, cứ như một con búp bê đồng hồ.

『Vậy người chiến thắng sẽ là vợ của Raishin đúng chứ? Tôi sẽ chấp nhận thách thức!』

『Không! Đừng có tự mình chấp nhận!』

『Raishin, anh lùi lại! Trước khi bọn em bắt đầu cuộc chiến thẳng thắn và công bằng này—em không thấy automaton của Hinowa-san đâu cả. Đừng nói với tôi rằng cô định đánh bại Yaya bằng tay không nhé?』

『Mối lo của cô là không cần thiết. Lực lượng chiến đấu của tôi—có thể là bất cứ thứ gì tôi muốn.』

Bàn tay của Hinowa lóe lên khi cô lấy một bó giấy tờ ra từ một trong tay áo của mình.

Chúng là những mảnh giấy dẹp như những tấm thiệp dài, những bó bùa hộ mệnh fulu với các công thức ma thuật được viết trên chúng.

Hinowa lắc tay. Đống Fulu bay chính xác trong không trung cho đến khi dừng lại ở giữa sân.

Chuyển động của Hinowa không dừng lại. Cô ấy bắt đầu viết một vòng tròn với đầu giày của cô sau khi quay một vòng. Đó là bước đi của Gia tộc Izanagi—một kỹ thuật được gọi là <Henbai>.

Một vòng tròn ma thuật nhanh chóng xuất hiện trên mặt đất, khi ánh sáng tỏa ra từ nó. Hinowa tiếp tục làm dấu bằng tay ở giữa vòng tròn. Ma lực hiện diện trong không khí trở nên mạnh mẽ hơn khi cô liên tục thay đổi ký hiệu tay, một làn sương đen ghê rợn nổi lên từ xung quanh.

『Chạy cùng nhau như Senyoumanja—Ra đây! Nghe ta gọi!』

Fulu bùng nổ trong một ngọn lửa đen tối tuân theo lời nói của Hinowa. Sau một lúc, một số thứ như những con khỉ được bao phủ trong ngọn lửa đen—khoảng mười con như vậy đã xuất hiện xung quanh Hinowa, giống như đang bảo vệ cô.

Một sự náo động có thể được nghe thấy từ khán giả. Đó là một thuật triệu hồi xa xưa trong thời đại mà machinart chiếm ưu thế này!

Sự hiện diện ma quái của những con khỉ thật khủng khiếp. Ngay cả Yaya cũng đã bị kéo trở lại trong sự kinh ngạc.

『Đây... Là...!?』

『Phương pháp giam cầm linh hồn—Bí thuật của Izanagi. Thường thì sẽ cần tới búp bê gỗ hay hiện vật ma thuật hay tương tự để làm vật chứa, nhưng với một người có kỹ năng như Hinowa thì có thể thực hiện điều đó chỉ với một mẩu giấy.』

『Vậy đây là —<Shikigami> nổi tiếng đó sao!?』

Đó có lẽ là lần đầu tiên Yaya được thấy. Cô có thể cảm thấy một bản năng sợ hãi chạy khắp cơ thể cô.

Những con Garm của Frey bắt đầu hú. Có vẻ như chúng có thể cảm nhận được sự nguy hiểm của shikigami.

Những shikigami chứa linh hồn là sự sống nhân tạo được tạo nên bởi ma lực. Chúng là những sinh vật ma thuật giống như những linh hồn khác. Toàn bộ cơ thể của chúng là một tập hợp ma lực, vì vậy nên độ tương thích của họ với ma thuật cũng cao đến bất thường. Chúng cũng có quyền tự chủ tương đương với bandoll. Hinowa cũng có rất nhiều ma lượng dự trữ mặc cho đã triệu hồi nhiều shikigami đến thế này.

Hinowa vào tư thế chiến đấu sau khi giữ fulu giữa hai ngón tay mình.

『Bây giờ, hãy chuẩn bị tinh thần đi! Hinowa Domon, tôi tới đâ—』

『Từ đã! Tôi sẽ nói điều này trước khi chúng ta chiến đấu, nhưng thách thức là không hợp lệ.』

Hinowa chớp mắt hai ba lần trong bối rối, rồi bắt đầu tức giận với khuôn mặt đẫm lệ.

