Tyrant of the Tower Defense Game

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi Nhặt Được Nhân Vật Phản Diện Bị Bỏ Rơi Trên Tuyết

(Đang ra)

Tôi Nhặt Được Nhân Vật Phản Diện Bị Bỏ Rơi Trên Tuyết

Lanquin

"Em không thể dụ dỗ ai đó rồi bỏ đi như vậy được."

1 2

Chuyển sinh thành cô gái quá dễ thương, nên tôi nhắm tới mục tiêu trở thành người được yêu mến

(Đang ra)

Chuyển sinh thành cô gái quá dễ thương, nên tôi nhắm tới mục tiêu trở thành người được yêu mến

Jajamaru

Không còn cách nào khác, tôi đành phải sử dụng sự dễ thương vô đối của Yumie để có thể mang lại nụ cười cho gia đình của mình thôi!

39 2684

The Villainess Becomes a Commoner

(Đang ra)

The Villainess Becomes a Commoner

Hiduki Shihou

Sau khi bị sát hại, kiếp sau của tôi là tiểu thư nhà giàu bị cả thiên hạ căm ghét!? Không chỉ vậy, đây là tương lai vài năm sau khi tôi qua đời, chuyện quái quỷ gì vậy? Còn nữa, tôi đâu biết làm sao đ

35 4231

Thằng bạn thân (tự nhận) nói rằng đã cắm sừng tôi khi hẹn hò với bạn thuở nhỏ của tôi, nhưng tôi còn chả thích cô ấy từ ban đầu nên NTR không có tác dụng đâu

(Đang ra)

Butsuriteki ni Koritsu shiteiru Ore no Koukou Seikatsu

(Đang ra)

Butsuriteki ni Koritsu shiteiru Ore no Koukou Seikatsu

Kisetsu Morita

Cậu đã vô tình phát hiện ra bí mật của cô ấy, vì thế cô đã đề nghị trở thành bạn của cậu. Trước đề nghị đó trái tim cậu loạn nhịp vì sung sướng, tuy nhiên, cậu đã quên mất một điều quan trọng.

11 411

The Warrior's Ballad

(Đang ra)

The Warrior's Ballad

Dodongpa, 도동파

Duy chỉ có linh hồn thanh khiết nhất mới có thể trở thành vì sao rực rỡ nhất. Và vì sao rực rỡ nhất cũng là thứ nguy hiểm nhất.

1 3

STAGE 5: Không thể tha thứ - ◈ 145 [STAGE 5] Vua ma cà rồng (2)

Tất cả mạng sống mà hắn mang theo lúc đầu đã cạn kiệt sau khi toàn bộ cấp dưới của hắn chết.

Tuy nhiên, quân đoàn của hắn đã cướp đi khá nhiều mạng sống của quân đội chúng tôi trong trận chiến trước đó ở trên tường thành. Số lượng là khoảng một trăm năm mươi người.

Khuôn mặt của những người đã chết lần lượt hiện lên trong tâm trí tôi, bao gồm cả khuôn mặt của Old Girl và Skull, những người mới chết cách đây không lâu.

Tôi ngay lập tức siết chặt nắm đấm của mình.

... Hiện tại Celendion đang có khoảng một trăm năm mươi mạng.

Hắn vừa mới tiêu thụ một mạng để hồi sinh bản thân từ cõi chết.

"Đã rất lâu rồi ta mới trở về thế giới bên kia."

Rất nhanh, trên người hắn đã không còn bất kỳ vết thương nào. Celendion vừa rên rỉ vừa thả lỏng cơ thể.

"Đó là một nơi ta luôn muốn quay lại bất cứ lúc nào, nhưng như ngươi thấy đấy, rất khó để cơ thể này gục ngã."

"Không cần spoiler về thế giới bên kia làm gì..."

Trong khi hắn ta đang hồi sinh và tái tạo lại vết thương.

Bên chúng tôi cũng đã hoàn thành việc tái tổ chức.

Lucas và Evangeline lại đứng chắn trước mặt tôi, trong khi Damian đặt nỏ và súng ma thuật xung quanh để sẵn sàng khai hỏa.

Nhìn thi thể của những người đồng đội đã ngã xuống, tôi liền nghiến răng.

Không thể để sự hi sinh của họ trở nên vô ích được, tôi phải giành chiến thắng bằng bất cứ giá nào!

“Vua ma cà rồng, ta có một câu hỏi.”

"Hửm?"

