9 giờ 45 phút ngày 2 tháng 11/ Trong phòng riêng – Dinh thự MEP/ Thiếu Tá Độc Lập Anokutara Kaina
Cậu có một giấc mơ. Giấc mộng mà bản thân bán linh hồn cho Ác Quỷ và phải ngược xuôi để gầy dựng Vương Quốc cho kẻ đó.
“Uwaaaaaa!?” – Kaina bỗng nằm bật dậy – “____Oa ụa!?”
Mũi cậu đụng vào một vật thể mềm mại không xác định nào đó và nằm ngửa trở lại.
“Đây là lần thứ hai rồi đó.” – Âm thanh từ phía trên vọng xuống. Đó là giọng nói quyến rũ của thiếu nữ, là giọng nói của Ác Quỷ đã bất giác trở thành chủ nhân của mình – “Trông mặt lãnh đạm vậy chứ thật ra cậu dê lắm phải không?”
“Cô… cô ồn ào quá đấy!” – Kaina mặt đỏ lựng và nhanh chóng nhảy xuống giường.
Nhìn một vòng thì đây chính là căn phòng của cậu. Nơi ngủ nghỉ suốt 13 năm của Kaina.
“Không phải là [cô], ta đã xưng tên rồi mà.”
“À ờ, hình như vậy thật. Để xem… Li… Li…”
“Gì vậy ta? Không lẽ cậu ngại gọi tên con gái à? Trai tân hử? Lúc hôn môi cũng lộ vẻ quýnh quáng cả lên.”
“Cô ồn ào quá nhe!”
“Tên.”
“Ư…”
“Gọi tên mau!”
“Li…. Lilith.”
“Aha! Làm tốt lắm, ta có lời khen cho cậu.”
“Ugu…”
Thiếu nữ Ác Quỷ không tay___ Lilith nằm vật ra giường.
“Ngươi bất kính quá đấy!” – Bất chợt, một giọng nói trung tính phát ra từ dưới chân – “Phải thêm cả [Điện Hạ] vào nữa!”
Kaina nhìn xuống thì trông thấy Ác Linh trong suốt____ một con ngựa cỡ bàn tay không thể duy trì trạng thái Nhập Hồn đang đứng. Con ngựa mang cánh đang dùng chân trước bọc bằng Ether và đá vào cẳng chân của Kaina.
“Đ… đau quá nhe cái con này!? Điện hạ là cái quái gì chứ?”
“Nào nào, Sear. Ngươi chỉ cần tập trung hồi phục Ether thôi.”
“___Vâng!” – Ác Linh cúi đầu rồi tan biến như làn sương.
“Vừa rồi là Sear, tuỳ tùng của ta. Nhờ ăn thật nhiều lõi Ether nên nó mới có thể không biến mất.” – Lilith ôn hoà mỉm cười – “Nhờ công của cậu đấy.”
Kaina bối rối trước việc một mỹ nữ như thế này lại đang nằm trên giường của mình.
“Đúng rồi, trong lúc cậu ngủ thiếp đi thì xảy ra nhiều chuyện lắm đó?”
“Ph… phải rồi! Lúc đó, tôi đã ngất đi… Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra!?”
“Chúng ta bị đám thầy trừ tà bao vây.”
“….Ừm.”
“Bị bắt giữ.”
“A….”
“Có một tên tự xưng là cha của cậu xuất hiện.”
“Daddy bình an sao!?”
“Tên pháp sư đó tuyệt thật đấy. Cả ta chắc cũng không địch lại đâu.”
“Về tổng lượng Ether thì chẳng phải Lillith áp đảo hơn sao?”
“Nói chung là một khi cậu đã không thể xài được thì ta chẳng có cách nào để kháng cự cả___”
“Xài… xài được?”
“___Và ta đã đầu hàng như thế này nè.”
Kaina đứng dậy và xoay nắm cửa___ nhưng lại không được. Theo [Văn Thù Tuệ Nhãn], toàn bộ cửa ra vào, cửa sổ, tường, trần và sàn nhà đều đã được bao phủ bởi kết giới phòng ngự kiên cố. Hiện tại, cậu đã là Ác Quỷ____ kẻ địch của loài người. Chuyện bị đặt dưới giám thị cũng là điều đương nhiên.
“Aa…. aa…..” – Kaina ôm lấy đầu. Cho đến hôm qua, cậu vẫn còn là Thiếu Tá Độc Lập trẻ tuổi nhất. Cho dù không thể địch lại người cha đi nữa, cậu vẫn còn một tương lai tươi sáng và có thể tiến bước trên cuộc đời thuận buồm xuôi gió. Nhưng chỉ sau một đêm, cậu đã trở thành kẻ địch của cả quốc gia và con người, trở thành kẻ không biết sống chết nay mai sẽ như thế nào.
“Đừng than thở như vậy. Trong lúc vẫn còn thuần phục thì ta sẽ cưng nựng cậu cho.” – Ác Quỷ không tay dùng chân chống người ngồi dậy – “Đúng rồi, trước hết thì ta phải biết tên cậu đã.”
“Jugemujugemugokou no Kirekaijarisuigyo no Suigyoumatsu___” – Do bực mình nên Kaina bắt đầu nói nhảm.
“Tên dài quá đi, chắc là cậu đang nói dối chứ gì? Thế thì ta sẽ ra lệnh như cậu mong muốn. Hỡi đứa trẻ của ta, hãy xưng tên đi.”
“Anokutara Kaina.” – Ngay lập tức, cậu thốt ra tên của mình – (Khốn kiếp… Quả nhiên là năng lực điều khiển cơ thể mình vẫn hoạt động sao…)
“Anoku? – Lilith nghiêng đầu.
Kaina sốt ruột vì lỡ cảm thấy hành vi ấy quá đáng yêu.
“Ta không biết rõ chuyện về đất nước này, nhưng ta hiểu được đó là một cái tên rất lạ. Nó có nghĩa gì vậy?”
“A nậu đa la tam miệu tam bồ đề. Đẳng chánh giác – Chánh đẳng chánh giác – Chánh đẳng giác. Là niết bàn tịch tĩnh của Phật Thích Ca Mâu Ni.”
“À, là Nirvana sao ! Nhưng mà ta không rõ mặt chữ lắm. [Hỡi thợ săn vĩ đại, hỡi Công Tước Barbatos lý giải ngôn ngữ của vạn loài động vật. Hãy tiết lộ một phần tri thức ấy cho ta____ Transaction]” – Sau khi thiếu nữ ngâm xướng, căn phòng tràn ngập ánh sáng trắng trong chớp mắt – “Hừm, phân tách A nậu đa la thành A – no – ku – tara___, vậy [ku] chính là số chín nhỉ? Còn [no] là tuỳ tiện thêm vào.”
“Ồ…. A!” – Một lần nữa, Kaina lại say mê trước khả năng triển khai thuật thức lưu loát đầy công phu của thiếu nữ.
Ngay cả lời vịnh xướng khá dài kia, dù không dùng đến ma pháp trận hay xúc tác, cô ấy vẫn có thể thành lập thuật thức chỉ bằng việc triển khai Ether trong chớp mắt! Trong những nhân vật mà Kaina biết, người có thể thực hiện thủ thuật cấp độ này chỉ có người cha Shougaku cùng vị sư phụ nát rượu Airam-sensei mà thôi. Cho dù ở trong trường sĩ quan Lục Quân cũng không có giáo sư nào có thể dạy thuật thức cho cậu. Kaina rất thèm khát người có thể dạy dỗ mình ngoài cha cùng Airam.
“Fufun.” – Dường như thích thú trước ánh mắt đầy tôn kính như trẻ con của Kaina____ mặc dù cậu đúng là trẻ con thật, thiếu nữ ưỡn chiếc ngực ma mị của mình – “Nếu thành thật nghe lời thì ta có thể dạy phần cơ bản cho cậu đấy? Thế rồi tại sao [ku] trong [Anokutara] lại là số chín?”
“[Hộ Quốc Thập Gia]____ Là mười danh gia vọng tộc trừ tà kéo dài từ thời cổ xưa. Mặc dù cái chữ [Hộ Quốc] được thêm vào là từ lúc đất nước được thống nhất thành Nhật Bản Minh Trị.” – Tuy lúc nãy, Kaina nói một đống hán tự để chơi xỏ, nhưng hiện cậu đã trở nên thành thật trước ham muốn được dạy dỗ – “Ichimonji – Futamata – Mitsume – Shikijin – Gori – Mukuro – Shippou – Yatsukubi – Anokutara – Juugetsu.”