『Sau tất cả những chuyện này thì giờ anh sợ sao, Raishin-sama!?』

『Xin hãy hiểu cho. Nó cũng là vì lợi ích của em.』

『… Anh đang ngụ ý rằng em sẽ thua?』

『Anh sẽ không nói vậy. Tuy nhiên, nếu chúng ta đánh nhau như hiện tại, anh sẽ bị loại.』

『… Eh? Ý anh là gì?』

『Bởi Yaya chắc chắn sẽ nhắm trực tiếp vào em.』

『Đồ hồ ly đồ hồ ly đồ hồ ly đồ hồ ly nguyền rủa mi đến chết đồ hồ ly đồ hồ ly đồ hồ ly bóp cổ đồ hồ ly điếm đồ hồ ly điếm xé xác mi ra thành từng mảnh đồ hồ ly đồ hồ ly....』

Yaya lặp đi lặp lại như đang niệm một lời nguyền. Ác ý hiện rõ trong đôi mắt cô ấy. Hinowa hơi cứng người lại khi cuối cùng cũng nhận ra sự bất thường của cô ấy.

Có một lệnh cấm rất rõ ràng về việc nhắm vào pháp sư. Raishin sẽ bị loại nếu automaton của cậu làm quá mức.

『Đó là lý do tại sao sẽ không có cá cược gì hết. Nếu ổn, thì anh sẽ chấp nhận.』

『Không thể nào...』

『Yaya, cô nữa. Tôi sẽ vứt cô ra khỏi ký túc xá nếu cô làm tổn thương Hinowa.』

『Không thể nào! Em không thể tin được rằng anh đang yêu cầu em để cho con hồ ly này sống. Anh thật tồi tệ, Raishin!』

『Nó còn mất nhân tính hơn khi cô đang cố giết cô ấy!』

Nước mắt của Yaya bắt đầu tuôn ra trên khuôn mặt sau khi bị mắng. Hinowa dường như cũng thất vọng vì vài lý do riêng của mình. Ngay khi Raishin nghĩ cuối cùng cả bọn đã chấm dứt được cảnh phim này—

Hai cô gái bắt đầu khóc trong khi chạy theo hai hướng ngược nhau.

Trong sân chỉ còn lại Frey, Olga và khán giả bị bỏ lại đằng sau chết lặng.

Tâm trạng và hứng thú của Olga dường như đã bị hủy hoại. Có lẽ sau khi quyết định giao vụ này cho Hinowa, hoặc có lẽ vì cô đã quá mệt mỏi sau tất cả những chuyện này, cô quyết định rời khỏi sân.

『Tạ ơn chúa... Ít nhất có vẻ như sẽ không có gì khác xảy ra hôm nay.』

Raishin thở phào nhẹ nhõm. Nhưng tất nhiên, giờ không phải là lúc cho chuyện đó.

Ai đó đã đáp xuống lưng Raishin. Khi cậu quay lại, cảm nhận được hào quang chết chóc đằng sau cậu—

『Ừm... sư phụ? Đây là sàn đấu của Bữa tiệc đêm.』

『Cậu thấy đấy, tôi chỉ muốn hỏi chi tiết về lý do tại sao hai cô gái lại khóc lóc chạy khỏi đây.』

Charl cũng đã nhảy qua tay vịn của ghế khán giả, bước xuống sân.

『Ta cũng muốn hỏi chuyện đó. Tại sao Hinowa của ta lại khóc.』

『Không... Hai người... Xin hãy bình tĩnh lại trước nhé, được không? Hãy giữ cách cư xử. Bình tĩnh lại... Hai người sẽ hiểu nếu chúng ta nó—Dừng lạiiiiiiiiiiiiiii!』

Đêm nay, Bữa tiệc đêm không có trận đấu nào.

Nhưng về sau người ta nói rằng khán giả đã ra về trong hài lòng.

Họ tới cuối cùng đã thích thú chiêm ngưỡng toàn bộ sức mạnh của Luster Cannon và Fragarach.

Hồi 6

Có một dinh thự với những khu vườn xung quanh, một nơi gần với học viện trong thành phố Liverpool.

Tiếng chuông của trang viên vang lên lúc nửa đêm, vào thời điểm không ai nghĩ sẽ có một chuyến thăm.

Một cô gái tóc bạc—Irori đi về phía lối vào với một chiếc đèn trong tay.

『Có thể là ai... Yaya!?』

Irori suýt nữa để trượt mất chiếc đèn trong tay sau khi nhìn thấy khuôn mặt của vị khách.

『Đồ ngốc! Em là con rối đã được đăng ký của Raishin-dono! Thật quá mức khi em lẻn ra khỏi học viện như vậy!』

『Không sao đâu ạ... Em đã ở với Komurasaki cho đến vừa nãy...』

『Ôi trời! Komurasaki đó! Để nghĩ rằng em ấy sẽ lẻn ra khỏi giường một lần nữa...』

Irori phải mắng em gái mình thật gắt. Khi cô chuẩn bị đi tìm cô bé, cô dừng lại sau khi nhận thấy có điều gì đó không ổn với Yaya.

