U shiro no seki no gyaru ni suka rete shimatta. Mo ore wa damekamoshirenai.

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ra mắt hay Ra đi

(Đang ra)

Ra mắt hay Ra đi

Baek Deoksoo

Câu chuyện về là cuốn nhật ký kể về quá trình thay đổi của nhân vật chính, người bất ngờ bị giao thử thách trở thành thần tượng dù bản thân chưa từng bước vào ngành này dưới lời đe dọa tử vong.

26 159

Đàn Bồ Câu

(Đang ra)

Đàn Bồ Câu

Nhất Điều Ngưu Nãi Ngư (Một Con Cá Măng Sữa)

Đây là câu chuyện kể về một sinh viên có một chút hardcore hệ vật lý hủy diệt cùng cứu thế, tất cả sự kiện đều xoay quanh các sự thật khoa học, có lẽ đọc lấy cũng không dễ dàng như vậy...

7 31

Tenchi muyo GXP

(Đang ra)

Tenchi muyo GXP

Kajishima Masaki

Tenchi Muyo GXP theo chân Yamada Seina, một cậu bé tuổi teen sống ở vùng nông thôn Okayama người vô tình gia nhập Cảnh sát Thiên hà do bản thân có thiên hướng xui xẻo và bị gia đình ép buộc. Chẳng bao

35 233

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

283 7480

Children of the Holy Emperor

(Đang ra)

Children of the Holy Emperor

카페인나무s

Tréo ngoe chồng chất éo le, câu chuyện của Thánh hoàng cùng đàn con thơ bất ổn của anh ấy là như vậy đó.

20 183

I became the Necromancer of Academy

(Đang ra)

I became the Necromancer of Academy

_172

Sau đó, ta sẽ giải thoát cho các ngươi

15 175

Vol 2 (Đang tiến hành) - Chương 01 (Phần 2)

Eng mới up lúc nãy, nên rush luôn vậy...

----------

Đón Shino sau khi tan làm, dành thời gian tán tỉnh nhau ở căn hộ, và rồi tiễn cô về nhà tại ga – Đó là lịch trình thường ngày của Sandai.

Tuy nhiên, cái lịch trình đó giờ sẽ tạm hoãn cho đến khi bài thi cuối kỳ kết thúc. Sử dụng hết mọi khoảng thời gian có thể để chuẩn bị cho bài kiểm tra, và rồi tận dụng cả khoảng thời gian di chuyển trên tàu, khi mà Shino đáng lẽ sẽ được nghỉ ngơi một chút – cậu đang gần như ép cô mở sách vở của mình ra.

Ngay cả lúc đang lắc lư trên tàu, Sandai vẫn đang chỉ Shino học.

“Chết tiệt mà... anh bảo đưa em về nhà, nhưng mục đích thật sự là đây chứ gì?”

“Nhận ra rồi hả?”

“Em cứ tưởng bở anh muốn có thêm thời gian tình tứ với em cơ...”

“Ừ thì anh cũng muốn thế, nhưng bây giờ chúng ta phải tận dụng tất cả thời gian có thể để học. Em không nghĩ sử dụng thời gian như này rất hiệu quả sao?”

“Ừ-Ừm.”

Sandai gật gù thỏa mãn, nhưng má Shino thì giật liên hồi.

“Uw~”

“Nào, lật trang kế đi.”

“Khoan đã! Em muốn làm thêm chỉ một câu nữa trong trang này thôi!”

“Vậy à. Được rồi, chúng ta sẽ sang trang sau khi em xong bài đó.”

“...Được thôi.”

Shino dường như cũng rõ rằng họ không còn nhiều thời gian, và vẫn tiếp tục học như Sandai chỉ dù liên tục phàn nàn.

Cơ mà, chắc chắn rằng học như này không phải việc quen thuộc với Shino, và Sandai có thể nhận ra từ bầu không khí xung quanh cô, rằng cô đang stress khá nhiều,

Cho đến lúc này, Sandai mới chỉ đưa gậy thôi, còn giờ có lẽ đến lúc ném cà rốt vào rồi.

Thế nhưng, dù có nhắc đến cà rốt đi nữa, thì với trí tưởng tượng yếu nhớt ấy chẳng nghĩ ra được cái loại cà rốt nào mới tốt nữa...

Còn bây giờ, Sandai đang tra cách làm bạn gái mình vui lên trên điện thoại. Và hàng tá thứ xuất hiện.

Internet thật tiện dụng. Nó có thể cung cấp đủ các thể loại thông tin để giải quyết những vấn đề bản thân khó xử lí.

Nói là vậy, nhưng nó cũng không phải toàn năng, và những bài viết có thể chứa những nội dung trái ngược nha. Như vụ chọn quà Giáng sinh ấy, trường hợp này y hệt; càng lướt nhiều, cậu càng không rõ câu trả lời đúng cho vấn đề của mình là gì.

Những lúc thế này, ta nên từ bỏ việc tiếp cận đó đi và tự mình đi tìm câu trả lời chính xác. Thay vì đơn sơ thêm vào yếu tố bất ngờ, tốt nhất là hỏi thẳng cho nhanh. Và Sandai, sau khi đã trải qua đủ chuyện, cũng hiểu điều đó.

“Này Shino, có hơi đột ngột, nhưng mà anh nghĩ cần có phần thưởng cho em nếu không trượt nhỉ.”