“Anokutara Kaina____ Không phải Kaimu à. Thế thì tốt quá.”
“Không phải Kaimu, là Kaina. Theo như cha nói thì đó là do tôi sinh ra vào tháng Kaminaduki. Nhưng mà tại sao lại tốt chứ?”
“Caim là tên của một trong 72 con quỷ của Solomon đấy . Nếu trùng tên thì lòng tín ngưỡng Ác Quỷ sẽ bị phân tán bởi con người. Cả thần linh hay thiên thần cũng thế, đối với Ác Quỷ bọn ta thì tín ngưỡng của những đứa trẻ con người cũng rất quan trọng,”
“Không phải Kaimu, nhưng Kamui thì có đó. Ngài Trung Tướng Kamui, lữ đoàn trưởng lữ đoàn 7.”
“Hửm? Hiện tại thì bỏ qua chuyện đó đi, kể cho ta nghe thêm về cậu đi nào, Ka~i~na.”
Kaina cảm thấy rùng mình khi tên của mình được phát ra từ đôi môi tuyệt diễm của thiếu nữ.
“Kaina này, đứa trẻ đáng yêu của ta. Thành phần gia đình của cậu là gì?”
“Tôi chỉ có cha thôi, mẹ thì không biết mặt.”
“Hừm. Chỉ có cha cũng được mà. Ngày hôm qua, ta đã bị tra tấn bởi người thân mà lại còn khởi đầu từ hai người cha mẹ đó!” – Thiếu nữ vừa nói ra một điều khủng bố vừa cười khanh khách.
“________!?” – Kaina cảm nhận ấn tượng vô cùng sâu sắc trước ý chí mạnh mẽ vô bờ bến của thiếu nữ. Kaina đã luôn sống với sự phiền não và than thở trước việc liên tục bị so sánh với cha mình. Nhưng nếu là thiếu nữ trước mặt thì nhất định cô ấy sẽ chỉ cười và bỏ qua mấy chuyện nhàm chán đó.
“Thế cha cậu là đương chủ gì đó của nhà Anokutara hả? Trông cũng là pháp sư xịn đấy.”
“Đúng rồi. Nhưng mà cha khác với mấy người sinh ra trong gia tộc Anokutara. Trong mười gia tộc thì Anokutara cũng là danh gia đứng hạng đầu, nên cũng có nhiều thầy trừ tà tự xưng Anokutara để lấy hên. Tức là cha tôi cũng như thế đó.”
“Hửm hửm? Thế mà bây giờ lại là đương chủ ư?”
“Cội nguồn sức mạnh của Anokutara – Cửu Vĩ Hồ, đã ngủ say suốt một trăm mấy chục năm rồi. Hiện tại thì gia tộc bọn họ chỉ nắm giữ năng lực trừ tà thôi. Do đó, họ đang dùng tiền để thuê cha tôi về đấy.”
“Chuyện gì mà nghe lố bịch vậy!___ Ái chà.” – Thiếu nữ nhìn về phía cánh cửa – “Vừa nhắc đã đến rồi.”
___Cốc cốc cốc.
“Xin thất lễ.” – Người cha cao 100cm vừa là vĩ nhân cũng là quái nhân đã đi vào phòng.
“___Papa!?” – Vì ngạc nhiên cùng mừng rỡ khi có thể gặp lại người cha sau trận chiến tuyệt vọng ấy, Kaina đã gọi ông bằng danh xưng từ ngày xưa. Lý do ngạc nhiên là vì người cha đang bị thương ở tay phải. Cánh tay ấy đang được quấn chặt bằng khuôn bó bột và cố định bằng băng gạc treo trên cổ.
Cha của cậu đã bị thương! Dù ông là người đã chữa trị vết thương của ba tên ngốc trong chớp mắt!
“Ara đáng yêu quá đi! Kaina-chan!” – Người cha vui mừng nhảy múa trước tiếng gọi papa.
“Không phải! Không không, vừa nãy không tính!!” – Kaina đỏ mặt phủ nhận – “Da… daddy, cánh tay đó bị sao vậy!? Tại… tại sao cha không chữa trị nó đi!?”
“À à, do ta đã lãng phí hầu hết Ether trong trận chiến hôm qua ấy mà.”
“Không phải là cha có hơn 20 triệu sao!?”
“Nhưng đối phương là một trong 72 Ác Quỷ Solomon sở hữu Ác Quỷ Đại Ấn Chương đó? Khi triển khai Đại Ấn Chương thì kẻ đó có thể vô hiệu hoá tất cả thuật thức mà mình không muốn, đúng là bí thuật chuẩn Ác Quỷ luôn. Nhờ vậy mà cha phải đánh chay bằng Ether thuần tuý đấy. Tiêu hao như thế thì đành chịu thôi.”
“Nhưng mà Kobe cũng tồn tại người có thể sử dụng Thần thuật loại trị liệu mà?”
“À, con không biết rõ nhỉ. Thực ra thì___” – Tóm tắt về những chuyện xảy ra tối hôm qua được người cha kể lại. Chi tiết cuộc chiến với Andras và việc [Kết Giới Cảng Kobe] bị xé rách giữa trận chiến – “Vì vậy mà đám pháp sư cả Đông lẫn Tây khắp Kobe phải chạy đôn chạy đáo. Cả Ether để chữa cho ta cũng không còn một giọt nào. Cho nên ta đành tạm thời dùng thuật thức tay giả để gắn nó vào và chờ đợi. ____Giờ thì…” – Người cha bước đến trước thiếu nữ, cúi chào theo kiểu phương Tây – “Quý cô có thể kể chuyện cho tôi một chút được không?”
“Hừm.” – Ánh mắt của Lilith và người cha chạm vào nhau – “Này, ông mấy tuổi đấy?”
“Đáng tiếc là sau khi qua một trăm thì tôi không còn nhớ nữa.”
“Một trăm!?” – Thiếu nữ kinh ngạc đánh mất sự điềm tĩnh của mình, và có vẻ như xấu hổ với điều đó nên cô có chút đỏ mặt – “E hèm! Với thân xác con người mà ông lại có thể đạt đến lãnh vực Satanize thì cũng ra gì đấy.”
“Nhưng vẫn chưa bằng được quý cô đâu, vị Quỷ Vương 500 triệu Ether.”
“Vương? Ta vẫn chưa phải là Vương đâu.”
“Vẫn chưa…?”
“Cho tới khi lấy lại sức mạnh, phanh thây đám phản bội đáng hận, giết chết một trong Thất Đại Quỷ Vương - Behemoth - kẻ đã cướp đoạt lãnh địa và con dân của mình thì ta vẫn không thể tự xưng là Vương được.”
“___Behemoth!?” – Kaina và người cha đồng loạt cất lên âm thanh kinh ngạc. Bởi vì đó là tên của Quỷ Vương từng tấn công cảng Kobe và ăn hết một nửa thân thể của người cha vào 13 năm trước.
“….Liệu quý cô có thể kể chi tiết cho tôi không?” – Giọng nói của người cha trầm xuống.
“Chết thật… Ta đang muốn Kaina, con trai của ông đấy.”
Kaina đứng cạnh tường giật nảy người khi nghe Lilith nói thế.
“Ta muốn dẫn cậu nhóc theo trong hành trình của mình… nếu ta kể ra thì ông có thể cho phép không? Ta mong mình có thể làm thân với người nhà của Sử Ma đáng yêu này.” – Ác Quỷ mỉm cười lộ chiếc răng khểnh.
“Chuyện đó phải tuỳ theo việc quý cô sẽ trả lời nghiêm túc đến mức độ nào.” – Người cha cũng nhoẻn miệng cười lại – “Hơn nữa, cho dù không dùng con trai làm Sử Ma thì quý cô vẫn có thể nhượng Ether cho Ác Linh đang ẩn nấp trong phòng để chiến đấu mà?”
“Ồ?” – Thiếu nữ híp mắt lại – “Ta nhớ là đã cho Sear xoá hiện diện bản thân rồi mà nhỉ?”
“Do tôi có chút nhạy bén hơn người bình thường. Bản thân cũng có thể hiểu được suy nghĩ đối phương dù khá mơ hồ.”