『… Chuyện gì đã xảy ra, Yaya? Em trông không ổn lắm.』

Komurasaki rất dễ thương, nhưng Yaya cũng là một trong những cô em gái dễ thương khác của cô. Irori ngay lập tức bắt đầu lo lắng.

『Vào trước đi đã. Bên ngoài lạnh lắm—Cô chủ, Yaya đã trở về. Cô chủ!』

Irori đã đưa cô em gái chán nản của mình về phía gian phòng ở tầng hai.

Shouko đang ngồi gần cửa sổ, hút tẩu thuốc của mình.

『Em là một cô bé hư, Yaya. Chuyện gì đã xảy ra?』

『Shouko... Uwaaah!』

8071f14f-d999-4e74-9479-aec6025bc61a.jpg

Yaya bắt đầu khóc sau khi ngã xuống để nắm lấy eo Shouko.

『Thật là một đứa trẻ hư hỏng... Như một cô bé trở về nhà. Tại sao em lại chạy đi?』

Shouko bắt đầu nhẹ nhàng xoa đầu Yaya.

『Mà, ít nhất hãy uống một chút trà trước khi đi. Nhưng em không thể ở lại.』

Shouko gửi lệnh cho Irori bằng mắt mình. Irori đã nhanh chóng nhận ra ý muốn của chủ nhân khi cô bước ra một căn phòng khác. Sau một lúc, cô đã trở lại với một ấm trà nhỏ sau khi rót một ít trà.

Yaya đã bình tĩnh lại sau khi khóc đó.

Cô đang đợi trà của Irori, ngồi trên một chiếc ghế dài.

Irori rất ngạc nhiên khi Yaya bắt đầu khóc, nhưng có vẻ như cũng không phải một cái gì đó nghiêm trọng. Sau khi bình tĩnh lại, Irori bắt đầu rót trà vào tách.

Có lẽ vì sự căng thẳng đột nhiên đã biến mất khỏi căn phòng, Irori cảm thấy chóng mặt. Tách trà không còn có thể chịu đựng được trà được rót vào đó, làm cho trà bên trong bị tràn ra.

『Irori.』

Shouko gọi tên cô sau khi nhìn cô một lúc.

『...*run rẩy*』

『Irori!』

『V-Vâng! Sao vậy ạ, cô chủ?』

『Ta muốn em ngừng rót trà xuống bàn.』

『Ah! E-Em rất xin lỗi! Em không thể tin được sai lầm này...!』

Irori nhanh chóng lấy một miếng vải để lau bàn.

Yaya hướng đôi mắt nghi ngờ của mình về phía chị gái sau khi đánh hơi.

『Chuyện gì đã xảy ra, nee-sama? … Mà, em có thể phần nào đoán được.』

『Không, chị đoán... Đó là bởi vì bây giờ đã là mùa thu. Thế giới tràn ngập màu sắc đột nhiên trở nên nhạt nhẽo—mọi thứ trông như một thế giới xám xịt.』

『Mối quan hệ giữa Olga và Raishin đã bị hủy bỏ cách đây một thời gian rồi.』

『Thật chấn động! Có thật kh—』

Irori đột nhiên bắt đầu ho dữ dội sau khi lấy lại bình tĩnh.

『E-Em đang nói gì vậy, Yaya? E-E-Em ngốc thật đấy. K-K-Không đời nào chị có thể bị phân tâm bởi những vấn đề như vậy.』

Irori chuyển ánh mắt mình về phía khung cảnh bên ngoài với một nụ cười quyến rũ, nhìn vào những chiếc lá mùa thu được chiếu sáng của cây cối.

『Chúng ta đã bước vào mùa thu rồi. … Hãy nhìn kỹ kìa, vào những chiếc lá úa vàng đó. Ah, chị không thể tin rằng thế giới đang tràn ngập những màu sắc rực rỡ như này—』

*sặc* Shouko đã bật cười, khiến Irori đỏ bừng như những chiếc lá mùa thu ấy.

『Xin đừng cười, chủ nhân! Em không có bất kỳ động cơ thầm kín nào—!』

Vai Shouko đã nảy lên, vì cô ấy chỉ càng thấy thích thú hơn.

Nó sẽ chỉ phản tác dụng nếu cô tiếp tục khăng khăng nói tiếp. Irori quyết định trở lại chủ đề về Yaya sau khi hắng giọng.

『Dù sao thì, Yaya. Em đang chán nản chuyện gì?』

Yaya siết chặt nắm đấm, chán nản.

