Ultimate Antihero

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ankoku Kishi to Issho!

(Đang ra)

Ankoku Kishi to Issho!

Sasaki Sakuma

Với lối suy nghĩ được ông nội truyền lại, cùng bộ giáp đen tuyền và thanh đại kiếm nhuốm máu, Alba chấp nhận giúp họ chinh phục mê cung sâu thẳm ấy. Dựa trên truyền thuyết về Hắc Kỵ Sĩ, một huyền thoạ

21 1

Hôm nay cô tiểu thư ma nữ cũng đang cố gắng để sống sót.

(Đang ra)

Hôm nay cô tiểu thư ma nữ cũng đang cố gắng để sống sót.

总裁下放

Tôi xuyên vào thân một đứa con gái mồ côi ở khu nhà nghèo, ..."

11 4

Golden Time

(Đang ra)

Golden Time

Yuyuko Takemiya

Tada Banri, tân sinh viên của một trường luật tư thục tại Tokyo, đã hoàn toàn mất phương hướng sau lễ khai giảng khi đang cố tìm đường đến buổi sinh hoạt đầu khóa. Đúng lúc ấy, cậu bắt gặp Yanagisawa

79 1

The Young Lady Blessed By The Gorilla God

(Đang ra)

The Young Lady Blessed By The Gorilla God

Shirohi

Đây là câu chuyện kể về hành trình cô gái nhỏ giải quyết tất cả mọi vấn đề và sự cố chỉ bằng sức mạnh cơ bắp thuần túy.

3 1

Elf nuôi dạy trẻ

(Đang ra)

Elf nuôi dạy trẻ

O동글군O

*Tác phẩm nuôi dạy trẻ em đầu tiên trên Novelpia dành cho người lớn.

98 2244

Kurasu no Hime wa Watashi no Wanko

(Đang ra)

Kurasu no Hime wa Watashi no Wanko

Inukai Anzu

Chúng tôi, có phải là có chút gì đó không ổn rồi không?

12 36

Quyển 1 - Kẻ Phản Bội Vô Song và Bất Khả Chiến Bại - Chương 15: Chương 2.6

Chikori đạp mạnh chân, lao vun vút về phía Sumika, xé tan luồng gió cản.

Cô ấy sẽ không bao giờ cố tình để bản thân thất bại.

Cô gái hiểu rõ điều đó.

Nếu không dốc hết sức ở đây, cô sẽ chẳng thể phô diễn sức mạnh của Sumika cho Homura thấy.

Chính vì vậy, cô lao đi như bay, dùng hết toàn bộ sức lực.

Cô ta nhanh hơn cả Sumika, nhằm tung ra đòn tấn công chính xác vào mục tiêu.

Nhưng...

(-!?)

Chikori nhận ra.

Dù cô có chạy mãi, chạy mãi, khoảng cách giữa cô và Sumika vẫn không hề giảm đi một cách khó hiểu.

Đó là ma thuật của Sumika.

Phụ chú chú giải đảo ngược phép thuật. Một kỹ thuật siêu cấp của pháp sư, dùng cách pha trộn âm giai ma thuật vào những lời nói thông thường để niệm chú trong khi trò chuyện. Ẩn sau một vài lời Sumika đã nói trước khi rút tập tài liệu ra, cô đã bố trí một phép thuật làm méo mó không gian. Đây là chiêu bài cuối cùng của cô. Một mánh khóe để câu giờ, chuẩn bị cho chiêu bài đó.

“Đúng như dự đoán…!”

“――”

Mặt khác, Sumika hít một hơi thật sâu, dồn toàn bộ ma lực.

Gió vàng cuồn cuộn trào ra từ khắp cơ thể cô.

Được cơn gió tràn đầy ma lực của Sumika thổi tung, tập tài liệu mở ra.

Hàng trăm trang giấy rời lật qua lật lại, phát ra âm thanh lộn xộn lớn.

Từ trong số những trang giấy đó, Sumika xé ra vài tờ.

Những mảnh giấy bị xé rời.

Đó là những lời mô tả sự thật đáng ghê tởm, lẽ ra không bao giờ được tiết lộ, được một người tên Laban Shrewsbury mang về từ thư viện của một thế giới khác.

[Mảnh Vỡ Celaeno] — những mảnh giấy này là bản sao của nó.

Cầm bản sao trong tay, khi Sumika nhắm mắt lại — cô thốt lên những lời kết nối cô với vực sâu của không gian.

Hãy ngước nhìn lên cao, nơi bầu trời xanh thẳm

Những vì sao cuồn cuộn tỏa sáng chói lọi trong sự báng bổ, báo hiệu sự khắc ghi định mệnh cho ngươi

Kẻ lữ hành cưỡi gió, hỡi vị thần của sự im lặng trắng muốt vĩ đại

Phá vỡ lời răn đe vĩnh cửu và đứng dậy, xé toạc bầu trời và đến đây

Mọi gậy đá, cây cỏ, tất thảy

Để quét sạch mọi thứ bằng quyền năng của ngươi

Cùng với những lời đó, những mảnh giấy vụn trong tay Sumika được bọc trong ngọn lửa, biến đổi hình dạng.

