Ultimate Antihero

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ankoku Kishi to Issho!

(Đang ra)

Ankoku Kishi to Issho!

Sasaki Sakuma

Với lối suy nghĩ được ông nội truyền lại, cùng bộ giáp đen tuyền và thanh đại kiếm nhuốm máu, Alba chấp nhận giúp họ chinh phục mê cung sâu thẳm ấy. Dựa trên truyền thuyết về Hắc Kỵ Sĩ, một huyền thoạ

21 1

Hôm nay cô tiểu thư ma nữ cũng đang cố gắng để sống sót.

(Đang ra)

Hôm nay cô tiểu thư ma nữ cũng đang cố gắng để sống sót.

总裁下放

Tôi xuyên vào thân một đứa con gái mồ côi ở khu nhà nghèo, ..."

11 3

Golden Time

(Đang ra)

Golden Time

Yuyuko Takemiya

Tada Banri, tân sinh viên của một trường luật tư thục tại Tokyo, đã hoàn toàn mất phương hướng sau lễ khai giảng khi đang cố tìm đường đến buổi sinh hoạt đầu khóa. Đúng lúc ấy, cậu bắt gặp Yanagisawa

79 1

The Young Lady Blessed By The Gorilla God

(Đang ra)

The Young Lady Blessed By The Gorilla God

Shirohi

Đây là câu chuyện kể về hành trình cô gái nhỏ giải quyết tất cả mọi vấn đề và sự cố chỉ bằng sức mạnh cơ bắp thuần túy.

3 1

Elf nuôi dạy trẻ

(Đang ra)

Elf nuôi dạy trẻ

O동글군O

*Tác phẩm nuôi dạy trẻ em đầu tiên trên Novelpia dành cho người lớn.

98 2244

Kurasu no Hime wa Watashi no Wanko

(Đang ra)

Kurasu no Hime wa Watashi no Wanko

Inukai Anzu

Chúng tôi, có phải là có chút gì đó không ổn rồi không?

12 36

Quyển 4 - Kẻ Mạnh Nhất - Chương 22: Chương 4.3

Vel, hiện thân của <Liber Legis> – cuốn ma đạo thư của Homura, dùng kết giới đen đẩy lùi Gabriel rồi mới khe khẽ thở dài.

“Ta muốn ngươi tự lực cánh sinh trong khi ta chuẩn bị. ……Ta đúng là đã hứa một lời hứa ngốc nghếch.”

“Ngươi, ngươi thật sự đã đến…!”

Vel khẽ cau mày nhìn Sumika đang lộ rõ vẻ hân hoan trên mặt.

Thực ra, nàng vốn không định đến.

Đó là lẽ tự nhiên.

Loài người đã đẩy chủ nhân của Vel, Homura, vào cảnh cô độc.

Họ đã khiến Homura phải gánh chịu quá nhiều nỗi buồn, mất mát, còn trơ trẽn lợi dụng lòng tốt của chàng.

Vel ghét loài người.

Nàng căm ghét những kẻ đã khiến Homura đau khổ.

――Đặc biệt là những kẻ đã buông lời đùa cợt về việc ngang hàng với Homura, trong khi bản thân họ không hề xứng đáng.

Nàng vẫn luôn nghĩ như vậy.

Thế nhưng…… cô gái đang đầm đìa máu trước mặt nàng lại cho thấy nàng đã biến những lời nói tưởng chừng vô tâm mà Vel cho là trò đùa thành hiện thực.

Dù tinh thần suy sụp, nàng vẫn chứng tỏ bản thân có thể đánh bại một <Tổng lãnh thiên thần>.

Rồi Sumika đã cho thấy.

――Ta vẫn luôn nghĩ. Chỉ cần ta có thể đến bên cạnh Homura-san.

Vào ngày đó, lời hứa mà nàng đã trao đổi với Homura không chỉ đơn thuần là một câu đùa hay giấc mộng hão huyền.

Và rồi,

“Tuy đó là một lời hứa ngốc nghếch, nhưng đã là lời hứa thì phải giữ. Dù ta là một Đại Cổ Thần, nhưng vì ta là một vị thần nên ta sẽ bảo vệ lời hứa của mình.”

Hãy để ta xác thực điều đó.

Lời hứa của cô gái này với Homura. Hồi kết của nó.