『Sự thật là hôm nay, vị hôn thê của Raishin đã xuất hiện...』

『Nhưng anh ấy nói em là hôn ước của họ bị hủy rồi mà.』

『Không phải vậy! Lần này là cô công chúa Nhật Bản!』

『Nhật Bản—』

『Có vẻ như họ đã hứa với nhau từ lâu... Và Raishin dường như cũng có cảm xúc với cô ấy. Và người đó... Nói với Yaya... Rằng Yaya là người thứ ba~!』

Yaya bắt đầu khóc sau khi che mặt. Irori quay sang chủ nhân của mình, bối rối.

Shouko gật đầu, trả lời rất nhanh.

『Đó có lẽ là công chúa của gia tộc Izanagi.』

『Hinowa-sama—? Nhưng không phải Hinowa-sama đã trở về Nhật Bản rồi sao? Em nghe nói chương trình du học của cô ấy đã bị hủy bỏ dù chưa hoàn thành bởi mệnh lệnh của thủ lĩnh của họ.』

Hinowa lẽ ra đã phải trở về đất nước sau khi vứt bỏ xuất tham gia Bữa tiệc đêm của cô ấy và người hộ tống của cô.

『Ta cũng được bảo như vậy. Chắc hẳn đã có một số hiểu lầm nào đó.』

『Bỏ qua điều đó, chủ nhân. Nếu chúng ta đang nói về một người Nhật, thì có sẽ không có bất kỳ cuộc đấu tranh chính trị nào nếu có chuyện gì đó xảy ra đâu, đúng không?』

『… Em đang cố gắng làm gì?』

『Xin đừng nói như vậy. Ngay cả khi cô ấy gặp vài cơn mưa đá trên đường về nhà, hay một trận bão tuyết đột ngột tấn công, thì đó cũng chỉ là thảm họa thiên nhiên thôi nhỉ?』

『Em thực sự nghĩ em có thể đánh bại trưởng tộc tiếp theo của gia tộc Izanagi chỉ bằng sức em?』

『… Izanagi là một gia tộc nổi tiếng được biết đến với quyền lực tối cao với gia tộc Akabane. Em nghe nói họ nắm quyền kiểm soát tuyệt đối đối với phía tây Nhật Bản và tự hào với phe puppeteer lớn nhất trong nước.』

『Đúng vậy. Họ hoàn toàn khác với Akabane người đi trên những con đường đen tối. Họ bén rễ từ xã hội quý tộc yên bình, đến mức giờ đây họ đã trở thành Kazoku thống trị Nhật Bản. Em đang nói em có thể tự mình chống lại gia tộc Izanagi sao?』

『C-Chuyện đó... Ít nhất em có thể cho họ đóng băng!』

『Thật là một suy nghĩ ngu ngốc. Em sẽ không thể trở lại Nhật Bản nếu em chống lại Kazoku.』

『Kuh...!』

Shouko có một vài người quen ở cấp trên của quân đội—tuy nhiên, vị trí chính thức của cô không hơn gì một người làm búp bê đơn giản.

Mặt khác, những người này có thể điều khiển những kẻ trong chính quyền như một trò tiêu khiển của mình. Địa vị và vị thế của họ rõ ràng đến đau đớn.

『Vị hôn thê của nhóc đó... ha. Chúng ta đang nói về tên nhóc người luôn phải vật lộn với cánh phụ nữ. Ta không nghi ngờ gì việc cậu nhóc hẳn đang gặp rắc rối.』

Shouko mỉm cười thích thú. Mặt khác, Yaya bắt đầu khóc lần nữa.

『Chuyện đó không đáng cười...』

『Em ấy nói đúng, chủ nhân! Nếu mà xui rủi sao Raishin-dono thật sự kết hôn—』

『Tại sao nee-sama lại là người lo lắng?』

『E-E-Em sa... chị không có!』

Irori quay đi. Yaya tiếp tục nhìn chằm chằm vào chị gái mình, không bị thuyết phục bởi hành động của cô. Mắt Shouko khẽ nhắm lại khi cô quan sát hai chị em.

『Nhưng... Chắc chắn có thứ gì đó thu hút sự quan tâm của ta về chuyện này.』

『Ha...!? Đừng nói với em là cả Shouko nữa...!?』

『… Em đang nói gì vậy?』

Shouko cau mày sau khi đưa kiseru lên miệng.

『Ta nghe nói Izanagi-sama đã dự báo một điềm báo khủng khiếp cho năm nay. Ta hy vọng cậu nhóc sẽ không bị nguyền rủa... Mặc dù ta đoán chuyện đó cũng sẽ là không thể ngay cả khi là ta nói vậy.』

Shouko nhả khói từ miệng, với vẻ mặt cam chịu.

Làn khói bay trong không khí thật chậm rãi, như một vị sứ giả đáng ngại cho những gì sắp xảy ra.