Từ giấy — thành một [viên đạn bạc] duy nhất.

Cô gái nhanh nhẹn nạp nó vào khẩu súng lục ổ quay, và chĩa nòng súng vào Chikori đang lao đến gần.

Đó chính là phong cách chân thực của Hoshikawa Sumika nghiêm túc.

Năm năm trước — người anh hùng đã cứu cô, và cũng là mạng sống của tất cả mọi người trên thế giới này.

<Người Sử Dụng Ác Thần> Kamishiro Homura. Thần tượng anh ấy, cô mong muốn trở thành như anh, và cô đã đạt đến đỉnh cao duy nhất này.

Tên của nó là — <Đạn Sát ThầnGrim Bullet>.

Biến một bản sao của cuốn ma đạo thư ghi chép về ác thần thành viên đạn, sức mạnh của thần mà từ trước đến nay chỉ Homura mới có thể điều khiển giờ đây có thể được bắn ra. Chỉ ở một dạng hạn chế nhưng cô đã cho thấy mình có thể thi triển sức mạnh đó, ma thuật vĩ đại nguyên bản của Hoshikawa Sumika đã khiến cô được gọi là pháp sư hạng S.

Và rồi tên của ác thần (Cổ Thần Vĩ Đại) được viết trong [Mảnh Vỡ Celaeno] là —

“Phá hủy một cách điên cuồng. — <Thần Bão Tố Nổi Giận> Ithaqua!!!!”

Vừa xướng lên chân danh của ác thần ẩn sâu trong vực thẳm không gian, cô vừa bóp cò viên đạn ma thuật.

Búa súng đập vào kim hỏa, thứ bắn ra từ nòng súng là — một cơn bão băng giá.

Quét đổ nhà cửa, thổi bay rừng rậm, thậm chí có thể thay đổi địa hình, đó là sức mạnh của thần bão.

Sức mạnh đó được nén đến giới hạn, mang hình dạng một con đại bàng khổng lồ, nó được bắn ra nhắm thẳng vào Chikori.

Không gian bị đại bàng bạc chạm đến đóng băng tuyệt đối, từng chút một, bùng nổ như một cơn bão quét qua.

Nó lướt đi trong không trung, tung tóe ra những hạt bụi kim cương li ti sinh ra từ chính nó.

Lạnh giá và bão tố. Chikori, giờ đây đang ở vào thế yếu trước sức mạnh hủy diệt áp đảo ấy thì—

“-!”

Chikori dồn toàn bộ ma lực còn sót lại vào nắm tay phải.

Thứ được tạo ra là một nắm đấm ánh sáng, như thể tia sét trắng vừa được khai sinh trong đó.

Đối chọi với nguồn ma lực cực kỳ đậm đặc ấy, không gian xung quanh bị vặn vẹo như hơi nóng bốc lên.

Nắm đấm của cô lúc này đúng thật, thực sự, đang mang trong mình sức mạnh đủ để phá vỡ cả vỏ Trái Đất.

Sức mạnh đủ để phá hủy cả một vì sao.

Thế nhưng dù có sở hữu sức mạnh như vậy—cô cũng không thể phá vỡ sức mạnh của thần linh này.

Dù thế nào, cô cũng hoàn toàn hiểu rõ điều đó.

Nó giống như ném một viên sỏi vào chiếc xe tải đang lao tới vậy.

Sự hiện diện của Ithaqua đơn giản là quá sức áp đảo.

Suy cho cùng, chỉ bằng việc đại bàng bạc hiện thân, nhiệt độ của không khí xung quanh đã ngay lập tức hạ xuống dưới điểm đóng băng.

Nếu cô lao mình vào khối băng giá này thì cô sẽ chẳng thể làm được bất cứ điều gì.

Bản thân cô hiện tại không thể chống lại nó bằng bất cứ giá nào.

Cô đã thua.

Dù có vùng vẫy thế nào cô cũng sẽ thua.

Nhưng—chính vì vậy, Chikori cảm thấy tự hào.

Hình mẫu mà cô thần tượng, đang sở hữu một sức mạnh vượt xa tầm với của cô lúc này.

(Sư phụ, người thấy không!? Đây chính là <Viên Đạn Ma Thuật> Hoshikawa Sumika!)

Cùng với một niềm vui sướng tột độ, Chikori vung nắm đấm ánh sáng của mình nghênh đón hiện thân của Ithaqua đang lao tới.

Thất bại của cô đã được định đoạt.