"Tại sao ngươi lại không hồi sinh thuộc hạ của mình?"

Tôi hỏi Celendion, người đang đơn độc một mình đối mặt với tất cả chúng tôi.

“Với số mạng sống mà ngươi hiện có, ngươi hoàn toàn có thể làm được điều đó.”

“Hiện tại, số mạng sống của ta là một trăm năm mươi ba.”

Như thể đang kiểm tra xem bên trong kho còn bao nhiêu hàng, rồi viết báo cáo thu chi lên bảng tính Excel.

Hắn đang xem mạng sống mà hắn cướp được từ những người khác giống như những món hàng.

"Ta có thể hồi sinh bọn họ, nhưng làm vậy sẽ không mang lại nhiều lợi nhuận. Bởi vì bọn họ quá yếu. Sử dụng tất cả mạng sống hiện tại làm tài nguyên chiến đấu cho riêng ta vẫn là hiệu quả hơn."

" ...Thật vậy. Ngươi mạnh đến mức có thể đơn thương độc mã chiến đấu mà không cần đến cấp dưới ngay từ đầu."

"Ta yêu quý và trân trọng quân đoàn của mình. Nhưng tình cảm và hiệu quả là hai vấn đề hoàn toàn khác nhau. Một trăm năm mươi ba cấp dưới của ta và một trăm năm mươi ba ta. Sự khác biệt quá rõ ràng, đúng không?"

Từng bước một.

Với cơ thể đã hoàn toàn bình phục, hắn lại bắt đầu tiếp cận trong khi khua môi mua mép.

"Cho nên ta sẽ đơn độc chiến đấu. Một mình sống sót, một mình hủy diệt thế giới. Việc hồi sinh cấp dưới hãy để sau cùng."

Tôi liền rút cây gậy phép của mình ra.

Ba lưỡi kiếm ma thuật được hình thành và xoay tròn ở phía sau lưng tôi.

“Quyết định đó sẽ mang đến sự hủy diệt cho chính ngươi đấy, Vua Ma cà rồng.”

"Hô. Tức là ngươi có đủ tự tin rằng ngươi sẽ giết được ta một trăm năm mươi ba lần sao, con người?"

Cười khẩy.

Tôi thay đổi chủ đề bằng một tiếng cười chế giễu.

"Trước khi chúng ta quay lại trận chiến đang dang dở, hãy để ta nói với ngươi điều này, Celendion. Ngươi là một tên dối trá."

"Hả? Ta?"

“Ngươi đã nhiều lần nói rằng ngươi muốn chết, nhưng đó rõ ràng là một lời nói dối trắng trợn.”

Tôi sỉ nhục hắn một cách gay gắt.

“Ngươi chỉ là một tên hèn nhát muốn tận hưởng cảm giác hồi hộp khi cận kề cái chết một cách an toàn… Nhưng trên thực tế, ngươi chắc chắn là một kẻ sợ chết hơn bất kỳ ai khác.”

Nếu nhảy từ trên cao xuống nhưng chân lại đang được buộc dây an toàn, thì đó không phải là nhảy tự sát mà là nhảy bungee.

Tên khốn này cũng vậy. Hắn chỉ đang tận hưởng cảm giác hồi hộp khi cận kề cái chết. Nhưng chắc chắn hắn là một kẻ bị ám ảnh bởi sự sống hơn bất cứ ai.

"Tích luỹ hàng trăm mạng sống bằng cách sử dụng mánh khóe gian lận, để rồi chơi game mà không sợ chết. Sau đó phun ra những lời nhảm nhí kiểu như 'Con game này thật nhàm chán, không đáng chơi'. Nghe thật ngứa lỗ tai."

Không đời nào một kẻ ăn cắp máu thịt của người khác để kéo dài sự sống cho chính mình lại là một kẻ muốn chết.

Về mặt bản chất, chủng tộc Ma cà rồng chính là hiện thân của lòng tự ái.

"Ngươi muốn sống lâu hơn bất kỳ ai khác. Đúng không, tên khốn ma cà rồng kia?"

"..."

Có vẻ hắn vẫn nắm bắt được những gì tôi muốn truyền tải, ngay cả khi hắn không hiểu hết những gì tôi vừa nói.

Sự khó chịu thoáng qua trên khuôn mặt Celendion. Đây là lần đầu tiên tôi thấy hắn bày ra vẻ mặt như thế.

