7 giờ 15 phút cùng ngày/ Ga Kobe – Motomachi, Kobe/ Hiệp sĩ của Lilith – Đại Ác Quỷ Anokutara Kaina
“Ồ! Nó thực sự chuyển động chỉ bằng năng lượng từ than đá thôi sao!” – Trong bộ dạng búi tóc lên và trùm đầu bằng chiếc áo haori liền khăn lần trước, Lilith nhìn lên con tàu hơi nước mà cất tiếng ta thán.
Trang phục là một trong đống đồ mà Kaina tặng cho Lilith trong buổi hẹn hò Motomachi. Phía trên là chiếc kimono hoa văn mây mù, bên dưới là chiếc hakama màu tím đỏ mà Lilith yêu thích. Khăn trùm đầu dùng để che giấu mái tóc vàng và sừng vì cô ấy vẫn còn đang bị truy nã tại Kobe.
Chiếc khăn trùm đầu với màu trắng chủ đạo gợi nhớ đến y phục nàng dâu càng khiến trái tim bản thân vừa mới buông lời tỏ tình trọng đại duy nhất trong đời đập loạn.
(Không được không được! Mình là hiệp sĩ của Lilith, là thanh gươm và cũng là tấm khiên) – Kaina lắc đầu xua đuổi tà niệm. Cậu thích Lilith, nhưng cậu vẫn tự nhủ mình cần phải tập trung vào vấn đề trước mắt – “Lilith, bước vào trong toa tàu đi, đừng có đứng nhìn mãi. Nó sắp rời ga rồi.”
Lilith chạy đến bên cạnh Kaina. Cậu có cảm giác như khoảng cách khi cả hai đứng xếp hàng rất gần nhau.
“Không ngờ ta lại có thể cùng cậu thực hiện cuộc hành trình hai người, thật là thích thú quá đi.”
Tại một góc trong toa tàu rung lắc, Lilith dựa người vào Kaina như làm nũng.
Đối với Kaina, được Lilith trông cậy bản thân là một điều rất đáng mừng. Và đồng thời…
“C… [cậu] á…” – Không lẽ Lilith đã xem cậu là một người đàn ông rồi ư? Với người đang ở giữa kỳ xuân xanh và đã quyết định dâng trọn thân thể cùng con tim cho Lilith không chút hối tiếc thì đây là vấn đề quan trọng nhất – “Lilith…”
Kaina nhìn sang phía Lilith thì cả hai bỗng chạm mắt nhau. Khi khuôn mặt của cậu tiến lại gần định hôn vào Lilith thì____
"E hèm.” – Sear xuất hiện như xen vào giữa hai người – “Ta cũng đang ở đây đấy.”
“Đúng… đúng rồi ha!” – Lilith đỏ mặt quay đi.
(____Chậc) – Kaina thầm tặc lưỡi trong lòng.
Đồng thời/ Cùng địa điểm/ Công chúa Ác Quỷ - Lilith
(Mình… mình vừa định làm cái quái gì vậy!) – Khuôn mặt Lilith nóng ran, lồng ngực cô cũng có chút khó chịu – “Ka... Kaina!”
“Ừ.” – Dù có chút xấu hổ, nhưng Kaina vẫn lập tức đáp lại.
Lilith nhớ rằng từ trước đến giờ, lời Kaina thường đáp lại sẽ là [ừm]. Không chỉ bầu không khí và cách nói năng, việc Kaina đột nhiên trở nên đàn ông hơn khiến Lilith không biết phải xử sự như thế nào.
“C… cậu đã mong muốn rằng sẽ trở thành hiệp sĩ của ta phải không!?”
“Ừ.”
Trái tim Lilith lại đập thịch một lần nữa trước lời hồi đáp không chút do dự – “Th… thế thì tuỳ theo trường hợp mà cậu cần sẵn sàng để vứt bỏ mạng sống vì ta đó. Nếu cần thiết thì ta cũng sẽ dùng cậu làm con cờ thí.”
[Cờ thí]
Lý do Lilith sử dụng ngôn từ cực đoan như vậy là vì nếu không nói như thế, cô có cảm giác mình sẽ ỷ lại vào thiếu niên mạnh mẽ này.
“Được thôi.” – Kaina gật mạnh đầu, kế đó thì cậu nở nụ cười ngạo nghễ – “Nhưng tôi không nghĩ chúng ta sẽ rơi vào tình trạng đó đâu. Bản thân hiện tại có thể đánh lui bất cứ kẻ địch nào đấy.”
Hẳn là như vậy___ Dù cảm thấy chút bất an trước câu trả lời ngay lập tức của Kaina, nhưng Lilith vẫn thầm đồng ý. Bởi vì Ác Quỷ cấp Giáp từng giết chết Hầu Tước Bất Hoà Andras trong chớp mắt ấy vẫn còn đang ở đây và giữ được lý trí của mình.
“Với cả… tôi vẫn không có ý định phản bội Nhật Bản. Sau khi tìm ra cánh tay trái cho cô rồi giết Sabnacke thì có lẽ sẽ được tha thứ không chừng…” – Sắc mặt Kaina chuyển sang bất an rồi nhanh chóng nở nụ cười trở lại – “Nhưng thế mà cũng không được tha thứ thì tôi sẽ đồng hành cùng cô đến tận cùng địa ngục thôi, hỡi Beatrice yêu dấu.”
“~~~~~~~~~!!” – Khuôn mặt Lilith đỏ tươi. Tiếng trống ngực đập liên hồi này không hề có dấu hiệu giảm bớt.
Sau khi rời khỏi ga Kobe, bọn họ xuống tàu tại ga Hyougo. Nguyên nhân bọn họ hướng về phía Tây chính là vì để giữ khoảng cách với cảng Kobe cùng Motomachi đang ngập tràn thầy trừ tà.
Kế hoạch của bọn họ sẽ là đi mò mẫm các địa điểm tụ tập tín ngưỡng như đền thờ chùa chiềng hoặc những nơi dễ tập trung sự hoan hỉ của không ít người. Thứ tự sẽ bắt đầu từ Hyougo, vùng ven phía Tây của khu vực được định nghĩa là [Kobe].
Hiện tại, Kaina đang vận trang phục giống như hồi hẹn hò Moto____ Bên trên là kimono, phía dưới là hakama cùng giày da cá nhân. Ngoài ra, việc Kaina đội chiếc mũ quả dưa to đùng để che mặt thật quá đáng yêu.