“[Xích Xà – Loài dây nho mà vị thần ác ý Samael trồng xuống – Trái Táo của Adam____Analyze]” – Đôi mắt của thiếu nữ sáng thêm một tầng – “[Nirvana]!? Ông nắm giữ năng lực không tưởng so với một đứa trẻ con người đấy. Nếu đạt đến cấp độ thượng vị của 72 con quỷ hoặc Thất Đại Quỷ Vương thì sẽ có được năng lực nhìn thấu quá khứ – hiện tại – tương lai cơ.”
“Thật không dám. Nhưng kẻ như tôi vẫn không thể nào quan sát được tương lai cả.”
“Hừm. Mà kệ đi, ông chính là người thân của Sử Ma vô cùng đáng yêu nên ta sẽ nói cho ông biết. Ác Quỷ sở hữu Grand Sigil vừa là một cá nhân nhưng cũng là một thế giới. Nếu rót Ether của Ác Quỷ khác vào thì sẽ xảy ra phản ứng cự tuyệt, thậm chí tệ nhất là thế giới và cũng chính là Ác Quỷ ấy sụp đổ.”
“___Hả!? Ác Linh ngựa đó cũng là một trong 72 con quỷ ư!?” – Kaina vô thức xen vào cuộc trò chuyện. Vì không thể duy trì trạng thái Nhập Hồn nên cậu đã xem đối phương chẳng đáng là bao.
Người cha nhẹ ho một tiếng – “Vậy thì quý cô, đây là chuyện quan trọng nhất___ Cô có ý định gây hại đến con người sống tại đất nước này không?”
“Không.” – Ác Quỷ kiều diễm ưỡn bộ ngực đầy đặn của mình và khẳng định – “Quyến thuộc của ta phần nhiều là Succubus và Incubus. Bọn chúng sẽ xuất hiện trong giấc mơ con người, ăn Ether thông qua tinh dịch hoặc ái dịch của đối tượng. Con người phải khoẻ mạnh mới tạo nên lương thực cho chúng ta.”
(Quả nhiên!) – Kaina vui mừng. Cậu còn nhớ rõ hành vi của cô ấy đối với mình và Thiếu Uý Inoue – (Thật tốt quá, vậy thì không sợ bị cô ta ra lệnh giết người rồi.)
“Ra là vậy, điều đó thật tốt.” – Ngươi cha vừa gật đầu như thở phào nhẹ nhõm vừa lấy ra sổ tay và bút từ trong túi – “Vậy thì tiếp theo, tôi có thể hỏi tên của quý cô không?”
Thiếu nữ đường đường chính chính xưng tên bằng âm thanh dụ hoặc vừa uy nghiêm xen lẫn chút đáng yêu.
"Tên của ta là Lilith de la Asmodeus. Là người sẽ kế thừa cái tên Asmodeus này.”
(Đúng rồi, là Lilith.) – Kaina chăm chú nghe cái tên ấy – (____ Khoan đã, Asmodeus á!?)
“Asmodeus____ Hình như mình từng nghe ở đâu rồi thì phải?” – Người cha nghiêng đầu thắc mắc một cách vô tư.
“Đồ ngốc, là một trong Thất Đại Quỷ Vương truyền trong Thất Hình Đại Tội đó!”
“Hở?” – Người cha ngơ ngác một lúc rồi luống cuống lấy ra quyển sổ [Xem vào mỗi sáng đi!] từ trong túi____ Đó là quyển số ghi chép dự phòng mà Kaina đã làm cho người cha hay quên. Sau khi xem một hồi, ông ấy mới ngước lên – “Không đâu, làm sao mà ta có thể quên chuyện này được chứ?” – Người cha hề hề nói cứ như người vừa quên không phải là mình – “Nhưng nói sao nhỉ… hình như cá nhân tôi cũng có liên quan đến cái tên này.”
“Làm gì mà có vụ cá nhân cha liên quan tới Thất Đại Quỷ Vương chứ!” – Kaina chọc ngoáy với thái độ thân cận.
“E.. e hèm. Thế thì tiếp tục câu chuyện nào.” – Người nói với khuôn mặt hơi đỏ – “Tôi cần viết bản báo cáo cho vụ việc lần này, liệu tôi có thể tự chọn hán tự đồng âm cho tên cô không?”
“Hán tự đồng âm là gì?”
Thiếu nữ nghiêng đầu thắc mắc____ Tim Kaina đập thịch một tiếng trước hành vi đáng yêu đó của Lilith, và cậu cảm thấy bối rối trước bản thân phản ứng như vậy.
“Vâng, do đất nước này còn hơi cũ kỹ nên chúng tôi sẽ dùng hán tự cho tiếng ngoại lai.” – Người cha vừa nói vừa viết dòng chữ [阿栖魔台] (Andras) cho Lilith xem.
“Sao mà phiền toái… Thôi cũng được, ông cứ tự quyết định đi.”
“Vậy thì____ “ – Người cha viết vào sổ tay.
[璃々栖]
Thiếu nữ Lilith nhìn vào sổ tay và hỏi – “璃 là gì?”
“Là bảo thạch, 璃 trong 瑠璃玻璃 (Lưu ly pha lê). Nó cũng có một nghĩa là vua chúa.”
“栖 thì sao?”
“Cũng chẳng có ý nghĩa gì đặc biệt lắm, nhưng chữ này giống với [Alice (有栖) ở xứ sở thần tiên] của tác giả Lewis Carroll.”
“Aha! Tốt lắm, ta thích! Tại đất nước này, ta sẽ xưng là 璃々栖 – Lilith vậy!”
Thiếu nữ Ác Quỷ không tay Lililth____ Không, là Lilith, đã cười lên.
“Quý cô Lilith.” – Người cha tiếp tục hỏi tình hình – “Khi cô xuất hiện tại đây, [Kết Giới Cảng Kobe] vẫn còn hoàn hảo. Tức là cô đã đột nhiên xuất hiện ngay bên trong kết giới.”
“Nếu ông đã biết nhiều đến thế thì đành chịu vậy. Đúng như ông đã đoán, đó chính là ma thuật [Teleport] đấy.”
“Cô đến từ nơi nào?”
“___Tại Assiah thì hình như là chỗ tên France.”
“Chỉ trong chớp mắt ư?”
“___Thì bởi vì nó là Teleport mà.”
“Teleport… đó không phải là ma thuật của cô nhỉ?”
“____Tại sao ông lại nghĩ vậy?”
Giọng nói của Lilith có chút lạnh xuống.
“Để có thể vượt qua khoảng cách đó thì phải là đại ma thuật từ Ác Quỷ Đại Ấn Chương. Và khí tức của kẻ đang ẩn nấp trong căn phòng này là____” – Người cha dò theo mục 72 con quỷ của Solomon trong quyển sổ do Kaina làm – “Vị quân chủ đứng vị trí thứ 70, kẻ nắm giữ năng lực có thể dịch chuyển đến bất cứ nơi nào trên thế giới, Đại Ác Quỷ Sear.”
“Aha! Chính xác!” – Lilith cười – “Sear, tuỳ tùng của ta, đã chiến đấu kịch liệt nhằm cứu ta thoát khỏi chốn giam cầm, hơn nữa còn phải sử dụng Teleport nên mới bị tiêu hao đến bộ dạng thế này đây.”
“Chốn giam cầm… À, ra là vậy.” – Người cha gật đầu – “Quý cô Lilith, tuy rằng điều này có lẽ sẽ thất lễ đôi phần, nhưng hẳn là quý cô hiện không nắm giữ Ấn Chương bên người nhỉ?”
(Có hai loại Ác Quỷ Ấn Chương.) – Kaina nhớ lại những gì đã học tại trường sĩ quan – (Một là Đại Ấn Chương có thể phong ấn mọi thuật thức ngoài bản thân, thứ chỉ có Thất Đại Quỷ Vương và 72 con quỷ Solomon mới sở hữu. Và một cái nữa là Tiểu Ấn Chương dùng để tạo nên các ma thuật cường đại, loại mà các Ác Quỷ cấp Giáp sở hữu.)
Tuy Tiểu Ấn Chương – Normal Sigil, không thể tạo dựng “thế giới” và vô hiệu hoá thuật pháp của người khác, nhưng nó vẫn tạo ra cách biệt vô cùng lớn giữa những Ác Quỷ có và không có Ấn Chương. Song, chúng vẫn có một điểm yếu, đó là…
“Ác Quỷ sở hữu Ấn Chương___” – Người cha nói – “___sẽ không thể sử dụng phần lớn ma thuật nếu mất đi chúng.”