"Cứ việc nói bất kỳ những gì ngươi muốn, con người. Một kẻ có cuộc sống giới hạn như ngươi làm sao có thể thấu hiểu được nỗi đau do cuộc sống vĩnh cửu mang lại?”

"Tất nhiên là ta không hiểu. Và ta cũng không hề có ý định quan tâm tới điều đó. Nhưng ta lại biết rất rõ một điều."

Tôi nhanh chóng vung cây gậy phép trong tay và đánh vào vai Lucas, Evangeline và Damian.

[Nhận được Buff cao cấp!]

[Giảm 25% sát thương nhận vào trong vòng 3 phút được áp dụng cho Lucas(SSR)!]

[Nhận được Buff cao cấp nhất!]

[Phục hồi 3% HP mỗi giây trong vòng 3 phút được áp dụng cho Evangeline(SSR)!]

[Nhận được Buff cấp thấp nhất!]

[Tăng 10% khả năng xuyên giáp vật lý trong vòng 3 phút được áp dụng cho Damian(N)!]

"Hôm nay, cho dù là 150 hay 1500 mạng thì ngươi vẫn sẽ phải chết ở đây cùng với ảo tưởng hủy diệt thế giới của ngươi."

Liếc qua danh sách các buff ngẫu nhiên trên của sổ hệ thống, tôi cười toe toét.

"Ta không biết sinh nhật của ngươi là ngày nào."

Tôi liền vung cây gậy của mình về phía trước.

"Nhưng ngày này năm sau chắc chắn là ngày giỗ của ngươi đấy, Celendion!"

Lưỡi kiếm ma thuật của tôi ngay lập tức lao về phía trước. Trận chiến giữa chúng tôi và Celendion vậy là đã chính thức tái bắt đầu thêm một lần nữa.

***

Không thể phủ nhận Tổ đội chính của tôi bao gồm những anh hùng xuất sắc nhất mà tôi có.

Họ vốn đã rất mạnh rồi, nhưng họ thậm chí còn tăng trưởng chóng mặt sau nhiều tuần liên tiếp luyện tập không ngừng nghỉ. Đến mức chỉ riêng Tổ đội chính là đã đủ để đối mặt với Celendion.

Nhưng giới hạn quá rõ ràng.

Cho dù chúng tôi có thăng bao nhiêu cấp đi nữa, thì việc giết một con trùm có cấp độ Tư lệnh quân đoàn 150 lần vốn dĩ là không thể.

Không, một lần đã khó chứ đừng nói đến một trăm năm mươi.

Cuối cùng, chiến lược của chúng tôi chỉ tập trung vào việc trì hoãn thời gian, và thậm chí điều đó đã đạt đến giới hạn ngay khi buff vừa hết hiệu lực sau 3 phút.

Hơn nữa, Celendion vẫn liên tục nhắm vào tôi.

Các thành viên trong Tổ đội đã phải chiến đấu trong khi bảo vệ tôi. Chiến lược như vậy cuối cùng đã bộc lộ những lỗ hổng.

Flash-!

Celendion bắn Huyết thuật về phía tôi.

"Chết tiệt?!"

Tôi không thể né kịp vì kiệt sức. Evangeline ngay lập tức đứng chắn trước mặt tôi và dùng khiên để che chắn cho tôi.

Crush!

"Ah!"

Liên tục phải chống đỡ các đòn tấn công của hắn, lần này, Evangeline đã hét lên trong đau đớn khi bị Huyết thuật công kích và ngã lăn trên mặt đất.

Khi sức phòng thủ xung quanh tôi đã bị hạ xuống, Celendion liền lao tới chỗ tôi.

Whoosh! Whoosh!

Hai mũi tên liên tiếp bay về phía hắn một cách chuẩn xác.

Chụp!

Biết là không thể né được, Celendion đưa một tay ra bắt lấy hai mũi tên, trong khi huyết thuật hình thành trong tay còn lại.

"Tay bắn tỉa, ngươi khá là khó chịu đấy!"

Huyết thuật bắn ra từ đầu ngón tay của hắn. Kiệt sức vì phải liên tục bắn tỉa, Damian đã không thể né được.

"Cứu cậu ta đi...!"

Lăn lộn trên mặt đất, Evangeline lại nhảy lên và chặn huyết thuật bằng khiên của mình.

Cô ấy thật không khác gì libero trong một trận bóng chuyền.

Crush!

Một vụ nổ huyết thuật bùng lên và Evangeline đã bị ném đi như một quả bóng.