Lilith vô cùng hứng khởi trước chuyến hành trình hai người với Sử Ma đáng yêu_____ cùng một tuỳ tùng nữa. Tâm trạng lúc này của cô giống như là đang du lịch một vòng Kobe vậy. Đương nhiên, những người đã hy sinh để bản thân sống đến lúc này____ cha, các gia thần, các thần dân, cùng với đó là những thuỷ thủ trên tàu tuần dương bị cuốn vào cuộc chiến của mình_____ vẫn còn đang trĩu nặng trong lòng Lilith.
Và rồi, ở bờ Tây của “Bản đồ thành phố Hyoushin” mà Kaina trải rộng…
“Pháo đài Wadamisaki. Cái này là do Katsu Kaishu thiết kế đấy.”
“Katsu Kaishu? Cậu bảo thế thì ta cũng không biết ai đâu.”
“À xin lỗi, cô nói cũng phải.” – Kaina nhìn lên pháo đài hai tầng đã chuyển thành một màu đen do phơi mình trước gió biển – “Cái này được xây lên vào 40 năm trước. Lúc đó, mấy con tàu của các nước gần cạnh và quốc tế cứ tự tung tự tác hoành hành tại đây. Daddy từng nói rằng cụm từ [phòng biển] bắt đầu được sử dụng cũng là vì chính sách Nam hạ của bọn họ hay gì đấy.”
Trong khi được Kaina thuyết minh địa điểm tham quan, Lilith lại không liếc đến pháo đài mà chăm chăm nhìn khuôn mặt nghiêng của cậu.
“Vì vậy, chúng ta phải nhanh chóng đánh đuổi Sabnacke ra khỏi cảng để hạm đội có thể hoạt động trở lại.”
“Còn đây là đền thờ Wada.” – Bọn họ đi bộ một chút đến phía Bắc pháo đài. Tại đền thờ kỳ lạ được bao bọc bởi biển và sông ngòi giống như một hòn đảo nổi, Kaina mỉm cười – “Sao rồi, cô thấy thế nào?”
“Ưm… đúng là ta cảm nhận được Ether rất mạnh mẽ, nhưng ở đây vẫn không bằng được đền thờ Ikuta.”
Lilith chú ý đến không gian cần được lấp đầy ở cánh tay trái_____ Grand Sigil of Devil vốn không tồn tại từ khi cô lọt lòng. Cảm giác giật giật nằm giữa đau đớn và thoải mái xuất hiện.
“Khi cánh tay ở gần, kẻ được cánh tay thừa nhận sẽ cảm nhận được cơn đau ảo từ cánh tay trống.”
Đó là câu chuyện được lưu truyền trong Vương gia Asmodeus mà Lilith luôn được nghe khi bà vú ru ngủ. Hồi Lilith chưa cảm nhận được cơn đau khi còn ở bên cha, cô đã tự suy diễn rằng bởi vì cha còn sống và bản thân vẫn chưa được nó thừa nhận. Nhưng đến lúc này thì mọi chuyện đã vô cùng rõ ràng. Ngươi cha ấy không hề nắm giữ cánh tay, nó đã được giấu tại Kobe.
Cha cất tiếng hét xung trận xông vào bọn nghịch tặc_____ và bị giết chết. Bọn Lilith đã lợi dụng cơ hội ấy mà dịch chuyển tới cảng Kobe bằng ma thuật của Sear. Vào khoảnh khắc khi Lilith hạ xuống con cảng, cố nhịn để nước mắt không trào ra và ngẩng mặt lên…
____Ngay thời khắc ấy, cô đã cảm nhận được ảo giác của cơn đau từ cánh tay trái. Đó là một cơn đau dữ dội, là nỗi đau đáng mừng.
Dưới tình huống bốn phương tám hướng đều là kẻ địch, lý do cô có thể hành xử kiên cường chính là vì bản thân đã chắc chắn “cánh tay ấy đang ở tại đây”.
…Song, cơn đau hiện tại lại cách xa sự dữ dội từng cảm nhận vào tối hôm ấy. Có lẽ cũng vì Lilith đã trở nên quen thuộc với cơn đau, song…
(Tức là ở đây không có cánh tay sao? Không, nghĩ lại thì cơn đau hồi ở đền thờ Ikuta còn ít hơn hiện tại. Chắc hẳn không phải chỉ vì vấn đề trong khoảng cách đâu nhỉ…?) – Lilith quyết định trông cậy vào ma thuật ưu tú của Kaina đã đạt trạng thái Devilize chứ không chỉ dựa theo cảm giác vô định của mình nữa – “Cậu có thể dùng ma thuật tìm giúp ta không? Ta sẽ trao Ether cho.”
“Ờ… ờ.” – Kaina đỏ mặt.
Cả hai đi đến phía sau chủ điện không một bóng người.
“Nấp vào sau đền thờ để hôn ư…” – Lilith vừa nhìn xuống Kaina đang đỏ mặt vừa cảm nhận sự hưng phấn chỉ có thể diễn tả bằng hai từ [khoái cảm] chạy dọc theo sống lưng – “Thật đúng là Ác Quỷ mà!”
Đồng thời/ Đền thờ Wada, Hyougo/ Đại Ác Quỷ Anokutara Kaina
Kaina nhận nụ hôn từ Lilith. Đó không phải là cảm giác vồ vập như tra tấn thuở ban đầu, mà nó chỉ là cảm giác chạm nhẹ rồi rời đi như thoảng qua. Một nụ hôn như chỉ để xác nhận cảm giác chạm vào nhau vậy.
Kaina tự biết bản thân khá là hưng phấn, nhưng khi nhìn lên Lilith thì đôi má của cô ấy cũng đang nổi ráng đỏ. Rõ ràng là cô ấy cũng đang tận hưởng chính nụ hôn này. Biểu cảm như thiếu nữ thơ ngây và đôi má nhuộm màu đỏ ấy của Lilith thật đáng yêu đến điên cuồng.
(Kh… không được! Mình cần phải làm gì ấy nhỉ___ À đúng rồi, [Analyze]!) – Với ma thuật truy tìm cực hạn có thể nắm rõ số lượng và tổng lượng Ether của cả côn trùng, cậu truy quét toàn bộ ngóc ngách của đền thờ Wada, song… – “….Đền thờ này không có phản ứng của thứ như cánh tay rồi.”
“Vậy.. sao…” – Trong một thoáng, người chủ nhân lộ ra vẻ mặt mệt mỏi, nhưng rồi lập tức lấy lại nụ cười điềm tĩnh như mọi khi – “Chúng ta cũng mới chỉ bắt đầu chiến dịch quét ngang Kobe thôi! Đừng sợ mà tiến lên nào!!”