Chẳng ai bảo nàng phải làm thế. Nàng cũng không hề bị lời thề của Sumika thuyết phục.

Đây hoàn toàn là ý chí của chính nàng.

Suy cho cùng――

――Được thôi. Cứ thử xem ngươi có làm được không.

Bởi vì đó là lần đầu tiên nàng thấy Homura hạnh phúc đến thế, kể từ khi chàng còn ở trong <Đội đốt sách>.

“Hoshikawa Sumika. Ta sẽ công nhận ngươi là chủ nhân của ta.”

Ngay lập tức, cơ thể Vel phát ra ánh sáng và tan biến thành vô số mảnh giấy bay lượn.

Những mảnh giấy bay lượn trong gió, rồi xoáy quanh Sumika đang mất đi đôi cánh tay,

“……-!”

Một mảnh, rồi lại một mảnh, chúng được hấp thụ vào cơ thể Sumika.

(A――)

Mỗi lúc một mảnh giấy nhập vào, Sumika lại cảm nhận được một luồng ma lực không thuộc về mình đang lấp đầy cơ thể.

Chẳng bao lâu sau, sự thay đổi đó cũng bắt đầu hiện rõ ở ngoại hình của cô gái.

Mái tóc vàng óng ả điểm chút ánh sáng của nàng chuyển thành màu bạc.

Nhãn cầu trắng bệch hóa đen tuyền, hút trọn ánh sáng, còn đồng tử xanh biếc thì đổi sang màu vàng kim lấp lánh giữa màu đen như vầng trăng rằm chiếu sáng bầu trời đêm.

Đôi cánh tay bị đứt lìa của Sumika cũng dần tái tạo hoàn toàn theo quá trình biến đổi đó.

Đôi tay đã rơi xuống bỗng lơ lửng như thể thời gian đang quay ngược, rồi gắn chặt vào phần thịt đã bị cắt, sau đó những mảnh giấy của <Liber Legis> bám vào đường cắt như thể để che phủ, hàn gắn vết thương.

Nàng đã trở lại trạng thái ban đầu mà không hề có bất kỳ thay đổi nào.

“Đây, là……”

{<Bán Thần Biến>. Cơ thể ngươi và ta tạm thời hợp nhất. Ma lực và mạch ma lực cũng đều sử dụng cả của ta lẫn của ngươi, nên một vết thương cấp độ đó có thể chữa lành ngay lập tức.}

“Tuyệt vời…! Đây có phải là bí mật sức mạnh của Homura-san không?”

Nhìn luồng ma lực mạnh mẽ của thần đang cuồn cuộn trào ra từ bên trong cơ thể mình, Sumika hỏi Vel, người đang trực tiếp nói chuyện trong đầu nàng.

Vel lộ rõ vẻ khó chịu ra mặt trước câu hỏi đó.

{Thất bại thảm hại. Chủ nhân không cần sức mạnh như của ta. Nếu chúng ta làm điều gì đó như hợp nhất thì ta sẽ là kẻ kéo Chủ nhân xuống và làm chàng yếu đi. Nhưng điều này thì vừa đúng cho một kẻ yếu đuối như ngươi ngay từ đầu, như một bánh xe tập đi.}

Giọng nói hơi hờn dỗi của nàng chắc hẳn là vì nàng nghĩ Sumika đang chế giễu Homura.

Sức mạnh của chàng cho đến cuối cùng vẫn là sức mạnh thật sự của chính chàng.

Vel đã đưa ra lời nhắc nhở đầy châm biếm đó cho Sumika.

“A, a ha ha, cảm ơn cô đã suy nghĩ cho tôi…”

Dù mỉm cười gượng gạo trước những lời châm biếm của Vel, Sumika vẫn thầm nghĩ.

Dù Vel là hóa thân của Cổ Thần kia, nhưng cứ như thể cô bé này rất mực trân quý Homura.

Đúng vậy. Giống hệt như cô.

Vậy thì, ――họ chắc chắn sẽ hợp tác ăn ý với nhau.

Với niềm tin sắt đá trong lòng, Sumika một lần nữa chĩa nòng súng về phía kẻ địch trước mắt.

Ngược lại,

“<Hỗn Loạn Cuộn Trào>. Ngươi, không phải ngươi không được phép hỗ trợ con người sao?”