Damian cũng bị vướng vào vụ nổ rồi bị cuốn đi.

"Raaah-!"

Lucas ngay lập tức lao vào Celendion như một con dã thú.

Thanh trường kiếm của anh liên tục tung ra nhiều đòn tấn công liên hoàn.

Celendion đã tránh được tất cả các đòn kiếm trong gang tấc, nhưng ngay sau đó, sự khó chịu xuất hiện trên khuôn mặt hắn.

Thwack!

Hắn ta đã chặn thanh kiếm lại bằng chính cơ thể mình.

Máu tuôn ra như suối từ vết thương trên ngực, nơi thanh trường kiếm vừa xuyên qua. Đòn kiếm của Lucas lại một lần nữa xé nát lõi linh hồn nằm trong tim hắn.

Nhưng không nản lòng, Celendion đưa tay ra và đặt tay lên ngực Lucas.

Trong trận chiến với Beta, tấm giáp ngực của Lucas đã bị hư hại nghiêm trọng.

Khi tay Celendion chạm tay vào phần ngực không có áo giáp bảo vệ, sự hoang mang thoáng qua trên khuôn mặt của Lucas.

"Chết tiệt-"

Boom!

Một tiếng nổ khủng khiếp vang lên.

Đó là một vụ đánh bom huyết thuật ở cự ly gần. Lucas đã bị thổi bay trong khi nôn ra máu.

"Chúng chiến đấu cũng khá tốt đấy..."

Cánh tay của Celendion đã hoàn toàn bị gãy nát sau khi thực hiện vụ nổ huyết thuật ở cự ly gần, còn lõi linh hồn của hắn thì đã bị Lucas xé nát.

Nhưng cũng chỉ như vậy mà thôi, hắn lại đang hồi phục bằng cách tiêu thụ một mạng khác.

Mọi vết thương nhanh chóng lành lại chỉ trong chớp mắt. Sau đó, Celendion nghiêng đầu và tiến về phía tôi.

“Đó là tất cả những gì ngươi có à?”

"..."

"Bây giờ đã không còn ai có khả năng bảo vệ ngươi. Còn trò mèo nào mà ngươi chưa tung ra nữa không?"

Celendion đã đứng ngay trước mặt tôi với những chiếc răng nanh lấp lóe.

Hắn ta có vẻ khá háo hức muốn uống máu tôi, đến mức miệng hắn bây giờ đang chảy đầy nước dãi.

"Trò mèo của ta?"

Tôi cười khẩy.

“Hãy đợi khoảng 3 giây. Nó đang từ trên trời rơi xuống.”

“Ta thực sự cảm thấy mệt mỏi trước mấy lời sáo rỗng của ngươi rồi, Ash…”

Không còn hứng thú trò chuyện, cái miệng với bốn chiếc răng nanh sắc nhọn lao thẳng vào cổ họng tôi.

"Ta sẽ hấp thụ sinh lực của ngươi và biến ngươi thành một phần trong gia đình ta."

***

Ma cà rồng sử dụng tinh chất sự sống mà chúng lấy được từ người khác làm nhiên liệu.

Nếu chúng không thể bổ sung máu trên chiến trường bằng cách tiêu diệt kẻ thù, sức mạnh của chúng, vốn tiêu hao rất nhiều năng lượng, sớm hay muộn rồi cũng sẽ cạn kiệt.

Vì vậy, ma cà rồng luôn cố gắng hút máu đối thủ bất cứ lúc nào có thể.

Nên chú ý đến mô hình hành động này để tìm cách đối phó với chúng.

***

Thud-!

"...?"

Với một tiếng thịch nặng nề, Celendion bối rối nhìn xuống ngực mình.

Một cây cọc... đang xuyên qua cơ thể hắn.

"Huh?"

Celendion từ từ nhìn lên.

Đó là một cây cọc bằng bạc khổng lồ.

Theo đúng nghĩa đen, chiếc cọc bạc từ trên trời rơi xuống đã xuyên qua cổ và lưng của hắn, sau đó cắm thẳng đứng trên tường thành.

"Xin lỗi vì...huff...sự chậm trễ, thưa Điện hạ, huff..."

God Hand, trông như thể sắp chết đến nơi, đang vắt kiệt sức lực còn sót lại để nói chuyện với tôi ở đằng xa.

Bên cạnh anh ta, Body Bag đang nằm trên mặt đất, nhìn cũng giống như sắp chết đến nơi.