◇◆◇◆
Cuộc đào tẩu của hai người lại tiếp tục.
Đó hoàn toàn không phải một lữ trình thoải mái. Bọn Kaina nhiều lần bị lọt vào vòng vây của lữ đoàn 7, cứ mỗi lần như thế là họ lại chạy trốn. Số đêm bị tập kích bởi đám con rối của Sabnacke cũng không đếm xuể. Mọi ngõ hẻm toàn Kobe đều có thể trông thấy lệnh truy nã Kaina và Lilith. Số nhà trọ có thể tá túc cũng cấp tốc giảm đi.
Dù là thành viên lữ đoàn 7 hay các con rối, bọn họ đều sử dụng thuật thức che giấu hiện diện ở cấp độ cực kỳ cao. Vì để cảm nhận bọn họ, Kaina cần phải duy trì [Analyze] mọi lúc. Do đó mà cậu cũng nhận rất nhiều Ether từ Lilith. Những cơn buồn nôn và đau đầu xuất hiện vì say Ether, Kaina cố gắng lờ đi chúng mà dốc sức chiến đấu. Cậu đã luôn chiến đấu, miễn cưỡng rằng bản thân chính là hiệp sĩ của Lilith.
Giữa tình cảnh đầy tuyệt vọng ấy, cậu đã sẵn sàng tinh thần.
Sẵn sàng chết vì Lilith khi cần thiết.
….Và cứ thế, một tuần đã trôi qua. Bọn họ vẫn chưa thể tìm ra cánh tay.
◆◇◆◇
21 giờ 4 phút ngày 18 tháng 11/ Tại một nhà trọ rẻ tiền – Nada, Kobe/ Đại Ác Quỷ Anokutara Kaina
“…Tôi cởi đây, Lilith.” – Khác với chuyện thể trạng bất ổn diễn ra suốt mấy hôm nay, Kaina đang có chút để tâm đến chuyện giọng nói của mình đang không ổn định. Phải chăng đây chính là vỡ giọng mà người ta thường nói ư?
“…Ừm.”
Trong căn phòng chật hẹp chỉ rộng 6 chiếu, Kaina đang lau tấm lưng của Lilith. Cho dù là một nhà trọ tồi tàn, nhưng vẫn tốt hơn là không có nơi nào để ở. Cả cơn gió rít qua khe cửa như đâm vào da cũng khiến cậu cảm thấy thương nhớ.
“………..Ah!” – Lại là cơn đau đầu khó chịu nổi.
Sự hợp tác giữa các con rối của Sabnacke và sư đoàn 0 đã trở nên mật thiết hơn. Để có thể chạy trốn khỏi vòng vây kín kẽ, Kaina đành phải triển khai [Analyze] suốt 24 giờ không ngừng. Suốt mấy ngày nay, cậu chẳng thể ngủ đủ giấc. Cho dù là thân thể mạnh mẽ đã Devilize, nhưng tâm trí cậu đã đạt đến giới hạn. Hơn nữa, những cơn đau đầu cùng buồn nôn vì say Ether cứ dồn dập không ngừng.
“_____Kaina!?” – Vị chủ nhân kiều diễm quay lại. Khuôn mặt ấy tái xanh, những giọt nước mắt lưng tròng nổi lên. Thời gian dành cho những việc như xấu hổ vì nhũ hoa bị nhìn thấy của Lilith đã mất đi từ lâu rồi – “Đủ… đủ rồi, Kaina! Nào, để ta hút Ether ra ngay.”
Trong bản đồ ba chiều trôi nổi trong đầu Kaina xuất hiện vài chục phản ứng của thầy trừ ta đang giấu diếm Ether bằng ma thuật ẩn nặc đầy tinh vi – “Thật đáng tiếc, nhưng kẻ địch đến rồi.”
Bằng những động tác quen thuộc, Kaina mặc quần áo cho Lilith, ôm cô vào lòng và bay lên bầu trời đêm. Dù lúc ở trong nhà trọ là bộ dạng con người, nhưng ngay trước khi Kaina đạp chân xuống đất, sau lưng cậu liền xuất hiện đôi cánh Devilize____ Đó là một chuỗi hành động vô cùng thuần thục. Đương nhiên rồi. Suốt một tuần nay, Kaina đã liên tục chiến đấu với lữ đoàn 7 sư đoàn 0, nơi tập hợp chiến lực tinh tuý trừ tà của cả quốc gia, cùng với những con rối của Sabnacke còn vượt trội hơn cả họ.
Một tuần trước, khi Lilith nói rằng “Thế thì tuỳ theo trường hợp mà cậu cần có tinh thần vứt bỏ mạng sống vì ta đó.”, Kaina đã lập tức đáp lại rằng “Được thôi.” Thú thật, đó là vì bản thân Kaina lúc ấy đang chìm trong cảm giác vạn năng vì vừa thành công Devilize, chứ cậu vẫn chưa hạ quyết tâm lớn lao như “vứt bỏ mạng sống của mình”. Song, trong một tuần ở bên cạnh Lilith, hỗ trợ Lilith, ôm Lilith đào tẩu khắp nơi trong Kobe, cậu đã hiểu được ý nghĩa của cụm từ ấy. Và tinh thần sẵn sàng bỏ mạng đó cũng đã dần được hình thành.
(Mình là hiệp sĩ của Lilith) – Kaina vừa bay giữa trời đêm trong bộ dạng Devilize vừa nghĩ – (Cuộc đời của mình chính là vì Lilith. Mình sẽ sống và chết vì Lilith)
Hiện giờ, người chủ nhân kiều diễm đang co lại trong cánh tay cậu. Dù vẫn chưa tìm thấy cánh tay trái nên có chút yếu ớt, nhưng một khi tìm được nó, cô ấy sẽ tàn sát Sabnacke, xua đuổi thế lực của Behemoth ra khỏi lãnh thổ Asmodeus, là vị Nữ Vương sẽ xây dựng nên một đại đế quốc trong tương lai.
Từ [Analyze], Kaina cảm nhận được một phân đội con rối của Sabnacke___ gồm khoảng mười tên được vũ trang bằng thương.
“____Lilith, sẽ rung lắc một chút đấy.”
“Ừ… ừm!” – Vị chủ nhân kiều diễm thu người trong cánh tay cậu.