[IMAGE: ../Images/001.png]

Bị <Dấu Ấn Thái Cổ> đẩy lùi đôi chút, Gabriel lộ rõ vẻ ghê tởm trên khuôn mặt không có mắt mũi khi Vel can thiệp.

Trước điều này, Vel đáp lời, không phải qua miệng Sumika mà bằng cách làm rung động không khí bằng ma lực.

{Đó là điều một [Ta] khác đã nói. Ta không nhớ mình đã nói bất cứ điều gì như vậy. Sau cùng [Chúng Ta] tuyệt đối không hành động dưới một tư tưởng thống nhất không có ngoại lệ.}

[IMAGE: ../Images/002.png]

“……Thôi được. Dù sao thì ta cũng không có ý định để một sự tồn tại liên quan đến Cổ Thần ở lại vương quốc của thần linh. Ngay bây giờ, tại nơi đây, ngươi sẽ bị hủy diệt cùng với thất bại của <Kẻ Sử Dụng Tà Thần> này dưới tay Gabriel.”

Nói đoạn như khạc nhổ, thân thể Gabriel lún sâu xuống, hắn giương cao đôi cánh của mình.

Đó không còn là tư thế bất động thoạt nhìn như cho đến bây giờ nữa.

[IMAGE: ../Images/003.png]

Dù kẻ địch chỉ là một thân thể duy nhất trong số hàng triệu hóa thân, nhưng nó vẫn là một sự tồn tại của <Thần Ngoại Giới> với trạng thái linh hồn cao hơn cả <Tổng Lãnh Thiên Thần>.

Gabriel cũng không có ý định chiến đấu như thể đang vui đùa với trẻ con như hắn đã làm từ nãy đến giờ.

Trước sự thù địch của <Tổng Lãnh Thiên Thần> này,

{Thật trùng hợp. ――Ta cũng không có ý định để tất cả các ngươi, những kẻ đã giết Chủ Nhân, sống sót.}

[IMAGE: ../Images/004.png]

Cứ đến đây. Trong tâm trí Sumika, vẻ ngoài xinh đẹp như búp bê của Vel,

{Chuẩn bị đi. Ngươi sẽ không có được cái chết dễ dàng đâu.}

Như thể vẽ nên một màu đỏ máu được cô đọng từ mọi loại cảm xúc tàn nhẫn nhất, Vel phát ra một tiếng cười khẩy cực kỳ khủng khiếp khiến người ta cảm thấy ghê tởm.

[IMAGE: ../Images/005.png]

“HAA-!”

Ngay sau đó, Gabriel đạp đất, chấp nhận lời khiêu khích của Vel và vung cánh tay thành lưỡi kiếm vào Sumika.

Ngay cả việc theo kịp chuyển động đó cũng vượt quá giới hạn của cơ thể con người, sáu nhát chém từ trái và phải ở các chiều không gian khác nhau.

Nhưng, Sumika bước sang trái và phải xuyên qua sáu lưỡi kiếm tàn bạo này và né tránh an toàn.

(Mình có thể nhìn thấy nó...! Chuyển động của Gabriel mà mình hoàn toàn không thể nhìn thấy lúc nãy!)

Thân xác của Sumika sau khi trải qua <Bán Thần Biến Hóa> cũng không còn là con người nữa.

Vì vậy, cô có thể theo kịp cuộc tấn công và phòng thủ trong không gian này.

{Sumika còn trên cả ta nếu là về kinh nghiệm chiến đấu. Ta sẽ giao quyền chỉ huy cơ thể cho cô, vậy nên hãy chiến đấu như cô vẫn làm từ trước đến nay. Ta sẽ toàn tâm toàn ý hỗ trợ.}

“Tôi hiểu!”

Sumika đã hành động nhanh hơn cả câu trả lời của mình.

Để bề mặt không bị tàn phá bởi trận chiến của họ, cô kích hoạt <Không Kích> và bay vút lên bầu trời.

Đồng thời, những khẩu súng lục trong tay cô cọ xát vào nhau như đánh lửa, băng đạn trượt ra.

Sau đó,

“<Rút Súng Nhanh>!”