Thế nhưng dù vậy, ngay lúc này cô cũng không thể ngừng dốc cạn toàn bộ sức lực vì ân nhân của mình.

Từ mắt cá chân đến eo, từ eo đến vai, từ vai đến cổ tay.

Toàn bộ cơ thể cô xoay tròn đồng bộ, truyền một sức xuyên phá kinh ngạc vào nắm đấm.

Đòn đánh duy nhất dồn hết tâm huyết ấy, không có gì đáng phàn nàn—

“Đến đây là đủ rồi.”

Ngay lập tức, Homura chen vào giữa Ithaqua và Chikori, dễ dàng chặn nắm đấm của cô bằng tay trái.

Dễ dàng như bắt bóng trong trò chơi ném bắt.

“……hả,”

Chikori thốt lên một tiếng ngạc nhiên.

Thế nhưng hành động của Homura không dừng lại ở đó.

Vừa chặn nắm đấm có thể phá vỡ cả một vì sao bằng một tay trái, tay phải còn lại của Homura mở ra trước con đại bàng bạc đang lao tới,

“Biến mất.”

Một từ. Vừa dứt lời niệm chú cô đọng, sử dụng ma thuật cấp độ năm (cấp tối thượng) hệ không gian・Thời Gian Không Gian Nghiền Nát, được cho là chỉ có pháp sư Hạng S của Anh Quốc mới có thể sử dụng, con đại bàng bạc cùng với không gian đã bị nghiền nát trong nắm tay của Homura.

Những chiếc lông tản mát từ con đại bàng đang bay rơi xuống đất nhẹ nhàng, khiến sàn nhà hơi đóng băng.

“Gì chứ……”

Sumika bật ra tiếng kinh ngạc trước cảnh tượng đó.

Chắc chắn rồi, đối phương là <Người Sử Dụng Ác Thần>. Vị anh hùng đã cứu thế giới.

Không nghi ngờ gì nữa, anh ta là pháp sư xuất sắc nhất trong lịch sử loài người.

Tuy nhiên, vào thời điểm anh ta bị trục xuất khỏi xã hội loài người, anh ta đã nhận một biện pháp từ <Chính Phủ Thế Giới Liên Minh> đó là <Đại Phong Ấn Hào Quang>.

Đó là xiềng xích kiềm chế sức mạnh của anh ta, thứ có thể hủy hoại thế giới chỉ bằng một mình anh ta.

Long mạch tồn tại trên hành tinh này, chính ma lực của Trái Đất, 70% trong số đó được dùng để cung cấp năng lượng cho ma thuật phong ấn này.

Người ta nói rằng khi phong ấn này còn hoạt động, mặc dù anh ta là <Người Sử Dụng Ác Thần> nhưng anh ta không thể sử dụng sức mạnh của mình ngoài chỉ mười phần trăm.

Vậy mà dù vậy—

(Chỉ với mười phần trăm sức mạnh của hắn mà khoảng cách giữa chúng ta vẫn lớn đến vậy sao…)

Thứ Sumika vừa triệu hồi không nghi ngờ gì chính là một hóa thân của thần linh, là biểu tượng quyền năng.

Thế nhưng, sức mạnh vĩ đại ấy lại dễ dàng bị nghiền nát đến thế…

“…”

Ngay lúc này, Sumika đã hoàn toàn hiểu rõ.

Những lời mà Homura đã nói ngày hôm qua—

{Từ góc độ của một *Kẻ Sử Dụng Ác Thần* (ta đây), chuyện phân chia đẳng cấp của các *Kẻ Sử Dụng Anh Linh* (như ngươi) chẳng khác nào so chiều cao giữa những hạt sồi cả.}

Bây giờ nàng mới thấu tỏ, lời nói đó của hắn đúng là sự thật không chút hoa mỹ.

Những lời ấy không hề chứa đựng sự khinh miệt hay khiêu khích, Homura chỉ đơn thuần nói ra sự thật trần trụi từ chính miệng hắn.

Bởi lẽ, dù bị phong ấn tới chín mươi phần trăm sức mạnh, hắn vẫn có thể thi triển những loại ma thuật mà chỉ có pháp sư cấp S mới đủ khả năng.

Đứng trước hắn, dù là cấp S hay cấp E, cũng chẳng có mấy khác biệt, thậm chí còn không đáng để so sánh hơn thua như những hạt sồi.

(…Mọi thứ đều tầm thường như nhau.)

Đó là một sự chênh lệch sức mạnh quá đỗi phi lý, đến mức người ta chẳng còn cảm thấy thất vọng hay bực dọc được nữa.

Chứng kiến cảnh tượng ấy, Sumika khẽ cúi gằm mặt xuống, như thể đã buông xuôi tất cả,

“Hoshikawa Sumika. Trận đấu này, tôi xin nhận thua.”

Nàng khẽ khàng thốt ra lời ấy.