Kaina nhớ lại tình trạng của thiếu nữ đêm qua – (Mặc dù tạm thời thì có vẻ cô ta vẫn dùng được thuật thức hỗ trợ như cái phép giống [Kho Hư Không]. Mà thế nghĩa là Ấn Chương của Lilith được khắc vào hai cánh tay rồi. Và thứ đó…)
“Trong lúc bị giam cầm, do [kẻ phản bội] nên cô đã____” – Người cha tiếp lời…
“Đánh mất nó rồi!” – Lillith lần đầu lộ vẻ giận dữ. Cơn phẫn nộ kinh khủng ấy đã toả ra Ether thông qua Thể Cảm Xúc và khiến không khí trong phòng trở nên run rẩy. Nhưng chuyện đó chỉ diễn ra vài giây và Lillith lập tức lấy lại bình tĩnh – “…Chỉ đơn giản là ta đã đánh mất nó khi đang chạy trốn thôi.”
Quả nhiên là cô ta đã bị kẻ địch chém xuống cả cánh tay lẫn Ấn Chương rồi… đó là suy nghĩ trong lòng Kaina. Dường như việc bị cướp đoạt Ấn Chương là chuyện rất nhục nhã đối với Ác Quỷ.
“…Thật thất lễ.” – Người cha cúi đầu – “Vậy tiếp theo là lý do tại sao cô lại xuất hiện ở cảng Kobe chứ không phải ở chỗ nào khác?”
“Đó là bí mật.” – Thiếu nữ sau khi nhanh chóng trở lại trạng thái bình thường đã nở nụ cười tinh nghịch.
Người cha cũng mỉm cười đáp lại – “Không được.”
“Không được là sao?”
“Chúng tôi cần quý cô nói rõ mọi chuyện.” – Người cha kéo ra cây súng ngắn tự động Nambu từ hư không.
"Ông có vẻ không hiểu vấn đề lắm… nhưng ta đang nắm giữ sinh mạng của con trai ông đấy?”
“Quý cô mới là người không lý giải được tình huống hiện tại đấy. Tôi là một quân nhân. Quân nhân chính là người sẽ phải dâng mạng thuộc hạ hay chính bản thân vì mệnh lệnh… Dù thậm chí đó có là sinh mệnh của con trai đi nữa.” – Họng súng ấy hướng về phía Kaina – “Cô không có tay, Đại Ác Quỷ tuỳ tùng Sear cũng đang bị tiêu hao. Nếu mất đi Kaina thì cô sẽ chẳng có cách nào để tự vệ rồi?”
“Da… daddy__”
“Con im đi, Kaina.” – Thanh âm cực kỳ lạnh lùng của người cha_____ không, là của một quân nhân.
Người cha và Lilith lườm nhau……… Cho đến một phút sau…
“Không hiểu tại sao mà cậu nhóc này có độ tương thích vô cùng tốt với ta.” – Lilith nhún vai một cách khoa trương – “Ta không muốn buông tay cậu ấy đâu.”
“Có vẻ như chúng ta đã thống nhất lợi ích rồi nhỉ?” – Người cha hạ họng súng Nambu xuống.
“Haaaaaaaaa…!!” – Kaina trở nên buông lỏng, vô thức ngồi sụp xuống sàn.
“Nhưng trước đó, ta có một điều kiện.”
Kaina nhìn lên Lilith với cảm xúc như muốn khóc. Làm ơn đừng biến chuyện trở nên phức tạp nữa.
Song, Lillith lại nở nụ cười nghịch ngợm – “Ta cần tắm rửa!”
“Hả?” – Cậu và người cha bất ngờ nghệch ra rồi lập tức à một tiếng.
Vị công chúa Ác Quỷ đang toàn thân đẫm máu… việc tẩy rửa cơ thể cũng vô cùng hợp lý.
“Tôi hiểu rồi. Chúng tôi sẽ lập tức chuẩn bị chỗ tắm rửa.” – Người cha vừa nói vừa lấy ra vòng thánh giá từ trong túi và nắm chặt. Chiếc vòng thánh giá loé sáng lên một cái – “Tôi đã mở rộng phạm vi có thể di chuyển của quý cô và Kaina lên toàn bộ khu vực sinh sống của toà dinh thự này____ Kaina, con hãy dẫn đường cho cô ấy đi.”
Kaina dẫn theo Lilith giới thiệu toàn dinh thự____ nơi mà lữ đoàn 7 thường hay gọi là “Dinh thự MEP”. Nơi này chính là trụ sở của lữ đoàn 7, toạ lạc ngay giữa khu tạm trú cho người nước ngoài ở Kobe.
Hiện tại, các bến cảng đều nằm dưới sự bảo vệ của sư đoàn 0 chuyên về công tác trừ tà, và cụ thể hơn là lữ đoàn 7 được phát triển riêng về mảng yêu ma phương Tây. Song, lữ đoàn 7 chỉ mới được thành lập vào khoảng mười mấy năm trước. Cho đến trước đấy, bến cảng Nhật Bản đã được bảo vệ bởi “Hội Thừa Sai Paris – MEP”. Đây chính là chi nhánh tại Kobe.
“Và đây là phòng nghỉ… À không, khu vực này chính là căn phòng dành cho việc nghỉ ngơi.” – Kaina nhớ lại kính ngữ của người cha.
“Thôi khỏi.” – Lillith đang bước phía trước dù mới là người được dẫn đường bỗng quay ngoắt lại. Mái tóc vàng óng tung bay, hấp thụ ánh mặt trời buổi sáng chiếu qua khe cửa mà toả hào quang lấp lánh – “Tuy cho cậu làm Sử Ma, nhưng phần lớn vẫn là ta cưỡng ép cậu. Mặc dù cần cậu tuân lời, nhưng ta cũng không bắt cậu phải giống như gia thần. Hơn nữa____ Cái kiểu nói thô thiển đấy khiến ta cảm thấy vui vì giống như mới có em trai ấy.”
“……” – Không rõ tại sao mà Kaina lại có cảm giác tiếc nuối khi bị đối xử như em trai. Nhưng hiện tại thì cậu cũng chẳng biết mình nên có cảm giác như thế nào đối với mỹ nữ này – “Cái gì mà đứa trẻ của ta rồi em trai chứ… Cơ mà [đứa trẻ của ta] là cái quái gì vậy? Tôi có phải con của cô đâu.”
“Một lúc nào đó, ta sẽ trở thành một vị vua, sẽ trở thành Quốc Mẫu cũng như Quốc Phụ vĩ đại đấy?”
“À, ra là chuyện đấy…” – Kaina vừa thở dài vừa liếc mắt nhìn chăm chăm khuôn mặt từ góc nghiêng. Cậu vẫn không nhận ra mình đang dần bị giam cầm bởi Lilith. Khuôn mặt, thân thể, giọng nói, tổng lượng Ether_____ bất cứ thứ gì cũng đều là tuyệt phẩm. Và hơn hết chính là trái tim của cô ấy. Cậu không biết liệu mình có thể ngoan cường chống đỡ khi gặp phải cảnh ngộ bất hạnh như bị phản bội, bị cha mẹ truy sát, bị chặt bỏ cánh tay, bị ném vào giữa một quân đoàn thầy trừ tà___ những kẻ luôn xem bản thân là địch nhân.
Khi bọn họ bước vào căn phòng nghỉ ở cuối tầng hai trong căn nhà hai tầng…
“Ái chà chà Kaina, sao hôm nay lại dắt về một người bạn gái đáng yêu vậy!” – Vị sơ vừa khoanh chân ngồi trên bàn bi-da vừa tu ừng ực chai rượu mạnh đã nhận ra Kaina và cất tiếng gọi.
“Ư…” – Kaina không chịu được mà phải bịt mũi trước mùi rượu nồng nặc ngập tràn căn phòng.
Hiện đang là buổi sáng. Trên bàn bi-da có rất nhiều chai rượu đang nằm lăn lóc, ngoài ra còn vương vãi mấy chiếc đĩa trông như dùng để đựng đồ nhắm rượu. Trong căn phòng hiện chỉ có vị sơ này mà thôi.