Bằng cách sử dụng Kỹ Năng Anh Hùng sở hữu sự bảo hộ của đòn đánh tức thì, ba viên <Hi Hi’iro no Kane> mỗi bên trái và phải đã trả lại sáu nhát chém.

Không một phát bắn nào trong số đó trượt và đều găm vào cơ thể Gabriel. Những viên đạn để lại vết thương do đạn,

“Nuh, NUAaAAA!?”

Đồng thời Gabriel rên rỉ một tiếng đau đớn mà hắn chưa từng làm cho đến nay.

“Đây là…!”

Khi trông vào, vết thương do đạn như bị axit xói mòn, thân thể bạc xám của Gabriel biến thành màu đen và đang tan rữa nhầy nhụa.

[IMAGE: ../Images/..]

Chỉ thoáng nhìn hiện tượng đó, Sumika – người sở hữu kiến thức uyên thâm về vực sâu – lập tức hiểu rõ.

“Độc của Gla’aki……!”

{Đúng vậy. Nọc độc của Gla’aki vấy bẩn linh hồn. Nó có tác dụng tức thì đối với những thiên thần sở hữu tinh thần cấp cao.}

Phải. Vel đã yểm nọc độc của Gla’aki vào viên đạn <Hi Hi’iro no Kane> mà Sumika bắn ra.

Độc của một vị thần gọi là Gla’aki có thể biến sinh linh thành xác sống vô tri, một thứ kịch độc tà ác phỉ báng sự sống. Chỉ cần chạm nhẹ vào da, nó sẽ gây phản ứng mãnh liệt với linh hồn thuần khiết của một Tổng Thiên Thần.

Thế nhưng,

“Đừng hòng nghĩ rằng Gabriel sẽ gục ngã chỉ vì thứ thấp kém này……!”

[IMAGE: ../Images/..]

Gabriel dùng ý chí kiên cường để trấn áp cơn đau dữ dội đang thiêu đốt cơ thể. Rồi, một luồng sáng dữ dội bùng lên từ gương mặt tựa quả cầu của hắn,

“<Megiddo Flame>-!”

<Megiddo Flame> – ngọn lửa tập trung đến mức biến thành cực quang trắng xóa – được tung ra về phía Sumika đang lao vút lên bầu trời. Độ dày của luồng sáng này không thể sánh với của Raphael. Nếu bị nuốt chửng bởi nó, dù ở trạng thái <Bán Thần>, cô cũng khó lòng toàn thây.

[IMAGE: ../Images/..]

Vì vậy, Sumika lập tức định né tránh bằng <Không Kích>, nhưng――

{Không cần phải né.}

“-!?”

Ngay lập tức, Vel cướp quyền kiểm soát cơ thể từ Sumika, giữ chặt lấy cử động của cô. Kết quả là Sumika không kịp thực hiện động tác né tránh, và phải đón nhận cái nóng bỏng rát từ luồng cực quang lấp đầy toàn bộ tầm nhìn.

[IMAGE: ../Images/..]

Một đóa hoa ánh sáng và lửa khổng lồ nở rộ trên bầu trời, cùng lúc với cú va chạm. Luồng cực quang trắng xóa cùng với luồng xung kích cuồng bạo tràn ngập cả khu vực Tokyo, ánh sáng chói lòa đến mức mọi người không thể phân biệt được màu sắc.

[IMAGE: ../Images/..]

[IMAGE: ../Images/..]

Bên trong quầng sáng ấy,

“KAAAaAAA-!!!!”

Gabriel di chuyển.

Lưỡi kiếm ở cánh tay trái hắn biến đổi thành thứ gì đó giống như một ngọn giáo kỵ sĩ mỏng manh. Hắn đã thấy. Khoảnh khắc Sumika bị nuốt chửng bởi luồng sáng, Vel, người đang chiếm hữu Sumika, đã triển khai lớp màn chắn đen từng chặn đứng đòn chém của hắn trước đó. Kẻ địch vẫn còn sống sót bên trong ánh sáng này.

[IMAGE: ../Images/..]

Với niềm tin đó, Gabriel phóng thẳng cánh tay đã biến thành ngọn giáo kỵ sĩ, vọt lên không trung.

[IMAGE: ../Images/..]

Trong quầng sáng, trái tim bị đâm xuyên.

“Khụ!”

[IMAGE: ../Images/..]