Lục soát dưới mặt đất là lữ đoàn 7, bay lượn trên bầu trời là những con rối của Sabnacke. Dường như giữa lữ đoàn 7 và Hầu Tước Ác Quỷ Sabnacke đã đạt được thoả thuận để phân chia trách nhiệm. Kaina hoá Devilize toàn thân, bay thẳng về phía vùng biển ở hướng Nam. Đường sắt Đông Tây Hanshinkan hiện ra trong tầm mắt và nhanh chóng lướt qua phía dưới. Kaina cảm nhận được mười con rối đang hùng hổ tiếp cận từ bầu trời phía Đông.
Cuối cùng thì cậu phải đối đầu kẻ địch tại đường ven biển. Dưới tầm mắt vẫn còn nhiều ngôi nhà chi chít. Kaina đảo một vòng giữa không trung và thực hiện động tác như chuẩn bị chạy trốn về phía Bắc. Ngay khi kẻ địch đuổi đến gần…
“[Minos – Đệ Nhị Địa Ngục Phong Bạo]!” – Kaina vung cánh tay được bọc trong gió ngay khi quay lại. Cánh tay cậu phóng ra một cơn cuồng phong sở hữu lượng Ether khổng lồ, thổi đám con rối bay tít tắp về vùng biển phía Nam. Đó là cơn gió có thể càn quét những gian nhà nếu sử dụng trên mặt đất.
Có hai con rối thoát khỏi cơn gió và ở lại. Kaina lao thẳng đến một con trong đó.
“[Malebranche – Mười hai móng vuốt Ác Quỷ]!” – Kaina vung tay lên. Một con Kamaitachi mang lưỡi liềm sắc bén cắt xé con rối thành 12 phần bằng nhau.
Một con rối khác từ sau lưng ném đi thanh thương chứa đựng Ether. Nếu trúng phải cái đó thì sẽ rất đau đớn. Uy lực của nó có thể sánh ngang với đạn Seraphim đỉnh cao nhất mà lữ đoàn 7 sử dụng. Tức là Ác Quỷ thông thường sẽ chết trong một đòn nếu trúng phải. Song…
“[Tường Thành của Dis]!” – Ngay khi Kaina hét lên, một bức tường bằng sắt nóng cháy xuất hiện ở sau lưng cậu. Thanh thương của con rối đâm vào bức tường và tan chảy hoàn toàn – “Ora!” – Kaina vẫn duy trì bức tường sắt mà xông tới con rối. Sau khi chứng kiến bức tường thay đổi hình dạng cuốn lấy con rối, Kaina liền bay về vùng biển phía Nam. Nhờ [Analyze], cậu nắm rõ vị trí của tám con rối còn lại cùng với một con đang cháy rụi sau lưng.
Có vẻ như Nhật Bản và Sabnacke đã đạt được thoả thuận gì đấy nên con rối của Sabnacke không hề tấn công con người. Song, những con rối chỉ là không tích cực tấn công người dân, chứ chúng vẫn thản nhiên liên luỵ người dân và nhà cửa xung quanh khi tấn công Kaina. Thật may mắn khi Kobe là thành phố được bao bọc bởi biển và núi.
Hai bên lại một lần nữa đụng độ trên biển Nada. Và lúc này thì chuẩn bị của Kaina đã hoàn tất. Cậu lôi ra Ether từ trong đan điền và lắp đầy phổi…
([Phlegethon]!!) – Kaina sử dụng thuật pháp mang hoả lực mạnh nhất trong các phương pháp tấn công của mình bằng [Hơi Thở Ác Quỷ]. Ngọn lửa màu xanh có thể hoà tan cả sắt thép trải rộng khắp tầm mắt.
Tại nơi đó đã chẳng còn lại bất cứ cái gì.
“Ặc.. Hộc… Oẹ….” – Ẩn nấp ở sâu trong núi Rokko, Kaina chống tay vào thân cây và liên tục nôn oẹ vì say Ether.
“Kaina, phải nhanh hút Ether ra mới được! Ngẩng mặt lên đi!” – Bên cạnh là Lilith đang lộ vẻ mặt rưng rưng.
“…Chờ chút đã, để tôi chùi miệng ngay.”
“Kệ nó đi mà, nhanh lên!”
Cậu một lần nữa cảm thấy buồn nôn. Thứ vừa được thải ra trên mặt đất…. mang mùi vị của sắt.
“………Hở?” – Kaina thất thần, tay cậu run rẩy. Bản thân không thể duy trì [Analyze]. Đầu đau quá… đau quá… Mồ hôi lạnh chảy ra không ngừng.
“Kaina!”
Đến khi nhận ra thì cậu đã ngã vật ra trên mặt đất. Tầm nhìn cứ nhấp nháy không ngừng.
“Kaina…” – Cậu nghe thấy thanh âm như nức nở của Liliht.
Khi Kaina xoay sở nằm ngửa lên thì ngay lập tức, đôi môi cậu được Lilith hút lấy. Trạng thái cơ thể liền trở nên hoà hoãn, cơn đau đầu và buồn nôn cấp tốc rút đi.
“…Không sao rồi.” – Ý thức cậu trở nên rõ ràng. Dù thắt lưng còn chút run rẩy, nhưng Kaina rốt cuộc vẫn xoay sở đứng lên thành công.
“Kaina… là máu.” – Lilith đang khóc một cách đáng thương – “Quả nhiên vẫn nên hạn chế Ether ngoài lúc chiến đấu, bằng không thì cậu…”
“Nếu không có Ether của Lilith thì sao tôi có thể tìm ra mấy tên ẩn nấp cơ chứ. Không sao cả đâu.”
“Nhưng… nhưng mà…”
“Đừng nói mấy lời thảm hại như thế, Lilith.” – Kaina quở trách chủ nhân bằng giọng điệu ương ngạnh – “Cô là người phụ nữ sẽ trở thành vua đấy!? Làm gì có một vị vua trở nên yếu ớt chỉ vì một hai gia thần bị yếu đi chứ.”
“Ư…” – Có vẻ như những lời ấy có hiệu quả rất tốt nên Lilith lập tức xìu xuống.
Nếu người mang chủ nghĩa Lilith là nhất như Sear ở đây thì cô ấy chắc hẳn đã trách mắng Kaina vô lễ rồi. Song, hiện tại thì cô ấy không có mặt tại nơi này. Sau khi bị tiêu hao đến mức gần như biến mất do dịch chuyển liên tục vào ngày 11 tháng 11, Sear đang nghỉ ngơi tại một nơi ngưng tụ Ether tự nhiên mà bọn họ tìm ra trong lúc lần theo quỹ đạo của tiên vương____ những đền thờ chùa chiềng trên núi Rokko. Đó là mệnh lệnh do Lilith hạ xuống.