“Airam-sensei!” – Nhưng, Kaina lại rất yêu thích người quái dị này.
Airam____ số 13 trong [Thập Tam Thánh Nhân] – nhóm những thầy trừ tà ưu tú nhất trong lữ đoàn 7. Chiều cao còn thấp hơn cả Kaina, ước chừng vào khoảng 120cm. Khuôn mặt mang kiểu dáng phương Tây trông rất trẻ trung, nhưng tuổi tác lại không rõ ràng. Đó là một trong những pháp sư hiếm hoi mà Kaina kính ngưỡng là thầy.
“Airam… Airam?” – Lillith nghiêng đầu nói – “Một cái tên trông vừa quỷ mị vừa báng bổ thế nhỉ?”
“Hả?” – Lần này thì tới Kaina nghiêng đầu thắc mắc.
“Đây chính là cô bé tiểu Ác Quỷ trong lời đồn sao?” – Airam nhảy xuống từ bàn bi-da, vừa phát ra mùi rượu nồng vừa tiếp cận. Dưới chiếc mũ che là mái tóc dài trắng bệch rủ xuống ánh lên tia sáng mặt trời.
Đúng vậy, người phụ nữ trông rất trẻ tuổi này lại có mái đầu trắng toát. Theo ký ức của Kaina thì đương sự từng bảo rằng: “Do ta quá xinh đẹp nên người cầu hôn xuất hiện mãi không hết, vì vậy mà ta phải tẩy màu tóc vàng để tự kiềm hãm mị lực của mình. Tiện thể thì ta đã đổi màu tóc thành Ether.” Thật ra thì đoạn trước chỉ là khoác lác, lý do thật sự chính là phần sau. Hiến tế____ tuy không đến mức hiến tế mạng sống, nhưng chỉ cần dâng lên những thứ như giọng nói, thị lực, màu tóc hay tiền tài cho đối tượng tín ngưỡng thì sẽ có thể gia tăng tổng lượng Ether. Đó là phương pháp mà thầy trừ tà thường dùng.
“Thật là đáng yêu quá đi!” – Airam đi đến ngay trước mặt Lilith, đứng chống tay vào hông và thở ra một hơi rượu – “Tôi thích mấy cô bé đáng yêu lắm!”
“____Ừ… ừm…” – Lillith lùi về sau một bước. Một Lilith như thế lại đang bị áp đảo.
“Tôi đã được cha của nhóc này nhờ trông chừng, cho nên là…” – Airam dùng chai rượu rỗng chọc nhẹ vào đầu Kaina rồi hướng về phía Lilith – “…hãy trân trọng nó nhé.”
Dường như đã thoả mãn nên sau khi nói xong, Airam loạng choạng bước ra khỏi phòng và khuất bóng về cuối hành lang.
“Nói… nói sao nhỉ… trông như một người khá là tuyệt đấy.”
“Thật sự rất tuyệt đó!”
“Hửm, vừa có ai ở đó sao?” – Kaina xoay về phía giọng nói thì người cha đi từ phương hướng ngược với Airam – “Tôi đã chuẩn bị phòng tắm xong rồi.”
“Thế thì tôi ra ngoài đây.” – Sau khi dẫn Lilith tới phòng thay đồ, Kaina định bước chân ra ngoài thì…
“Đương nhiên là cậu cũng phải vào chung rồi?” – Lilith nói như điều hiển nhiên.
“__________Hả?” – Kaina sững người lại.
“Ai sẽ cởi đồ cho ta chứ? Ta đâu có tay đâu.”
“Hả!?”
“Rồi ai sẽ tắm rửa cơ thể của ta nữa chứ?” – Lilith mỉm cười yêu dị.
“Kh… khô… không không!! Cô cứ cho tuỳ tùng của mình làm là được mà!”
“Nó còn tiêu hao đến mức không thể duy trì Nhập Hồn mà… Cậu là Ác Quỷ hả?”
“Cô mới là Ác Quỷ đấy! Vậy… vậy thôi để tôi gọi Airam tới!”
“Đúng là dường như cô ta cũng có lý giải về Ác Quỷ… nhưng mà cô ta vẫn là thầy trừ tà phải không? Ta không thể giao thân thể mình cho kẻ như vậy được.
“Ơ… ơ… ơ… Cô… cô nghiêm túc đấy hả?”
“Ta thì đang muốn nhanh chóng tắm rửa cho thoải mái đây này. Nào, nhanh cởi ra đi.”
Kaina trợn trắng mắt. Nếu có thể ngất đi thì cậu thật muốn ngất tại đây.
Anokutara Kaina, 13 tuổi. Là một đứa trẻ chưa vỡ giọng cũng như chưa trải qua kỳ xuất tinh đầu tiên, không có mẹ lẫn chị em gái. Hình như là có hôn thê nhưng cậu vẫn chưa từng gặp mặt, đương nhiên là cũng không có đối tượng để giao tế. Mặc dù biết một chút tri thức về giới tính kia từ hai tên đàn ông trong bộ ba ngốc nghếch, nhưng họ cũng chẳng thể dẫn một đứa trẻ như thế này đến phố bán hoa. Đây chính là lần đầu tiên Kaina nhìn thấy làn da của nữ giới.
“Nào nào, nhanh lên đi.”
Nhìn Lilith vừa nói vừa ưỡn bộ ngực đầy đặn, Kaina chẳng biết được mình nên cởi đồ của cô ấy như thế nào. Dù vậy, trong khi khuôn mặt đỏ ửng cho đến lỗ tai____ cậu vẫn cố gắng tập trung hành động và thành công giúp Lilith trút bỏ xiêm y và lộ ra đồ lót.
Mùi thơm cùng mùi máu toát ra từ người Lilith trộn lẫn vào nhau, hình thành hương thơm hệt như dải phân cách giữa cơn khó chịu và sung sướng tràn ngập khắp phòng thay đồ. Chỉ chừng ấy đã khiến Kaina trở nên lung lay sắp đổ.
“………………” – Và rồi, Kaina vừa nuốt nước bọt ực một cái vừa đặt tay lên chiếc áo ngực đang bao bọc bầu ngực ma mị của Lillith. Tiếng tim đập thình thịch cứ như muốn nhảy vọt khỏi miệng ấy xuất phát từ nỗi sợ hãi chứ không phải dục vọng. Thực tế thì thứ trong quần cậu cũng đang co lại.
“Nfufu… Thật là một kẻ đáng yêu quá đi.” – Lillith lộ nụ cười thoải mái. Song, Kaina đang hỗn loạn lại không nhận ra đôi má có chút phớt hồng của cô ấy – “Nhanh lên nào.”
Cho dù được thúc giục, Kaina vẫn chỉ đổ mồ hôi lạnh toàn thân và không thể động đậy chút nào.
“…Hầy, đành chịu vậy. Hỡi Sử Ma của ta, Kaina, hãy nhanh chóng cởi đồ ta ra đi.”
“Híc!” – Ngay khi được ra lệnh, cơ thể của Kaina tự động di chuyển. Cậu gỡ chiếc áo ngực của Lillith ra, tầm mắt và ý thức của Kaina đổ dồn vào bộ ngực như sắp phát nổ kia, thân thể thì lại đặt tay lên chiếc quần lót.
“Kaina này, cậu đang nhìn cái gì đấy?”
“Không… tôi không nhìn gì hết!!” – Kaina luống cuống ngoảnh mặt đi sau thanh âm trêu chọc của Lilith.
“Mà cậu không cởi đồ ra sao?”
Nghe thấy âm thanh lảnh lót của chủ nhân, Kaina hét lên – “Không… không cởi đâu!!”
“Aha! Kaina này, hãy cởi đồ ra đi.”
“Híc!?” – Thân thể cậu đi ngược lại ý chí bản thân, bắt đầu cởi bộ quân phục cùng chiếc áo sơ mi trắng – “Đừng… đừng có bên dưới____”
“Cậu…” – Bất chợt, vị chủ nhân____ Lilith phát ra thanh âm đầy nghiêm túc – “Ta đã luôn nghĩ từ lúc nhìn thấy thân trần của cậu lúc giải trừ Devilize rồi…. Cái vết bớt trên lưng cậu là gì vậy?”
“Hở?” – Nghe thấy thế, Kaina ngoáy cổ nhìn vào tấm lưng của mình. Trên tấm lưng mảnh khảnh là một vết bớt kỳ quái giống như một con rắn đang bò – “Tôi không biết nữa. Từ khi sinh ra là đã có nó rồi.”