Cùng lúc với tiếng hét, một phản lực trở lại, cảm giác xuyên qua da thịt ẩm ướt.

Chẳng bao lâu sau, ánh sáng tan biến và cảnh vật trở lại như cũ.

“Đội trưởng-!”

“Tiểu thư-!?”

Ngay cả trong mắt những đồng đội của Sumika, những người đang ngước nhìn hai người bay lên trời, cảnh tượng ngọn giáo của Gabriel đâm xuyên ngực Sumika vẫn in rõ mồn một. Và rồi, cảnh Sumika bị đâm xuyên hóa thành màu ngũ sắc nhờ nhờ, chảy rũ xuống từ ngọn giáo như bùn tan chảy cũng được phản chiếu.

[IMAGE: ../Images/..]

“Teke lili! Teke lili!”

“Đây là, ……<Shogoth>!”

[IMAGE: ../Images/..]

Gabriel tặc lưỡi trước giọng nói chế giễu. Nhìn lên bầu trời đã mất đi ánh sáng, có hơn ba mươi Sumika đang lơ lửng xung quanh hắn. Chúng là những <Shogoth> đã biến hình để gây nhiễu loạn.

{Ngươi có biết đâu là bản thể thật không?}

[IMAGE: ../Images/..]

{Đồ vô lễ-!}

Câu hỏi của Vel, đầy vẻ châm biếm, được Gabriel đáp lại bằng giọng sắc bén như lưỡi dao.

“Ta chỉ cần đâm xuyên tất cả!”

Và rồi, đối mặt với những bản sao giống hệt nhau đang giăng đầy trên bầu trời. Gabriel lần lượt xiên từng bản sao một với kỹ năng dùng giáo nhanh như chớp. Chỉ trong nháy mắt, tim và đầu của chúng bị đâm xuyên, những <Shogoth> hóa thành bùn và rơi xuống đất.

[IMAGE: ../Images/..]

Ngay từ đầu vốn dĩ chúng đã chỉ là những phân bản tạo ra từ giống loài hạ đẳng, làm sao có thể tạo nên bất kỳ sự kháng cự đáng kể nào chứ?

“Thế là hết!”

Cuối cùng, cái cuối cùng còn lại, ――nói cách khác là trán của Sumika thật, cũng bị mũi giáo bạc xám xuyên thủng.

Cùng lúc đó,

{Câu trả lời là, ――trượt hết.}

“――!?”

Cái cuối cùng cũng tan chảy thành bùn nhớt màu ngũ sắc rồi đổ sụp xuống.

Và rồi,

[IMAGE: ../Images/..]

Mở ra từ không gian bên ngoài tới kẻ phán xét ranh giới của hiện tượng

Gabriel nghe thấy câu thần chú đó từ phía sau.

Khi y hoảng loạn quay lại, Sumika với một lỗ hổng khoét sâu trên vai, máu tươi rỉ ra, đang giương súng ở tư thế sẵn sàng bắn <Grim Bullet>.

Đúng vậy. Ngay từ đòn đầu tiên khi cô gái bị đâm xuyên, cô đã hóa thành <Shogoth> và vòng ra sau lưng Gabriel.

Gabriel cũng vừa nhận ra thủ đoạn này, nhưng đã quá muộn――

“Đến từ kẽ hở giữa bóng tối và thiên đường! <Kẻ Xé Toang Bức Tường>――Daoloth!!”

Lồng ngực Gabriel bị xuyên thủng bởi sức mạnh của một Cựu Thần đã đày Raphael đến bên ngoài không thời gian.

“Nứ, ô, ôôôôÔ, ô, ô, ô ôô!?!?”

Bị vặn xoắn, bị vặn xoắn, như một sợi dây cao su dày bị vặn xoắn mạnh mẽ rồi phát ra âm thanh khó chịu, cái lỗ mở ra trên ngực y đang hút cơ thể Gabriel như một vòng xoáy.

Gabriel không thể phản kháng thỏa đáng hệt như cách Raphael từng phải chịu đựng, y bị nuốt chửng vào phía bên kia tấm màn,

“Ư, ơ――――”

Cuối cùng, hình dáng y biến mất trước mặt Sumika.

Không có nơi nào trong vũ trụ này, một không gian trống rỗng nơi không gian, không thời gian, không khái niệm, không gì tồn tại.