“…………” – Lilith cúi gầm mặt không nói gì.
“…………” – Kaina trở nên khó xử. Kaina vô cùng say mê trước tinh thần mạnh mẽ đầy áp đảo của Lilith. Chính vì vậy nên cậu không muốn nhìn thấy bộ dạng yếu đuối này của chủ nhân.
“Trông có vẻ hai người bị dồn ép khá nhiều rồi nhỉ?”
Một giọng nói phát ra từ trên cây.
“……!?” – Kaina lập tức ôm Lilith lên và giãn khoảng cách với phương hướng phát ra âm thanh.
Rốt cuộc, kẻ nhảy xuống từ trên cây là___
“_____Airam-sensei!?” – Và người đến lại chính là tinh nhuệ trong tinh nhuệ của lữ đoàn 7, [Thập Tam Thánh Nhân], kẻ địch mà cậu không muốn đối đầu nhất – “Lilith, Ether___”
“Chờ chút đã! Ta không phải kẻ địch đâu!!” – Trong bộ quân phục khác với bộ đồ sơ mà Kaina thường thấy, Airam lắc lắc bàn tay.
“Ơ……?” – Kaina cảnh giác vì sợ rằng đó là bẫy.
Airam lấy ra một chiếc Thánh Giá từ trong túi – “Đây là kết giới có thể che giấu hoàn toàn phản ứng Ether. Mặc dù hiệu quả chỉ tồn tại trong nửa ngày sau khi kích hoạt thôi.”
Tức là Kaina có thể ngủ say cả nửa ngày mà không cần phòng bị. Một vật phẩm mà cậu vô cùng thèm muốn.
“Ta cho con đấy.”
“Hả!?” – Kaina nhìn qua nhìn lại giữa Thánh Giá và khuôn mặt Airam.
Trên mặt của cô ấy treo một nụ cười – “Ta đã nói rồi mà? Bản thân ta rất thích mấy cô bé đáng yêu.”
21 giờ 40 phút cùng ngày/ Oriental Hotel/ Đại Ác Quỷ Anokutara Kaina
Cả hai được dẫn đến phòng Suite thuộc khách sạn cao cấp mà Airam đã đặt trước, mặc dù bọn Kaina phải che giấu hiện diện bằng tác dụng của Thánh Giá và đi vào từ cửa sổ.
Căn phòng kiểu Tây được chia thành phòng ngủ và phòng khách, thậm chí còn có cả phòng tắm riêng biệt. Trông Lilith có vẻ vui mừng hớn hở là tốt rồi.
“Ta là đồng minh của những người đáng yêu.” – Airam vừa nói vừa bày ra nhiều loại món ăn đồ ngọt kiểu Tây và Nhật được lấy ra từ trong hư không.
Mắt Lilith toả sáng lấp lánh, ngay cả Kaina cũng nhìn chằm chằm vào thức ăn.
“Cả con và tiểu Ác Quỷ này đều đáng yêu cả, lại còn đang cố gắng rất nhiều nữa. Ngược lại, ta chẳng thể nào hợp tác với con heo Juugetsu hay Anokutarra không ưa nổi kia đâu. À, hai người cứ ăn thoả thích đi.”
“Xin được dùng bữa!” – Cả hai đồng thanh nói.
Airam nhìn hai người đang ngấu nghiến bữa ăn với vẻ thích thú, nhưng…
“Ta sẽ nói nên hai người cứ vừa ăn vừa nghe. Vào 9 giờ ngày mai, cả hai hãy hướng đến ngọn thác Nunobiki. Hẳn là hai người sẽ có thể đạt được cơ hội đột phá cục diện khốn cùng tại đấy.”
Airam chỉ nói vậy rồi rời đi.
“….Vậy giờ thì làm sao đây, Lilith?” – Sau khi tắm rửa cho Lilith đã lâu không được vào phòng tắm và bản thân cũng tắm sơ qua, Kaina vừa châm trà trong phòng khách vừa hỏi vị chủ nhân – “Có lẽ đây là bẫy.”
“Người ta đã làm đến mức này rồi thì sao mà có bẫy được. Ừ thì cũng có khả năng cô ta làm vậy vì để chúng ta mắc bẫy… Nhưng cứ theo thôi!” – Lilith cười với sắc mặt đã hoàn toàn thoải mái – “Ta rất thích cái người đó. Cái nụ cười như trêu chọc người khác, rồi còn hành động phản bội quốc gia chỉ vì thú tiêu khiển của bản thân nữa… Ta có thể cảm nhận được Devilism từ kẻ đó.”
Đúng là cái nụ cười ghê rợn đó khá giống với Lilith… Bỗng Kaina trở nên rùng mình khi nghĩ thế.
“Bỏ qua chuyện đó đi, Kaina, cậu có thấy cái giường đó chưa! Êm ái lắm luôn đó!?”
“Thế thì tốt quá.”
“Có lẽ tối nay ta sẽ hồi phục Ether được đấy.”
[Ether]____ năng lực vượt khỏi thường thức đó sẽ tự hồi phục theo thời gian. Cho dù sử dụng ma thuật hay tiêu hao vì Devilize thì nó vẫn sẽ từ từ hồi phục. Khi thể Astral của đương sự càng ổn định thì nó sẽ càng hút nhiều Ether li ti trong không khí và tụ tập vào đan điền dưới rốn.
Nói thẳng ra thì khi ngủ say trong trạng thái no bụng chính là lúc hồi phục nhiều nhất. Cả những lúc minh tưởng hay đạt được khoái lạc cũng dễ hồi phục. Vì thế, các hành vi giao cấu trong nghi thức thuộc một phần Mật Tông cũng chính là vì lý do đó.
Song, do tâm linh Lilith dạo này vô cùng mệt mỏi và lượng Ether Kaina sử dụng quá nhiều nên Ether cứ từng ngày giảm dần. Ban đầu, Lilith sở hữu tận 500 triệu đơn vị Ether, nhưng hiện tại thì nó đã giảm xuống chỉ còn khoảng 100 triệu. Con át chủ bài [Phlegethon] của Kaina là thứ ngốn rất nhiều Ether. Ngay cả hơi thở bao phủ tám con rối lúc nãy cũng đã tiêu tốn gần 10 triệu Ether. Hoặc có thể nói rằng những con rối ấy mạnh mẽ đến mức sẽ không thể bị tiêu diệt nếu không làm đến thế.
“Nhưng mà cậu cũng giỏi lên rồi đó!”
“Hửm, cái gì cơ?”
“Là ma thuật đấy.”