“Rắn, nho, kèn hiệu, đuôi bò cạp… trông như ma pháp trận vậy. Có cảm giác devilism như thế nào ấy.”
“De… devilism…??? Ma pháp trận thì đúng là cũng giống___ A!” – Kaina tái xanh – “Nhưng mà cái này…!”
Vô số vết thương trên thân thể trần như nhộng của Lilith. Những vết cắt to nhỏ đủ loại cùng vết bầm tím trông rất đau đớn, nhưng thứ tệ nhất chính là vai phải vẫn còn đang đượm máu___ là vết tích của cánh tay bị chém đứt.
“Tóm.. tóm lại là phải tẩy rửa đã!” – Thiếu vệ sinh chính là nguồn gốc của bệnh uốn ván đấy.
Kaina dẫn Lilith vào trong buồng tắm, múc nước nóng từ trong bồn vào xô, dùng nước vòi để hạ nhiệt. Dòng nước được cung cấp từ Cục cấp nước Kobe sau khi mở cửa vài năm trước đã được đảm bảo là hợp vệ sinh. Mặc dù đã chuẩn bị nước để tẩy rửa, nhưng Kaina lại chẳng biết phải đụng chạm thế nào với vết thương hở đầy kinh khủng này.
“Không cần phải luống cuống như vậy.” – Kể cả lúc này, Lilith vẫn lộ trạng thái điềm tĩnh – “Nào, đưa xô nước lên vai ta đi.”
“Ừ… ừm_____ Ơ ủa!?”
Lilith chọc thẳng miệng vết thương ở vai phải vào trong xô nước và khuấy lên. Sắc mặt của cô ấy chẳng hề thay đổi. Nước nóng trong xô lập tức nhuộm màu máu – “Lần nữa nào.”
Cậu tiếp tục chuẩn bị nước theo lời Lilith, cô ấy lại một lần nữa dùng vai khuấy lên.
“Chắc cỡ này là được rồi.”
“Vậy bên kia____”
“Không cần.”
“….Ơ?” – Khi Kaina nghe thấy vậy và nhìn qua thì bên vai trái không có vết thương nào. Ngay cả sẹo cũng không có.
“Đứa trẻ đáng yêu của ta, hãy dùng ma thuật trị liệu chữa cho ta nào.”
“Đúng… đúng rồi!” – Khi Kaina cuống cuồng định dùng thuật Dược Vương Bồ Tát thì lại nhớ đến việc mình vừa mới ngất xỉu vì cạn kiệt Ether lúc nãy – “Chờ chút, tôi sẽ mang xúc tác đến____ Ửm!?”
Đột nhiên cậu bị hôn lên môi. Dòng Ether dịu ngọt với mật độ cao chảy qua cuống họng.
“Ưm!” – Cổ họng nóng như lửa đốt. Cậu không thể thở và nước mắt bắt đầu tràn ra – “Mmm___ Oà hộc!”
“Nfufu.” – Lillith vừa liếm tơ Ether lấp lánh vừa mỉm cười trêu chọc – “Sao cậu lại khóc vậy, Kaina? Kẻ bất lương nào lại khiến đứa trẻ đáng yêu của ta khóc vậy?”
“Cái đồ___!” – Kaina hối hận. Do trực thuộc lữ đoàn 7, nơi tiến xa nhất trong công cuộc phương Tây hoá, nên ý thức trọng nữ khinh nam của cậu vô cùng nhạt. Song, cậu vẫn có cảm xúc xấu hổ của một đấng nam nhi Nhật Bản khi bản thân phát khóc vì một người phụ nữ. Hơn nữa, không chỉ tinh thần đang bị giày vò, mà cơn say do lượng Ether đột ngột gia tăng trong cơ thể khiến khung cảnh trước mắt cậu bắt đầu xoay mòng mòng – “Huệ…”
“Đừng nôn, đừng nôn như thế, lãng phí lắm.” – Lillith dùng đôi môi chặn miệng Kaina và ép cậu nuốt xuống – “Làm quen dần đi. Cứ đà này thì sẽ chẳng Devilize được đâu.”
“Ộc… đồ quỷ, đồ Ác Quỷ…” – Rốt cuộc, những bộ phận của Ác Quỷ như sừng, vuốt, cánh, đuôi đã bao phủ cơ thể của Kaina. Song, tất cả đều trong suốt____ là trạng thái Nhập Hồn chưa hoàn chỉnh.
“Thì ta là Ác Quỷ mà!” – Lilith thổi một hơi vào sừng của Kaina – “Quả nhiên là chỉ ngừng ở Demonize.”
“Demonize?” – Một cụm từ cậu không biết đã xuất hiện.
“Nhập Hồn chưa hoàn chỉnh là Demonize, trạng thái Nhập Hồn là Devilize. Chỉ cần Demonize cũng đã đủ mạnh vì để có thể sử dụng ma thuật cấp Địa Ngục. Nhưng Devilize còn mạnh gấp 666 lần Demonize nữa.”
“666…” – Dù sắp ngất đi, nhưng Kaina vẫn tập trung ý thức vào đan điền – “[Hiếp Thị của Thích Ca Mâu Ni – Hũ thuốc của Trưởng Giả Tinh Tú Quang – Oṃ bhaiṣajya-raja svāhā____Trị Liệu]”
Kaina đưa hai tay phủ lên vai phải của Lilith, vết thương lập tức lành lại trông thấy. Hơn nữa, những vết cắt và vết bầm khác cũng hoàn toàn lành lặn.
“Ơ, ơ….” – Mặt Kaina co rút trước hiệu quả vượt ngoài sức tưởng tượng. Lượng Ether vừa được truyền qua rốt cuộc là bao nhiêu chứ?
“Ừm, quả nhiên là cậu có tài năng thật đấy. Nếu là cậu thì có lẽ sẽ đạt đến Satanize không chừng.”
“Sa… Satanize…?” – Lại một từ ngữ khó hiểu khác xuất hiện.
“Đó là bí thuật có thể tự do biến đổi Thể Astral của bản thân đấy. Khi đạt đến Satanize thì Ác Quỷ sẽ được giải phóng khỏi thọ mệnh. Ta thì chưa từng thấy đứa trẻ con người nào đạt đến lãnh vực đấy… Không, vừa có ngay bên cạnh mà.”
“Không lẽ là____ Daddy!?” – Người cha có thể biến hoá thành chim hoặc sương mù và sống cuộc đời vĩnh hằng.
“Chính xác. Tiện thể thì…” – Lilith nhìn vào bàn tay trái đã cởi bao tay của Kaina – “Bàn tay của cậu____”
“À, cái này hả?” – Kaina giơ lòng và mu bàn tay cho Lilith xem. Đó là một vết sẹo lớn xuyên thủng lòng bàn tay – “Khi vọc súng lục tại nhà bạn thuở nhỏ lúc còn bé thì tôi lỡ tay bóp cò.”
“Cha của cậu____ người pháp sư ưu tú đó không phải sẽ có thể chữa trị hoàn toàn cho cậu sao?”
“Cha phải đi công tác vào lúc ấy. Tuy cầm máu thì không sao, nhưng chẳng có pháp sư nào đạt trình độ chữa trị hoàn hảo như cha cả. Sau đấy thì ông ấy bảo rằng nếu đã thành sẹo cố định thì cả ông ấy cũng không làm gì được.”
Đôi mắt của Lilith lấp lánh ánh sáng Ether – “Ra là vậy. Thể Astral đang ổn định trong trạng thái khuyết thiếu ở cả lòng và mu bàn tay. Tức là cậu đã mong muốn trạng thái này ư? Vì sao?”
“Đúng là nó rất đau lại đáng sợ, nhưng tôi cũng có chút vui mừng. Maria đã rất lo lắng và bám sát trông nom bản thân, cho nên tôi nghĩ mình có thể độc chiếm cô ấy…. Chỉ là…” – Cậu nhớ lại khuôn mặt đầy giòi của Maria – “Maria bị Ác Linh ám lấy và giết chết____ Nếu tôi có nhiều sức mạnh hơn thì…”
Bỗng nhiên, Lilith áp sát cơ thể cậu___ hệt như là đang muốn ôm chặt lấy. Khuôn mặt của Kaina chôn chặt trong bầu ngực căng tràn của Lilith.