Gabriel bị kéo vào lãnh địa của Daoloth.

Đó là, điều lẽ ra phải xảy ra.

Nhưng,

――Ngươi có biết ý nghĩa tên Gabriel là gì không? ――

“Ca, -……!?”

Ngay sau khi câu hỏi đó chấn động bầu không khí, Sumika cảm thấy một cú va chạm sắc bén xuyên qua bụng mình.

Khi nhìn xuống, mũi giáo bạc xám đang xuyên qua rốn cô như thể muốn đào bới nó.

Sumika hoảng hốt lùi lại để rút mũi giáo ra và mở to mắt kinh ngạc.

Bởi vì mũi giáo đang vươn ra từ một lỗ đen đang cố nuốt chửng và cô lập mọi thứ.

Chẳng mấy chốc, không chỉ mũi giáo, mà một thanh kiếm tay cũng thò ra từ cái lỗ đó.

Và rồi hai thứ đó dùng sức mạnh thô bạo xé toang cái lỗ chật hẹp, đồng thời,

“Nó có nghĩa là thần là sức mạnh của ta……-!”

Cái lỗ bị xé toang ra hai bên.

Thiên thần bạc xám Gabriel, sở hữu sức mạnh thể chất vô song được thần trao cho cùng với cái tên đó, đã trở về từ lãnh địa của Daoloth bằng sức mạnh tuyệt đối.

Sumika, người không thể nghĩ rằng <Grim Bullet> có thể bị đánh bại, trong khoảnh khắc đã mất hết khả năng suy nghĩ.

Gabriel không bỏ lỡ sự xao động đó của Sumika.

[IMAGE: ../Images/..]

Vỗ đôi cánh với những chiếc lông tựa lưỡi dao, y một lần nữa đâm giáo vào Sumika.

{Sumika-!}

“――!”

Tiếng Vel bằng cách nào đó đã giúp Sumika lấy lại ý thức và cô liên tục né tránh những cú đâm của Gabriel sang trái, sang phải, đồng thời,

Phóng ra đòn phản công <Quick Draw>,

Tất cả viên đạn đều trúng đầu Gabriel khi y trở nên không phòng bị vì chuyển sang tấn công.

Hơn thế nữa, những viên đạn ma thuật pha lẫn kịch độc thần thánh của Gla’aki đã thổi bay đầu Gabriel.

Tuy nhiên――

(Hắn không dừng lại-!)

Ngay cả khi mất đầu, Gabriel vẫn xông thẳng tới Sumika và thanh kiếm tay của y loé lên theo chiều ngang, định chém đôi cô.

{<Radiant Trapezohedron>}

Nhưng lưỡi kiếm vung ra đã bị đẩy lùi với những tia lửa tóe ra.

Đó là bởi Vel đã triển khai một kết giới tựa viên kim cương đen bao quanh Sumika.

“May, may mà có cô……!”

{Không chỉ thế đâu. Một nhát chém có thể chặn được, nhưng một cây giáo với sức mạnh tập trung vào một điểm thì――}

Không thể chặn nổi.

Khi Vel thông báo với cô bằng giọng điệu tràn ngập sự bực tức, Gabriel đã mường tượng ra viễn cảnh tồi tệ nhất.

“Đến đây là hết! Ôi, tên thần đáng ghét kia…!”

Ngay cả khi đã mất đầu, Gabriel vẫn dùng giọng điệu quen thuộc mà tuyên bố, rồi đâm thẳng ngọn giáo của mình.

Ngọn giáo xám bạc dễ dàng xuyên thủng <Hình Thang Quang Huy>, lao thẳng vào tim Sumika.

Không còn thời gian để né tránh nữa.

――Chính vì vậy, Sumika đã hạ quyết tâm, khép chặt mi mắt.

“――――!?”

Ngay lập tức, cú đâm của Gabriel chệch mục tiêu, xuyên vào không khí.

Đó là lẽ tự nhiên.

Bởi vì Sumika đã cách Gabriel cả trăm mét.

Cô di chuyển chỉ trong một thoáng.

Không.

Cô gái đã [biến mất] rồi [xuất hiện].

Cô đã tháo rời bản thân mình thành một đơn vị ảo tưởng, sau đó tái cấu trúc lại sự tồn tại của mình tại tọa độ được chỉ định bằng cách dịch chuyển lượng tử.