“À.”
Kaina hiện đang châm trà____ dù chẳng hề động tay tí nào. Cậu hiện đang dùng [Niệm Lực] bỏ lá trà vào ấm, rót nước sôi tạo ra từ ma thuật kết hợp giữa [Hoả Viêm] cùng [Thuỷ Cầu], khéo léo rót trà vào tách, sau đấy lại cố định tách trà đó bằng [Niệm Lực] bên miệng Lilith. Chỉ cần Lilith thể hiện động tác muốn uống thì tách trà sẽ nghiêng một góc vừa chuẩn cho cô ấy uống.
Kaina đã học được rất nhiều ma thuật. Trong những thứ cậu học từ Lilith, ma thuật mạnh mẽ nhất chính là___
“Ma thuật cấp Địa Ngục.” – Kaina lẩm bẩm. Đó là đống ma thuật cực hạn được phỏng theo [Chương Địa Ngục – Thần Khúc] của Dante. Trong đấy, thứ sở hữu uy lực mạnh nhất là… – “[Cocytus Judecca – Đệ Cửu Địa Ngục Băng, Đoạn Chương Thứ Tư]”
“Nếu có thể thì ta không muốn dạy cậu đâu…” – Lilith thở dài một hơi.
Đúng thế. Theo bài giảng ma thuật của Lilith bắt đầu từ ngày 3 tháng 11, Kaina đã biết được trong Đệ Cửu Địa Ngục Băng có bốn loại địa ngục nên cô chẳng thể giấu diếm được.
“Này nhé, Kaina. Ta nhắc lại lần nữa, cậu tuyệt đối không được dùng ma thuật đó.”
Tác dụng của ma thuật đó chính là “đông cứng trái tim bản thân”. Sau khi đưa bản thân vào trạng thái chết lâm sàng giả, trong một khoảng thời gian ngắn cho đến khi thật sự chết đi, người thi triển sẽ có thể vay mượn năng lực triển khai ma thuật và lượng Ether vốn có thể sử dụng nếu sống đến tuổi thọ tự nhiên. Trong nhà Anokutara có rất nhiều truyền thuyết dạng như “Cửu Vĩ Hồ chỉ một hơi thở cũng xoá sổ một ngọn núi ở đâu đấy”, nhưng Kaina tin rằng nếu bản thân sử dụng [Đoạn Chương Thứ Tư] thì cậu có lẽ sẽ tái hiện được khung cảnh ấy.
“Đã bảo là biết rồi mà.” – Kaina gật đầu. Dù như thế, nếu lọt vào trường hợp phải vứt bỏ mạng sống vì Lilith thì cậu sẽ không do dự mà sử dụng nó.
“Làm ơn đấy…” – Lilith thở dài, sau đó lại chuyển sang biểu cảm vui mừng – “Nhưng mà đệ tử đầu tiên lại có thể ưu tú đến mức này khiến ta vui lắm! Có lẽ ngày cậu đạt đến trạng thái Satanize cũng không còn xa đâu!”
[Satanize]_____ Nếu [Demonize] với hình dạng Ác Quỷ bao bọc bản thân trong trạng thái chưa Nhập Hồn là bước một, [Devilize] sau khi đã Nhập hồn là bước hai, vậy thì bước thứ ba chính là bước cuối cùng. Đó là trạng thái mạnh nhất mà thân thể con người có thể đạt được. Khi chạm tới Satanize, kẻ đó sẽ vứt bỏ nhục thân, sở hữu cơ thể đã Nhập Hồn thể Astral bằng Ether nồng độ cao. Cơ thể này có thể tự do biến đổi hình dạng theo ý chí bản thân, không bao giờ già đi, chỉ cần Ether vẫn còn duy trì thì sẽ không bao giờ bị khô héo. Đấy là trạng thái giống với người cha Shougaku. Theo cách nói của phương Đông thì đó chính là [Niết Bàn] hoặc [Tức Thân Thành Phật]. Nếu mượn lời của cha mà nói thì bắt buộc phải lý giải [Vô] và [Không] mới có thể chạm đến tầng thứ ấy.
“Nhắc mới nhớ, Sear cũng có thể tuỳ ý biến đổi hình dạng, không lẽ cô ấy cũng có thể Satanize ư?”
“Không phải, khả năng biến hoá của Sear là do ma thuật [Transform]. Đời đời [Quân Chủ Ác Ma Thánh Linh – Sear] đều là [Cận vệ cuối cùng] của Asmodeus. Cho nên họ sẽ biến đổi thành y phục hoặc đồ vật để phục vụ chủ nhân, vào những lúc bất trắc thì sẽ sử dụng [Teleport].”
“Ra là vậy, có nghĩa là họ sẽ có thể bảo hộ mà không để kẻ địch nhận ra nhỉ!”
“Khả năng biến hoá của cô ấy rất là tốt luôn đó. Sear cũng thường hay giả làm xác chết để mua vui cho ta nữa.”
“Giả… giả làm xác chết…?” – Cái trò chơi quỷ quái gì thế này?
“Kiểu biến thành xác chết không đầu hoặc xác chết bị chặt thành nhiều khúc ấy.”
“Híc!” – Nói chung thì bản thân Kaina nhất định phải đạt đến Satanize mới được – (Liệu mình… có thể đạt được không?)
8 giờ 55 phút ngày hôm sau/ Thác Nunobiki, Kobe/ Đại Ác Quỷ Anokutara Kaina
Buổi sáng hôm sau.
Dưới trời mây, Kaina đang cùng với Lilith kéo sâu chiếc mũ cùng khăn trùm đầu, ngồi tại quán trà bên đường và ăn dango. Do đang gần đến thời gian Thánh Giá hết hiệu lực nên Kaina phải nhịn xuống cơn buồn nôn, nhận lượng lớn Ether và điều tra kẻ địch bằng [Analyze] trên phạm vi rộng.
Vì vậy, cậu đã lập tức nhận ra một chuyện. Một vị ni cô nhỏ nhắn____ tức nữ tăng lữ phật giáo____ đang bước về phía này. Theo như ma thuật xác nhận thời gian [Clock] thì đang vừa đúng 9 giờ.
“Kaina… là Kaina phải không!?” – Vị ni cô nói với giọng già nua.
“____Ơ!?” – Kaina ngạc nhiên ngẩng mặt lên thì phát hiện người ni cô này có khuôn mặt của một bà lão.
“Gì đây, người quen cậu à?” – Lilith hỏi với giọng ngờ vực.