“Cái gì đây, cô đang an ủi tôi sao?”
“Không phải con trai thích được như vậy sao?” – Thanh âm dịu dàng khó cưỡng của chủ nhân xinh đẹp vọng xuống – “Nước mắt của cậu cũng đã là vật sở hữu của ta. Không được tuỳ tiện khóc, nếu muốn thì hãy khóc trong ngực ta đi.”
Tinh thần của Kaina trở nên hỗn loạn vì đứng giữa bi thương cùng dục vọng. Tuy cậu đã cố chịu đựng cảm xúc từ đôi bầu sữa, nhưng cậu đột nhiên cảm thấy xấu hổ và nhảy lùi ra – “Dừ… dừng lại đi!”
“Aha! Nào, Kaina, nhanh tắm rửa cơ thể ta đi.” – Lilith ưỡn bộ ngực – “Thực ra thì ta đã phải chịu sự nhục nhã từ Sabnacke_____ À, Sabnacke là tên của kẻ phản bội đáng hận đã phản bội ta, ám sát cha của ta – Quỷ Vương Asmodeus, và chặt đi cánh tay của ta đấy.”
“Hở…….” – Ngược lại với Lilith nói ra nội dung khủng bố với giọng điệu thản nhiên, Kaina hoàn toàn không thể nói nên lời.
“May mắn là ta đã bảo vệ được trinh tiết của mình. Cho nên là đừng có nhìn ta bằng ánh mắt thương hại đấy. Nhanh đi nào.”
“Ừ… ừm…” – Kaina vất vả vén mái tóc dài đến hông của Lilith lên và xối nước xuống từ vai. Khi cậu định đưa khăn lên lau thì…
“Lau trực tiếp bằng tay.” – Lilith tủm tỉm cười – “Đây là làn da mềm mại của thiếu nữ đó, nhớ cẩn thận đấy nhé.”
“_____________” – Kaina gần như sắp ngất đến nơi. Cậu đưa tay lấy xà phòng hoa mẫu đơn, tạo bọt rồi chà trên thân thể của Lilith. Loại xà phòng cao cấp mang lại mùi hương dịu dàng như một cánh đồng hoa lan toả khắp phòng tắm.
“Ưm.. A…. phù…. Cậu không dịu dàng thêm một chút được hả? – Lilith nửa cười nửa không khiêu khích.
“Cô… cô có nói vậy thì….!!” – Kaina sắp sửa hồn lìa khỏi xác.
“Ai da, dễ chịu quá đi. Thật sự là rất khó chịu luôn… Ta bị cái tên khốn già khọm Sabnacke chặt đi tay phải rồi bị trói lên bàn đó. Rồi hắn lại nắn bóp ngực ta, rồi lại còn liếm láp chân ta… A đúng rồi, ngay chỗ đó. Nhớ rửa phần dưới ngực nữa.”
“Híc…”’ – Trước yêu cầu quá đáng của Lillith, Kaina đành phải nghiêng người về trước mà đáp lại.
“Chân của ta bị banh thẳng ra rồi trói vào bàn, tới lúc hắn lộ ra cái thứ gớm ghiếc của mình thì ta còn tưởng mình xong đời rồi. Ngay lúc suýt sao thì phụ thân và Sear đã kịp thời chạy đến!”
“_______” – Kaina nhận ra vị công chúa cao ngạo này đang nói rất nhanh và cố gắng không cho nước mắt trào ra, nhưng cậu giả vờ không biết mà tiếp tục tắm rửa thân thể cô ấy.
“Phụ thân…. vì tạo ra cơ hội để ta và Sear chạy trốn mà đã chết đi. [Nhanh đến Kobe, cánh tay đang chờ con ở đó.]_____ đấy chính là di ngôn của phụ thân.”
“_____!?” – Lilith đã nói vào hạch tâm, lý do chính mà vị công chúa xuất hiện tại Kobe.
“Xối nước giúp ta đi.”
Kaina làm theo lời Lilith bảo.
“Kẻ thuộc gia tộc Asmodeus đời đời đều kế thừa cánh tay trái được khắc Grand Sigil.” – Lillith vừa thong thả ngâm mình trong bồn tắm vừa nói – “Và kẻ được cánh tay lựa chọn sẽ không sở hữu tay trái ngay từ khi sinh ra.”
(Hoá ra là vậy.) – Lý do vai trái của Lilith vô cùng sạch sẽ chính là vì cô ấy bẩm sinh không có tay trái.
“Lý do mà Behemoth dùng cả kẻ phản bội hẳn cũng chính là vì Grand Sigil đấy rồi. Ác Quỷ của hắn sở hữu năng lực [Phàm Ăn] và có thể ăn Sigil của kẻ khác. Behemoth đã đánh hạ nhiều quốc gia và thu lấy năng lực của các Đại Ác Quỷ làm chủ nơi ấy.” – Lilith cúi đầu – “Và rồi, phụ thân…. ta đã nhìn thấy phụ thân chiến đấu với bọn ác đảng, phụ thân đã xông vào bọn chúng nhằm để ta chạy trốn…. rồi ông ấy bị giết chết. Khi nhìn thấy cánh tay trái không phát ra ma thuật gì, lần đầu tiên ta biết rằng phụ thân không hề sở hữu Grand Sigil. Ông ấy chỉ đang hành xử như mình nắm giữ nó mà thôi.”
Lillith ụp mạnh mặt vào bồn tắm, sau vài giây thì ngẩng mặt lên.
“Ta phải tìm ra cánh tay trái của mình đang ở khu phố này. Và rồi ta sẽ dùng sức mạnh ấy mà hành hạ tên Sabnacke đến chết, xua đuổi đoàn quân Behemoth khỏi lãnh thổ của mình và đoạt lại đất đai cùng con dân. Đó chính là lý do ta đến khu phố này.” – Lilith nhìn vào Kaina bằng đôi đồng tử đỏ hàm chứa ý chí vô tận – “Ta trông cậy vào cậu đấy, hỡi Sử Ma của ta.”
Trên khuôn mặt ấy là nụ cười vô cùng điềm tĩnh.
(…………..Thật mạnh.) – Kaina gần như say mê trước thiếu nữ này. Cho dù nhớ lại và kể ra trải nghiệm đau thương đầy đáng sợ đến thế, Lilith vẫn có thể vực dậy bản thân chỉ trong vài giây ngắn ngủi!
“Được rồi, tiếp theo thì rửa tóc nào.” – Lilith bước ra khỏi bồn tắm và ngồi xuống chiếc ghế.
“____Như cô mong muốn.”
“Sao vậy? Cậu có vẻ ngoan ngoãn hơn đấy nhỉ.”
“Không gì.” – Chỉ là cậu nghĩ rằng có làm việc cho vị công chúa này cũng không phải tệ.
“Mà ta đang nói cái gì ấy nhỉ. Đúng rồi, là lão khọm Sabnacke đó!” – Lilith được Kaina xoã tóc ra – “Nghĩ lại thì cái ánh nhìn của lão già đấy với ta đã dâm dục từ xưa rồi. Chắc hẳn là hắn đã thông đồng với Behemoth từ lâu____ Ụp.” – Kaina xối nước lên Lilith từ trên đầu xuống – “Oà. Cái tên đó vì muốn chiếm lấy ta nên mới bước trên con đường phản nghịch. Lại còn lộ ra cái thứ thô tục xấu xí đó cho ta thấy nữa chứ! Lần tới mà gặp lại thì ta sẽ cắt xẻ nó từng chút từng chút từ phần đỉnh cho xem.”
“Híc….” – Kaina hít một hơi khi nghe thấy ý tưởng chỉ có thể nói rằng giống hệt Ác Quỷ ấy.
“Tóm lại, điều không tốt ở đây chính là vì ta quá xinh đẹp rồi!”
Trước Lilith đang cao giọng cười lên, Kaina chỉ có thể nở nụ cười một cách e dè.
“Này, đừng có chải tóc cẩu thả như vậy!”
“Rồi rồi tôi hiểu rồi.”
Sau khi lau tóc và thân thể cho Lilith, Kaina giúp cô mặc bộ đồ mà người cha đã chuẩn bị sẵn trong phòng thay đồ____ là bộ đồ lót kiểu Tây cùng trang phục kiểu Nhật. Sau đó thì họ quay về phòng riêng và cậu đang chải tóc cho Lilith.