Sử dụng tất cả bạc từ cái lưới và những vũ khí bạc còn sót lại trên tường thành, God Hand đã tạo ra một chiếc cọc bằng bạc khổng lồ, rồi Body Bag nâng nó lên không trung bằng khả năng ngoại cảm và ném nó xuống vào thời điểm chính xác.

Ma cà rồng thường mất cảnh giác vào những giây phút trước khi dùng bữa. Rốt cuộc, bạn không nên làm phiền con chó khi nó đang ăn.

Đó là một cuộc tấn công khá suýt soát khi lấy tôi ra làm mồi nhử, nhưng cuối cùng, chúng tôi đã có thể cố định được hắn một chỗ. Với lượng bạc lớn như thế này sẽ làm suy yếu hắn phần nào.

"Đâm một cây cọc bạc xuyên qua tim. Một biện pháp cổ điển chuyên dùng để đối phó với Ma cà rồng. Cảm giác bị một cây cọc đục lỗ xuyên qua cơ thể như thế nào?"

"Một hành động khá dễ thương đấy... Nhưng có ý nghĩa gì không?"

Ngay cả khi bị cọc bạc đâm xuyên qua người, Vua ma cà rồng chắc chắn vẫn sẽ không chết.

"Ngươi mong đợi đạt được điều gì từ trò trẻ con này?"

Crack. Crack

Tuy khả năng thể chất của hắn đã bị suy yếu, nhưng chiếc cọc bạc vẫn đang có dấu hiệu bị nứt gãy. Sẽ không lâu nữa, Celendion sẽ thoát ra được.

Tôi gầm gừ với hắn trong khi hắn đang cố bẻ cọc.

"Đúng vậy. Tất cả những trò trẻ con nãy giờ... đều chỉ là một phần trong kế hoạch câu giờ."

"Cái gì?"

Ngay sau đó.

Whoosh!

Bầu không khí xung quanh bỗng nhiên thay đổi hoàn toàn. Một luồng sức mạnh ma thuật hỗn loạn và khổng lồ từ phía bên kia của tường thành tràn đến. Nó thực sự khiến người ta nổi da gà.

Ngạc nhiên, Celendion liền quay sang nhìn, trong khi tôi nhếch mép cười và cũng nhìn về hướng tương tự.

Junior đang đứng ở đó.

Cô ấy giơ cả hai tay lên, với hàng chục nguyên tố ma thuật có nhiều màu sắc khác nhau đang lơ lửng ở trên đầu.

"Junior!"

Tôi hét lên.

"Tôi đã đợi quá lâu rồi! Bao lâu nữa thì xong?!"

"...Nó gần như đã sẵn sàng rồi, thưa Điện hạ. Ba mươi giây nữa thôi." {Cast chiêu này mất khoảng 10 phút}

Câu thần chú phức tạp đến mức chỉ cần nhìn vào đống công thức đan xen giữa không trung cũng khiến tôi bị hoa mắt.

Junior gật đầu trong khi vẫn tiếp tục hoàn thành câu thần chú.

“Sau ba mươi giây nữa, chúng ta có thể sẽ kết liễu được con quái vật đó.”

Như thể nhận ra bản chất của thứ ma thuật đó, đây là lần đầu tiên Celendion mở to mắt vì sốc.

“Ma thuật đó…!”

Celendion gầm lên với vẻ mặt tức giận.

“… Là của ta?!”

Junior gật đầu đáp lại.

“Sau khi trở thành nạn nhân của thứ ma thuật này vào ngày hôm đó, ta đã tìm cách để biến nó thành của mình… Sau rất nhiều nỗ lực, cuối cùng ta đã hoàn thiện nó. Tuy chưa kịp đăng ký với Hiệp hội Ma thuật Lục địa, nhưng ta cũng đã lên kế hoạch rồi."

Khuôn mặt của Celendion trở nên nhăn nhó khủng khiếp như một tờ giấy bị nhàu nát.

"Một con người tầm thường như ngươi sao lại dám đánh cắp bí thuật của Huyết tộc bọn ta-!"

"Đúng vậy. Đó không phải là do ta tự sáng tạo ra mà là ăn cắp của ngươi. Nhưng ta vẫn phải nói với ngươi điều này."

Cho dù máu từ miệng và mũi chảy ra, nhưng Junior vẫn nở nụ cười toe toét như cáo đặc trưng của cô.

"Ma thuật của ngươi tuyệt thật đấy, con muỗi kia."

Miệng Celendion há hốc không nói nên lời.