“….Bà là ai vậy?” – Kaina hỏi ni cô. Cậu không hề biết người này. Ít nhất thì từ lúc nhận thức được xung quanh, cậu chưa từng gặp người phụ nữ nào giống như người này cả.
“Cũng 13 năm không gặp nhau rồi. Đúng là sao mà con có thể nhớ được nhỉ.” – Bà lão cười buồn – “Không ngờ đã lớn đến mức này rồi! Đôi mắt hai mí và sống mũi cao cao này quả nhiên là giống hệt người ấy.”
Kaina càng lúc càng hoảng hốt. “Người ấy” là ai? “Giống hệt” là thế nào? Cha chỉ có một mí cùng đôi mắt hạnh nhân. Và khác với chiếc mũi cao khác xa người Nhật Bản của cậu, người cha lại sở hữu chiếc mũi tự nhiên của người Nhật Bản.
“Bà… bà là ai…” – Thanh âm cậu run rẩy. Hiện Kaina chẳng còn thừa sức để chú ý đến kính ngữ nữa.
“Ta sao?” – Bà lão mỉm cười dịu dàng – “Ta chính là mẹ của con đó.”
“……………..Hở?” – Kaina không thể hiểu được ý nghĩa trong lời nói của bà lão.
“Hân hạnh được gặp mặt, tiểu thư Lilith. Tên của tôi là Ain Ikuko, ni cô của chùa Touritenjou. Tôi đã chờ đợi cuộc viếng thăm của quý tiểu thư từ lâu.” – Bà lão cúi chào thật sâu trước Lilith, kế đó lại nói ra lời đáng kinh ngạc – “Ngài đang tìm cánh tay phải không? Thế thì tôi xin được phép dẫn đường.”
“Không ngờ có ngày mình lại được Kaina cõng đó! Sống lâu cũng có cái lợi đấy nhỉ.”
Bà lão đã nói rằng cánh tay đang ở tại chùa Tenjou, nằm trên đỉnh ngọn núi Maya ở trung tâm vùng núi Rokko.
“Thật xin lỗi con nhé. Nếu là trước khi sinh ra con thì ta còn có thể bay lên bằng sức mạnh của Đức Vi Đà Thiên rồi.”
Đó là một bà lão kỳ lạ. Trước tiên, cậu không thể biết được tuổi của bà ấy. Mặc dù khuôn mặt có nhiều vết nhăn khắc sâu, nhưng làn da của bà ấy lại láng mịn đến kinh ngạc, chiếc hông cũng vô cùng khoẻ khoắn. Mặt khác, âm sắc trầm muộn có chút dễ chịu trong giọng nói lại khiến cậu cảm nhận được rằng bà lão đã sống qua không biết bao năm tháng. Những ấn tượng đó đều cho thấy bà lão có thể 60 tuổi, 90 tuổi, thậm chí đôi khi lại chỉ khoảng 30 tuổi.
“Bà… bà ơi?” – Kaina vừa cõng bà lão bước đi trên con đường núi vừa e dè hỏi.
“Con vẫn không chịu gọi ta là mẹ sao?” – Thanh âm bà lão có chút buồn.
“Ưm… Tại sao bà lại biết chúng tôi đến đây vậy.”
“Do ta đã được Đức Phật báo mộng đó. Một vị Phật xinh đẹp có mái tóc dài màu trắng.”
(Có Đức Phật nào tóc trắng ư? Thích Ca Mâu Ni, Đại Nhật Như Lai, Phật A Di Đà, Dược Sư Như Lai… Không, có khả năng chỉ là [Đức Phật] gọi chung không chừng____ Khoan, bỏ chuyện đó qua một bên đã) – Kaina có nhiều chuyện muốn hỏi, nhưng cậu lại đau đầu chẳng biết nên hỏi điều gì. Ngay lúc ấy, bà lão bỗng dưng a một tiếng.
“Ta phải truyền đạt chuyện mình đã gặp các con cho vị ấy đã! Con thả ta xuống được không?”
“Vâ… vâng.” – Kaina vâng lời thả bà lão xuống.
Bà lão đứng vững trên con đường núi – “___[Kho Hư Không]”
“Vịnh xướng giản lược!?” – Cả Kaina và Lilith đều kinh hãi. Vịnh xướng giản lực của [Kho Hư Không], một thuật thức cấp cao có độ khó cực kỳ lớn. Ngay cả thiên tài như Kaina cũng chẳng thể làm được trước khi Devilize.
Bà lão lấy ra sổ tay và bút từ hư không.
“[Đã thấy Kaina. Từ giờ đi đến chùa]…… [Mailer Daemon]”
Từ trong sổ tay, trang giấy mà bà lão vừa viết tự mình xé ra, gấp lại thành hình máy bay____ là vũ khí tối tân có thể bay trên bầu trời mà cậu học từ Lilith____ rồi bay về phía bầu trời xa xăm.
“Cái thuật thức gì…. Khoan, không phải chuyện đó!” – Kaina hoàn hồn túm lấy vai bà lão – “Bà vừa định gửi lá thư lúc nãy cho ai vậy!? Chúng tôi không thể để người khác biết vị trí của mình đâu!”
“Ái chà chà.” – Bà lão nói với vẻ vô tư – “Nhắc mới nhớ, lúc đi ngang qua thác Nunobiki, ta có thấy lệnh truy nã của con với tiểu thư Lilith… Bộ các con đang bị truy đuổi sao?”
“Ư…..”
“Dù sao cũng là Ác Quỷ mà, chuyện đó vẫn thường xảy ra thôi.” – Bà lão xoa đầu Kaina – “Không sao đâu, đối tượng mà ta vừa gửi thư là vị đã lập lời hứa với ngài tiên vương Asmodeus rằng sẽ tuyệt đối không bao giờ gây hại, bảo vệ và nuôi dưỡng con vào 100 năm trước đó.”
“1… 100 năm….!?” – Kaina và Lilith lại đồng thời kinh ngạc.
“Ái chà chà!” – Bà lão vui vẻ cười – “Lại còn đồng thanh thế này nữa! Kaina và tiểu thư Lilith thật thân thiết quá đi. Giống hệt như lời ngài tiên vương Asmodeus đã nói!”
Một lần nữa, Kaina lại bối rối trước những lời vô cùng sâu xa – “Bà… bà tại sao lại biết đến chuyện của tôi vậy? Nếu đã không nhìn mặt suốt 13 năm thì sao có thể biết được tôi là ai chứ?”
“Ta đã nuôi dưỡng con trong bụng mình suốt 100 năm mà. Ta nhớ rất rõ cảm giác Ether của con. Cho nên chỉ cần liếc mắt một cái là ta nhận ra liền.”