{Đại ma thuật kết hợp nguyên tố không gian và nguyên tố thời gian cấp năm――<Dịch Chuyển Tức Thời>. Ta chưa từng nghĩ ngoài Sư Phụ ra lại có con người nào có thể sử dụng được nó. Phải nói là, quả nhiên không hổ danh. Nếu ngươi không phải là một pháp sư ít nhất có thể dùng được ma thuật này, thì ta cũng chẳng thiết tha làm gì cả.}

Đó là ma thuật của Homura mà Vel đã chứng kiến chỉ một lần trong trận chiến với Jambure.

Vel đã dành lời tán dương cho thiên tài Sumika khi cô bé có thể tái hiện nó chỉ bằng cách quan sát.

Mặc dù cách nói hơi có vẻ không thành thật, nhưng Vel, người đang hòa làm một với Sumika, đã truyền đi lời khen ngợi của mình, khi tài năng của Sumika đã lấp đầy trái tim cô ấy bằng sự ngưỡng mộ.

Trước lời đó, Sumika đáp lại:

“Cảm ơn… Nhưng tôi không thể làm thế lần thứ hai được đâu…”

Cô bé nở một nụ cười gượng gạo, khóe mắt rỉ máu.

Ma thuật cấp năm, đỉnh cao của ma thuật nhân loại, hơn nữa lại kết hợp hai ma thuật cùng cấp năm, vốn là một đại ma thuật không thể sử dụng bởi bất kỳ ai khác ngoài một <Kẻ Tối Thượng> như Homura. Vậy mà Sumika lại sử dụng nó mà không hề tập luyện trước. Dù cơ thể cô bé đang trải qua <Bán Thần Biến Hóa>, cái giá phải trả vẫn cực kỳ lớn. Chỉ một lần sử dụng ma thuật đó đã khiến Sumika chịu đựng đến mức cảm giác như một phần não của cô bé đã tan chảy.

Và rồi――

“Ngươi không biết từ bỏ là gì sao. Đành chịu đi. Với sức mạnh của Great Old One chưa được triệu hồi hoàn chỉnh, Gabriel này sẽ không bị đánh bại đâu!”

Gabriel, kẻ đã mọc đầu mới trong chớp mắt, không chút thương tiếc truy đuổi Sumika đang đứng trên bờ vực kiệt sức.

Ngược lại, Sumika không còn bất kỳ quân bài nào để lật.

Mặc dù độc của Gla’aki gây ra cơn đau dữ dội tạm thời, nhưng nó không ảnh hưởng đến sinh mạng của Gabriel.

Ngay cả át chủ bài <Viên Đạn U Ám> của cô bé cũng không hiệu quả, hơn nữa cô còn không biết mình nên làm gì nữa.

Nhưng dù vậy,

“…”

Sumika vẫn giương súng lên.

Đúng như Gabriel nói, chắc chắn đây có thể chỉ là một sự vùng vẫy vô ích.

Tuy nhiên,

Cô biết về phép màu vẫn luôn xảy ra bất cứ lúc nào với những người tiếp tục vật lộn một cách xấu xí, không bỏ cuộc giữa biển tuyệt vọng.

Và rồi――, chính là khoảnh khắc tiếp theo, điều đó đã xảy ra.

ia ia hasutaa

hasutaa kufuayaku……burugutomu

“ “――…!?” “

Tiếng nói. Hàng chục triệu tiếng gầm gừ đồng thanh từ sâu thẳm lòng đất rung chuyển cả bầu trời, vọng đến tai Sumika và Gabriel.

Vì cả hai đều biết ý nghĩa của những lời từ thế giới âm phủ đó, nên cả hai đồng loạt dừng mọi hành động, hướng ánh mắt về phía phát ra âm thanh, ――phía dưới khu sinh hoạt Tokyo ngay bên dưới họ.

Và rồi,

(Cái, cái này là…!)

Sumika nhận ra.

Khu sinh hoạt Tokyo phía dưới.

Chín bức tường phòng thủ vươn lên bầu trời tạo thành hình chữ ‘V’.

Vel lẩm bẩm nhẹ nhõm khi nhìn thấy cảnh đó.

{Kịp lúc rồi.}

Cô ấy nói.