“Cảm ơn quý cô vì câu chuyện.” – Người cha bước vào phòng cùng với chiếc xe đẩy đặt bữa ăn kiểu Tây___ Cutlet, món ăn chiêu đãi tại Nhật bản đang khai sáng nền văn minh. Hương thơm của thịt bò nướng lan tràn khắp phòng.
“Aha! Với bgười nắm giữ Nirvana như ông thì việc nghe lén cũng như lấy đồ trong túi nhỉ?”
“Tôi xin được phép báo chuyện này lên cấp trên. Mong quý cô hãy lưu lại dinh thự này một thời gian nữa.”
“Được thôi, cơ mà…” – Lilith nhìn món ăn người cha bày ra – “Cái món nước này là gì đây?”
“Là súp Miso.”, “Là món súp.” – Hai cha con đồng thanh.
“Miso?” – Lillith lôi ra tri thức bằng ma thuật – “Oẻ, là đậu hũ bị hư thối!?”
“Cái này là lên men đó, giống như bánh mì vậy.”
“Ờ… ờm… Nói vậy thì cũng đúng… nhưng mà…”
“Ngon lắm đó?” – Kaina có cảm giác món ăn Nhật Bản bị khinh bỉ nên đưa súp Miso lên miệng Lilith – “Trước tiên thì uống thử đi, nhập gia phải tuỳ tục chứ.”
“Buvez ou allez-vous-en …. Được, được thôi! Kaina, cho ta uống đi! Ưm___ Ừm… hửm? Ồ…! Ngon thật đấy! Cái vị không phải mặn hay ngọt này là gì đây!?”
“Là Umami.” – Hai cha con tiếp tục đồng thanh.
“U… Umami… gì cơ!? Nó là gì vậy!?”
“Nó là nước dùng đó.” – Dù không phải chính mình nấu nhưng Kaina lại ưỡn ngực tự hào – “Ngon lắm phải không? Người Nhật Bản tuyệt đối không thể thiếu súp Miso và gạo trắng đâu.”
“Gạo trắng___ À, là cơm tinh chế nhỉ. Không lẽ người Nhật ăn Cutlet với cơm ư…?”
“Đại khái là thế.”
“Phải rồi, cho dù là bữa ăn phương Tây cũng không thể thiếu cơm và súp Miso.”
“Sao mà kỳ quái… Ta không nghĩ thức ăn của tổ quốc mình có thể trung hoà với món ăn Viễn Đông đâu.”
“Vậy là Đông Tây giao thoa rồi.” – Hai cha con đó lại tiếp tục đồng thanh.
“Cái gì mà Đông Tây giao thoa hả…”
“Nhưng bảo nghỉ ngơi tại đây thì…” – Lilith vừa điều khiển cơ thể Kaina nghiêng chiếc bát vừa lẩm bẩm – “Mà đúng là cho đến khi [cấp trên] gì đấy ra chỉ thị thì đành phải yên vị tại đây rồi.”
“Đã bảo đừng có hở ra là điều khiển cơ thể tôi!” – Kaina vừa kháng cự vừa thắc mắc – “____Mà khoan? Sao Lilith lại biết nghe lời vậy nhỉ…”
“Đùa tí thôi!” – Lilith đứng bật dậy – “Đi nào, Kaina___ Hỡi đứa trẻ của ta!”
“Đi… đi đâu chứ…?”
“Tìm kiếm, à không…” – Lilith nở nụ cười nghịch ngợm giống như một cô mèo con – “Là đào tẩu!”
Cũng không phải “giống như”, mà Lillith thật sự là một con mèo nghịch ngợm. Cô ấy chạy vòng quanh dinh thự, thấy cửa là đá chân mở ra, thấy sàn nhà là sai Kaina lật lên xem có thông đạo bí mật hay kẽ hở kết giới nào không. Và mỗi lần như vậy là Lilith lại đánh trống lảng. Mỗi khi tìm thấy thứ gì thú vị là nhất quyết lao tới rồi hỏi Kaina “Cái này là gì?” rồi “Cái kia là chi?”
“À, đó là súng trường tự động Murata thử nghiệm loại 35, phiên bản được cải tiến thứ 2.”
Kaina vừa đi theo Lilith tự tiện xông vào phòng riêng của một sĩ quan cấp Tá vừa trả lời. Tuy hiện trong dinh thự chỉ có cậu, Lilith cùng Airam, nhưng nội tâm Kaina vẫn vô cùng chột dạ.
“Thân súng ngắn hơn cây súng trường cậu từng sử dụng nhỉ… hay nên nói đây mới là độ dài bình thường. Súng của cậu không phải dài hơn cả chiều cao của cậu đấy chứ? Không tính tới chuyện cậu còn lùn…”
“Đừng… đừng bảo người ta lùn! Tôi vẫn còn đang phát triển đó!”
“Nfufu.” – Lilith ưỡn ngực lên. Kaina bị nhìn xuống bởi Lilith đang đứng thẳng lưng khiến đôi bầu sữa đầy đặn được cường điệu – “Thật là đáng yêu quá đi.”
“Ồn ào quá.” – Mặt Kaina đỏ ửng và cậu lảng mắt đi – “Cái này là loại 2, của tôi là loại 1.”
“Murata là tên công ty nào à?”
“Là ngài Thiếu Tướng Murata, một trong Thập Tam Thánh Nhân, là kỹ sư giỏi nhất mà lữ đoàn 7 tự hào. Ngài ấy đã giao việc phát triển súng ống vật lý cho Đại Tá Arisaka, bản thân thì tận lực phát triển vũ khí chuyên về Astral.”
“Hừm…” – Lilith dùng mũi guốc đá vào cây súng một tiếng – “Nào, tiếp tục đi thôi!”
“Ahaha! Không được rồi, từ bỏ thôi!”
Lilith đã dùng [Analyze] lên đôi mắt và nhìn ngó khắp nơi, nhưng sau một lúc thì cô ấy ngồi bệt tại chỗ như một con mèo đã thấm mệt vì chơi đùa.
“Hả!?” – Kaina kinh ngạc. Lilith vừa thốt ra lời không giống với cô ấy tí nào.
“Thay đổi kế hoạch. Nếu đã không thể ra ngoài kết giới thì chỉ có thể tập trung làm chuyện mình có thể trong này thôi. Cứ than thở không làm được cũng vô ích. Có bọn ngốc mới làm như vậy.”
“Chuyện mình có thể… là chuyện gì cơ?” – Rốt cuộc thì cô ấy định làm gì tiếp theo chứ?
“Chuyện hiển nhiên thế mà?” – Lilith nhoẻn miệng cười – “Là ngủ trưa đó. Nào, giúp ta đứng dậy đi.”
“Ngủ… ngủ trưa…?” – Kaina vừa trợn mắt vừa đưa tay xuống hai nách của Lilith và kéo cô ấy đứng dậy.
“Ưm!______ Cậu vừa mới chạm vào ngực ta nhỉ? Đây là ngực của vua đó, không thể tuỳ tiện sờ mó đâu.”
“Tôi… tôi có sờ đâu! Mà rõ ràng là hồi nãy cô bướng bỉnh bắt tôi tắm rửa cho còn gì!”
“Đã sờ mó nhiều vậy rồi mà vẫn chưa sờ đủ hả? Đúng là một cậu nhóc dê xồm mà.”
“Fuwa… Thế thì ta ngủ đây.” – Ác Quỷ chiếm cứ chiếc giường của Kaina như chốn không người.
“Này… thế thì tôi phải ngủ ở đâu chứ?”
“Thì cậu cứ ngủ trên sàn nhà đi, hay là…” – Lilith cười nham hiểm – “…cậu muốn ngủ chung với ta?”
“Ai mà thèm ngủ chung chứ!” – Kaina đỏ mặt hét lên.
(Còn tiếp…)
Tham gia Hako Discord tại
Theo dõi Fanpage Đẳng Chánh Giác: Toushougaku. Tên của Shougaku cũng lấy từ đây. Nirvana: Niết bàn. Tên các gia tộc đều chứa chữ số theo thứ tự từ 1 đến 10. Hán tự của Kaina cũng có thể đọc là Kaimu. Phiên âm tiếng Nhật của Caim cũng đọc là Kaimu. Assiah: Thế giới vật lý. Nhập gia tuỳ tục.