“Nuôi dưỡng 100 năm? Không lẽ___” – Lilith lắc đầu – “Không, bỏ chuyện đó qua một bên đi. Thưa bà, tôi muốn gửi một lời đến tuỳ tùng Sear của mình bằng ma thuật đó... Kaina.”
“Ừ ừ.”
“[Ừ] một lần là đủ rồi.”
“Ừ ừ ừ ừ.”
“Kaina!”
“____Ừ.”
Kaina mượn sổ tay và bút từ bà lão và tạo ra một câu “Cánh tay ở tại chùa Tenjou, Maya. Chúng tôi chờ ở đây.” Dòng chữ ấy bay lên bầu trời bằng ma thuật của bà lão. Thế này thì họ sẽ có thể hội hợp với Sear rồi.
Ba người tiếp tục lên đường. Vùng núi Rokko được tạo nên từ vài ngọn núi. Trong đó, “núi Maya” nằm ở vị trí trung tâm vùng núi Rokko và ở phía Bắc của cảng Kobe. Núi Maya được chính thức gọi là “núi Phật Mẫu Maya”. Maya là tên của vị phu nhân Maya đã sinh ra Đức Phật. Tên của ngọn núi này đến từ việc Không Hải, vị tổ khai sáng Chân Ngôn Tông, đã đến và đặt tượng phu nhân Maya tại đây. Và ngôi chùa được cho rằng đang che giấu Đại Ấn Chương của nhà Asmodeus chính là…
“Chùa Touritenjou đó.” – Cõng bà lão trên lưng, Kaina vừa bước chân trên con đường trong rừng được gọi là [Thiên Cẩu Đạo] vừa giải thích cho Lilith – “Touri chỉ Đao Lợi Thiên, là vị thần Phật giáo và cũng là phu nhân Maya đầu thai. Toạ trấn tầng trời thứ hai trong sáu tầng trời thống trị cõi Dục, và… ờ thì… cai quản Tà Dâm.”
“Aha! Đúng là chỗ phù hợp nhất để che giấu Grand Sigil của Asmodeus, hoá thân của Sắc Dục nhỉ.”
“Ngoài ra, trong chùa này còn có truyền thuyết về Yaobikuni…” – Kaina vừa nói vừa chú ý đến bà lão đang cõng trên lưng. Yaobikuni____ là câu chuyện về tăng ni đã ăn thịt người cá và trở nên bất tử bất lão.
“Kaina biết nhiều thật đấy!” – Giọng nói thoải mái của bá lão phát ra từ sau lưng – “Cánh tay được giấu ở dưới lòng đất của ngôi chùa đó.”
“Là do có địa mạch rất tốt chảy qua đó sao?” – Lilith suy đoán như thế.
“Không đâu, ngài đoán sai rồi.” – Bà lão cười tươi phủ nhận.
“Hông phải á!”
“Tôi đã luôn truyền Ether vào cánh tay ấy. Nhưng mà sau khi sinh Kaina ra thì tổng lượng Ether của bản thân cũng giảm đi rất nhiều. Cho nên là chủ nhân cánh tay có thể đến đây thật tốt quá. Nào, chỉ cần leo hết con dốc này là sẽ nhìn thấy ngôi chùa đó.”
Kaina leo đến đỉnh và bước vào một bình nguyên trải rộng. Ở phía xa là bóng dáng của ngôi chùa Touritenjou. Ngoài ra…
“Kh… không thể nào…” – Kaina nhận thức được giọng nói của mình đang lộ vẻ tuyệt vọng.
____Ở đó… đang có người cha. Ông ấy đang đứng đó như ngăn chặn đường đi của cậu.
Thiếu Tướng Độc Lập Anokutara, Đại Tướng Độc Lập Juugetsu, Trung Tướng Độc Lập Kamui được tôn là kiếm hào, hai sĩ quan Độc Lập cấp Tướng, ngoài ra là mười mấy người sĩ quan Độc Lập cấp Tá đang bày binh bố trận như phong toả con đường dẫn đến ngôi chùa. Một tiểu đội được cấu thành chỉ với những sĩ quan cấp Tướng và Tá. Đây chính là chiến lực mạnh nhất của đất nước này.
“Mình đã luôn triển khai [Analyze] mà, tại sao…”
Tại sao cậu lại không thể nhận ra có mai phục? Tại sao mình lại không thể cảm nhận được hiện diện của họ?
“Mẹ nó.” – Đại Tướng Juugetsu đang đứng tại trung tâm tiểu đội giải trừ dấu ấn mình đang kết bằng tay. Ngay lập tức…
“Híc…” – Những cảm xúc như sát khí, chiến ý, oán giận, căm thù, quyết tâm khủng khiếp mà bọn họ phát ra đã nương theo làn gió Ether mà ập đến Kaina. Ether của bọn họ hoá thành cuồng phong rung chuyển cả những gốc cây xung quanh.
“Từ xưa, ta đã cảm thấy con là đứa nhỏ khó quản…” – Trong trang phục quân nhân, người cha cầm súng Murata bằng cánh tay trái không bị thương mà nói – “Nhưng ta không ngờ lần bỏ nhà đi bụi đầu tiên lại là vì tình yêu đấy. Làm tốt lắm, Kaina.”
Ông ấy không hề cười. Hiện tại, người cha luôn dịu dàng mỉm cười dù Kaina có chống đối hay chọc phá thế nào lại đang nhìn cậu với ánh mắt chan chứa sát khí thật sự.
Đôi chân cậu… trở nên run rẩy.
(Còn tiếp…)
Tham gia Hako Discord tại
Theo dõi Fanpage Lilith quay trở lại cách gọi cũ. Chiếu: đơn vị đo phòng kiểu Nhật, một chiếu có diện tích khoảng 1,62m2. Kamaitachi: một loại yêu quái Nhật Bản, có hình dạng con chồn, bàn chân là những lưỡi liềm sắc bén. Phòng Suite: là phòng hạng cao cấp nhất trong các khách sạn và resort cao cấp. Yaobikuni (tạm dịch: ni cô 800) là truyền thuyết kể về một người phụ nữ do vô tình ăn thịt người cá nên đạt được sự trường sinh bất lão, bộ dáng luôn duy trì ở tuổi 17, 18. Tuy sống ở làng, nhưng vì trải qua quá nhiều ly biệt với những người chồng nên cô đã rời khỏi làng, xuất gia và chu du khắp đất nước. Cô được cho là đã sống đến 800 tuổi.