“Uwh?” Shino khẽ mỉm cười, tai hơi dựng lên. Tuy nhiên, biểu cảm hạnh phúc ấy chỉ xuất hiện trong một khoảnh khắc. “Suy nghĩ của anh khiến em thấy hạnh phúc đấy, nhưng không cần đâu.” Shino đáp ngắn gọn.

“Em không muốn sao?”

“Tại nó kiểu, anh luôn muốn làm gì đó cho em, nhưng nếu cứ thế, ví anh sẽ khóc trong đau khổ mất.”

Shino rõ ràng đang lo cho cái ví tiền của Sandai, thế nhưng... sự lo lắng ấy thừa rồi.

Sandai sẽ bắt đầu công việc của mình vào ngày 1 tháng 12, và lương sẽ được phát vào ngày 25 hàng tháng. Nói cách khác, cậu sẽ có sẵn được một khoản kha khá cuối tháng tới, nên cậu hoàn toàn có thể có đủ tiền cho phần thưởng của mình.

Sau khi nghe Sandai kể, “Eh?” Shino ngạc nhiên. “Anh bắt đầu đi làm bán thời gian á?”

“Tầm đầu tháng sau là bắt đầu.”

“Sớm vậy! Sao anh không kể với em?”

“Anh tính kể em một ngày nào đó gần đây rồi. Vì anh cũng mới nhận được việc thôi mà.”

“Thế việc đến đón em sau khi em tan ca thì sao...?”

“Khung giờ làm anh chọn là để đi đón em đúng giờ mà.”

“Em hiểu rồi. Mà nhân tiện thì, anh làm ở đâu thế? Anh làm gì ở đó? Có cô gái nào ở đó không?”

Sandai nhận ra Shino khẽ nheo mắt. Bản năng mách bảo cậu rằng, đây là lúc không sai sót nào được xảy ra.

Cậu biết Shino có tính chiếm hữu rất cao, vì cậu là bạn trai cô mà.

“Anh làm lao công ở một thủy cung mới mở gần đây. Phó giám đốc, cũng là người phòng vấn anh, là phụ nữ. Và ngoài cô ấy ra... có lẽ còn nhiều người nữa anh chưa gặp. Công việc của anh chỉ là dọn dẹp thôi, nên không liên quan gì đến người khác đâu.”

“Cái cô phó giám đốc đó, bao nhiêu tuổi?”

“Cổ bao nhiêu tuổi nhỉ... hình như anh nghe qua rồi, nhưng anh chả nhớ nữa. Anh đã nghe khoảng hai ba lần, nhưng thực sự không nhớ nổi.”

Sandai lựa lời cẩn thận nhất có thể để tránh khiến Shino lo lắng. Nhân tiện, cậu không hề nói dối, và việc cậu không nhớ tuổi phó giám đốc, Komaki, cũng là sự thật.

“...Em muốn thấy anh làm việc ở thủy cung một lần khi chỗ đó mở, nên em đến được chứ?”

Cùng lúc đó, Sandai cảm nhận được áp lực thầm lặng toát ra từ Shino kiểu, nếu không có gì phải giấu, thì đương nhiên là em đến được, đúng chứ? Cảm giác bất ổn chạy dọc sống lưng cậu.

Cậu hơi lo về việc Shino sẽ phản ứng như nào khi thấy Hajime. Vì cô chẳng có tí nhân từ nào với con trai mà.

Dù vậy, giờ mà bối rối thì sẽ khiến cô nghi ngờ thôi. Bình tâm lại, Sandai giữ biểu cảm của mình thật bình thường.

“Anh không nghĩ việc xem anh làm thú vị tí nào đâu.”

“Không phải việc có thú vị hay không! Em muốn thấy!”

“...Oh, vậy à.”

Sandai cho não mình chạy hết công suất.

Và rồi nhận ra một sự thật hiển nhiên; ca làm của cậu kết thúc trước Shino = Shino không thể đến thủy cung khi cậu còn làm việc được.

Nhận ra chẳng có gì phải sợ, Sandai quyết định rằng mình nên chấp nhận mong muốn của Shino, cũng như để cô không thấy khó chịu.

“Được thôi. Anh sẽ chờ em đến.”

“Okay!”

Nhẹ nhõm sau khi nhận ra mình đã vượt qua ải này khi thấy Shino gật đầu vui vẻ, Sandai quyết định quay lại vấn đề chính trước khi nó biến mất.

“Dù sao thì, nhờ việc đó nên anh cũng có tiền rồi. Nên đừng có khách sáo gì hết. Nếu là yêu cầu gì vô lý thì anh sẽ nói thẳng mà.”

“Vậy à.”

“Ừm. Mà không cần phải là bây giờ đâu. Để xem nào, khi nào kiểm tra xong, và em không trượt, thì chúng ta nghĩ lại về chuyện này nhé.”

“Nếu anh cứ nhất quyết như vậy, thì chắc em sẽ nhận phần thưởng đấy vậy. Cảm ơn anh nhé.”

Sau khi cho Shino biết rằng cô không cần lo đến hầu bao của cậu, Sandai dường như đã nhận được lời đồng ý của cô. Dù có hơi miễn cưỡng, nhưng Shino rồi cũng sẽ nhận phần thưởng của Sandai thôi.

Tham gia Hako Discord tại

Theo dõi Fanpage Nhìn như đang cắm flag cu cậu tính sai ấy nhỉ =))